Thiên Ma Kiếm

Chương 67: Lục Giai Võ Giả

Vô Hận Bất Hối

19/03/2013



Nghe âm thanh kia kêu bên tai,Dịch Thiên ngay tức khắc phi thân ra khởi cửa sổ lên mái nhà.

Trăng lên cao,trên này không biết từ lúc nào dã có một thân ảnh đứng đó sẵn,người này quay lưng về Dịch Thiên,dáng người lùn hơn Dịch Thiên một cái đầu,thân mặc một bộ hắc y.

Dịch Thiên thầm đánh giá người này là người nào,có phải là địch nhân của mình hay không,giọng nói Long Vũ trong tâm hải vang :

- Thiên nhi không nên hành động lỗ mãng,người trước mặt ngươi thực lực vượt xa những gì ngươi tưởng tượng đó.

Dịch Thiên thầm vâng một tiếng.Người kia xoay lại nhìn đánh giá Dịch Thiên,bây giờ mới có thể biết được người mặc hắc y trước mặc là một vị lão nhân râu bạc dài đến tận ngực,những đừng nhìn bên ngoài của lão già mà đánh giá lão yếu đó là một sai lầm to lớn.

Dịch Thiên được Long Vũ cảnh báo vị lão nhân trước mắt này là một cao thủ thực sự nên hắn không chút manh động,lễ phép chắp tay nói:

- Tiền bối,người gọi vãn bối ra đây không biết có việc gì chỉ bảo?

Lão nhân trước mặt cười cười vuốt râu bạc của mình,ánh mắt thầm đánh giá Dịch Thiên,lão gật gật đầu đáp:

- Khá lắm,khá lắm,tiểu từ ngươi tên gì?

Dịch thiên không chút chậm trễ đáp: Vãn bối họ Dịch tên chỉ có một chữ Thiên.

Dịch Thiên! Ha...ha....tên hay lắm.......tiểu từ xem chiêu.....- Thầm khen mấy tiếng bỗng nhiên lão nhân này tung quyền lao vào Dịch Thiên,tốc độ của lão thực quá nhanh không hợp với tuổi của mình chút nào.

Dịch Thiên bất ngờ hành động cảu lão nhan trước mặt,tốc độ đó ngay cả Dịch Thiên hắn cũng chưa đạt được,miễn cưỡng tránh né được một đòn,hắn xoay người quét chân đáp trả.

Vị lão nhân kia tư thế ung dung,nhẹ nhàng tránh đòn của Dịch Thiên lão quét chân theo thế thiên mã hoành không,tốc độ lão nhanh đến nỗi Dịch Thiên chỉ biết có chống đỡ.

Quyền,cước,trảo,chỉ......liên tiếp được tung ra,có một điều Dịch Thiên cảm nhận được là vị lão nhân trước mặt này không hề biểu lộ ra một chút sát khí,mỗi quyền cước tung ra không hề mang theo nội lực,giống như là đang dùng chính nhục thể và võ công của chính bản thân mà đánh với hắn.

Dịch Thiên lùi một bước tung ra liên hoàn cước vào các bộ vị trọng yếu trên cơ thẻ vị lão nhân,thế nhưng vị lão nhân này cũng không đơn giỡn,nhẹ nhàng tránh các cước một cách tinh tế,lão bất ngờ tung ra liên hoàn đấm,Dịch Thiên chỉ có thể liên tục lùi về sau tránh né cùng đỡ đòn một cách chật vật.

Ầm....

Một quyenf cảu Dịch Thiên cùng một quyền của vị lão nhân này va chạm,mặc dù là trận chiến bằng nhục thể và võ công của bản thân thế những khi hai quyền va chạm vẫn tạo ra một vụ chấn động trong không khí.

Vị lão nhân kia vẫn đứng nguyên tại chỗ,sắc mặt hồng hào tươi cười,còn Dịch Thiên phải lùi lại năm bước mới đứng vững,tay phải truyền lại một trận tê nhức,đây là lần đầu tiên có có làm hắn cảm thấy đau đớn đến như vậy,đây mới chỉ là một trận đấu thừ võ nghệ cùng nhục thể mà Dịch Thiên lại đau đớn thế này không biết khi chân chính đối đầu sẽ như thế nào đây.

