Chương 109: Chương 109: Thế giới
Hắc Long
03/07/2018
- Chuyện riêng, thì như vậy là xong rồi. Giờ tới chuyện chung. Vương Vũ Hoành, Kumo Sasaki, ta có chuyện muốn hai người góp ý.
Giật mình. Đại Hùng Kwaruh, lại cần người góp ý, lại gọi đầy đủ họ tên hai người. Chuyện này, có lẽ thật sự nghiêm trọng.
- Là về Tân Lục Địa. Sasaki, Phú Sơn của ngươi xây dựng nền móng từ một lục địa đã chìm. Vũ Hoành, ông tổ nhà các người, càng chính tay đánh chìm hai cái lục địa. Chuyện này, có lẽ hai ngươi sẽ tìm ra manh mối gì đó.
Cả 4 người đều nhìn Đại Hùng, suy nghĩ. Bọn họ, cũng đã đoán ra điều gì.
- Tân Lục Địa, có lẽ tồn tại Đại Thư Viện thứ 7! Tân Lục Địa, một lục địa mới nổi lên gần 1000 năm nay, nhờ sự chuyển động của các mảng địa chất. Nhưng thực tế, 3000 năm trước, nó đã từng tồn tại, là 1 trong 7 châu lục ngày đó. Chính Vương Thái Tổ, đã đánh chìm châu lục này.
Tân Lục Địa, xét về mặt địa lý, gần với Đại Nam nhất. Cách một cái đại dương. Từ Đại Nam, điểm khởi hành gần nhất để đi tới Tân Lục Địa, chính là Vịnh Bạch Long, vùng đất của người Krabei.
Ngày nay, Tân Lục Địa, chưa có chủ quyền, chưa có chính quyền, chỉ có 3 thế lực của Đại Nam, Bắc Hà, Thành bang chia ra cai quản. Tình hình nơi đó, vẫn đang khá hỗn loạn, hoang vu, vô luật pháp. Là thiên đường cho những kẻ phạm tội, ưa mạo hiểm, thích khai hoang, hoặc chỉ đơn giản là cảm thấy bế tắc tại quê nhà. Tình hình Tân Lục Địa như vậy, mà nếu như xuất hiện Đại Thư viện, vậy sẽ còn ra sao? Cần có một phân định cụ thể.
Đại Thư viện, là một chuyện rất lớn. Rất có thể, sẽ lại xuất hiện một Chí Tôn, thậm chí, là thiên hạ rất có thể sẽ chia làm 4. Chuyện này, rất cần ý kiến của Đại Hùng, vì liệu có chấp nhận một Chí Tôn Cường giả thứ 6, hay không.
Đại Hùng lắc lắc đầu.
- Nếu xuất hiện kẻ thứ 6, đành chấp nhận hắn. Nhưng tình thế như hiện nay, đã là gần đạt tới bão hoà rồi. Trong số các ngươi, bất cứ ai tìm thấy, hoàn toàn có thể sở hữu.
- …!!
Sở hữu 2 cái Đại Thư viện? Một thế lực, đang ở thế chia 3, bỗng có 2 Chí Tôn Cường giả, như vậy thế giới chẳng phải lại vẽ lại bản đồ? Nhưng cả đám rất nhanh cũng hiểu được, bọn họ có điên cuồng tìm kiếm, chẳng lẽ Kwaruh lại không? Nếu Đất tổ Rukth"Oar kiểm soát được Đại Thư viện cuối cùng, như vậy thế chia 3 này vẫn giữ nguyên.
Thế cục ổn định của thế giới, sau 3000 năm, rất có thể, vì Tân Lục Địa mà lại dậy sóng. Trà Hội, cũng đã kết thúc. Edward và Sasaki về trước. Edward có vẻ rất vui, vì nợ công đầm đìa, cuối cùng đã có người gánh. Hà Chí Thương gọi Vương Vũ Hoành lại.
- Nè tắc kè. Chuyện hài hoà Âm Dương, ta có một ý.
- Ý quái gì? Không phải bảo ta với ngươi... làm cái chuyện... không có luân thường đạo lý gì đó, chứ?! Ta có vợ con rồi đó!
- Mẹ nó, ngươi nghiêm túc chút cho ta! Cảm ơn. Ta nghĩ, sao không tổ chức một buổi giao lưu nhỉ? Giao lưu Văn học, Khoa học. Học sinh Đại Nam sẽ được trau dồi môn Văn, học sinh Bắc Hà cũng sẽ được học hỏi về Toán Lý Hoá, thấy sao?
Vương Vũ Hoành thở dài. Hắn còn đang bận trăm công nghìn việc, tên xăng pha nhớt này còn vẽ thêm chuyện cho hắn.
- Được thôi, nhưng có 3 điều kiện.
- Cứ nói.
- Thứ nhất, tổ chức tại Đại Nam. Thứ hai, ngươi làm chủ khảo. Thứ ba, việc này... ta giao hết cho ngươi, người của ta, ngươi thoải mái sử dụng, ta đang bận lắm, không rảnh mà chơi mấy vụ này.
- Mẹ nó! Tổ chức tại Đại Nam, ngươi đỡ phải đi đâu, ta đứng ra tổ chức, ngươi chả phải làm gì! Rốt cuộc ngươi có tí trách nhiệm nào với thế hệ con em không? Hứ! May cho ngươi, ta là người nhân đức, chuyện này, coi như ta hi sinh vì việc chung! Mau cám ơn ta đi!
- Tự đề xuất tự thực hiện, sao ta phải cám ơn?!
- Mẹ nó, ngươi nhớ đấy!
Nói rồi, Hà Chí Thương lại đào đất chui xuống dưới. Chắc hắn lại vi vu ở tầng 15 Vô thức. Tên này, đã muốn xông vào tầng 16 lắm rồi, hắn chỉ chờ bước đột phá.
- Vũ Hoành.
Hắn cũng định ra về, bỗng Kwaruh gọi hắn lại.
- Chuyện của Trần gia, nếu dưới cống ngầm có phát hiện thấy điều gì, nhớ bàn bạc với ta.
Kwaruh trầm ngâm nói. Hắn gật đầu. Hắn nhảy phốc một cái lên trên, mở mắt ra, vẫn là căn phòng trong Đế Vương cung quen thuộc.
Lần Trà Hội này, cũng có khá nhiều thông tin bổ ích. Tầng 4 Vô Thức Tập Thể, chi còn lại Kwaruh ngồi đó. Hắn thở dài. Rất mệt mỏi. Để có thể kiềm chế 4 tên chết tiệt này, đối với hắn cũng không phải điều dễ dàng gì.
Sasaki còn đỡ, tên này, chiến lực tuy mạnh mẽ, lại nắm giữ hệ thống thông tin quá đáng sợ, nhưng tính cách của hắn, rất trẻ con, thuần phác, lại hơi có chút biến thái. Nếu có lỡ lơ là hắn, cùng lắm chỉ là vài thế hệ suy đồi về đạo đức mà thôi, không phải không thể cứu vãn.
Nhưng Nam Đế, Bắc Hoàng, Tây Công, ba tên nguy hiểm này, buông lỏng bất cứ 1 tên nào cũng không được.
Vương Vũ Hoành, mở mồm ra là nói ta chỉ truy cầu tri thức. Mẹ nhà hắn, muốn có tri thức, chẳng phải là đi cướp hết Đại Thư viện về tay? Dòng họ Vương nhà hắn, 3000 năm nay luôn nhăm nhe chuyện này.
Hà Chí Thương, mở mồm ra là nói muốn đem ân đức phủ khắp thiên hạ. Mẹ nhà hắn, muốn vậy, tiền đề đầu tiên chính là phải nắm thiên hạ trong tay!
Edward, mở mồm ra là nói chỉ làm việc theo cảm xúc, thấy thứ gì hợp lý mới làm. Mẹ nhà hắn, hắn khoanh 37 quốc gia lại làm 1, chỉ vì thấy hợp lý. Nếu cho hắn một quả địa cầu, để hắn khoanh lại làm 1, rồi kí tên Edward đầy lên đó, chắc hắn cũng thấy vô cùng hợp lý!
3 thằng khốn này, tính cách tuy có khác nhau, sở thích cũng khác nhau, nhưng tham vọng thì giống nhau như đúc.
Thiên hạ!
Kwaruh cũng đã già rồi. Hắn đã hơn 200 tuổi. Đại Thư viện thứ 7 xuất hiện, hắn cũng rất nỗ lực đem về dưới trướng bảo hộ của mình, hoặc ít nhất, là đưa cho Sasaki. Thực lực của hắn, cũng không còn đỉnh phong nữa. Dù rằng, hắn vẫn có thể một tát đập chết Nam Đế Bắc Hoàng Tây Công. Nhưng, liệu hắn còn có thể gìn giữ sự cân bằng của thế giới, được bao lâu nữa.
Thật là mệt mỏi. Để bắt kịp đám trẻ tuổi, thật sự rất mệt mỏi.
Hắn bước khỏi căn phòng, ngắm nhìn khắp cõi tầng 4 Vô Thức Tập Thể.
Đây là nơi tiềm thức của nhân loại hội tụ.
Những linh thể bay đầy trời, mang theo đủ mọi xúc cảm, đủ mọi trạng thái.
Nhân loại. Từ khi còn là một cậu bé Rukth"Oar, tới khi bước chân vào Đại Thư viện, cho tới khi đã trở thành Chí Tôn Cường giả hùng mạnh nhất, hắn đều mang trong mình một tâm niệm, gìn giữ hoà bình cho nhân loại. Muốn gìn giữ, hắn chỉ có thể không ngừng mạnh mẽ hơn, thời thời khắc khắc không được buông lỏng, không được phép để lộ ra bất kì điểm yếu nào.
Suốt 3000 năm qua, từ khi thế giới vừa bước qua một cơn loạn lạc, trật tự được lập lại, Đất tổ Rukth"Oar, luôn giữ cho mình vị thế tối thượng.
Tầng Vô thức, cũng không khác gì một thế giới, nằm trong một thế giới. Xa xa cuối chân trời, là những núi băng trập trùng.
Nơi đó, ít ai biết rằng, chính là đất tổ Rukth"Oar của loài người. Rukth"Oar, không chỉ nằm tại cực Bắc của quả địa cầu, nó còn nằm tại đây, tại tầng 4 Vô Thức Tập Thể, là cội nguồn của tâm thức thế giới.
Giật mình. Đại Hùng Kwaruh, lại cần người góp ý, lại gọi đầy đủ họ tên hai người. Chuyện này, có lẽ thật sự nghiêm trọng.
- Là về Tân Lục Địa. Sasaki, Phú Sơn của ngươi xây dựng nền móng từ một lục địa đã chìm. Vũ Hoành, ông tổ nhà các người, càng chính tay đánh chìm hai cái lục địa. Chuyện này, có lẽ hai ngươi sẽ tìm ra manh mối gì đó.
Cả 4 người đều nhìn Đại Hùng, suy nghĩ. Bọn họ, cũng đã đoán ra điều gì.
- Tân Lục Địa, có lẽ tồn tại Đại Thư Viện thứ 7! Tân Lục Địa, một lục địa mới nổi lên gần 1000 năm nay, nhờ sự chuyển động của các mảng địa chất. Nhưng thực tế, 3000 năm trước, nó đã từng tồn tại, là 1 trong 7 châu lục ngày đó. Chính Vương Thái Tổ, đã đánh chìm châu lục này.
Tân Lục Địa, xét về mặt địa lý, gần với Đại Nam nhất. Cách một cái đại dương. Từ Đại Nam, điểm khởi hành gần nhất để đi tới Tân Lục Địa, chính là Vịnh Bạch Long, vùng đất của người Krabei.
Ngày nay, Tân Lục Địa, chưa có chủ quyền, chưa có chính quyền, chỉ có 3 thế lực của Đại Nam, Bắc Hà, Thành bang chia ra cai quản. Tình hình nơi đó, vẫn đang khá hỗn loạn, hoang vu, vô luật pháp. Là thiên đường cho những kẻ phạm tội, ưa mạo hiểm, thích khai hoang, hoặc chỉ đơn giản là cảm thấy bế tắc tại quê nhà. Tình hình Tân Lục Địa như vậy, mà nếu như xuất hiện Đại Thư viện, vậy sẽ còn ra sao? Cần có một phân định cụ thể.
Đại Thư viện, là một chuyện rất lớn. Rất có thể, sẽ lại xuất hiện một Chí Tôn, thậm chí, là thiên hạ rất có thể sẽ chia làm 4. Chuyện này, rất cần ý kiến của Đại Hùng, vì liệu có chấp nhận một Chí Tôn Cường giả thứ 6, hay không.
Đại Hùng lắc lắc đầu.
- Nếu xuất hiện kẻ thứ 6, đành chấp nhận hắn. Nhưng tình thế như hiện nay, đã là gần đạt tới bão hoà rồi. Trong số các ngươi, bất cứ ai tìm thấy, hoàn toàn có thể sở hữu.
- …!!
Sở hữu 2 cái Đại Thư viện? Một thế lực, đang ở thế chia 3, bỗng có 2 Chí Tôn Cường giả, như vậy thế giới chẳng phải lại vẽ lại bản đồ? Nhưng cả đám rất nhanh cũng hiểu được, bọn họ có điên cuồng tìm kiếm, chẳng lẽ Kwaruh lại không? Nếu Đất tổ Rukth"Oar kiểm soát được Đại Thư viện cuối cùng, như vậy thế chia 3 này vẫn giữ nguyên.
Thế cục ổn định của thế giới, sau 3000 năm, rất có thể, vì Tân Lục Địa mà lại dậy sóng. Trà Hội, cũng đã kết thúc. Edward và Sasaki về trước. Edward có vẻ rất vui, vì nợ công đầm đìa, cuối cùng đã có người gánh. Hà Chí Thương gọi Vương Vũ Hoành lại.
- Nè tắc kè. Chuyện hài hoà Âm Dương, ta có một ý.
- Ý quái gì? Không phải bảo ta với ngươi... làm cái chuyện... không có luân thường đạo lý gì đó, chứ?! Ta có vợ con rồi đó!
- Mẹ nó, ngươi nghiêm túc chút cho ta! Cảm ơn. Ta nghĩ, sao không tổ chức một buổi giao lưu nhỉ? Giao lưu Văn học, Khoa học. Học sinh Đại Nam sẽ được trau dồi môn Văn, học sinh Bắc Hà cũng sẽ được học hỏi về Toán Lý Hoá, thấy sao?
Vương Vũ Hoành thở dài. Hắn còn đang bận trăm công nghìn việc, tên xăng pha nhớt này còn vẽ thêm chuyện cho hắn.
- Được thôi, nhưng có 3 điều kiện.
- Cứ nói.
- Thứ nhất, tổ chức tại Đại Nam. Thứ hai, ngươi làm chủ khảo. Thứ ba, việc này... ta giao hết cho ngươi, người của ta, ngươi thoải mái sử dụng, ta đang bận lắm, không rảnh mà chơi mấy vụ này.
- Mẹ nó! Tổ chức tại Đại Nam, ngươi đỡ phải đi đâu, ta đứng ra tổ chức, ngươi chả phải làm gì! Rốt cuộc ngươi có tí trách nhiệm nào với thế hệ con em không? Hứ! May cho ngươi, ta là người nhân đức, chuyện này, coi như ta hi sinh vì việc chung! Mau cám ơn ta đi!
- Tự đề xuất tự thực hiện, sao ta phải cám ơn?!
- Mẹ nó, ngươi nhớ đấy!
Nói rồi, Hà Chí Thương lại đào đất chui xuống dưới. Chắc hắn lại vi vu ở tầng 15 Vô thức. Tên này, đã muốn xông vào tầng 16 lắm rồi, hắn chỉ chờ bước đột phá.
- Vũ Hoành.
Hắn cũng định ra về, bỗng Kwaruh gọi hắn lại.
- Chuyện của Trần gia, nếu dưới cống ngầm có phát hiện thấy điều gì, nhớ bàn bạc với ta.
Kwaruh trầm ngâm nói. Hắn gật đầu. Hắn nhảy phốc một cái lên trên, mở mắt ra, vẫn là căn phòng trong Đế Vương cung quen thuộc.
Lần Trà Hội này, cũng có khá nhiều thông tin bổ ích. Tầng 4 Vô Thức Tập Thể, chi còn lại Kwaruh ngồi đó. Hắn thở dài. Rất mệt mỏi. Để có thể kiềm chế 4 tên chết tiệt này, đối với hắn cũng không phải điều dễ dàng gì.
Sasaki còn đỡ, tên này, chiến lực tuy mạnh mẽ, lại nắm giữ hệ thống thông tin quá đáng sợ, nhưng tính cách của hắn, rất trẻ con, thuần phác, lại hơi có chút biến thái. Nếu có lỡ lơ là hắn, cùng lắm chỉ là vài thế hệ suy đồi về đạo đức mà thôi, không phải không thể cứu vãn.
Nhưng Nam Đế, Bắc Hoàng, Tây Công, ba tên nguy hiểm này, buông lỏng bất cứ 1 tên nào cũng không được.
Vương Vũ Hoành, mở mồm ra là nói ta chỉ truy cầu tri thức. Mẹ nhà hắn, muốn có tri thức, chẳng phải là đi cướp hết Đại Thư viện về tay? Dòng họ Vương nhà hắn, 3000 năm nay luôn nhăm nhe chuyện này.
Hà Chí Thương, mở mồm ra là nói muốn đem ân đức phủ khắp thiên hạ. Mẹ nhà hắn, muốn vậy, tiền đề đầu tiên chính là phải nắm thiên hạ trong tay!
Edward, mở mồm ra là nói chỉ làm việc theo cảm xúc, thấy thứ gì hợp lý mới làm. Mẹ nhà hắn, hắn khoanh 37 quốc gia lại làm 1, chỉ vì thấy hợp lý. Nếu cho hắn một quả địa cầu, để hắn khoanh lại làm 1, rồi kí tên Edward đầy lên đó, chắc hắn cũng thấy vô cùng hợp lý!
3 thằng khốn này, tính cách tuy có khác nhau, sở thích cũng khác nhau, nhưng tham vọng thì giống nhau như đúc.
Thiên hạ!
Kwaruh cũng đã già rồi. Hắn đã hơn 200 tuổi. Đại Thư viện thứ 7 xuất hiện, hắn cũng rất nỗ lực đem về dưới trướng bảo hộ của mình, hoặc ít nhất, là đưa cho Sasaki. Thực lực của hắn, cũng không còn đỉnh phong nữa. Dù rằng, hắn vẫn có thể một tát đập chết Nam Đế Bắc Hoàng Tây Công. Nhưng, liệu hắn còn có thể gìn giữ sự cân bằng của thế giới, được bao lâu nữa.
Thật là mệt mỏi. Để bắt kịp đám trẻ tuổi, thật sự rất mệt mỏi.
Hắn bước khỏi căn phòng, ngắm nhìn khắp cõi tầng 4 Vô Thức Tập Thể.
Đây là nơi tiềm thức của nhân loại hội tụ.
Những linh thể bay đầy trời, mang theo đủ mọi xúc cảm, đủ mọi trạng thái.
Nhân loại. Từ khi còn là một cậu bé Rukth"Oar, tới khi bước chân vào Đại Thư viện, cho tới khi đã trở thành Chí Tôn Cường giả hùng mạnh nhất, hắn đều mang trong mình một tâm niệm, gìn giữ hoà bình cho nhân loại. Muốn gìn giữ, hắn chỉ có thể không ngừng mạnh mẽ hơn, thời thời khắc khắc không được buông lỏng, không được phép để lộ ra bất kì điểm yếu nào.
Suốt 3000 năm qua, từ khi thế giới vừa bước qua một cơn loạn lạc, trật tự được lập lại, Đất tổ Rukth"Oar, luôn giữ cho mình vị thế tối thượng.
Tầng Vô thức, cũng không khác gì một thế giới, nằm trong một thế giới. Xa xa cuối chân trời, là những núi băng trập trùng.
Nơi đó, ít ai biết rằng, chính là đất tổ Rukth"Oar của loài người. Rukth"Oar, không chỉ nằm tại cực Bắc của quả địa cầu, nó còn nằm tại đây, tại tầng 4 Vô Thức Tập Thể, là cội nguồn của tâm thức thế giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.