Chương 2: Thay đổi
Muademhp
10/01/2014
Vic tên thật là Hắc Phong, con trai độc nhất Hắc gia, là một
trong hai gia tộc làm chủ tập đoàn Hắc Lệ lớn nhất Trung Quốc. Vài năm trước hắn
nguyên là một thằng con ngoan ngoãn, học giỏi. Cha hắn Hắc Phi rất hài lòng với
thằng con quý tử này. Mọi thứ cứ bình yên trôi qua cho đến một ngày cách hiện tại
4 năm về trước. Khi Hắc Phong cùng bạn gái đi ăn tối. Có một nhóm người thù địch
với Hắc gia vì muốn ám sát Hắc Phong đã dàn dựng 1 vụ tai nạn giao thông.
Sau khi tỉnh lại hắn mới biết mình không chết. Nhưng bạn gái của hắn thì không may mắn thế. Những người bên cạnh nói với hắn, nàng đã chết trên dường đến bệnh viện.
Tình yêu đầu đời, sinh tử chia li. Đấy là cú shock quá lớn đối với Hắc Phong. Sau đó hắn thay đổi hoàn toàn. Từ một cậu học trò ngoan ngoãn Hắc Phong đã biến thành 1 tên công tử chơi bời hư hỏng. Hắn bỏ học, tối ngày tụ tập tại các quán bar vũ trường, không có gì là Hắc Phong không làm. Ngay đến tên họ hắn cũng thay luôn, từ đó đám bạn gọi hắn là Vic. Ông già hắn cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, dù gì cũng là một phần lỗi do ông.
Nhưng rồi có lần trong khi say rượu, nhóm của Vic xích mích với một nhóm khác. Trong khi xảy ra xung đột hắn lỡ tay đánh chết người. Nghe đâu người đó cũng là công tử của một danh gia có tiếng trên đất Hồng Kông. Mặc dù dưới mắt Hắc gia, gia đình kia cũng chẳng là cái đinh rỉ gì, nhưng Hắc Phi không thể tiếp tục để hắn buông thả như thế nữa, sau một thời gian làm đủ mọi cách, thu xe, cắt trợ cấp, đe dọa bạn bè hắn. Cuối cùng Vic cũng ngoan ngoãn về làm giám đốc cho công ty của bố già.
Với chỉ số IQ không đo được theo lẽ thường. Chỉ trong vòng nửa năm học hỏi hắn lại từ một thằng nhị thế tổ dzách dzời rơi xuống biến đổi hoàn toàn thành một vị giám đốc trẻ đầy tài năng, khôn khéo trong công việc.
Dù vậy, biểu hiện của Vic quá tốt, ngay đến lão già Hắc Phi cũng không dám tin, cho nên lão đã liên hệ với Lệ Báo, là người cùng ông xây dựng tập đoàn Hắc Lệ, là hàng xóm, và cũng là bạn chí cốt của lão.
Lệ gia và Hắc gia là hai gia tộc có danh tiếng ko nhỏ ở Trung Quốc. Riêng tại Hồng Kông, trong tập đoàn Hắc Lệ của hai gia tộc này đã chiếm 70% số công ty của toàn Hồng Kông lúc bấy giờ.
Mà đó chỉ là những thông tin công khai bên ngoài. Phần nổi của một tảng băng chìm. Còn về cái phần chìm xuống kia thì chỉ có trời biết, đất biết, đáy sông và 2 lão cáo già kia biết mà thôi.
Do một số nguyên nhân Lệ báo chỉ có độc nhất một người con gái, tên là Lệ Băng. Để tránh tài sản trong nhà theo con gái bay đi, 2 lão hồ ly đã sớm thống nhất, sau khi hai đứa con trưởng thành, sẽ cho Hắc Phong và Lệ Băng kết hôn, khi đó Lệ Băng 15 tuổi còn Hắc Phong mới vỏn vẹn 11.
Tránh đêm dài lắm mộng cộng với quản lý ông thần Hắc Phong. Hắc Phi quyết định bàn bạc với Lệ Báo về chuyện đính hôn của hai đứa trẻ. Đôi bên nhất trí quan điểm, ngày Hắc Phong tròn 20 tuổi cũng là ngày hai lão chính thức thành thông gia.
Tin tức hai đại gia tộc kết thông gia, sự kiện chấn động toàn Hồng Kông.
Thằng nhị thế tổ mấy năm gần đây danh nổi như cồn, tương lai xám xịt kia nghiễm nhiên cưới được Lệ tiểu thư đoan trang hiền thục làm vô số tên công tử mặt trắng ghen ghét, sau lưng ko ngừng chỉ trích: “ bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu”. Cho dù Hắc gia có ít nhiều danh tiếng hơn Lệ gia, nhưng tên công tử độc nhất với vô số scaldan kia trong mắt những thằng học thức, chắc chắn là bãi “shit trâu” danh giá.
Về phần Hắc Phong (Vic) hắn đâu phải thằng ngu, cái chuyện đính hôn kia hắn đã sớm biết, nhưng có khi là chuyện vài chục năm về sau, giờ tự nhiên bố già xồn xồn bắt “lái máy bay bà già”, tất nhiên lí do chủ yếu là kiếm người giám sát hắn. Đắn đo một hồi, cuối cùng vì miếng cơm manh áo, hắn buộc phải cắn răng chấp nhận vô điều kiện. “Cưới thì cưới chứ, sợ cái đét gì!”
Hôn lễ của Vic và Lệ Băng được tổ chức vào một ngày đẹp trời giữa tháng 11 tại sân golf Kau Sai Chau Public Golf Course
Khách tham dự không chỉ có các danh gia tại Hồng Kông mà còn có rất nhiều đại nhân vật khắp Trung Quốc cũng có mặt, số lượng có thể tính đến vài ngàn người.
Dưới ánh nắng ấm áp hiếm hoi giữa mùa đông lạnh giá. Cô dâu Lệ Băng trông như thiên thần giữa loài người. Làn da mịn màng trắng như tuyết, hai hàng lông mi cong vút trên đôi mắt to ướt át, lông mày lá liểu, cái mũi nhỏ xinh thẳng tắp với khuôn mặt hài hòa,mái tóc dài đen bóng phủ xuống tấm lưng ngọc lộ ra trong lớp váy cưới.
Chỉ có thể dùng đến bốn chữ “tuyệt đại mỹ nhân” để hình dung.
Trong bộ váy cưới màu trắng tinh, Lệ Băng sánh bước cùng Hắc Phong đi tới. Trên tay nàng cầm bó hồng bạch nho nhỏ càng làm tôn lên vẻ thuần khiết, thánh thiện vốn có. Có thể là xấu hổ, mặt nàng hơi cúi, đứng gần dễ dàng thấy thấp thoáng một chút màu phấn hồng trên gương mặt như búp bê, làm biết bao người ngây dại.
Ngây thì ngây, ai dại thì kệ mẹ nó! Vic ta đi bên bĩu môi, hắn còn lạ đếk gì cái con mợ này nữa. Chớ để cái vẻ bề ngoài này đánh lừa, nếu không phải gã sống cách vách nhà nàng từ bé đến lớn thì có khi hiện giờ Vic cũng nghĩ nàng chính là một con “cừu non xinh đẹp và ngơ ngác”.
Trái ngược hẳn với bà xã bên cạnh. Hôm nay, Vic diện bộ âu phục đen do chính tay nhà may nổi tiếng của Pháp thiết kế, đeo găng tay màu đen,giày đen. Trước ngực cài bông hồng bạch đi cùng với làn da trắng hơi xanh xao do ăn chơi quá độ nhưng cũng không làm giảm đi vẻ nam tính của hắn. Khuôn mặt anh tuấn, mái tóc bạch kim vuốt keo chải ngược về sau cảng làm tôn thêm vẻ phong lưu tiêu sái.
Ngoài kia có biết bao tiểu thư khuê các đánh mắt đưa tình với hắn. Ăn chơi thì kệ mẹ ăn chơi. Trác táng cũng kệ mẹ trác táng, chỉ riêng cái bộ mã cùng gia cảnh của hắn cũng đủ khối em chết mê chết mệt.
Nhưng mà Vic cũng đếk quan tâm, khinh khỉnh nhìn sang cái vẻ mặt “thiên thần e thẹn” bên cạnh. Hắn lén lút gãi gãi lên mu bàn tay “tân nương”, thấp giọng nói: “Phu nhân à, nàng đã chuẩn bị tinh thần chưa.... heehheehe”.
Sau khi cười xong cái điệu cười khả ố, mắt hắn trợn ngược lên liên tưởng đến đêm động phòng. Đem cái nàng “thiên thần ngơ ngác” kia đặt xuống giường tha hồ mà chà đạp, vần qua vần lại, lên giường xuống đất. Vừa trả thù bố già dám kiếm người giám sát mình vừa rửa hận bị nàng bắt nạt từ bé đến giờ. Một pháo chết hai chim. Nghĩ đến mà sướng run người, khửa khửa !!!
Đang YY tự sướng, bất giác Vic thấy tay mình truyền lại cơn đau thấu tim kèm theo cảm giác lạnh buốt làm gã giật mình tình lại. Thấy mỹ nhân bên cạnh đang trừng mắt nhìn hăm dọa, ngón tay chỉ lên miệng gã.
