Chương 49: Chương 49: Một quyền này, là quà sinh nhật!
Hắc Long
03/07/2018
3 tia laser mang theo nhiệt lượng khổng lồ bắn tới. Vương Vũ Hoành bị khoá chặt trên không. Hắn không nhúc nhích.
Chỉ thấy, 3 tia laser bắn tới ngay sát hắn, bỗng nhiên bị bẻ cong, đổi hướng, bắn tứ tung 4 phía.
- Cái gì?? Hự!
Tên Tổng Tư lệnh chưa kịp bày tỏ sự khó hiểu của mình, hắn đã ăn một cùi chỏ vào bụng. Cùi chỏ này tung ra từ khoảng cách gần, rất nhẹ nhàng, nhưng lực đạo bắt đầu công phá khắp vùng bụng của hắn.
Hắn không chịu nổi, hộc 1 tiếng, buông tay, giật lùi ra sau.
Là một Lực Sĩ, cơ bắp của hắn đã rắn hơn sắt thép. Kể cả khi ra trận, hắn cũng không thèm mặc áo giáp. Nhưng một chỏ này, cơ bắp của hắn đang không ngừng co thắt.
A!! Hét lớn một tiếng, hắn dồn toàn bộ Thể Lực vào vùng cơ bắp quanh bụng, đối kháng lại cỗ lực kì lạ này.
Bang!!
Một tiếng nổ vang. Cơ bắp quanh bụng hắn bị đánh nổ, máu thịt đầm đìa. Nhưng hắn thở phào. Cỗ lực vừa rồi vừa công phá mạnh, vừa không ngừng lan toả. Hắn phải điều một lực của bản thân vào đối kháng lại, khi hai cỗ lực triệt tiêu nhau, vùng bụng của hắn chịu sức công phá nhiều gấp đôi nên vỡ toác.
Nhưng bù lại, cỗ lực kia đã tiêu tán.
Hắn nhìn về phía Vương Vũ Hoành ở xa phía trước, mắt trợn trừng. Hắn vốn vô cùng tự tin vào đẳng cấp Luyện Thể của mình, nhưng đối phương tuỳ tiện một chỏ, hắn đã bị đẩy lùi tới hơn trăm mét.
- Vừa rồi! Là... Chí Cường Hộ giáp?! Không đúng! Chí Cường Hộ giáp rất nặng, ngươi không thể mặc nó bay tới đây nhanh như vậy! Chỉ có thể là... hà hà... Thanh Long Hộ giáp? Giờ ta đã hiểu, vì sao cả tên lửa, cả laser đều không làm gì được ngươi!
Thanh Long Hộ giáp, là Hộ giáp duy nhất ở cấp 12 có thể sánh ngang với các Thượng phẩm Hộ giáp. Tạo nên một tầng năng lượng xung quanh, gây nhiễu bất cứ loại sóng năng lượng nào chạm tới. Gọn nhẹ, ưu việt, nhưng bù lại...
- Thanh Long Hộ giáp vốn có lực phòng ngự vật lý hoàn toàn bằng 0, ta nghĩ màn loè bịp của ngươi kết thúc được rồi!
Tổng Tư lệnh cắn răng, giang rộng hai tay, lồng ngực đầy cơ bắp phồng lên, hút một hơi thật mạnh. Dưới mặt đất ngay gần đó, một con robot nằm đó, bị phân giải thành từng dòng chất lỏng, bị hút lên không.
Dòng chất lỏng tụ tập quanh người Tổng Tư lệnh. Hợp thành một khẩu đại pháo to gấp đôi, gấp ba khẩu pháo lúc trước. Hắn phải giương khẩu pháo bằng cả 2 tay. Cả người hắn gồng lên.
Cuồng Long Đại Lực Pháo!!
Cần tới 6 tấn Linh thiết, chỉ để luyện chế nên khẩu pháo này. Đường kính đạn 1m. Chiều dài nòng pháo là 5m. Viên đạn này có sức xuyên phá đủ để phá huỷ cả một thành trì. Thanh Long Hộ giáp không có lực phòng ngự vật lý, một phát đạn này, đủ để xuyên thủng cả người Nam Đế. Lực hút do cuồng phong tạo ra, khiến không ai có thể thoát khỏi.
- Để xem mi còn dám dùng đôi đũa gỗ ấy nữa không?
Nhưng Vương Vũ Hoành không quan tâm tới hắn. Tên đó còn như đang suy tư điều gì.
“Tri thức trên đời, mỗi người có một kiến giải. Không có đúng, không có sai. Kiến giải của con, là của riêng con, ta không thể giúp được gì. Thứ ta giúp được con, là cho con được một lần quan sát thứ mà con đang tìm kiếm. Một quyền này, coi như là quà sinh nhật muộn đi”.
UỲNH!!!!
Đại pháo nổ một tiếng oanh liệt. Tổng Tư lệnh Vrahta hộc cả máu mồm, bị giật mạnh về phía sau. Viên đạn bay ra, kéo theo cuồng phong kêu gào ghê rợn.
Hữu Thành cách đó 1km, cũng suýt bị bay bởi sức gió. Hắn cố hết sức giữ chặt camera. Từ xa nhìn lại, thấy rõ cả vòi rồng đang cuồn cuộn, cát bay mù mịt.
“Kinh khủng quá”
“Đây là chiêu thức của Siêu Cường Giả sao?”
“5 học vị Tiến sĩ đó!”
Trong thâm tâm, mọi người mới chỉ kịp nghĩ như vậy, chưa nói ra được thành lời, bởi viên đạn bay quá nhanh.
Nhưng cùng lúc này, Vương Vũ Hoành cũng cất cây đũa đi. Đây là lần đầu tiên trong cuộc chiến này, hắn không dùng tới đũa. Hắn chùng chân xuống, bước một chân lên, hình thành thủ thế...
- A!!
Thằng Văn cũng đang quan sát truyền hình. Nó như thấy một cái gì đó.
“Là Âm Dương Tấn”.
Là Âm Dương Tấn. Và một bước bước lên, chính là Nhất Bộ. Nắm đấm tung lên, chính là Nhất Quyền!
Một quyền này, tung ra rất nhanh, nhưng lại quá mượt mà, nhìn lại như rất chậm.
Một quyền này, quá mẫu mực.
Một quyền này, là của một Chí Tôn Cường giả đương đại, người đã bước vào Đại Thư viện, người lấy sức bản thân mình địch lại một quốc gia, người cai quản một phần ba thế giới.
Một quyền này, là của một người cha làm mẫu cho con mình.
Một quyền này, là quà sinh nhật.
Chỉ là một kĩ thuật phổ thông ở cấp bậc Thạc sĩ, mà hầu như ai cũng sẽ luyện. Từ kĩ thuật phổ thông nhất Thấu Quyền, cho tới kĩ thuật Cao trung Bộc Phá Quyền. Tới mức cao nhất, Phá Không Quyền.
Nắm đấm đấm ra, dừng lại, nhưng Quyền Áp, phá không mà tới!
Chỉ thấy, 3 tia laser bắn tới ngay sát hắn, bỗng nhiên bị bẻ cong, đổi hướng, bắn tứ tung 4 phía.
- Cái gì?? Hự!
Tên Tổng Tư lệnh chưa kịp bày tỏ sự khó hiểu của mình, hắn đã ăn một cùi chỏ vào bụng. Cùi chỏ này tung ra từ khoảng cách gần, rất nhẹ nhàng, nhưng lực đạo bắt đầu công phá khắp vùng bụng của hắn.
Hắn không chịu nổi, hộc 1 tiếng, buông tay, giật lùi ra sau.
Là một Lực Sĩ, cơ bắp của hắn đã rắn hơn sắt thép. Kể cả khi ra trận, hắn cũng không thèm mặc áo giáp. Nhưng một chỏ này, cơ bắp của hắn đang không ngừng co thắt.
A!! Hét lớn một tiếng, hắn dồn toàn bộ Thể Lực vào vùng cơ bắp quanh bụng, đối kháng lại cỗ lực kì lạ này.
Bang!!
Một tiếng nổ vang. Cơ bắp quanh bụng hắn bị đánh nổ, máu thịt đầm đìa. Nhưng hắn thở phào. Cỗ lực vừa rồi vừa công phá mạnh, vừa không ngừng lan toả. Hắn phải điều một lực của bản thân vào đối kháng lại, khi hai cỗ lực triệt tiêu nhau, vùng bụng của hắn chịu sức công phá nhiều gấp đôi nên vỡ toác.
Nhưng bù lại, cỗ lực kia đã tiêu tán.
Hắn nhìn về phía Vương Vũ Hoành ở xa phía trước, mắt trợn trừng. Hắn vốn vô cùng tự tin vào đẳng cấp Luyện Thể của mình, nhưng đối phương tuỳ tiện một chỏ, hắn đã bị đẩy lùi tới hơn trăm mét.
- Vừa rồi! Là... Chí Cường Hộ giáp?! Không đúng! Chí Cường Hộ giáp rất nặng, ngươi không thể mặc nó bay tới đây nhanh như vậy! Chỉ có thể là... hà hà... Thanh Long Hộ giáp? Giờ ta đã hiểu, vì sao cả tên lửa, cả laser đều không làm gì được ngươi!
Thanh Long Hộ giáp, là Hộ giáp duy nhất ở cấp 12 có thể sánh ngang với các Thượng phẩm Hộ giáp. Tạo nên một tầng năng lượng xung quanh, gây nhiễu bất cứ loại sóng năng lượng nào chạm tới. Gọn nhẹ, ưu việt, nhưng bù lại...
- Thanh Long Hộ giáp vốn có lực phòng ngự vật lý hoàn toàn bằng 0, ta nghĩ màn loè bịp của ngươi kết thúc được rồi!
Tổng Tư lệnh cắn răng, giang rộng hai tay, lồng ngực đầy cơ bắp phồng lên, hút một hơi thật mạnh. Dưới mặt đất ngay gần đó, một con robot nằm đó, bị phân giải thành từng dòng chất lỏng, bị hút lên không.
Dòng chất lỏng tụ tập quanh người Tổng Tư lệnh. Hợp thành một khẩu đại pháo to gấp đôi, gấp ba khẩu pháo lúc trước. Hắn phải giương khẩu pháo bằng cả 2 tay. Cả người hắn gồng lên.
Cuồng Long Đại Lực Pháo!!
Cần tới 6 tấn Linh thiết, chỉ để luyện chế nên khẩu pháo này. Đường kính đạn 1m. Chiều dài nòng pháo là 5m. Viên đạn này có sức xuyên phá đủ để phá huỷ cả một thành trì. Thanh Long Hộ giáp không có lực phòng ngự vật lý, một phát đạn này, đủ để xuyên thủng cả người Nam Đế. Lực hút do cuồng phong tạo ra, khiến không ai có thể thoát khỏi.
- Để xem mi còn dám dùng đôi đũa gỗ ấy nữa không?
Nhưng Vương Vũ Hoành không quan tâm tới hắn. Tên đó còn như đang suy tư điều gì.
“Tri thức trên đời, mỗi người có một kiến giải. Không có đúng, không có sai. Kiến giải của con, là của riêng con, ta không thể giúp được gì. Thứ ta giúp được con, là cho con được một lần quan sát thứ mà con đang tìm kiếm. Một quyền này, coi như là quà sinh nhật muộn đi”.
UỲNH!!!!
Đại pháo nổ một tiếng oanh liệt. Tổng Tư lệnh Vrahta hộc cả máu mồm, bị giật mạnh về phía sau. Viên đạn bay ra, kéo theo cuồng phong kêu gào ghê rợn.
Hữu Thành cách đó 1km, cũng suýt bị bay bởi sức gió. Hắn cố hết sức giữ chặt camera. Từ xa nhìn lại, thấy rõ cả vòi rồng đang cuồn cuộn, cát bay mù mịt.
“Kinh khủng quá”
“Đây là chiêu thức của Siêu Cường Giả sao?”
“5 học vị Tiến sĩ đó!”
Trong thâm tâm, mọi người mới chỉ kịp nghĩ như vậy, chưa nói ra được thành lời, bởi viên đạn bay quá nhanh.
Nhưng cùng lúc này, Vương Vũ Hoành cũng cất cây đũa đi. Đây là lần đầu tiên trong cuộc chiến này, hắn không dùng tới đũa. Hắn chùng chân xuống, bước một chân lên, hình thành thủ thế...
- A!!
Thằng Văn cũng đang quan sát truyền hình. Nó như thấy một cái gì đó.
“Là Âm Dương Tấn”.
Là Âm Dương Tấn. Và một bước bước lên, chính là Nhất Bộ. Nắm đấm tung lên, chính là Nhất Quyền!
Một quyền này, tung ra rất nhanh, nhưng lại quá mượt mà, nhìn lại như rất chậm.
Một quyền này, quá mẫu mực.
Một quyền này, là của một Chí Tôn Cường giả đương đại, người đã bước vào Đại Thư viện, người lấy sức bản thân mình địch lại một quốc gia, người cai quản một phần ba thế giới.
Một quyền này, là của một người cha làm mẫu cho con mình.
Một quyền này, là quà sinh nhật.
Chỉ là một kĩ thuật phổ thông ở cấp bậc Thạc sĩ, mà hầu như ai cũng sẽ luyện. Từ kĩ thuật phổ thông nhất Thấu Quyền, cho tới kĩ thuật Cao trung Bộc Phá Quyền. Tới mức cao nhất, Phá Không Quyền.
Nắm đấm đấm ra, dừng lại, nhưng Quyền Áp, phá không mà tới!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.