Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa
Chương 269: Hiền vương tặng thuốc
Đang cập nhập
19/10/2021
“Dạ, Nương nương.” Quản gia sau khi nghe xong, nhanh chóng chỉ huy bọn hạ nhân chuyển lễ vật đi.
Tiếp đãi xong những vị khách này, những người khách biết rõ không thể ở lại quá lâu, để tránh quấy rầy Ly vương nghỉ ngơi, vậy nên toàn bộ bọn họ rất biết điều rời khỏi Ly vương phủ.
Sau khi Triệu vương và Triệu vương phi an ủi Vân Nhược Linh mấy câu, cũng rời đi rồi.
Lúc này, trong góc phòng đó, có một người mặc thường phục màu xanh lá, nam tử trung niên mặc y phục quản gia đứng lên, thắng nhóc phía sau hắn trong tay cầm một phần lễ vật, hai người đi qua phía Vân Nhược Linh.
“Bái kiến Ly vương Phi, Trưởng công chúa, lão nô là quản gia Lý Khánh của Hiền Vương Phủ, Hiền vương rất lo cho thương thế của Ly vương, đặc biệt lệnh lão nô tới tặng cho vương gia thánh dược chữa thương do Thanh Vân đại sư đặc chế, thuốc mỡ Băng Hàn Ngọc Lộ.” Quản gia nói.
“Thuốc mỡ Băng Hàn Ngọc Lộ?” Nam Cung Nguyệt vừa nghe, lập tức kích động đến hai mắt mở to.
Trưởng công chúa cũng nói: “Hiền Vương vậy mà có thuốc mỡ Băng hàn Ngọc Lộ của Thanh Vân đại sư? Đây chính là thánh dược chữa thương, có thuốc này rồi, vết thương của hoàng đệ chắc chắn rất nhanh liền tốt lên. Như vậy, bổn cung liền thay hoàng đệ đa tạ Hiền vương.”
“Trưởng công chúa chở nên khách khí, Hiền vương còn nói, nếu như Ly vương phủ có việc dùng tới ngài ấy, cứ việc nói cho ngài ấy, chỉ cần ngài ấy có thể làm được, chắc chắn sẽ không chối từ.”
“Hiền vương có lòng rồi, không biết bệnh tình của Hiền vương thế nào rồi?” Trưởng công chúa ân cần hỏi.
Hiền vương là một trong những nhi từ của Sở Dao, ít có hoàng tử đối tốt với tỷ đệ bọn họ.
“Bẩm công chúa, bệnh tình của Hiền vương gần đây ngày càng chuyển biến xấu đi, e rằng…” Quản gia nói đến đây, hốc mắt lập tức ướt, tạm thời không nói tiếp.
Trưởng công chúa lo lắng nói: “Bệnh tình của hắn trở nên rất nghiêm trọng sao? Trước đây đều rất ổn định, xem ra, nhất định phải đi thăm danh y thêm một lần, hi vọng có thể tìm được danh y chữa trị tốt bệnh của hắn.” y
“Ôi, ngay cả danh y Thanh Vân đại sư lợi hại như vậy, đều bó tay chịu thua trước bệnh của Hiền vương, người khác càng không dám mong đợi. Lão nô bây giờ chỉ nghĩ chăm sóc cho Hiền vương thật tốt, để ngài ấy vui vẻ nhiều thêm chút.”
“Ngay cả Thanh Vân đại sư đều trị không khỏi bệnh, đích thực là hóc búa, bây giờ, bây giờ, chúng ta chỉ có thể đi cầu xin Bồ Tát phụ hộ cho Hiền vương thôi, thật hi vọng bệnh tình của Hiền vương có thể có chuyển biến tốt lên, ta vẫn đợi cùng hắn đánh cờ đây” Vẻ mặt Trưởng công chúa thành kính mà nói.
Vân Nhược Linh đảo mắt, người xưa quả thật là ngu muội.
Nếu như lời chỉ có thể cầu xin Bồ Tát là có thể trị khỏi bệnh, vậy còn cần đại phu làm gì chứ?
“Công chúa, vương phi, lão nô ra đây lâu quá rồi, cần quay về chăm sóc vương gia, lão nô không quấy rầy mọi người nữa, xin cáo từ trước.” Quản gia đó nói.
Trưởng công chúa ra lệnh cho các hạ nhân như nữ chủ nhân của vương phủ: “Được rồi, quản gia vất vả rồi, người đâu, mau đến tiễn quản gia ra ngoài.”
Sau khi tiễn quản gia của Hiền vương phủ đi, Trưởng công chúa chỉ thuốc mỡ Băng Hàn Ngọc Lộ ở trên bàn, lạnh lùng nói với Vân Nhược Linh: “ Ngươi còn đứng ngây ra đây làm cái gì? Còn không mau cầm thần dược này đem tới bôi cho hoàng đệ đi”
Nhìn thấy dáng vẻ Trưởng công chúa kiêu ngạo ra lệnh, Vân Nhược linh lập tức khó chịu, nàng lạnh lùng cau mày: “Xin lỗi, ta còn có việc, công chúa muốn cầm, thì nhấc cao bàn chân quý giá lên, tự mình cầm qua đó, xin thứ cho ta không đi cùng.”
Nàng tốt xấu gì cũng là vương phi của Ly vương phủ, Trưởng công chúa này, mới ngày đầu tiên đến làm khách, đã dám sai khiến nàng như vậy.
Coi nàng là cái gì chứ?
Trưởng công chúa vừa nghe, lập tức giận đến sắc mặt nhăn nhó: “Láo xược, Vân Nhược Linh, ngươi lại dám nhục mạ bổn công chúa? Ai cho ngươi lá gan này?
“Xin hỏi ta nhục mạ tỷ lúc nào vậy?” Vân Nhược Linh ngoáy ngoáy lỗ tại của mình, liếc Nam Cung Nguyệt bên cạnh một cái.
Tiếp đãi xong những vị khách này, những người khách biết rõ không thể ở lại quá lâu, để tránh quấy rầy Ly vương nghỉ ngơi, vậy nên toàn bộ bọn họ rất biết điều rời khỏi Ly vương phủ.
Sau khi Triệu vương và Triệu vương phi an ủi Vân Nhược Linh mấy câu, cũng rời đi rồi.
Lúc này, trong góc phòng đó, có một người mặc thường phục màu xanh lá, nam tử trung niên mặc y phục quản gia đứng lên, thắng nhóc phía sau hắn trong tay cầm một phần lễ vật, hai người đi qua phía Vân Nhược Linh.
“Bái kiến Ly vương Phi, Trưởng công chúa, lão nô là quản gia Lý Khánh của Hiền Vương Phủ, Hiền vương rất lo cho thương thế của Ly vương, đặc biệt lệnh lão nô tới tặng cho vương gia thánh dược chữa thương do Thanh Vân đại sư đặc chế, thuốc mỡ Băng Hàn Ngọc Lộ.” Quản gia nói.
“Thuốc mỡ Băng Hàn Ngọc Lộ?” Nam Cung Nguyệt vừa nghe, lập tức kích động đến hai mắt mở to.
Trưởng công chúa cũng nói: “Hiền Vương vậy mà có thuốc mỡ Băng hàn Ngọc Lộ của Thanh Vân đại sư? Đây chính là thánh dược chữa thương, có thuốc này rồi, vết thương của hoàng đệ chắc chắn rất nhanh liền tốt lên. Như vậy, bổn cung liền thay hoàng đệ đa tạ Hiền vương.”
“Trưởng công chúa chở nên khách khí, Hiền vương còn nói, nếu như Ly vương phủ có việc dùng tới ngài ấy, cứ việc nói cho ngài ấy, chỉ cần ngài ấy có thể làm được, chắc chắn sẽ không chối từ.”
“Hiền vương có lòng rồi, không biết bệnh tình của Hiền vương thế nào rồi?” Trưởng công chúa ân cần hỏi.
Hiền vương là một trong những nhi từ của Sở Dao, ít có hoàng tử đối tốt với tỷ đệ bọn họ.
“Bẩm công chúa, bệnh tình của Hiền vương gần đây ngày càng chuyển biến xấu đi, e rằng…” Quản gia nói đến đây, hốc mắt lập tức ướt, tạm thời không nói tiếp.
Trưởng công chúa lo lắng nói: “Bệnh tình của hắn trở nên rất nghiêm trọng sao? Trước đây đều rất ổn định, xem ra, nhất định phải đi thăm danh y thêm một lần, hi vọng có thể tìm được danh y chữa trị tốt bệnh của hắn.” y
“Ôi, ngay cả danh y Thanh Vân đại sư lợi hại như vậy, đều bó tay chịu thua trước bệnh của Hiền vương, người khác càng không dám mong đợi. Lão nô bây giờ chỉ nghĩ chăm sóc cho Hiền vương thật tốt, để ngài ấy vui vẻ nhiều thêm chút.”
“Ngay cả Thanh Vân đại sư đều trị không khỏi bệnh, đích thực là hóc búa, bây giờ, bây giờ, chúng ta chỉ có thể đi cầu xin Bồ Tát phụ hộ cho Hiền vương thôi, thật hi vọng bệnh tình của Hiền vương có thể có chuyển biến tốt lên, ta vẫn đợi cùng hắn đánh cờ đây” Vẻ mặt Trưởng công chúa thành kính mà nói.
Vân Nhược Linh đảo mắt, người xưa quả thật là ngu muội.
Nếu như lời chỉ có thể cầu xin Bồ Tát là có thể trị khỏi bệnh, vậy còn cần đại phu làm gì chứ?
“Công chúa, vương phi, lão nô ra đây lâu quá rồi, cần quay về chăm sóc vương gia, lão nô không quấy rầy mọi người nữa, xin cáo từ trước.” Quản gia đó nói.
Trưởng công chúa ra lệnh cho các hạ nhân như nữ chủ nhân của vương phủ: “Được rồi, quản gia vất vả rồi, người đâu, mau đến tiễn quản gia ra ngoài.”
Sau khi tiễn quản gia của Hiền vương phủ đi, Trưởng công chúa chỉ thuốc mỡ Băng Hàn Ngọc Lộ ở trên bàn, lạnh lùng nói với Vân Nhược Linh: “ Ngươi còn đứng ngây ra đây làm cái gì? Còn không mau cầm thần dược này đem tới bôi cho hoàng đệ đi”
Nhìn thấy dáng vẻ Trưởng công chúa kiêu ngạo ra lệnh, Vân Nhược linh lập tức khó chịu, nàng lạnh lùng cau mày: “Xin lỗi, ta còn có việc, công chúa muốn cầm, thì nhấc cao bàn chân quý giá lên, tự mình cầm qua đó, xin thứ cho ta không đi cùng.”
Nàng tốt xấu gì cũng là vương phi của Ly vương phủ, Trưởng công chúa này, mới ngày đầu tiên đến làm khách, đã dám sai khiến nàng như vậy.
Coi nàng là cái gì chứ?
Trưởng công chúa vừa nghe, lập tức giận đến sắc mặt nhăn nhó: “Láo xược, Vân Nhược Linh, ngươi lại dám nhục mạ bổn công chúa? Ai cho ngươi lá gan này?
“Xin hỏi ta nhục mạ tỷ lúc nào vậy?” Vân Nhược Linh ngoáy ngoáy lỗ tại của mình, liếc Nam Cung Nguyệt bên cạnh một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.