Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa
Chương 215: Lần đầu tiên giết người
Đang cập nhập
31/08/2021
Sở Diệp Hàn lạnh lùng nhìn về phía Vân Nhược Linh: “Nếu như hắn ta không nói thì trước tiên chặt đứt một cánh tay của hắn ta đã.”
Vân Nhược Linh siết chặt bảo kiếm trong tay: “Vương gia, ta không thể xuống tay được. Ta chưa từng giết người bao giờ.”
“Ngươi không giết hắn thì hắn sẽ giết chúng ta, nhân từ với kẻ thù chính là tàn nhẫn đối với mình. Trước tiên người chặt tay phải của hắn đi đã!” Sở Diệp Hàn lại dặn dò lần nữa.
Hắn không tự mình cho là đúng giống như tên thủ lĩnh che mặt đó, bởi vì hắn ta khinh địch nên mới rơi vào tay bọn họ.
Chặt đứt tay phải của người này thì sức chiến đấu của hắn ta sẽ giảm xuống. Như vậy hãn sẽ không làm hại Vân Nhược Linh được nữa.
Bàn tay cầm kiếm của Vân Nhược Linh run rẩy, hai hàm răng của nàng sợ đến nỗi và vào nhau cầm cập: “Vương gia, ngay cả một con muỗi ta cũng chưa từng đập chết, sao ta có thể ra tay được chứ? Ta thật sự không làm được!”
Nàng là một thầy thuốc, việc chặt đứt tay của một người còn đau khổ hơn cả giết chết nàng.
Đúng vào lúc này, Sở Diệp Hàn nhận ra
tay phải của tên thủ lĩnh đeo mặt nạ đó vẫn
còn có thể cử động.
Hắn siết chặt tay vào với nhau, nếu như để cho tên kia ngưng tụ Chưởng Phong thì Vân Nhược Linh sẽ mất mạng.
Hắn ta lập tức trừng mắt nhìn Vân Nhược Linh với ánh mắt tức giận: “Nhanh lên, tay phải của hắn ta cử động rồi. Chờ đến khi hắn ta hồi phục lại trị giác thì người chết sẽ là chúng ta. Nếu như người muốn sống thì phải ác, muốn bảo vệ chính mình thì phải độc ác hơn hắn ta.”
Lúc này tên thủ lĩnh mặc đồ đen đột nhiên lên tiếng nói: “Ly Vương Phi, người chỉ là một Vương Phi của Ly Vương mà thôi. Bọn ta đã điều tra rồi, hắn ta vốn không hề yêu người, người hắn ta sủng ái chính là tiểu thiếp trong phủ của hắn ta. Chi bằng người quy phục Thánh Lăng Cung bọn ta, chỉ cần người đồng ý quy thuận Thánh Lăng Cung và giết Ly Vương giúp bạn ta, thánh chủ của bọn ta nhất định sẽ đối xử với người thật tốt. Với gương mặt xinh đẹp và y thuật của ngươi, ngươi ít nhất cũng có thể trở thành phu nhân thánh chủ.”
Vân Nhược Linh nở nụ cười lạnh lùng: “Phu nhân thánh chủ thì giỏi lắm sao? Ta không thèm thứ đó, ta thích làm Ly Vương Phi hơn.”
Nàng không phải là đứa trẻ ba tuổi, một khi nàng giết chết Sở Diệp Hàn thì tên thủ lĩnh mặc áo đen này sẽ buông tha cho nàng sao?”
“Hừ, người khinh thường giáo chủ của chúng ta không quan trọng, đó là bởi vì người không biết ngài ấy. Chờ đến khi người biết ngài ấy rồi, người sẽ nhận ra ngài ấy có tiên đồ hơn Ly Vương nhiều. Sau này ngài ấy nhất định sẽ cai quản thiên hạ, độc chiếm tử phương, vô cùng tôn quý. Mà Ly Vương của người sẽ khốn khổ khắp nơi, bị bao vây tử phía, trên dưới triều đình và họ hàng thân thích ai mà không phải là kẻ thù của hắn ta? Ai mà không muốn hắn ta chết sớm hơn? Người đi theo hắn ta không có tiền đồ gì cả, sớm muộn gì hắn ta cũng sẽ kéo người xuống nước, thay vì người mất mạng khi đi theo hắn ta thì chỉ bằng đến Thánh Lăng Cung của chúng ta. Chỉ cần ngươi giết chết hắn ta thì ta sẽ lập tức đưa người về Thánh Lăng Cung, dâng người cho thánh chủ đề người làm phu nhân thánh chủ của bảy mươi hai phải Cửu Phong chúng ta. Đến khi đó núi vàng núi bạc của Thánh Lăng Cung chúng ta đều là của ngươi, hàng vạn người dân đều nghe theo sai khiến của người, người sẽ là nữ nhân dưới một người trên vạn người. Nếu như người không tin ta, sợ ta nói dối người thì người có thể lấy dây trói ta lại trước, đi cùng ta trở về Thánh Lăng Cung. Tên thủ lĩnh mặc đồ đen tiếp tục dẫn dắt từng bước Vân Nhược Linh, ý muốn thuyết phục nàng.
Trong khi đang nói chuyện, tay của hắn đã dồn hết sức nằm chặt thành móng vuốt, chỉ cần sức lực của hắn ta hồi phục lại là có thể giết Sở Diệp Hàn.
Sở Diệp Hàn thấy vậy, đôi mắt tối sầm lại và nhìn về phía Vân Nhược Linh với vẻ mặt nguy hiểm: “Vân Nhược Linh, người còn ngây ra đó làm gì? Giết chết hắn đi, nếu như người không ra tay thì hắn ta sẽ giết chết người đó.”
Ban đầu hắn muốn bảo Vân Nhược Linh chém đứt tay của tên thủ lĩnh mặc đồ đen, sau đó sẽ tra hỏi người sai khiến hắn ta là ai.
Nhưng bây giờ nhìn tình hình hiện tại vẫn nên giết chết hắn ta, chỉ cần tên thủ lĩnh này còn thở thì hắn ta có thể sẽ giết ngược lại Vân Nhược Linh.
Vân Nhược Linh siết chặt bảo kiếm trong tay: “Vương gia, ta không thể xuống tay được. Ta chưa từng giết người bao giờ.”
“Ngươi không giết hắn thì hắn sẽ giết chúng ta, nhân từ với kẻ thù chính là tàn nhẫn đối với mình. Trước tiên người chặt tay phải của hắn đi đã!” Sở Diệp Hàn lại dặn dò lần nữa.
Hắn không tự mình cho là đúng giống như tên thủ lĩnh che mặt đó, bởi vì hắn ta khinh địch nên mới rơi vào tay bọn họ.
Chặt đứt tay phải của người này thì sức chiến đấu của hắn ta sẽ giảm xuống. Như vậy hãn sẽ không làm hại Vân Nhược Linh được nữa.
Bàn tay cầm kiếm của Vân Nhược Linh run rẩy, hai hàm răng của nàng sợ đến nỗi và vào nhau cầm cập: “Vương gia, ngay cả một con muỗi ta cũng chưa từng đập chết, sao ta có thể ra tay được chứ? Ta thật sự không làm được!”
Nàng là một thầy thuốc, việc chặt đứt tay của một người còn đau khổ hơn cả giết chết nàng.
Đúng vào lúc này, Sở Diệp Hàn nhận ra
tay phải của tên thủ lĩnh đeo mặt nạ đó vẫn
còn có thể cử động.
Hắn siết chặt tay vào với nhau, nếu như để cho tên kia ngưng tụ Chưởng Phong thì Vân Nhược Linh sẽ mất mạng.
Hắn ta lập tức trừng mắt nhìn Vân Nhược Linh với ánh mắt tức giận: “Nhanh lên, tay phải của hắn ta cử động rồi. Chờ đến khi hắn ta hồi phục lại trị giác thì người chết sẽ là chúng ta. Nếu như người muốn sống thì phải ác, muốn bảo vệ chính mình thì phải độc ác hơn hắn ta.”
Lúc này tên thủ lĩnh mặc đồ đen đột nhiên lên tiếng nói: “Ly Vương Phi, người chỉ là một Vương Phi của Ly Vương mà thôi. Bọn ta đã điều tra rồi, hắn ta vốn không hề yêu người, người hắn ta sủng ái chính là tiểu thiếp trong phủ của hắn ta. Chi bằng người quy phục Thánh Lăng Cung bọn ta, chỉ cần người đồng ý quy thuận Thánh Lăng Cung và giết Ly Vương giúp bạn ta, thánh chủ của bọn ta nhất định sẽ đối xử với người thật tốt. Với gương mặt xinh đẹp và y thuật của ngươi, ngươi ít nhất cũng có thể trở thành phu nhân thánh chủ.”
Vân Nhược Linh nở nụ cười lạnh lùng: “Phu nhân thánh chủ thì giỏi lắm sao? Ta không thèm thứ đó, ta thích làm Ly Vương Phi hơn.”
Nàng không phải là đứa trẻ ba tuổi, một khi nàng giết chết Sở Diệp Hàn thì tên thủ lĩnh mặc áo đen này sẽ buông tha cho nàng sao?”
“Hừ, người khinh thường giáo chủ của chúng ta không quan trọng, đó là bởi vì người không biết ngài ấy. Chờ đến khi người biết ngài ấy rồi, người sẽ nhận ra ngài ấy có tiên đồ hơn Ly Vương nhiều. Sau này ngài ấy nhất định sẽ cai quản thiên hạ, độc chiếm tử phương, vô cùng tôn quý. Mà Ly Vương của người sẽ khốn khổ khắp nơi, bị bao vây tử phía, trên dưới triều đình và họ hàng thân thích ai mà không phải là kẻ thù của hắn ta? Ai mà không muốn hắn ta chết sớm hơn? Người đi theo hắn ta không có tiền đồ gì cả, sớm muộn gì hắn ta cũng sẽ kéo người xuống nước, thay vì người mất mạng khi đi theo hắn ta thì chỉ bằng đến Thánh Lăng Cung của chúng ta. Chỉ cần ngươi giết chết hắn ta thì ta sẽ lập tức đưa người về Thánh Lăng Cung, dâng người cho thánh chủ đề người làm phu nhân thánh chủ của bảy mươi hai phải Cửu Phong chúng ta. Đến khi đó núi vàng núi bạc của Thánh Lăng Cung chúng ta đều là của ngươi, hàng vạn người dân đều nghe theo sai khiến của người, người sẽ là nữ nhân dưới một người trên vạn người. Nếu như người không tin ta, sợ ta nói dối người thì người có thể lấy dây trói ta lại trước, đi cùng ta trở về Thánh Lăng Cung. Tên thủ lĩnh mặc đồ đen tiếp tục dẫn dắt từng bước Vân Nhược Linh, ý muốn thuyết phục nàng.
Trong khi đang nói chuyện, tay của hắn đã dồn hết sức nằm chặt thành móng vuốt, chỉ cần sức lực của hắn ta hồi phục lại là có thể giết Sở Diệp Hàn.
Sở Diệp Hàn thấy vậy, đôi mắt tối sầm lại và nhìn về phía Vân Nhược Linh với vẻ mặt nguy hiểm: “Vân Nhược Linh, người còn ngây ra đó làm gì? Giết chết hắn đi, nếu như người không ra tay thì hắn ta sẽ giết chết người đó.”
Ban đầu hắn muốn bảo Vân Nhược Linh chém đứt tay của tên thủ lĩnh mặc đồ đen, sau đó sẽ tra hỏi người sai khiến hắn ta là ai.
Nhưng bây giờ nhìn tình hình hiện tại vẫn nên giết chết hắn ta, chỉ cần tên thủ lĩnh này còn thở thì hắn ta có thể sẽ giết ngược lại Vân Nhược Linh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.