Chương 29: Thế Thân
Lean
24/02/2022
Tiệp Mã Thu vậy mà lại đem người anh em chí cốt lên bàn làm cuộc giao dịch,nhưng cũng không thể trác hắn vì sau này cũng sẽ thành đôi,hắn đây lf có ý tác thành,không có ý chia rẽ.Thế Duy nhận được đáp án mong muốn,lòng phấn khởi vỗ vỗ vai Mã Thu,miệng huýt sáo bước đi không quay mặt lại,Mã Thu cũng không ngờ tình đầu của mình lại mưu mô như vậy.
Nghiêu Trình cũng cùng lúc bước ra,trên tay cầm một tập tài liệu đỏ đưa cho Mã Thu,hắn nhận lấy ánh mắt có chút dao động nhưng chỉ là vụt qua,lấy lại tin thần muốn rời đi nhưng bị Nghiêu Trình cản lại,ánh mắt ngập ngừng muốn nói điều gì đó.
-Muốn nói gì thì nói nhanh,tao không có đủ thời gian cho mày đâu,Hình Thiên còn đang đợi tao ở nhà.
-Chuyện về cô gái đó,mày không thấy hơi quá đáng cho cô ấy sao,dù gì cũng là con gái,mày làm vậy có chút....
Mã Thu nhăn mày,phản bác từng lời nói của Nghiêu Trình,đây là sự lựa chọn của cô ta không phải hắn bức ép,mà đây cũng là số phận của cô ta thôi không thể trách ai được,làm tình nhân được sống trong nhung lụa cầu còn không được,tiếc thương như thế nào được.Mã Thu đặt tay lên vai Nghiêu Trình nhắc nhở cậu đừng nên lo chuyện bao đồng,cứ vậy yên ổn sống qua ngày,rồi tìm thấy omega của riêng mình.
Nghiêu Trình cũng chẳng nói lại được nữa,cứ vậy quay người rời đi,Mã Thu cũng bước ra xe khởi động máy;chạy thẳng ra ngoại ô phía đông nơi căn biệt thự rộng lớn hiện hữu;quản gia trông coi biệt thự nhận được tin liền tức tốc sai người dọn dẹp các ngõ ngách trong nhà,cô gái beta đó cũng được chau chuốt hơn để xuất hiện trước mắt hắn.
Mã Thu chạy xe vào giữa sân,tất cả người làm đon đả chạy ra đứng hai hàng chào đón hắn;Thanh Ý cô gái beta đó cũng cùng lúc xuất hiện đứng giữa đám người làn,Mã Thu không thèm liếc nhìn lấy,cứ vậy bước qua coi cô như không khí mà đối xử.Quản gia thấy cô không được xem trọng cũng ngầm hiểu mức độ quan trọng của Thanh Ý trong lòng Mã Thu là như thế nào,đẩy đẩy Thanh Ý như ra hiệu cho cô bước theo cậu chủ vào;Thanh Ý cũng chỉ biết làm theo,âm thầm đi phía sau Mã Thu mà bước vào.
Mã Thu ngồi xuống ghế lớn nơi phòng khách,nhìn từ trên xuống Thanh Ý một lượt đánh giá,như này cũng được gọi là tạm;Mã Thu chỉ ừm một tiếng trong miệng,không nói gì thêm.
Thanh Ý bẽn lẻn đi đến bên cạnh Mã Thu ngồi xuống,ngoan ngoãn như một con mèo chờ đợi lệnh từ chủ nhân,người làm bưng lên một tách cà phê,một cốc trà nóng;Mã Thu cầm lấy tách cà phê lên nhấp một ngụm rồi thư thả thảy tập hồ sơ lên bàn,bảo Thanh Ý xem rồi kí tên vào.
-Đây là,giấy hiến tặng nội tạng người bệnh chết não,đây là có ý gì chứ,tại sao lại đưa tôi kí.
Mã Thu nhàn nhạt đáp,ánh mắt không thèm nhìn lấy người cạnh bên như chẳng quan tâm chuyện gì,bắt buộc người bên cạnh phải kí vào cho dù phải dùng vũ lực đi chăng nữa.
-Ý trên mặt chữ,đọc rồi kí vào,chuyện này có lợi chứ không hề có hại;tôi lấy trái tim của bạn trai cô,cô được sống trong nhung lụa như bây giờ.
Thanh Ý run rẩy căm hận nhìn lấy người đàn ông lớn hơn mình một tuổi,nhưng lại có thể khiến mình phải hèn hạ đến mức bán tim của bạn trai mình;Mã Thu không nhanh không chậm nắm lấy tay Thanh Ý giật lại đến người mình,đôi mắt lạnh lẽo chọc thủng vào thâm tâm suy nghĩ của cô.
-Bạn trai cô chơi bài không lời mà lại lỗ,vay nặng lãi khắp nơi đến nỗi bán cô cho nhà chứa,nếu không có tôi bây giờ chắc cô phải tiếp khách ở chỗ nào đó trong thành phố rồi,đừng kiêu ngạo xem mình là người cao sang.
-Không cần cậu phải nhắc tôi cũng nhớ mình còn số nợ đang vác trên vai,dù anh ấy có bán tôi thì tôi cũng sẽ không bán đứng anh ấy,với lại tôi và anh chỉ là người yêu không thể toàn quyền kí vào.
-Đúng là tình yêu đẹp,nhưng tôi đành dập tắt nó rồi,cô có biết người yêu cô đang ở đâu không;anh ta đang ở sòng bài hai tay ôm hai mỹ nhân chơi từng ván bài.
Thanh Ý không tin những gì mà Mã Thu vừa nói,tai bịt lại lắc đầu phủ định không nghe những lời sau đó nữa,Mã Thu không muốn nói chuyện với người cố chấp mà không có chứng cứ.Buông cánh tay Thanh Ý ra,ném chiếc điện thoại lên bàn,trong đó đang phát một video quay cận cảnh một tên đàn ông cặn bã nào đó đang vui chơi trong sòng bài,tay trong tay với một mỹ nhân nóng bỏng nào đó.
-Thấy rồi chứ,người cô yêu đang làm gì sau khi bán cô cho tôi,một tên đàn ông này cô còn tiếc làm gì,không phải cô còn một người mẹ đang nằm viện vì bệnh nặng sao,tôi sẽ liên hệ bác sĩ giỏi nhất để chữa trị,chỉ cần quả tim trong lồng ngực của bạn trai cô là của tôi.
Thanh Ý vẫn là chưa muốn đồng ý,nhưng nghĩ tới người bạn trai khốn nạn đó,một chút cũng không yêu cô,không suy nghĩ liền bán cô cho nhà chứa lớn để cô bán thân cho hắn tiêu sài phung phí.Nghĩ đến người mẹ còn đang bệnh nặng trên giường quanh năm,tiền thuốc men,chữa bệnh càng là vấn đề nặng nhất,Mã Thu muốn giúp cô chữa bệnh cho mẹ,điều này khiến lòng cô có chút lay động.
Qua mười phút đấu tranh trái tim lẫn lí trí,cuối cùng Thanh Ý cũng đặt bút kí xuống giấy,Mã Thu hài lòng vì biểu hiện này;kí xong giấy cô liền đẩy sang phía Mã Thu,cầm tách trà nóng lên uống một ngụm lớn để giải tỏa căng thẳng như lúc này.
-Anh mua tôi từ nhà chứa,giúp tôi chữa bệnh cho mẹ,còn cho tôi sống cuộc sống như vậy,anh đây là có ý gì?
-Đừng nghĩ nhiều cô gái à,tôi chỉ là muốn nuôi một cô tình nhân bên ngoài,làm thế thân cho người của tôi,tim của bạn trai cô lại quá phù hợp với người yêu tôi;đừng nghĩ bản thân quan trọng,chỉ là một thứ tạm bợ không hơn không kém.
Mã Thu lấy tập hồ sơ lên,nhìn lấy quản gia một cái,lười nhác chỉ lọ hoa trên bàn phàn nàn về nó;Hình Thiên của hắn không thích hoa ly nên trong biệt thự tuyệt đối không được có một đóa hoa ly nào.
-Nhưng cô Thanh Ý lại thích hoa ly nên tôi mới cắm lọ hoa này,nếu cậu không thích tôi liền bỏ hết hoa ly trong biệt thự thay vào loài hoa khác.
-Biệt thự của tôi xây nên không phải vì sở thích của tôi,tôi xây nó lên cũng chỉ là nhốt một con chim lại không để nó bay,những gì trong căn biệt thự này đều phải sắp xếp theo sở thích mà tôi yêu cầu;ngày mai sẽ có người đến đây sắp xếp một lần nữa,cứ vậy mà giữ nguyên hiện trạng không được xê dịch.
Mã Thu tay đút túi quần,băng lãnh rời khỏi biệt thự,Thanh Ý vẫn ngồi đó không động đậy;bây giờ cô cũng hiểu bản thân có chức năng gì,là thế thân cho omega của hắn,là người sẽ cho người của hắn một trái tim nguyên vẹn và là người tiêu khiển lúc hắn không vui.
Nghiêu Trình cũng cùng lúc bước ra,trên tay cầm một tập tài liệu đỏ đưa cho Mã Thu,hắn nhận lấy ánh mắt có chút dao động nhưng chỉ là vụt qua,lấy lại tin thần muốn rời đi nhưng bị Nghiêu Trình cản lại,ánh mắt ngập ngừng muốn nói điều gì đó.
-Muốn nói gì thì nói nhanh,tao không có đủ thời gian cho mày đâu,Hình Thiên còn đang đợi tao ở nhà.
-Chuyện về cô gái đó,mày không thấy hơi quá đáng cho cô ấy sao,dù gì cũng là con gái,mày làm vậy có chút....
Mã Thu nhăn mày,phản bác từng lời nói của Nghiêu Trình,đây là sự lựa chọn của cô ta không phải hắn bức ép,mà đây cũng là số phận của cô ta thôi không thể trách ai được,làm tình nhân được sống trong nhung lụa cầu còn không được,tiếc thương như thế nào được.Mã Thu đặt tay lên vai Nghiêu Trình nhắc nhở cậu đừng nên lo chuyện bao đồng,cứ vậy yên ổn sống qua ngày,rồi tìm thấy omega của riêng mình.
Nghiêu Trình cũng chẳng nói lại được nữa,cứ vậy quay người rời đi,Mã Thu cũng bước ra xe khởi động máy;chạy thẳng ra ngoại ô phía đông nơi căn biệt thự rộng lớn hiện hữu;quản gia trông coi biệt thự nhận được tin liền tức tốc sai người dọn dẹp các ngõ ngách trong nhà,cô gái beta đó cũng được chau chuốt hơn để xuất hiện trước mắt hắn.
Mã Thu chạy xe vào giữa sân,tất cả người làm đon đả chạy ra đứng hai hàng chào đón hắn;Thanh Ý cô gái beta đó cũng cùng lúc xuất hiện đứng giữa đám người làn,Mã Thu không thèm liếc nhìn lấy,cứ vậy bước qua coi cô như không khí mà đối xử.Quản gia thấy cô không được xem trọng cũng ngầm hiểu mức độ quan trọng của Thanh Ý trong lòng Mã Thu là như thế nào,đẩy đẩy Thanh Ý như ra hiệu cho cô bước theo cậu chủ vào;Thanh Ý cũng chỉ biết làm theo,âm thầm đi phía sau Mã Thu mà bước vào.
Mã Thu ngồi xuống ghế lớn nơi phòng khách,nhìn từ trên xuống Thanh Ý một lượt đánh giá,như này cũng được gọi là tạm;Mã Thu chỉ ừm một tiếng trong miệng,không nói gì thêm.
Thanh Ý bẽn lẻn đi đến bên cạnh Mã Thu ngồi xuống,ngoan ngoãn như một con mèo chờ đợi lệnh từ chủ nhân,người làm bưng lên một tách cà phê,một cốc trà nóng;Mã Thu cầm lấy tách cà phê lên nhấp một ngụm rồi thư thả thảy tập hồ sơ lên bàn,bảo Thanh Ý xem rồi kí tên vào.
-Đây là,giấy hiến tặng nội tạng người bệnh chết não,đây là có ý gì chứ,tại sao lại đưa tôi kí.
Mã Thu nhàn nhạt đáp,ánh mắt không thèm nhìn lấy người cạnh bên như chẳng quan tâm chuyện gì,bắt buộc người bên cạnh phải kí vào cho dù phải dùng vũ lực đi chăng nữa.
-Ý trên mặt chữ,đọc rồi kí vào,chuyện này có lợi chứ không hề có hại;tôi lấy trái tim của bạn trai cô,cô được sống trong nhung lụa như bây giờ.
Thanh Ý run rẩy căm hận nhìn lấy người đàn ông lớn hơn mình một tuổi,nhưng lại có thể khiến mình phải hèn hạ đến mức bán tim của bạn trai mình;Mã Thu không nhanh không chậm nắm lấy tay Thanh Ý giật lại đến người mình,đôi mắt lạnh lẽo chọc thủng vào thâm tâm suy nghĩ của cô.
-Bạn trai cô chơi bài không lời mà lại lỗ,vay nặng lãi khắp nơi đến nỗi bán cô cho nhà chứa,nếu không có tôi bây giờ chắc cô phải tiếp khách ở chỗ nào đó trong thành phố rồi,đừng kiêu ngạo xem mình là người cao sang.
-Không cần cậu phải nhắc tôi cũng nhớ mình còn số nợ đang vác trên vai,dù anh ấy có bán tôi thì tôi cũng sẽ không bán đứng anh ấy,với lại tôi và anh chỉ là người yêu không thể toàn quyền kí vào.
-Đúng là tình yêu đẹp,nhưng tôi đành dập tắt nó rồi,cô có biết người yêu cô đang ở đâu không;anh ta đang ở sòng bài hai tay ôm hai mỹ nhân chơi từng ván bài.
Thanh Ý không tin những gì mà Mã Thu vừa nói,tai bịt lại lắc đầu phủ định không nghe những lời sau đó nữa,Mã Thu không muốn nói chuyện với người cố chấp mà không có chứng cứ.Buông cánh tay Thanh Ý ra,ném chiếc điện thoại lên bàn,trong đó đang phát một video quay cận cảnh một tên đàn ông cặn bã nào đó đang vui chơi trong sòng bài,tay trong tay với một mỹ nhân nóng bỏng nào đó.
-Thấy rồi chứ,người cô yêu đang làm gì sau khi bán cô cho tôi,một tên đàn ông này cô còn tiếc làm gì,không phải cô còn một người mẹ đang nằm viện vì bệnh nặng sao,tôi sẽ liên hệ bác sĩ giỏi nhất để chữa trị,chỉ cần quả tim trong lồng ngực của bạn trai cô là của tôi.
Thanh Ý vẫn là chưa muốn đồng ý,nhưng nghĩ tới người bạn trai khốn nạn đó,một chút cũng không yêu cô,không suy nghĩ liền bán cô cho nhà chứa lớn để cô bán thân cho hắn tiêu sài phung phí.Nghĩ đến người mẹ còn đang bệnh nặng trên giường quanh năm,tiền thuốc men,chữa bệnh càng là vấn đề nặng nhất,Mã Thu muốn giúp cô chữa bệnh cho mẹ,điều này khiến lòng cô có chút lay động.
Qua mười phút đấu tranh trái tim lẫn lí trí,cuối cùng Thanh Ý cũng đặt bút kí xuống giấy,Mã Thu hài lòng vì biểu hiện này;kí xong giấy cô liền đẩy sang phía Mã Thu,cầm tách trà nóng lên uống một ngụm lớn để giải tỏa căng thẳng như lúc này.
-Anh mua tôi từ nhà chứa,giúp tôi chữa bệnh cho mẹ,còn cho tôi sống cuộc sống như vậy,anh đây là có ý gì?
-Đừng nghĩ nhiều cô gái à,tôi chỉ là muốn nuôi một cô tình nhân bên ngoài,làm thế thân cho người của tôi,tim của bạn trai cô lại quá phù hợp với người yêu tôi;đừng nghĩ bản thân quan trọng,chỉ là một thứ tạm bợ không hơn không kém.
Mã Thu lấy tập hồ sơ lên,nhìn lấy quản gia một cái,lười nhác chỉ lọ hoa trên bàn phàn nàn về nó;Hình Thiên của hắn không thích hoa ly nên trong biệt thự tuyệt đối không được có một đóa hoa ly nào.
-Nhưng cô Thanh Ý lại thích hoa ly nên tôi mới cắm lọ hoa này,nếu cậu không thích tôi liền bỏ hết hoa ly trong biệt thự thay vào loài hoa khác.
-Biệt thự của tôi xây nên không phải vì sở thích của tôi,tôi xây nó lên cũng chỉ là nhốt một con chim lại không để nó bay,những gì trong căn biệt thự này đều phải sắp xếp theo sở thích mà tôi yêu cầu;ngày mai sẽ có người đến đây sắp xếp một lần nữa,cứ vậy mà giữ nguyên hiện trạng không được xê dịch.
Mã Thu tay đút túi quần,băng lãnh rời khỏi biệt thự,Thanh Ý vẫn ngồi đó không động đậy;bây giờ cô cũng hiểu bản thân có chức năng gì,là thế thân cho omega của hắn,là người sẽ cho người của hắn một trái tim nguyên vẹn và là người tiêu khiển lúc hắn không vui.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.