Theo phản xạ thằng ku đưa tay lên miệng, nhìn lại thấy trên găng tay lưu lại ít chất lỏng màu trong suốt. Hắn thầm hô không ổn. “Hỏng, mềnh sơ ý quá !!!”
Sau khi tỉnh lại hắn mới biết mình không chết. Nhưng bạn gái của hắn thì không may mắn thế. Những người bên cạnh nói với hắn, nàng đã chết trên dường đến bệnh viện.
Tình yêu đầu đời, sinh tử chia li. Đấy là cú shock quá lớn đối với Hắc Phong. Sau đó hắn thay đổi hoàn toàn. Từ một cậu học trò ngoan ngoãn Hắc Phong đã biến thành 1 tên công tử chơi bời hư hỏng. Hắn bỏ học, tối ngày tụ tập tại các quán bar vũ trường, không có gì là Hắc Phong không làm. Ngay đến tên họ hắn cũng thay luôn, từ đó đám bạn gọi hắn là Vic. Ông già hắn cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, dù gì cũng là một phần lỗi do ông.
Nhưng rồi có lần trong khi say rượu, nhóm của Vic xích mích với một nhóm khác. Trong khi xảy ra xung đột hắn lỡ tay đánh chết người. Nghe đâu người đó cũng là công tử của một danh gia có tiếng trên đất Hồng Kông. Mặc dù dưới mắt Hắc gia, gia đình kia cũng chẳng là cái đinh rỉ gì, nhưng Hắc Phi không thể tiếp tục để hắn buông thả như thế nữa, sau một thời gian làm đủ mọi cách, thu xe, cắt trợ cấp, đe dọa bạn bè hắn. Cuối cùng Vic cũng ngoan ngoãn về làm giám đốc cho công ty của bố già.
Với chỉ số IQ không đo được theo lẽ thường. Chỉ trong vòng nửa năm học hỏi hắn lại từ một thằng nhị thế tổ dzách dzời rơi xuống biến đổi hoàn toàn thành một vị giám đốc trẻ đầy tài năng, khôn khéo trong công việc.
Dù vậy, biểu hiện của Vic quá tốt, ngay đến lão già Hắc Phi cũng không dám tin, cho nên lão đã liên hệ với Lệ Báo, là người cùng ông xây dựng tập đoàn Hắc Lệ, là hàng xóm, và cũng là bạn chí cốt của lão.
Lệ gia và Hắc gia là hai gia tộc có danh tiếng ko nhỏ ở Trung Quốc. Riêng tại Hồng Kông, trong tập đoàn Hắc Lệ của hai gia tộc này đã chiếm 70% số công ty của toàn Hồng Kông lúc bấy giờ.
Mà đó chỉ là những thông tin công khai bên ngoài. Phần nổi của một tảng băng chìm. Còn về cái phần chìm xuống kia thì chỉ có trời biết, đất biết, đáy sông và 2 lão cáo già kia biết mà thôi.
Do một số nguyên nhân Lệ báo chỉ có độc nhất một người con gái, tên là Lệ Băng. Để tránh tài sản trong nhà theo con gái bay đi, 2 lão hồ ly đã sớm thống nhất, sau khi hai đứa con trưởng thành, sẽ cho Hắc Phong và Lệ Băng kết hôn, khi đó Lệ Băng 15 tuổi còn Hắc Phong mới vỏn vẹn 11.
Tránh đêm dài lắm mộng cộng với quản lý ông thần Hắc Phong. Hắc Phi quyết định bàn bạc với Lệ Báo về chuyện đính hôn của hai đứa trẻ. Đôi bên nhất trí quan điểm, ngày Hắc Phong tròn 20 tuổi cũng là ngày hai lão chính thức thành thông gia.
Tin tức hai đại gia tộc kết thông gia, sự kiện chấn động toàn Hồng Kông.
Thằng nhị thế tổ mấy năm gần đây danh nổi như cồn, tương lai xám xịt kia nghiễm nhiên cưới được Lệ tiểu thư đoan trang hiền thục làm vô số tên công tử mặt trắng ghen ghét, sau lưng ko ngừng chỉ trích: “ bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu”. Cho dù Hắc gia có ít nhiều danh tiếng hơn Lệ gia, nhưng tên công tử độc nhất với vô số scaldan kia trong mắt những thằng học thức, chắc chắn là bãi “shit trâu” danh giá.
Về phần Hắc Phong (Vic) hắn đâu phải thằng ngu, cái chuyện đính hôn kia hắn đã sớm biết, nhưng có khi là chuyện vài chục năm về sau, giờ tự nhiên bố già xồn xồn bắt “lái máy bay bà già”, tất nhiên lí do chủ yếu là kiếm người giám sát hắn. Đắn đo một hồi, cuối cùng vì miếng cơm manh áo, hắn buộc phải cắn răng chấp nhận vô điều kiện. “Cưới thì cưới chứ, sợ cái đét gì!”
Hôn lễ của Vic và Lệ Băng được tổ chức vào một ngày đẹp trời giữa tháng 11 tại sân golf Kau Sai Chau Public Golf Course
Khách tham dự không chỉ có các danh gia tại Hồng Kông mà còn có rất nhiều đại nhân vật khắp Trung Quốc cũng có mặt, số lượng có thể tính đến vài ngàn người.
Dưới ánh nắng ấm áp hiếm hoi giữa mùa đông lạnh giá. Cô dâu Lệ Băng trông như thiên thần giữa loài người. Làn da mịn màng trắng như tuyết, hai hàng lông mi cong vút trên đôi mắt to ướt át, lông mày lá liểu, cái mũi nhỏ xinh thẳng tắp với khuôn mặt hài hòa,mái tóc dài đen bóng phủ xuống tấm lưng ngọc lộ ra trong lớp váy cưới.
Chỉ có thể dùng đến bốn chữ “tuyệt đại mỹ nhân” để hình dung.
Trong bộ váy cưới màu trắng tinh, Lệ Băng sánh bước cùng Hắc Phong đi tới. Trên tay nàng cầm bó hồng bạch nho nhỏ càng làm tôn lên vẻ thuần khiết, thánh thiện vốn có. Có thể là xấu hổ, mặt nàng hơi cúi, đứng gần dễ dàng thấy thấp thoáng một chút màu phấn hồng trên gương mặt như búp bê, làm biết bao người ngây dại.
Ngây thì ngây, ai dại thì kệ mẹ nó! Vic ta đi bên bĩu môi, hắn còn lạ đếk gì cái con mợ này nữa. Chớ để cái vẻ bề ngoài này đánh lừa, nếu không phải gã sống cách vách nhà nàng từ bé đến lớn thì có khi hiện giờ Vic cũng nghĩ nàng chính là một con “cừu non xinh đẹp và ngơ ngác”.
Trái ngược hẳn với bà xã bên cạnh. Hôm nay, Vic diện bộ âu phục đen do chính tay nhà may nổi tiếng của Pháp thiết kế, đeo găng tay màu đen,giày đen. Trước ngực cài bông hồng bạch đi cùng với làn da trắng hơi xanh xao do ăn chơi quá độ nhưng cũng không làm giảm đi vẻ nam tính của hắn. Khuôn mặt anh tuấn, mái tóc bạch kim vuốt keo chải ngược về sau cảng làm tôn thêm vẻ phong lưu tiêu sái.
Ngoài kia có biết bao tiểu thư khuê các đánh mắt đưa tình với hắn. Ăn chơi thì kệ mẹ ăn chơi. Trác táng cũng kệ mẹ trác táng, chỉ riêng cái bộ mã cùng gia cảnh của hắn cũng đủ khối em chết mê chết mệt.
Nhưng mà Vic cũng đếk quan tâm, khinh khỉnh nhìn sang cái vẻ mặt “thiên thần e thẹn” bên cạnh. Hắn lén lút gãi gãi lên mu bàn tay “tân nương”, thấp giọng nói: “Phu nhân à, nàng đã chuẩn bị tinh thần chưa.... heehheehe”.
Sau khi cười xong cái điệu cười khả ố, mắt hắn trợn ngược lên liên tưởng đến đêm động phòng. Đem cái nàng “thiên thần ngơ ngác” kia đặt xuống giường tha hồ mà chà đạp, vần qua vần lại, lên giường xuống đất. Vừa trả thù bố già dám kiếm người giám sát mình vừa rửa hận bị nàng bắt nạt từ bé đến giờ. Một pháo chết hai chim. Nghĩ đến mà sướng run người, khửa khửa !!!
Đang YY tự sướng, bất giác Vic thấy tay mình truyền lại cơn đau thấu tim kèm theo cảm giác lạnh buốt làm gã giật mình tình lại. Thấy mỹ nhân bên cạnh đang trừng mắt nhìn hăm dọa, ngón tay chỉ lên miệng gã.
Theo phản xạ thằng ku đưa tay lên miệng, nhìn lại thấy trên găng tay lưu lại ít chất lỏng màu trong suốt. Hắn thầm hô không ổn. “Hỏng, mềnh sơ ý quá !!!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.