Chương 9: Đảo Cheju- Vịnh Tử Thần (1)
Violet
23/09/2016
Chuyện kể rằng: Có một đôi trai gái yêu nhau say đắm. Thế nhưng.... Vì danh lợi chàng trai đã quay lưng với cô gái đó để sống với con gái của người giàu có nhất đảo.
Vì quá tuyệt vọng cô gái tội nghiệp đắm mình vào trong dòng nước biển Cheju muốn bỏ mạng sống.
Thế nhưng thần biển Park Choi Min đã cứu và biến cô thành người cá. Ban tặng cho cô giọng hát có thể mê hoặc tất cả mọi thứ.
Dần dà nỗi hận thù của cô gợi lại, cô đã dùng tiếng hát của mình dụ những con người vô tội xuống biển mỗi khi đêm xuống. Dẫn dụ...hút đi sinh khí...
Chỉ có khi nào hút đủ 100 mạng cô mới có thể lên bờ....tìm và giết chàng trai phản bội mình.
Từ đó, một con vịnh tại đảo Cheju quanh năm tươi đẹp thế nhưng người dân không dám lại gần. Bởi vì nơi đó có nhiều người chết! Họ gọi nơi đó là Vịnh Tử Thần Han Hyo Joo.
.........
- Aaaaaaaa.aaa ĐẸP QUÁAAAAAAA
Yuna phấn khởi bắc tay hét lên. Cô đã có mặt tại đảo Cheju rồi..aaaaaaaaaaaa. Yuna như một đứa con nít, sau khi nhìn thấy biển không thèm để ý đồ đạc trong tay, cô ném cái uỵch xuống cát rồi ba chân bốn cẳng nhảy ùm xuống biển.
Bầu trời trong xanh, mặt nước trong veo nhìn thấy cả đáy, cát vàng, gió hiu hiu thổi. Còn điều gì tuyệt vời hơn thế! Cho nên bất chấp những cái nhìn xem trò hay của dân tình 12CCA9 Yuna thoả sức quẫy đạp mặt nước trong veo, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng la hét. Quả thực ai đi ngang qua nhìn cũng nghĩ cô là người ngoài hành tinh mới xuống Trái Đất, mới thấy biển đầu tiên.
- Mọi người mau xuống tắm đi!
Yuna hất nước lên bờ hoàn toàn không chú ý Ji Yoong Jin đi ngang qua. Khỏi nói cũng biết Ji xảo quyệt lãnh trọn nguyên đám nước vào quần áo.
- LEE YUNA_ hắn quát lên.
- Tôi... Tôi không cố ý!
Yuna sợ sệt lui về phía sau, nhìn mặt nước trong xanh cô bỗng nảy lên một ý nghĩ.
"Ào..ào...ao" dùng tay hất liên tiếp những đợt nước vào người Ji Yoong Jin, Yuna khoái trá cười lớn.
- Ji Yoong Jin... Cậu đi chết đi
- Cậu.... LEE YUNA HÔM NAY CẬU CHẾT CHẮC
Ji Yoong Jin gầm lên đuổi theo Yuna đang chạy ra xa phía nước sâu hơn. Nhìn mái tóc lãng tử của hắn mà xem, bị cô công chúa ngu ngốc làm hư.
Yuna tiến ra chỗ nước sâu hơn vừa quay đầu khiêu khích Ji xảo quyệt mà cô không hề hay biết cổ chân bị một đoạn rong biển quấn vào.
Đúng lúc này một con sóng to ập đến...
- Aaaaa
- Lee Yuna!
Yuna bị con sóng nhấn chìm, muốn ngoi lên nhưng phát hiện cổ chân bị rong quấn khiến cô không thể trồi lên. Bàn tay cua lung tung muốn giật cọng rong biển ra nhưng đôi tay không còn sức lực. Cô cảm giác lồng ngực như muốn vỡ tung vì thiếu dưỡng khí.
Trong lúc này đôi mắt mơ hồ của cô nhìn thấy một bóng hình thấp thoáng.
Mái tóc uốn xoăn màu đen dài đang bơi trong làn nước, đôi mắt xanh đáng sợ.... Móng tay dài vươn về phía cô.
- Của ta_ giọng nói như liều thuốc mê vang lên.
Đúng lúc những móng tay vươn ra chạm vào cần cổ bỗng Yuna bị một lực mạnh kéo lên, sau đó rơi vào một lồng ngực ấm áp.
- Lee Yuna..tỉnh! Mau tỉnh
Ji Yoong Jin hốt hoảng bế Yuna lên bờ, mọi người nháo nhào lo sợ.
Ấn vào lồng ngực Yuna cho đến khi thấy cô nôn ra nước lúc đó mọi người thở phào.
- Yuna, cậu không sao chứ?
..
- Yuna....cậu làm mọi người lo lắng lắm đó.
..
- Yuna....Yuna
Cô có cảm giác đầu như muốn nổ tung vì những lời nói, hơn nữa trong người cô còn rất khó chịu. Yuna ho lên sù sụ, nước biển đọng lại trong cổ họng đắng chát....cô thực sự muốn uống một ngụm nước. Thế nhưng sức lực không còn, lời nói mắc lại trong cổ họng Yuna lắc lắc đầu cho tỉnh táo.
Những lời nói vẫn tiếp tục không ngừng...
- Tất cả yên lặng!
Ji Yoong Jin nhìn Yuna nhíu mày, cúi xuống bế cô lên đi về phía nhà nghỉ gần đó. Yuna dựa vào lồng ngực Ji Yoong Jin nhẹ nhàng thở.
- Ji Yoong Jin... Hình như lúc nãy dưới biển có người.
Bước chân Yoong Jin dừng lại cúi xuống nhìn khuôn mặt trắng bệch của Yuna đầy nghi hoặc.
- Tôi chắc chắn cậu bị hoa mắt.
- Rõ ràng là tôi..
- Nói sau đi! Cậu nghĩ cậu bị thế này còn có thể lo cho ai?
Yoong Jin gạt phăng lời nói của Yuna, bước những bước chắc chắn về phía nhà nghỉ.
....
Ở phía xa xa bãi biển,
Trong lúc mọi người hò reo chơi bóng chuyền, không ai để ý đến có một cô gái vừa nhô đầu lên khỏi mặt nước.
Mái tóc đen xoăn nhẹ dài tới hông xoã ra trong nước đầy mê hoặc. Đôi mắt màu xanh dương to bất thường cùng làn mi cong vút.
Han Hyo Joo nhìn những đám học sinh trên bờ mà nở một nụ cười đầy chết chóc. Liếc nhìn vẻ phía Yuna đang được Ji Yoong Jin bế về phía nhà nghỉ mà trong lòng hiện lên những ý nghĩ ngoan độc.
Cô ta cảm nhận được Yuna không phải người thường. Nếu đó là một Thiên nhân thì cô ta sẽ không bao giờ bỏ qua.
Ngày nghỉ còn dài...cứ từ từ mà hưởng thụ!
Han Hyo Joo từ từ chìm xuống mặt nước....cô ta tin rằng sẽ chiếm được cô gái không phải người trần kia.
Hết chương 9.
Vì quá tuyệt vọng cô gái tội nghiệp đắm mình vào trong dòng nước biển Cheju muốn bỏ mạng sống.
Thế nhưng thần biển Park Choi Min đã cứu và biến cô thành người cá. Ban tặng cho cô giọng hát có thể mê hoặc tất cả mọi thứ.
Dần dà nỗi hận thù của cô gợi lại, cô đã dùng tiếng hát của mình dụ những con người vô tội xuống biển mỗi khi đêm xuống. Dẫn dụ...hút đi sinh khí...
Chỉ có khi nào hút đủ 100 mạng cô mới có thể lên bờ....tìm và giết chàng trai phản bội mình.
Từ đó, một con vịnh tại đảo Cheju quanh năm tươi đẹp thế nhưng người dân không dám lại gần. Bởi vì nơi đó có nhiều người chết! Họ gọi nơi đó là Vịnh Tử Thần Han Hyo Joo.
.........
- Aaaaaaaa.aaa ĐẸP QUÁAAAAAAA
Yuna phấn khởi bắc tay hét lên. Cô đã có mặt tại đảo Cheju rồi..aaaaaaaaaaaa. Yuna như một đứa con nít, sau khi nhìn thấy biển không thèm để ý đồ đạc trong tay, cô ném cái uỵch xuống cát rồi ba chân bốn cẳng nhảy ùm xuống biển.
Bầu trời trong xanh, mặt nước trong veo nhìn thấy cả đáy, cát vàng, gió hiu hiu thổi. Còn điều gì tuyệt vời hơn thế! Cho nên bất chấp những cái nhìn xem trò hay của dân tình 12CCA9 Yuna thoả sức quẫy đạp mặt nước trong veo, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng la hét. Quả thực ai đi ngang qua nhìn cũng nghĩ cô là người ngoài hành tinh mới xuống Trái Đất, mới thấy biển đầu tiên.
- Mọi người mau xuống tắm đi!
Yuna hất nước lên bờ hoàn toàn không chú ý Ji Yoong Jin đi ngang qua. Khỏi nói cũng biết Ji xảo quyệt lãnh trọn nguyên đám nước vào quần áo.
- LEE YUNA_ hắn quát lên.
- Tôi... Tôi không cố ý!
Yuna sợ sệt lui về phía sau, nhìn mặt nước trong xanh cô bỗng nảy lên một ý nghĩ.
"Ào..ào...ao" dùng tay hất liên tiếp những đợt nước vào người Ji Yoong Jin, Yuna khoái trá cười lớn.
- Ji Yoong Jin... Cậu đi chết đi
- Cậu.... LEE YUNA HÔM NAY CẬU CHẾT CHẮC
Ji Yoong Jin gầm lên đuổi theo Yuna đang chạy ra xa phía nước sâu hơn. Nhìn mái tóc lãng tử của hắn mà xem, bị cô công chúa ngu ngốc làm hư.
Yuna tiến ra chỗ nước sâu hơn vừa quay đầu khiêu khích Ji xảo quyệt mà cô không hề hay biết cổ chân bị một đoạn rong biển quấn vào.
Đúng lúc này một con sóng to ập đến...
- Aaaaa
- Lee Yuna!
Yuna bị con sóng nhấn chìm, muốn ngoi lên nhưng phát hiện cổ chân bị rong quấn khiến cô không thể trồi lên. Bàn tay cua lung tung muốn giật cọng rong biển ra nhưng đôi tay không còn sức lực. Cô cảm giác lồng ngực như muốn vỡ tung vì thiếu dưỡng khí.
Trong lúc này đôi mắt mơ hồ của cô nhìn thấy một bóng hình thấp thoáng.
Mái tóc uốn xoăn màu đen dài đang bơi trong làn nước, đôi mắt xanh đáng sợ.... Móng tay dài vươn về phía cô.
- Của ta_ giọng nói như liều thuốc mê vang lên.
Đúng lúc những móng tay vươn ra chạm vào cần cổ bỗng Yuna bị một lực mạnh kéo lên, sau đó rơi vào một lồng ngực ấm áp.
- Lee Yuna..tỉnh! Mau tỉnh
Ji Yoong Jin hốt hoảng bế Yuna lên bờ, mọi người nháo nhào lo sợ.
Ấn vào lồng ngực Yuna cho đến khi thấy cô nôn ra nước lúc đó mọi người thở phào.
- Yuna, cậu không sao chứ?
..
- Yuna....cậu làm mọi người lo lắng lắm đó.
..
- Yuna....Yuna
Cô có cảm giác đầu như muốn nổ tung vì những lời nói, hơn nữa trong người cô còn rất khó chịu. Yuna ho lên sù sụ, nước biển đọng lại trong cổ họng đắng chát....cô thực sự muốn uống một ngụm nước. Thế nhưng sức lực không còn, lời nói mắc lại trong cổ họng Yuna lắc lắc đầu cho tỉnh táo.
Những lời nói vẫn tiếp tục không ngừng...
- Tất cả yên lặng!
Ji Yoong Jin nhìn Yuna nhíu mày, cúi xuống bế cô lên đi về phía nhà nghỉ gần đó. Yuna dựa vào lồng ngực Ji Yoong Jin nhẹ nhàng thở.
- Ji Yoong Jin... Hình như lúc nãy dưới biển có người.
Bước chân Yoong Jin dừng lại cúi xuống nhìn khuôn mặt trắng bệch của Yuna đầy nghi hoặc.
- Tôi chắc chắn cậu bị hoa mắt.
- Rõ ràng là tôi..
- Nói sau đi! Cậu nghĩ cậu bị thế này còn có thể lo cho ai?
Yoong Jin gạt phăng lời nói của Yuna, bước những bước chắc chắn về phía nhà nghỉ.
....
Ở phía xa xa bãi biển,
Trong lúc mọi người hò reo chơi bóng chuyền, không ai để ý đến có một cô gái vừa nhô đầu lên khỏi mặt nước.
Mái tóc đen xoăn nhẹ dài tới hông xoã ra trong nước đầy mê hoặc. Đôi mắt màu xanh dương to bất thường cùng làn mi cong vút.
Han Hyo Joo nhìn những đám học sinh trên bờ mà nở một nụ cười đầy chết chóc. Liếc nhìn vẻ phía Yuna đang được Ji Yoong Jin bế về phía nhà nghỉ mà trong lòng hiện lên những ý nghĩ ngoan độc.
Cô ta cảm nhận được Yuna không phải người thường. Nếu đó là một Thiên nhân thì cô ta sẽ không bao giờ bỏ qua.
Ngày nghỉ còn dài...cứ từ từ mà hưởng thụ!
Han Hyo Joo từ từ chìm xuống mặt nước....cô ta tin rằng sẽ chiếm được cô gái không phải người trần kia.
Hết chương 9.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.