Thiên Lý Đào Hoa Nhất Thế Khai
Chương 15: Thiên Đóa Đào Hoa Nhất Thế Khai 15
Tùy Vũ Nhi An
16/12/2023
Mộ Huyền Linh nhìn chằm chằm vị Cao sư tỷ kia, tuy rằng nàng ta đeo mạng che mặt, nhưng đôi mắt đẹp long lanh như nước kia cũng đủ chứng minh nàng ta là một đại mỹ nhân. Trang phục của nàng ta cũng khác với những đệ tử khác, không chỉ có chất liệu thượng đẳng, mà cổ áo và tay áo đều được thêu trận pháp bằng chỉ vàng, được đối đãi đặc biệt như vậy, hiển nhiên địa vị của nàng ta trong sư môn rất cao.
Sư tỷ họ Cao của Kính Hoa Cốc, địa vị lại cao như vậy, suy nghĩ một chút cũng chỉ có một người.
Cao Thu Minh, đệ tử thân truyền của Cốc chủ Kính Hoa Cốc, đại tiểu thư của Minh Nguyệt sơn trang.
Ngũ phái Tiên Minh vẫn luôn có lời đồn, Cao Thu Minh và Tạ Tuyết Thần có hôn ước, mà nhân vật chính trong lời đồn lúc này đang ngồi ngay ngắn trong căn phòng này, dường như không hề nghe thấy những gì xảy ra bên ngoài.
Mộ Huyền Linh bĩu môi, nhìn Khứu Bảo Thử trong tay Cao Thu Minh, lông mày khẽ nhíu lại.
Khứu Bảo Thử số lượng vô cùng ít ỏi, lớn lên vô hại lại đáng yêu, bản lĩnh duy nhất chính là tìm bảo, cho dù là thủ đoạn che giấu như thế nào cũng không thể qua mắt được nó. Bởi vậy, một số tà tu rất thích nuôi Khứu Bảo Thử, lợi dụng năng lực của nó để tìm kiếm bảo vật.
Cao Thu Minh hiển nhiên cũng không hiểu biết nhiều về Khứu Bảo Thử, không biết nó nhát gan, không chịu được kinh hãi, nếu như bị dọa quá mức thậm chí sẽ bị vỡ mật mà chết. Cao Thu Minh dùng linh áp uy hiếp Khứu Bảo Thử, hai lỗ tai màu vàng kim của nó run rẩy kịch liệt, càng ngày càng sáng, thoạt nhìn tuy đẹp, nhưng Mộ Huyền Linh biết, đó là dấu hiệu của việc sắp vỡ mật.
Mộ Huyền Linh siết chặt tay, cuối cùng cũng nhịn không được, bất chấp nguy hiểm bại lộ hành tung, nàng lấy một chút nước trà trong chén, búng tay bắn ra, một giọt nước phá không bay về phía cổ tay Cao Thu Minh. Cao Thu Minh chỉ cảm thấy cổ tay tê rần, linh lực bị chặn lại. Khứu Bảo Thử bỗng nhiên cảm thấy uy áp biến mất, nó vẫy đuôi, sau đó chớp mắt đã chạy thoát khỏi tay Cao Thu Minh.
Cao Thu Minh kinh ngạc, vậy mà lại không ngăn cản được nó, ba người còn lại mải mê chia đồ cũng không phát hiện ra, chỉ nghe thấy Cao Thu Minh quát lên một tiếng: "Kẻ nào dám đánh lén ta!" Ba người kia lúc này mới ngơ ngác quay đầu lại.
Khứu Bảo Thử đã sớm không thấy bóng dáng, Cao Thu Minh tay nắm chặt bảo kiếm, đôi mắt đẹp hiện lên sát ý, cảnh giác nhìn xung quanh.
Ba người kia vội vàng hỏi: "Cao sư tỷ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Cao Thu Minh nhìn thoáng qua cổ tay của mình, trên đó có một chấm đỏ rất nhỏ, nằm ngay huyệt đạo, lúc này vẫn còn hơi đau. Người ra tay tuyệt đối không phải người thường, không biết đã mai phục ở đây bao lâu, vậy mà nàng ta lại không hề phát hiện ra.
"Vừa rồi có người đánh lén ta." Cao Thu Minh lạnh lùng nói: "Nơi này còn có người khác sao?"
Nam tu họ Tống nói: "Phòng ở dịch trạm không nhiều, ngoại trừ chúng ta ra, chỉ còn một đôi phu thê trẻ tuổi."
Cao Thu Minh nói: "Tìm!"
Lúc Mộ Huyền Linh ra tay, Tạ Tuyết Thần đương nhiên là nhìn thấy, nhưng hắn vẫn ra vẻ như không liên quan đến mình, cho đến khi Mộ Huyền Linh nhào vào lòng hắn.
"Tạ tông chủ, nguy rồi!"
Tạ Tuyết Thần nhíu mày, theo bản năng muốn đẩy nàng ra.
"Tu sĩ Kính Hoa Cốc muốn lên đây gây phiền phức cho chúng ta rồi!"
Tạ Tuyết Thần sửa lại: "Là gây phiền phức cho ngươi."
"Lúc này rồi mà còn phân biệt ngươi với ta sao!" Mộ Huyền Linh lầm bầm một tiếng, sau đó bỗng nhiên ôm lấy eo Tạ Tuyết Thần, Tạ Tuyết Thần chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, sau đó lưng đã va vào thành giường.
Hắn còn chưa kịp hỏi Mộ Huyền Linh muốn làm gì, đã thấy nàng vẽ một lá bùa lên cửa, giải trừ cấm chế trên cửa phòng, sau đó vươn tay cởi y phục của hắn.
Tạ Tuyết Thần giữ tay Mộ Huyền Linh lại, thấp giọng quát: "Ngươi làm cái gì vậy?"
Mộ Huyền Linh kéo chăn lên, đắp lên người hai người, ghé sát vào tai Tạ Tuyết Thần, nhỏ giọng nói: "Phối hợp một chút."
Đúng lúc này, hai cánh cửa bị người ta đạp mạnh một cái, bốn người cầm kiếm xông vào, vừa hay bắt gặp cảnh tượng này.
Một nam một nữ đang ôm nhau lăn lộn trong chăn, nam tử y phục xộc xệch, lộ ra lồng ngực rắn chắc, nữ tử nằm đè lên người nam tử, bị bốn người xông vào dọa đến mức hét lên một tiếng, chui vào lòng nam tử.
Sư tỷ họ Cao của Kính Hoa Cốc, địa vị lại cao như vậy, suy nghĩ một chút cũng chỉ có một người.
Cao Thu Minh, đệ tử thân truyền của Cốc chủ Kính Hoa Cốc, đại tiểu thư của Minh Nguyệt sơn trang.
Ngũ phái Tiên Minh vẫn luôn có lời đồn, Cao Thu Minh và Tạ Tuyết Thần có hôn ước, mà nhân vật chính trong lời đồn lúc này đang ngồi ngay ngắn trong căn phòng này, dường như không hề nghe thấy những gì xảy ra bên ngoài.
Mộ Huyền Linh bĩu môi, nhìn Khứu Bảo Thử trong tay Cao Thu Minh, lông mày khẽ nhíu lại.
Khứu Bảo Thử số lượng vô cùng ít ỏi, lớn lên vô hại lại đáng yêu, bản lĩnh duy nhất chính là tìm bảo, cho dù là thủ đoạn che giấu như thế nào cũng không thể qua mắt được nó. Bởi vậy, một số tà tu rất thích nuôi Khứu Bảo Thử, lợi dụng năng lực của nó để tìm kiếm bảo vật.
Cao Thu Minh hiển nhiên cũng không hiểu biết nhiều về Khứu Bảo Thử, không biết nó nhát gan, không chịu được kinh hãi, nếu như bị dọa quá mức thậm chí sẽ bị vỡ mật mà chết. Cao Thu Minh dùng linh áp uy hiếp Khứu Bảo Thử, hai lỗ tai màu vàng kim của nó run rẩy kịch liệt, càng ngày càng sáng, thoạt nhìn tuy đẹp, nhưng Mộ Huyền Linh biết, đó là dấu hiệu của việc sắp vỡ mật.
Mộ Huyền Linh siết chặt tay, cuối cùng cũng nhịn không được, bất chấp nguy hiểm bại lộ hành tung, nàng lấy một chút nước trà trong chén, búng tay bắn ra, một giọt nước phá không bay về phía cổ tay Cao Thu Minh. Cao Thu Minh chỉ cảm thấy cổ tay tê rần, linh lực bị chặn lại. Khứu Bảo Thử bỗng nhiên cảm thấy uy áp biến mất, nó vẫy đuôi, sau đó chớp mắt đã chạy thoát khỏi tay Cao Thu Minh.
Cao Thu Minh kinh ngạc, vậy mà lại không ngăn cản được nó, ba người còn lại mải mê chia đồ cũng không phát hiện ra, chỉ nghe thấy Cao Thu Minh quát lên một tiếng: "Kẻ nào dám đánh lén ta!" Ba người kia lúc này mới ngơ ngác quay đầu lại.
Khứu Bảo Thử đã sớm không thấy bóng dáng, Cao Thu Minh tay nắm chặt bảo kiếm, đôi mắt đẹp hiện lên sát ý, cảnh giác nhìn xung quanh.
Ba người kia vội vàng hỏi: "Cao sư tỷ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Cao Thu Minh nhìn thoáng qua cổ tay của mình, trên đó có một chấm đỏ rất nhỏ, nằm ngay huyệt đạo, lúc này vẫn còn hơi đau. Người ra tay tuyệt đối không phải người thường, không biết đã mai phục ở đây bao lâu, vậy mà nàng ta lại không hề phát hiện ra.
"Vừa rồi có người đánh lén ta." Cao Thu Minh lạnh lùng nói: "Nơi này còn có người khác sao?"
Nam tu họ Tống nói: "Phòng ở dịch trạm không nhiều, ngoại trừ chúng ta ra, chỉ còn một đôi phu thê trẻ tuổi."
Cao Thu Minh nói: "Tìm!"
Lúc Mộ Huyền Linh ra tay, Tạ Tuyết Thần đương nhiên là nhìn thấy, nhưng hắn vẫn ra vẻ như không liên quan đến mình, cho đến khi Mộ Huyền Linh nhào vào lòng hắn.
"Tạ tông chủ, nguy rồi!"
Tạ Tuyết Thần nhíu mày, theo bản năng muốn đẩy nàng ra.
"Tu sĩ Kính Hoa Cốc muốn lên đây gây phiền phức cho chúng ta rồi!"
Tạ Tuyết Thần sửa lại: "Là gây phiền phức cho ngươi."
"Lúc này rồi mà còn phân biệt ngươi với ta sao!" Mộ Huyền Linh lầm bầm một tiếng, sau đó bỗng nhiên ôm lấy eo Tạ Tuyết Thần, Tạ Tuyết Thần chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, sau đó lưng đã va vào thành giường.
Hắn còn chưa kịp hỏi Mộ Huyền Linh muốn làm gì, đã thấy nàng vẽ một lá bùa lên cửa, giải trừ cấm chế trên cửa phòng, sau đó vươn tay cởi y phục của hắn.
Tạ Tuyết Thần giữ tay Mộ Huyền Linh lại, thấp giọng quát: "Ngươi làm cái gì vậy?"
Mộ Huyền Linh kéo chăn lên, đắp lên người hai người, ghé sát vào tai Tạ Tuyết Thần, nhỏ giọng nói: "Phối hợp một chút."
Đúng lúc này, hai cánh cửa bị người ta đạp mạnh một cái, bốn người cầm kiếm xông vào, vừa hay bắt gặp cảnh tượng này.
Một nam một nữ đang ôm nhau lăn lộn trong chăn, nam tử y phục xộc xệch, lộ ra lồng ngực rắn chắc, nữ tử nằm đè lên người nam tử, bị bốn người xông vào dọa đến mức hét lên một tiếng, chui vào lòng nam tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.