Chương 218: Chương 218: Đấu giá chuyên nghiệp
Hắc Long
03/07/2018
- Mời tiên sinh đi lối này.
Một toà sảnh rộng, sang trọng, khiến Takezawa không khỏi hồi hộp. Trong kí ức 44 năm đời mình, mỗi lần tới một nơi sang trọng, là lại có điều không hay xảy ra.
Takezawa sau khi đúc xong Ikazuchi, đã hỏi Quang cách để đăng kí đấu giá. Quang chỉ cho hắn một cái website, và đăng kí hộ hắn. Đúng 2 giờ chiều nay, theo như lịch hẹn, Takezawa tới đây để giám định thanh kiếm.
- Mày đi cùng tao đi, đi một mình tao sợ lắm!
Takezawa đã giục Quang như vậy. Hai tên này từ ngày gặp nhau tới giờ, chẳng biết từ bao giờ đã thành tri kỉ, đi đâu cũng có nhau.
Nhưng lần này Quang kiên quyết lắc đầu nguầy nguậy.
- Ông anh này, từ khi gặp ông anh tới giờ, mỗi lần tôi gặp khó khăn, đều thấy ông anh ở bên cạnh tôi đồng cam cộng khổ. Nên giờ tôi mới nhận ra, ở cạnh ông anh tôi xui vãi đái! Ông anh cứ đi một mình đi có ai làm thịt đâu mà sợ?
Nói rồi, hắn quẳng cho Takezawa một cái điện thoại.
- Cái này có bắt sóng định vị GPS đó, mạng lưới của Thanh Hải sẽ theo sát vị trí của ông anh. Nếu có vấn đề gì xảy ra, bấm 117, rồi bấm gọi. Đó là ám hiệu. Kể cả khi không có sóng điện thoại, bên tôi vẫn sẽ bắt được tín hiệu. Nên nhớ, tuyệt đối đừng có làm rơi điện thoại, cũng đừng cho ai cầm, nhớ chưa?
- Vậy nhỡ mất thì sao?
Quang đưa tay vỗ vai hắn.
- Vậy thì ông anh cố gắng sống sót.
- Moá!
- Nên nhớ, vụ ăn sushi, ông còn nợ tui một nghìn hào đấy. Mau chóng bán cái thanh kiếm này, rồi lấy tiền mà trả. Mà ông xem, đi tiếp xúc với đối tác lớn, mà ăn mặc xuề xoà thế này? Đây, tui chỉnh giúp cái cà vạt cho.
Nói rồi, Quang đưa tay chỉnh lại cà vạt cho hắn. Takezawa cũng thấy ngạc nhiên, thằng này hôm nay vừa đưa mình hẳn một cái điện thoại, vừa chỉnh trang phục cho mình, sao nó tốt đột xuất vậy ta?
Quang thì vô cùng hài lòng. Bình thường nếu thuê gián điệp đột nhập vào trong Hội đấu giá, cần rất nhiều tiền. Lần này tự dưng lại có gián điệp miễn phí, thật là tốt quá. Quang gọi hẳn một cái taxi chở Takezawa tới điểm hẹn. Hội đấu giá lần này sẽ được tổ chức tại phía Đông Bắc thành phố. Ngày giờ tổ chức chưa công bố cụ thể, nhưng công tác tiếp nhận và kiểm kê hàng hoá đều đã vô cùng khẩn trương.
Takezawa đeo khẩu trang bước tới, lập tức được bảo vệ ra hỏi han. Hắn đọc với bảo vệ mã số mà website đã phát, người bảo vệ gật đầu. Ngay lập tức, hai vệ sĩ bước tới dẫn hắn theo sau. Bằng kinh nghiệm sinh tồn của mình, hắn để ý sơ sơ hơn 10 cái camera đang quay mình.
Đi qua một sảnh lớn, tới một căn phòng nhỏ. Hai tên vệ sĩ phát cho hắn một chiếc mặt nạ, mời hắn vào phòng kín đeo lên. Khi hắn bước ra, không còn là hai người vệ sĩ lúc nãy nữa, mà là hai người khác. Họ lại dẫn hắn qua một hành lang, rồi lại phát cho hắn một chiếc mặt nạ khác. Sau đó, lại là đổi 2 người vệ sĩ khác.
“Làm ăn chuyên nghiệp thật chứ!” Takezawa thầm kinh ngạc. Đổi 3 lần như vậy, khiến cho sự hiện diện của hắn, cũng như của bất kì ai khác tới đây, đều không có người biết được. Tất nhiên là về mặt lý thuyết thì như vậy, đây cũng chỉ là một thủ tục nhằm trấn an khách hàng. Còn nếu đơn vị tổ chức thật sự muốn tiết lộ thân phận của khách hàng, không phải là không thể.
Nhưng Takezawa tin tưởng, các đơn vị muốn làm ăn ở Đại Nam, không thể nào lại có động thái không chuyên nghiệp như vậy.
Bản thân Takezawa đang là một nghi phạm bị truy nã, nhưng hắn tin rằng, người có bảo vật đem tới đăng kí, sẽ có nhiều thành phần kinh khủng hơn hắn. Người ta vẫn có câu, thất phu vô tội, cầm ngọc thì thành ra có tội.
Muốn kinh doanh đấu giá, thì đảm bảo bí mật cho các đối tác là điều kiện tiên quyết đầu tiên.
Không thể nào như trong Tiên hiệp, đấu giá xong cả làng đều biết là nhân vật A nhân vật B đã mua được bảo vật C, rồi đấu giá xong thì cả làng phục kích chiếm đoạt. Nếu như vậy lần 1 lần 2, tiền mất tật mang, rồi thì thiên hạ chẳng ai dám đi đấu giá nữa.
Mà thiên hạ không đi đấu giá, thì các nhà tổ chức lấy đâu ra tiền. Bởi vậy, dù có phải lấy tính mạng ra để đảm bảo bí mật cho đối tác, họ cũng phải làm. Hơn nữa, còn có những cam kết ngầm để đảm bảo về sự an toàn cho người tham gia.
Vừa nghĩ tới đây, một tiếp viên nữ xinh đẹp đã bước tới, tươi cười chào hắn. Cô ta cầm theo một tờ giấy, lịch thiệp mời hắn đọc.
Là một tờ điều khoản cam kết. Không liên quan tới việc đăng kí hay đấu giá, chỉ là tờ cam kết liên quan đến việc hắn bước chân vào nơi này, sự hiện diện và danh tính của hắn đã được đảm bảo. Bù lại, hắn cũng phải tuân theo một số nội quy bắt buộc.
Tờ cam kết có con dấu của rất nhiều tổ chức lớn, ở nơi cao nhất là con dấu của Vương Triều Kiến Nghiệp, sau đó là dấu của các Đại gia tộc lớn, dấu ấn của Tập đoàn Fidi, và cuối cùng là chữ kí của người tổ chức, Từ Quảng Trí.
Điều này khiến Takezawa yên tâm phần nào. Đừng nghĩ hắn chỉ là một tên đen đủi đi tới đâu là bị truy đuổi như chó tới đấy, sinh tồn đã lâu, luật pháp ở Đại Nam hắn nắm vô cùng rõ ràng. Hắn đọc lướt qua những điều lệ. Cơ bản đảm bảo đúng luật về cam kết đấu giá.
Hắn gật đầu.
Cô bé tiếp viên đưa cho hắn một con dấu, con dấu có hình chim Đại bàng, hắn đóng con dấu lên tờ giấy.
Ở nơi này, không cần kí tên. Chỉ cần một con dấu. Từ giờ, con dấu Đại bàng sẽ là thân phận của hắn.
Người tiếp viên đưa hai tay lấy lại tờ cam kết, gấp gọn vào một cái phong bì, cầm trên tay, sau đó mời hắn đi tiếp.
Đây mới chỉ là cam kết khi bước vào, còn sau này hiển nhiên sẽ có những cam kết khác liên quan tới việc đăng kí, kiểm định và chia chác.
Takezawa đã từng lo ngại việc sẽ phải trải qua kiểm tra thân thể. Hắn mang theo tới 2 thanh kiếm. Nhưng ngại nhất, vẫn như Quang dặn, hắn sợ người ta bắt hắn để điện thoại bên ngoài.
Nhưng không, hắn cứ như vậy nguyên vẹn đi vào tận phòng đăng kí. Có lẽ người ta rất tự tin về an ninh nơi đây.
Cô tiếp viên mời hắn ngồi, sau đó đưa ra một số tờ phiếu để hắn điền. Điền xong, hai người cảnh vệ bước vào, hỏi hắn muốn đưa vật đăng kí trực tiếp hay cần uỷ thác đi lấy, phòng trường hợp vật này hắn không thể mang theo bên người. Hắn trả lời, hắn có mang theo bên người, sau đó đưa ra cây Ikazuchi.
Hai người vệ sĩ cung kính nâng cây Ikazuchi lên, sau đó nhanh nhẹn đưa nó ra ngoài.
Cô bé tiếp viên giải thích, bọn họ đưa nó tới cho các chuyên gia thẩm định. Quy trình thẩm định kiếm, mất từ 4 tới 8 tiếng. Tuy nhiên, sau 15 phút, sẽ có đánh giá sơ bộ.
Quả nhiên, 15 phút sau, người bảo vệ bước vào, nói nhỏ vào tai cô bé tiếp viên. Cô ta gật đầu.
- Thưa Tiên sinh, theo đánh giá sơ bộ, vật phẩm mà ngài đăng kí có đủ tiềm năng để tham gia đấu giá, ngài được xếp vào đối tác tiềm năng loại B. Các đánh giá sâu hơn và chính xác hơn, cần 8 tiếng để đưa ra kết luận. Nhưng theo luật của ban tổ chức, đối tác loại B trở lên đã có thể hưởng thụ đãi ngộ cao cấp, em đại diện ban tổ chức khuyến nghị ngài nghỉ lại nơi đây để đảm bảo tối đa sự an toàn. Ban tổ chức có cung cấp phòng nghỉ với đầy đủ tiện nghi 5 sao và nhiều dịch vụ khác. Ngài có đồng ý không ạ?
Đãi ngộ cao cấp? Tiện nghi 5 sao? Nhiều dịch vụ? Takezawa bắt đầu liên tưởng. Chắc là sẽ có buffet 5 sao chứ? Giường nệm cao cấp chứ? Đãi ngộ như kiểu quan chức cấp cao? Sẽ có tivi 100 inch để xem show truyền hình của Phú Sơn chứ? 44 năm lên voi xuống chó, nhưng đãi ngộ 5 sao là cái khái niệm như thế nào, hắn cũng chưa từng được trải qua.
Không ngần ngại, hắn gật đầu đồng ý.
Một toà sảnh rộng, sang trọng, khiến Takezawa không khỏi hồi hộp. Trong kí ức 44 năm đời mình, mỗi lần tới một nơi sang trọng, là lại có điều không hay xảy ra.
Takezawa sau khi đúc xong Ikazuchi, đã hỏi Quang cách để đăng kí đấu giá. Quang chỉ cho hắn một cái website, và đăng kí hộ hắn. Đúng 2 giờ chiều nay, theo như lịch hẹn, Takezawa tới đây để giám định thanh kiếm.
- Mày đi cùng tao đi, đi một mình tao sợ lắm!
Takezawa đã giục Quang như vậy. Hai tên này từ ngày gặp nhau tới giờ, chẳng biết từ bao giờ đã thành tri kỉ, đi đâu cũng có nhau.
Nhưng lần này Quang kiên quyết lắc đầu nguầy nguậy.
- Ông anh này, từ khi gặp ông anh tới giờ, mỗi lần tôi gặp khó khăn, đều thấy ông anh ở bên cạnh tôi đồng cam cộng khổ. Nên giờ tôi mới nhận ra, ở cạnh ông anh tôi xui vãi đái! Ông anh cứ đi một mình đi có ai làm thịt đâu mà sợ?
Nói rồi, hắn quẳng cho Takezawa một cái điện thoại.
- Cái này có bắt sóng định vị GPS đó, mạng lưới của Thanh Hải sẽ theo sát vị trí của ông anh. Nếu có vấn đề gì xảy ra, bấm 117, rồi bấm gọi. Đó là ám hiệu. Kể cả khi không có sóng điện thoại, bên tôi vẫn sẽ bắt được tín hiệu. Nên nhớ, tuyệt đối đừng có làm rơi điện thoại, cũng đừng cho ai cầm, nhớ chưa?
- Vậy nhỡ mất thì sao?
Quang đưa tay vỗ vai hắn.
- Vậy thì ông anh cố gắng sống sót.
- Moá!
- Nên nhớ, vụ ăn sushi, ông còn nợ tui một nghìn hào đấy. Mau chóng bán cái thanh kiếm này, rồi lấy tiền mà trả. Mà ông xem, đi tiếp xúc với đối tác lớn, mà ăn mặc xuề xoà thế này? Đây, tui chỉnh giúp cái cà vạt cho.
Nói rồi, Quang đưa tay chỉnh lại cà vạt cho hắn. Takezawa cũng thấy ngạc nhiên, thằng này hôm nay vừa đưa mình hẳn một cái điện thoại, vừa chỉnh trang phục cho mình, sao nó tốt đột xuất vậy ta?
Quang thì vô cùng hài lòng. Bình thường nếu thuê gián điệp đột nhập vào trong Hội đấu giá, cần rất nhiều tiền. Lần này tự dưng lại có gián điệp miễn phí, thật là tốt quá. Quang gọi hẳn một cái taxi chở Takezawa tới điểm hẹn. Hội đấu giá lần này sẽ được tổ chức tại phía Đông Bắc thành phố. Ngày giờ tổ chức chưa công bố cụ thể, nhưng công tác tiếp nhận và kiểm kê hàng hoá đều đã vô cùng khẩn trương.
Takezawa đeo khẩu trang bước tới, lập tức được bảo vệ ra hỏi han. Hắn đọc với bảo vệ mã số mà website đã phát, người bảo vệ gật đầu. Ngay lập tức, hai vệ sĩ bước tới dẫn hắn theo sau. Bằng kinh nghiệm sinh tồn của mình, hắn để ý sơ sơ hơn 10 cái camera đang quay mình.
Đi qua một sảnh lớn, tới một căn phòng nhỏ. Hai tên vệ sĩ phát cho hắn một chiếc mặt nạ, mời hắn vào phòng kín đeo lên. Khi hắn bước ra, không còn là hai người vệ sĩ lúc nãy nữa, mà là hai người khác. Họ lại dẫn hắn qua một hành lang, rồi lại phát cho hắn một chiếc mặt nạ khác. Sau đó, lại là đổi 2 người vệ sĩ khác.
“Làm ăn chuyên nghiệp thật chứ!” Takezawa thầm kinh ngạc. Đổi 3 lần như vậy, khiến cho sự hiện diện của hắn, cũng như của bất kì ai khác tới đây, đều không có người biết được. Tất nhiên là về mặt lý thuyết thì như vậy, đây cũng chỉ là một thủ tục nhằm trấn an khách hàng. Còn nếu đơn vị tổ chức thật sự muốn tiết lộ thân phận của khách hàng, không phải là không thể.
Nhưng Takezawa tin tưởng, các đơn vị muốn làm ăn ở Đại Nam, không thể nào lại có động thái không chuyên nghiệp như vậy.
Bản thân Takezawa đang là một nghi phạm bị truy nã, nhưng hắn tin rằng, người có bảo vật đem tới đăng kí, sẽ có nhiều thành phần kinh khủng hơn hắn. Người ta vẫn có câu, thất phu vô tội, cầm ngọc thì thành ra có tội.
Muốn kinh doanh đấu giá, thì đảm bảo bí mật cho các đối tác là điều kiện tiên quyết đầu tiên.
Không thể nào như trong Tiên hiệp, đấu giá xong cả làng đều biết là nhân vật A nhân vật B đã mua được bảo vật C, rồi đấu giá xong thì cả làng phục kích chiếm đoạt. Nếu như vậy lần 1 lần 2, tiền mất tật mang, rồi thì thiên hạ chẳng ai dám đi đấu giá nữa.
Mà thiên hạ không đi đấu giá, thì các nhà tổ chức lấy đâu ra tiền. Bởi vậy, dù có phải lấy tính mạng ra để đảm bảo bí mật cho đối tác, họ cũng phải làm. Hơn nữa, còn có những cam kết ngầm để đảm bảo về sự an toàn cho người tham gia.
Vừa nghĩ tới đây, một tiếp viên nữ xinh đẹp đã bước tới, tươi cười chào hắn. Cô ta cầm theo một tờ giấy, lịch thiệp mời hắn đọc.
Là một tờ điều khoản cam kết. Không liên quan tới việc đăng kí hay đấu giá, chỉ là tờ cam kết liên quan đến việc hắn bước chân vào nơi này, sự hiện diện và danh tính của hắn đã được đảm bảo. Bù lại, hắn cũng phải tuân theo một số nội quy bắt buộc.
Tờ cam kết có con dấu của rất nhiều tổ chức lớn, ở nơi cao nhất là con dấu của Vương Triều Kiến Nghiệp, sau đó là dấu của các Đại gia tộc lớn, dấu ấn của Tập đoàn Fidi, và cuối cùng là chữ kí của người tổ chức, Từ Quảng Trí.
Điều này khiến Takezawa yên tâm phần nào. Đừng nghĩ hắn chỉ là một tên đen đủi đi tới đâu là bị truy đuổi như chó tới đấy, sinh tồn đã lâu, luật pháp ở Đại Nam hắn nắm vô cùng rõ ràng. Hắn đọc lướt qua những điều lệ. Cơ bản đảm bảo đúng luật về cam kết đấu giá.
Hắn gật đầu.
Cô bé tiếp viên đưa cho hắn một con dấu, con dấu có hình chim Đại bàng, hắn đóng con dấu lên tờ giấy.
Ở nơi này, không cần kí tên. Chỉ cần một con dấu. Từ giờ, con dấu Đại bàng sẽ là thân phận của hắn.
Người tiếp viên đưa hai tay lấy lại tờ cam kết, gấp gọn vào một cái phong bì, cầm trên tay, sau đó mời hắn đi tiếp.
Đây mới chỉ là cam kết khi bước vào, còn sau này hiển nhiên sẽ có những cam kết khác liên quan tới việc đăng kí, kiểm định và chia chác.
Takezawa đã từng lo ngại việc sẽ phải trải qua kiểm tra thân thể. Hắn mang theo tới 2 thanh kiếm. Nhưng ngại nhất, vẫn như Quang dặn, hắn sợ người ta bắt hắn để điện thoại bên ngoài.
Nhưng không, hắn cứ như vậy nguyên vẹn đi vào tận phòng đăng kí. Có lẽ người ta rất tự tin về an ninh nơi đây.
Cô tiếp viên mời hắn ngồi, sau đó đưa ra một số tờ phiếu để hắn điền. Điền xong, hai người cảnh vệ bước vào, hỏi hắn muốn đưa vật đăng kí trực tiếp hay cần uỷ thác đi lấy, phòng trường hợp vật này hắn không thể mang theo bên người. Hắn trả lời, hắn có mang theo bên người, sau đó đưa ra cây Ikazuchi.
Hai người vệ sĩ cung kính nâng cây Ikazuchi lên, sau đó nhanh nhẹn đưa nó ra ngoài.
Cô bé tiếp viên giải thích, bọn họ đưa nó tới cho các chuyên gia thẩm định. Quy trình thẩm định kiếm, mất từ 4 tới 8 tiếng. Tuy nhiên, sau 15 phút, sẽ có đánh giá sơ bộ.
Quả nhiên, 15 phút sau, người bảo vệ bước vào, nói nhỏ vào tai cô bé tiếp viên. Cô ta gật đầu.
- Thưa Tiên sinh, theo đánh giá sơ bộ, vật phẩm mà ngài đăng kí có đủ tiềm năng để tham gia đấu giá, ngài được xếp vào đối tác tiềm năng loại B. Các đánh giá sâu hơn và chính xác hơn, cần 8 tiếng để đưa ra kết luận. Nhưng theo luật của ban tổ chức, đối tác loại B trở lên đã có thể hưởng thụ đãi ngộ cao cấp, em đại diện ban tổ chức khuyến nghị ngài nghỉ lại nơi đây để đảm bảo tối đa sự an toàn. Ban tổ chức có cung cấp phòng nghỉ với đầy đủ tiện nghi 5 sao và nhiều dịch vụ khác. Ngài có đồng ý không ạ?
Đãi ngộ cao cấp? Tiện nghi 5 sao? Nhiều dịch vụ? Takezawa bắt đầu liên tưởng. Chắc là sẽ có buffet 5 sao chứ? Giường nệm cao cấp chứ? Đãi ngộ như kiểu quan chức cấp cao? Sẽ có tivi 100 inch để xem show truyền hình của Phú Sơn chứ? 44 năm lên voi xuống chó, nhưng đãi ngộ 5 sao là cái khái niệm như thế nào, hắn cũng chưa từng được trải qua.
Không ngần ngại, hắn gật đầu đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.