Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa
Chương 462: Trưởng công chúa kênh kiệu
Đang cập nhập
04/02/2023
Tuy rằng tướng mạo của nữ tử mặc y phục màu hồng phấn đi bên phải bà ta
xinh đẹp, nhưng khí chất vẫn thua nữ tử bên trái một bậc, cách trang
điểm của nàng ta rất tinh xảo, nhưng tổng thể lại khiến người ta có cảm
giác không phóng khoáng, tuyệt đối không phải kiểu đoan trang hào phóng, trông có vẻ không tương xứng.
Nhưng, đẹp thì vẫn đẹp.
Vân Nhược Linh giương mắt nhìn qua, nữ tử bên trái kia không phải Trưởng công chúa sao?
Mà người còn lại bên phải là Nam Cung Nguyệt.
"Sao các nàng lại đến đây?" Vân Nhược Linh hỏi nhỏ Thu Nhi.
Thu Nhi ngây thơ lắc đầu: "Em cũng không biết, có thể cũng nhận được thiếp mời của Ngụy Quốc phu nhân đến tham dự yến tiệc ạ."
Vân Nhược Linh sửng sốt, nếu biết hai người này sẽ đến thì nàng sẽ không đến.
Lúc này, Ngụy Quốc phu nhân dắt tay Trưởng công chúa giới thiệu với mọi người, nói: "Để mọi người phải chờ đợi lâu rồi, ta giới giới thiệu với mọi người vị này chính là Trưởng công chúa tiếng tăm lừng lẫy, hiếm có khi nàng xuất cung một chuyến, ta đã lập tức mời nàng ấy đến đây, may mà Trưởng công chúa không chê, đại giá quang lâm, thật vẻ vang cho hàn xá của kẻ hèn này."
Mọi người nghe xong thì thở nhẹ một tiếng.
Là Trưởng công chúa.
Đây là người tiếng tăm lừng lẫy, nhưng cũng rất khó gặp đấy.
Nàng ta là trưởng công chúa của tiên đế, lúc nàng ta sinh ra đã được phong hào, phong hào của nàng ta là Khiết Vũ.
Địa vị của nàng ta cao hơn tất cả mọi người ở đây, tôn vị của nàng ta còn cao Ngụy Quốc phu nhân rất nhiều, cho nên mọi người nhanh chóng tiến đến hành lễ với nàng ta: "Thần thiếp tham kiến Trưởng công chúa, Trưởng công chúa vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
"Miễn lễ." Trưởng công chúa nhàn nhạt đáp lễ, ánh mắt ngạo nghễ uy nghi mang khí chất vương tộc, dáng vẻ rất lạnh lùng.
Loại khí chất kiêu ngạo này là do trời sinh, người không có thân phận địa vị như thế, thì không thể bắt chước được.
Khí chất kiêu ngạo này trong mắt Vân Nhược Linh là kiểu mặt vênh váo kênh kiệu phổ biến ở thời hiện đại, lạnh lùng chảnh cún như kiểu ta đây là nhất, ta đây khinh thường tất cả, đừng có đùng vào ta đây, ta xinh ta đứng một mình càng xinh, còn có cá tính riêng.
Mà Nam Cung Nguyệt bên cạnh nàng ta cũng quá đỗi tầm thường, đến cười thôi cũng thấy giả tạo.
Bình thường Trưởng công chúa không thích tham gia mấy loại yến tiệc như này, sao hôm nay lại đến đây?
Sau khi Ngụy Quốc phu nhân giới thiệu Trưởng công chúa xong, nhanh chóng dìu nàng ta đến vị trí quan trọng nhất ngồi xuống, đồng thời kéo tay Nam Cung Nguyệt giới thiệu với mọi người: "Vị này là Nguyệt phu nhân của Ly vương phủ, hôm nay nàng và Trưởng công chúa đến Quốc công phủ xem hoa mai, đây là lần đầu tiên các nàng tới, các tỷ muội phải chăm sóc các nàng ấy thật tốt."
Những vị phu nhân này đều là khách quen của bà ta, cho nên đã rất quen thuộc rồi.
Các vị phu nhân vừa nghe thấy, tất cả nhìn về phía Vân Nhược Linh với ánh mắt nghi hoặc, vẻ mặt của mọi người đều rất ngạc nhiên.
"Vị kia là Nguyệt phu nhân, thế còn vị này là ai?"
"Chẳng lẽ vị đến trước này không phải Nguyệt phu nhân? Nếu không phải Nguyệt phu nhân, vậy nàng là ai? Chúng ta chưa từng gặp nàng ấy bao giờ nha."
Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía Vân Nhược Linh.
Bao gồm Trưởng công chúa và Nam Cung Nguyệt.
Trưởng công chúa nhìn thấy Vân Nhược Linh cũng sửng sốt, sao nàng ta cũng đến đây?
Còn Nam Cung Nguyệt thì cười lạnh lùng, kịch hay sắp mở màn rồi.
Cho dù nàng ta nhận ra Vân Nhược Linh nhưng cũng không đứng lên nói rõ, phải khiến cho Vân Nhược Linh mất mặt trước rồi nói.
Ngụy Quốc phu nhân cũng thấy Vân Nhược Linh, nàng ta cũng thấy rất nghi hoặc: "Ngươi là vị nào? Sao từ trước đến nay bản phu nhân chưa từng thấy ngươi?"
Mọi người vừa nghe vậy, sắc mặt thay đổi lớn.
"Sao lại thế này, ngay cả ngụy quốc phu nhân cũng chưa từng thấy nàng ta, sao nàng ta lại ở đây?"
"Ngụy quốc phu nhân lúc nào cũng chỉ mời những người mà mình biết đến dự yến tiệc, không phải nữ nhân này giả mạo Nguyệt phu nhân tới chứ, chẳng lẽ là kẻ không mời mà tới?"
Nhưng, đẹp thì vẫn đẹp.
Vân Nhược Linh giương mắt nhìn qua, nữ tử bên trái kia không phải Trưởng công chúa sao?
Mà người còn lại bên phải là Nam Cung Nguyệt.
"Sao các nàng lại đến đây?" Vân Nhược Linh hỏi nhỏ Thu Nhi.
Thu Nhi ngây thơ lắc đầu: "Em cũng không biết, có thể cũng nhận được thiếp mời của Ngụy Quốc phu nhân đến tham dự yến tiệc ạ."
Vân Nhược Linh sửng sốt, nếu biết hai người này sẽ đến thì nàng sẽ không đến.
Lúc này, Ngụy Quốc phu nhân dắt tay Trưởng công chúa giới thiệu với mọi người, nói: "Để mọi người phải chờ đợi lâu rồi, ta giới giới thiệu với mọi người vị này chính là Trưởng công chúa tiếng tăm lừng lẫy, hiếm có khi nàng xuất cung một chuyến, ta đã lập tức mời nàng ấy đến đây, may mà Trưởng công chúa không chê, đại giá quang lâm, thật vẻ vang cho hàn xá của kẻ hèn này."
Mọi người nghe xong thì thở nhẹ một tiếng.
Là Trưởng công chúa.
Đây là người tiếng tăm lừng lẫy, nhưng cũng rất khó gặp đấy.
Nàng ta là trưởng công chúa của tiên đế, lúc nàng ta sinh ra đã được phong hào, phong hào của nàng ta là Khiết Vũ.
Địa vị của nàng ta cao hơn tất cả mọi người ở đây, tôn vị của nàng ta còn cao Ngụy Quốc phu nhân rất nhiều, cho nên mọi người nhanh chóng tiến đến hành lễ với nàng ta: "Thần thiếp tham kiến Trưởng công chúa, Trưởng công chúa vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
"Miễn lễ." Trưởng công chúa nhàn nhạt đáp lễ, ánh mắt ngạo nghễ uy nghi mang khí chất vương tộc, dáng vẻ rất lạnh lùng.
Loại khí chất kiêu ngạo này là do trời sinh, người không có thân phận địa vị như thế, thì không thể bắt chước được.
Khí chất kiêu ngạo này trong mắt Vân Nhược Linh là kiểu mặt vênh váo kênh kiệu phổ biến ở thời hiện đại, lạnh lùng chảnh cún như kiểu ta đây là nhất, ta đây khinh thường tất cả, đừng có đùng vào ta đây, ta xinh ta đứng một mình càng xinh, còn có cá tính riêng.
Mà Nam Cung Nguyệt bên cạnh nàng ta cũng quá đỗi tầm thường, đến cười thôi cũng thấy giả tạo.
Bình thường Trưởng công chúa không thích tham gia mấy loại yến tiệc như này, sao hôm nay lại đến đây?
Sau khi Ngụy Quốc phu nhân giới thiệu Trưởng công chúa xong, nhanh chóng dìu nàng ta đến vị trí quan trọng nhất ngồi xuống, đồng thời kéo tay Nam Cung Nguyệt giới thiệu với mọi người: "Vị này là Nguyệt phu nhân của Ly vương phủ, hôm nay nàng và Trưởng công chúa đến Quốc công phủ xem hoa mai, đây là lần đầu tiên các nàng tới, các tỷ muội phải chăm sóc các nàng ấy thật tốt."
Những vị phu nhân này đều là khách quen của bà ta, cho nên đã rất quen thuộc rồi.
Các vị phu nhân vừa nghe thấy, tất cả nhìn về phía Vân Nhược Linh với ánh mắt nghi hoặc, vẻ mặt của mọi người đều rất ngạc nhiên.
"Vị kia là Nguyệt phu nhân, thế còn vị này là ai?"
"Chẳng lẽ vị đến trước này không phải Nguyệt phu nhân? Nếu không phải Nguyệt phu nhân, vậy nàng là ai? Chúng ta chưa từng gặp nàng ấy bao giờ nha."
Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía Vân Nhược Linh.
Bao gồm Trưởng công chúa và Nam Cung Nguyệt.
Trưởng công chúa nhìn thấy Vân Nhược Linh cũng sửng sốt, sao nàng ta cũng đến đây?
Còn Nam Cung Nguyệt thì cười lạnh lùng, kịch hay sắp mở màn rồi.
Cho dù nàng ta nhận ra Vân Nhược Linh nhưng cũng không đứng lên nói rõ, phải khiến cho Vân Nhược Linh mất mặt trước rồi nói.
Ngụy Quốc phu nhân cũng thấy Vân Nhược Linh, nàng ta cũng thấy rất nghi hoặc: "Ngươi là vị nào? Sao từ trước đến nay bản phu nhân chưa từng thấy ngươi?"
Mọi người vừa nghe vậy, sắc mặt thay đổi lớn.
"Sao lại thế này, ngay cả ngụy quốc phu nhân cũng chưa từng thấy nàng ta, sao nàng ta lại ở đây?"
"Ngụy quốc phu nhân lúc nào cũng chỉ mời những người mà mình biết đến dự yến tiệc, không phải nữ nhân này giả mạo Nguyệt phu nhân tới chứ, chẳng lẽ là kẻ không mời mà tới?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.