Chương 401: khoảng thời gian bình yên
Lý Nhàn Ngư
03/01/2014
Thật ra, chuyện cũng rất bình thường, thuận theo tu vi lực lượng của hắn đề thăng, càng lúc càng phát triển, cảm ứng nguyên tố tăng cường, sau này, luyện hóa nguyên tố tinh túy, tốc độ của hắn sẽ nhanh hơn, hiệu quả cũng tốt hơn.
Phó Thư Bảo hơi tưởng tượng một chút liền hiểu ra nguyên nhân trong đó, thu Ác Độc Chi Hoa lại, ánh mắt của hắn không khỏi rơi lên người Hồ Nguyệt Thiền. Mị thái Huyễn Hồ đập vào mắt hắn, trái tim hắn thoáng đập mạnh, bàn tay khẽ đặt lên mông Hồ Nguyệt Thiền, vải vóc che đậy bờ mông thoáng cái rơi xuống, cảnh tượng như thủy triều thối lui khỏi bãi cát, lộ ra vỏ sò tuyết trắng.
Đây không phải là ảo thuật của ma thuật sự, mà là khống chế tinh diệu của Luyện Lực Sĩ đối với vật chất. Trước kia, Phó Thư Bảo không thể nào đạt đến trình độ cởi y phục không chạm vào da thịt, nhưng bây giờ thì hắn đã làm được, lại còn hết sức nhẹ nhàng. Hiển nhiên, hắn hiện nay, tại lĩnh vực cởi quần áo nữ nhân đã là cấp bậc đại sư rồi.
Bàn tay lướt qua là vải vóc tuột xuống, rơi khỏi người Hồ Nguyệt Thiền, khi rơi xuống đất sẽ khôi phục lại nguyên dạng.
- Vẻ đẹp này, mặc dù không phải lần đầu nhìn thấy, nhưng vẫn kích động khó kiềm chế, không hổ là hồ ly tinh mà…
Trong lòng cảm thán một tiếng, hân thưởng thân thể Hồ Nguyệt Thiền giống như hân thưởng một tác phẩm nghệ thuật, sau đó cuối cùng cũng không nhịn được, ngay trong trạng thái trôi nổi, vụng trộm xâm nhập thân thể Hồ Nguyệt Thiền giữa hư không.
- A… Ngươi làm cái gì vậy?
Hồ Nguyệt Thiền đột nhiên giật mình tỉnh lại.
- Ừm… Đây gọi là súng phòng không…
Hồ Nguyệt Thiền: “….”
- Đây là lĩnh vực kỹ thuật mới, chúng ta cùng học tập đi.
- Giở trò sao? Huyễn Mị Bách Biến Chi Thân!
Hồ Nguyệt Thiền yêu kiều quát một tiếng, trong sơn động đột nhiên xuất hiện 100 Huyễn Hồ phân thân.
- Muốn đấu võ sao? Chờ chút, đang làm chuyện quan trọng mà.
- Ta đang làm chuyện chính sự, ngươi đúng là háo sắc. Thích nhân lúc ta không chú ý mà khi dễ sao? Vậy được rồi, ta sẽ cho ngươi kiến thức sự lợi hại của ta tại phương diện này, kỹ năng cuối cùng, Huyễn Mị Bách Biến Chi Thân, hừ, ngươi chuẩn bị ứng phó với 101 người đi!
- Ách?
Trời đất xoay chuyển, trước mắt Phó Thư Bảo tối sầm.
Ở trước mặt hồ ly tinh mà đùa giỡn phương diện này, giống như đến gặp chủ của một lâm trường, khoe khoang ngươi có một khúc gỗ vậy.
Hối hận, dĩ nhiên đã muộn. 100 Huyễn Mị Bách Biến Chi Thân giống như thủy triều vọt đến…
Ngực mông như sóng, xuân quang dập dờn, những từ ngữ thấp kém này làm sao có thể hình dung được cảnh tượng tráng lệ lúc này?
o0o
- Cha mẹ, ta nghĩ, ta đã bỏ lỡ cái gì đó.
Vừa tới, thấy bàn đá ghế đá bị ném đi, thậm chí chiếc giường đá cũng bị xốc ngược chổng lên trời, Đan Thư Thần Thú dùng một loại ngữ khí mập mờ nói.
Tinh khí thần của mẹ Đan Thư Thần Thú vô cùng sung mãn, trong lòng nàng còn đang say sưa giống như đám mây bay lượn trên trời cao. Cha Đan Thư Thần Thú biểu hiện dáng vẻ mệt mỏi giống như là một người đam mê tửu sắc miệng cọp gan thỏ.
Có lẽ đến đây xem như là một hồi sự, lúc này, hồ ly tinh miễn cưỡng khoe năng lực, không cần bàn cãi chính là khoe khoang trước mặt chủ một lâm trường chính mình sở hữu một khúc gỗ. Thủ đoạn mị hoặc tới tột cùng, biến ảo kỳ diệu xuất hiện hàng trăm hồ ly tinh, đó chính là một trăm Hồ Nguyệt Thiền, mỗi Hồ Nguyệt Thiền giống nhau như đúc, Phó Thư Bảo sau cùng vẫn không rõ Hồ Nguyệt Thiền chân chính là ai. Hàng trăm Hồ Nguyệt Thiền đứng vây quanh, hắn còn đứng vững được đã là kỳ tích rồi.
- Đừng nói nhảm nữa, dịch Khởi Nguyên Thần Sách chưa?
Phó Thư Bảo nói.
Đan Thư Thần Thú đáp:
- Đáng tiếc, ta có thể dịch, ta đã biết loại văn tự này bắt nguồn từ một bộ tộc ít người tại thời kỳ khởi nguyên, cho ta thêm chút thời gian, ta có thể dịch được.
- Bộ tộc ít người là bộ tộc nào?
Trong lòng Phó Thư Bảo khẽ động.
- Luyện Tộc.
Đan Thư Thần Thú nói:
- Cho dù tại thời kỳ khởi nguyên, Luyện Tộc cũng đã là một bộ tộc vô cùng cổ đại, đặc biệt nhất chính là ngôn ngữ và năng lực trong Luyện Tộc truyền lại, từng người đều là Luyện Lực Sĩ vô cùng cường hãn, bọn họ đúc kết được Lực Luyện Khí độc nhất vô nhị.
Nếu như một chủng tộc, xuất hiện một vài Luyện Lực Sĩ tuyệt tỉnh, đã là chuyện rất khá, vậy mà trong một chủng tộc tất cả mọi người đều là Luyện Lực Sĩ, điều này khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi!
Đây là khái niệm gì?
Đây là chuyện không thể tưởng tượng.
- Vậy ngươi có thể phỏng đoán sách này rốt cuộc là vật gì chứ?
- Không thể xác định, nhưng đây là vật bất phàm gì đó của Luyện Tộc, không khó đoán ra, quyển sách này hơn phân nửa là tâm pháp tu luyện lực lượng, hoặc bí pháp luyện chế Lực Luyện Khí, ngoài ra có thể còn có khả năng khác, ví như bản gia phả... Nhưng ta nghĩ, hai khả năng trước là tương đối lớn.
Đan Thư Thần Thú nói.
Phó Thư Bảo lâm vào trầm tư.
Thời gian tại thư phòng ngự dụng trong Hoàng Kim Thành, hắn suy đoán quyển sách này nhất định là quyển sách ghi chép một số tư liệu về thời kỳ khởi nguyên, bằng không sẽ không có tên là Khởi Nguyên Thần Sách. Tên như vậy, mệnh danh thời đại truyền kỳ, nội dung cũng phải tương ứng. Nhưng hiện tại xem ra, ngay cả Đan Thư Thần Thú sở hữu tư liệu và tri thức có thể nói là thần cũng không thể dịch được nội dung trong đó, sau đó dựa theo tên và mặt bìa, chẳng qua chỉ để lại suy đoán mà thôi, xem như trong lòng suy đoán khách quan. Bởi vậy có thể phán đoán, vốn Đan Thư Thần Thú không có cách nào dịch quyển sách này, hơn nữa từ xưa tới này vẫn chưa có ai có thể dịch. Nó có thể bảo tồn tới nay, rõ ràng trong đó có thiên ý. Nó rất có thể ẩn chứa bí mật trọng đại.
- Như vậy, Đan Thư Thần Thú, ngươi cần bao nhiêu thời gian mới có thể dịch?
Tâm niệm máy động, Phong Thư Bảo trở lại hiện thực. Cổ thư Luyện Tộc là một điều bí ẩn, bốn đại thần quyển bốn của thời đại khởi nguyên còn hai bộ khác cũng không biết là cái gì, càng không biết ở nơi nào, mấy thứ này dồn lại, muốn phá giải thực sự là điều cực kỳ khó khăn, hắn nghĩ, hiện tại không cần cơ may nắm giữ bảo vật không thể cầu, xử lý tốt các loại chuyện thực tế mới là chuyện trong yếu.
Suy nghĩ một chút Đan Thư Thần Thú mới nói:
- Có thể một ngày một đêm, có thể một tháng, cũng có thể càng lâu hơn, loại cổ thư này tại thời kỳ khởi nguyên rất có thể là thư tịch thượng cổ, ta không chỉ cần đủ thời gian, còn cần cơ duyên và vận khí.
Ngay cả Đan Thư Thần Thú cũng nói như vậy, trong lòng Phó Thư Bảo lại càng hiểu rõ, hắn cười đáp:
- Ta sẽ không thúc dục ngươi, có thể phá giải hay không cũng không sao, loại này là vật ngoài thân, phải có phúc duyên, nếu như ta không có loại phúc duyên này, cho dù chiếm được cũng không biết được bên trong viết cái gì.
Đây là loại tâm tính cực kỳ thản nhiên, mà rất nhiều người không thể bỏ qua, nhưng Phó Thư Bảo lại xoay người rời đi.
- Nguyệt Thiền, ngươi theo ta quay về Hắc Thạch Thành Bảo chứ?
Phó Thư Bảo nói, lúc này, tâm tình hắn đã hoàn toàn bỏ qua cổ thư Luyện Tộc, không hề quan tâm tới nó.
Hồ Nguyệt Thiền cười nói:
- Thiếu gia cần gì giả mù sa mưa mời ta, nếu ta đi, nhưng tại Hắc Thạch Thành Bảo ngươi không có cách nào ăn nói với hai phu nhân của ngươi, ta ở đó không thấy thoải mái. Ta ở nơi này, trong vòng hai ngày cũng có thể cường hóa được một chút linh năng thu được từ Ác Độc Chi Hoa, cho nên, ngươi hãy một mình trở về đi.
Không thể phủ nhận, Hồ Nguyệt Thiền chính là tiểu tam vô cùng tốt. Tiểu tam khác chung quy thường tranh đoạt danh phận, nhưng nàng vừa tới liền xác định địa vị của chính mình, chỉ làm tiểu tam không làm nhị, không làm nhất, tấm lòng như vậy, tình cảm như vậy, thực sự khiến Phó Thư Bảo cảm động. Nếu như không phải Đan Thư Thần Thú đang ở đây, hắn sẽ không nhịn được ôm hôn hồ ly tinh một cái.
- Ta đi đây, Đan Thư Thần Thú lần này ngươi theo ta trở về, ngoài ra thăm hỏi hai vị mẫu thân của ngươi một chút.
Phó Thư Bảo cười nói.
Đan Thư Thần Thú quái dị kêu lên:
- Cái gì? Ta còn có hai vị mẫu thân?
Không đúng, sau này lão tử còn cho ngươi một đám mẫu thân nữa.
Lời này, Phó Thư Bảo âm thầm nói trong lòng.
Trời dần dần sáng tỏ, Phó Thư Bảo từ trên không trung hạ xuống, lại trở mình tiến nhập phòng luyện khí, sau cùng giống như không có việc gì lại xuất hiện trước mặt Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã.
Lần đầu tiên trông thấy Đan Thư Thần Thú thần kỳ này, còn được nó liên tục gọi là mẹ, Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã rất kinh ngạc, lại rất thích thú. Trên đường trở về, Phó Thư Bảo đã dặn dò, mẫu thân hồ ly tinh của nó là chuyện bí mật, bất kể thế nào đi nữa cũng không thể tiết lộ, Đan Thư Thần Thú vô cùng thông minh, tự nhiên nghe theo lời chỉ dạy, đồng thời sử dụng toàn bộ thủ đoạn khiến Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã vui vẻ.
Sau cùng, Phó Thư lấy ra miếng ngọc thạch, mở Sinh Trữ Vật Không Gian ra mang theo Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã đi dạo một vòng. Trên trúc xá đơn sơ tại đỉnh núi, hắn lấy ra Ác Độc Chi Hoa, dùng phương thức tu luyện giống như Hồ Nguyệt Thiền, lại luyện hóa mộc nguyên tố tinh túy. Giống như Hồ Nguyệt Thiền, Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã làm vật dẫn thứ ba, thông qua phương thức đó chiếm được lợi ích thật lớn, lực lượng tu vi đề thăng không ít.
- Nơi này rất đẹp, ta muốn ở lại trong này.
Sau khi đồng luyện kết thúc, trong lòng Chi Ni Nhã vui vẻ nói.
Độc Âm Nhi cũng nói:
- Nơi này linh khí thiên địa nồng đậm gấp mười lần bên ngoài, rất thích hợp để tu luyện lực lượng, sau này khẳng định ta sẽ thường xuyên vào đây, nếu như ta có thể trực tiếp luyện chế thì tốt rồi.
- Nếu như các ngươi thích, bất cứ lúc nào cũng có thể tới đây tu luyện.
Phó Thư Bảo cười nói:
- Chờ lực lượng của ta đạt tới cảnh giới Đại Vô Vũ Trụ Lực, ta có thể tự mình luyện chế loại Sinh Trữ Vật Không Gian này, lúc đó, ta phải luyện chế Sinh Trữ Vật Không Gian thuộc về chúng ta, chúng ta vào đó sinh hoạt, tu luyện, cuộc sống giống như thần tiên.
Câu nói tình cảm này thực sự khiến Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã vô cùng cảm động, một người dựa vào vai trái hắn, một người dựa vào vai phải hắn, thân thiết tới cực điểm, lãng mạng tới cực điểm.
- Hình ảnh đẹp quá, cha mẹ đừng cử động, để ta vẽ cho các người một bức tranh gia đình.
Tách, một tiếng động nhỏ vang lên.
- Oho, ngươi còn có thể vẽ tranh? Vậy vẽ cho ta vài bức!
- Ta có nhiều phong cảnh làm nền... Được rồi, được rồi, còn có phiến rừng trúc!
Hình ảnh lãng mạng biến mất, tiếp đến là thời gian hai lão bà vui đùa, tràng cảnh các nàng tranh đoạt khiến Phó Thư Bảo cười khổ không thôi. Hắn kết luận, hắn rất nhanh sẽ có hai quyển tập chân dung, một quyển là Độc Âm Nhi, một quyển là Chi Ni Nhã.
Thời gian sau đó tương đối yên tĩnh, Phó Thư Bao cứ cách ba ngày lại đến chỗ Hồ Nguyệt Thiền một đêm, tới hừng đông lại len lén trở về. Trước mặt Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã, hắn bằng lòng làm một trượng phu tốt, trợ giúp các nàng tu luyện, mang các nàng tới Sinh Trữ Vật Không Gian hưởng thụ cảm giác thoải mái. Ban ngày, hắn xử lý chuyện Hậu Thổ Thành, nông trường, mỏ quặng và Hạp Cốc Quan. Ngày ngày tuy rằng rất bình yên, nhưng lại vô cùng phong phú.
Thời gian hơn một tháng trôi qua, hắn đã hoàn toàn luyện hóa hấp thụ mộc nguyên tố, Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa chỉ còn lại một loại thổ nguyên tố, màu sắc bốn loại nguyên tố còn lại đã biến thành sợi nhỏ khó có thể phát hiện. Khó có thể dự đoán chính là, khi hắn hấp thụ luyện hóa thổ nguyên tố tinh túy sau cùng, Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa có thể biến thành tia nhỏ khó có thể phát hiện hoặc là sợi dây nhỏ, hoặc thậm chí biến mất không còn trở về trạng thái bình thường hay không? Trạng thái trong suốt vô sắc lại càng chứng minh Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa mà mình nắm giữ vô cùng cường đại!
Ác Độc Chi Hoa dùng để luyện hóa được hắn chia thành nhiều phần, Hồ Nguyệt Thần một phần, Độc Âm Nhi một phần, Chi Ni Nhã một phần, bản thân hắn nắm giữ một phần, một phần lưu lại dùng luyện chế vũ khí Lực Luyện Khí. Ác Độc Chi Hoa là linh tài cực phẩm vô cùng trân quý, dùng làm linh tài đương nhiên cực tốt, có tác dụng thần kỳ khó có thể tưởng tượng.
Hơn một tháng nữa trôi qua, lực lượng tu vi của Chi Ni Nhã được đề thăng rất nhanh, đạt đến cảnh giới Nguyên Tố Lực tầng thứ hai. Độc Âm Nhi cũng không tỏ ra yếu kém, nhất cử đạt tới cảnh giới Nguyên Tố Lực tầng thứ hai. Hồ Nguyệt Thiền bởi vì sau khi đề thăng tương đối lớn, bản thân nàng giống như Linh Vương, mức độ đề thăng tương đối thong thả, lúc này không có đột phá quá lớn. Điểm này, Phó Thư Bảo cũng giống vậy, cảm giác được lực lượng càng lúc càng trở nên tinh thuần và cường đại, nhưng hắn không thể đề thăng được cảnh giới.
Chẳng qua, điều khiến hắn cảm thấy vui vẻ nhất chính là Lực Luyện Khí khải giáp mà hắn đồng ý luyện chế tặng ba lão bà rốt cuộc sau một tháng đã ra lò. Ba bộ Lực Luyện Khí khải giáp, ba loại thiết kế hoàn toàn khác nhau. Độc Âm Nhi dáng vẻ bá đạo, tràn ngập dã tính, trên áo giáp có các loại độc tố, căn bản là độc giáp Lực Luyện Khí. Những chất độc này, trong mắt những người khác chính là ác mộng, dính vào người không chết cũng bị bong một lớp da, nhưng đối với Độc Âm Nhi mà nói, nó giống như gia vị thêm vào đồ ăn, không gây tổn hại gì.
Lực Luyện Khí khải giáp của Chi Ni Nhã vừa trang nhã vừa cao quý, có khí khái Vương giả. Rất thích hợp với thân phận của nàng, mang theo phong thái một công chúa nên có.
Lực Luyện Khí khải giáp của Hồ Nguyệt Thiền đương nhiên là áo giáp gợi cảm nhất, dáng vẻ khêu gợi, mặc trên thân thể nàng, cho dù không thi triển Huyễn Hồ phân thân, cũng tạo lên mị hoặc khó có thể chống cự. Về phần bộ Lực Luyện Khí khải giáp khêu gợi của Hồ Nguyệt Thiền, Phó Thư Bảo kỳ thực suy nghĩ rất lâu, sau cùng vẫn luyện chế thành. Hắn không muốn nam nhân khác nhìn thấy dáng vẻ kiều mị hoặc của Hồ Nguyệt Thiền, nhưng đây là bản lĩnh thiên sinh của hồ ly tinh, năng lực tác chiến của nàng, nếu như luyện chế Lực Luyện Khí khải giáp che kín từ đầu tới chân, đổi lại trong hoàn cảnh chiến đấu xấu, có thể cái được không bù lại cái mất.
Đối với bản thân, lý giải sâu sắc về kim nguyên tố, có thể tùy ý ngưng tụ thành áo giáp chiến đấu kim chúc, Phó Thư Bảo tạm thời không có ý nghĩ trực tiếp luyện chế một bộ Lực Luyện Khí khải giáp cho hắn.
Ngoại trừ ba bộ Lực Luyện Khí khải giáp, Phó Thư Bảo còn dùng Vẫn Linh Thạch còn lại luyện chế năm mươi mũi tên. Tên dùng Linh Vẫn Thạch luyện chế, so với Xà Nha Tiễn trước đây sử dụng càng thêm sắc bén, càng thêm cường hãn. Đến lúc này, Thiên Trúc Cung của hắn lại khôi phục sức chiến đấu cường đại.
Xử lý chuyện này hoàn tất, Phó Thư Bảo vô cùng thoải mái. Qua hai ngày, Lưu Chuẩn tới cầu kiến, mang tới tin tức, một trăm Lực Luyện Khí Nỏ dưới sự giúp sức của hơn mười thị vệ Luyện Lực Sĩ và Tây Hoa Dung đã sớm hoàn thành.
Phó Thư Bảo hơi tưởng tượng một chút liền hiểu ra nguyên nhân trong đó, thu Ác Độc Chi Hoa lại, ánh mắt của hắn không khỏi rơi lên người Hồ Nguyệt Thiền. Mị thái Huyễn Hồ đập vào mắt hắn, trái tim hắn thoáng đập mạnh, bàn tay khẽ đặt lên mông Hồ Nguyệt Thiền, vải vóc che đậy bờ mông thoáng cái rơi xuống, cảnh tượng như thủy triều thối lui khỏi bãi cát, lộ ra vỏ sò tuyết trắng.
Đây không phải là ảo thuật của ma thuật sự, mà là khống chế tinh diệu của Luyện Lực Sĩ đối với vật chất. Trước kia, Phó Thư Bảo không thể nào đạt đến trình độ cởi y phục không chạm vào da thịt, nhưng bây giờ thì hắn đã làm được, lại còn hết sức nhẹ nhàng. Hiển nhiên, hắn hiện nay, tại lĩnh vực cởi quần áo nữ nhân đã là cấp bậc đại sư rồi.
Bàn tay lướt qua là vải vóc tuột xuống, rơi khỏi người Hồ Nguyệt Thiền, khi rơi xuống đất sẽ khôi phục lại nguyên dạng.
- Vẻ đẹp này, mặc dù không phải lần đầu nhìn thấy, nhưng vẫn kích động khó kiềm chế, không hổ là hồ ly tinh mà…
Trong lòng cảm thán một tiếng, hân thưởng thân thể Hồ Nguyệt Thiền giống như hân thưởng một tác phẩm nghệ thuật, sau đó cuối cùng cũng không nhịn được, ngay trong trạng thái trôi nổi, vụng trộm xâm nhập thân thể Hồ Nguyệt Thiền giữa hư không.
- A… Ngươi làm cái gì vậy?
Hồ Nguyệt Thiền đột nhiên giật mình tỉnh lại.
- Ừm… Đây gọi là súng phòng không…
Hồ Nguyệt Thiền: “….”
- Đây là lĩnh vực kỹ thuật mới, chúng ta cùng học tập đi.
- Giở trò sao? Huyễn Mị Bách Biến Chi Thân!
Hồ Nguyệt Thiền yêu kiều quát một tiếng, trong sơn động đột nhiên xuất hiện 100 Huyễn Hồ phân thân.
- Muốn đấu võ sao? Chờ chút, đang làm chuyện quan trọng mà.
- Ta đang làm chuyện chính sự, ngươi đúng là háo sắc. Thích nhân lúc ta không chú ý mà khi dễ sao? Vậy được rồi, ta sẽ cho ngươi kiến thức sự lợi hại của ta tại phương diện này, kỹ năng cuối cùng, Huyễn Mị Bách Biến Chi Thân, hừ, ngươi chuẩn bị ứng phó với 101 người đi!
- Ách?
Trời đất xoay chuyển, trước mắt Phó Thư Bảo tối sầm.
Ở trước mặt hồ ly tinh mà đùa giỡn phương diện này, giống như đến gặp chủ của một lâm trường, khoe khoang ngươi có một khúc gỗ vậy.
Hối hận, dĩ nhiên đã muộn. 100 Huyễn Mị Bách Biến Chi Thân giống như thủy triều vọt đến…
Ngực mông như sóng, xuân quang dập dờn, những từ ngữ thấp kém này làm sao có thể hình dung được cảnh tượng tráng lệ lúc này?
o0o
- Cha mẹ, ta nghĩ, ta đã bỏ lỡ cái gì đó.
Vừa tới, thấy bàn đá ghế đá bị ném đi, thậm chí chiếc giường đá cũng bị xốc ngược chổng lên trời, Đan Thư Thần Thú dùng một loại ngữ khí mập mờ nói.
Tinh khí thần của mẹ Đan Thư Thần Thú vô cùng sung mãn, trong lòng nàng còn đang say sưa giống như đám mây bay lượn trên trời cao. Cha Đan Thư Thần Thú biểu hiện dáng vẻ mệt mỏi giống như là một người đam mê tửu sắc miệng cọp gan thỏ.
Có lẽ đến đây xem như là một hồi sự, lúc này, hồ ly tinh miễn cưỡng khoe năng lực, không cần bàn cãi chính là khoe khoang trước mặt chủ một lâm trường chính mình sở hữu một khúc gỗ. Thủ đoạn mị hoặc tới tột cùng, biến ảo kỳ diệu xuất hiện hàng trăm hồ ly tinh, đó chính là một trăm Hồ Nguyệt Thiền, mỗi Hồ Nguyệt Thiền giống nhau như đúc, Phó Thư Bảo sau cùng vẫn không rõ Hồ Nguyệt Thiền chân chính là ai. Hàng trăm Hồ Nguyệt Thiền đứng vây quanh, hắn còn đứng vững được đã là kỳ tích rồi.
- Đừng nói nhảm nữa, dịch Khởi Nguyên Thần Sách chưa?
Phó Thư Bảo nói.
Đan Thư Thần Thú đáp:
- Đáng tiếc, ta có thể dịch, ta đã biết loại văn tự này bắt nguồn từ một bộ tộc ít người tại thời kỳ khởi nguyên, cho ta thêm chút thời gian, ta có thể dịch được.
- Bộ tộc ít người là bộ tộc nào?
Trong lòng Phó Thư Bảo khẽ động.
- Luyện Tộc.
Đan Thư Thần Thú nói:
- Cho dù tại thời kỳ khởi nguyên, Luyện Tộc cũng đã là một bộ tộc vô cùng cổ đại, đặc biệt nhất chính là ngôn ngữ và năng lực trong Luyện Tộc truyền lại, từng người đều là Luyện Lực Sĩ vô cùng cường hãn, bọn họ đúc kết được Lực Luyện Khí độc nhất vô nhị.
Nếu như một chủng tộc, xuất hiện một vài Luyện Lực Sĩ tuyệt tỉnh, đã là chuyện rất khá, vậy mà trong một chủng tộc tất cả mọi người đều là Luyện Lực Sĩ, điều này khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi!
Đây là khái niệm gì?
Đây là chuyện không thể tưởng tượng.
- Vậy ngươi có thể phỏng đoán sách này rốt cuộc là vật gì chứ?
- Không thể xác định, nhưng đây là vật bất phàm gì đó của Luyện Tộc, không khó đoán ra, quyển sách này hơn phân nửa là tâm pháp tu luyện lực lượng, hoặc bí pháp luyện chế Lực Luyện Khí, ngoài ra có thể còn có khả năng khác, ví như bản gia phả... Nhưng ta nghĩ, hai khả năng trước là tương đối lớn.
Đan Thư Thần Thú nói.
Phó Thư Bảo lâm vào trầm tư.
Thời gian tại thư phòng ngự dụng trong Hoàng Kim Thành, hắn suy đoán quyển sách này nhất định là quyển sách ghi chép một số tư liệu về thời kỳ khởi nguyên, bằng không sẽ không có tên là Khởi Nguyên Thần Sách. Tên như vậy, mệnh danh thời đại truyền kỳ, nội dung cũng phải tương ứng. Nhưng hiện tại xem ra, ngay cả Đan Thư Thần Thú sở hữu tư liệu và tri thức có thể nói là thần cũng không thể dịch được nội dung trong đó, sau đó dựa theo tên và mặt bìa, chẳng qua chỉ để lại suy đoán mà thôi, xem như trong lòng suy đoán khách quan. Bởi vậy có thể phán đoán, vốn Đan Thư Thần Thú không có cách nào dịch quyển sách này, hơn nữa từ xưa tới này vẫn chưa có ai có thể dịch. Nó có thể bảo tồn tới nay, rõ ràng trong đó có thiên ý. Nó rất có thể ẩn chứa bí mật trọng đại.
- Như vậy, Đan Thư Thần Thú, ngươi cần bao nhiêu thời gian mới có thể dịch?
Tâm niệm máy động, Phong Thư Bảo trở lại hiện thực. Cổ thư Luyện Tộc là một điều bí ẩn, bốn đại thần quyển bốn của thời đại khởi nguyên còn hai bộ khác cũng không biết là cái gì, càng không biết ở nơi nào, mấy thứ này dồn lại, muốn phá giải thực sự là điều cực kỳ khó khăn, hắn nghĩ, hiện tại không cần cơ may nắm giữ bảo vật không thể cầu, xử lý tốt các loại chuyện thực tế mới là chuyện trong yếu.
Suy nghĩ một chút Đan Thư Thần Thú mới nói:
- Có thể một ngày một đêm, có thể một tháng, cũng có thể càng lâu hơn, loại cổ thư này tại thời kỳ khởi nguyên rất có thể là thư tịch thượng cổ, ta không chỉ cần đủ thời gian, còn cần cơ duyên và vận khí.
Ngay cả Đan Thư Thần Thú cũng nói như vậy, trong lòng Phó Thư Bảo lại càng hiểu rõ, hắn cười đáp:
- Ta sẽ không thúc dục ngươi, có thể phá giải hay không cũng không sao, loại này là vật ngoài thân, phải có phúc duyên, nếu như ta không có loại phúc duyên này, cho dù chiếm được cũng không biết được bên trong viết cái gì.
Đây là loại tâm tính cực kỳ thản nhiên, mà rất nhiều người không thể bỏ qua, nhưng Phó Thư Bảo lại xoay người rời đi.
- Nguyệt Thiền, ngươi theo ta quay về Hắc Thạch Thành Bảo chứ?
Phó Thư Bảo nói, lúc này, tâm tình hắn đã hoàn toàn bỏ qua cổ thư Luyện Tộc, không hề quan tâm tới nó.
Hồ Nguyệt Thiền cười nói:
- Thiếu gia cần gì giả mù sa mưa mời ta, nếu ta đi, nhưng tại Hắc Thạch Thành Bảo ngươi không có cách nào ăn nói với hai phu nhân của ngươi, ta ở đó không thấy thoải mái. Ta ở nơi này, trong vòng hai ngày cũng có thể cường hóa được một chút linh năng thu được từ Ác Độc Chi Hoa, cho nên, ngươi hãy một mình trở về đi.
Không thể phủ nhận, Hồ Nguyệt Thiền chính là tiểu tam vô cùng tốt. Tiểu tam khác chung quy thường tranh đoạt danh phận, nhưng nàng vừa tới liền xác định địa vị của chính mình, chỉ làm tiểu tam không làm nhị, không làm nhất, tấm lòng như vậy, tình cảm như vậy, thực sự khiến Phó Thư Bảo cảm động. Nếu như không phải Đan Thư Thần Thú đang ở đây, hắn sẽ không nhịn được ôm hôn hồ ly tinh một cái.
- Ta đi đây, Đan Thư Thần Thú lần này ngươi theo ta trở về, ngoài ra thăm hỏi hai vị mẫu thân của ngươi một chút.
Phó Thư Bảo cười nói.
Đan Thư Thần Thú quái dị kêu lên:
- Cái gì? Ta còn có hai vị mẫu thân?
Không đúng, sau này lão tử còn cho ngươi một đám mẫu thân nữa.
Lời này, Phó Thư Bảo âm thầm nói trong lòng.
Trời dần dần sáng tỏ, Phó Thư Bảo từ trên không trung hạ xuống, lại trở mình tiến nhập phòng luyện khí, sau cùng giống như không có việc gì lại xuất hiện trước mặt Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã.
Lần đầu tiên trông thấy Đan Thư Thần Thú thần kỳ này, còn được nó liên tục gọi là mẹ, Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã rất kinh ngạc, lại rất thích thú. Trên đường trở về, Phó Thư Bảo đã dặn dò, mẫu thân hồ ly tinh của nó là chuyện bí mật, bất kể thế nào đi nữa cũng không thể tiết lộ, Đan Thư Thần Thú vô cùng thông minh, tự nhiên nghe theo lời chỉ dạy, đồng thời sử dụng toàn bộ thủ đoạn khiến Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã vui vẻ.
Sau cùng, Phó Thư lấy ra miếng ngọc thạch, mở Sinh Trữ Vật Không Gian ra mang theo Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã đi dạo một vòng. Trên trúc xá đơn sơ tại đỉnh núi, hắn lấy ra Ác Độc Chi Hoa, dùng phương thức tu luyện giống như Hồ Nguyệt Thiền, lại luyện hóa mộc nguyên tố tinh túy. Giống như Hồ Nguyệt Thiền, Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã làm vật dẫn thứ ba, thông qua phương thức đó chiếm được lợi ích thật lớn, lực lượng tu vi đề thăng không ít.
- Nơi này rất đẹp, ta muốn ở lại trong này.
Sau khi đồng luyện kết thúc, trong lòng Chi Ni Nhã vui vẻ nói.
Độc Âm Nhi cũng nói:
- Nơi này linh khí thiên địa nồng đậm gấp mười lần bên ngoài, rất thích hợp để tu luyện lực lượng, sau này khẳng định ta sẽ thường xuyên vào đây, nếu như ta có thể trực tiếp luyện chế thì tốt rồi.
- Nếu như các ngươi thích, bất cứ lúc nào cũng có thể tới đây tu luyện.
Phó Thư Bảo cười nói:
- Chờ lực lượng của ta đạt tới cảnh giới Đại Vô Vũ Trụ Lực, ta có thể tự mình luyện chế loại Sinh Trữ Vật Không Gian này, lúc đó, ta phải luyện chế Sinh Trữ Vật Không Gian thuộc về chúng ta, chúng ta vào đó sinh hoạt, tu luyện, cuộc sống giống như thần tiên.
Câu nói tình cảm này thực sự khiến Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã vô cùng cảm động, một người dựa vào vai trái hắn, một người dựa vào vai phải hắn, thân thiết tới cực điểm, lãng mạng tới cực điểm.
- Hình ảnh đẹp quá, cha mẹ đừng cử động, để ta vẽ cho các người một bức tranh gia đình.
Tách, một tiếng động nhỏ vang lên.
- Oho, ngươi còn có thể vẽ tranh? Vậy vẽ cho ta vài bức!
- Ta có nhiều phong cảnh làm nền... Được rồi, được rồi, còn có phiến rừng trúc!
Hình ảnh lãng mạng biến mất, tiếp đến là thời gian hai lão bà vui đùa, tràng cảnh các nàng tranh đoạt khiến Phó Thư Bảo cười khổ không thôi. Hắn kết luận, hắn rất nhanh sẽ có hai quyển tập chân dung, một quyển là Độc Âm Nhi, một quyển là Chi Ni Nhã.
Thời gian sau đó tương đối yên tĩnh, Phó Thư Bao cứ cách ba ngày lại đến chỗ Hồ Nguyệt Thiền một đêm, tới hừng đông lại len lén trở về. Trước mặt Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã, hắn bằng lòng làm một trượng phu tốt, trợ giúp các nàng tu luyện, mang các nàng tới Sinh Trữ Vật Không Gian hưởng thụ cảm giác thoải mái. Ban ngày, hắn xử lý chuyện Hậu Thổ Thành, nông trường, mỏ quặng và Hạp Cốc Quan. Ngày ngày tuy rằng rất bình yên, nhưng lại vô cùng phong phú.
Thời gian hơn một tháng trôi qua, hắn đã hoàn toàn luyện hóa hấp thụ mộc nguyên tố, Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa chỉ còn lại một loại thổ nguyên tố, màu sắc bốn loại nguyên tố còn lại đã biến thành sợi nhỏ khó có thể phát hiện. Khó có thể dự đoán chính là, khi hắn hấp thụ luyện hóa thổ nguyên tố tinh túy sau cùng, Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa có thể biến thành tia nhỏ khó có thể phát hiện hoặc là sợi dây nhỏ, hoặc thậm chí biến mất không còn trở về trạng thái bình thường hay không? Trạng thái trong suốt vô sắc lại càng chứng minh Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa mà mình nắm giữ vô cùng cường đại!
Ác Độc Chi Hoa dùng để luyện hóa được hắn chia thành nhiều phần, Hồ Nguyệt Thần một phần, Độc Âm Nhi một phần, Chi Ni Nhã một phần, bản thân hắn nắm giữ một phần, một phần lưu lại dùng luyện chế vũ khí Lực Luyện Khí. Ác Độc Chi Hoa là linh tài cực phẩm vô cùng trân quý, dùng làm linh tài đương nhiên cực tốt, có tác dụng thần kỳ khó có thể tưởng tượng.
Hơn một tháng nữa trôi qua, lực lượng tu vi của Chi Ni Nhã được đề thăng rất nhanh, đạt đến cảnh giới Nguyên Tố Lực tầng thứ hai. Độc Âm Nhi cũng không tỏ ra yếu kém, nhất cử đạt tới cảnh giới Nguyên Tố Lực tầng thứ hai. Hồ Nguyệt Thiền bởi vì sau khi đề thăng tương đối lớn, bản thân nàng giống như Linh Vương, mức độ đề thăng tương đối thong thả, lúc này không có đột phá quá lớn. Điểm này, Phó Thư Bảo cũng giống vậy, cảm giác được lực lượng càng lúc càng trở nên tinh thuần và cường đại, nhưng hắn không thể đề thăng được cảnh giới.
Chẳng qua, điều khiến hắn cảm thấy vui vẻ nhất chính là Lực Luyện Khí khải giáp mà hắn đồng ý luyện chế tặng ba lão bà rốt cuộc sau một tháng đã ra lò. Ba bộ Lực Luyện Khí khải giáp, ba loại thiết kế hoàn toàn khác nhau. Độc Âm Nhi dáng vẻ bá đạo, tràn ngập dã tính, trên áo giáp có các loại độc tố, căn bản là độc giáp Lực Luyện Khí. Những chất độc này, trong mắt những người khác chính là ác mộng, dính vào người không chết cũng bị bong một lớp da, nhưng đối với Độc Âm Nhi mà nói, nó giống như gia vị thêm vào đồ ăn, không gây tổn hại gì.
Lực Luyện Khí khải giáp của Chi Ni Nhã vừa trang nhã vừa cao quý, có khí khái Vương giả. Rất thích hợp với thân phận của nàng, mang theo phong thái một công chúa nên có.
Lực Luyện Khí khải giáp của Hồ Nguyệt Thiền đương nhiên là áo giáp gợi cảm nhất, dáng vẻ khêu gợi, mặc trên thân thể nàng, cho dù không thi triển Huyễn Hồ phân thân, cũng tạo lên mị hoặc khó có thể chống cự. Về phần bộ Lực Luyện Khí khải giáp khêu gợi của Hồ Nguyệt Thiền, Phó Thư Bảo kỳ thực suy nghĩ rất lâu, sau cùng vẫn luyện chế thành. Hắn không muốn nam nhân khác nhìn thấy dáng vẻ kiều mị hoặc của Hồ Nguyệt Thiền, nhưng đây là bản lĩnh thiên sinh của hồ ly tinh, năng lực tác chiến của nàng, nếu như luyện chế Lực Luyện Khí khải giáp che kín từ đầu tới chân, đổi lại trong hoàn cảnh chiến đấu xấu, có thể cái được không bù lại cái mất.
Đối với bản thân, lý giải sâu sắc về kim nguyên tố, có thể tùy ý ngưng tụ thành áo giáp chiến đấu kim chúc, Phó Thư Bảo tạm thời không có ý nghĩ trực tiếp luyện chế một bộ Lực Luyện Khí khải giáp cho hắn.
Ngoại trừ ba bộ Lực Luyện Khí khải giáp, Phó Thư Bảo còn dùng Vẫn Linh Thạch còn lại luyện chế năm mươi mũi tên. Tên dùng Linh Vẫn Thạch luyện chế, so với Xà Nha Tiễn trước đây sử dụng càng thêm sắc bén, càng thêm cường hãn. Đến lúc này, Thiên Trúc Cung của hắn lại khôi phục sức chiến đấu cường đại.
Xử lý chuyện này hoàn tất, Phó Thư Bảo vô cùng thoải mái. Qua hai ngày, Lưu Chuẩn tới cầu kiến, mang tới tin tức, một trăm Lực Luyện Khí Nỏ dưới sự giúp sức của hơn mười thị vệ Luyện Lực Sĩ và Tây Hoa Dung đã sớm hoàn thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.