Chương 9: Tiểu Mã vs Lãnh Vô Tình
Tiểu Mã
19/06/2021
Tiểu Mã xoa hai thái dương trong khi quay trở lại tửu quán “Hương hoa Tửu” nơi Lôi Bân dẫn hắn gặp mọi người trong nhóm. Chưa đến quán nhưng từ xa hắn đã thấy tửu quán đang có vô số người đang đứng hóng hớt một chuyện gì đó. Bất chợt một người trong quán đột nhiên bị đánh bay ra ngoài đường khiến tất cả phải dàn sang hai bên.
Tiểu Mã hơi chột dạ cảm tưởng chuyện này có liên quan đến mình.
Hắn cước bộ chạy nhanh đến quán. Bên trong Lôi Bân cùng Lâm Lang đang cố chế trụ Lãnh Vô Tình trong khi tay Lãnh Vô Tình vẫn túm chặt cổ áo chủ quán, luôn miệng nói.
“Hắn đang ở đâu? Con mẹ nó chứ”
Chủ quán thân hình mập mạp run rẩy làm cái mặt béo cũng lắc theo, mặt đầy mồ hôi cùng nước mắt khiến người nhìn thật thương cảm.
“Đại nhân à, thật sự là ta không biết hắn ở đâu. Ta tưởng hắn cùng các ngài là một nhóm nên cứ nghĩ…”
“Con mẹ nhà ngươi…”
Lãnh Vô Tình đúng như cái tên, hắn điên người bùng phát nội kình hất văng cả Lôi Bân cùng Lâm Lang ra xa, tay vớ lấy thanh kiếm như điện xẹt. Lưỡi kiếm hướng đến cái cổ béo núc ních của chủ quán, nhưng bật chợt một thân ảnh hư ảo đột nhiên xuất hiện bên cạnh chủ quán, hai tay kẹp mũi kiếm.
Lãnh Vô Tình nhìn Tiểu Mã, lửa giận như thêm dầu, hắn quát lớn huy động Long Tuyền Kiếm Pháp. Mũi kiếm hóa thành vô số kiếm kiếm khí, muốn phong trụ toàn bộ các đại yếu huyệt tại thân trên của Tiểu Mã. Tiểu Mã đạp chân lùi nhanh ra sau, tay ném chủ quán sang một bên.
Nếu như đổi lại là một cao thủ khác bình thường khác thì đúng là rất khó có thể tránh được một chiêu này của hắn.
“Tâm Linh đang ở đâu?”
Tuy hỏi nhưng Lãnh Vô Tình lại không để Tiểu Mã nói, chỉ điên cuồng tấn công.
Kiếm của Lãnh Vô Tình đã nhanh nhưng Tiểu Mã thối lui còn nhanh hơn, huống chi Tiểu Mã chỉ có né chứ không đánh trả. Lãnh Vô Tình khi xuất kiếm cũng chỉ làm cho đối phương thối lui hai bước nhưng đối phương cũng chưa có hoàn thủ. Nhìn từ đầu đến giờ hắn đã nhận thấy là võ công so với đối phương còn có khoảng cách lớn, nói như vậy kẻ đứng trước mặt Lãnh Vô Tình là một cao thủ. Nhưng có thế thì đã sao, dám bắt cóc muội muội của hắn, không tiếp tục nghĩ nhiều nữa, kiếm chiêu như mưa bão mãnh liệt hướng vào Tiểu Mã công kích. Kiếm chiêu càng lúc càng dày đặc khí kình chấn nát cả tửu quá, đâu đâu cũng là vết kiếm chém.
Lôi Bân nói với Lâm Lang.
“Có cần phải …”
Chưa để Lôi Bân nói hết câu, Lâm Lang giơ tay làm hiệu dừng lại, hắn cười nhẹ.
“Người mà ngươi lôi kéo cũng không tệ đấy. Ta muốn xem thực lực hắn đến đâu”
Phía bên trong, Tiểu Mã nhất thời có chút sát tâm nhưng hắn cố kìm nén lại, quyền thủ nắm chặt đánh vào cổ tay Lãnh Vô Tình khiến hắn tê dại, tiếp đó liên tiếp những quyền vào mặt, đầu gối, sườn. Quyền thủ không chứa khí kình nên tác động vào nội tạng là không lớn nhưng cũng để Lãnh Vô Tình phải ngã khụy xuống, tay hắn vẫn nắm chặt chuôi kiếm.
“Hôm nay ta phải giết ngươi”
Lãnh Vô Tình quát lớn, lần này thì cả quán đã đổ ụp xuống từ khí kình từ Long Cực Tâm Pháp của hắn, lão chủ quán chỉ còn nước khóc không ra nước mắt, tâm phúc cả ba đời đã đổ sông để bể trong một buổi sáng.
“Khoan đã…” Tiểu Mã không kịp nói hết.
Hàng loạt những vòng bán nguyệt từ lưỡi kiếm đánh ra làm những người đang hóng hớt phải chạy ra xa không thì cái mạng cũng không còn.
“Tên điên này” Tiểu Mã nhận thấy việc này không thể kéo dài được, thân hình hắn như chớp xuất hiện sau lưng Lãnh Vô Tình.
Ngón trỏ của hắn đánh nhanh vào huyệt Đại Chùy lập tức Lãnh Vô Tình như cọng bún ngã xuống nền đất.
Lâm Lang đi tới vỗ tay cười trào phúng.
“Không nghĩ ngươi lại có võ công, ta cứ nghĩ theo lời Lôi Bân nói ngươi chỉ có sức khỏe nhưng bây giờ ta đã phải nghĩ lại.”
Nói đoạn Lâm Lang đi đến chỗ chủ quán đang khóc không ra nước mắt, từ trong áo hắn lôi ra một xấp phiếu.
“Cầm lấy, đây là tiền bồi thường”
Chủ quán run tay cầm tờ ngân phiếu rồi nhìn lập tức hai mồm của hắn phải run lên.
“Đây…đây …quá nhiều”
Chủ quán định nói tiếp nhưng Lâm Lang giơ tay ra hiệu rồi cùng nhóm Lôi Bân vác Lãnh Vô Tình về quán trọ.
- ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thủ phủ Chính Phái – Vân Trung Thiên
Doãn Vân Long đang ngồi trong thư phòng đọc các bản báo cáo từ những vùng biên cương ngày đếm túc trực canh chừng Ma Giáo cùng Thần Địa. Những ngày này xảy quá nhiều việc và cả trên cương vị của một người cha, ông đang bất lực với đứa con gái ngỗ nghịch của mình.
“Kẹt…”
Tiếng cửa gỗ vang lên, một thanh niên trẻ mặc bộ đồ đơn giản cung kính nói.
“Minh chủ! Tây Môn gia chủ đến”
Doãn Vân Long gấp cuốn sách gật đầu.
“Dẫn Tây Môn gia chủ vào thư phòng ta sẽ đến ngay”
“Tuân mệnh”
Trong thư phong Tây Môn gia chủ - Tây Môn Dật vóc người khôi ngô, eo lưng thẳng tắp, đôi mắt thần quang nội liễm, tóc mi đã toàn bộ trắng, một bộ râu phiêu trước ngực, thật có dáng dấp tiên phong đạo cốt. Lúc này Doãn Vân Long đã đến, hai tay cung kính chào Tây Môn gia chủ, thật lạ sao minh chủ lại phải cung kính như vậy, một lời giải thích đơn giản Tây Môn Dật là cố vấn cho ba đời minh chủ, một lời ông nói ra như đinh đóng cột, liệu sự như thần nên được các bậc tiền bối vãn bối rất kính trọng.
Tây Môn Dật vuốt chòm râu trắng của mình nhìn Doãn Vân Long.
“Minh chủ dạo này thần sắc không được khỏe cho lắm. Mà tiểu Tuyết đã khỏe lại chưa?”
“Dạ thưa, công việc phía biên cương báo cáo cũng nhiều ạ. Tiểu Tuyết cũng đã khỏe lại nhưng nó lại lầm lì trong phòng con cũng không biết phải làm thế nào?”
Tây Môn Dật gật đầu.
“Bọn trẻ giờ khác chúng ta, cứ để nó tự nhiên đừng ép buộc gò bó”
“Vâng, con xin lưu ý”
“Được rồi, ta đã xem việc minh chủ nhờ ta rồi”
“Có kết quả rồi sao?”
“Dựa vào thông tin người dân kể lại cùng những vết tích giao tranh. Ta dự đoán người đánh bại Hắc Lang là một người luyện đao pháp nhưng kỳ lạ ở chỗ đao pháp này lại giống đao pháp ta thấy 5 năm trước tuy chỉ là những đường đao pháp cơ bản trên người Hắc Lang. Năm đó chính phái ta phải cùng lúc đấu tranh với hai thế lực Ma Giáo và Thần Địa, nếu không có kẻ đó cầm chân Thần Địa thì giờ này chúng ta đã thua rồi”
“Ý ngài nói đao pháp mà ngài tìm hiểu giống đao pháp của kẻ đó”
“Ta cũng dự đoán khoảng sáu phần, và còn nữa theo thông tin ta thu thập thì phái Thiên Ma đã hợp tác với Ma Giáo điều đó cũng là cơ sở kết luận rằng chúng đang thí nghiệm một loại võ công trên người thường và Hắc Lang cũng chỉ là một sản phẩm của chúng. Trùng hợp là hiện giờ nhiều người mất tích một cách bất ngờ nên có thể có liên quan”
Doãn Vân Long cau mày suy nghĩ rồi nói.
“Chúng ta nên tăng cường cảnh giác, tập hợp một đội chuyên tuần tra ban đêm”
“Đúng vậy”
Tiểu Mã hơi chột dạ cảm tưởng chuyện này có liên quan đến mình.
Hắn cước bộ chạy nhanh đến quán. Bên trong Lôi Bân cùng Lâm Lang đang cố chế trụ Lãnh Vô Tình trong khi tay Lãnh Vô Tình vẫn túm chặt cổ áo chủ quán, luôn miệng nói.
“Hắn đang ở đâu? Con mẹ nó chứ”
Chủ quán thân hình mập mạp run rẩy làm cái mặt béo cũng lắc theo, mặt đầy mồ hôi cùng nước mắt khiến người nhìn thật thương cảm.
“Đại nhân à, thật sự là ta không biết hắn ở đâu. Ta tưởng hắn cùng các ngài là một nhóm nên cứ nghĩ…”
“Con mẹ nhà ngươi…”
Lãnh Vô Tình đúng như cái tên, hắn điên người bùng phát nội kình hất văng cả Lôi Bân cùng Lâm Lang ra xa, tay vớ lấy thanh kiếm như điện xẹt. Lưỡi kiếm hướng đến cái cổ béo núc ních của chủ quán, nhưng bật chợt một thân ảnh hư ảo đột nhiên xuất hiện bên cạnh chủ quán, hai tay kẹp mũi kiếm.
Lãnh Vô Tình nhìn Tiểu Mã, lửa giận như thêm dầu, hắn quát lớn huy động Long Tuyền Kiếm Pháp. Mũi kiếm hóa thành vô số kiếm kiếm khí, muốn phong trụ toàn bộ các đại yếu huyệt tại thân trên của Tiểu Mã. Tiểu Mã đạp chân lùi nhanh ra sau, tay ném chủ quán sang một bên.
Nếu như đổi lại là một cao thủ khác bình thường khác thì đúng là rất khó có thể tránh được một chiêu này của hắn.
“Tâm Linh đang ở đâu?”
Tuy hỏi nhưng Lãnh Vô Tình lại không để Tiểu Mã nói, chỉ điên cuồng tấn công.
Kiếm của Lãnh Vô Tình đã nhanh nhưng Tiểu Mã thối lui còn nhanh hơn, huống chi Tiểu Mã chỉ có né chứ không đánh trả. Lãnh Vô Tình khi xuất kiếm cũng chỉ làm cho đối phương thối lui hai bước nhưng đối phương cũng chưa có hoàn thủ. Nhìn từ đầu đến giờ hắn đã nhận thấy là võ công so với đối phương còn có khoảng cách lớn, nói như vậy kẻ đứng trước mặt Lãnh Vô Tình là một cao thủ. Nhưng có thế thì đã sao, dám bắt cóc muội muội của hắn, không tiếp tục nghĩ nhiều nữa, kiếm chiêu như mưa bão mãnh liệt hướng vào Tiểu Mã công kích. Kiếm chiêu càng lúc càng dày đặc khí kình chấn nát cả tửu quá, đâu đâu cũng là vết kiếm chém.
Lôi Bân nói với Lâm Lang.
“Có cần phải …”
Chưa để Lôi Bân nói hết câu, Lâm Lang giơ tay làm hiệu dừng lại, hắn cười nhẹ.
“Người mà ngươi lôi kéo cũng không tệ đấy. Ta muốn xem thực lực hắn đến đâu”
Phía bên trong, Tiểu Mã nhất thời có chút sát tâm nhưng hắn cố kìm nén lại, quyền thủ nắm chặt đánh vào cổ tay Lãnh Vô Tình khiến hắn tê dại, tiếp đó liên tiếp những quyền vào mặt, đầu gối, sườn. Quyền thủ không chứa khí kình nên tác động vào nội tạng là không lớn nhưng cũng để Lãnh Vô Tình phải ngã khụy xuống, tay hắn vẫn nắm chặt chuôi kiếm.
“Hôm nay ta phải giết ngươi”
Lãnh Vô Tình quát lớn, lần này thì cả quán đã đổ ụp xuống từ khí kình từ Long Cực Tâm Pháp của hắn, lão chủ quán chỉ còn nước khóc không ra nước mắt, tâm phúc cả ba đời đã đổ sông để bể trong một buổi sáng.
“Khoan đã…” Tiểu Mã không kịp nói hết.
Hàng loạt những vòng bán nguyệt từ lưỡi kiếm đánh ra làm những người đang hóng hớt phải chạy ra xa không thì cái mạng cũng không còn.
“Tên điên này” Tiểu Mã nhận thấy việc này không thể kéo dài được, thân hình hắn như chớp xuất hiện sau lưng Lãnh Vô Tình.
Ngón trỏ của hắn đánh nhanh vào huyệt Đại Chùy lập tức Lãnh Vô Tình như cọng bún ngã xuống nền đất.
Lâm Lang đi tới vỗ tay cười trào phúng.
“Không nghĩ ngươi lại có võ công, ta cứ nghĩ theo lời Lôi Bân nói ngươi chỉ có sức khỏe nhưng bây giờ ta đã phải nghĩ lại.”
Nói đoạn Lâm Lang đi đến chỗ chủ quán đang khóc không ra nước mắt, từ trong áo hắn lôi ra một xấp phiếu.
“Cầm lấy, đây là tiền bồi thường”
Chủ quán run tay cầm tờ ngân phiếu rồi nhìn lập tức hai mồm của hắn phải run lên.
“Đây…đây …quá nhiều”
Chủ quán định nói tiếp nhưng Lâm Lang giơ tay ra hiệu rồi cùng nhóm Lôi Bân vác Lãnh Vô Tình về quán trọ.
- ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thủ phủ Chính Phái – Vân Trung Thiên
Doãn Vân Long đang ngồi trong thư phòng đọc các bản báo cáo từ những vùng biên cương ngày đếm túc trực canh chừng Ma Giáo cùng Thần Địa. Những ngày này xảy quá nhiều việc và cả trên cương vị của một người cha, ông đang bất lực với đứa con gái ngỗ nghịch của mình.
“Kẹt…”
Tiếng cửa gỗ vang lên, một thanh niên trẻ mặc bộ đồ đơn giản cung kính nói.
“Minh chủ! Tây Môn gia chủ đến”
Doãn Vân Long gấp cuốn sách gật đầu.
“Dẫn Tây Môn gia chủ vào thư phòng ta sẽ đến ngay”
“Tuân mệnh”
Trong thư phong Tây Môn gia chủ - Tây Môn Dật vóc người khôi ngô, eo lưng thẳng tắp, đôi mắt thần quang nội liễm, tóc mi đã toàn bộ trắng, một bộ râu phiêu trước ngực, thật có dáng dấp tiên phong đạo cốt. Lúc này Doãn Vân Long đã đến, hai tay cung kính chào Tây Môn gia chủ, thật lạ sao minh chủ lại phải cung kính như vậy, một lời giải thích đơn giản Tây Môn Dật là cố vấn cho ba đời minh chủ, một lời ông nói ra như đinh đóng cột, liệu sự như thần nên được các bậc tiền bối vãn bối rất kính trọng.
Tây Môn Dật vuốt chòm râu trắng của mình nhìn Doãn Vân Long.
“Minh chủ dạo này thần sắc không được khỏe cho lắm. Mà tiểu Tuyết đã khỏe lại chưa?”
“Dạ thưa, công việc phía biên cương báo cáo cũng nhiều ạ. Tiểu Tuyết cũng đã khỏe lại nhưng nó lại lầm lì trong phòng con cũng không biết phải làm thế nào?”
Tây Môn Dật gật đầu.
“Bọn trẻ giờ khác chúng ta, cứ để nó tự nhiên đừng ép buộc gò bó”
“Vâng, con xin lưu ý”
“Được rồi, ta đã xem việc minh chủ nhờ ta rồi”
“Có kết quả rồi sao?”
“Dựa vào thông tin người dân kể lại cùng những vết tích giao tranh. Ta dự đoán người đánh bại Hắc Lang là một người luyện đao pháp nhưng kỳ lạ ở chỗ đao pháp này lại giống đao pháp ta thấy 5 năm trước tuy chỉ là những đường đao pháp cơ bản trên người Hắc Lang. Năm đó chính phái ta phải cùng lúc đấu tranh với hai thế lực Ma Giáo và Thần Địa, nếu không có kẻ đó cầm chân Thần Địa thì giờ này chúng ta đã thua rồi”
“Ý ngài nói đao pháp mà ngài tìm hiểu giống đao pháp của kẻ đó”
“Ta cũng dự đoán khoảng sáu phần, và còn nữa theo thông tin ta thu thập thì phái Thiên Ma đã hợp tác với Ma Giáo điều đó cũng là cơ sở kết luận rằng chúng đang thí nghiệm một loại võ công trên người thường và Hắc Lang cũng chỉ là một sản phẩm của chúng. Trùng hợp là hiện giờ nhiều người mất tích một cách bất ngờ nên có thể có liên quan”
Doãn Vân Long cau mày suy nghĩ rồi nói.
“Chúng ta nên tăng cường cảnh giác, tập hợp một đội chuyên tuần tra ban đêm”
“Đúng vậy”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.