Chương 449: Đây là tình huống gì (1)
Lý Nhàn Ngư
10/02/2014
Thác Nạp Sâm suy nghĩ một chút, lại vừa cười vừa nói:
- Bệ Hạ quá lo lắng, ta nghĩ, chuyện lần này chúng ta không cần quan tâm, để Phó Thư Bảo tự mình xử lý là tốt rồi.
Thánh Lan Vương nghi hoặc nói:
- Để tiểu tử kia tự mình xử lý? Quốc Sư có ý tứ gì?
Thác Nạp Sâm nói:
- Hắn có dũng khí khua chiêng gõ trống trở về, tự nhiên đã sớm nghĩ đối sách ứng phó, nếu như vậy, chúng ta cần gì bận tâm, tiểu tử này ngay cả Tư Thản Sâm Bảo đều dám san bằng, lại có chuyện gì chưa từng trải qua?
Thánh Lan Vương nói:
- Xem ra ta đánh giá thấp tiểu tử này, được rồi, Bản Vương lười biếng không quan tâm, nếu như chuyện này do hắn gây lên, vậy để hắn tự mình xử lý.
Thác Nạp Sâm lại nói:
- Bệ Hạ, Phó Thư Bảo lần này trở về, khẳng định đưa ra hai yêu cầu, yêu cầu thứ nhất chính là để thị vệ kinh khủng kia và chiến đội trang bị vũ khí Lực Luyện Khí tới tận răng tiến nhập Thánh Lan Cung, yêu cầu thứ hai không cần ta nói, Bệ Hạ cũng đã đoán được.
Thánh Lan Vương cười khổ nói:
- Yêu cầu thứ hai Quốc Sư nói chính là Chi Ni Nhã? Được rồi, ngược lại Bản Vương cũng không thể ngăn cản hai người bọn họ cùng một chỗ, bây giờ để Ni Nhã bên cạnh tiểu tử kia cũng không vấn đề gì, cứ như vậy, ngược lại có thể giúp hắn yên tâm, chuẩn bị thật tốt đối với chuyện tham dự đại hội Luyện Lực Sĩ thế giới.
Thác Nạp Sâm nói:
- Hắn đưa ra hai yêu cầu, chúng ta cũng muốn đưa ra một yêu cầu đối với hắn.
Thánh Lan Vương khẽ kinh ngạc nói:
- Chúng ta đưa ra yêu cầu gì?
Thác Nạp Sâm nói:
- Trong khoảng thời gian ba ngày, để hắn thiết kế một kiện Lực Luyện Khí, để chúng ta có thể lý giải thêm một bước về thực lực của hắn.
Thánh Lan Vương gật đầu:
- Điểm ấy Bản Vương cũng đã nghĩ tới, thời gian hắn đưa ra hai yêu cầu, chúng ta sẽ đưa ra yêu cầu tương ứng, để hắn thiết kế cho chúng ta lam đồ Lực Luyện Khí.
Trong lúc trò chuyện, có một gã thị vệ chạy tới, thần sắc hoảng loạn nói:
- Bệ Hạ, không ổn! Tư Thản Sâm công tước dẫn theo năm trăm chiến sĩ Thiên Không kỵ sĩ tinh nhuệ nhất, trên đường phố ngăn cản Phó Thư Bảo và người của hắn.
Thần sắc Thánh Lan Vương và Thác Nạp Sâm nhất thời biến đổi.
Tình huống nào cũng bàn luận tới, nhưng lại sót điểm này.
Tư Thản Sâm cũng là thanh niên đầu hai mươi, có tâm huyết của một thanh niên. Tư Thản Sâm luôn luôn tự phụ kiêu căng, làm sao có thể chịu đựng được chuyện Tư Thản Sâm Bảo bị phá hủy, Phó Thư Bảo vừa xuất hiện, lập tức mang theo nhân thủ đã sớm chuẩn bị tiến hành chặn đường!
Xuất hiện tình huống như vậy, chuyện rốt cuộc phát sinh thành cái dạng gì, thực sự không thể đoán trước ah!
o0o
Trên đường phố, tất cả mọi người đi đường sớm đã vọt tới nơi rất xa. Ngay cả thương gia hai bên đường, chủ quán trong tiệm cố gắng bảo toàn sinh mệnh, không dám tiếp tục làm ăn, đóng cửa trốn tránh. Một số người lá gan lớn hơn một chút, cũng đứng tại phía xa xa cách vài trăm thước nhìn lại.
Đây là thời điểm năm trăm Thiên Không kỵ sĩ khí tràng cường đại của Tư Thản Sâm đứng lên sân khấu, mọi người đều phải tránh né.
Trên bầu trời, năm trăm linh thú chi ưng vẫy vẫy đôi cánh thật lớn, mảnh lớn dày đặc, đôi cánh to lớn che lấp một mảnh trời, khiến tai sáng trên đỉnh đầu không thể chiếu xuống, trên đường phố bởi vậy trở nên hôn ám.
Dẫn đầu năm trăm Thiên Không kỵ sĩ cưới linh thú chi ưng chính là Tư Thản Sâm. Với đôi cánh lực lượng thiêu đốt, đường phố lúc này giống như luyện ngục, tuy rằng đứng cách rất xa, nhưng đều có thể cảm thụ được sóng khí nóng rực trên người hắn tỏa ra. Mảnh nhiệt lượng này, không chỉ đến từ đôi cánh hỏa diễm sau lưng hắn, còn có lửa giận trong lòng, lửa giận ngập trời muốn thiêu đốt tất cả.
Phó Thư Bảo ngẩng đầu nhìn Tư Thản Sầm đằng đằng sát khí, tiếp đến nhìn chiến đội Thiên Không kỵ sĩ phía sau hắn, sau hồi lâu mới cả tiếng nói:
- Xin chào Tư Thản Sâm công tước, ngày hôm nay là lễ mừng gì sao? Mà mang thoe nhiều thủ hạ như vậy.
Nói châm chọc như vậy, lọt vào tai Tư Thản Sâm, rất nhanh khiến hắn bạo tạc.
- Phó Thư Bảo, ngươi thật to gan, cư nhiên dám cả gan giả mạo Thánh Lan Vương xông vào Tư Thản Sâm Bảo, sử dụng Lực Luyện Khí tà ác phá hủy Tư Thản Sâm Bảo, ngày hôm nay tại nơi này, ngươi phải cho ta một cái công đạo.
Trên không trung, Tư Thản Sâm cả giận nói.
- Có chuyện như vậy, tại sao ta không biết? Mau nói cho ta biết lúc đó xảy ra chuyện gì, ta có thể khẳng định không phải ta làm, nhưng ta có nghĩa vụ phải giúp Tư Thản Sâm công tước điều tra ra hung phạm, để hung phạm kia cho ngươi một thuyết pháp.
- Ngươi...
Nhìn bộ dáng Phó Thư Bảo vẫn cợt nhả như trước, lá phối của Tư Thản Sam thực sự bị bạo tạc.
- Cứ như vậy đi, ta còn cấp bách tới Thánh Lan Cung có chuyện quan trọng hơn, tạm biệt.
Phó Thư Bảo không chút để ý tới Tư Thản Sâm và năm trăm Thiên Không kỵ sĩ của hắn.
Tư Thản Sâm bên kia mặc dù sở hữu năm trăm Thiên Không kỵ sĩ, nhưng bên này hắn có chiến đội trăm người Hồ Tộc trang bị vũ trang Lực Luyện Khí tới tận răng, còn có thị vệ Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực Tiểu Thành, cộng thêm đại sư phụ trợ chiến đầu vĩ đại Hồ Nguyệt Thiền. Nếu như thực sự tại chỗ này hợp lại, khẳng người chịu tổn hại chính là Tư Thản Sâm và người của hắn, mà không phải hắn.
Nếu như Tư Thản Sâm dẫn đến năm vạn Thiên Không kỵ sĩ hắn khống chế, Phó Thư Bảo còn có chút cố kỵ, nhưng mang theo số lượng quân đội như vậy tiến nhập Thánh Lan Thành, đầu tiên phải bước qua cửa Thánh Lan Vương, cho dù Thánh Lan Vương ngầm đồng ý, quân giới Thánh Đóa Lan Quốc sẽ không đồng ý. Bởi vì như vậy có nghĩa là mưu phản, muốn lật đổ vương triều bây giờ, còn có thể kích động rất nhiều quân phiệt, các thế gia, quý tộc, quyền lợi gia tộc, những người đó tuyệt đối sẽ không cho phép. Cho dù Tư Thản Sâm tự phụ hơn nữa, có năng lực hơn nữa, cũng không dám đặt thân trong hoàn cảnh bị mọi người căm phẫn công kích.
Không thể mang theo nhiều thủ hạ, người như Phó Thư Bảo làm sao có thể để hắn vào mắt?
Vừa nói tạm biệt, Phó Thư Bảo thực sự dẫn theo người rời đi. Chậm rãi tiến về phía trước, chiến đội trăm người Hồ Tộc bước từng bước nhịp nhàng vang lên thanh âm ầm ầm. Mỗi một tiếng bước chân vang lên đều chấn động nhân tâm, hình thành một loại lực lượng uy hiếp. Tiếng bước chân như vậy, chính là tiếng bước chân hành quân chiến tranh, không thể nghi ngờ chính là uy hiếp Tư Thản Sâm, ta muốn đi, ngươi không thể ngăn cản, chỉ cần ngươi dám động thủ, ta sẽ chém giết khiến thiên địa hôn ám!
Đúng lúc này, khóe miệng Tư Thản Sâm lại đột nhiên nhếch lên tươi cười, lạnh lùng nói:
- Phó Thư Bảo, ta nói rồi, ngươi ngày hôm nay phải cho ta một thuyết pháp, ngươi phải cho ta một thuyết pháp, ngươi nghĩ rằng ta không tính đến chiến đối trăm người của ngươi sao? Còn có thị vệ Tiểu Thanh, những chuyện này ta đều suy xét, cho nên, lúc này đây ta không chỉ dẫn theo gần này người tới.
Đột nhiên, cước bộ của Phó Thư Bảo không tự chủ được liền dừng lại. Một cổ áp lực vô hình vây quanh mảnh không gian khổng lồ. Trong cổ áp lực kia không hề che giấu toát lên một cổ sát ý, thâm hàn, băng lãnh. Tình huống như vậy, giống như chiếc bát lớn vô hình úp lên một mảnh không gian, không chế tất cả tràng cảnh.
- Chủ nhân...Người kia thực mạnh!
Phó Thư Bảo cảm giác được, Tiểu Thanh tự nhiên cảm giác được, thậm chí cảm giác được đầu tiên.
- Không ngờ Tư Thản Sâm còn có trợ giúp cường đại như vậy, gã này lúc này đã tới gần, nhưng không biết vì sao còn chưa hiện thân, lẽ nào thực sự muốn xem ta có cho Tư Thản Sâm một thuyết pháp hay không sao? Nực cười!
Phó Thư Bảo oán hận mắng một câu, lập tức lại nói:
- Tiểu Thanh, nếu như người động thủ, ngươi và gã kia đối chiến, ngươi nắm chắc mấy phần đánh bại hắn?
Tiểu Thanh lắc đầu:
- Cường giả như vậy, lực lượng tu vi hiển nhiên đã sắp đột phá cảnh giới Đại Vô Vũ Trụ Lực, thậm chí còn cao hơn thế, ta thực không phải đối thủ.
Phó Thư Bảo nhất thời nhíu mày. Hắn phỏng đoán Tư Thản Sâm chắc chắn tới tìm chính mình gây phiền phức, nhưng khẳng không thể mang theo nhiều người, cho nên không lo lắng Tư Thản Sâm vui đùa cái dạng gì, nhưng bây giờ hắn mới phát hiện đây là sai lầm cực kỳ nghiêm trọng, Tư Thản Sâm không chỉ mang theo người của hắn tới, còn dẫn theo cường giả cường đại thần bí ẩn nấp tại chỗ tối giúp đỡ!
Không thể mang theo toàn bộ chiến đoàn Thiên Không kỵ sĩ tới trả thù, nhưng Tư Thản Sâm còn mang cường giả còn lợi hại hơn quân đội!
Sự tình ngày hôm nay, xem ra thật sự khó có thể tùy ý thoát thân.
- Làm sao bây giờ?
Hồ Nguyệt Thiền sít chặt đôi mi thanh tú, nàng cũng cảm giác được áp lực và sát khí vô hình kia. Điều này khiến nàng có chút khẩn trương, làm đại sự phụ trợ chiến đấu, nàng có năng lực siêu nhiên đối với việc ước định chiến đấu. Nhưng vừa phán đoán, tâm tư nàng liền chìm vào đáy cốc, bên phía Tư Thản Sâm chỉ tăng thêm một người ẩn nấp nơi bí mật gần đó, liền biến từ hoàn cảnh xấu đổi thành chiếm ưu thế.
Chiến đội trăm người Hồ Tộc nắm giữ nỏ Lực Luyện Khí, trang bị vũ trang Lực Luyện Khí từ đầu tới chân, là một chiến đội cực kỳ cường hãn, nhưng nếu như đối phương đã chuẩn bị mà đến, nhất định sẽ mang theo Lực Luyện Khí phòng ngự nỏ Lực Luyện Khí, nếu như chiến đội trăm người Hồ Tộc mất đi ưu thế, như vậy tình huống này thực sự không thể tưởng tượng nổi!
- Không được động thủ, ta nghĩ cách dụ người kia xuất hiện, trước hết dò xét hắn rồi sẽ bàn.
Trong hoàn cảnh càng nguy hiểm, Phó Thư Bảo lại càng tỉnh táo.
- Làm sao dụ hắn đến?
Hồ Nguyệt Thiền nói.
- Các ngươi đừng nhúc nhích, không thể tùy tiện xuất thủ, như vậy chính hợp ý Tư Thản Sâm, về phần làm sao khiến gã kia lộ diện, ta...Thử chút.
Trong lòng Phó Thư Bảo lúc này thực sự không nghĩ ra biện pháp cụ thể. Nhưng hắn biết, tình huống xuất hiện như vậy, Thánh Lan Vương bên kia khẳng định đã biết, chỉ cần hắn có thể kéo dài thời gian, viện binh sẽ đến.
- Ngươi cẩn thận chút.
Hồ Nguyệt Thiền dặn dò.
Phó Thư Bảo gật đầu, đột nhiên ngưng luyện đôi cánh lực lượng, nhẹ nhàng vung lên, thân thể hắn nhất thời từ mặt đất đột ngột mọc lên không trung.
Lúc này đây đã không phải đôi cánh hỏa diễm ngũ sắc trước kia, mà là đôi cánh hỏa diễm tinh thuần thánh khiết giống như băng tuyết. Bỗng nhiên bay lên không trung, đôi cánh hỏa diễm băng tuyết thật lớn đón gió bay phấp phới, một cổ quang hoa lóng lánh kỳ dị xuất hiện trên không trung, nhất thời khiến bách tính phía xa xa vây xem toát lên một mảnh hò reo, tinh cảm sôi trào. Bởi vì khi Phó Thư Bảo nắm giữ đoi cánh hỏa diễm băng tuyết, trông giống như thiên sứ đại diện cho chính nghĩa và thiện lương, toàn thân thánh khiết không một điểm u ám.
Đương nhiên là biểu hiện giả dối thánh khiết, thiên thần thiên sứ được mọi người reo hò kỳ thực là một gã mang trong mình đầy ý nghĩ xấu xa.
Lực lượng tu vi đề thăng tới cảnh giới Vĩnh Hằng Lực tầng thứ ba, nắm giữ thứ vũ trụ vận chuyển vĩnh hằng, nguyên tố hỏa ngũ sắc cuối cùng được tiến hóa và hoàn thiện, lực lượng của Phó Thư Bảo cũng xảy ra tiến hóa tương ứng, biến thành đôi cánh hỏa diễm băng tuyết.
Giống như bách tính, Tư Thản Sâm đầu tiên trông thấy Phó Thư Bảo gắn trên mình đôi cánh hỏa diễm băng tuyết trong lòng vô cùng kinh ngạc, nhưng hắn rất nhanh đè nén cổ kinh ngạc trong lòng. Chẳng qua, không thể thanh trừ toàn bộ sự khao khát và đố kỵ. Phó Thư Bảo càng đắc ý, càng xuất sắc, càng được ủng hộ, cừu hận trong lòng hắn càng mãnh liệt, quyết tâm muốn giết chết Phó Thư Bảo lại càng lớn.
- Trốn tránh mười ngày, không ngờ lực lượng tu vi của ngươi tăng tiến không ít, chẳng qua, ngày hôm nay cũng là ngày cuối cùng của ngươi.
Tư Thản Sâm lạnh lùng nói.
Phó Thư Bảo nhìn xung quanh một chút, thản nhiên cười nói:
- Như vậy, để người trợ giúp ngươi lộ diện một chút, cho dù giết ta, ta cũng muốn nhìn rõ ràng ai giết ta?
Có thể cảm giác được cổ áp lực cường đại, hơn nữa cổ áp lực kia hình thành cái loa thật lớn bao phủ xung quanh, thế nhưng Phó Thư Bảo tới lúc này vẫn không điều tra rõ nơi nhân vật thần bí kia ẩn nấp. Hắn chỉ cảm giác được, cổ sát ý kia đã bao phủ lên thân thể chính mình, chỉ cần hắn hành động khác thường, nhân vật thần bí kia nhất định sẽ xuất thủ.
- Ngươi thực sự là một gã to gan lớn mật làm càn, ngu xuẩn, háo sắc và tham lam, người như ngươi không xứng nhìn thấy Diệt Luân Lý Sự, hắn đã nói, lần này... Phải lấy mạng của ngươi!
Trong lúc đó, Tư Thản Sâm tự nhiên gây khó dễ. Lực lượng lực tràng vây quanh thân thể bỗng nhiên hội tụ biến thành khối quang cầu xáng lạn, vung tay lên công kích về phía Phó Thư Bảo.
Chiêu thức này, Thác Nạp Sâm chỉ trong nháy mắt là có thể đè nén lực lượng lực tràng thi triển ra, đây là kỹ năng thuộc về cảnh giới Đại Vô Vũ Trụ Lực. Phó Thư Bảo bây giờ tuy có thể ngưng luyện lực lượng phân thân, nhưng tốc độ của hắn so với tốc độ của Tư Thản Sâm thực sự kém rất xa. Mà đối với chuyện ngưng luyện lực lượng lực tràng vô bờ bến lại càng thêm miễn cưỡng.
Chẳng qua, cho dù Tư Thản Sâm nhanh hơn nữa, cũng không thể nhanh hơn Phó Thư Bảo.
Quang cầu vừa xuất hiện, thân thể Phó Thư Bảo đã ở cách đó ít nhất hơn trăm thước. Dùng quỷ mỉ để hình dung tốc độ của hắn, thực sự vẫn chưa đủ.
Phần phật! Ầm ầm rầm! Quang cầu năng lượng thất bại, bắn trúng mộc lâu cao ba tầng phía dưới. Trong khoảnh khắc mộc lâu bị sụp đổ, biến thành đống đổ nát. Hỏa quang bốc cháy, rất nhanh lan tràn tới nhà dân phụ cận.
- Không ổn! Tư Thản Sâm công tước đốt nhà dân! Mau cứu hỏa!
Trong thời gian đối chiến, liên hệ tới tính mệnh, thế nhưng hành động Phó Thư Bảo tạo lên khiến mọi người há miệng. Trong lúc đó hắn vù vù bay về phía nhà dân cháy, nhấc tay hội tụ một mảnh mây đen trên hư không, tiếp đến mưa gió nổi lên dập tắt nhà dân bị đốt cháy.
Tràng cảnh này, xuất hiện trong tầm mắt Hồ Nguyệt Thiền, khiến nàng thở dài nói:
- Ta thật sự không hiểu nổi ngươi, trong lúc nguy hiểm tới tính mạng, ngươi...Làm sao còn có thể muốn biểu diễn? Không diễn kịch sẽ chết sao?
- Các ngươi yên tâm đi, Tư Thản Sâm đốt nhà, ta sẽ bỏ tiền sửa chữa nhà mới!
Phó Thư Bảo rống lớn hơn.
Oh! Bách tính nhất thời một mảnh hò reo. Tình huống kia, thực sự ước gì Tư Thản Sâm công tước đại nhân lập tức xuất thủ đốt nhà chính mình, sau đó để Phó đại thiếu gia này tặng tiền tu sửa nhà mới.
Đây là tình huống gì?
Tiểu tử này lại đang đùa động tác võ thuật gì đẹp mắt?
Một kích thất thủ, Tư Thản Sâm sững sờ tại chỗ, trong lòng thực sự khắc họa một hình ảnh.
- Bệ Hạ quá lo lắng, ta nghĩ, chuyện lần này chúng ta không cần quan tâm, để Phó Thư Bảo tự mình xử lý là tốt rồi.
Thánh Lan Vương nghi hoặc nói:
- Để tiểu tử kia tự mình xử lý? Quốc Sư có ý tứ gì?
Thác Nạp Sâm nói:
- Hắn có dũng khí khua chiêng gõ trống trở về, tự nhiên đã sớm nghĩ đối sách ứng phó, nếu như vậy, chúng ta cần gì bận tâm, tiểu tử này ngay cả Tư Thản Sâm Bảo đều dám san bằng, lại có chuyện gì chưa từng trải qua?
Thánh Lan Vương nói:
- Xem ra ta đánh giá thấp tiểu tử này, được rồi, Bản Vương lười biếng không quan tâm, nếu như chuyện này do hắn gây lên, vậy để hắn tự mình xử lý.
Thác Nạp Sâm lại nói:
- Bệ Hạ, Phó Thư Bảo lần này trở về, khẳng định đưa ra hai yêu cầu, yêu cầu thứ nhất chính là để thị vệ kinh khủng kia và chiến đội trang bị vũ khí Lực Luyện Khí tới tận răng tiến nhập Thánh Lan Cung, yêu cầu thứ hai không cần ta nói, Bệ Hạ cũng đã đoán được.
Thánh Lan Vương cười khổ nói:
- Yêu cầu thứ hai Quốc Sư nói chính là Chi Ni Nhã? Được rồi, ngược lại Bản Vương cũng không thể ngăn cản hai người bọn họ cùng một chỗ, bây giờ để Ni Nhã bên cạnh tiểu tử kia cũng không vấn đề gì, cứ như vậy, ngược lại có thể giúp hắn yên tâm, chuẩn bị thật tốt đối với chuyện tham dự đại hội Luyện Lực Sĩ thế giới.
Thác Nạp Sâm nói:
- Hắn đưa ra hai yêu cầu, chúng ta cũng muốn đưa ra một yêu cầu đối với hắn.
Thánh Lan Vương khẽ kinh ngạc nói:
- Chúng ta đưa ra yêu cầu gì?
Thác Nạp Sâm nói:
- Trong khoảng thời gian ba ngày, để hắn thiết kế một kiện Lực Luyện Khí, để chúng ta có thể lý giải thêm một bước về thực lực của hắn.
Thánh Lan Vương gật đầu:
- Điểm ấy Bản Vương cũng đã nghĩ tới, thời gian hắn đưa ra hai yêu cầu, chúng ta sẽ đưa ra yêu cầu tương ứng, để hắn thiết kế cho chúng ta lam đồ Lực Luyện Khí.
Trong lúc trò chuyện, có một gã thị vệ chạy tới, thần sắc hoảng loạn nói:
- Bệ Hạ, không ổn! Tư Thản Sâm công tước dẫn theo năm trăm chiến sĩ Thiên Không kỵ sĩ tinh nhuệ nhất, trên đường phố ngăn cản Phó Thư Bảo và người của hắn.
Thần sắc Thánh Lan Vương và Thác Nạp Sâm nhất thời biến đổi.
Tình huống nào cũng bàn luận tới, nhưng lại sót điểm này.
Tư Thản Sâm cũng là thanh niên đầu hai mươi, có tâm huyết của một thanh niên. Tư Thản Sâm luôn luôn tự phụ kiêu căng, làm sao có thể chịu đựng được chuyện Tư Thản Sâm Bảo bị phá hủy, Phó Thư Bảo vừa xuất hiện, lập tức mang theo nhân thủ đã sớm chuẩn bị tiến hành chặn đường!
Xuất hiện tình huống như vậy, chuyện rốt cuộc phát sinh thành cái dạng gì, thực sự không thể đoán trước ah!
o0o
Trên đường phố, tất cả mọi người đi đường sớm đã vọt tới nơi rất xa. Ngay cả thương gia hai bên đường, chủ quán trong tiệm cố gắng bảo toàn sinh mệnh, không dám tiếp tục làm ăn, đóng cửa trốn tránh. Một số người lá gan lớn hơn một chút, cũng đứng tại phía xa xa cách vài trăm thước nhìn lại.
Đây là thời điểm năm trăm Thiên Không kỵ sĩ khí tràng cường đại của Tư Thản Sâm đứng lên sân khấu, mọi người đều phải tránh né.
Trên bầu trời, năm trăm linh thú chi ưng vẫy vẫy đôi cánh thật lớn, mảnh lớn dày đặc, đôi cánh to lớn che lấp một mảnh trời, khiến tai sáng trên đỉnh đầu không thể chiếu xuống, trên đường phố bởi vậy trở nên hôn ám.
Dẫn đầu năm trăm Thiên Không kỵ sĩ cưới linh thú chi ưng chính là Tư Thản Sâm. Với đôi cánh lực lượng thiêu đốt, đường phố lúc này giống như luyện ngục, tuy rằng đứng cách rất xa, nhưng đều có thể cảm thụ được sóng khí nóng rực trên người hắn tỏa ra. Mảnh nhiệt lượng này, không chỉ đến từ đôi cánh hỏa diễm sau lưng hắn, còn có lửa giận trong lòng, lửa giận ngập trời muốn thiêu đốt tất cả.