Dịch Thiên chắp tay nói:

- Tiền bối thực là lợi hại,vãn bối biết mình chưa bằng.

Ha....ha....- Vị lão nhân kia vuốt râu cười đáp :

- Tiểu tử ngươi cũng rất lợi hại nga....có thể đối đầu với ta lâu như vậy.....ngươi rất có tố chất....

Dịch Thiên cười cười không đáp.Vị lão nhân kia nói tiếp:



- tiểu từ ngươi biết ta đến đây là có mục đích gì không?

Dịch Thiên lắc đầu nói: - Xin tiền bối cho biết.

Lão nhân kia thở dài nói:

- Không dấu gì ngươi ta đây đã già đầu rồi,thế nhưng vẫn chưa có được một chân truyền đệ từ,mấy lần đi gặp mấy lão bằng hữu thằng lão nào cũng có hàng hàng đệ tử ta thực không cam tâm.

Dịch thiên mỉm cười đáp:

- vậy sao tiền bối không kiếm một đệ tử mà chân truyền.

Lão nhân kia đáp:

- ngươi nghĩ ta muốn nhận ai làm dệ từ cũng được sao? Ánh mắt ta vô cùng sáng,trước đây ta có nhìn ra đứa cháu ta có tố chất cũng không tệ xứng đáng được ta chân truyền bản lĩnh..hài...thế nhưng con nha đầu kia lại quyết theo học nghệ cái môn phái trên thủy sơn kia thật làm ta tức chết mà.....

Dịch Thiên mỉm cười đáp:

- Tiền bối đừng lo,vãn bối tin là người sẽ tìm được một người dệ từ thích hợp.

Lão nhân kia cười đáp:

- đúng....và ta đã tìm được.....đêm nay ta thấy ngươi đánh nhau với tên pháp sư kia là ta nhận ra ngay ngươi là một tên thanh niên rất có tố chất......

“hả..”- Dịch Thiên có vẻ bất ngờ đáp:

- Ý tiền bối nói nãy giờ chính là muốn nhận vãn bối làm đệ từ đó sao?

“Không sai! Ngươi có muốn không,ngươi nên nhớ có hàng vạn người xếp hàng đẻ mong làm đệ từ ta đó nhé...khà khà....”- Lão nhân đưa ánh mắt thâm ý nhìn Dịch Thiên.

Dịch Thiên chỉ biết cười nói:

- Tạ ơn tiền bối đã xem trọng vãn bối như vậy,nhưng cũng biết để có thực lưc như thế này vãn bối chắc hẳn phải có sư phụ rồi chứ đúng không?

Vị lão nhân kia gật đầu đáp:

- Tất nhiên là ta biết,nhưng ngươi có thể cùng lúc bái 2 sư mà,ta không keo kiệt mấy cái vụ này đâu.

Dịch Thiên lắc đầu đáp,tiền bối vãn bối thực rất cảm kích tâm ý của người nhưng vãn bối đã nguyện một lòng cùng sư phụ sẽ không bái ai làm thầy nữa cả.....

Vị lão nhận kia sắc mắt trông có vẻ buồn rầu....lão thở dài một hơi lẩm bẩm:” xem ra đời này của lão sẽ không có truyền nhân rồi”

Ông ta cũng không phải là một người cố chấp,thấy mình cùng Dịch Thiên không có duyên thầy trò liền thôi,tuy nhiên trong mắt vẫn còn chứa chút tiếc nuối.

Dịch Thiên thấy vị lão nhân kia như muốn rời đi,trông bộ dáng của vị lão nhân kia cũng thật đáng thương,có thực lực mạnh để làm gì khi rồi về già không kiếm được một chân truyền đệ tử như ý !

Dịch Thiên nói:



- Tiền bối! Mặc dù chúng ta không có duyên trờ thành thầy trò nhưng cũng có thể trờ thành bằng hữu.

“Bằng hữu”- vị lão nhân kia bật cười đáp:

- Tiểu từ ngươi thật thú vị nha! Ta già đầu như thế này không lẽ đi làm bằng hữu với một tên tiểu từ như ngươi?

Dịch Thiên không ngần ngại đáp:

- Không phải, ờ đại lục này trước đến nay phàm trở thành bằng hữu với nhau thì không không nhất thiết phân biệt tuổi tác chỉ cần tâm ý giống nhau,cùng chí hướng là có thể trờ thành bằng hữu rồi hay sao?

Mục đích Dịch Thiên muốn làm bằng hữu với vị lão nhân này thì ai cũng hiểu rõ,hắn biết được vị lão nhân trước mặt hắn này là một nhân vật không tầm thường,thực lực rất cao,nếu như có thẻ kết giao bằng hữu với người như thế này không phải hắn như hổ thêm cánh hay sao?

Ha.....Ha.....- Vị lão nhân kia lại cười lớn nói:

Tiểu từ người rất thú vị,mặc dù không nhận ngươi làm đồ đệ nhưng cũng kết giao với tiểu từ ngươi cũng rất thú vị,hài, ta thật ghen tị với cái tên sư phụ của ngươi sao hắn lại may mắn đến như vậy chứ?

Nói xong vị lão nhân kia lăng không bay lên trời nhắm hướng đông mà bay đi,một màn này làm Dịch Thiên sửng người,ngay ban đầy so chiến hắn đã thầm suy đoán vị lão nhân này chỉ có thể là một đấu sư hoặc một võ giả,bởi một pháp sư không thể có một nhục thân mạnh như thế,còn long kỵ sĩ thì trên người luôn có một mùi đặc trưng của rồng.

Bây giờ hắn thấy vị lão nhân kia nhẹ lăng không bay đí không hề có đấu khí hóa cánh vậy vị này chắc hẳn là một ....lục giai võ giả.

Nghĩ đến điều này trán Dịch Thiên thấm đỗ mồ hôi,hắn thầm nhủ mình thật thông minh may mắn kết giao bằng hữu với người như thế này,nếu sau này mà trờ thành địch nhân thật không biết có sống nổi không đây.

Long vũ xuât hiện bên cạnh Dịch Thiên nhìn khuôn mặt đang phát ngốc của hắn mà mỉm cười đáp:

- Tiểu tử ngươi nha thật may mắn,không kết thù với hạng biến thái này....

Dịch thiên chỉ mỉm cười hì hì, đáp:

- Bây giờ đệ từ cảm thấy tiếc nuối biết thế nhận lão làm sư phụ cũng hay,chẳng phải lão nói là không ngại khi cùng chia sẽ một đệ tử với người khác hay sao.....

Vừa nói Dịch Thiên lấy tay chà chà mặt bộ dáng tỏ ra tiêc nuối,Long Vũ bên cạnh tức đỏ mặt nàng vừa rồi nghe Dịch Thiên nói một lòng với mình....thiện cảm cùng yêu thương tăng lên không ít.....vậy mà bây giờ nghe hắn nói thế thì thật là tức mà....Nàng lấy tay kéo lỗ tai Dịch Thiên thật mạnh mắng:

- Tiểu tử ngươi thật vong ơn nha....ta cứ nghĩ ngươi thực sự một lòng với ta cơ đấy....

“ đau...đau....”- Dịch Thiên tỏ vẻ đau đớn cùng ăn năn nói:

- Cô cô tha cho đệ tử đi a,vừa nãy là giỡn thôi mà,giỡn thôi...hì...hì...

Dịch Thiên làm bộ mặt ăn năn cùng đau đớn,thế hưng hắn cũng không thể không nặn ra vài nụ cười điêu ngoa.....

Nhìn đệ từ của mình đau đớn nàng không nỡ liền thả lỗ tai hắn ra sau đó nói:” lần này ta tha cho ngươi”

“hì...hì...”- Dịch Thiên cười hì hì sau vọt vào phòng để lại một câu nói:” sau này gặp lãi lão đệ tử phải kêu lão dạy cho mấy chiêu....coi lão là sư phụ cũng hay....”

Long Vũ làm bộ dáng kéo ống tay áo giống như chuẩn bị cho Dịch Thiên một trận.

Nếu như không tính lúc nàng dạy dỗ Dịch Thiên thì giống như một tiền bối dạy vãn bối ra thì những lúc bình thường nàng khá giống với một cô nương trong sáng,vui vẻ.....

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Ma Kiếm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook