Chương 31: Tương Lai
Lean
28/02/2022
Ngồi chơi một lúc thì cả đám người Vũ Khánh rời đi,Tiệp Ngọc vẫn muốn ở lại nói chuyện với anh dâu cô nhưng lại bị Mã Thu đuổi khéo về,oai phong ra điều kiện một cái thẻ đen để cô em gái rút lui,Tiệp Ngọc cười nhận lấy món quà nhỏ từ Mã Thu,bước ra cửa bước nhanh đến thang máy.Chiêu Thịnh cũng gấp rút chạy theo sau như cún con,vẫy đuôi ngọt ngào đưa đôi mắt yêu nhìn Tiệp Ngọc,cô cũng chẳng nói gì nhiều chỉ liếc mắt qua rồi thu lại như ban đầu,không quan tâm con người bày trò bên cạnh mình,cả đám Nghiêu Trình đứng phía sau chỉ ngầm than trách người anh em như chó thấy xương,như cá thấy nước,làm điệu bộ chẳng ra làm sao.
Mã Thu đuổi được đám lâu la thở ra một hơi thỏa mãn,mắt đánh chủ ý lên Hình Thiên đang bận bịu lau dọn bàn trà,Hình Thiên như vậy quả thật giống người vợ hiền,Mã Thu nhoẻn miệng cười ôm phía sau Hình Thiên,để mặt mình lên vai nhỏ của cậu ra sức nũng nịu buồn ngủ hệt như một chú mèo con.
Hình Thiên lắc đầu bất lực với tên to xác tính cách trẻ con này,miệng chấn an sẽ sớm xong hết việc tay liên thoát lau dọn không nghỉ,giúp việc cũng từ trong bếp đi ra tranh việc với Hình Thiên,cậu cũng chẳng thể cướp miếng cơm của người khác đành ngoan ngoãn chuẩn bị đi theo hắn cũng không quên dặn dò cô giúp việc đủ thứ.
Cô giúp việc nhẹ gật đầu như hiểu ý đi làm việc bản thân được giao phó,Hình Thiên bấy giờ mới ngoan ngoãn cùng Mã Thu bước vào phòng nghỉ,trên chiếc giường lớn thân ảnh lớn nằm nghiêng nữa người lưng đối với cửa ra vào,bàn tay vẫy gọi tình yêu ghé vào cùng hắn hàn huyên,Hình Thiên cười cười lắc đầu kéo mảng chăn lớn ra rồi mới trèo lên nằm xuống nghỉ ngơi.
Mã Thu ôm ngang eo người thương bên tai thủ thỉ bao lời đường mật,còn kể chuyện trên trời dưới đất cho cậu nghe,Hình Thiên nhìn người con trai đang cố làm cho mình vui bất giác trong lòng nóng lên lạ thường,tay cậu đặt lên bắp tay Mã Thu ánh mắt hiện lên hết ý yêu người bạn đời tương lai của mình.
Cứ vậy nói đến gần khuya mới dừng,Mã Thu ôm chặt Hình Thiên vào lòng truyền hơi ấm cho cậu,tay vuốt lưng cho cậu dễ vào giấc ngủ hơn,miệng luôn nói lời yêu Hình Thiên không dứt,thoáng chốc đã ngủ say không biết chuyện gì;Hình Thiên nhắm mắt lại mở mắt thức giấc đưa tay lên vuốt từ chân mày đến sống mũi rồi môi,chạm hết bộ phận trên khuôn mặt Mã Thu thì thầm lời yêu đương trước kia chưa thể nói một cách hoàn thiện.
-A Thu em yêu anh.
---------Biệt thự ngoại ô phía đông.
Bên kia hạnh phúc bao nhiêu thì bên đấy lại đau khổ dằn vặt bấy nhiều,điện thoại đang phát đi phát tin tức một vụ tai nạn giao thông,người trong đó là bạn trai của Thanh Ý,hắn và cô yêu nhau được 3 năm tình yêu cũng được xem là sâu đâm.Trước đó đã biết hắn có kết cục gì nhưng Thanh Ý vẫn chẳng thể bình tĩnh nổi,cầm bình hoa hồng trên bàn ném đi,tiếng động vang lên khắm biệt thự đánh động đến quản gia đang ở dưới lầu nghe thấy.
Quản gia theo phép lịch sự tối thiểu gõ ba tiếng mới mở cửa bước vào,ánh đèn mờ hắt hiu bóng dáng nữ tử nhỏ bé dưới sàn mảnh thủy tinh văng tung tóe,quản gia chú ý chiếc diện thoại trên bàn đang phát tin buổi tối cũng ngầm hiểu ra,đây là kiệt tác của thiếu gia nhà bà.
-Tôi nói điều này tuy không phải phép nhưng vì tương lai sau này của Thanh Ý tiểu thư tôi vẫn phải nói đôi lời,chuyện này cũng là một phần tiểu thư quyết định nên cô không thể tức giận,cậu ta chết tuy là chuyện buồn vì hai người là người yêu của nhau nhưng lại là điều tốt cho tiểu thư nên hãy suy nghĩ cho thật kĩ,cậu ta chết đi mẹ cô mới được chữa bệnh tiểu thư cũng được sống cuộc sống nhàn nhã hơn.
Thanh Ý không phản bác nhưng lời châm biếm ấy của quản gia,trong lòng đã hiểu rõ tầm quan trọng cái chết của người yêu,đúng là nên vui nhưng cô lại buồn nhiều hơn,cũng rất tự trách bản thân.
-Tiểu thư cũng nên nghĩ lại những chuyện mà cậu ta làm với cô,cô có thể tha thứ ư cứ xem như đây là ăn miếng trả miếng đi.
Thanh Ý vẫn không nói gật nhẹ đầu nhìn vào lòng bàn tay lúc nãy cầm bình hoa,nắm chặt tay kiên định cho tương lai sau này,quản gia cũng xin phép lui ra ngoài sai người làm lên dọn dẹp mớ hỗn độn phía trên phòng.
-Đừng trách em độc ác nếu có trách thì nên trách anh có trái tim phù hợp với người đó,em cũng chỉ là nghĩ cho tương lai của bản thân và mẹ em nên mới làm vậy thôi,đây cũng là cái giá mà anh phải trả cho em.
-----------Sáng hôm sau.
Hình Thiên thức giấc trước Mã Thu,vươn vai một cái dài nhìn con người lười nhác còn đang ngáy ngủ như heo,đi đôi dép lê vào phòng tắm vệ sinh cá nhân chuẩn bị tươm tất mới đánh thức con người say giấc trên giường.
Hình Thiên hôn lên chóp mũi Mã Thu ngọt sủng gọi từng tiếng,Mã Thu nheo mắt đón nhận ánh sáng từ ban công vào trong phòng rồi mới nhận diện khuôn mặt Hình Thiên đang phóng to trước mắt.Mã Thu cũng thức giấc chuẩn bị một ngày mới,đưa đón người yêu đi học như bao người.
Hôm nay lớp hắn và lớp cậu có một buổi học thực nghiệm chung với nhau,mặc dù chuyện xã hội nhưng phần tư nhiên cậu lại chẳng thua kém gì hắn,hai người quả thật là xứng đôi vừa lứa.Lúc phân nhóm Mã Thu và Hình Thiên lại không cùng một nhóm với nhau,cứ thế tách nhau ra một người một nơi nhưng trái tim lại đập chung một nhịp,tất cả lời nói hành động hay cử chỉ của cậu Mã Thu đều thu hết vào tầm mắt không rời.
Một nữ sinh cùng nhóm Hình Thiên có tính ghen ghét cậu từ lâu lại bắt gặp ánh mắt thâm tình của Mã Thu dành cho Hình Thiên lại nổi máu ghen lên,cầm lấy lọ axit nguy hiểm lên định lỡ tay đánh trượt vào người Hình Thiên nhưng đời đâu như mơ ý định đó đã được Mã Thu đọc được tất cả vào trong mắt.Nhanh chân chạy đến lôi cậu ra phía sau mình tránh bị thương,bình axit cứ vậy rớt xuống đất trước sự bàng hoàng của tất cả học sinh lẫn giáo viên,may mắn không ai bị thương ngay cả con ả đó cũng không bị gì.
Thiệu Mãng cùng đồng bọn chạy đến bên Mã Thu xem xét tình hình,axit vẫn nóng nảy dưới sàn nhà lạnh cố gắng ăn mòn thứ mình bám víu,Mã Thu mặc kệ sự quan tâm của anh em chí cốt chỉ lo cho Hình Thiên của hắn sảy ra chuyện không may.Đám anh em thấy hắn và cậu vẫn bình an thở hắt ra một hơi nặng,Mã Thu quay qua nhìn lấy nữ sinh không biết sống chết lòng nghĩ ra trăm phương ngàn kế chơi chết cô ta,Thế Duy từ trong đám đông bước ra mặc kệ ánh mắt dò xét của mọi người ghé sát tai Mã Thu cách sử lí mà cậu ta mới nghĩ ra khiến hắn vô cùng hài lòng tứ phía cũng tỏa ra hàn lạnh,đây biến thành diêm la điện từ bao giờ.
Mã Thu đuổi được đám lâu la thở ra một hơi thỏa mãn,mắt đánh chủ ý lên Hình Thiên đang bận bịu lau dọn bàn trà,Hình Thiên như vậy quả thật giống người vợ hiền,Mã Thu nhoẻn miệng cười ôm phía sau Hình Thiên,để mặt mình lên vai nhỏ của cậu ra sức nũng nịu buồn ngủ hệt như một chú mèo con.
Hình Thiên lắc đầu bất lực với tên to xác tính cách trẻ con này,miệng chấn an sẽ sớm xong hết việc tay liên thoát lau dọn không nghỉ,giúp việc cũng từ trong bếp đi ra tranh việc với Hình Thiên,cậu cũng chẳng thể cướp miếng cơm của người khác đành ngoan ngoãn chuẩn bị đi theo hắn cũng không quên dặn dò cô giúp việc đủ thứ.
Cô giúp việc nhẹ gật đầu như hiểu ý đi làm việc bản thân được giao phó,Hình Thiên bấy giờ mới ngoan ngoãn cùng Mã Thu bước vào phòng nghỉ,trên chiếc giường lớn thân ảnh lớn nằm nghiêng nữa người lưng đối với cửa ra vào,bàn tay vẫy gọi tình yêu ghé vào cùng hắn hàn huyên,Hình Thiên cười cười lắc đầu kéo mảng chăn lớn ra rồi mới trèo lên nằm xuống nghỉ ngơi.
Mã Thu ôm ngang eo người thương bên tai thủ thỉ bao lời đường mật,còn kể chuyện trên trời dưới đất cho cậu nghe,Hình Thiên nhìn người con trai đang cố làm cho mình vui bất giác trong lòng nóng lên lạ thường,tay cậu đặt lên bắp tay Mã Thu ánh mắt hiện lên hết ý yêu người bạn đời tương lai của mình.
Cứ vậy nói đến gần khuya mới dừng,Mã Thu ôm chặt Hình Thiên vào lòng truyền hơi ấm cho cậu,tay vuốt lưng cho cậu dễ vào giấc ngủ hơn,miệng luôn nói lời yêu Hình Thiên không dứt,thoáng chốc đã ngủ say không biết chuyện gì;Hình Thiên nhắm mắt lại mở mắt thức giấc đưa tay lên vuốt từ chân mày đến sống mũi rồi môi,chạm hết bộ phận trên khuôn mặt Mã Thu thì thầm lời yêu đương trước kia chưa thể nói một cách hoàn thiện.
-A Thu em yêu anh.
---------Biệt thự ngoại ô phía đông.
Bên kia hạnh phúc bao nhiêu thì bên đấy lại đau khổ dằn vặt bấy nhiều,điện thoại đang phát đi phát tin tức một vụ tai nạn giao thông,người trong đó là bạn trai của Thanh Ý,hắn và cô yêu nhau được 3 năm tình yêu cũng được xem là sâu đâm.Trước đó đã biết hắn có kết cục gì nhưng Thanh Ý vẫn chẳng thể bình tĩnh nổi,cầm bình hoa hồng trên bàn ném đi,tiếng động vang lên khắm biệt thự đánh động đến quản gia đang ở dưới lầu nghe thấy.
Quản gia theo phép lịch sự tối thiểu gõ ba tiếng mới mở cửa bước vào,ánh đèn mờ hắt hiu bóng dáng nữ tử nhỏ bé dưới sàn mảnh thủy tinh văng tung tóe,quản gia chú ý chiếc diện thoại trên bàn đang phát tin buổi tối cũng ngầm hiểu ra,đây là kiệt tác của thiếu gia nhà bà.
-Tôi nói điều này tuy không phải phép nhưng vì tương lai sau này của Thanh Ý tiểu thư tôi vẫn phải nói đôi lời,chuyện này cũng là một phần tiểu thư quyết định nên cô không thể tức giận,cậu ta chết tuy là chuyện buồn vì hai người là người yêu của nhau nhưng lại là điều tốt cho tiểu thư nên hãy suy nghĩ cho thật kĩ,cậu ta chết đi mẹ cô mới được chữa bệnh tiểu thư cũng được sống cuộc sống nhàn nhã hơn.
Thanh Ý không phản bác nhưng lời châm biếm ấy của quản gia,trong lòng đã hiểu rõ tầm quan trọng cái chết của người yêu,đúng là nên vui nhưng cô lại buồn nhiều hơn,cũng rất tự trách bản thân.
-Tiểu thư cũng nên nghĩ lại những chuyện mà cậu ta làm với cô,cô có thể tha thứ ư cứ xem như đây là ăn miếng trả miếng đi.
Thanh Ý vẫn không nói gật nhẹ đầu nhìn vào lòng bàn tay lúc nãy cầm bình hoa,nắm chặt tay kiên định cho tương lai sau này,quản gia cũng xin phép lui ra ngoài sai người làm lên dọn dẹp mớ hỗn độn phía trên phòng.
-Đừng trách em độc ác nếu có trách thì nên trách anh có trái tim phù hợp với người đó,em cũng chỉ là nghĩ cho tương lai của bản thân và mẹ em nên mới làm vậy thôi,đây cũng là cái giá mà anh phải trả cho em.
-----------Sáng hôm sau.
Hình Thiên thức giấc trước Mã Thu,vươn vai một cái dài nhìn con người lười nhác còn đang ngáy ngủ như heo,đi đôi dép lê vào phòng tắm vệ sinh cá nhân chuẩn bị tươm tất mới đánh thức con người say giấc trên giường.
Hình Thiên hôn lên chóp mũi Mã Thu ngọt sủng gọi từng tiếng,Mã Thu nheo mắt đón nhận ánh sáng từ ban công vào trong phòng rồi mới nhận diện khuôn mặt Hình Thiên đang phóng to trước mắt.Mã Thu cũng thức giấc chuẩn bị một ngày mới,đưa đón người yêu đi học như bao người.
Hôm nay lớp hắn và lớp cậu có một buổi học thực nghiệm chung với nhau,mặc dù chuyện xã hội nhưng phần tư nhiên cậu lại chẳng thua kém gì hắn,hai người quả thật là xứng đôi vừa lứa.Lúc phân nhóm Mã Thu và Hình Thiên lại không cùng một nhóm với nhau,cứ thế tách nhau ra một người một nơi nhưng trái tim lại đập chung một nhịp,tất cả lời nói hành động hay cử chỉ của cậu Mã Thu đều thu hết vào tầm mắt không rời.
Một nữ sinh cùng nhóm Hình Thiên có tính ghen ghét cậu từ lâu lại bắt gặp ánh mắt thâm tình của Mã Thu dành cho Hình Thiên lại nổi máu ghen lên,cầm lấy lọ axit nguy hiểm lên định lỡ tay đánh trượt vào người Hình Thiên nhưng đời đâu như mơ ý định đó đã được Mã Thu đọc được tất cả vào trong mắt.Nhanh chân chạy đến lôi cậu ra phía sau mình tránh bị thương,bình axit cứ vậy rớt xuống đất trước sự bàng hoàng của tất cả học sinh lẫn giáo viên,may mắn không ai bị thương ngay cả con ả đó cũng không bị gì.
Thiệu Mãng cùng đồng bọn chạy đến bên Mã Thu xem xét tình hình,axit vẫn nóng nảy dưới sàn nhà lạnh cố gắng ăn mòn thứ mình bám víu,Mã Thu mặc kệ sự quan tâm của anh em chí cốt chỉ lo cho Hình Thiên của hắn sảy ra chuyện không may.Đám anh em thấy hắn và cậu vẫn bình an thở hắt ra một hơi nặng,Mã Thu quay qua nhìn lấy nữ sinh không biết sống chết lòng nghĩ ra trăm phương ngàn kế chơi chết cô ta,Thế Duy từ trong đám đông bước ra mặc kệ ánh mắt dò xét của mọi người ghé sát tai Mã Thu cách sử lí mà cậu ta mới nghĩ ra khiến hắn vô cùng hài lòng tứ phía cũng tỏa ra hàn lạnh,đây biến thành diêm la điện từ bao giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.