Chương 94: Đấu Giá Hội 2
Hồng Phong
30/08/2022
Đột nhiên trong đầu Lâm Phong lóe lên một kế hoạch, mượn nước đẩy thuyền, hai mảnh hộ thần giáp nếu rơi vào tay của băng nữ sẽ dễ lấy hơn so với yêu nữ rất nhiều.
Nghĩ đến đây, hắn giật mình hét lên.
- Không thể nào.
Lãnh Phi Dao bị tên sư đệ bên cạnh dọa hết hồn, nàng trừng mắt nhìn hắn.
- Ngươi bị bệnh sao, tự nhiên lại lớn tiếng như vậy.
- Thật ra thì một đích hôm nay đệ đến đây cũng là vì thứ này.
Lâm Phong lấy ra mảnh hộ thần giáp của hắn sao đó bắt đầu kể một câu chuyện cổ tích, chuyện là cha của ông của gia gia hắn để lại một món bảo vật gồm có 108 mảnh giáp, đến đời của hắn thì còn lại đúng một mảnh, tổ tiên hắn đã để lại di nguyện rằng con cháu đời sao nhất định phải tìm đủ 108 mảnh giáp mang trở về.
Phong Viêm bên cạnh đột nhiên xen vào.
- Sao ta thấy hai mảnh này không giống nhỉ?
Bề ngoài hai mảnh giáp khá giống nhưng pháp văn bên trên hoàn toàn khác nhau.
Lâm Phong lắc đầu.
- Ta cũng không biết, tổ tiên nói sao thì ta làm vậy thôi.
Dứt lời thì hắn lấy ra một tờ giấy từ bên trong cổ nhẫn do lão đầu vừa vẽ xong đưa cho mọi người xem, bên trên đúng là có hai loại pháp văn, một cái giống của Lâm Phong, một cái còn lại thì giống với vật đấu giá.
- Có thể hai thứ này là cùng một bộ, chúng có thể kết hợp được với nhau.
Phong Viêm hành nghề bao năm vừa nhìn là đã thấy được huyền cơ, Lãnh Phi Dao cầm lấy mãnh hộ thần giáp của Lâm Phong nhìn một lúc thì quay qua nói với hắn.
- Tiểu Phong tử chỉ sợ di nguyện của tổ tiên ngươi không thể hoàn thành rồi.
- Tại sao?
- Giá trị của thứ này nhất định không dưới 1 vạn trung phẩm linh thạch, hơn nữa tỷ tỷ của ta cũng có 5 mảnh giống như thế này.
- Cái gì?
Lãnh Phi Dao trừng mắt bất mãn nhìn tên sư đệ đối diện.
- Ngươi đừng hét lên như vậy có được không.
- Đệ xin lỗi, Hàn Băng sư tỷ thật sự có 5 mảnh sao?
- Đúng vậy, thứ đó là do gia gia của ta tìm được bên trong di tích của một tên pháp tôn, vào sinh thần mấy năm trước của tỷ tỷ là gia gia đã tặng cho tỷ tỷ.
Lâm Phong dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Lãnh Hàn Băng, đây chính là ưu thế của những người sinh ra ở vạch đích, có những thứ hắn tìm cả đời cũng không thấy nhưng băng nữ chỉ ngồi một chỗ thì đã có được.
Lãnh Phi Dao tốt bụng khuyên sư đệ của nàng.
- Dù sao ngươi cũng không đấu giá được hay là ngươi tặng thứ này cho tỷ tỷ, đợi khi tỷ tỷ tìm được huyền cơ bên trong sẽ nói cho ngươi biết, tổ tiên của ngươi ở trên kia cũng mãng nguyện có đúng không?
- Cũng đúng.
- Tiểu tử cẩn thận, đừng để bị lừa.
Lâm Phong nghe giọng của lão đầu thì giật mình tỉnh ngộ, rõ ràng hắn đang mượn nước đẩy thuyền chẳng hiểu sao lại bị lật thuyền, mém chút còn bị cướp sạch, tiểu sư tỷ của hắn bình thường ngây thơ hoạt bát không ngờ lại ẩn giấu sâu như vậy.
- Bây giờ nhìn kỹ mới thấy nàng giống muội muội của yêu nữ hơn là băng nữ.
Trong lúc mọi người đang bàn luận thì hai mảnh hộ thần giáp đã được mang lên bàn đấu giá, lão đầu bên dưới cao giọng hô.
- Tàn tích hồn văn, giá khởi điểm 1 vạn trung phẩm linh thạch.
- Để muội để muội.
Lãnh Phi Dao xung phong kêu giá.
- 2 vạn.
- 10 vạn.
Nàng vừa dứt lời thì một trong những căn phòng cao nhất truyền đến giọng nói uy nghiêm của một lão đầu, vừa ra giá đã đưa hai mảnh hộ thần giáp lên gấp 10 lần giá trị.
- Lần này xong rồi.
Phòng khách quý của Vạn Bảo các được chia làm 4 loại từ cao đến thấp gồm có thiên, địa, huyền, hoàng tương ứng với tứ bài huyết, kim, ngân, đồng.
Phòng của Lâm Phong đang ngồi là chữ huyền tương ứng với ngân bài, còn phòng của lão đầu vừa ra giá mang chứ thiên tương ứng với huyết bài.
Nghe nói trên dưới trăm cái thành trì của Cửu Huyền thánh cung chỉ có mười mấy vị cường giả sở hữu huyết bài, riêng thánh cung đã có 9 vị, thường thì không ai muốn tranh giành với phòng chữ thiên, vừa tốn linh thạch vừa đắt tội một vị cường giả hùng mạnh.
Lãnh Hàn Băng tất nhiên biết được điều này nhưng thứ này không chỉ nàng cần mà lưu manh cũng muốn có, vấn đề là nàng chắc chắn không đủ linh thạch so với người ngồi trong phòng chữ thiên, muốn theo cũng không nổi.
Lãnh Phi Dao bày ra bộ mặt quan tâm nói với tỷ tỷ.
- Thứ này tỷ tỷ đã nghiên cứu lâu như vậy vẫn không có kết quả, có lẽ là một thứ vô dụng hay là lần tới muội cùng tỷ đến tìm gia gia xin thêm vài cái pháp văn.
Lãnh Hàn Băng nhìn lưu manh đối diện, đúng lúc ánh mắt hắn cũng đang nhìn nàng, cả hai hình như đã hiểu được nỗi lòng của đối phương chỉ qua một ánh mắt.
- Hàn Băng sư tỷ lần này tỷ mang theo bao nhiêu linh thạch.
- Chỉ có 10 vạn trung phẩm linh thạch.
- Khục khục…
Nghe giọng điệu của nàng thì số linh thạch này không đáng nhắc đến, nói chuyện với mấy người này sao Lâm Phong thấy đau tim quá.
- Đệ có gần 1 vạn trung phẩm linh thạch có thể cho sư tỷ mượn dùng.
- Tiểu Phong tử vấn đề ở đây không phải là linh thạch nhiều hay ít, đối thủ của chúng ta là một người vô cùng lợi hại, có biết không?
Lãnh Phi Dao bỉu môi, nàng bắt đầu nghiêm túc giáo huấn tiểu sư đệ ngốc này.
- Hơn nữa vài vạn linh thạch đối với mấy vị tiền bối đó chỉ giống như vài khối linh thạch mà thôi.
- Nhưng chúng ta không thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy được, không có lòng kiên định sao có thể thành công.
- Hảo huynh đệ.
Phong Viêm ngồi bên cạnh tán thưởng một câu.
- Nếu đệ cần thì huynh có thể cho đệ mượn 1 vạn trung phẩm linh thạch.
- Thật sao?
Ánh mắt Lâm Phong sáng rực nhìn gian thương, chỉ cần hắn kêu giá được một lần thì chuyện còn lại yêu nữ sẽ giải quyết.
- Đúng vậy, mỗi tháng ta chỉ lấy lời 500 khối trung phẩm linh thạch.
- Đa tạ ý tốt của sư huynh, đơn này tiểu đệ không dám chốt.
Đúng như dự đoán, sao khi phòng chữ thiên kêu giá thì bên dưới liền rơi vào tĩnh lặng, không một ai dám tranh phong.
- Liều mạng, 11 vạn.
- 20 vạn.
Lâm Phong vừa ra giá thì bên kia cũng tăng theo, hơn nữa còn tăng lên gấp đôi so với lần trước, đúng là có phong thái tôn giả.
- Hù… trời độ lão tử.
Hắn không sợ đối phương theo chỉ sợ đối phương không theo, lúc đó không biết đào linh thạch ở đâu để trả Vạn Bảo các, nghe nói từ khi đại hội đấu giá khởi tranh vẫn chưa một ai dám chốt đơn xong rồi hủy.
Lãnh Hàn Băng vừa hé môi thì bên trong một phòng chữ thiên khác truyền đến thanh âm quen thuộc.
- 30 vạn.
- Giọng nói này sao nghe quen thế nhỉ, hình như là của yêu nữ kia.
Lãnh Phi Dao nghi ngờ lên tiếng, Lãnh Hàn Băng liếc nhìn lưu manh, ánh mắt của nàng dường như đã hiểu ra mọi chuyện.
Lâm Phong cười ha hả, vẻ mặt tràn đầy ngưỡng mộ.
- Không ngờ thánh nữ lại sở hữu huyết bài.
- Không chỉ thánh nữ mà cả thánh tử cũng sỡ hữu một cái.
Phong Viêm bên cạnh bổ sung, một trong hai người này tương lai sẽ cầm đầu thánh cung nên có được huyết bài là chuyện không có gì lạ.
- 40 vạn.
- 50 vạn.
Sao một lúc im lặng thì hai mảnh hồn văn được một nhân vật phòng chữ thiên dùng 100 vạn trung phẩm linh thạch lấy xuống, con số này đã đạt đến đẳng cấp của vật phẩm áp trục.
Nghĩ đến đây, hắn giật mình hét lên.
- Không thể nào.
Lãnh Phi Dao bị tên sư đệ bên cạnh dọa hết hồn, nàng trừng mắt nhìn hắn.
- Ngươi bị bệnh sao, tự nhiên lại lớn tiếng như vậy.
- Thật ra thì một đích hôm nay đệ đến đây cũng là vì thứ này.
Lâm Phong lấy ra mảnh hộ thần giáp của hắn sao đó bắt đầu kể một câu chuyện cổ tích, chuyện là cha của ông của gia gia hắn để lại một món bảo vật gồm có 108 mảnh giáp, đến đời của hắn thì còn lại đúng một mảnh, tổ tiên hắn đã để lại di nguyện rằng con cháu đời sao nhất định phải tìm đủ 108 mảnh giáp mang trở về.
Phong Viêm bên cạnh đột nhiên xen vào.
- Sao ta thấy hai mảnh này không giống nhỉ?
Bề ngoài hai mảnh giáp khá giống nhưng pháp văn bên trên hoàn toàn khác nhau.
Lâm Phong lắc đầu.
- Ta cũng không biết, tổ tiên nói sao thì ta làm vậy thôi.
Dứt lời thì hắn lấy ra một tờ giấy từ bên trong cổ nhẫn do lão đầu vừa vẽ xong đưa cho mọi người xem, bên trên đúng là có hai loại pháp văn, một cái giống của Lâm Phong, một cái còn lại thì giống với vật đấu giá.
- Có thể hai thứ này là cùng một bộ, chúng có thể kết hợp được với nhau.
Phong Viêm hành nghề bao năm vừa nhìn là đã thấy được huyền cơ, Lãnh Phi Dao cầm lấy mãnh hộ thần giáp của Lâm Phong nhìn một lúc thì quay qua nói với hắn.
- Tiểu Phong tử chỉ sợ di nguyện của tổ tiên ngươi không thể hoàn thành rồi.
- Tại sao?
- Giá trị của thứ này nhất định không dưới 1 vạn trung phẩm linh thạch, hơn nữa tỷ tỷ của ta cũng có 5 mảnh giống như thế này.
- Cái gì?
Lãnh Phi Dao trừng mắt bất mãn nhìn tên sư đệ đối diện.
- Ngươi đừng hét lên như vậy có được không.
- Đệ xin lỗi, Hàn Băng sư tỷ thật sự có 5 mảnh sao?
- Đúng vậy, thứ đó là do gia gia của ta tìm được bên trong di tích của một tên pháp tôn, vào sinh thần mấy năm trước của tỷ tỷ là gia gia đã tặng cho tỷ tỷ.
Lâm Phong dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Lãnh Hàn Băng, đây chính là ưu thế của những người sinh ra ở vạch đích, có những thứ hắn tìm cả đời cũng không thấy nhưng băng nữ chỉ ngồi một chỗ thì đã có được.
Lãnh Phi Dao tốt bụng khuyên sư đệ của nàng.
- Dù sao ngươi cũng không đấu giá được hay là ngươi tặng thứ này cho tỷ tỷ, đợi khi tỷ tỷ tìm được huyền cơ bên trong sẽ nói cho ngươi biết, tổ tiên của ngươi ở trên kia cũng mãng nguyện có đúng không?
- Cũng đúng.
- Tiểu tử cẩn thận, đừng để bị lừa.
Lâm Phong nghe giọng của lão đầu thì giật mình tỉnh ngộ, rõ ràng hắn đang mượn nước đẩy thuyền chẳng hiểu sao lại bị lật thuyền, mém chút còn bị cướp sạch, tiểu sư tỷ của hắn bình thường ngây thơ hoạt bát không ngờ lại ẩn giấu sâu như vậy.
- Bây giờ nhìn kỹ mới thấy nàng giống muội muội của yêu nữ hơn là băng nữ.
Trong lúc mọi người đang bàn luận thì hai mảnh hộ thần giáp đã được mang lên bàn đấu giá, lão đầu bên dưới cao giọng hô.
- Tàn tích hồn văn, giá khởi điểm 1 vạn trung phẩm linh thạch.
- Để muội để muội.
Lãnh Phi Dao xung phong kêu giá.
- 2 vạn.
- 10 vạn.
Nàng vừa dứt lời thì một trong những căn phòng cao nhất truyền đến giọng nói uy nghiêm của một lão đầu, vừa ra giá đã đưa hai mảnh hộ thần giáp lên gấp 10 lần giá trị.
- Lần này xong rồi.
Phòng khách quý của Vạn Bảo các được chia làm 4 loại từ cao đến thấp gồm có thiên, địa, huyền, hoàng tương ứng với tứ bài huyết, kim, ngân, đồng.
Phòng của Lâm Phong đang ngồi là chữ huyền tương ứng với ngân bài, còn phòng của lão đầu vừa ra giá mang chứ thiên tương ứng với huyết bài.
Nghe nói trên dưới trăm cái thành trì của Cửu Huyền thánh cung chỉ có mười mấy vị cường giả sở hữu huyết bài, riêng thánh cung đã có 9 vị, thường thì không ai muốn tranh giành với phòng chữ thiên, vừa tốn linh thạch vừa đắt tội một vị cường giả hùng mạnh.
Lãnh Hàn Băng tất nhiên biết được điều này nhưng thứ này không chỉ nàng cần mà lưu manh cũng muốn có, vấn đề là nàng chắc chắn không đủ linh thạch so với người ngồi trong phòng chữ thiên, muốn theo cũng không nổi.
Lãnh Phi Dao bày ra bộ mặt quan tâm nói với tỷ tỷ.
