Thiên Lý Đào Hoa Nhất Thế Khai
Chương 24: Thiên Đóa Đào Hoa Nhất Thế Khai 24
Tùy Vũ Nhi An
29/02/2024
Tú Tú vội vàng nói: "Nam công tử, xin người hãy ra tay giúp đỡ, A Bảo cũng bị nhốt trong trận!"
A Bảo cũng lớn tiếng phụ họa: "Đúng vậy, đúng vậy, xin Nam công tử hãy cứu A Bảo!"
Vị công tử kia khẽ cười, nói: "Linh Lung Già cho dù không phá giải, thì mười hai canh giờ sau cũng tự động biến mất. Vội vàng phá trận như vậy, chẳng lẽ là yêu ma sợ hãi ánh mặt trời chói chang?"
Mộ Huyền Linh nín thở, cảm giác nguy hiểm cực độ khiến nàng lập tức rút pháp khí phòng thân ra, bày tư thế phòng ngự.
"Cô nương đừng căng thẳng." Công tử dịu giọng nói: "Ta không có ác ý."
Mộ Huyền Linh tất nhiên là không tin.
"Trực giác của A Bảo rất nhạy bén, nếu là yêu ma hung ác, gây nghiệp chướng khắp nơi, nó sẽ không chủ động gần gũi ngươi." Nam tử chậm rãi nói: "Hiện tại đã là giờ Thìn ba khắc, ngươi bị ánh bình minh chiếu vào, nhưng sắc mặt không hề đau đớn, có lẽ không phải yêu ma thuần túy, mà là bán yêu tu luyện ma công."
Mộ Huyền Linh vẫn luôn tự hào về khả năng che giấu của mình, không ngờ rằng trước mặt hắn lại không có chút bí mật nào, quả nhiên như Tú Tú đã nói, là người thông minh tuyệt đỉnh...
"Ngươi bằng lòng giúp ta phá trận?" Mộ Huyền Linh không còn nghi ngờ năng lực phá trận của hắn nữa.
"A Bảo là bằng hữu của ta, ta tất nhiên bằng lòng ra tay." Nam tử dừng một chút, nói: "Nếu cô nương tin tưởng ta."
Mộ Huyền Linh cụp mắt suy nghĩ một chút, nói: "Ta tin tưởng ngươi."
Nam tử dường như khẽ cười một tiếng, nói: "Linh Lung Già dựa trên căn bản bát quái, mỗi bước đi, dưới chân sẽ hình thành một bát quái đồ mới, chỉ có liên tục đi đúng tám bước, trận pháp này mới có thể giải trừ, nếu đi sai một bước, sẽ phải quay lại từ đầu."
"Mộ cô nương, trước tiên hãy đứng dậy, đi về phía đông nam một bước - chính là phía trước bên trái của ngươi."
Mộ Huyền Linh làm theo lời Nam tử, bước về phía trước bên trái một bước, lập tức thấy sương mù xung quanh cuồn cuộn, mặt đất dưới chân hóa thành Thái Cực Âm Dương Ngư.
"Tiếp theo, đi Càn vị."
Mộ Huyền Linh bước về phía quẻ Càn một bước, thấy trận pháp dưới chân lại biến đổi, quẻ Càn hóa thành Thái Cực Ngư, xung quanh xuất hiện bát quái mới.
"Như vậy là đã đi đúng?" Mộ Huyền Linh hỏi.
Nam tử nói: "Cho dù đi đúng hay sai, trận pháp đều biến hóa như vậy, không cách nào loại trừ cách đi sai, cho nên trận pháp này mới được gọi là vô giải."
Mộ Huyền Linh hít sâu một hơi, nheo mắt hỏi: "Ngươi cảm thấy mình có thể phá giải?"
"Sao không thử xem?" Nam tử mỉm cười nói: "Dù sao cô nương bị nhốt ở đây cũng rảnh rỗi."
Mộ Huyền Linh cảm thấy nghẹn họng.
"Đi Đoài vị."
Mộ Huyền Linh giậm mạnh chân xuống quẻ Đoài một cái.
Nam tử khẽ cười một tiếng, lại nói: "Tốn vị."
Mộ Huyền Linh không nói chuyện với hắn nữa, cúi đầu đi theo sự chỉ dẫn của hắn.
"Bước cuối cùng, Khảm vị."
Mộ Huyền Linh nhướng mày, thầm nghĩ ngươi thật tự tin cho rằng chỉ cần tám bước là xong, nhưng khi nàng vừa đặt chân xuống, màn sương mù trước mắt lập tức tan biến.
Đứng trước mặt nàng là một công tử trẻ tuổi ôn nhuận tuấn tú, thanh nhã xuất trần. Hắn mở quạt xếp trong tay ra, che bớt ánh nắng cho nàng, mỉm cười ôn hòa nói: "Hình như cô nương đang nghi hoặc vì sao ta có thể phá giải trận pháp này chỉ trong một lần?"
Mộ Huyền Linh bỗng nhiên nhận ra khoảng cách giữa hai người có phần quá gần, nàng lùi về sau một bước, cảnh giác đánh giá nam tử trước mặt.
Nam tử này trông khoảng hai mươi tuổi, cao ráo, vóc người cân đối, dung mạo tuấn tú, đôi mắt sáng ngời, trong veo, ẩn chứa ý cười ấm áp. Dáng vẻ hắn đứng ngược sáng, tắm mình trong ánh bình minh khiến cho ngay cả những người ghét nắng cũng không nhịn được sinh lòng muốn thân cận.
Tựa như ánh trăng sáng trong, rực rỡ như hoa lan.
Mộ Huyền Linh ngây người một lúc lâu mới đáp: "Ngươi rốt cuộc là ai?"
Hắn không chỉ phá giải trận pháp chỉ trong một lần mà còn vô cùng tự tin, cứ như thể người bày trận chính là hắn vậy.
Nam tử khẽ gật đầu, mỉm cười nói: "Uẩn Tú Sơn Trang, Nam Tư Nguyệt."
Sau khi kinh ngạc, Mộ Huyền Linh bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Thì ra là vậy... Thì ra là vậy, thảo nào hắn lại tự tin như thế...
Linh Lung Già này vốn là do hắn sáng tạo ra.
Trang chủ Uẩn Tú Sơn Trang, Nam Tư Nguyệt.
Cho dù là ở Ma giới, nàng cũng từng nghe danh hắn.
A Bảo cũng lớn tiếng phụ họa: "Đúng vậy, đúng vậy, xin Nam công tử hãy cứu A Bảo!"
Vị công tử kia khẽ cười, nói: "Linh Lung Già cho dù không phá giải, thì mười hai canh giờ sau cũng tự động biến mất. Vội vàng phá trận như vậy, chẳng lẽ là yêu ma sợ hãi ánh mặt trời chói chang?"
Mộ Huyền Linh nín thở, cảm giác nguy hiểm cực độ khiến nàng lập tức rút pháp khí phòng thân ra, bày tư thế phòng ngự.
"Cô nương đừng căng thẳng." Công tử dịu giọng nói: "Ta không có ác ý."
Mộ Huyền Linh tất nhiên là không tin.
"Trực giác của A Bảo rất nhạy bén, nếu là yêu ma hung ác, gây nghiệp chướng khắp nơi, nó sẽ không chủ động gần gũi ngươi." Nam tử chậm rãi nói: "Hiện tại đã là giờ Thìn ba khắc, ngươi bị ánh bình minh chiếu vào, nhưng sắc mặt không hề đau đớn, có lẽ không phải yêu ma thuần túy, mà là bán yêu tu luyện ma công."
Mộ Huyền Linh vẫn luôn tự hào về khả năng che giấu của mình, không ngờ rằng trước mặt hắn lại không có chút bí mật nào, quả nhiên như Tú Tú đã nói, là người thông minh tuyệt đỉnh...
"Ngươi bằng lòng giúp ta phá trận?" Mộ Huyền Linh không còn nghi ngờ năng lực phá trận của hắn nữa.
"A Bảo là bằng hữu của ta, ta tất nhiên bằng lòng ra tay." Nam tử dừng một chút, nói: "Nếu cô nương tin tưởng ta."
Mộ Huyền Linh cụp mắt suy nghĩ một chút, nói: "Ta tin tưởng ngươi."
Nam tử dường như khẽ cười một tiếng, nói: "Linh Lung Già dựa trên căn bản bát quái, mỗi bước đi, dưới chân sẽ hình thành một bát quái đồ mới, chỉ có liên tục đi đúng tám bước, trận pháp này mới có thể giải trừ, nếu đi sai một bước, sẽ phải quay lại từ đầu."
"Mộ cô nương, trước tiên hãy đứng dậy, đi về phía đông nam một bước - chính là phía trước bên trái của ngươi."
Mộ Huyền Linh làm theo lời Nam tử, bước về phía trước bên trái một bước, lập tức thấy sương mù xung quanh cuồn cuộn, mặt đất dưới chân hóa thành Thái Cực Âm Dương Ngư.
"Tiếp theo, đi Càn vị."
Mộ Huyền Linh bước về phía quẻ Càn một bước, thấy trận pháp dưới chân lại biến đổi, quẻ Càn hóa thành Thái Cực Ngư, xung quanh xuất hiện bát quái mới.
"Như vậy là đã đi đúng?" Mộ Huyền Linh hỏi.
Nam tử nói: "Cho dù đi đúng hay sai, trận pháp đều biến hóa như vậy, không cách nào loại trừ cách đi sai, cho nên trận pháp này mới được gọi là vô giải."
Mộ Huyền Linh hít sâu một hơi, nheo mắt hỏi: "Ngươi cảm thấy mình có thể phá giải?"
"Sao không thử xem?" Nam tử mỉm cười nói: "Dù sao cô nương bị nhốt ở đây cũng rảnh rỗi."
Mộ Huyền Linh cảm thấy nghẹn họng.
"Đi Đoài vị."
Mộ Huyền Linh giậm mạnh chân xuống quẻ Đoài một cái.
Nam tử khẽ cười một tiếng, lại nói: "Tốn vị."
Mộ Huyền Linh không nói chuyện với hắn nữa, cúi đầu đi theo sự chỉ dẫn của hắn.
"Bước cuối cùng, Khảm vị."
Mộ Huyền Linh nhướng mày, thầm nghĩ ngươi thật tự tin cho rằng chỉ cần tám bước là xong, nhưng khi nàng vừa đặt chân xuống, màn sương mù trước mắt lập tức tan biến.
Đứng trước mặt nàng là một công tử trẻ tuổi ôn nhuận tuấn tú, thanh nhã xuất trần. Hắn mở quạt xếp trong tay ra, che bớt ánh nắng cho nàng, mỉm cười ôn hòa nói: "Hình như cô nương đang nghi hoặc vì sao ta có thể phá giải trận pháp này chỉ trong một lần?"
Mộ Huyền Linh bỗng nhiên nhận ra khoảng cách giữa hai người có phần quá gần, nàng lùi về sau một bước, cảnh giác đánh giá nam tử trước mặt.
Nam tử này trông khoảng hai mươi tuổi, cao ráo, vóc người cân đối, dung mạo tuấn tú, đôi mắt sáng ngời, trong veo, ẩn chứa ý cười ấm áp. Dáng vẻ hắn đứng ngược sáng, tắm mình trong ánh bình minh khiến cho ngay cả những người ghét nắng cũng không nhịn được sinh lòng muốn thân cận.
Tựa như ánh trăng sáng trong, rực rỡ như hoa lan.
Mộ Huyền Linh ngây người một lúc lâu mới đáp: "Ngươi rốt cuộc là ai?"
Hắn không chỉ phá giải trận pháp chỉ trong một lần mà còn vô cùng tự tin, cứ như thể người bày trận chính là hắn vậy.
Nam tử khẽ gật đầu, mỉm cười nói: "Uẩn Tú Sơn Trang, Nam Tư Nguyệt."
Sau khi kinh ngạc, Mộ Huyền Linh bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Thì ra là vậy... Thì ra là vậy, thảo nào hắn lại tự tin như thế...
Linh Lung Già này vốn là do hắn sáng tạo ra.
Trang chủ Uẩn Tú Sơn Trang, Nam Tư Nguyệt.
Cho dù là ở Ma giới, nàng cũng từng nghe danh hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.