Phó Thư Bảo ngẩng đầu nhìn Tư Thản Sầm đằng đằng sát khí, tiếp đến nhìn chiến đội Thiên Không kỵ sĩ phía sau hắn, sau hồi lâu mới cả tiếng nói:
- Xin chào Tư Thản Sâm công tước, ngày hôm nay là lễ mừng gì sao? Mà mang thoe nhiều thủ hạ như vậy.
Nói châm chọc như vậy, lọt vào tai Tư Thản Sâm, rất nhanh khiến hắn bạo tạc.
- Phó Thư Bảo, ngươi thật to gan, cư nhiên dám cả gan giả mạo Thánh Lan Vương xông vào Tư Thản Sâm Bảo, sử dụng Lực Luyện Khí tà ác phá hủy Tư Thản Sâm Bảo, ngày hôm nay tại nơi này, ngươi phải cho ta một cái công đạo.
Trên không trung, Tư Thản Sâm cả giận nói.
- Có chuyện như vậy, tại sao ta không biết? Mau nói cho ta biết lúc đó xảy ra chuyện gì, ta có thể khẳng định không phải ta làm, nhưng ta có nghĩa vụ phải giúp Tư Thản Sâm công tước điều tra ra hung phạm, để hung phạm kia cho ngươi một thuyết pháp.
- Ngươi...
Nhìn bộ dáng Phó Thư Bảo vẫn cợt nhả như trước, lá phối của Tư Thản Sam thực sự bị bạo tạc.
- Cứ như vậy đi, ta còn cấp bách tới Thánh Lan Cung có chuyện quan trọng hơn, tạm biệt.
Phó Thư Bảo không chút để ý tới Tư Thản Sâm và năm trăm Thiên Không kỵ sĩ của hắn.
Tư Thản Sâm bên kia mặc dù sở hữu năm trăm Thiên Không kỵ sĩ, nhưng bên này hắn có chiến đội trăm người Hồ Tộc trang bị vũ trang Lực Luyện Khí tới tận răng, còn có thị vệ Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực Tiểu Thành, cộng thêm đại sư phụ trợ chiến đầu vĩ đại Hồ Nguyệt Thiền. Nếu như thực sự tại chỗ này hợp lại, khẳng người chịu tổn hại chính là Tư Thản Sâm và người của hắn, mà không phải hắn.
Nếu như Tư Thản Sâm dẫn đến năm vạn Thiên Không kỵ sĩ hắn khống chế, Phó Thư Bảo còn có chút cố kỵ, nhưng mang theo số lượng quân đội như vậy tiến nhập Thánh Lan Thành, đầu tiên phải bước qua cửa Thánh Lan Vương, cho dù Thánh Lan Vương ngầm đồng ý, quân giới Thánh Đóa Lan Quốc sẽ không đồng ý. Bởi vì như vậy có nghĩa là mưu phản, muốn lật đổ vương triều bây giờ, còn có thể kích động rất nhiều quân phiệt, các thế gia, quý tộc, quyền lợi gia tộc, những người đó tuyệt đối sẽ không cho phép. Cho dù Tư Thản Sâm tự phụ hơn nữa, có năng lực hơn nữa, cũng không dám đặt thân trong hoàn cảnh bị mọi người căm phẫn công kích.
Không thể mang theo nhiều thủ hạ, người như Phó Thư Bảo làm sao có thể để hắn vào mắt?
Vừa nói tạm biệt, Phó Thư Bảo thực sự dẫn theo người rời đi. Chậm rãi tiến về phía trước, chiến đội trăm người Hồ Tộc bước từng bước nhịp nhàng vang lên thanh âm ầm ầm. Mỗi một tiếng bước chân vang lên đều chấn động nhân tâm, hình thành một loại lực lượng uy hiếp. Tiếng bước chân như vậy, chính là tiếng bước chân hành quân chiến tranh, không thể nghi ngờ chính là uy hiếp Tư Thản Sâm, ta muốn đi, ngươi không thể ngăn cản, chỉ cần ngươi dám động thủ, ta sẽ chém giết khiến thiên địa hôn ám!
Đúng lúc này, khóe miệng Tư Thản Sâm lại đột nhiên nhếch lên tươi cười, lạnh lùng nói:
- Phó Thư Bảo, ta nói rồi, ngươi ngày hôm nay phải cho ta một thuyết pháp, ngươi phải cho ta một thuyết pháp, ngươi nghĩ rằng ta không tính đến chiến đối trăm người của ngươi sao? Còn có thị vệ Tiểu Thanh, những chuyện này ta đều suy xét, cho nên, lúc này đây ta không chỉ dẫn theo gần này người tới.
Đột nhiên, cước bộ của Phó Thư Bảo không tự chủ được liền dừng lại. Một cổ áp lực vô hình vây quanh mảnh không gian khổng lồ. Trong cổ áp lực kia không hề che giấu toát lên một cổ sát ý, thâm hàn, băng lãnh. Tình huống như vậy, giống như chiếc bát lớn vô hình úp lên một mảnh không gian, không chế tất cả tràng cảnh.
- Chủ nhân...Người kia thực mạnh!
Phó Thư Bảo cảm giác được, Tiểu Thanh tự nhiên cảm giác được, thậm chí cảm giác được đầu tiên.
- Không ngờ Tư Thản Sâm còn có trợ giúp cường đại như vậy, gã này lúc này đã tới gần, nhưng không biết vì sao còn chưa hiện thân, lẽ nào thực sự muốn xem ta có cho Tư Thản Sâm một thuyết pháp hay không sao? Nực cười!
Phó Thư Bảo oán hận mắng một câu, lập tức lại nói:
- Tiểu Thanh, nếu như người động thủ, ngươi và gã kia đối chiến, ngươi nắm chắc mấy phần đánh bại hắn?
Tiểu Thanh lắc đầu:
- Cường giả như vậy, lực lượng tu vi hiển nhiên đã sắp đột phá cảnh giới Đại Vô Vũ Trụ Lực, thậm chí còn cao hơn thế, ta thực không phải đối thủ.
Phó Thư Bảo nhất thời nhíu mày. Hắn phỏng đoán Tư Thản Sâm chắc chắn tới tìm chính mình gây phiền phức, nhưng khẳng không thể mang theo nhiều người, cho nên không lo lắng Tư Thản Sâm vui đùa cái dạng gì, nhưng bây giờ hắn mới phát hiện đây là sai lầm cực kỳ nghiêm trọng, Tư Thản Sâm không chỉ mang theo người của hắn tới, còn dẫn theo cường giả cường đại thần bí ẩn nấp tại chỗ tối giúp đỡ!
Không thể mang theo toàn bộ chiến đoàn Thiên Không kỵ sĩ tới trả thù, nhưng Tư Thản Sâm còn mang cường giả còn lợi hại hơn quân đội!
Sự tình ngày hôm nay, xem ra thật sự khó có thể tùy ý thoát thân.
- Làm sao bây giờ?
Hồ Nguyệt Thiền sít chặt đôi mi thanh tú, nàng cũng cảm giác được áp lực và sát khí vô hình kia. Điều này khiến nàng có chút khẩn trương, làm đại sự phụ trợ chiến đấu, nàng có năng lực siêu nhiên đối với việc ước định chiến đấu. Nhưng vừa phán đoán, tâm tư nàng liền chìm vào đáy cốc, bên phía Tư Thản Sâm chỉ tăng thêm một người ẩn nấp nơi bí mật gần đó, liền biến từ hoàn cảnh xấu đổi thành chiếm ưu thế.
Chiến đội trăm người Hồ Tộc nắm giữ nỏ Lực Luyện Khí, trang bị vũ trang Lực Luyện Khí từ đầu tới chân, là một chiến đội cực kỳ cường hãn, nhưng nếu như đối phương đã chuẩn bị mà đến, nhất định sẽ mang theo Lực Luyện Khí phòng ngự nỏ Lực Luyện Khí, nếu như chiến đội trăm người Hồ Tộc mất đi ưu thế, như vậy tình huống này thực sự không thể tưởng tượng nổi!
- Không được động thủ, ta nghĩ cách dụ người kia xuất hiện, trước hết dò xét hắn rồi sẽ bàn.
Trong hoàn cảnh càng nguy hiểm, Phó Thư Bảo lại càng tỉnh táo.
- Làm sao dụ hắn đến?
Hồ Nguyệt Thiền nói.
- Các ngươi đừng nhúc nhích, không thể tùy tiện xuất thủ, như vậy chính hợp ý Tư Thản Sâm, về phần làm sao khiến gã kia lộ diện, ta...Thử chút.
Trong lòng Phó Thư Bảo lúc này thực sự không nghĩ ra biện pháp cụ thể. Nhưng hắn biết, tình huống xuất hiện như vậy, Thánh Lan Vương bên kia khẳng định đã biết, chỉ cần hắn có thể kéo dài thời gian, viện binh sẽ đến.
- Ngươi cẩn thận chút.
Hồ Nguyệt Thiền dặn dò.
Phó Thư Bảo gật đầu, đột nhiên ngưng luyện đôi cánh lực lượng, nhẹ nhàng vung lên, thân thể hắn nhất thời từ mặt đất đột ngột mọc lên không trung.
Lúc này đây đã không phải đôi cánh hỏa diễm ngũ sắc trước kia, mà là đôi cánh hỏa diễm tinh thuần thánh khiết giống như băng tuyết. Bỗng nhiên bay lên không trung, đôi cánh hỏa diễm băng tuyết thật lớn đón gió bay phấp phới, một cổ quang hoa lóng lánh kỳ dị xuất hiện trên không trung, nhất thời khiến bách tính phía xa xa vây xem toát lên một mảnh hò reo, tinh cảm sôi trào. Bởi vì khi Phó Thư Bảo nắm giữ đoi cánh hỏa diễm băng tuyết, trông giống như thiên sứ đại diện cho chính nghĩa và thiện lương, toàn thân thánh khiết không một điểm u ám.
Đương nhiên là biểu hiện giả dối thánh khiết, thiên thần thiên sứ được mọi người reo hò kỳ thực là một gã mang trong mình đầy ý nghĩ xấu xa.
Lực lượng tu vi đề thăng tới cảnh giới Vĩnh Hằng Lực tầng thứ ba, nắm giữ thứ vũ trụ vận chuyển vĩnh hằng, nguyên tố hỏa ngũ sắc cuối cùng được tiến hóa và hoàn thiện, lực lượng của Phó Thư Bảo cũng xảy ra tiến hóa tương ứng, biến thành đôi cánh hỏa diễm băng tuyết.
Giống như bách tính, Tư Thản Sâm đầu tiên trông thấy Phó Thư Bảo gắn trên mình đôi cánh hỏa diễm băng tuyết trong lòng vô cùng kinh ngạc, nhưng hắn rất nhanh đè nén cổ kinh ngạc trong lòng. Chẳng qua, không thể thanh trừ toàn bộ sự khao khát và đố kỵ. Phó Thư Bảo càng đắc ý, càng xuất sắc, càng được ủng hộ, cừu hận trong lòng hắn càng mãnh liệt, quyết tâm muốn giết chết Phó Thư Bảo lại càng lớn.
- Trốn tránh mười ngày, không ngờ lực lượng tu vi của ngươi tăng tiến không ít, chẳng qua, ngày hôm nay cũng là ngày cuối cùng của ngươi.
Tư Thản Sâm lạnh lùng nói.
Phó Thư Bảo nhìn xung quanh một chút, thản nhiên cười nói:
- Như vậy, để người trợ giúp ngươi lộ diện một chút, cho dù giết ta, ta cũng muốn nhìn rõ ràng ai giết ta?
Có thể cảm giác được cổ áp lực cường đại, hơn nữa cổ áp lực kia hình thành cái loa thật lớn bao phủ xung quanh, thế nhưng Phó Thư Bảo tới lúc này vẫn không điều tra rõ nơi nhân vật thần bí kia ẩn nấp. Hắn chỉ cảm giác được, cổ sát ý kia đã bao phủ lên thân thể chính mình, chỉ cần hắn hành động khác thường, nhân vật thần bí kia nhất định sẽ xuất thủ.
- Ngươi thực sự là một gã to gan lớn mật làm càn, ngu xuẩn, háo sắc và tham lam, người như ngươi không xứng nhìn thấy Diệt Luân Lý Sự, hắn đã nói, lần này... Phải lấy mạng của ngươi!
Trong lúc đó, Tư Thản Sâm tự nhiên gây khó dễ. Lực lượng lực tràng vây quanh thân thể bỗng nhiên hội tụ biến thành khối quang cầu xáng lạn, vung tay lên công kích về phía Phó Thư Bảo.
Chiêu thức này, Thác Nạp Sâm chỉ trong nháy mắt là có thể đè nén lực lượng lực tràng thi triển ra, đây là kỹ năng thuộc về cảnh giới Đại Vô Vũ Trụ Lực. Phó Thư Bảo bây giờ tuy có thể ngưng luyện lực lượng phân thân, nhưng tốc độ của hắn so với tốc độ của Tư Thản Sâm thực sự kém rất xa. Mà đối với chuyện ngưng luyện lực lượng lực tràng vô bờ bến lại càng thêm miễn cưỡng.
Chẳng qua, cho dù Tư Thản Sâm nhanh hơn nữa, cũng không thể nhanh hơn Phó Thư Bảo.
Quang cầu vừa xuất hiện, thân thể Phó Thư Bảo đã ở cách đó ít nhất hơn trăm thước. Dùng quỷ mỉ để hình dung tốc độ của hắn, thực sự vẫn chưa đủ.
Phần phật! Ầm ầm rầm! Quang cầu năng lượng thất bại, bắn trúng mộc lâu cao ba tầng phía dưới. Trong khoảnh khắc mộc lâu bị sụp đổ, biến thành đống đổ nát. Hỏa quang bốc cháy, rất nhanh lan tràn tới nhà dân phụ cận.
- Không ổn! Tư Thản Sâm công tước đốt nhà dân! Mau cứu hỏa!
Trong thời gian đối chiến, liên hệ tới tính mệnh, thế nhưng hành động Phó Thư Bảo tạo lên khiến mọi người há miệng. Trong lúc đó hắn vù vù bay về phía nhà dân cháy, nhấc tay hội tụ một mảnh mây đen trên hư không, tiếp đến mưa gió nổi lên dập tắt nhà dân bị đốt cháy.
Tràng cảnh này, xuất hiện trong tầm mắt Hồ Nguyệt Thiền, khiến nàng thở dài nói:
- Ta thật sự không hiểu nổi ngươi, trong lúc nguy hiểm tới tính mạng, ngươi...Làm sao còn có thể muốn biểu diễn? Không diễn kịch sẽ chết sao?
- Các ngươi yên tâm đi, Tư Thản Sâm đốt nhà, ta sẽ bỏ tiền sửa chữa nhà mới!
Phó Thư Bảo rống lớn hơn.
Oh! Bách tính nhất thời một mảnh hò reo. Tình huống kia, thực sự ước gì Tư Thản Sâm công tước đại nhân lập tức xuất thủ đốt nhà chính mình, sau đó để Phó đại thiếu gia này tặng tiền tu sửa nhà mới.
Đây là tình huống gì?
Tiểu tử này lại đang đùa động tác võ thuật gì đẹp mắt?
Một kích thất thủ, Tư Thản Sâm sững sờ tại chỗ, trong lòng thực sự khắc họa một hình ảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.