- Thứ này tỷ tỷ đã nghiên cứu lâu như vậy vẫn không có kết quả, có lẽ là một thứ vô dụng hay là lần tới muội cùng tỷ đến tìm gia gia xin thêm vài cái pháp văn.
Lãnh Hàn Băng nhìn lưu manh đối diện, đúng lúc ánh mắt hắn cũng đang nhìn nàng, cả hai hình như đã hiểu được nỗi lòng của đối phương chỉ qua một ánh mắt.
- Hàn Băng sư tỷ lần này tỷ mang theo bao nhiêu linh thạch.
- Chỉ có 10 vạn trung phẩm linh thạch.
- Khục khục…
Nghe giọng điệu của nàng thì số linh thạch này không đáng nhắc đến, nói chuyện với mấy người này sao Lâm Phong thấy đau tim quá.
- Đệ có gần 1 vạn trung phẩm linh thạch có thể cho sư tỷ mượn dùng.
- Tiểu Phong tử vấn đề ở đây không phải là linh thạch nhiều hay ít, đối thủ của chúng ta là một người vô cùng lợi hại, có biết không?
Lãnh Phi Dao bỉu môi, nàng bắt đầu nghiêm túc giáo huấn tiểu sư đệ ngốc này.
- Hơn nữa vài vạn linh thạch đối với mấy vị tiền bối đó chỉ giống như vài khối linh thạch mà thôi.
- Nhưng chúng ta không thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy được, không có lòng kiên định sao có thể thành công.
- Hảo huynh đệ.
Phong Viêm ngồi bên cạnh tán thưởng một câu.
- Nếu đệ cần thì huynh có thể cho đệ mượn 1 vạn trung phẩm linh thạch.
- Thật sao?
Ánh mắt Lâm Phong sáng rực nhìn gian thương, chỉ cần hắn kêu giá được một lần thì chuyện còn lại yêu nữ sẽ giải quyết.
- Đúng vậy, mỗi tháng ta chỉ lấy lời 500 khối trung phẩm linh thạch.
- Đa tạ ý tốt của sư huynh, đơn này tiểu đệ không dám chốt.
Đúng như dự đoán, sao khi phòng chữ thiên kêu giá thì bên dưới liền rơi vào tĩnh lặng, không một ai dám tranh phong.
- Liều mạng, 11 vạn.
- 20 vạn.
Lâm Phong vừa ra giá thì bên kia cũng tăng theo, hơn nữa còn tăng lên gấp đôi so với lần trước, đúng là có phong thái tôn giả.
- Hù… trời độ lão tử.
Hắn không sợ đối phương theo chỉ sợ đối phương không theo, lúc đó không biết đào linh thạch ở đâu để trả Vạn Bảo các, nghe nói từ khi đại hội đấu giá khởi tranh vẫn chưa một ai dám chốt đơn xong rồi hủy.
Lãnh Hàn Băng vừa hé môi thì bên trong một phòng chữ thiên khác truyền đến thanh âm quen thuộc.
- 30 vạn.
- Giọng nói này sao nghe quen thế nhỉ, hình như là của yêu nữ kia.
Lãnh Phi Dao nghi ngờ lên tiếng, Lãnh Hàn Băng liếc nhìn lưu manh, ánh mắt của nàng dường như đã hiểu ra mọi chuyện.
Lâm Phong cười ha hả, vẻ mặt tràn đầy ngưỡng mộ.
- Không ngờ thánh nữ lại sở hữu huyết bài.
- Không chỉ thánh nữ mà cả thánh tử cũng sỡ hữu một cái.
Phong Viêm bên cạnh bổ sung, một trong hai người này tương lai sẽ cầm đầu thánh cung nên có được huyết bài là chuyện không có gì lạ.
- 40 vạn.
- 50 vạn.
Sao một lúc im lặng thì hai mảnh hồn văn được một nhân vật phòng chữ thiên dùng 100 vạn trung phẩm linh thạch lấy xuống, con số này đã đạt đến đẳng cấp của vật phẩm áp trục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.