Thiên Sứ Địa Ngục

Chương 3: TRỞ VỀ VIỆT NAM

nanami_kutte

02/02/2017

12h tại sân bay Tân Sân Nhất :

Tụi nó bước xuống là tiếng xì xầm, bàn tán nổi lên.

– Ôi má ơi, đẹp quá đi- người 1

– Thiên sứ giáng trần kìa- người 2

– Phải chi ẻm là bạn gái tui ha- người 3

– Trời. Đẹp gì đâu!!- nữ 1

– Chắc là hồ ly chứ gì- nữ 2

– Chả đẹp bằng mình nữa- nữ 3 ( ôi trời…bà này bị ATSM rồi)

À mà mém quên chưa tả tụi nó. Nó vẫn phong cách cũ, vẫn tóc buông xoã hơi quăn khúc đuôi, quần đùi để lộ bắp chân trắng như tuyết, áo croptop màu đen, vòng thánh giá, đôi bông tai hình hoa tuyết, tai đeo heardphone đen sẫm, chân đi đôi giày boot cổ thấp màu nâu đất, không quên chiếc kính mát to che nửa khuôn mặt. Nhỏ với chiếc váy cúp ngực màu hồng phấn cao hơn đầu gối có ít ren phía mép váy, mái tóc được buông xoã và uốn xoăn, cổ đeo sợi dây chuyền có khắc chữ B to đạm thêm kim cương, chân đi đôi giàu búp bê cùng màu, bộ váy tôn lên nét nữ tính và trẻ con của nhỏ. Còn cô thì diện trên người bộ đồ màu đỏ bó sát người tôn lên ba vòng hoàn hảo, tóc được buộc cao lên cho thoải mái, chân mang đôi guốc cao 10 phân màu đỏ sẫm, cô lúc này nhìn vô cùng sexy.

Những lời ganh tị có, ngưỡng mộ có, ganh ghét có…v…v…nhưng tụi nó chả để tâm vì quen rồi, bên Anh cũng vậy nên khá quen và bỏ ngoài tai. Bước tới chiếc xe BMW, có một người đứng đó đợi. Thấy tụi nó tới ông mới đứng thẳng lên nói :

– Chào các tiểu thư.

Nó định mở miệng nói thì nhỏ nhanh chóng chen vào :

– Không cần đâu bác Lâm. Cứ tụi con như bình thường là được rùi ạ.

Bác Lâm cười mỉm nói :

– Được rồi. Các con đưa hành lí đây, bác chở về trước. À còn đây là mấy chiếc xe mà con yêu cầu đây.

Nó cười chào bác Lâm rồi nói :

– Con cảm ơn bác ạ. Bác về trước đi tụi con sẽ về sau. À…mà bác đừng nói với anh Wind là tụi con về nha. Có bất ngờ cho ảnh ạ.

Nó nói xong rồi nháy mắt với ông làm ông cười không ngớt. Trò chuyện xong, bác Lâm về trước còn tụi nó thì xách xe đi chơi. Nó chiếc moto phân khối lớn màu đen, nhỏ chiếc mui trần màu trắng tinh, còn cô thì là chiếc mui trần màu đỏ chói. Nó rồ ga chạy đi, thấy vậy nhỏ và cô đuổi theo. Tuy là siêu xe nhưng hai người họ khôg thể nào đuổi kịp nó mặc dù nó chạy moto, không hổ danh là Nữ Hoàng Tốc Độ. Nó tới đầu tiên, tiếp theo là cô cuối cùng là nhỏ, nơi tụi nó tới là khu Trung Tâm Thương Mại lớn nhất do nó làm chủ. Nó hào hứng :

– Nè…đi mua trang sức trước đi.

Nhỏ cãi cự :

– Không. Đi mua quần áo trước cơ.

Cô lần này cũng lên tiếng :

– Không được. Tao đói…đi ăn trước đi.

Cứ vậy ba đứa cãi qua cãi lại cuối cùng nó quyết định :

– Thui. Đi đâu thì đi. Gặp nhau ở đây nha.

Cả bọn đồng ý rồi tản ra.

( Ây da ba chuỵ tách ra rùi sau đây. Hay là theo dõi chuỵ Ice trước đi. Let go, đi nào ).

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tình hình của nó :

Nó đang cất bước dạo quanh các của hàng trang sức, bất chợt nó dừng lại. Nó để ý cái dây chuyền bằng kim cương đen có mặt hình bông tuyết vô cùng đẹp luôn. Nó cất tiếng :

– Chị ơi, lấy cho em cái này đi.



Nó nhận ra cũng có người lên tiếng như nó ( hắn đấy các bạn ). Nó thấy người đó cũng đẹp trai nhưng đó thuộc dạng miễn nhiễm với trai đẹp rồi nên nhanh chóng nhăn mặt lại với ý nghĩ :

– ” Sao đây?? Hắn cũng định mua cái vòng này à?!! Nhưng mình rất thích cái vòng này. A….có rùi “.

Trông khi nó đang suy nghĩ vu vơ thì hắn có vẻ đứng hình khi thấy nó, một vẻ đẹp lạnh lùng, kiêu sa, nhưng lại vô cùng quyết rũ, không kém phần bí ẩn. Cô bán hàng thấy hai người trai thanh nữ tú đang đứng trước mặt mà nói lắp :

– Xin…xin lỗi. Mẫu này chỉ có một chiếc duy nhất thôi ạ.

Nghe cô bán hàng cất tiếng hắn mới sực tỉnh. Nó nhìn hắn làm tim hắn nhảy điệu cha cha cha, bất chợt nó cất tiếng :

– Anh gì đó ơi, tui thấy nó trước nên anh nhường cho tui đi.

Điều mà hắn nghĩ bây giờ là :

– ” Ôi má ơi, giọng nói thật trong trẻo, nhưng…hơi lạnh “.

Nó thấy hắn đơ liền thở dài rồi nói tiếp :

– Anh gì ơi…

Bây giờ hắn mới tỉnh :

– Ưm…không được đâu. Anh cũng thấy trước mà.

Nghe vậy nó đen mặt lại. Hắn nói tiếp :

– Anh sẽ nhường nếu…em cho anh biết số điện thoại của em.

Mặt nó càng đen hơn. Nó ráng nhịn để không chửi lộn ngoài đường. Nó đành sử dụng tuyệt chiêu cuối. Nó nói :

– Anh ơi, anh nhường em đi mà. Năn nỉ anh đó. Nha..nha!!

Nó nói mà giở mặt cún ra, nhìn rất đáng yêu. Hắn thấy khuôn mặt đó đành lòng không nổi :

– Ừm…ừm. Em lấy đi.

Nó mỉm cười nhẹ làm hắn đứng tim luôn. Nó quay sang nhìn cô bán hàng, thấy ánh mắt nó cô gói hàng lại đưa nó. Nó gật đầu rồi quay lưng đi, trước khi đi nó cất tiếng :

– Cảm ơn anh gì đó nha.!!

Bây giờ hắn mới tỉnh, nhận ra hắn đã bị lừa bởi chiêu Mỹ nhân kế, hắn thầm nghĩ :

– ” Cô nhóc này thú vị thật. Nhưng cũng thật tức vì bị nhóc lừa”.

——////ta là dãy phân cách////——

Ta chuyển bên Snow ha ( bên nhỏ thì quá thuận lợi rùi ).

Tình trạng của cô bây giờ là đang lâm vào cảnh éo le. Không phải éo le mà là cảnh tượng bực mình.

~~~~~~~flashback~~~~~~~

Cô đang thong thả dạo phố, bất chợt cô thấy một quán kem nhìn vô cùng dễ thương, thế là cô bước thật nhanh.

– ” Leng….keng…. “.

Tiếng chuông cửa tiệm vang lên. Rất nhanh chóng cô thu hút tất cả ánh nhìn của mọi người, cô không để tâm lắm, bước tới bàn gần góc bị khuất. Cô ngồi xuống lật tức có anh bồi bàn bước tới :

– Xin lỗi cô dùng gì ?

Cô ngước lên nhìn, cười mỉm :



– À…Anh cho tôi một matcha, một chocolate, một dâu, một vani…cảm ơn.

Cô ngước lên thì thấy anh ta ngơ ngác, cô liền lên tiếng :

– Anh có nghe gì không vậy ?

Anh ta mới choàng tỉnh, ngại ngùng hỏi lại :

– Xin….xin lỗi. Cô nói lại được không ?

Cô liền thở dào nói lại lần nữa, lần này anh phục vụ mới nói :

– Xin cô đợi một tí

Một lát sau đồ ăn được đen ra là cô xử một cách nhau chóng. Ăn uống xong xuôi, cô thanh toán tiền rồi đi ra ngoài. Vừa bước ra khỏi cửa cô đụng phải một người, cũng không đúng nữa nên nói là đụng phải một con két. Con két bất chợt thét lên :

– Ay da….mày không có mắt hả cái con c** kia.

Cô rất tức định nhịn để xin lỗi ai ngờ con két lại ” hót ” tiếp :

– Mày điếc hả?

Lúc này cô nhìn sang ả thì thấy ả đi với thằng con trai có vẻ đẹp chói loa ( Nami : chói loá như bóng đèn. Gin : mi ns j hả con t/g kia. Nami : hihi…ko có j đâu anh * chạy mất dép * ). Nhưng cô không quan tâm, cô liếc ả một cái nhìn khinh bỉ. Cô nói :

– Ái chà. Sở thú để cổng mở nên xổng một con rồi. Nên gọi cho họ để thông báo là thú xổng chuồng mất rùi.

Ả ta nghe vậy tức điên lên :

– Mày nói ai vậy hả???

Cô nhìn ả cười mỉa mai :

– Ô, bộ tôi nói tên cô ra à. Đúng là… nhột mới lên tiếng.

Ả ta tức :

– Cô…cô…

– Xin lỗi, nhưng cô không cần cháu khen cô đâu. Cô biết cô đẹp rồi. Cảm ơn cháu nha!!

Quay sang Gin cô lên giọng nói :

– Huấn luyện lại chó của anh đi. Ra đường chỉ biết cắn người bừa bãi.

Nói rồi cô quay lưng bỏ đi. Ả quay sang nhõng nhẽo với cậu :

– Anh….anh mau xử cô ta đi. Cô ta chửi em kìa.

Cậu quay sang ả phán một câu :

– Cô….biến đi.

Ả sốc, hét lên :

– Ơ….Anh? Anh sao vậy?

– Đừng để tôi nói lại.

Thế là ả ta ngúng ngoẩy bỏ đi. Còn mình cậu đứng đó bất giác miệng mỉm cười nghĩ :

– ” Cô ta cũng khá thú vị “.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Sứ Địa Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook