Chương 42: Xảo Hí Như Ý
Vô Hận Bất Hối
19/03/2013
Hai người nói chuyện một lúc đã đến trước cửa phòng Dịch Thiên,nhẹ nhàng đẩy cửa phòng đi vào.Như Ý nói:
- huynh nghĩ ngơi đi muội về trước.
KHi nàng chưa kịp bước chân ra khỏi cửa thì nhanh như chớp Dịch Thiên đã chắn ngay trước mặt nàng.Dùng chút kình lực nhẹ nhàng đóng cánh cửa.Săc mặt có chút hoảng hốt Như Ý hỏi:
- Dịch đại ca huynh muốn làm gì?
Dịch Thiên cười đáp:
- Chẳng phải muội đã từng hứa với ta nếu ta giúp muội sửa lại chậu ngọc kia muội sẽ cảm tạ ta sao?
Như Ý khuôn mặt bỗng nhiên đỏ bừng nàng không biết phải trả lời sao?
Không để Như Ý kịp trả lời Dịch Thiên đã tiến đến ôm lấy nàng vào lòng chàng nói:
- Muội nói xem trước mặt ta là một đại mỹ nhân thì ta nên muốn muội dền đáp ta chuyện gì đây?
Nghe Dịch Thiên nói mình là một đại mỹ nhân trong lòng Như Ý thoàng chút vui sướng,sắc mặt nàng đỏ ửng nói:
- Huynh gạt người ta,người ta không đẹp đến vậy đâu!
Dịch Thiên ngó bộ mặt thẹn thùng đáng yêu kia của nàng không nhịn được chàng ôm nhẹ nagf vào lòng mình.Như Ý ngây ra,đây lầ lần đầu tiên hai người thân mật như vậy.Như ý vừa thẹn vừa gấp,trong đó có ẩn chứa chút kì vọng.
Dùng lực giẫy ra,muốn tránh khỏi Dịch Thiên,nhưng song thủ của Dịch thiên lại ôm nàng rất chặt.Nhẹ nhàng dùng chút sức lực bồng nàng lên giường.Khẽ dùng chút sức ghì chặt nàng trước ngực. sắc mặt đỏ tươi Như Ý cảm thấy song phương mèm mại của mình đang đè chặt trên ngực Dịch Thiên,tùy theo sự cựa quậy của nàng hai tòa ngọc nhũ mềm mại ấy ma sát sít sao ở ngực hắn.
Lạ nhìn Dịch Thiên trông hắn ta có vẻ như đang rát hưởng thụ,bộ mặt Như Ý đỏ rực nàng cảm nhận được từ song phong của nàng đang đè chặt trước ngực hắn,một cảm giác kì lạ bắt đầu lan tỏa.Như Ý cảm thấy toàn thân có vẻ mềm nhủn ra không còn chút lực,ngả người trên ngực Dịch Thiên.
Dịch Thiên ngó Như Ý thấy sắc mặt nàng đỏ rực cực kì kiều diễm xinh đep.Dịch Thiên đáp:
- Như Ý muội có biết lúc này đây muội đẹp đến mức độ nào không,quả thực vô cùng xinh đẹp.
Như Ý nóng mặt nàng có vẻ hậm hực đáp:
- Dịch Thiên ngươi ức hiếp người khác,mau bỏ ta ra,thế mà ta nghĩ ngươi là chính nhân quân tử?
Dịch Thiên nhìn tiểu mỹ nhân đang mắc cỡ trong lòng mình không nhịn được Dịch Thiên cuối thấp đầu,nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mọng dụ nhân của của nàng.
Toàn thân Như Ý chấn động,ý thức trống rỗng.Như Ý bắt đầu kiên cường ngọ ngoạy một hồi nhưng cuối cùng vẫn chịu thua toàn thân vô lực ngã vào ngực Dịch Thiên,mặc hắn tha hồ hưởng thụ.
Dịch Thiên nhẹ nhàng ngậm đôi môi trong miệng tận tình nếm hương vị một mặt tiến chiếc lưỡi của mình vào trong cái miệng nhỏ dị người kia của nàng tận tình thích thú nuốt nước bọt xử nữ kia của nàng.Bởi vì bây giờ Như Ý đang rất ngại ngùng không mở mắt nếu không nàng có thể nhìn thấy bên trong con mắt đang nhăm kia của Dịch Thiên có lấp lóe một tia huyết sắc kì dị.
Dịch Thiên hôn một trận sung sướng khiến Như Ý hư hư hổn hển không ngừng mới tiếc nuối nhả nàng ra ngó bộ dáng e thẹn mất sức kia của nàng Dịch Thiên cười đắc ý ,Như Ý hồi lại tinh thần cuối thấp đầu mắng khẽ: “ Dịch Thiên ngươi là đồ bại hoại,là đồ háo sắc chỉ biết bắt nạt người ta”
Dịch thiên cười thầm song thủ vuốt ve lưng và eo thon mềm mại khẽ nói:
- Như ý hôn nàng ta có cảm giác cực tuyệt,đây là lần đầu tiên ta hôn phụ nữ đấy,làm cái nữa nha?- Ánh mắt lộ vẻ true chọc.Như Ý nghe xong mặt biến sắc liền vùng vẩy.
Dịch Thiên cười quỷ dị trong con ngươi đen láy kia lại một lần nữa 2 tia huyết sắc kì dị lại lóe lên.Hữu thur Dịch Thiên nhẹ nhàng phẩy phẩy trên phong đồn nghểnh cao của nàng cảm nhận được đàn tính kinh người.Như Ý cứng người toàn thân không hiểu sao lại vô lực mọi hành động trống trả trở nên vô ích nàng nằm xuống.
Dịch Thiên thấy tình trạng này tả thủ đặt tại đồn bộ mượt mà dung chút sức vút ve xoa bóp,một mặt cảm nhận đàn tính kinh người,một mặt đôi môi không theo quy củ đã ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của như ý mà hưởng thụ.
Như Ý vửa ngượng vừa mừng muốn rời khỏi ngực Dịch Thiên. Thứ nhất toàn thân vô lực ,thứ hai kỳ thực trong lòng cũng không muốn ly khai đương nhiên đây là bí mật trong lòng của thiếu nữ không thể nói ra.Đành phải để hắn mặc sức hưởng thụ,vuốt ve.
Tùy theo lực xoa bóp của Dịch Thiên mà dục vọng của cả hai bắt đầu dần nổi lên.Như Ý cảm thấy rất rõ cái thứ “ Nhất trụ kình thiên” kia của hắn đang bắt đầu không yên ngay tại cái nơi cầm của nàng.
Trong phòng,Dịch Thiên và Như Ý đang yên lặng tận hưởng sự mỹ diệu của nam nữ.Hữu thủ vẫn dừng lại trên phong đồn đàn tính,tả thủ xoa nhẹ trên tòa ngọc phong vươn cao,miệng vẫn tận tình phẩm hàm sự e thẹn mỹ lệ của nàng.Dịch thiên ngó vẻ mặt mặt đỏ rực có thể chích huyết của nàng mà đắc ý.
Dịch Thiên ngừng mọi động tác,ôm nàng vào lòng nói:
- Ý nhi làm nữ nhân của ta được không ?
Sắc mặt của Như ý vẫn còn tơ tơ hây đỏ nàng gật đầu nói;
- Sau này chàng nhất định phải luôn yêu thương thiếp không được bạc đãi người ta,nếu không ta sẽ không lấy người nào khac và sẽ hận chàng suốt đời không để ý đến chàng nữa.
Dịch Thiên hôn phớt lên má nàng khẽ nói:
- Yên tâm cho dù sau này ta có bao nhiêu nữ nhân đi nữa thì trong tim ta vẫn luôn luôn có một chỗ dành riêng cho nàng,luôn yêu thương nàng lấy nàng làm vợ,vĩnh viễn không phụ nàng.
Như Ý nhìn sâu vào đôi mắt của Dịch Thiên nói:
- Chàng có biết từ nụ cười, ánh mắt cho đến mỗi hành động của chàng đều rất có mị lực không,nó đánh thẳng vào phương tâm người thiếu nữ làm họ không tài nào thoát ra được.!
Dịch thiên mỉm cười nhìn nàng hắn biết cái thứ mị lực mà nàng nói đến chính là “ Di Chứng” để lại sau khi Dịch Thiên uống máu của Cữu Vĩ Hồ ly.Dịch Thiên ôm nàng vào lòng nói:
- Như Ý nàng cứ nằm thế để ta được ôm nàng!
Gật đầu không nói thêm những gì hai người cứ như vậy ôm nhau nằm trò chuyện cả hai nói toàn những chuyện trên trời dưới biển không chuyện gì không nói.Đầu của Như Ý dán chặt vào ngực Dịch Thiên như đang hưởng thụ sự ấm áp trong tình yêu từ con tim nàng truyền sang……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.