Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 625: Sự kiện sắc dụ

Lý Nhàn Ngư

14/05/2014

Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long chậm rãi đi tới, chính là bộ dáng mà trước giờ Phó Thư Bảo chưa từng bao giờ gặp qua. Hai tỷ muội khẽ lộ nhẹ bộ ngực sữa, trong đôi mắt to thoáng có chút thu ba nhộn nhạo. Những bước đi như mèo của các nàng mặc dù có chút cứng ngắc, nhưng mà trời sinh có một cặp đùi đẹp hoàn mỹ, một chút cũng không ảnh hưởng đến mỹ cảm cùng với lực mỵ hoặc của các nàng.

Ánh mắt thoáng đảo qua thân thể mềm mại của Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị. Cả hai tỷ muội không chỉ bộ dáng giống nhau như đúc, thậm chí ngay cả dáng người cũng không hề khác nhau. Chiều cao như nhau, gầy ốm như nhau, thậm chí ngay cả kích thước cùng với độ cao của bộ ngực sữa cũng giống hệt nhau, khó có thể nhận ra ai lớn ai nhỏ.

- Bộ dáng này… chẳng lẽ hai nàng Long nữ ngu ngốc kia muốn sắc dụ ta sao? Nghĩ muốn một phen đem thứ kia đoạt lấy sao?

Trong lòng Phó Thư Bảo một mảnh vui vẻ:

- Ta chẳng qua muốn xem thử xem, bằng vào các ngươi, làm như vậy, các ngươi sẽ làm gì được ta a!

Chậm rãi đi đến, tâm tình của hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long cũng càng lúc càng khẩn trương hơn. Các nàng đang làm chuyện tình mà các nàng cho tới bây giờ cũng chưa từng làm qua, cũng không bao giờ nghĩ rằng sẽ làm. Không nói đến chuyện không có kinh nghiệm, tính bài xích theo bản năng, khiến cho cảm giác phi thường phức tạp. Chẳng qua, bất luận trong lòng có khó chịu đến đâu, căm tức đến đâu, hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long vẫn là đem tâm tình che giấu lại, đều tự bày ra khuôn mặt tươi cười, một trái một phải đi tới bên cạnh Phó Thư Bảo.

- Hì hì… Phó công tử, ngươi đang làm gì vậy?

Long Ngọc Nhị cười lên, nói. Tiếng cười của nàng tương đối miễn cưỡng, mà nụ cười của nàng cũng tương đối miễn cưỡng.

- Đúng rồi! Phó công tử, đem khuya tĩnh lặng, ngươi một mình ở trong này làm gì vậy?

Long Ngọc Nhất cũng không chịu lùi bước, phối hợp với muội muội tiến hành chiến đấu.

Phó Thư Bảo cười lên ha hả:

- Ta không làm gì cả, chỉ là các ngươi, các ngươi nghĩ muốn làm gì?

- Chúng ta… chúng ta…

Long Ngọc Nhị đem một cánh tay ngọc khoác lên trên vai của Phó Thư Bảo. Miệng nàng mặc dù không thể đem câu nói kia nói ra, nhưng mà khống chế cánh tay, cấp cho Phó Thư Bảo một cái ám chỉ, cũng có thể làm được a.

Long Ngọc Nhất liếc mắt nhìn Long Ngọc Nhị, phát hiện ra muội muội của nàng đang nhìn lại nàng. Nàng ta liền cuống quýt đem một cánh tay khoác lên trên đầu vài của Phó Thư Bảo. Đây là chuyện mà hai tỷ muội bọn họ đã thương lượng rồi, một khi đã muốn sắc dụ Phó Thư Bảo, như vậy tất nhiên phải có hy sinh, mà đã có hy sinh, căn cứ theo nguyên tắc công bằng, Long Ngọc Nhị sờ Phó Thư Bảo bao nhiêu, Long Ngọc Nhất nàng cũng phải sờ Phó Thư Bảo bấy nhiêu, mà ngược lại cũng vậy.

Bả vai bị hai cánh tay nhỏ bé nhu nhược không xương khẽ vuốt, Phó Thư Bảo cũng có cảm giác khóc cười đều không được. Hắn thầm nghĩ:

- Sắc dụ cũng không chuyên nghiệp như vậy, còn có thể có tiền đồ gì nữa? Chẳng qua, một khi đã dâng đến tận cửa như vậy, đùa giỡn một chút cũng không phải không thể a!

- Cái tên gia hỏa háo sắc này, ngày hôm nay như thế nào lại thành thật như vậy chứ?

Nhìn thấy Phó Thư Bảo vẫn quy quy củ củ ngồi ở đó, không có phản ứng gì thêm nữa, trong lòng Long Ngọc Nhị nhất thời buồn bực. Nàng ta lập tức làm ra thêm một cái động tác lớn mật hơn nữa, đem một cái chân xinh đẹp chậm rãi nâng lên, gác hờ lên trên tảng đá mà Phó Thư Bảo đang ngồi đó.

Cái chân của Long Ngọc Nhị thon dài mà không có cảm giác mập mạp, không hề có một tia tỳ vết nào cả, trình độ da thịt non mịn có thể so sánh với băng tuyết. Nhưng mà cái này cũng không phải trọng điểm, trọng điểm chính là với tư thế như vậy của nàng, với ánh mắt của Phó Thư Bảo, có thể dễ dàng nhìn thấy bộ vị thần bí ở giữa hai chân của nàng. Ở nơi đó, có một cái tiểu khố bảy màu nhỏ. Không hề nghi ngờ, đó chính là một bộ phận của Thất Thải Thần Long Giáp. Chỉ cần nàng nguyện ý, ý niệm chỉ thị một chút, thì cái tiểu khố bảy màu kia sẽ tự động cởi bỏ, hoặc là biến thành hình dạng một sợi dây tinh tế này nọ.

Không đợi Phó Thư Bảo nhìn đủ, Long Ngọc Nhất cũng đã áp dụng hành động lớn mật giống như vậy. Nàng cũng đem một cái chân phấn ngọc của mình gác lên trên tảng đá. Động tác vươn lên chậm rãi, theo cái động tác khoác chân nhẹ nhàng đó, mảnh da thịt tuyết trắng cũng đập thẳng vào mi mắt của Phó Thư Bảo, cuối cùng khi thời điểm đặt chân lên trên tảng đá, một cái tiểu khố bảy màu cũng tiến nhập vào trong tầm mắt của hắn. Trạng thái bó buộc chặt chẽ, đem một mảnh màu mỡ nơi đó hoàn toàn lộ rõ ra ngoài.



Phó Thư Bảo vốn dĩ vẫn đang duy trì ba phần bình tĩnh, vẫn là tư thế như lão tăng ngồi ở chỗ của mình, nhưng mà đến khi hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long áp dụng loại hành động lớn mật như vậy, rốt cuộc hắn cũng không ngồi yên được nữa. Một cỗ nhiệt lưu chợt chậm rãi sinh ra trong bụng hắn, lan tràn lên, khiến cho hắn nóng rực, trong lòng cảm thấy khó chịu.

- Có tác dụng rồi…

Trong lòng Long Ngọc Nhị âm thầm thở ra một hơi, lập tức liền cười dài, nói:

- Hai tỷ muội chúng ta, kỳ thật… đã ngưỡng mộ công tử từ lâu! Tâm ý của chúng ta, ngươi phải biết rõ a!

- Thật không?

Phó Thư Bảo đã là một bộ dáng ý loạn tình mê. Hai mắt của hắn, bên phải liếc nhìn Long Ngọc Nhất, bên trái liếc nhìn Long Ngọc Nhị. Hai cái tiểu khố bảy màu nhỏ kia chính là đối tượng mà hắn quan sát. Hắn tham lam muốn phát giác ra bí mật bên trong đó, đáng tiếc là có Thất Thải Thần Long Giáp, cho dù hắn vận dụng thị lực mạnh mẽ đến đâu, có thể nhìn thấu được vách tường bình thường, cũng đừng hòng nhìn xuyên qua cái tiểu khố mỏng như cánh ve kia được.

Người ta đã có chuẩn bị mà đến, há có thể dễ dàng cho ngươi thực hiện được ý đồ cơ chứ?

- Phó công tử, ngươi một phen đem Thiên Long Bí Luyện Thuật giao cho chúng ta đi, chúng ta sẽ cho ngươi toại nguyện, có được không?

Long Ngọc Nhất cũng nhẹ nhàng nói. Thanh âm của nàng, có một loại nhu tình mật ý nồng đậm.

Thời điểm khai triển tiến công lần này, chính là lúc tiến hành tổng tiến công. Lộ ra át chủ bài, một khi Phó Thư Bảo bị mê hoặc, xuất ra Thiên Long Bí Luyện Thuật, hai tỷ muội sẽ cướp lấy bí tịch chạy lấy người, bỏ mặc Phó Thư Bảo một mình ngủ lại trên tảng đá, chứ không phải là ba người cùng ngủ bên trên cái tảng đá đủ rộng lớn kia.

Thanh âm ở bên tai, huyễn huyễn thật thật. Bộ dáng của các nàng cũng là huyễn huyễn thật thật. Trong lòng Phó Thư Bảo hiểu được, đây nhất định là do hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long đã sử dụng ra một vài thủ đoạn mê hoặc tâm trí gì đó mà hắn không quen biết của Thần Long Tộc, cùng loại với thuật thôi miên này nọ. Nếu như là trước kia, hắn quyết không có khả năng chống đỡ được cái loại thủ đoạn này của hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long. Nhưng mà hiện tại, hắn đã là tồn tại tiếp cận với Thần nhất, loại kỹ xảo nhìn qua như thần bí này, ở trong mắt hắn, kỳ thật giống như ăn một đĩa hạt đậu, một chút nhỏ nhặt mà thôi.

Tại thời điểm hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long áp dụng ra át chủ bài, mê hoặc Phó Thư Bảo bắt hắn một phen đem Thiên Long Bí Luyện Thuật giao ra, hai tay của Phó Thư Bảo đột nhiên triển khai, nhanh như tia chớp chụp thẳng lên cặp mông của hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long. Một tay một cái, mỗi một cái cũng đều co dãn như vậy, mười phần tinh mịn. Dưới hai bàn tay của hắn cũng mạnh mẽ sinh ra hai tiếng bốp bốp giòn giã. Cái thanh âm kia, ở bên trong rừng núi yên tĩnh đặc biệt rõ ràng hơn nhiều.

Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị nhất thời sửng sốt, bên trong cặp mắt lóe ra một tia thần quang tức giận, nhưng rất nhanh hai nàng tỷ muội liền áp chế xuống sự tức giận trong lòng mình, miễn cưỡng cười vui, đều tự vặn vẹo một chút vòng eo mềm nhuyễn như rắn nước của mình. Long Ngọc Nhị khẽ cười nhẹ, nói:

- Công tử, Thiên Long Bí Luyện Thuật cũng chưa từng cấp cho chúng ta a? Ngươi không cần nóng vội như vậy chứ?

Phó Thư Bảo cười nói:

- Các ngươi không phải là muốn hấp dẫn ta hay sao? Nếu như ta mãi quy quy củ củ ngồi như vậy, chẳng phải là có vẻ không phối hợp hay sao? Ta phối hợp các ngươi mà thôi!

- Ngươi…

Nhìn thấy thuật mê hoặc cũng không phát huy nửa điểm tác dụng, còn có bị Phó Thư Bảo phát hiện ra động cơ, Long Ngọc Nhị nhất thời không có tâm tình sắc dụ tiếp nữa.

Long Ngọc Nhất cũng vội vàng đem cái chân đang gác lên trên tảng đá rút trở xuống. Một khi đã bị vạch trần rồi, như vậy cũng không nhất thiết tiếp tục để tên sắc lang này chiếm tiện nghi nữa. Cái mông của nàng cũng nhẹ nhàng uốn éo, thoát ra khỏi bàn tay vuốt ve của Phó Thư Bảo. Nàng ta trừng lớn cặp mắt xinh đẹp, hung hăng nói:

- Phó Thư Bảo, chúng ta liền nói rõ ràng đi, ngươi không thể làm như vậy được! Chúng ta biết ngươi đã lấy được thứ kia tới tay rồi, nhưng mà, ngươi lại độc chiếm, ngươi xem chúng ta là cái gì đây? Là quân cờ có thể lợi dụng sao?

- Cái thứ kia quả thật đã rơi vào tay ta! Nếu như ta muốn hai tỷ muội các ngươi hầu hạ ta một đêm, ta liền đem thứ đó cho các ngươi, các ngươi có nguyện ý không?

Phó Thư Bảo đột nhiên cười nói, bộ dáng tà môn, hoàn toàn là hình dáng háo sắc.



- Ngươi…

Long Ngọc Nhị nhất thời chán nản. Nàng có xúc động muốn nhào lên đánh chết Phó Thư Bảo, nhưng lại không thể không áp chế xuống.

Long Ngọc Nhất nhất thời trầm mặc một chút, kiên quyết nói:

- Được rồi! Một lời đã định! Nhưng mà trước tiên chúng ta phải xem qua Thiên Long Bí Luyện Thuật đã!

- Tỷ tỷ…

Khuôn mặt Long Ngọc Nhị nhất thời đỏ bừng lên một trận. Tuy rằng nàng ta là tỷ tỷ, nhưng mà như thế nào có thể thay mặt mình đáp ứng cái yêu cầu đó cơ chứ?

Long Ngọc Nhất quả quyết nói:

- Thiên Long Bí Luyện Thuật đối với chúng ta mà nói phi thường quan trọng, không thể không lấy được. Muội muội, chúng ta đều phải có giác ngộ hy sinh!

Lúc này Long Ngọc Nhị mới khẽ gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn về phía Phó Thư Bảo, cũng không biết kế tiếp nên làm gì nữa.

Đúng lúc này, Thất Thải Thần Long Giáp trên người của Long Ngọc Nhất chậm rãi mấp máy, trở nên càng ngày càng mỏng, có dấu hiện dần dần biến mất. Theo Thất Thải Thần Long Giáp càng ngày càng mỏng đi, thân hình xinh đẹp của nàng cũng dần dần hiển lộ ra. Núi cao đèo thấp, da thịt như tuyết, xinh đẹp khiến người ta phải rung động. Bộ ngực sữa căng tròn no đủ, hai nụ hoa phấn hồng nhàn nhạt khẽ đứng trên đỉnh cao nhất sừng sững, phi thường bắt mắt. Thậm chí ngay cả cái rốn nhỏ cũng giống như là một con suối chứa đầy cam lộ, uống nhẹ một ngụm, có thể say mê cả đời. Cái tiểu khố bảy màu kia cũng càng ngày càng thông thấu dần. Trước khi nó hoàn toàn biến mất, cái mảnh đất thần bí mà nó che giấu cũng dần dần hiển lộ ra. Mảnh đất phi thường màu mỡ, không có một chút dấu vết của bèo rong, bộ dáng trơn bóng đáng yêu vô cùng!

Long Ngọc Nhị cũng áp dụng động tác giải giáp hoàn toàn giống hệt. Thân thể của nàng giống hệt như đúc của Long Ngọc Nhất, sự xinh đẹp của nàng cũng đồng dạng khiến người ta cảm thấy rung động. Nhưng mà lúc này, Phó Thư Bảo rốt cuộc cũng phát hiện ra điểm khác nhau duy nhất của hai tỷ muội song sinh, đó là bên dưới cái tiểu khố bảy màu đồng dạng sắp sửa biến mất, của Long Ngọc Nhất là trơn bóng đáng yêu như ngọc, thì Long Ngọc Nhị lại là một mảnh bèo rong rậm rạp tươi tốt.

- Ngươi… còn chờ cái gì nữa?

Đã làm ra đến trình độ như vậy rồi, cặp má ngọc của Long Ngọc Nhất đã sớm đỏ bừng một mảnh, xấu hổ không nói nên lời.

Phó Thư Bảo đột nhiên hít mạnh một hơi, đem Thiên Long Bí Luyện Thuật từ bên trong Long giới phóng xuất ra. Thân thể của hắn cũng trong khoảnh khắc biến mất bên trên nham thạch, chợt lại xuất hiện bên cạnh ngọn lửa trại, cũng chính là địa phương lúc trước hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long thương lượng chuyện tình sắc dụ hắn. Thanh âm của hắn truyền ra:

- Phó Thư Bảo ta tuy rằng háo sắc, nhưng cũng có giới hạn! Ta lấy được Thiên Long Bí Luyện Thuật, không có lập tức nói cho các ngươi, mặc kệ các ngươi có tin tưởng hay không, ta chính là không có tâm tư muốn nuốt riêng một mình. Ta chỉ là muốn tìm kiếm một chút manh mối hữu dụng mà thôi. Hiện tại, nó đã là của các ngươi, chỉ là ta đối với bí thuật tự luyện chính mình ở cuối cùng cảm thấy có chút hứng thú. Nếu như các ngươi nghĩ thấy có thể, vậy thì sao chép lại cho ta một phần đi. Mặt khác, ta cũng không cần các ngươi phải hy sinh thân thể của mình để lấy lòng ta. Sau khi ta tìm được manh mối, sẽ dẫn các ngươi rời khỏi nơi này!

Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị cũng đều trừng lớn cặp mắt nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo, lại nhìn nhìn một chút Thiên Long Bí Luyện Thuật đặt bên trên tảng đá. Cả hai tỷ muội ngây người cả nửa ngày cũng không tỉnh thần lại. Giờ phút này trong lòng hai tỷ muội cũng đều đang nghĩ cùng một vấn đề: Chẳng lẽ, chúng ta đã nhìn lầm hắn rồi sao?

Bởi vì mải mê suy nghĩ, nên hai tỷ muội cũng không có trong lúc nhất thời khôi phục lại độ dày của Thất Thải Thần Long Giáp, vì thế cho nên thời điểm khi các nàng suy nghĩ, hồn nhiên không phát giác ra, một cặp ánh mắt phát ra thần quang hưng phấn, đang tham lam thưởng thức toàn bộ thân thể của các nàng, bộ ngực sữa, cặp mông tròn, hai tòa ngọc nữ phong này nọ… toàn bộ hết thảy mọi thứ!

- Con mẹ nó! Ta đây là…

Gã nam nhân đang ngồi bên cạnh đống lửa trại, thời điểm này trong lòng lại đang tự trách:

- Ta đây là giả vờ chơi trò người tốt, hay là… ta đang thả dây dài câu cá lớn đây?

Hắn nghĩ mãi cũng không thể hiểu nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tài Đọa Lạc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook