Chương 20: Tuyệt Đại Mỹ Nhân Long Vũ
Vô Hận Bất Hối
19/03/2013
Thấy 2 chữ Thiên-Ma xuất hiện trước mặt cùng ảo ảnh 2 con thiên long bay xung quanh Dịc thienj trợn mắt há hốc mồm hắn không hiể chuyện gì đã xảy ra,chỉ một lúc sau ảo ảnh 2 thiên long kia bắt đầu mờ dần sau đó hoàn toàn biết mất mọi chuyện lại trở về như cũ không một tiếng động được phát ra.Rốt cuộc chuyện gì xảy ra Dịch Thiên cũng không biết.
Tuy biết tột cùng xuất sứ,thân phận của thanh kiếm này nhưng dịch thiên cũng không hề bận tâm,nhưng hắn chắc chắn 1 điều những cảm giác trước đây của hắn chính là do Thiên Ma kiếm này gây ra.
Không nhanh không chậm Dịch Thiên rút Thiên Ma kiếm ra khỏi tảng đá.
“Rít…”
Một tiếng rít bén nhọn mà thanh thúy vang lên,Thiên Ma kiếm đã được Dịch Thiên hoàn toàn rút ra khỏi vỏ.Ngay đúng lúc Thiên Ma kiếm hoàn toàn rời khỏi tảng đá.Lấy nơi Dịch Thiên làm trung tâm 2 luồn năng lượng tử kim bắt đầu bành trướng ra xung quanh.
Ầm..
Mặt đất bắt đầu rung chuyển luồng tử kim năng lượng kia nhanh chóng lan ra thành 2 vòng tròn bán kính cả trăm dặm,nguồn năng lượng này mang theo khí thế cảu bậc vương giả nhường như cũng ý thức được điều này những con thú trong khu rừng ngay lập tức cúi người quỳ lạy, mấy giây sau đó năng lượng liền biến mất và kết thúc.
Có thể Dịch Thiên đang ở trong hang động nên hắn không biết chuyện gì đã xảy ra bên ngoài.Đúng lúc năng lượng lan ra bầu trời bắt đầu xảy ra dị biến.cả một bầu trời đầy sao trong phút chốc được thay vào đó bằng những luồng ánh sáng 2 màu Tử Kim Những dòng khí lưu di chuyển trên bầu trời lien tục ảo hóa ra những con thiên long uốn mình di chuyển,những tiếng long ngâm thể hiện thần uy của bậc vương thú.
Ngay tại lúc này tại một dãy núi với 5 ngọn núi cao nhất trong dãy,ngay lúc dị biến phát sinh cũng là lúc từ 5 đỉnh núi cao nhất này năm luồng ánh sáng chí ra làm: Trắng,Xanh lá,Xanh lam,đỏ,vang bắn thẳng lên trời.
Trong đỉnh núi bắn lên tia sáng màu trắng kia 2 vị hòa thượng mặc áo cà sa đang ngồi niệm kinh phát hiện thấy có dị biến phát sinh,1 trong 2 vị đó mặt mày có vẻ trở nên gấp gáp,trầm xuống sau đó nói:
- Cuối cùng cái đó đã thức tỉnh,mau đi báo cho phương trượng sư huynh,nói là lời sấm truyền cảu sư tổ đã linh ứng…..
Vị hòa thượng đó lên tiếng nói với vị bên cạnh,ngay khi nghe xong vị Hòa thượng kia sắc mặt cũng trầm xuống ngay lập tức gấp rút chạy ra khỏi cửa.
Đòng thời tại một vực sâu huyền bí không ai biết đến,1 vị mặc áo bòa đen trùm kín cả người chỉ lộ ra đôi mắt màu đỏ trông vô cùng kinh sợ.Cầm một cây trượng đầy sọ người đang nhìn vào cái hồ đang sôi sục phát ra quang mang màu đỏ máu trước mặt.
“Cuối cùng thứ đó đã xuất thế,chắc 4 lão gia hỏa cũng đã hay tin” Vị áo bào đen này tự lẩm bẩm sau đó lớn tiếng gọi:
- Người đâu mau gọi tông chủ có chuyện hệ trọng,đến đại sảnh đường gặp ta….”
……………………
Trở lại với Dịch Thiên sau khi rút Thiên Ma kiếm hắn cực kì hưng phấn cứ sờ lên sờ xuống,lật qua lật lại coi cực kĩ càng và hứng thú.
“Ngươi có vẻ rất cao hứng?” Một going nói nữ tử vang lên.
- “Phải….a…”
Sauk hi Dịch thiên trả lời 1 cách như máy móc hắn mới lập tức chàng tỉnh,ở đây ngoài hắn ra đâu có ai khác? Kinh ngạc xoay người lại chỉ thấy sau lưng hắn xuất hiện một nữ nhân khoảng 20 tuổi,mái tóc xanh lá dài ngang lưng.
Vị nữ nhân này mặc 1 bộ quần áo toàn 1 màu xanh lá trên đó có thêu vài đóa hoa phối hợp với làn da trắng noãn càng thêm mĩ lệ.Cái miệng nhỏ nhắn hé mở,đôi môi đỏ mọng gợi cảm lộ ra hàm răng trắng muốt đều đặn,trên khóe miệng nàng luôn lộ ra một nụ cười quyến rũ “chết người”. Y phục được may rất khéo phối hợp vói dáng người thon dài động lòng càng thêm tôn vinh vẻ đẹp hoàn mỹ của nàng.Hai tòa nhủ phong cao vút,săn chắc,hai đóa mẫu đơn màu trắng xanh đeo trên ngực nàng càng làm tăng lên vẻ đẹp mê người,thánh khiết.Nhìn xuống dưới đường cong tuyệt mỹ,đôi chân thon dài như ẩn như hiện trong chiếc váy dài màu xanh lục kia.Khuôn mặt đầy mĩ lệ,lộ vẻ bình tĩnh cahwm chú nhìn Dịch Thiên.
4 mắt nhìn nhau,thấy Dịch Thiên vẫn nhìn mình người nũ tử kia quát:
- Sao ngươi cứ nhìn ta chằm chằm vây?
Bị câu nói của nữ tử kia làm cho thức tỉnh,Dịch Thiên lắp bắp môi mãi nhưng không nói được gì ngoài 2 chữ “đẹp quá”.
Người nữ tử kia mỉm cười hỏi lại:
- Vậy sao?
Dịch Thiên đỏ mặt lắp bắp nói;
- Đẹp…Đẹp quả thật rất đẹp,cô nương chính là người con gái đầu tiên ta gặp đẹp như một tiên nữ giáng trần vậy..”
Cô nương ao xanh kia cười nói :
- Miệng lưỡi của ngươi cũng trơn trượt lắm đây!
Dịch thiên lại tiếp tục hỏi:
-Cô nương là ai? Ta nhớ không nhầm thì ở nơi này ngoài tar a không còn ai khác mà?
Vị nữ tử áo xanh kia dịu dàng nói một cách bình thản:
- Ngươi cứ gọi ta là Long Vũ được rồi,ta đã ở đây từ rất lâu rồi….để chờ ngươi đấy.!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.