Chương 84: Đào Tẩu
Hồng Phong
23/08/2022
Trong lúc bọn họ đang chuẩn bị vượt núi thì bên ngoài bí cảnh, Linh Mộng xuất hiện trước truyền tống trận, đám đệ tử thánh cung vừa nhìn thấy nàng lập tức hành lễ, ánh mắt không dám nhìn thẳng.
- Tham kiến thánh nữ.
- Mở trận.
- Tuân lệnh.
Truyền tống trận của bí cảnh ba tháng mở ra một lần, mỗi lần khởi động sẽ tiêu hao một vạn khối trung phẩm linh thạch, mở ra không đúng thời hạn sẽ bị thánh cung trách phạt. Dù biết là sai lầm nhưng đám đệ tử vẫn kích hoạt truyền tống trận, bọn chúng thà bị thánh cung phạt còn hơn đắt tội với thánh nữ.
Linh Mộng lướt vào bên trong đại trận, hào quang lóe lên, hồng ảnh biến mất như chưa từng xuất hiện.
Sáng hôm sao, đám người Cao Dương tiếp tục vượt núi, kế hoạch lần này không chỉ vượt núi mà bọn họ còn muốn tấn công vào hang ổ của yêu hầu.
Toàn bộ sơn mạch đều bị yêu hầu chiếm giữ, mỗi ngọn núi có vài trăm đầu yêu hầu, phần lớn đều đạt đến huyền cấp, bên trong tiểu thiên bí cảnh bọn chúng gần như không có đối thủ.
- Đốt lửa.
Đám người Cao Dương đốt mười mấy ngọn lửa bên dưới chân núi, Lâm Phong lấy ma vụ đan đã nghiền thành phấn cho vào, bên trong đan dược hắn có bỏ thêm một ít mê dược, có thể làm đám yêu hầu mê mang một lúc.
Từng làng khói bốc lên đỉnh núi sao đó bao trùm cả ngọn núi, có mấy đầu yêu hầu gần đó không kịp đề phòng từ trên cây rơi xuống, bất tỉnh nhân sự.
- Lên.
Ngọn núi này khá lớn muốn vượt qua phải mất ít nhất một canh giờ nhưng ma vụ đan lại không có hiệu lực lâu như vậy nên cả đám quyết định đánh nhanh rút gọn, bọn họ chủ động bỏ qua yêu hầu trực tiếp xong thẳng lên núi.
- Lão đầu tình hình sao rồi ?
- Đám yêu thú kia đang rút lên đỉnh núi, có thể bọn chúng muốn vào hang phòng thủ.
- Mấy con yêu thú này ăn gì mà khôn thế nhỉ ?
Ma vụ đan không chỉ hạn chế tầm nhìn của yêu hầu mà cả tu sĩ cũng bị ảnh hưởng nhưng tu sĩ có thần thức còn yêu thú thì không còn đối với khí linh như lão đầu thì hoàn toàn không có tác dụng.
Gần lên tới đỉnh núi, trước mặt xuất hiện mấy chục cái hang động, vách núi bị đục như một cái tổ ong, nơi này chắc là xào nguyệt của đám yêu hầu.
Một thanh niên nhìn hang động phía trước nhất thời kohong biết làm gì.
- Cao sư huynh bây giờ phải làm sao ?
Cao Dương nhíu mày, thời gian ma vụ đan không còn nhiều, bọn họ lại không biết tình hình bên trong, xong vào sẽ rất nguy hiểm.
- Lâm sư đệ còn ma vụ đan không ?
- Sư huynh muốn đuổi bọn chúng chạy ra sao ?
- Đúng vậy.
Lâm Phong nghe vậy liền hiểu ý, mọi người chia ra hành động, vài thanh niên lấy củi khô ném vào bên trong hang, Lâm Phong ở bên cạnh tiện tay ném thêm mấy viên ma vụ đan vào rồi đốt lửa, hai pháp sư kích hoạt pháp chỉ đánh vào cửa hang làm cho nơi đó sụp xuống, lối ra hoàn toàn bị bịt kín.
Một lúc sao thì nghe thấy tiếng gầm thét của đám yêu hầu từ bên trong hang động truyền ra sao đó là mấy chục đầu yêu hầu chạy như điên ra ngoài, có lẽ bị ngâm khói quá lâu nên hầu nhãn đỏ hồng, có vài con còn chảy cả nước mắt.
Nhìn gần trăm đầu yêu hầu chạy mất bóng, mọi người nhanh chân tiến vào bên trong hang, thông thường hang của yêu thú chỉ kéo dài trên dưới một dặm, chỉ đi vài bước là tới cuối hang. Nơi này vẫn còn vài đầu yêu hầu ở lại canh giữ nhưng đã bị đám người Cao Dương giải quyết nhanh gọn.
Cuối hang là một cái bùng binh khá lớn, là nơi đám yêu hầu sinh sống, trên vách hang còn có mấy chục cái hang động xếp theo hình tổ ong.
Một tên đệ tử nhìn xung quanh nhíu mày.
- Chỗ này sao lại không có gì ?
- Có khi nào đám yêu hầu đã mang hết gia tài đi hay không ?
Thông thường đám yêu thú sẽ để lại những thứ như linh dược, linh thạch, khoáng thạch bên trong hang động nhưng nơi này trống không, ngay cả một sợi lông cũng không thấy.
Cao Dương chỉ mấy chục cái hang trên vách đá.
- Lên đó xem thử…
Hắn chưa dứt lời thì thấy một thân ảnh đang trèo lên phía trên sao đó nhảy vào một cái hang, đám người còn lại cũng nhanh chân đuổi theo.
Lâm Phong vừa tiến vào đã để ý đến mấy cái hang trên vách động, hắn để lão đầu bay vài vòng nhìn xem có tìm được gì không kết quả là đúng như hắn dự đoán, toàn bộ gia tài của đám yêu hầu đều cất giấu trong mấy cái hang này.
Bên trong mỗi hang động không chứa linh thạch thì cũng chứa linh dược, trong đó có hai cái hang chứa toàn trung phẩm linh thạch, năm cái chứa huyền cấp linh dược, số còn lại không đáng chú ý.
Lâm Phong dọn xong hang chứa linh thạch liền chui vào hang bên cạnh mang toàn bộ số trung phẩm linh thạch có được bỏ vào bên trong giới chỉ, kế tiếp là hang chứa huyền dược.
- Thăm ngàn thăm ngàn… lần này phát tài rồi.
Đúng lúc này mặt đất dưới chân truyền đến chấn động, cả đám lập tức chui ra khỏi hang.
- Mau đi thôi, đám yêu hầu kia sắp trở lại.
Tuy nơi này còn rất nhiều tài nguyên nhưng một khi bị đám yêu hầu bao vây thì không còn đường để thoát thân. Vừa ra khỏi hang động liền nhìn thấy hơn ngàn đầu yêu hầu từ dưới núi xông lên, khí thế vô cùng manh động.
Một thanh niên hoảng sợ lên tiếng.
- Không xong, chúng ta đã bị bao vây.
- Mọi người đừng hoảng loạn, chúng ta hợp sức mở một đường xuống núi nếu không được thì kích hoạt ngọc bài rời khỏi bí cảnh.
- Tốt.
Đám yêu hầu gào thét xong tới, bọn chúng không bài trận mà trực tiếp xong lên, đụng đâu đập đó, bộ dáng như muốn nổi điên.
Đám đệ tử đứng thành vòng cung dựa lưng vào vách núi, chiến sư bên ngoài, pháp sư bên trong, Lâm Phong một tay cầm lưu tinh đao, tay còn lại cầm phong hỏa pháp chỉ đứng ở giữa.
- Xông lên.
- Hú hú hú...
Đại chiến bắt đầu, đám yêu hầu hoàn toàn chiếm được ưu thế, vừa đánh được vài hiệp thì vô số cự thạch bay tới trước mặt nhưng chưa chạm vào người tu sĩ thì bị một luồn kim quang đánh bay.
- Kim quang thuẫn… phong.
Một cái thuẫn màu vàng xuất hiện ngăn chặn ám khí của yêu hầu, thứ này chỉ có thể dùng được một lúc nên cả đám quyết định vừa đánh vừa lui.
- Hú… hú…
Bên dưới chân núi lại truyền đến tiếng hét, vài trăm đầu yêu hầu từ dưới núi xong lên, tình hình vô cùng nguy cấp.
- Cao sư huynh cứ như thế này chúng ta không thể phòng ngự.
- Chia ra chạy.
Mỗi tên lấy ra một tờ pháp chỉ kích hoạt, Lâm Phong vừa nhìn liền biết đó là hành không pháp chỉ, trong túi hắn cũng có vài tờ.
Cả đám cùng kích hoạt pháp chỉ bay thẳng lên không, ngàn đầu yêu hầu lập tức chia ra đuổi theo, bên trong bí cảnh tu sĩ không thể phi hành lâu, chỉ cần đám yêu hầu đuổi theo một lúc nhất định sẽ tóm được đám đạo tặc này.
Lâm Phong vừa bay lên liền tìm một chỗ gần đó đáp xuống nhưng hắn còn chưa kịp hành động thì đã thấy vài bóng đen xuất hiện bên trên.
- Sẽ có một ngày lão tử nhổ sạch lông đám yêu cầm.
- Éc…
Bí cảnh vốn không lớn chỉ cần có linh lực dao động thì đám yêu cầm sẽ cảm nhận được, từ lúc đánh nhau với yêu hầu thì đám yêu cầm đã chờ sẵn bên trên, chỉ đợi mấy tên bên dưới bay lên là thịt.
Lâm Phong nhìn đám người Cao Dương bị yêu cầm đuổi chạy tán loạn xem ra không thể dựa vào, hắn lấy ra một viên bạo đan ném về phía đám yêu cầm sao đó hướng về phía khác chạy đi.
Bên dưới mặt đất đám yêu hầu vẫn tiếp tục truy đuổi, đám khỉ này di chuyển vô cùng linh hoạt tốc độ chỉ kém yêu cầm một chút.
- Tham kiến thánh nữ.
- Mở trận.
- Tuân lệnh.
Truyền tống trận của bí cảnh ba tháng mở ra một lần, mỗi lần khởi động sẽ tiêu hao một vạn khối trung phẩm linh thạch, mở ra không đúng thời hạn sẽ bị thánh cung trách phạt. Dù biết là sai lầm nhưng đám đệ tử vẫn kích hoạt truyền tống trận, bọn chúng thà bị thánh cung phạt còn hơn đắt tội với thánh nữ.
Linh Mộng lướt vào bên trong đại trận, hào quang lóe lên, hồng ảnh biến mất như chưa từng xuất hiện.
Sáng hôm sao, đám người Cao Dương tiếp tục vượt núi, kế hoạch lần này không chỉ vượt núi mà bọn họ còn muốn tấn công vào hang ổ của yêu hầu.
Toàn bộ sơn mạch đều bị yêu hầu chiếm giữ, mỗi ngọn núi có vài trăm đầu yêu hầu, phần lớn đều đạt đến huyền cấp, bên trong tiểu thiên bí cảnh bọn chúng gần như không có đối thủ.
- Đốt lửa.
Đám người Cao Dương đốt mười mấy ngọn lửa bên dưới chân núi, Lâm Phong lấy ma vụ đan đã nghiền thành phấn cho vào, bên trong đan dược hắn có bỏ thêm một ít mê dược, có thể làm đám yêu hầu mê mang một lúc.
Từng làng khói bốc lên đỉnh núi sao đó bao trùm cả ngọn núi, có mấy đầu yêu hầu gần đó không kịp đề phòng từ trên cây rơi xuống, bất tỉnh nhân sự.
- Lên.
Ngọn núi này khá lớn muốn vượt qua phải mất ít nhất một canh giờ nhưng ma vụ đan lại không có hiệu lực lâu như vậy nên cả đám quyết định đánh nhanh rút gọn, bọn họ chủ động bỏ qua yêu hầu trực tiếp xong thẳng lên núi.
- Lão đầu tình hình sao rồi ?
- Đám yêu thú kia đang rút lên đỉnh núi, có thể bọn chúng muốn vào hang phòng thủ.
- Mấy con yêu thú này ăn gì mà khôn thế nhỉ ?
Ma vụ đan không chỉ hạn chế tầm nhìn của yêu hầu mà cả tu sĩ cũng bị ảnh hưởng nhưng tu sĩ có thần thức còn yêu thú thì không còn đối với khí linh như lão đầu thì hoàn toàn không có tác dụng.
Gần lên tới đỉnh núi, trước mặt xuất hiện mấy chục cái hang động, vách núi bị đục như một cái tổ ong, nơi này chắc là xào nguyệt của đám yêu hầu.
Một thanh niên nhìn hang động phía trước nhất thời kohong biết làm gì.
- Cao sư huynh bây giờ phải làm sao ?
Cao Dương nhíu mày, thời gian ma vụ đan không còn nhiều, bọn họ lại không biết tình hình bên trong, xong vào sẽ rất nguy hiểm.
- Lâm sư đệ còn ma vụ đan không ?
- Sư huynh muốn đuổi bọn chúng chạy ra sao ?
- Đúng vậy.
Lâm Phong nghe vậy liền hiểu ý, mọi người chia ra hành động, vài thanh niên lấy củi khô ném vào bên trong hang, Lâm Phong ở bên cạnh tiện tay ném thêm mấy viên ma vụ đan vào rồi đốt lửa, hai pháp sư kích hoạt pháp chỉ đánh vào cửa hang làm cho nơi đó sụp xuống, lối ra hoàn toàn bị bịt kín.
Một lúc sao thì nghe thấy tiếng gầm thét của đám yêu hầu từ bên trong hang động truyền ra sao đó là mấy chục đầu yêu hầu chạy như điên ra ngoài, có lẽ bị ngâm khói quá lâu nên hầu nhãn đỏ hồng, có vài con còn chảy cả nước mắt.
Nhìn gần trăm đầu yêu hầu chạy mất bóng, mọi người nhanh chân tiến vào bên trong hang, thông thường hang của yêu thú chỉ kéo dài trên dưới một dặm, chỉ đi vài bước là tới cuối hang. Nơi này vẫn còn vài đầu yêu hầu ở lại canh giữ nhưng đã bị đám người Cao Dương giải quyết nhanh gọn.
Cuối hang là một cái bùng binh khá lớn, là nơi đám yêu hầu sinh sống, trên vách hang còn có mấy chục cái hang động xếp theo hình tổ ong.
Một tên đệ tử nhìn xung quanh nhíu mày.
- Chỗ này sao lại không có gì ?
- Có khi nào đám yêu hầu đã mang hết gia tài đi hay không ?
Thông thường đám yêu thú sẽ để lại những thứ như linh dược, linh thạch, khoáng thạch bên trong hang động nhưng nơi này trống không, ngay cả một sợi lông cũng không thấy.
Cao Dương chỉ mấy chục cái hang trên vách đá.
- Lên đó xem thử…
Hắn chưa dứt lời thì thấy một thân ảnh đang trèo lên phía trên sao đó nhảy vào một cái hang, đám người còn lại cũng nhanh chân đuổi theo.
Lâm Phong vừa tiến vào đã để ý đến mấy cái hang trên vách động, hắn để lão đầu bay vài vòng nhìn xem có tìm được gì không kết quả là đúng như hắn dự đoán, toàn bộ gia tài của đám yêu hầu đều cất giấu trong mấy cái hang này.
Bên trong mỗi hang động không chứa linh thạch thì cũng chứa linh dược, trong đó có hai cái hang chứa toàn trung phẩm linh thạch, năm cái chứa huyền cấp linh dược, số còn lại không đáng chú ý.
Lâm Phong dọn xong hang chứa linh thạch liền chui vào hang bên cạnh mang toàn bộ số trung phẩm linh thạch có được bỏ vào bên trong giới chỉ, kế tiếp là hang chứa huyền dược.
- Thăm ngàn thăm ngàn… lần này phát tài rồi.
Đúng lúc này mặt đất dưới chân truyền đến chấn động, cả đám lập tức chui ra khỏi hang.
- Mau đi thôi, đám yêu hầu kia sắp trở lại.
Tuy nơi này còn rất nhiều tài nguyên nhưng một khi bị đám yêu hầu bao vây thì không còn đường để thoát thân. Vừa ra khỏi hang động liền nhìn thấy hơn ngàn đầu yêu hầu từ dưới núi xông lên, khí thế vô cùng manh động.
Một thanh niên hoảng sợ lên tiếng.
- Không xong, chúng ta đã bị bao vây.
- Mọi người đừng hoảng loạn, chúng ta hợp sức mở một đường xuống núi nếu không được thì kích hoạt ngọc bài rời khỏi bí cảnh.
- Tốt.
Đám yêu hầu gào thét xong tới, bọn chúng không bài trận mà trực tiếp xong lên, đụng đâu đập đó, bộ dáng như muốn nổi điên.
Đám đệ tử đứng thành vòng cung dựa lưng vào vách núi, chiến sư bên ngoài, pháp sư bên trong, Lâm Phong một tay cầm lưu tinh đao, tay còn lại cầm phong hỏa pháp chỉ đứng ở giữa.
- Xông lên.
- Hú hú hú...
Đại chiến bắt đầu, đám yêu hầu hoàn toàn chiếm được ưu thế, vừa đánh được vài hiệp thì vô số cự thạch bay tới trước mặt nhưng chưa chạm vào người tu sĩ thì bị một luồn kim quang đánh bay.
- Kim quang thuẫn… phong.
Một cái thuẫn màu vàng xuất hiện ngăn chặn ám khí của yêu hầu, thứ này chỉ có thể dùng được một lúc nên cả đám quyết định vừa đánh vừa lui.
- Hú… hú…
Bên dưới chân núi lại truyền đến tiếng hét, vài trăm đầu yêu hầu từ dưới núi xong lên, tình hình vô cùng nguy cấp.
- Cao sư huynh cứ như thế này chúng ta không thể phòng ngự.
- Chia ra chạy.
Mỗi tên lấy ra một tờ pháp chỉ kích hoạt, Lâm Phong vừa nhìn liền biết đó là hành không pháp chỉ, trong túi hắn cũng có vài tờ.
Cả đám cùng kích hoạt pháp chỉ bay thẳng lên không, ngàn đầu yêu hầu lập tức chia ra đuổi theo, bên trong bí cảnh tu sĩ không thể phi hành lâu, chỉ cần đám yêu hầu đuổi theo một lúc nhất định sẽ tóm được đám đạo tặc này.
Lâm Phong vừa bay lên liền tìm một chỗ gần đó đáp xuống nhưng hắn còn chưa kịp hành động thì đã thấy vài bóng đen xuất hiện bên trên.
- Sẽ có một ngày lão tử nhổ sạch lông đám yêu cầm.
- Éc…
Bí cảnh vốn không lớn chỉ cần có linh lực dao động thì đám yêu cầm sẽ cảm nhận được, từ lúc đánh nhau với yêu hầu thì đám yêu cầm đã chờ sẵn bên trên, chỉ đợi mấy tên bên dưới bay lên là thịt.
Lâm Phong nhìn đám người Cao Dương bị yêu cầm đuổi chạy tán loạn xem ra không thể dựa vào, hắn lấy ra một viên bạo đan ném về phía đám yêu cầm sao đó hướng về phía khác chạy đi.
Bên dưới mặt đất đám yêu hầu vẫn tiếp tục truy đuổi, đám khỉ này di chuyển vô cùng linh hoạt tốc độ chỉ kém yêu cầm một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.