Chương 18: Thiên Ma Kiếm ( Thượng)
Vô Hận Bất Hối
19/03/2013
Sau khi 2 nửa tòa thạch tách ra để lộ một hang động ngầm dưới lòng đất,ánh mắt Dịch Thiên nhất thời trở nên sáng lên.tròn xoe,nói: đẹp quá”. Phía trên 2 vách hang động là những khối thủy tinh đủ màu sắc,vàng,hồng,đỏ,lam….đủ cả đặt biệt phía trên trần hang động là những quả thủy tinh cầu phát ra ánh sáng,chúng được nối theo một hàng dài cứ cách 20m là 1 khối.Những thủy tinh cầu này được gọi là quang tinh cầu,là một loại thủy tinh có thể phát ra ánh sáng,chính nó là nguồn sáng phát ra trong cái hang động này và cũng chính nó đã làm tô điểm thêm cho sự rực rỡ của các khối thủy tinh kia.
Bước từng bước vào bên trong,con mắt Dịch thiên như mở tròn hết cỡ,không kịp nháy mắt,ánh mắt cũng như tâm hồn hắn hoàn toàn bị vẻ mĩ lệ ở nơi này cuốn hút.
Chạy qua bên phải sờ cái này,chạy qua bên trái sờ cái kia,trông Dịch Thiên lúc này không khác gì một tiểu hài tử,không biết cái gì nhưng khi nhìn thấy thứ gì lạ mắt là muốn đòi muốn xem cho bằng được.Mà cũng đúng thôi trước giờ hắn đã gặp qua nơi nào đẹp đến mức này đâu.
Nếu tại thế giới của Dịch Thiên, 1 người khi vào nơi như thế này,thấy những khối thủy tinh to lớn phát ra đủ thứ màu sắc đầy vẻ kì ảo kì bí mà không nổi lên lòng tham thì đó là gạt người.Dịch Thiên cũng không ngoại lệ chỉ tiếc là bây giờ mạng mình còn không biết có lo nổi hay không thì dù có đống bảo bối này cũng không lấy chút tác dụng,vì thế cứ mỗi lần lòng tham dân lên là lại lúc Dịch Thiên ra sức kiềm nén.
Đi như vậy xem kĩ mọi chỗ,Dịch Thiên càng tiến sâu vào bên trong hơn,lần này theo ánh sáng do quang tinh cầu phát ra,trong đầu Dịch Thiên dần dần xuất hiện 1 giả thiết cái hang động chắc chắn là do một người nào đó tạo ra chứ không phải do tự nhiên mà có và người tạo ra cái hang này chắc hẳn phải à một người có thực lực không nhỏ.
Đi thêm được chừng 15 phút trước mặt Dịch Thiên là 1 cái ngã rẽ dẫn đến 2 cái hang.Cái hang bên trái thì có ánh sáng soi chiếu có thể đại khái thấy được đường đi.trái ngược với cái hang bên trái,cái hang bên phải này lạ tối om không thấy gì cả,ngay cả dù có 1 tảng đá ngay trước mặt hắn cũng chịu thua mà “mù đường”.
Tất nhiên ai gặp phải tình huống này họ cũng sẽ chọn con đường có ánh sáng để đi vì ít nhất họ cũng có thể thấy đường,dù có bị tập kích hay gì khác còn có khả năng phát hiện mà chống trả.Còn hang kia ư không nói cũng hiểu nếu bị tập kích làm sao biết đường mà tránh né đây?
Dịch thiên cũng muốn đi về phía hang động có ánh sáng lắm chứ,vì ít ra nó còn có ánh sáng,Dịch thiên còn có thể phòng bị nhưng không hiểu sao hắn luôn có một cỗ cảm giác khác lạ như có cái gì đó đang đợi mình từ trong hang động tối om kia.
Hắn cũng không hiểu rốt cuộc chuyện gì xảy ra với mình nữa,cứ mỗi lần hắn định xoay người bước về hang động ánh sáng thì 1 cỗ cảm giác mất mát mãnh liệt trào dân,giống như mình đã đánh mất đi thứ gì đó cực kì quan trọng trong cuộc đời vậy!
“Thình…Thịch…”
Tim đập liên hồi ngày một nhanh Dịch Thiên không hiểu đến tột cùng là chuyện gì,nhưng hắn biết cái cảm giác này tạo ra cho hắn sự gần gũi,một thứ gì đó đợi mình đã rất lâu và chỉ chờ mình đến mà thôi.
Hạ quyết tâm! Dịch thiên xoay người bước đi và vào hang động tối đen đó,Dịch thiên nghĩ:” Dù gì cũng không thoát ra được ta cứ liều theo bản năng mách bảo biết đâu gặp may tìm được đường ra thì sao?” Nắm chặt tay Dịch thiên bước từng bước thẳng vào hang động.
“Phụt…Phut…”
Ngay khi Dịch Thiên mới vừa bước qua cửa hang hắn cảm giác như mình mới vừa bước qua cái màng gì đó mỏng mỏng,theo bước chân tiến tới xuyên qua toàn bộ cơ thể,cái cảm giác này vừa lân lân,bồng bồng,vừa có chút gì đó khó tả mà hắn không biết dùng từ gì để diễn tả.Thử bước ra lại cái cảm giác ấy không còn xuất hiện nữa.Lắc đầu không hiểu,nhưng không hiểu Dịch Thiên cũng không có rảnh rỗi mà đi phân tích,cứ như vậy mà bước vào.
Ngay lúc Dịch thiên đi được chừng 5p ngay chỗ cữa động tối om đó xuất hiện một màng hộ tráo kết giới năng lượng cực kì cường đại mà thậm chí những kẻ cường giả của đại lục gặp phải chắc cũng phải trọng thương bỏ chạy.Tại sao vậy,tại sao Dịch Thiên bước qua vòng hộ tráo kết giới đó một cách vô cùng nhẹ nhàng không một chút thương tổn,rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.