Chương 79
Hắc Đê U
10/03/2017
– Lâm Thiện Nhân, ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không?
Bạch Thiên tức giận quát lớn. Lâm Thiện Nhân bỏ ngoài tai, nói:
– Đệ tử chỉ muốn mời sư thúc ở lại vài ngày thôi!
Bạch Thiên Lam nổi giận cố vận tiên lực mấy lần nhưng đều thất bại, hắn quát:
– Lâm Thiện Nhân, thả ta ra!!!
Lâm Thiện Nhân vẫn phớt lờ, nói:
– Sư thúc, giờ đệ tử có việc phải đi trước. Vài ngày nữa cái lưới này sẽ tự động thu lại thả thúc ra. Thúc ráng chờ đến lúc đó đi!
– Lâm Thiện Nhân, thả ta ra!!! Thả ta ra…
Lâm Thiện Nhân chẳng thèm để ý, âm thầm tính toán:
“Thì ra Thiên Nữ đã trở lại ma giới rồi, nếu để nàng gặp Thiên Ma trước sẽ hỏng bét, phải nhanh chân lên thôi…”
– Sư thúc, đệ tử xin đi trước!
Bạch Thiên Lam nhìn theo bóng Lâm Thiện Nhân càng lúc đi càng xa, cuống cuồng gào thét:
– Lâm Thiện Nhân, thả ta ra! Ta phải tới ma giới! Ta thay toàn bộ sinh linh trong tam giới cầu sinh ngươi…
– Lâm Thiện Nhân…
…
Ma giới
Y Nhi từ lúc đến đây đã được mấy ngày, nàng không ngừng nghỉ đi tới, đã tiến được một quãng đường dài nhưng đích đến vẫn chưa nhìn thấy.
Điều kiện ở ma giới khắc nghiệt hơn nhân giới rất nhiều, trong không khí còn có cả ma khí làm trong nguồn năng lượng trong cơ thể nàng không được ổn định, cứ dâng trào liên hồi.
Y Nhi gục xuống đất, sắc mặt tái trắng khó coi.
– Không được… hãy yên tĩnh chút đi. Đừng làm náo loạn nữa…
Nàng đau đớn kêu rên, dường như hiểu được lời nàng nói, nguồn năng lượng trong cơ thể khẽ sựng lại rồi từ từ đè nén sự kích động của nó.
Không biết nàng có cảm giác sai hay không, những ngày gần đây nàng có cảm như có một tiếng nói khác hiện lên trong đầu nàng, kêu gọi nàng mau lên, mau tiến lên…
Giọng nói đầy kích động giống như một đứa trẻ nhìn thấy một thứ khiến nó kích thích, lại như con thiêu thân muốn đâm đầu vào lửa mặc kệ nó có thể chết hay không.
Y Nhi cắn cắn môi, siết chặt nắm tay trước ngực.
Phải chịu đựng, nhất định phải chịu đựng đến cùng.
Đúng vào lúc đó, một mùi tanh tưởi bay đến mũi của Y Nhi, còn có cả tiếng gầm nhỏ, Y Nhi cau mày, nàng liền biết có một con ma thú vì bị nguồn năng lượng tinh khiết trong người nàng kích thích mà đến đây.
Suốt những ngày qua nàng đã gặp cuộc tấn cong như thế nên đến giờ đã không còn ngạc nhiên nữa.
Ma thú nhanh chóng đã xuất hiện trước mặt Y Nhi. Con mắt đó đỏ ngầu cùng với cái lưỡi thè ra đang nhiễu từng giọt nước miếng xuống làm người khác cảm thấy ghê tởm.
Y Nhi vẫn ngồi bất động.
Ma thú càng lúc càng tiến lại gần nàng. Đến lúc này, Y Nhi mới khẽ nói:
- Tiêu diệt nó đi!
Như nghe thấy lời nói của Y Nhi, từ trong cơ thể nàng một luồng sáng trắng bay vụt lên, tạo thành một sợi roi dài
Quất quất
Sau mấy lần đánh xuống, ma thú kia đã không chóng được sức mạnh kinh khủng của dây trói đã lăn ra nằm chết trên đất.
Sợi roi trắng lúc này thu vào trong người của Y Nhi. Ngay sau đó, Y Nhi liền bật ho khù khụ.
Từ lúc tiến vào ma giới, nguy hiểm lúc nào cũng cận kề, nàng và nguồn năng lượng kỳ lạ trong cơ thể mình đã đạt thành một hiệp ước: chỉ cần nàng ra lệnh, nó sẽ lập tức xuất hiện bảo vệ nàng! Nhờ vậy, nàng mới có thể sống sót cho tới giờ.
Nhưng sau đó, Y Nhi cũng hiểu ra nó chỉ là tạm thời bắt tay với nàng thôi, bởi vì bây giờ cơ thể nàng đã chịu tổn thương quá nặng, không thể để bị thương hơn nữa, nếu không, trước khi tới được cung điện của ma giới, nàng đã tan xác rồi. Nàng mà chết thì nó cũng không còn, nên nó nhất định phải giúp nàng trụ vững tới lúc đó!
Y Nhi thở hổn hển đưa mắt nhìn ma thú cấp thấp chết trước mặt mình. Nó chính là bị nguồn năng lượng trong cơ thể nàng hấp dẫn mà đến, có lẽ chính bản thân nó cũng biết rằng trước mặt là tử cuộc nhưng vẫn không kiềm được mà lao đầu vào.
Còn nguồn năng lượng trong cơ thể nàng thì sao? Có bị Thiên Ma hấp dẫn hay không?
Bạch Thiên tức giận quát lớn. Lâm Thiện Nhân bỏ ngoài tai, nói:
– Đệ tử chỉ muốn mời sư thúc ở lại vài ngày thôi!
Bạch Thiên Lam nổi giận cố vận tiên lực mấy lần nhưng đều thất bại, hắn quát:
– Lâm Thiện Nhân, thả ta ra!!!
Lâm Thiện Nhân vẫn phớt lờ, nói:
– Sư thúc, giờ đệ tử có việc phải đi trước. Vài ngày nữa cái lưới này sẽ tự động thu lại thả thúc ra. Thúc ráng chờ đến lúc đó đi!
– Lâm Thiện Nhân, thả ta ra!!! Thả ta ra…
Lâm Thiện Nhân chẳng thèm để ý, âm thầm tính toán:
“Thì ra Thiên Nữ đã trở lại ma giới rồi, nếu để nàng gặp Thiên Ma trước sẽ hỏng bét, phải nhanh chân lên thôi…”
– Sư thúc, đệ tử xin đi trước!
Bạch Thiên Lam nhìn theo bóng Lâm Thiện Nhân càng lúc đi càng xa, cuống cuồng gào thét:
– Lâm Thiện Nhân, thả ta ra! Ta phải tới ma giới! Ta thay toàn bộ sinh linh trong tam giới cầu sinh ngươi…
– Lâm Thiện Nhân…
…
Ma giới
Y Nhi từ lúc đến đây đã được mấy ngày, nàng không ngừng nghỉ đi tới, đã tiến được một quãng đường dài nhưng đích đến vẫn chưa nhìn thấy.
Điều kiện ở ma giới khắc nghiệt hơn nhân giới rất nhiều, trong không khí còn có cả ma khí làm trong nguồn năng lượng trong cơ thể nàng không được ổn định, cứ dâng trào liên hồi.
Y Nhi gục xuống đất, sắc mặt tái trắng khó coi.
– Không được… hãy yên tĩnh chút đi. Đừng làm náo loạn nữa…
Nàng đau đớn kêu rên, dường như hiểu được lời nàng nói, nguồn năng lượng trong cơ thể khẽ sựng lại rồi từ từ đè nén sự kích động của nó.
Không biết nàng có cảm giác sai hay không, những ngày gần đây nàng có cảm như có một tiếng nói khác hiện lên trong đầu nàng, kêu gọi nàng mau lên, mau tiến lên…
Giọng nói đầy kích động giống như một đứa trẻ nhìn thấy một thứ khiến nó kích thích, lại như con thiêu thân muốn đâm đầu vào lửa mặc kệ nó có thể chết hay không.
Y Nhi cắn cắn môi, siết chặt nắm tay trước ngực.
Phải chịu đựng, nhất định phải chịu đựng đến cùng.
Đúng vào lúc đó, một mùi tanh tưởi bay đến mũi của Y Nhi, còn có cả tiếng gầm nhỏ, Y Nhi cau mày, nàng liền biết có một con ma thú vì bị nguồn năng lượng tinh khiết trong người nàng kích thích mà đến đây.
Suốt những ngày qua nàng đã gặp cuộc tấn cong như thế nên đến giờ đã không còn ngạc nhiên nữa.
Ma thú nhanh chóng đã xuất hiện trước mặt Y Nhi. Con mắt đó đỏ ngầu cùng với cái lưỡi thè ra đang nhiễu từng giọt nước miếng xuống làm người khác cảm thấy ghê tởm.
Y Nhi vẫn ngồi bất động.
Ma thú càng lúc càng tiến lại gần nàng. Đến lúc này, Y Nhi mới khẽ nói:
- Tiêu diệt nó đi!
Như nghe thấy lời nói của Y Nhi, từ trong cơ thể nàng một luồng sáng trắng bay vụt lên, tạo thành một sợi roi dài
Quất quất
Sau mấy lần đánh xuống, ma thú kia đã không chóng được sức mạnh kinh khủng của dây trói đã lăn ra nằm chết trên đất.
Sợi roi trắng lúc này thu vào trong người của Y Nhi. Ngay sau đó, Y Nhi liền bật ho khù khụ.
Từ lúc tiến vào ma giới, nguy hiểm lúc nào cũng cận kề, nàng và nguồn năng lượng kỳ lạ trong cơ thể mình đã đạt thành một hiệp ước: chỉ cần nàng ra lệnh, nó sẽ lập tức xuất hiện bảo vệ nàng! Nhờ vậy, nàng mới có thể sống sót cho tới giờ.
Nhưng sau đó, Y Nhi cũng hiểu ra nó chỉ là tạm thời bắt tay với nàng thôi, bởi vì bây giờ cơ thể nàng đã chịu tổn thương quá nặng, không thể để bị thương hơn nữa, nếu không, trước khi tới được cung điện của ma giới, nàng đã tan xác rồi. Nàng mà chết thì nó cũng không còn, nên nó nhất định phải giúp nàng trụ vững tới lúc đó!
Y Nhi thở hổn hển đưa mắt nhìn ma thú cấp thấp chết trước mặt mình. Nó chính là bị nguồn năng lượng trong cơ thể nàng hấp dẫn mà đến, có lẽ chính bản thân nó cũng biết rằng trước mặt là tử cuộc nhưng vẫn không kiềm được mà lao đầu vào.
Còn nguồn năng lượng trong cơ thể nàng thì sao? Có bị Thiên Ma hấp dẫn hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.