Quyển 1 - Chương 67: Cạm bẫy
Tử Sắc Mộc Ốc
16/03/2016
Nam nhân lui thân thể ra phía sau, ngón trỏ cùng ngón giữa nhanh chóng kẹp lấy thủy tiễn, “Phanh” một tiếng, thủy tiễn gãy, thủy nguyên tố tản ra.
“Ngươi… .” Nam nhân không nghĩ tới Thiên Nguyệt Triệt sẽ đột nhiên tập kích hắn, cũng không nghĩ tới Thiên Nguyệt Triệt chỉ là một tiểu hài tử năm tuổi xấu xa, lại có thể vận dụng thủy nguyên tố linh hoạt như vậy.
Mặc dù lực đạo cùng tốc độ không đủ, nhưng nếu đối phó với người bình thường, thế là đủ rồi, hơn nữa có thể ngưng kết thủy nguyên tố trong phút chốc, một thời gian nữa, thành tựu của tiểu hài tử xấu xa này, nói không chừng sẽ vượt qua Thiên Nguyệt Thần.
Thiên Nguyệt Triệt xoay người, mục mâu kim sắc băng lãnh mang theo nồng đậm trào phúng: “Vĩnh viễn đừng chạm ta từ sau lưng, nếu không ta không bảo đảm lần sau có thể khống chế tốt lực đạo cùng tốc độ.”
Tại sao chỉ một câu nói như vậy, thanh âm non nớt như vậy lại khiến mình cảm thấy áp lực?
Dựa theo ý tứ của hắn là hắn hạ thủ lưu tình sao?
“Ngươi là ai?” Ánh mắt sắc bén của nam nhân nhìn Thiên Nguyệt Triệt.
“Ám Diễm, ngươi khẩn trương quá độ , hắn là con ta, nhớ kỹ.” Thiên Nguyệt Thần ưu nhã đứng dậy, từ long sàng đi tới trước mặt Thiên Nguyệt Triệt: “Bảo bối, Ám Diễm không phải là Tinh Linh bình thường, hắn là Ám Tinh Linh vương tộc.”
Vương tộc?
Thiên Nguyệt Triệt nhíu hàng lông mày thanh tú, hàng trăm đạo nghi vấn xuất hiện trong mắt hắn.
Như vậy nàng… Chẳng lẽ cũng là?
Thiên Nguyệt Thần biết Thiên Nguyệt Triệt đối với mấy cái này không phải là rất hiểu, dù sao hắn chưa từng nói chuyện này cho tiểu đông tây, cho nên liền ôm lấy tiểu đông tây giải thích: “Tinh Linh chia thành quang Tinh Linh cùng ám Tinh Linh, dấu hiệu hỏa diễm trên trán là dấu hiệu của Tinh Linh Vương tộc, hồng sắc (màu đỏ) là ám Tinh Linh Vương tộc, lam sắc là quang Tinh Linh vương tộc, mà bạch sắc thấu minh (màu trắng trong suốt) là dấu hiệu của Tinh Linh hoàng – vua của hai tộc Tinh Linh.”
“Bạch sắc thấu minh?” Trong lòng Thiên Nguyệt Triệt nói nhỏ một tiếng, hắn chẳng những thấy qua hỏa diễm lam sắc, còn thấy qua bạch sắc thấu minh, thật lâu trước đây thật lâu, lúc hắn vẫn còn ở thế giới kia.
“Ân, bạch sắc thấu minh.” Thiên Nguyệt Thần gật đầu.
“Phụ hoàng, Triệt nhi đã biết rồi, nếu như Triệt nhi nhớ ra sẽ sớm nói cho phụ hoàng .” Trong nháy mắt lại khôi phục bộ dáng hài đồng, chuyện mới vừa rồi phảng phất như chưa từng từng có.
Hai mắt của Ám Diễm thủy chung đặt trên người hài tử này.
Hắn nhìn không ra hài tử này có cái gì khác, nhiều nhất chẳng qua là xinh đẹp một chút, thông minh một chút, không, hoặc là hài tử này không đơn giản .
Nhìn bóng lưng Thiên Nguyệt Triệt rời đi, Thiên Nguyệt Thần cười ôn hòa mà sủng nịch: “Hài tử rất khả ái, phải không?”
Ám Diễm giật giật miệng, không đáng bình luận, hắn chỉ chú ý tính cách kinh khủng của hài tử kia.
Chẳng qua là?
Nếu như hắn không nhìn lầm, trong mắt của nam nhâ kia lóe ra quang mang tình ái, chẳng lẽ…
Thân ảnh Thiên Nguyệt Thần đứng ở cửa, mặc cho gió thổi tán mái tóc đen: “Ám Diễm, trong biển người mênh mông muốn tìm được một người khiến mình có lòng ham muốn thật không dễ dàng, mà hắn, có lẽ cả đời ta cũng chán ghét không được.”
Cả đời a, bao lâu, chẳng qua là tâm đã đắm chìm không thể dứt ra, chỉ nghĩ sủng ái hắn, nhìn hắn…
——— —————— —————
Ma học viện
Thiên Nguyệt Triệt mang theo băng tằm sôi nổi nhảy vào đại môn ma học viện, trong đình viện, năm cái lão đầu đã sớm chờ, lòng như lửa đốt, còn tưởng rằng hôm nay Thiên Nguyệt Triệt không tới.
“Tiểu oa nhi.” Bạch y lão đầu nhìn thấy bóng dáng hắn tiến vào, lập tức hưng phấn nghênh đón.
“Bạch gia gia, hôm nay Triệt nhi có việc nên chậm trễ.” Thiên Nguyệt Triệt không đợi mấy lão đầu hỏi, liền báo lại: “Nhưng hôm nay Triệt nhi thấy một người rất đẹp, rất đặc biệt nha.”
Thanh âm non nớt cố ý nâng lên, còn thỉnh thoảng chớp chớp hai mắt thật to, câu nói này khiến mấy lão đầu bởi vì người kia mà tâm tình kích động cỡ nào a.
“Nga? Tiểu oa nhi mau nói cho Bạch gia gia, gặp người như thế nào?” Bạch y lão đầu theo ý của Thiên Nguyệt Triệt mà hỏi, hắn thấy tiểu oa nhi thỉnh thoảng cũng muốn dỗ dành .
Ân?
Thiên Nguyệt Triệt nâng cằm lên nhìn bốn lão đầu khác cũng đang chú ý lắng nghe, nhuận nhuận cổ họng: “Hôm nay Triệt nhi gặp một người, trên trán có ấn ký hỏa diễm lam sắc, hỏa diễm thật xinh đẹp, Triệt nhi rất thích.”
Thiên Nguyệt Triệt lộ ra nét mặt hâm mộ.
“Hỏa diễm lam sắc?” Năm lão đầu trăm miệng một lời.
Năm lão đầu nhất thời chấn động, hỏa diễm lam sắc? Chẳng lẽ là Quang Tinh Linh vương tộc.
“Ân, có hỏa diễm trên trán, thật xinh đẹp phải không, cho nên Triệt nhi rất thông minh đi qua hỏi nàng: tỷ tỷ, có thể cho Triệt nhi nhìn hỏa diễm hay không?” Thiên Nguyệt Triệt nói tới chỗ này lại ngừng lại, trong giọng nói hiển nhiên càng thêm cao hứng, nhìn nét mặt sinh động của hắn cũng biết chuyện kế tiếp khẳng định đặc sắc.
“Sau đó thì sao? Sau đó thì sao?” Hồng y lão đầu kéo kéo cánh tay nhỏ của Thiên Nguyệt Triệt, vội vàng hỏi.
“Sau đó tỷ tỷ lại hỏi ta: tiểu đệ, ngươi thích hỏa diễm này sao? Thanh âm tỷ tỷ rất ngọt, trong lòng Triệt nhi mềm nhũn, đương nhiên gật đầu.” Thiên Nguyệt Triệt nói tới đây dừng lại một chút.
Tỷ tỷ?
Người có dấu hiệu Quang Tinh Linh Vương tộc là nữ? Nhưng không đúng?
Năm lão đầu lẫn nhìn nhau một chút, Quang Tinh Linh vương tộc chỉ có một công chúa, hơn nữa trong truyền thuyết công chúa đã biến mất từ ba trăm năm trước, sao có thể sẽ xuất hiện ở chỗ này?
Là tiểu oa nhi nhìn lầm rồi sao?
“Tiểu oa nhi đừng hành hạ năm lão đầu chúng ta, nói tiếp đi.” Thanh y lão đầu dừng một chút, quyết định nghe cho xong.
“Ân.” Thiên Nguyệt Triệt biết điều đáp ứng: “Nhưng là… .”
Mục mâu tròn trịa đảo trái đảo phải, nhìn năm lão đầu một chút: “Phụ hoàng nói cho Triệt nhi một câu là “đáp lễ”, nếu như Triệt nhi đem chuyện nói tiếp, có phải gia gia sẽ nợ thiếu Triệt nhi một cái nhân tình?”
Ách?
Năm lão đầu có chút phản ứng không kịp, tiểu oa nhi này nói điều kiện với bọn họ, hơn nữa còn hà khắc như vậy?
Nhất thời năm lão đầu một trận thương tiếc, tiểu oa nhi này quả nhiên bị Thiên Nguyệt Thần dạy hư.
Nhưng bọn họ nên nói muốn nghe hay không muốn nghe a?
Nếu như nói không muốn thì không nghe được chuyện về Quang Tinh Linh công chúa, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Năm lão đầu giống như kiến bò trên chảo nóng.
“Ngươi… .” Nam nhân không nghĩ tới Thiên Nguyệt Triệt sẽ đột nhiên tập kích hắn, cũng không nghĩ tới Thiên Nguyệt Triệt chỉ là một tiểu hài tử năm tuổi xấu xa, lại có thể vận dụng thủy nguyên tố linh hoạt như vậy.
Mặc dù lực đạo cùng tốc độ không đủ, nhưng nếu đối phó với người bình thường, thế là đủ rồi, hơn nữa có thể ngưng kết thủy nguyên tố trong phút chốc, một thời gian nữa, thành tựu của tiểu hài tử xấu xa này, nói không chừng sẽ vượt qua Thiên Nguyệt Thần.
Thiên Nguyệt Triệt xoay người, mục mâu kim sắc băng lãnh mang theo nồng đậm trào phúng: “Vĩnh viễn đừng chạm ta từ sau lưng, nếu không ta không bảo đảm lần sau có thể khống chế tốt lực đạo cùng tốc độ.”
Tại sao chỉ một câu nói như vậy, thanh âm non nớt như vậy lại khiến mình cảm thấy áp lực?
Dựa theo ý tứ của hắn là hắn hạ thủ lưu tình sao?
“Ngươi là ai?” Ánh mắt sắc bén của nam nhân nhìn Thiên Nguyệt Triệt.
“Ám Diễm, ngươi khẩn trương quá độ , hắn là con ta, nhớ kỹ.” Thiên Nguyệt Thần ưu nhã đứng dậy, từ long sàng đi tới trước mặt Thiên Nguyệt Triệt: “Bảo bối, Ám Diễm không phải là Tinh Linh bình thường, hắn là Ám Tinh Linh vương tộc.”
Vương tộc?
Thiên Nguyệt Triệt nhíu hàng lông mày thanh tú, hàng trăm đạo nghi vấn xuất hiện trong mắt hắn.
Như vậy nàng… Chẳng lẽ cũng là?
Thiên Nguyệt Thần biết Thiên Nguyệt Triệt đối với mấy cái này không phải là rất hiểu, dù sao hắn chưa từng nói chuyện này cho tiểu đông tây, cho nên liền ôm lấy tiểu đông tây giải thích: “Tinh Linh chia thành quang Tinh Linh cùng ám Tinh Linh, dấu hiệu hỏa diễm trên trán là dấu hiệu của Tinh Linh Vương tộc, hồng sắc (màu đỏ) là ám Tinh Linh Vương tộc, lam sắc là quang Tinh Linh vương tộc, mà bạch sắc thấu minh (màu trắng trong suốt) là dấu hiệu của Tinh Linh hoàng – vua của hai tộc Tinh Linh.”
“Bạch sắc thấu minh?” Trong lòng Thiên Nguyệt Triệt nói nhỏ một tiếng, hắn chẳng những thấy qua hỏa diễm lam sắc, còn thấy qua bạch sắc thấu minh, thật lâu trước đây thật lâu, lúc hắn vẫn còn ở thế giới kia.
“Ân, bạch sắc thấu minh.” Thiên Nguyệt Thần gật đầu.
“Phụ hoàng, Triệt nhi đã biết rồi, nếu như Triệt nhi nhớ ra sẽ sớm nói cho phụ hoàng .” Trong nháy mắt lại khôi phục bộ dáng hài đồng, chuyện mới vừa rồi phảng phất như chưa từng từng có.
Hai mắt của Ám Diễm thủy chung đặt trên người hài tử này.
Hắn nhìn không ra hài tử này có cái gì khác, nhiều nhất chẳng qua là xinh đẹp một chút, thông minh một chút, không, hoặc là hài tử này không đơn giản .
Nhìn bóng lưng Thiên Nguyệt Triệt rời đi, Thiên Nguyệt Thần cười ôn hòa mà sủng nịch: “Hài tử rất khả ái, phải không?”
Ám Diễm giật giật miệng, không đáng bình luận, hắn chỉ chú ý tính cách kinh khủng của hài tử kia.
Chẳng qua là?
Nếu như hắn không nhìn lầm, trong mắt của nam nhâ kia lóe ra quang mang tình ái, chẳng lẽ…
Thân ảnh Thiên Nguyệt Thần đứng ở cửa, mặc cho gió thổi tán mái tóc đen: “Ám Diễm, trong biển người mênh mông muốn tìm được một người khiến mình có lòng ham muốn thật không dễ dàng, mà hắn, có lẽ cả đời ta cũng chán ghét không được.”
Cả đời a, bao lâu, chẳng qua là tâm đã đắm chìm không thể dứt ra, chỉ nghĩ sủng ái hắn, nhìn hắn…
——— —————— —————
Ma học viện
Thiên Nguyệt Triệt mang theo băng tằm sôi nổi nhảy vào đại môn ma học viện, trong đình viện, năm cái lão đầu đã sớm chờ, lòng như lửa đốt, còn tưởng rằng hôm nay Thiên Nguyệt Triệt không tới.
“Tiểu oa nhi.” Bạch y lão đầu nhìn thấy bóng dáng hắn tiến vào, lập tức hưng phấn nghênh đón.
“Bạch gia gia, hôm nay Triệt nhi có việc nên chậm trễ.” Thiên Nguyệt Triệt không đợi mấy lão đầu hỏi, liền báo lại: “Nhưng hôm nay Triệt nhi thấy một người rất đẹp, rất đặc biệt nha.”
Thanh âm non nớt cố ý nâng lên, còn thỉnh thoảng chớp chớp hai mắt thật to, câu nói này khiến mấy lão đầu bởi vì người kia mà tâm tình kích động cỡ nào a.
“Nga? Tiểu oa nhi mau nói cho Bạch gia gia, gặp người như thế nào?” Bạch y lão đầu theo ý của Thiên Nguyệt Triệt mà hỏi, hắn thấy tiểu oa nhi thỉnh thoảng cũng muốn dỗ dành .
Ân?
Thiên Nguyệt Triệt nâng cằm lên nhìn bốn lão đầu khác cũng đang chú ý lắng nghe, nhuận nhuận cổ họng: “Hôm nay Triệt nhi gặp một người, trên trán có ấn ký hỏa diễm lam sắc, hỏa diễm thật xinh đẹp, Triệt nhi rất thích.”
Thiên Nguyệt Triệt lộ ra nét mặt hâm mộ.
“Hỏa diễm lam sắc?” Năm lão đầu trăm miệng một lời.
Năm lão đầu nhất thời chấn động, hỏa diễm lam sắc? Chẳng lẽ là Quang Tinh Linh vương tộc.
“Ân, có hỏa diễm trên trán, thật xinh đẹp phải không, cho nên Triệt nhi rất thông minh đi qua hỏi nàng: tỷ tỷ, có thể cho Triệt nhi nhìn hỏa diễm hay không?” Thiên Nguyệt Triệt nói tới chỗ này lại ngừng lại, trong giọng nói hiển nhiên càng thêm cao hứng, nhìn nét mặt sinh động của hắn cũng biết chuyện kế tiếp khẳng định đặc sắc.
“Sau đó thì sao? Sau đó thì sao?” Hồng y lão đầu kéo kéo cánh tay nhỏ của Thiên Nguyệt Triệt, vội vàng hỏi.
“Sau đó tỷ tỷ lại hỏi ta: tiểu đệ, ngươi thích hỏa diễm này sao? Thanh âm tỷ tỷ rất ngọt, trong lòng Triệt nhi mềm nhũn, đương nhiên gật đầu.” Thiên Nguyệt Triệt nói tới đây dừng lại một chút.
Tỷ tỷ?
Người có dấu hiệu Quang Tinh Linh Vương tộc là nữ? Nhưng không đúng?
Năm lão đầu lẫn nhìn nhau một chút, Quang Tinh Linh vương tộc chỉ có một công chúa, hơn nữa trong truyền thuyết công chúa đã biến mất từ ba trăm năm trước, sao có thể sẽ xuất hiện ở chỗ này?
Là tiểu oa nhi nhìn lầm rồi sao?
“Tiểu oa nhi đừng hành hạ năm lão đầu chúng ta, nói tiếp đi.” Thanh y lão đầu dừng một chút, quyết định nghe cho xong.
“Ân.” Thiên Nguyệt Triệt biết điều đáp ứng: “Nhưng là… .”
Mục mâu tròn trịa đảo trái đảo phải, nhìn năm lão đầu một chút: “Phụ hoàng nói cho Triệt nhi một câu là “đáp lễ”, nếu như Triệt nhi đem chuyện nói tiếp, có phải gia gia sẽ nợ thiếu Triệt nhi một cái nhân tình?”
Ách?
Năm lão đầu có chút phản ứng không kịp, tiểu oa nhi này nói điều kiện với bọn họ, hơn nữa còn hà khắc như vậy?
Nhất thời năm lão đầu một trận thương tiếc, tiểu oa nhi này quả nhiên bị Thiên Nguyệt Thần dạy hư.
Nhưng bọn họ nên nói muốn nghe hay không muốn nghe a?
Nếu như nói không muốn thì không nghe được chuyện về Quang Tinh Linh công chúa, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Năm lão đầu giống như kiến bò trên chảo nóng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.