Chương 54: Quỷ đạo ma tượng (Thành hoàng làng)
Nhat Dinh
04/04/2024
Tia sét đánh xuống phía con quỷ, tên Lực ngồi trên vai con quỷ tuy đã kịp nhảy ra khỏi con quỷ nhưng dư trấn từ tia sét vẫn khiến hắn choáng váng một lúc khi tiếp đất. Nhưng Quỷ Đạo Ma Tượng không may mắn như vậy nó nhận trọn tia sét vào mình, con quỷ chỉ gào lên một tiếng chói tai rồi nằm gục xuống mặt đất.
Tên Lực choáng váng đứng dậy, hắn ngay lập tức tiến tới phía con quỷ. Sau khi xác nhận rằng Quỷ Đạo Ma Tượng chưa hề chết mà chỉ bất tỉnh do đòn sét. Hắn nhìn chung quanh trận chiến lúc này trận đấu giữa Trần Lực và Hạ Huyền Tứ Công vẫn đang diễn ra rất căng thẳng. Những pháp sư tộc Trần vẫn chưa lao tới tấn công con quỷ. Hiện giờ cục diện trận đấu biến chuyển không ngừng, sau khi Trần Đế gục ngã thì việc Quỷ Đạo Ma Tượng vị sét đánh choáng giúp phần nào cân bằng lại thế trận.
Bất giác tên Lực nhân ra có điều không ổn, có lẽ không chỉ hắn mà tất cả tà pháp sư đang chiến đấu tại đình cũng nhận ra sự biến chuyển. Nguồn Quỷ Khí tự nhiên của bọn chúng đang được nguyệt thực cung cấp đã biến mất. Ngay lập tức hắn ngước mặt lên nhìn bầu trời, đúng như cái dự cảm không lành của hắn, từ sau tia sét đó nguyệt thực cũng biến mất màn đêm được soi sáng phần nào khi ánh sáng của mặt trăng trở lại.
“Khốn kiếp không thể nào, lũ pháp sư này thực sự bọn chúng được cả sự giúp đỡ của Thành Hoàng Làng hay sao”
Vài tiếng trước khi Quỷ Đạo Ma Tượng được giải phóng sớm và trận chiến nổ ra. Trần Đế phía trong đình đang thực hiện nghi lễ nhằm liên kết với Thành Hoàng Làng, vị thần bảo hộ cho người dân làng Thụ.
“Xin ngài, tôi xin ngài lần này ngài hãy ra tay giúp đỡ chúng tôi trong trận chiến sắp tới này. Trận chiến này thắng hay bại sẽ quyết định tới vận mệnh của người dân làng này đó ạ” Trần Đế quỳ rạp dưới mặt đất cầu xin sự giúp đỡ của Thành Hoàng Làng.
Ngài ấy chỉ ngồi trên ghế đáp lại Trần Đế với một tông giọng trầm ấm và điềm đạm:
“Từ lúc khối đá được đặt trong ngôi làng nó đã hút sạch toàn bộ hương hoả, thờ cùng của người dân nơi này. Không có hương hoả thờ cúng của người dân ta đã yếu đi quá nhiều. Giờ đây ta chỉ có thể thi triển một đòn để hỗ trợ các ngươi mà thôi, sau đòn đó thì ta sẽ rơi vào giấc ngủ dài. Phải cần ít nhất là mười hai năm thì ta mới có thể hồi phục và tiếp tục bảo hộ cho ngôi làng”
Trần Đế nghe vậy khuôn mặt rạng rỡ ngước lên nói:
“Vậy ngài sẽ giúp chúng tôi chứ ạ một đòn của ngài cũng là quá đủ để chúng tôi giánh chiến thắng”
Sau lời nói quà vội vàng và thiếu suy nghĩ của trưởng tộc Trần, Thành Hoàng Làng chỉ gằn giong cất lời:
“Có vẻ ngươi hiểu sai ý của ta thì phải, ta đâu có nói sẽ giúp các ngươi. Nếu ta thi triển đòn đánh để giúp đỡ các ngươi lúc đó thì mười hai năm sau đó ta không thể bảo hộ cho ngôi làng, dân làng Thụ này sẽ đi về đâu. Vậy mà những tên pháp sư các ngươi chỉ biết suy nghĩ cho chiến thắng của bản thân thật ích kỉ”
Nói xong thần đầy một luồng sức mạnh đánh văng Trần Đế ra khỏi nghi thức kết nối. Trần Đề đã thất bại trong việc thuyết phục tìm sự giúp đỡ của Thành Hoàng Làng.
Thành Hoàng Làng đã từ chối giúp đỡ các pháp sư chính đạo tộc Trần, nhưng khi ngài quan sát trận chiến trứng kiến các vị pháp sư không quản ngại gian khổ nguy hiểm để bảo vệ mảnh đất làng Thụ. Và khoảng khắc ngài chứng kiến Trần Đế chấp nhận để mình bị thương nặng chỉ để bảo vệ các tộc nhân của mình và bảo vệ ngôi đình. Ngài đã ra tay tùng một đòn “Đại Địa Lôi” tạo một tia sét đánh thẳng vào con quỷ khiến nó nằm ngất bất động. Đòn sét đó của ngài cùng chấm dứt nguyệt thực ngăn chặn nguồn quỷ khí tự nhiên cho nhưng tên tà pháp sư.
“Có lẽ ta sẽ giao phó sự an nguy những người dân làng Thụ này cho những con người của chính nghĩa với trái tim trượng nghĩa này. Ta đã làm hết sức rồi các pháp sư hãy cố lên. “ Sau đó Thành Hoàng Làng chìm vào giấc ngủ dài.
Trở lại cục diện trận chiến sau khi con quỷ bị sét đánh choáng nằm bất động tại sân đình.
Lúc này Trần Quân cũng lao tới thi triển:
“Phượng thiên bạo kích”
Phóng ra thân ảnh phượng hoàng lửa, nhắm thẳng tới vị trí Quỷ Đạo Ma Tượng đang nằm bất động, tận dụng việc con quỷ đang không thể phản kháng mà giết chết nó.
Lúc này tên Lực chứng kiến điều đó nhằm ngăn chặn Trần Quân hắn lao tới thi triển:
“Bùa bộc Long”
Phóng ra một thân ảnh rồng được cấu tạo từ những lá bùa phóng thắng tới phía phượng hoàng lửa. Hai bên và chạm tạo ra một tiếng nổ rồi cả hai chiêu thức tan biến.
Tên Hạ Huyền Ngũ Lực cất lời khiêu khích Trần Quân:
“Muốn động tới Quỷ Đạo Ma Tượng ít nhất phải lết qua được xác của ta”
sau câu nói hắn liên lao tới tấn công Trần Quân, một trận chiến nảy lửa nữa được sảy ra tại đình giữa Trần Quân và tên Lực. Phía ngoài đình cũng là một cặp đấu căng thẳng kẻ tám lạng người nửa cân giữa Hạ Huyền tứ Công và Trần Lực.
Tên Lực choáng váng đứng dậy, hắn ngay lập tức tiến tới phía con quỷ. Sau khi xác nhận rằng Quỷ Đạo Ma Tượng chưa hề chết mà chỉ bất tỉnh do đòn sét. Hắn nhìn chung quanh trận chiến lúc này trận đấu giữa Trần Lực và Hạ Huyền Tứ Công vẫn đang diễn ra rất căng thẳng. Những pháp sư tộc Trần vẫn chưa lao tới tấn công con quỷ. Hiện giờ cục diện trận đấu biến chuyển không ngừng, sau khi Trần Đế gục ngã thì việc Quỷ Đạo Ma Tượng vị sét đánh choáng giúp phần nào cân bằng lại thế trận.
Bất giác tên Lực nhân ra có điều không ổn, có lẽ không chỉ hắn mà tất cả tà pháp sư đang chiến đấu tại đình cũng nhận ra sự biến chuyển. Nguồn Quỷ Khí tự nhiên của bọn chúng đang được nguyệt thực cung cấp đã biến mất. Ngay lập tức hắn ngước mặt lên nhìn bầu trời, đúng như cái dự cảm không lành của hắn, từ sau tia sét đó nguyệt thực cũng biến mất màn đêm được soi sáng phần nào khi ánh sáng của mặt trăng trở lại.
“Khốn kiếp không thể nào, lũ pháp sư này thực sự bọn chúng được cả sự giúp đỡ của Thành Hoàng Làng hay sao”
Vài tiếng trước khi Quỷ Đạo Ma Tượng được giải phóng sớm và trận chiến nổ ra. Trần Đế phía trong đình đang thực hiện nghi lễ nhằm liên kết với Thành Hoàng Làng, vị thần bảo hộ cho người dân làng Thụ.
“Xin ngài, tôi xin ngài lần này ngài hãy ra tay giúp đỡ chúng tôi trong trận chiến sắp tới này. Trận chiến này thắng hay bại sẽ quyết định tới vận mệnh của người dân làng này đó ạ” Trần Đế quỳ rạp dưới mặt đất cầu xin sự giúp đỡ của Thành Hoàng Làng.
Ngài ấy chỉ ngồi trên ghế đáp lại Trần Đế với một tông giọng trầm ấm và điềm đạm:
“Từ lúc khối đá được đặt trong ngôi làng nó đã hút sạch toàn bộ hương hoả, thờ cùng của người dân nơi này. Không có hương hoả thờ cúng của người dân ta đã yếu đi quá nhiều. Giờ đây ta chỉ có thể thi triển một đòn để hỗ trợ các ngươi mà thôi, sau đòn đó thì ta sẽ rơi vào giấc ngủ dài. Phải cần ít nhất là mười hai năm thì ta mới có thể hồi phục và tiếp tục bảo hộ cho ngôi làng”
Trần Đế nghe vậy khuôn mặt rạng rỡ ngước lên nói:
“Vậy ngài sẽ giúp chúng tôi chứ ạ một đòn của ngài cũng là quá đủ để chúng tôi giánh chiến thắng”
Sau lời nói quà vội vàng và thiếu suy nghĩ của trưởng tộc Trần, Thành Hoàng Làng chỉ gằn giong cất lời:
“Có vẻ ngươi hiểu sai ý của ta thì phải, ta đâu có nói sẽ giúp các ngươi. Nếu ta thi triển đòn đánh để giúp đỡ các ngươi lúc đó thì mười hai năm sau đó ta không thể bảo hộ cho ngôi làng, dân làng Thụ này sẽ đi về đâu. Vậy mà những tên pháp sư các ngươi chỉ biết suy nghĩ cho chiến thắng của bản thân thật ích kỉ”
Nói xong thần đầy một luồng sức mạnh đánh văng Trần Đế ra khỏi nghi thức kết nối. Trần Đề đã thất bại trong việc thuyết phục tìm sự giúp đỡ của Thành Hoàng Làng.
Thành Hoàng Làng đã từ chối giúp đỡ các pháp sư chính đạo tộc Trần, nhưng khi ngài quan sát trận chiến trứng kiến các vị pháp sư không quản ngại gian khổ nguy hiểm để bảo vệ mảnh đất làng Thụ. Và khoảng khắc ngài chứng kiến Trần Đế chấp nhận để mình bị thương nặng chỉ để bảo vệ các tộc nhân của mình và bảo vệ ngôi đình. Ngài đã ra tay tùng một đòn “Đại Địa Lôi” tạo một tia sét đánh thẳng vào con quỷ khiến nó nằm ngất bất động. Đòn sét đó của ngài cùng chấm dứt nguyệt thực ngăn chặn nguồn quỷ khí tự nhiên cho nhưng tên tà pháp sư.
“Có lẽ ta sẽ giao phó sự an nguy những người dân làng Thụ này cho những con người của chính nghĩa với trái tim trượng nghĩa này. Ta đã làm hết sức rồi các pháp sư hãy cố lên. “ Sau đó Thành Hoàng Làng chìm vào giấc ngủ dài.
Trở lại cục diện trận chiến sau khi con quỷ bị sét đánh choáng nằm bất động tại sân đình.
Lúc này Trần Quân cũng lao tới thi triển:
“Phượng thiên bạo kích”
Phóng ra thân ảnh phượng hoàng lửa, nhắm thẳng tới vị trí Quỷ Đạo Ma Tượng đang nằm bất động, tận dụng việc con quỷ đang không thể phản kháng mà giết chết nó.
Lúc này tên Lực chứng kiến điều đó nhằm ngăn chặn Trần Quân hắn lao tới thi triển:
“Bùa bộc Long”
Phóng ra một thân ảnh rồng được cấu tạo từ những lá bùa phóng thắng tới phía phượng hoàng lửa. Hai bên và chạm tạo ra một tiếng nổ rồi cả hai chiêu thức tan biến.
Tên Hạ Huyền Ngũ Lực cất lời khiêu khích Trần Quân:
“Muốn động tới Quỷ Đạo Ma Tượng ít nhất phải lết qua được xác của ta”
sau câu nói hắn liên lao tới tấn công Trần Quân, một trận chiến nảy lửa nữa được sảy ra tại đình giữa Trần Quân và tên Lực. Phía ngoài đình cũng là một cặp đấu căng thẳng kẻ tám lạng người nửa cân giữa Hạ Huyền tứ Công và Trần Lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.