[Thiên Tai Độn Hóa] Khai Cục Trói Định Mộng Tưởng Trang Viên

Chương 21: Tôi Đã Chết Như Thế Nào? 5

Tác giả: Thập Thất Đinh

13/11/2024

Nhưng lúc này, chính mắt cô nhìn thấy cây dây leo to khỏe mọc ra từ mạch máu mình, chỉ có cảm giác như cả người bị đào rỗng. Lúc này, cây dây leo đang phô trương chạy trong phòng khách tiến tới bên cạnh cô, dùng lông tơ đã dài ra gấp mấy lần cọ cọ lên mặt cô.

Tống Vũ Sênh ôm lấy mầm non vào ngực theo bản năng.

Tuy không biết vì sao nó lại gọi mình là mẹ, nhưng Tống Vũ Sênh có một cảm giác thân thiết tự nhiên với nó, như thể bọn họ là người thân cùng chung dòng máu từ khi sinh ra. Có lẽ là vì trong sâu thẳm, hệ thống đã cho cô một dự cảm, khiến cô vô thức cảm thấy gốc dây leo này sinh ra vì mình.

Tống Vũ Sênh vuốt ve phiến lá đầy lông tơ của nó, tâm tư dần dần lan rộng.

Hệ thống sẽ không chủ động đưa ra nhiệm vụ đẩy cô tiến lên, mà phải dựa vào chính cô chủ động hành động hoặc suy nghĩ để kích hoạt.

Lúc chơi trò chơi, cô rất phiền những nhiệm vụ đếm mãi không hết kia, luôn cảm giác mất đi quyền chủ động người chơi, trở thành máy móc làm nhiệm vụ, nhưng khi nhiệm vụ gắn chặt với giá trị sinh mệnh của cô, cô lại ước gì nhiệm vụ lấp đầy hết trong ba thanh nhiệm vụ, dù sao, có mục tiêu thì cũng có lối thoát, còn chờ nhiệm vụ mà không có mục đích mới thật sự khiến người ta sốt ruột.

Mọi người ai chẳng biết sớm muộn gì cũng có một ngày mình phải chết, trước khi chết cần phải quý trọng tính mạng, song, họ luôn cho rằng ngày đó còn cách rất xa. Nhưng Tống Vũ Sênh thì khác, thời gian đếm ngược treo trên đầu cô đang nhắc nhở cô, mạng sống của cô đã bắt đầu đếm ngược, nhưng vẫn may, cô còn được cứu.



Mắt thấy sinh mệnh trôi qua nhưng không làm được gì khiến cho người ta ngạt thở, Tống Vũ Sênh từ trên sofa bò dậy về tới phòng ngủ, mở máy tính ra bắt đầu tra tìm số điện thoại giao hàng của các cửa hàng lớn.

Đồng thời cô cũng bắt đầu nói chuyện với chồi non trong lòng bàn tay: "Con có thể rụt về trước được không?"

Lòng bàn tay kéo theo một vật lớn như vậy, mặc dù không nặng, nhưng cảm giác vẫn hơi vướng víu.

Mầm non ngoan ngoãn cọ cọ cô, sau đó nhanh chóng co nhỏ lại như lúc mới đến.

Tống Vũ Sênh không tự chủ lộ ra chút ý cười bên môi, cô sờ sờ bàn tay đã trở về như lúc ban đầu, sau đó bắt đầu gọi điện thoại mua hàng.

Đã có không gian, cô không cần lo tới vấn đề cất trữ hàng hóa nữa, chờ tối nay hàng được giao đến, cô có thể cất chúng vào kho hàng ngay lập tức, sau đó lại chờ đến tối hôm sau nghênh đón nhóm hàng dự trữ tiếp theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Thiên Tai Độn Hóa] Khai Cục Trói Định Mộng Tưởng Trang Viên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook