Chương 451: một đường sinh tử
Lý Nhàn Ngư
10/02/2014
Tiểu Thanh cũng cảm thấy nguy cơ xuất hiện, nàng cảnh giác nhìn về phương hướng nào đó. Nhưng không phải bên phải, không phải bên trái, mà là trên hư không!
Hóa ra, gã thần bí kia luôn luôn trốn trên trời cao! Từ trên cao nhìn xuống quan sát tất cả mọi chuyện phát sinh!
- Hắn thực sự có thể chịu đựng được, bây giờ mới hiện thân.
Ánh mắt Phó Thư Bảo di chuyển nhìn tới khoảng không trên đỉnh đầu.
Một điểm đen bỗng nhiên xuất hiện, từ từ đánh xuống. Nhưng khoảng cách vẫn cách rất xa, không thể nhìn rõ diện mạo của hắn. Chỉ là dựa vào thân hình hắn mơ hồ có thể phán đoán, toàn thân hắn khoác một kiện áo choàng hắc sắc, nhìn không béo không gầy, cũng không cao không lùn.
Đổi lại là Phó Thư Bảo, lúc này tại thời khắc mấu chốt, hắn cần phải mang theo kim quang vạn trượng, cờ màu lay động, đồng nam đồng nữ mang cánh hóa tươi khai sáng tràng diện long trọng và đồ sộ.
Bộ dáng hắn quá trầm lắng. Trầm lắng tới mức khiến người ta phải hoài nghi, từ trên trời giáng xuống, chỉ là một kiện áo choàng xuy xuy thổi hạ xuống mặt đất.
Thế nhưng, trầm lắng như vậy khiến người ta không thể nhìn thấy diện mạo của hắn, lại khiến người ta cảm thấy bí hiểm, áp lực cực lớn giống như hòn núi lớn đè nén xuống phía dưới!
Ngẩng đầu nhìn lên, một màn hàn quang bỗng nhiên cắt ngang hư không, trong nháy mắt đánh xuống!
- Chủ nhân cẩn thận!
Tiểu Thanh bỗng nhiên kinh hãi hét một tiếng!
Đó là lưỡi đao thật lớn ngưng luyện năng lượng mà thành!
Cự ly cách xa ít nhất hàng nghìn thước, người kia dĩ nhiên có thể sử dụng phương thức này giết địch! Kỳ thực lực lượng đạt tới mức khiến người ta khó có thể tưởng tượng!
Rộng trăm thước, dài nghìn thước, đao quang ngưng luyện như vậy chính là vận dụng nhánh biến hóa thuộc về nguyên tố hỏa tới cực hạn. Nó vừa xuất hiện, không khí trong hư không nhất thời rực nóng, sóng nhiệt bức thân, nhiệt độ này kỳ thực có thể hòa tan sắt thép!
Lực tràng lực khí của Phó Thư Bảo và Tiểu Thanh nhất thời kết hợp thành một thể thống nhát, hình thành vòng lực lượng bảo hộ cực lớn, tính chất hai tầng, cường độ hai tầng, dùng để chống đỡ quang đao chém tới.
Ầm ầm ầm! Quang đao chém tới vòng lực lượng bảo hộ của Phó Thư Bảo và Tiểu Thanh, thoáng chốc tiếng nổ cực mạnh nhất thời truyền khắp hư không. Hỏa quang chói lọi khiến người hoa mắt, kình khí cuồng phong khuếch tán bay đi, khí thế kia quả thực phẫn nộ giống như biển rộng, gạt bỏ tất cả bắn về nơi xa.
Quang đao hóa thành vết lốm đốm bay khắp bầu trời, tiêu thất trong hư không.
Phốc xuy, yết hầu Phó Thư Bảo ngưng động, miệng há lớn phun ra một ngụm tiên huyết.
Tiểu Thanh nắm giữ lực chống đỡ mạnh hơn Phó Thư Bảo nhưng khóe miệng cũng tràn ra một tia tiên huyết đỏ sẫm, khuôn mặt một mảnh tái nhợt!
- Mẹ kiếp, lẽ nào lực lượng tu vi của hắn đột phá cảnh giới Đại Vô Vũ Trụ Lực rồi sao? Ta và Tiểu Thanh liên thủ chống đỡ, hắn cư nhiên có thể vận dụng một kích gây thương tổn tới hai người chúng ta!
Trong lòng Phó Thư Bảo sớm toát lên một mảnh kinh hãi.
Trước khi động thủ, hắn ước định thực lực của đối phương đạt tới trình độ lớn nhất, nhưng vẫn đánh giá thấp thực lực gã thần bí kia.
Thực lực của gã thần bí kia giống như biển rộng vô bờ bến, không thể đo được độ rộng của hắn, không thể đô được chiều sâu của hắn. Mà hắn công kích Tiểu Thanh và Phó Thư Bảo giống như cuộn sóng cuộn trào mãnh liệt vuốt vuốt con thuyền nhỏ yếu đuối!
Chuyện này sao có thể, cho dù Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ chân chính thủ vệ Thiên Không nữ thần tại Thánh Thập Tự Sơn, tối đa cũng chỉ có thể đạt được trình độ như vậy. Tư Thản Sâm làm thế nào có thể mới người này tới giúp đỡ?
- Mạnh như vậy, khó có thể tưởng tượng, vượt xa phỏng đoán của ta...Lẽ nào, hắn sự dụng Lực Luyện Khí lợi hại gì đó?
Trong lòng Phó Thư Bảo bỗng nhiên nghĩ tới điểm này. Thực lực người mặc hắc y kia cư nhiên cao thâm khó lường, nhưng hắn tin tưởng không thể đạt được trình độ như Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ chân chính, rất có thể hắn sử dụng Lực Luyện Khí kinh khủng gì đó!
Hí! Quang mang kinh khung lại thoáng hiện lần nữa. Phá vỡ hư không, bổ ngang đại địa ầm ầm chém tới.
Lúc này đây, Phư Bảo và Tiểu Thanh không hề tái liên hợp vận dụng lực lượng lực khí ngưng luyện thành vòng bảo hộ chống lại quang đao kinh khủng kia, mà là nhanh chóng tránh sang hai bên, tránh xa cự ly khoảng hơn trăm thước.
Ầm! Quang đao bổ vào đại địa. Đại địa một mảnh rung dộng, mặt đất bất chợt bị bổ thành khe sâu thật lớn, bốn cạnh nhẵn bóng, khói xanh ứa ra. Phòng ốc bị đao phong lướt qua, toàn bộ bị chém thành mảnh nhỏ, nhỏ tới mức không thể nhỏ hơn. May mắn chính là trước khi cuộc quyết đấu phát sinh, mọi người vây xem đã trốn tới nơi an toàn, nếu không chịu một đao này, không biết tử thương bao nhiều.
Tuy rằng tránh né khỏi phạm vi quang đao công kích, nhưng Phó Thư Bảo vẫn cảm thấy kình khí xuy xuy quanh thân hắn, có một loại cảm giác giống như cơn lốc cuồng mãnh thổi gốc cây nhỏ yếu đuối, bất cứ lúc nào cũng có thể bẻ gãy, nhổ tận gốc!
Nếu như tiếp tục như vậy, chỉ chút sơ xuất sẽ bị chém thành mảnh nhỏ, đầu khớp xương biến thành bột phấn không sót lại chút gì. Địch nhân cường thế như vậy, nhanh chóng tránh trốn chính là lựa chọn tốt nhất, thế nhưng, không đợi Phó Thư Bảo kêu gọi Tiểu Thanh và Hồ Nguyệt Thiền dẫn người bỏ trốn, Tư Thản Sâm đã thấy rõ tâm cơ của hắn, đúng lúc chặn ngang đường lui.
- Muốn chạy sao? Ta sớm đã đề phòng loại tiểu nhân hèn mọn này sử dụng thủ đoạn hạ lưu như vậy! Cho nên...Chết đi!
Toàn thân bao phủ bởi mây đen, thiểm điện, lôi minh, Tư Thản Sâm nhất tâm chặn đường Phó Thư Bảo rút lui, lập tức triển khai công kích liên miên không ngớt về phía Phó Thư Bảo.
Bất cứ khi nào đều có thể chịu ảnh hưởng bởi quang đao chém, ưu thế về tốc độ của Phó Thư Bảo không còn sót lại chút gì, thân thể cực kỳ linh hoạt bị suy giảm lớn. Lực lượng tu vi của hắn so với Tư Thản Sâm vốn kém hơn một bậc, lúc này chiến đấu với Tư Thản Sâm, mặc dù có Nhất Nguyên Chiến Kỹ tinh diệu nhưng không thể cứu vãn tình thế, rất nhanh rơi vào tình thế bị động chịu đòn.
- Cơ hội đã tới, Tư Thản Sâm tránh ra!
Một đạo thanh âm xót xa đột nhiên vang lên trong tai Tư Thản Sâm.
Tư Thản Sâm mạnh mẽ chém xuống một quyền, thiểm điện quấn trên cánh tay giống như vài con mãng xà công kích về phía Phó Thư Bảo, đồng thời thân thể hắn liền tách rời, vọt ra xa hơn trăm thước.
Rầm! Trong hừ không lại bạo phát thanh âm xé rách, một đạo quang đao kinh khủng đánh về phía Phó Thư Bảo đang bị luồng thiểm địa giống như vài con mãng xà quấy nhiễu.
Trong tình thế nghìn cân treo sợi tóc, chỉ cần sơ xuất nhỏ, thân thể sẽ vỡ thành mảnh nhỏ.
Ngay khi nguy cơ xuất hiện, đột nhiên trên thân thể Phó Thư Bảo phát sinh hỏa diễm băng tuyết, toàn thân lực lượng phân thân mang theo hỏa diễm băng tuyết đột nhiên xông thẳng về phía quang đao.
Ầm ầm ầm! Đè nén và bạo tạc chỉ trong nháy mắt, năng lượng thật lớn thả ra khiến thiên địa chấn động mạnh. Năng lượng sóng xung kích thật mạnh dời núi lấp biển để thân thể Phó Thư Bảo cuộn trào rơi xuống mặt đất, giống như diều đứt dây. Nhưng bất luận thế nào đi nữa, một kích người thần bí kia và Tư Thản Sâm liên thủ đã hoàn toàn bị hắn phá giải!
Đổi lại là Tiểu Thanh, cũng không thể xem thường nhất chiêu phá giải hợp kích chém tận giết tuyệt này.
- Đáng ghét! Hắn là con gián đánh không chết sao?
Hóa ra, gã thần bí kia luôn luôn trốn trên trời cao! Từ trên cao nhìn xuống quan sát tất cả mọi chuyện phát sinh!
- Hắn thực sự có thể chịu đựng được, bây giờ mới hiện thân.
Ánh mắt Phó Thư Bảo di chuyển nhìn tới khoảng không trên đỉnh đầu.
Một điểm đen bỗng nhiên xuất hiện, từ từ đánh xuống. Nhưng khoảng cách vẫn cách rất xa, không thể nhìn rõ diện mạo của hắn. Chỉ là dựa vào thân hình hắn mơ hồ có thể phán đoán, toàn thân hắn khoác một kiện áo choàng hắc sắc, nhìn không béo không gầy, cũng không cao không lùn.
Đổi lại là Phó Thư Bảo, lúc này tại thời khắc mấu chốt, hắn cần phải mang theo kim quang vạn trượng, cờ màu lay động, đồng nam đồng nữ mang cánh hóa tươi khai sáng tràng diện long trọng và đồ sộ.
Bộ dáng hắn quá trầm lắng. Trầm lắng tới mức khiến người ta phải hoài nghi, từ trên trời giáng xuống, chỉ là một kiện áo choàng xuy xuy thổi hạ xuống mặt đất.
Thế nhưng, trầm lắng như vậy khiến người ta không thể nhìn thấy diện mạo của hắn, lại khiến người ta cảm thấy bí hiểm, áp lực cực lớn giống như hòn núi lớn đè nén xuống phía dưới!
Ngẩng đầu nhìn lên, một màn hàn quang bỗng nhiên cắt ngang hư không, trong nháy mắt đánh xuống!
- Chủ nhân cẩn thận!
Tiểu Thanh bỗng nhiên kinh hãi hét một tiếng!
Đó là lưỡi đao thật lớn ngưng luyện năng lượng mà thành!
Cự ly cách xa ít nhất hàng nghìn thước, người kia dĩ nhiên có thể sử dụng phương thức này giết địch! Kỳ thực lực lượng đạt tới mức khiến người ta khó có thể tưởng tượng!
Rộng trăm thước, dài nghìn thước, đao quang ngưng luyện như vậy chính là vận dụng nhánh biến hóa thuộc về nguyên tố hỏa tới cực hạn. Nó vừa xuất hiện, không khí trong hư không nhất thời rực nóng, sóng nhiệt bức thân, nhiệt độ này kỳ thực có thể hòa tan sắt thép!
Lực tràng lực khí của Phó Thư Bảo và Tiểu Thanh nhất thời kết hợp thành một thể thống nhát, hình thành vòng lực lượng bảo hộ cực lớn, tính chất hai tầng, cường độ hai tầng, dùng để chống đỡ quang đao chém tới.
Ầm ầm ầm! Quang đao chém tới vòng lực lượng bảo hộ của Phó Thư Bảo và Tiểu Thanh, thoáng chốc tiếng nổ cực mạnh nhất thời truyền khắp hư không. Hỏa quang chói lọi khiến người hoa mắt, kình khí cuồng phong khuếch tán bay đi, khí thế kia quả thực phẫn nộ giống như biển rộng, gạt bỏ tất cả bắn về nơi xa.
Quang đao hóa thành vết lốm đốm bay khắp bầu trời, tiêu thất trong hư không.
Phốc xuy, yết hầu Phó Thư Bảo ngưng động, miệng há lớn phun ra một ngụm tiên huyết.
Tiểu Thanh nắm giữ lực chống đỡ mạnh hơn Phó Thư Bảo nhưng khóe miệng cũng tràn ra một tia tiên huyết đỏ sẫm, khuôn mặt một mảnh tái nhợt!
- Mẹ kiếp, lẽ nào lực lượng tu vi của hắn đột phá cảnh giới Đại Vô Vũ Trụ Lực rồi sao? Ta và Tiểu Thanh liên thủ chống đỡ, hắn cư nhiên có thể vận dụng một kích gây thương tổn tới hai người chúng ta!
Trong lòng Phó Thư Bảo sớm toát lên một mảnh kinh hãi.
Trước khi động thủ, hắn ước định thực lực của đối phương đạt tới trình độ lớn nhất, nhưng vẫn đánh giá thấp thực lực gã thần bí kia.
Thực lực của gã thần bí kia giống như biển rộng vô bờ bến, không thể đo được độ rộng của hắn, không thể đô được chiều sâu của hắn. Mà hắn công kích Tiểu Thanh và Phó Thư Bảo giống như cuộn sóng cuộn trào mãnh liệt vuốt vuốt con thuyền nhỏ yếu đuối!
Chuyện này sao có thể, cho dù Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ chân chính thủ vệ Thiên Không nữ thần tại Thánh Thập Tự Sơn, tối đa cũng chỉ có thể đạt được trình độ như vậy. Tư Thản Sâm làm thế nào có thể mới người này tới giúp đỡ?
- Mạnh như vậy, khó có thể tưởng tượng, vượt xa phỏng đoán của ta...Lẽ nào, hắn sự dụng Lực Luyện Khí lợi hại gì đó?
Trong lòng Phó Thư Bảo bỗng nhiên nghĩ tới điểm này. Thực lực người mặc hắc y kia cư nhiên cao thâm khó lường, nhưng hắn tin tưởng không thể đạt được trình độ như Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ chân chính, rất có thể hắn sử dụng Lực Luyện Khí kinh khủng gì đó!
Hí! Quang mang kinh khung lại thoáng hiện lần nữa. Phá vỡ hư không, bổ ngang đại địa ầm ầm chém tới.
Lúc này đây, Phư Bảo và Tiểu Thanh không hề tái liên hợp vận dụng lực lượng lực khí ngưng luyện thành vòng bảo hộ chống lại quang đao kinh khủng kia, mà là nhanh chóng tránh sang hai bên, tránh xa cự ly khoảng hơn trăm thước.
Ầm! Quang đao bổ vào đại địa. Đại địa một mảnh rung dộng, mặt đất bất chợt bị bổ thành khe sâu thật lớn, bốn cạnh nhẵn bóng, khói xanh ứa ra. Phòng ốc bị đao phong lướt qua, toàn bộ bị chém thành mảnh nhỏ, nhỏ tới mức không thể nhỏ hơn. May mắn chính là trước khi cuộc quyết đấu phát sinh, mọi người vây xem đã trốn tới nơi an toàn, nếu không chịu một đao này, không biết tử thương bao nhiều.
Tuy rằng tránh né khỏi phạm vi quang đao công kích, nhưng Phó Thư Bảo vẫn cảm thấy kình khí xuy xuy quanh thân hắn, có một loại cảm giác giống như cơn lốc cuồng mãnh thổi gốc cây nhỏ yếu đuối, bất cứ lúc nào cũng có thể bẻ gãy, nhổ tận gốc!
Nếu như tiếp tục như vậy, chỉ chút sơ xuất sẽ bị chém thành mảnh nhỏ, đầu khớp xương biến thành bột phấn không sót lại chút gì. Địch nhân cường thế như vậy, nhanh chóng tránh trốn chính là lựa chọn tốt nhất, thế nhưng, không đợi Phó Thư Bảo kêu gọi Tiểu Thanh và Hồ Nguyệt Thiền dẫn người bỏ trốn, Tư Thản Sâm đã thấy rõ tâm cơ của hắn, đúng lúc chặn ngang đường lui.
- Muốn chạy sao? Ta sớm đã đề phòng loại tiểu nhân hèn mọn này sử dụng thủ đoạn hạ lưu như vậy! Cho nên...Chết đi!
Toàn thân bao phủ bởi mây đen, thiểm điện, lôi minh, Tư Thản Sâm nhất tâm chặn đường Phó Thư Bảo rút lui, lập tức triển khai công kích liên miên không ngớt về phía Phó Thư Bảo.
Bất cứ khi nào đều có thể chịu ảnh hưởng bởi quang đao chém, ưu thế về tốc độ của Phó Thư Bảo không còn sót lại chút gì, thân thể cực kỳ linh hoạt bị suy giảm lớn. Lực lượng tu vi của hắn so với Tư Thản Sâm vốn kém hơn một bậc, lúc này chiến đấu với Tư Thản Sâm, mặc dù có Nhất Nguyên Chiến Kỹ tinh diệu nhưng không thể cứu vãn tình thế, rất nhanh rơi vào tình thế bị động chịu đòn.
- Cơ hội đã tới, Tư Thản Sâm tránh ra!
Một đạo thanh âm xót xa đột nhiên vang lên trong tai Tư Thản Sâm.
Tư Thản Sâm mạnh mẽ chém xuống một quyền, thiểm điện quấn trên cánh tay giống như vài con mãng xà công kích về phía Phó Thư Bảo, đồng thời thân thể hắn liền tách rời, vọt ra xa hơn trăm thước.
Rầm! Trong hừ không lại bạo phát thanh âm xé rách, một đạo quang đao kinh khủng đánh về phía Phó Thư Bảo đang bị luồng thiểm địa giống như vài con mãng xà quấy nhiễu.
Trong tình thế nghìn cân treo sợi tóc, chỉ cần sơ xuất nhỏ, thân thể sẽ vỡ thành mảnh nhỏ.
Ngay khi nguy cơ xuất hiện, đột nhiên trên thân thể Phó Thư Bảo phát sinh hỏa diễm băng tuyết, toàn thân lực lượng phân thân mang theo hỏa diễm băng tuyết đột nhiên xông thẳng về phía quang đao.
Ầm ầm ầm! Đè nén và bạo tạc chỉ trong nháy mắt, năng lượng thật lớn thả ra khiến thiên địa chấn động mạnh. Năng lượng sóng xung kích thật mạnh dời núi lấp biển để thân thể Phó Thư Bảo cuộn trào rơi xuống mặt đất, giống như diều đứt dây. Nhưng bất luận thế nào đi nữa, một kích người thần bí kia và Tư Thản Sâm liên thủ đã hoàn toàn bị hắn phá giải!
Đổi lại là Tiểu Thanh, cũng không thể xem thường nhất chiêu phá giải hợp kích chém tận giết tuyệt này.
- Đáng ghét! Hắn là con gián đánh không chết sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.