Thiên Ma Kiếm

Chương 65: Kinh Nhân ( Hạ)

Vô Hận Bất Hối

19/03/2013



“ Mau nói nhanh đi!”

Có một số người đã không thể kiềm chế được bình tĩnh,họ vô cung sốt ruột cùng tò mò thúc giục Hồng Ba nhanh chóng nói.Hồng Ba hít lấy một hơi khí rồi bắt đầu kể:

“ Sáng nay ta tình cờ đi mua một số đồ dùng tại cửa tiệm cạnh cổng thành,khi đó ta thấy có rất nhiều binh lính cưởi ngựa chạy khỏi thành,khuôn mặt ai nấy đều lộ vẻ khẩn trương.Ta tò mò quá bèn chạy theo.Toán lính kia dừng lại tại cánh rừng cạnh Thăng Long Thành,lúc đầu ta cũng không hiểu họ đến đây làm gì nhưng khi mới bước vào trong vài bước ta hoàn toàn ngây người,các người có biết ta thấy gì không?”

“ nói nhanh là thấy gì?”- Một người cạnh đó rót cho hắn một cốc rựu rồi thúc giục hắn kể tiếp.

Uống lấy cốc rựu cho mát cổ họng,Hồng Ba kể tiếp: “ trước mắt ta là hàng chục à không hàng trăm cây cối bị chặt thành trăm mảnh nằm la liệt đấy là chưa đáng sợ nhá,xung quanh đó vương vãi đủ các bộ phận cơ thể con người,tay,chân,ruột.... một mảng rừng bị thẩm huyết vô cùng đáng sợ,ta đây suýt nữa dẫm phải một con mắt....híc thật kinh tởm.....”

Kể đến đây người thanh niên tên Hồng ba kia có vẻ vẫn chưa thoát khỏi tràng cảnh đáng sợ kia,đôi tay vẫn run lên không ngừng,mọi người xung quanh lầm vào một tràng cảnh yên tỉnh không ai dám thờ mạnh,trong đầu họ không biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra,suy nghĩ lung tung.Một người trong số đó phá vỡ sự yên tĩnh nói:

- Hồng Ba ngươi a,đừng có hù dọa mọi người nhé! Mà vì sao binh lính lại biết chuyện này mà chạy ra đó điều tra?

Hồng ba cố gắng lấy lại chút bình tĩnh hắn nói:

- Một vị quan nhân nói với ta rằng vào đêm qua cũng gần nửa đêm từ cánh rừng bên cạnh Thăng Long thành bỗng xuất hiện một tầng hào quang hoàng kim sáng rực,khí thế từ đó phát ra làm hầu hết tất cả binh lính ờ đó như có cảm giác gặp được một vị đại thánh run sợ không ngừng,đó cũng là lý do vì sao sáng nay họ mới dám mò ra đó a....

Trong mắt mọi người đều tỏ ra khiếp sợ,tạo ra khí thế bức nhân bực này không thể không phải là một đại đại cường giả rồi.

“rốt cuộc chuyện này do ai làm?”

“ Ta nghĩ chắc hẳn là một vị đại cường giả rồi!”

Tiếng bàn tán vang lên không ngớt.Hồng Ba chen vào nói:



- Theo khám nghiệm hiện trường ban đầu thì tối ba có lẽ đã có một trận quyết chiến xảy ra ờ đó.

“ Chắc hẳn là một cuộc trả thù đẫm máu hay là gì đó của các vị cường giả rồi,thật là ngốc khi dám động vào một cái thế ma quân như thế a”

“ Đại hội còn chưa bắt đầu mà xem ra tình hình đã rất nóng rồi a,thật mong đợi đại hội lần này quá.!”

Cả lầu 3 nhanh chóng trờ nên huyên nào mà nội dung chính không ai khác chính là chuyện vừa nãy.

Như Ý sau khi nghe tất cả như đã có suy nghĩ cho riêng mình nàng xoay qua nhìn Dịch Thiên,hắn lúc này cứ như không có chuyện gì gắp đồ ăn ăn ngon lành,như ý thở ra một hơi nói:

- Thiên,chàng còn dấu thiếp nhiều chuyện lắm đấy!

Dịch Thiên không nói,ngay từ đầu nghe Hồng Ba kể hắn đã biết được cái chuyện kia chính là “ tác phẩm” của mình tối qua.Nghe như ý hỏi hắn chỉ cười hì hì:

- Hiện tại có một số thứ ta không thể tiết lộ cho nàng biết được,nhưng hãy tin ta,ta không muốn lừa dối nàng điều gì cả.

Như Ý nhìn sâu trong mắt hắn,nàng gật đầu nói 3 chữ “ Thiếp tin chàng” khiến lòng Dịch Thiên cảm thây vô cùng ấm áp.

Tin tức trong thăng long thành quả thực nhanh như “ tia chớp” chỉ chưa đầy vài giờ đồng hồ mà cả Thăng Long thành khắp các tửu lâu lớn bé đều biết chuyện xảy ra bên ngoài thành,miệng thế nhân thật không tưởng cứ qua miệng mỗi người một khác,họ cố gắng thêm mắm thêm muối nào là ma đầu xuất thế rồi xuất hiện một siêu cấp cường giả tại Thăng Long thành và giờ có thể đang ở đâu đó quanh đây,có người lại nói đó là một người sẽ tham dự Đại Hội tu chân tổ chức lần này cạnh trạnh vị trí đứng đầu.

Một đồn mười,mười đồn trăm,cứ như thế tin tức được chuyển đi nhanh đến chóng mặt.Tất nhiên việc này được xem là hỉ sự với đối với các đệ tử của Ngũ Hành Tông Môn và Ma Môn đang lẫn trốn trà trộn vào thăng long thành,trong đầu họ đều nghĩ chắc hẳn cái người mà các sư phụ,sư thúc trên kia đang cần tìm đã xuất hiện.

Trở lại với hai người Dịch Thiên và Như Ý ,sau khi ăn cơm no nê hai người cũng không hề muốn quay về nhà khách ngay mà cùng nhau nắm tay đi dạo khắp thăng long thành,cả thăng long thàng cứ như chỉ có tiếng cười của đôi tình nhân này mà thôi.

Như Ý cứ như một tiểu hài tử nàng cứ thấy cái gì lại cái gì đẹp là mua hết,cửa hàng bên trái bên phải không nơi nào không có dấu chân của nàng,dù buổi tối nay đi chơi vui thật nhưng Dịch Thiên nhiều lúc cũng không cười nổi bởi trên người hắn đang vác một đống các loại vật dụng như ý mua.....thật không khác culi là mấy a.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Ma Kiếm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook