Thiên Ma Kiếm

Chương 77: Long Kỵ Sĩ

Vô Hận Bất Hối

19/03/2013



Âm thanh kia vô cùng quen thuộc,giọng nói già nua ấy Dịch Thiên đã từng nghe qua.

Chỉ cần búng mình nhẹ nhàng,Dịch Thiên đã ở trên mái nhà,trên đây vô cùng vắng vẻ,chỉ có một bóng người không cao thân mặc bộ đồ màu nâu đứng ngắm trăng,tay vuốt râu,tư thế trông vũng như cột.

Dịch Thiên nhận ra người trước mặt,hắn tiến từng bước nhẹ nhàng lại gần sau đó cung kính cúi chào.Người kia quay lại hóa ra không ai khác chính lão tiền bối từng gặp qua Dịch Thiên một lần và muốn thu nhận hắn làm đồ đệ,cũng là lão tổ của Như Nguyệt công chúa.

Lão tiền bối mỉm cười thân thiện,chỉ tay xuống mái nhà ý bảo Dịch Thiên ngồi xuống,lão từ trong giới chỉ của mình rút ra hai vò rựu,một vò đưa cho Dịch Thiên lão mỉm cười nói:

- Tiểu tử ngươi quả nhiên không tệ nha....có thể dễ dàng vượt qua truyền nhân của Hỏa Vân môn.

Dịch Thiên khiêm tốn đáp:

- Tiền bối đừng khen như vậy,vãn bối thấy mình cần cố gắng nhiều cho những trận sau.

Vị tiền bối đó uống một ngụm rựu,sau đó sảng khoái nói:

- Dù sao ngươi cũng không phụ sự tin tưởng khi ta tiến cử ngươi đi thi đấu.

Dịch Thiên giật mình kinh ngạc hắn vốn dĩ cứ nghĩ là do Như Nguyệt tiến cử hắn ai dè ra lại là vị tiền bối này,Dịch Thiên thắc mắc hỏi:

- Tiền bối lý do gì người lại tiến cử vãn bối? Chúng ta chưa quen nhau lâu,với lại chuyện này liên quan đến cả thanh danh của một quốc gia đó a.

Lão tiền bối mỉm cười chỉ trả lời ngắn gọn: Vì con mắt ta nhìn không nhầm tiểu tử ngươi.



Dịch thiên nghe vậy cũng không biết nói gì uống một ngụm rựu,hắn đột nhiên hỏi:

- Tiền bối có thể cho vãn bối biết quý tính đại danh của người được không?

Lão tiền bối cười cười rồi nói:

- Sau này ngươi cứ gọi ta Bôn lão .

“ Bôn lão tiền bối”- Dịch Thiên chắp tai tôn kính nhắc lại.

Bôn lão tiếp tục nói:

- Công nhận con tiểu nha đầu đó cũng tinh mắt,từ ánh mắt của nó khi xem người thi đấu ta có thể nhận ra vài điều hay ho đó nhá...ha....ha....

“Tiểu nha đầu”- Dịch Thiên không hiểu Bôn tiền bối nói tiểu nha đầu đây là ám chỉ ai? Hắn xoay người định hỏi xong chưa kịp hỏi thì bị Bôn lão ngắt lời nói:

- Chuyện đó người không cần bận tâm rồi một ngày người sẽ biết,nhưng ta khuyên ngươi nếu sau này ngươi có bạc đãi nó thì cẩn thận ta không tha đâu?

Dịch Thiên bụng đầy nghi hoặc,nhưng cũng không tiện nói,cả đêm hai người nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất........

Lại một đêm nữa trôi qua.Hôm nay, đại hội vòng loại thứ 3.

Sau hai ngày quyết chiến từ hàng trăm hàng ngàn thí sinh đăng kí nay chỉ còn đúng 16 người,một con số thật khủng khiếp.16 người chia ra làm 8 cặp đấu,8 cặp lại chia thành 2 ngày đấu mỗi ngày 4 cặp,cách đấu như vòng trước.

....................................

Đúng như dự đoán của nhiều người,tại vòng 1/16 này diễn ra vô cùng căng thẳng và kịch tính với những trận đấu không khoan nhượng,những ứng cử viên cho ngôi vị quán quân cùng phần thưởng là pháp bảo quý hiếm đều nhẹ nhàng tiến vào vòng 1/8.



Ba trong số bốn trận của vòng 1/8 đã đấu xong,Tô Định và Huyền Nhã tuy gặp chút khó khăn nhưng cũng đã tiến thêm một bước đến ngôi vô địch,chỉ còn riêng cặp đấu của Dịch Thiên là trận cuối cùng và đối thủ lần này của Dịch Thiên là......một nữ nhân.

Trên các hàng ghế khắp võ đài,mọi ánh mắt đều tập trung vào võ đài,một nam,một nữ đang đứng đối đầu nhau.Ánh mắt của Như Nguyệt,Huyền Nhã và cả của Mộc Uyển cùng nhìn về Dịch Thiên trên ánh mắt ít nhiều đều lộ vẻ lo lắng.Vào được đến đây không ai là yếu cả.Ánh mắt họ thoáng liếc sang vị cô nương là đối thủ của Dịch Thiên thầm đánh giá.Thân mặc giáp ,tay vác cự kiếm,khuôn mặt trông cũng khá xinh đẹp,nhưng vẫn hiện lên chút sắc lạnh làm lòng người run rẩy.bàn tay nàng thô và cứng cáp hơn so với bàn tay bình thường của một nữ nhân.

“ Vị cô nương kia rất lợi hại đó nhá,những trận đấu trước đây nàng ta hạ đối thủ không quá mười chiêu,mà bộ dáng lại vô cùng ung dung”.

Một số người trên khán đài bắt đầu bàn tán truyền tai nhau thông tin mình biết.Nghe được những lời nói thế,Huyền Nhã đột nhiên có cảm giác khó chịu một dự cảm không lành chăng! Ai cũng biết linh cảm của nữ nhân rất nhạy bén thế thì trận đấu này Dịch Thiên lành ít rồi!

Ở một góc khán đài khác,Tô Định bắt chéo chân,hai tay khoanh trước ngực,cả người toát ra tinh thần lực nhằm dò xét sau một lát bỗng nhiên hắn nở nụ cười nói thầm 3 chữ : “ Ngươi chết chắc”

Trên khu vực dành cho hoàng thất Vương Lan đế quốc ngồi,Như Nguyệt ngồi bên cạnh Vương Dũng nhận từ một thị nữ một mảnh giấy,khi nàng mờ ra thì bỗng nhiên sắc mặt vô cùng khó coi,nàng nhìn mảnh giấy xong lại nhìn Dịch Thiên ánh mắt đầy lo lắng,nàng thở dài vứt mảnh giấy xuống dưới đất trên giấy viết đúng 3 chữ : “ Long Kỵ sĩ”

Trở lại với cặp đấu cảu Dịch Thiên,sau vài màng chào hỏi hắn biết được đối thủ cảu mình tên Lưu Diệp,nang rát bình tĩnh khi đối mặt với võ giả như hắn,giống như đã có sự chuẩn bị từ trước vậy.

“Bắt đầu”- Tiếng báo hiệu của Vương Mã Lam vang lên.

Dịch Thiên chắp tay nói:

- Cô Nương có gì xin đừng trách ta.

Dù nói là vậy song trước giờ đối thủ mà Dịch Thiên đáu chính diện chỉ có nam nhân,đây là lần đầu tiên hắn đấu với một nữ nhân,không khiến trong lòng có chút bồi hồi.

“ Xin chỉ giáo”- Lưu Diệp cũng chắp tay chào lại.

Không chút chậm trễ cả hai bên lập tức xông vào nhau,là cận chiến công kích,nhìn bên ngoài thì Dịch Thiên có chút chiếm thế thượng phong song vẫn không thể làm gì được cô nương Lưu Diệp kia.Cự kiếm trông to và rất nặng kia nhưng trong tay Lưu Diệp chẳng khác nào con dao rất nhẹ,nàng vung lên chém trái phải liên tục,Dịch Thiên đôi lúc cũng phải giật mình vì động tác của nàng ta quá mức linh hoạt và uyển chuyển.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Ma Kiếm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook