Chương 93: Hành hạ bằng dụng cụ đi tiểu, không phải là lấy cái bô đập lên đầu ngươi à ?
Ant
31/10/2013
Xác thật là đúng như thế, phía trên chỗ phòng nghỉ của bọn cai ngục tuy là lỗ thông gió .
Nhưng cũng rất gần với cái hầm phốt của cả cái phủ này . Nếu Ảo Ảnh đặt boom ngay vị trí đó chắc chắn cũng sẽ nổ lan tới hầm phốt .
Nếu là như thế thì chưa nói tới chuyện bọn Đặng Tùng có thoát ra ngoài được hay không, nhưng trước mắt chắc chắn sẽ chìm trong sh*t . Nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh trên trán Ảo Ảnh tuôn ra như suối, hắn quyết định sẽ quay lại sửa chữa sai lầm . Nếu không ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra với hắn chứ .
Ảo Ảnh quay đầu lại, định bước đi 1 bước . Nhưng hình như là ông trời trêu ngươi hắn, chưa kịp đi thì chợt nghe 1 giọng nói truyền từ phía sau :
_ Ông xã, em tìm anh nãy giờ, anh đi đâu thế ?
Khi quay lại nhìn chỉ thấy 1 bà béo ú, nặng tầm 300kg đang đá lông nheo nhìn hắn . Nhìn thấy cái cảnh này da đầu Ảo Ảnh run lên 1 chập, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa a . Nhưng vì nghĩa lớn nên vẫn miễn cưỡng dằn sự muốn ói xuống, nói :
_ Ái thê, ta đi làm công việc mà, nàng đi đâu thế ?
_ Ta đi tìm chàng mà, mấy ngày nay ta nhớ chàng lắm đó nhe . Người ta lâu lắm rồi chưa được tưới tiêu đó .
Mụ béo đưa 1 đôi mắt heo nhìn Ảo Ảnh, trong đó tràn đầy vô vạn uỷ khuất và khát khao mãnh liệt .
“Con lậy mẹ, mẹ tưới 1 mình đi, bố thằng nào tưới dùm mẹ được “ .Ảo Ảnh có 1 cảm xúc muốn nôn nhưng vẫn dằn lại được, biết sao được, đây đúng là mụ vợ của cái thân phận của hắn . Vì muốn trà trộn vào được nên hắn đành phải nhập vai cho phù hợp, Ảo Ảnh miễn cưỡng nói :
_ Ái thê, dạo này phu quân nàng đang làm việc lớn mà, lúc khác ta bù cho .
Nghe thế mụ béo lắc đầu nói :
_ Phu quân à, chàng khác trước lắm đó . Lúc trước chàng là 1 con hổ to tướng làm thịt 1 con nai là thiếp mà . Sao dạo này chàng lạ lùng thế ? Chàng không cần thiếp à .
“ Ta ngất, nai cái *** ngươi “ . Khinh bỉ trong lòng 1 trận nhưng Ảo Ảnh vẫn hứa hẹn nói :
_ Ngoan, tối chàng bù cho . Nàng về trước đi, ta hứa mà .
_ Hừ, chàng nói lời này biết bao nhiêu lần rồi, bây giờ muốn đi thì phải giúp thiếp, người ta khao khát khó nhịn a .
Mụ béo hừ lạnh 1 tiếng nói, sau đó ra vẻ hung thần ác sát đứng ra . Toả ra khí thế của đẳng cấp võ quân . Mụ béo này tuy mập nhưng võ công rất cao cường . Lúc trước cái tên quản gia này chỉ là 1 con tép thôi, nhờ mụ béo thì mới lên được cái chức quản gia . Bù lại thằng cha này phải thoả mãn được cho con mụ này .
“ Lạy hồn chiến sĩ “ Ảo Ảnh thầm than trong lòng 1 tiếng, tuy hắn có thể đánh lại con mụ này nhưng tất nhiên là sẽ làm lộ thân phận . Sau đó chắc chắn là kế hoạch của chủ nhân sẽ hỏng hết . Cắn răng 1 cái, Ảo Ảnh nói :
_ Được, ta thoả mãn nàng .
Mụ béo thu hồi lại khí thế nói :
_ Vậy phải ngoan không ?
Nói rồi mụ dẫn Ảo Ảnh đi tới căn phòng của mụ . Sau đó mụ nằm xuống giường, thoát sạch y phục ra ngoài, đưa 1 ánh mắt của loài heo nhìn Ảo Ảnh nói :
_ Hành hạ em đi .
_ Hành hạ ?
Ảo Ảnh nhíu mày hỏi, dù sao hắn chỉ là 1 thằng nhóc mới 16 tuổi . Tuy biết được xxoo qua mấy cuốn phim heo của Lâm Quân nhưng rất xa lạ với cái từ “ hành hạ “ này .
_ Đúng hành hạ thiếp đi .
Mụ béo tuy cảm thấy thắc mắc trong lòng nhưng vẫn trả lời theo quán tính .
_ Bằng cái gì ?
Ảo Ảnh cảm giác càng ngày càng khó hiểu . Không phải thoả mãn là phải xxoo sao, sao tự nhiên đổi thành hành hạ rồi .
_ Ngu thế, cái vật chàng hay dùng đi tiểu ấy .
Mụ béo khao khát khó nhịn nên hét lên .
_ Dùng đi tiểu, nàng nói cái này .
Ảo Ảnh khi thấy cái bô đặt đầu giường thì chợt có cảm giác hiểu ra, không ngờ con mụ này có sở thích đặc biệt .
_ Đúng, làm đi .
Mụ béo cứ tưởng Ảo Ảnh đã lĩnh hội ý tứ của mình thì hét lên .
_ Nàng chắc chắn chứ .
Ảo Ảnh cầm cái bô hỏi lại, sao hắn cứ có cảm giác kỳ kỳ lạ lạ . Không lẽ phải dùng cái bô đập vào mặt con mụ này à .
_ Chắc chắn .
Mụ béo gật đầu cái rụp .
_ Vậy nếu nàng muốn, thì ta làm đây …………
Nói rồi Ảo Ảnh lấy cái bô, đập “ bôm”, “ bốp” vào đầu mụ béo . Vì quá bất ngờ nên mụ béo tránh không kịp, kết quả là chỉ sau 1 lát trên mặt mụ đã toàn máu là máu . Màu máu kèm với màu thịt và mỡ tạo nên 1 màu cực kỳ đặc biệt .
Nhưng vì là 1 cao thủ, nên chẳng bao lâu mụ béo đã hoàn hồn lại, đưa tay chụp cái bô rồi hét lớn :
_ Ngươi làm gì thế ?
Ảo Ảnh nhún vai 1 cái nói :
_ Hành hạ bằng dụng cụ đi tiểu, không phải là lấy cái bô đập lên đầu ngươi à ?
_ Đồ ngu .
Mụ béo điên tiết hét lớn, mụ có cảm giác như bị lừa . Nói rồi, mụ bắt đầu sử dụng sức mạnh, muốn bắt Ảo Ảnh lại . Tốt nhất là trói gô thành 1 đống, sau đó mụ sẽ tự làm .
_ Hừ con mụ chết tiệt, thích động võ à .
Ảo Ảnh thấy con mụ béo chết tiệt lại tính đánh hắn, trong lòng không khỏi bùng lên lửa giận . Dù sao hắn cũng làm theo lời con mụ này mà . Nghĩ thế Ảo Ảnh cũng vứt bén cái nhiệm vụ của hắn lên 9 tầng mây, bây giờ hắn muốn đập nát cái mặt Trư Bát Giới của con mụ này cái đã .
_ Hừ, giỏi nhỉ dám lừa bà .
Thấy Ảo Ảnh tránh được chiêu thức của mình, con mụ béo biết mình đã bị lừa diên tiết hét lớn lên .
_ Mụ béo xem chiêu ………………
Ảo Ảnh nói rồi lao tới tấn công 1 cách mãnh liệt .
…………………………………
Không biết chuyện sau đó xảy ra như thế nào, nhưng mà kết quả là 2 người Ảo Ảnh và mụ béo đều lưỡng bại câu thương . Cả 2 đến ngày hôm sau mới song song tỉnh lại .
…………………………………
6 giờ kém 15, tại nhà giam trong phủ thành chủ .
_ Các anh em chuẩn bị tẩu xong chưa .
Đặng Tùng nhìn quanh 1 lượt hỏi .
Tất cả mọi người xung quanh đều gật đầu cái rụp . Trong mắt ai nấy đều hiện lên thần sắc mong chờ và kinh hỉ, bởi vì họ chờ giờ phút này lâu lắm rồi . Không còn gì tốt hơn là sẽ lấy lại được sức mạnh của mình .
Thật ra, vì người ở thế giới này mạnh hơn Địa Cầu nhiều lắm nên không thể nào giam giữ theo cách thông thường được . Cho nên, muốn nhốt được phạm nhân thì trước tiên phải đeo cho bọn họ 1 cái vòng . Theo như tên gọi ở đây thì chính là “ vòng phong ấn “ . Nó có tác dụng làm cho phạm nhân mất hết tất cả sức lực, đánh nhau còn không bằng 1 người bình thường . Nếu không thì làm sao bọn Đặng Tùng có thể không bị còng, cũng không có người canh giữ được chứ .
Đặng Tùng thấy thế thì tiếp tục nói :
_ Mà theo các ngươi, bọn chúng cứu chúng ta bằng cách nào ? Ta không nghĩ ra được .
_ Ta cũng không biết, theo đạo lý thì bọn hắn không thể nào lao vào đây được . Trong này là trọng địa, với cả canh gác rất cẩn thận . Tuy Ảo Ảnh có 1 thân phận là quản gia nhưng ta nghĩ bọn chúng không đủ sức lao vào đây .
Ngọc Tú nhíu mày phân tích .
_ Thế theo ngươi là cách nào ?
Đặng Tùng nghe thế, tò mò hỏi . Hắn biết là Ngọc Tú cực kỳ có tài trong cái phương diện này .
Ngọc Tú im lặng suy nghĩ 1 lát, sau khi đã tổng hợp tất cả các khả năng lại thì hắn mới nói :
_ Theo ta, chỉ có 1 cách .
_ Cách gì ?
Hoàng Khải và Đặng Tùng trăm miệng 1 lời hỏi .
_ Phá từ trong này ra .
Ngọc Tú giả vờ cao thâm phun ra 1 câu .
_ Phá từ trong ra ? Ngươi có đùa không thể ? Chúng ta làm sao mà phá được ?
Hoàng Khải có chút không tin tưởng nói .
_ Đúng, chỉ chúng ta thì không được, nhưng mà ngươi quên………….
Nói rồi Ngọc Tú chỉ tay về phía Sát, tiếp lời :
_ Chúng ta còn có hắn .
Sát thấy Ngọc Tú chỉ tay về phía mình thì chỉ im lặng, không có 1 cảm giác gì . Nhưng Đặng Tùng và Hoàng Khải ngồi bên cạnh thì chợt hiểu ra . Đúng, nếu có thể thì chỉ là Sát, bởi vì hắn chính là người Xayda . Trong đêm trăng tròn thì sẽ biến hình, đến lúc đó cái vòng phong ấn sẽ không có tác dụng gì với hắn nữa . Tính tính toán toán thì hôm nay đúng là 1 ngày trăng tròn .
_ Hiểu rồi chứ ? Đợi xem đi .
Ngọc Tú nói xong, ngồi im lặng . Cả Đặng Tùng và Hoàng Khải cũng như thế . Bọn chúng đang chờ, chờ thời cơ để thoát ra .
……………………………
5 giờ 59 phút, phòng nghỉ của cai ngục .
Lúc này đang có 2 tên, à không 2 tên và 2 người phụ nữ đang chiến tranh mãnh liệt với nhau .
_ Lão ca à, ngươi hôm nay sao yếu thế, mới có 1 chút thôi mà .
1 trong 2 tên cười hắc hắc nói, sau khi hắn thấy tên kia đã xếp giáp quy hàng .
_ Con *** nó chứ, buổi trưa anh mày đã đại chiến với 1 con tỳ nữ 500 hiệp nên giờ hết sức rồi .
Tên được gọi là “ lão ca “ chém gió nói .
_ Phải không đó . Bình thường ngươi cũng như thế mà, haha .
Tên kia đang chiến tranh với phụ nữ nhưng vẫn không quên châm chọc lão ca của hắn 1 câu .
_ *** im mồm, bố nói thật, cứ lo làm việc của ngươi đi, mà phải mau lên, nếu không trưởng ngục mà tóm được chắc 2 ta chết chắc .
_ Hắc, hắc, xong ngay đây .
Tên kia nói rồi bắt đầu đẩy nhanh tiến độ, chỉ trong 1 lát sau là hắn xong . Hắn cười lớn nói :
_ Thật sảng khoái, mà lão ca………….
Chưa nói hết câu thì đột nhiên trên đầu vang lên tiếng “ ầm “, “ ầm “ không dứt . Kèm theo đó là đất đá, khói bụi rơi trên đỉnh đầu của 2 người bọn hắn .
Nếu là như thế thì chưa nói tới chuyện bọn Đặng Tùng có thoát ra ngoài được hay không, nhưng trước mắt chắc chắn sẽ chìm trong sh*t . Nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh trên trán Ảo Ảnh tuôn ra như suối, hắn quyết định sẽ quay lại sửa chữa sai lầm . Nếu không ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra với hắn chứ .
Ảo Ảnh quay đầu lại, định bước đi 1 bước . Nhưng hình như là ông trời trêu ngươi hắn, chưa kịp đi thì chợt nghe 1 giọng nói truyền từ phía sau :
_ Ông xã, em tìm anh nãy giờ, anh đi đâu thế ?
Khi quay lại nhìn chỉ thấy 1 bà béo ú, nặng tầm 300kg đang đá lông nheo nhìn hắn . Nhìn thấy cái cảnh này da đầu Ảo Ảnh run lên 1 chập, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa a . Nhưng vì nghĩa lớn nên vẫn miễn cưỡng dằn sự muốn ói xuống, nói :
_ Ái thê, ta đi làm công việc mà, nàng đi đâu thế ?
_ Ta đi tìm chàng mà, mấy ngày nay ta nhớ chàng lắm đó nhe . Người ta lâu lắm rồi chưa được tưới tiêu đó .
Mụ béo đưa 1 đôi mắt heo nhìn Ảo Ảnh, trong đó tràn đầy vô vạn uỷ khuất và khát khao mãnh liệt .
“Con lậy mẹ, mẹ tưới 1 mình đi, bố thằng nào tưới dùm mẹ được “ .Ảo Ảnh có 1 cảm xúc muốn nôn nhưng vẫn dằn lại được, biết sao được, đây đúng là mụ vợ của cái thân phận của hắn . Vì muốn trà trộn vào được nên hắn đành phải nhập vai cho phù hợp, Ảo Ảnh miễn cưỡng nói :
_ Ái thê, dạo này phu quân nàng đang làm việc lớn mà, lúc khác ta bù cho .
Nghe thế mụ béo lắc đầu nói :
_ Phu quân à, chàng khác trước lắm đó . Lúc trước chàng là 1 con hổ to tướng làm thịt 1 con nai là thiếp mà . Sao dạo này chàng lạ lùng thế ? Chàng không cần thiếp à .
“ Ta ngất, nai cái *** ngươi “ . Khinh bỉ trong lòng 1 trận nhưng Ảo Ảnh vẫn hứa hẹn nói :
_ Ngoan, tối chàng bù cho . Nàng về trước đi, ta hứa mà .
_ Hừ, chàng nói lời này biết bao nhiêu lần rồi, bây giờ muốn đi thì phải giúp thiếp, người ta khao khát khó nhịn a .
Mụ béo hừ lạnh 1 tiếng nói, sau đó ra vẻ hung thần ác sát đứng ra . Toả ra khí thế của đẳng cấp võ quân . Mụ béo này tuy mập nhưng võ công rất cao cường . Lúc trước cái tên quản gia này chỉ là 1 con tép thôi, nhờ mụ béo thì mới lên được cái chức quản gia . Bù lại thằng cha này phải thoả mãn được cho con mụ này .
“ Lạy hồn chiến sĩ “ Ảo Ảnh thầm than trong lòng 1 tiếng, tuy hắn có thể đánh lại con mụ này nhưng tất nhiên là sẽ làm lộ thân phận . Sau đó chắc chắn là kế hoạch của chủ nhân sẽ hỏng hết . Cắn răng 1 cái, Ảo Ảnh nói :
_ Được, ta thoả mãn nàng .
Mụ béo thu hồi lại khí thế nói :
_ Vậy phải ngoan không ?
Nói rồi mụ dẫn Ảo Ảnh đi tới căn phòng của mụ . Sau đó mụ nằm xuống giường, thoát sạch y phục ra ngoài, đưa 1 ánh mắt của loài heo nhìn Ảo Ảnh nói :
_ Hành hạ em đi .
_ Hành hạ ?
Ảo Ảnh nhíu mày hỏi, dù sao hắn chỉ là 1 thằng nhóc mới 16 tuổi . Tuy biết được xxoo qua mấy cuốn phim heo của Lâm Quân nhưng rất xa lạ với cái từ “ hành hạ “ này .
_ Đúng hành hạ thiếp đi .
Mụ béo tuy cảm thấy thắc mắc trong lòng nhưng vẫn trả lời theo quán tính .
_ Bằng cái gì ?
Ảo Ảnh cảm giác càng ngày càng khó hiểu . Không phải thoả mãn là phải xxoo sao, sao tự nhiên đổi thành hành hạ rồi .
_ Ngu thế, cái vật chàng hay dùng đi tiểu ấy .
Mụ béo khao khát khó nhịn nên hét lên .
_ Dùng đi tiểu, nàng nói cái này .
Ảo Ảnh khi thấy cái bô đặt đầu giường thì chợt có cảm giác hiểu ra, không ngờ con mụ này có sở thích đặc biệt .
_ Đúng, làm đi .
Mụ béo cứ tưởng Ảo Ảnh đã lĩnh hội ý tứ của mình thì hét lên .
_ Nàng chắc chắn chứ .
Ảo Ảnh cầm cái bô hỏi lại, sao hắn cứ có cảm giác kỳ kỳ lạ lạ . Không lẽ phải dùng cái bô đập vào mặt con mụ này à .
_ Chắc chắn .
Mụ béo gật đầu cái rụp .
_ Vậy nếu nàng muốn, thì ta làm đây …………
Nói rồi Ảo Ảnh lấy cái bô, đập “ bôm”, “ bốp” vào đầu mụ béo . Vì quá bất ngờ nên mụ béo tránh không kịp, kết quả là chỉ sau 1 lát trên mặt mụ đã toàn máu là máu . Màu máu kèm với màu thịt và mỡ tạo nên 1 màu cực kỳ đặc biệt .
Nhưng vì là 1 cao thủ, nên chẳng bao lâu mụ béo đã hoàn hồn lại, đưa tay chụp cái bô rồi hét lớn :
_ Ngươi làm gì thế ?
Ảo Ảnh nhún vai 1 cái nói :
_ Hành hạ bằng dụng cụ đi tiểu, không phải là lấy cái bô đập lên đầu ngươi à ?
_ Đồ ngu .
Mụ béo điên tiết hét lớn, mụ có cảm giác như bị lừa . Nói rồi, mụ bắt đầu sử dụng sức mạnh, muốn bắt Ảo Ảnh lại . Tốt nhất là trói gô thành 1 đống, sau đó mụ sẽ tự làm .
_ Hừ con mụ chết tiệt, thích động võ à .
Ảo Ảnh thấy con mụ béo chết tiệt lại tính đánh hắn, trong lòng không khỏi bùng lên lửa giận . Dù sao hắn cũng làm theo lời con mụ này mà . Nghĩ thế Ảo Ảnh cũng vứt bén cái nhiệm vụ của hắn lên 9 tầng mây, bây giờ hắn muốn đập nát cái mặt Trư Bát Giới của con mụ này cái đã .
_ Hừ, giỏi nhỉ dám lừa bà .
Thấy Ảo Ảnh tránh được chiêu thức của mình, con mụ béo biết mình đã bị lừa diên tiết hét lớn lên .
_ Mụ béo xem chiêu ………………
Ảo Ảnh nói rồi lao tới tấn công 1 cách mãnh liệt .
…………………………………
Không biết chuyện sau đó xảy ra như thế nào, nhưng mà kết quả là 2 người Ảo Ảnh và mụ béo đều lưỡng bại câu thương . Cả 2 đến ngày hôm sau mới song song tỉnh lại .
…………………………………
6 giờ kém 15, tại nhà giam trong phủ thành chủ .
_ Các anh em chuẩn bị tẩu xong chưa .
Đặng Tùng nhìn quanh 1 lượt hỏi .
Tất cả mọi người xung quanh đều gật đầu cái rụp . Trong mắt ai nấy đều hiện lên thần sắc mong chờ và kinh hỉ, bởi vì họ chờ giờ phút này lâu lắm rồi . Không còn gì tốt hơn là sẽ lấy lại được sức mạnh của mình .
Thật ra, vì người ở thế giới này mạnh hơn Địa Cầu nhiều lắm nên không thể nào giam giữ theo cách thông thường được . Cho nên, muốn nhốt được phạm nhân thì trước tiên phải đeo cho bọn họ 1 cái vòng . Theo như tên gọi ở đây thì chính là “ vòng phong ấn “ . Nó có tác dụng làm cho phạm nhân mất hết tất cả sức lực, đánh nhau còn không bằng 1 người bình thường . Nếu không thì làm sao bọn Đặng Tùng có thể không bị còng, cũng không có người canh giữ được chứ .
Đặng Tùng thấy thế thì tiếp tục nói :
_ Mà theo các ngươi, bọn chúng cứu chúng ta bằng cách nào ? Ta không nghĩ ra được .
_ Ta cũng không biết, theo đạo lý thì bọn hắn không thể nào lao vào đây được . Trong này là trọng địa, với cả canh gác rất cẩn thận . Tuy Ảo Ảnh có 1 thân phận là quản gia nhưng ta nghĩ bọn chúng không đủ sức lao vào đây .
Ngọc Tú nhíu mày phân tích .
_ Thế theo ngươi là cách nào ?
Đặng Tùng nghe thế, tò mò hỏi . Hắn biết là Ngọc Tú cực kỳ có tài trong cái phương diện này .
Ngọc Tú im lặng suy nghĩ 1 lát, sau khi đã tổng hợp tất cả các khả năng lại thì hắn mới nói :
_ Theo ta, chỉ có 1 cách .
_ Cách gì ?
Hoàng Khải và Đặng Tùng trăm miệng 1 lời hỏi .
_ Phá từ trong này ra .
Ngọc Tú giả vờ cao thâm phun ra 1 câu .
_ Phá từ trong ra ? Ngươi có đùa không thể ? Chúng ta làm sao mà phá được ?
Hoàng Khải có chút không tin tưởng nói .
_ Đúng, chỉ chúng ta thì không được, nhưng mà ngươi quên………….
Nói rồi Ngọc Tú chỉ tay về phía Sát, tiếp lời :
_ Chúng ta còn có hắn .
Sát thấy Ngọc Tú chỉ tay về phía mình thì chỉ im lặng, không có 1 cảm giác gì . Nhưng Đặng Tùng và Hoàng Khải ngồi bên cạnh thì chợt hiểu ra . Đúng, nếu có thể thì chỉ là Sát, bởi vì hắn chính là người Xayda . Trong đêm trăng tròn thì sẽ biến hình, đến lúc đó cái vòng phong ấn sẽ không có tác dụng gì với hắn nữa . Tính tính toán toán thì hôm nay đúng là 1 ngày trăng tròn .
_ Hiểu rồi chứ ? Đợi xem đi .
Ngọc Tú nói xong, ngồi im lặng . Cả Đặng Tùng và Hoàng Khải cũng như thế . Bọn chúng đang chờ, chờ thời cơ để thoát ra .
……………………………
5 giờ 59 phút, phòng nghỉ của cai ngục .
Lúc này đang có 2 tên, à không 2 tên và 2 người phụ nữ đang chiến tranh mãnh liệt với nhau .
_ Lão ca à, ngươi hôm nay sao yếu thế, mới có 1 chút thôi mà .
1 trong 2 tên cười hắc hắc nói, sau khi hắn thấy tên kia đã xếp giáp quy hàng .
_ Con *** nó chứ, buổi trưa anh mày đã đại chiến với 1 con tỳ nữ 500 hiệp nên giờ hết sức rồi .
Tên được gọi là “ lão ca “ chém gió nói .
_ Phải không đó . Bình thường ngươi cũng như thế mà, haha .
Tên kia đang chiến tranh với phụ nữ nhưng vẫn không quên châm chọc lão ca của hắn 1 câu .
_ *** im mồm, bố nói thật, cứ lo làm việc của ngươi đi, mà phải mau lên, nếu không trưởng ngục mà tóm được chắc 2 ta chết chắc .
_ Hắc, hắc, xong ngay đây .
Tên kia nói rồi bắt đầu đẩy nhanh tiến độ, chỉ trong 1 lát sau là hắn xong . Hắn cười lớn nói :
_ Thật sảng khoái, mà lão ca………….
Chưa nói hết câu thì đột nhiên trên đầu vang lên tiếng “ ầm “, “ ầm “ không dứt . Kèm theo đó là đất đá, khói bụi rơi trên đỉnh đầu của 2 người bọn hắn .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.