[Thiên Tai Độn Hóa] Khai Cục Trói Định Mộng Tưởng Trang Viên
Chương 47: Kỷ Nguyên Mới Của Nhân Loại Đã Bắt Đầu! 2
Tác giả: Thập Thất Đinh
13/11/2024
Nếu tận thế chỉ là nhân loại tiến hóa, trật tự vẫn tồn tại như cũ, vậy thì người biến chủng nhất định sẽ đạt được ưu thế nào đó, ít nhất ông ta sẽ không dễ dàng bị xử quyết. Nhưng nếu tận thế sẽ phá hủy trật tự nhân loại, vậy thì ông ta càng không có khả năng bị pháp luật trừng trị.
Nếu ông ta không bị xử quyết, vậy việc báo cảnh sát cũng không còn ý nghĩa gì nữa, còn có thể lưu lại dấu vết khiến cô và Tiểu Cát đặt mình trong nguy hiểm.
Sau khi suy nghĩ trong một khoản thời gian ngắn, Tống Vũ Sênh quyết định vẫn tạm thời áng binh bất động, chờ tình hình của tận thế hơi lộ ra manh mối rồi hẵng lo liệu.
Xe chạy vào trong tiểu khu, Tống Vũ Sênh dừng xe rồi dẫn Tiểu Cát lên lầu, đồng thời ghi lại dấu vân tay của Tiểu Cát vào cửa.
Giây phút đẩy cửa đi vào thì nhiệm vụ ngẫu nhiên của cô cũng hoàn thành.
"Về sau đây sẽ là nhà mới của chúng ta." Tống Vũ Sênh thở phào một hơi, trên mặt cuối cùng cũng mang lên nụ cười.
Tiểu Cát nói dị năng của mình cho cô, nên cô cũng không giấu diếm, thả ra chồi non trong lòng bàn tay ngay trước mặt Tiểu Cát.
Cô quay đầu mỉm cười với Tiểu Cát đang giật mình sững sờ, "Không cần lo rằng sẽ bị xem là kẻ khác loài, bởi vì chị cũng thức tỉnh dị năng. Ngoại trừ dị năng hệ thực vật, chị còn có một không gian, bên trong chứa đủ nhiều vật tư, không cần sợ sẽ bị đói bụng."
Sự khiếp sợ trong mắt Tiểu Cát chậm rãi rút đi, sau đó cô bé cũng cười, khóe môi khẽ nhếch lên làm yếu bớt sự tối tăm trên mặt cô bé, nhìn qua đúng là có hơi đáng yêu thật.
"Em ở đây chờ chị một lát, chị xuống lầu một chuyến, rồi lập tức quay lại." Tống Vũ Sênh vỗ vỗ đầu Tiểu Cát, sau đó xuống lầu thu tất cả nước trong ga-ra vào không gian, sau đó lại lái chiếc xe mới mua và chiếc xe cũ của mình vào trong hai cái ga-ra.
Sau khi cô lên lầu mới bắt đầu cùng Tiểu Cát sửa sang lại hàng hóa.
Hình dạng căn nhà rất ngay ngắn, vào cửa chính là không gian mở rộng lớn, phòng khách và sảnh là một, mặt sau còn chia ra một phòng trà. Tổng cộng có bốn phòng ngủ, hai cái phòng lớn đều là phòng ngủ chính, trừ nhà vệ sinh và phòng chứa quần áo ra thì còn có phòng sách nhỏ, hai phòng ngủ còn lại cũng đều có nhà vệ sinh riêng.
Tổng thể bốn gian phòng ngủ ở góc Tây Nam của căn nhà, dựa vào tường phía Tây là một phòng ngủ chính và một phòng ngủ phụ, phía Nam là hai căn phòng ngủ khác, trên tường chịu lực ở phòng khách chạm trổ hoa văn nổi, kiểu dáng đơn giản màu sắc thanh lịch, đủ để thấy gu thẩm mỹ của chủ cho thuê.
Nếu ông ta không bị xử quyết, vậy việc báo cảnh sát cũng không còn ý nghĩa gì nữa, còn có thể lưu lại dấu vết khiến cô và Tiểu Cát đặt mình trong nguy hiểm.
Sau khi suy nghĩ trong một khoản thời gian ngắn, Tống Vũ Sênh quyết định vẫn tạm thời áng binh bất động, chờ tình hình của tận thế hơi lộ ra manh mối rồi hẵng lo liệu.
Xe chạy vào trong tiểu khu, Tống Vũ Sênh dừng xe rồi dẫn Tiểu Cát lên lầu, đồng thời ghi lại dấu vân tay của Tiểu Cát vào cửa.
Giây phút đẩy cửa đi vào thì nhiệm vụ ngẫu nhiên của cô cũng hoàn thành.
"Về sau đây sẽ là nhà mới của chúng ta." Tống Vũ Sênh thở phào một hơi, trên mặt cuối cùng cũng mang lên nụ cười.
Tiểu Cát nói dị năng của mình cho cô, nên cô cũng không giấu diếm, thả ra chồi non trong lòng bàn tay ngay trước mặt Tiểu Cát.
Cô quay đầu mỉm cười với Tiểu Cát đang giật mình sững sờ, "Không cần lo rằng sẽ bị xem là kẻ khác loài, bởi vì chị cũng thức tỉnh dị năng. Ngoại trừ dị năng hệ thực vật, chị còn có một không gian, bên trong chứa đủ nhiều vật tư, không cần sợ sẽ bị đói bụng."
Sự khiếp sợ trong mắt Tiểu Cát chậm rãi rút đi, sau đó cô bé cũng cười, khóe môi khẽ nhếch lên làm yếu bớt sự tối tăm trên mặt cô bé, nhìn qua đúng là có hơi đáng yêu thật.
"Em ở đây chờ chị một lát, chị xuống lầu một chuyến, rồi lập tức quay lại." Tống Vũ Sênh vỗ vỗ đầu Tiểu Cát, sau đó xuống lầu thu tất cả nước trong ga-ra vào không gian, sau đó lại lái chiếc xe mới mua và chiếc xe cũ của mình vào trong hai cái ga-ra.
Sau khi cô lên lầu mới bắt đầu cùng Tiểu Cát sửa sang lại hàng hóa.
Hình dạng căn nhà rất ngay ngắn, vào cửa chính là không gian mở rộng lớn, phòng khách và sảnh là một, mặt sau còn chia ra một phòng trà. Tổng cộng có bốn phòng ngủ, hai cái phòng lớn đều là phòng ngủ chính, trừ nhà vệ sinh và phòng chứa quần áo ra thì còn có phòng sách nhỏ, hai phòng ngủ còn lại cũng đều có nhà vệ sinh riêng.
Tổng thể bốn gian phòng ngủ ở góc Tây Nam của căn nhà, dựa vào tường phía Tây là một phòng ngủ chính và một phòng ngủ phụ, phía Nam là hai căn phòng ngủ khác, trên tường chịu lực ở phòng khách chạm trổ hoa văn nổi, kiểu dáng đơn giản màu sắc thanh lịch, đủ để thấy gu thẩm mỹ của chủ cho thuê.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.