Chương 85: Vô đề
Vũ Phong Huyền
12/10/2015
Trận đấu của Tiêu Nguyệt cũng trải qua rất nhàm chán, cả tổ đội nhàn nhã đi đến top một năm người. Lúc này đây, loạn chiến để tiến vào top hai mươi người, sức mạnh của tổ đội lúc này là rất quan trọng chỉ tiếc thay rất nhiều tổ đội đã tan rã. Lúc này các học viên phải thích ứng với việc tìm kiếm sự giúp đỡ khác.
Học viên cho học viên thi đấu như vậy cũng có nguyên do. Thay vì để các tổ đội đi với nhau rồi tới cuối cùng lại thi đấu từng người sẽ làm mất lòng tin trong tổ đội, cả lại một số nhân tài vị lý do xui rủi đi với tổ đội yếu kém sẽ bị loại ra.
Trận loạn chiến sẽ bắt đầu vào buổi chiều, mọi người đều nghỉ ngơi, ai cũng tập trung về phía trung tâm học viện, có người thì ủ rũ có người thì vui mừng. Đi vào top năm mươi sẽ có rất nhiều quyền lợi. Nhất là quyền được khiêu chiến.
Khiêu chiến có rất nhiều loại, mà hai loại khiêu chiến được ưa thích nhất là khiêu chiến thăng cấp và khiêu chiến loại trừ.
Khiêu chiến thăng cấp là khiêu chiến vì quyền lợi, người thắng thì nâng lên cùng cấp bậc với người thua hoặc giữ nguyên cấp bậc, còn người thua thì hạ xuống một bậc. Còn khiêu chiến loại trừ là giải quyết các vấn đề cá nhân mà người thua phải ra khỏi vị trí hiện tại, bắt đầu từ nơi thấp nhất, sơ cấp học viên.
Sau loạn chiến chọn ra top mười. Ngày mai top mười sẽ được trộn năm năm lại bắt đầu chọn ra các top liên ban. Quán quân năm nay sẽ có phần thưởng rất đặc biệt.
- - -
Buổi chiều, lôi đài loạn chiến.
Tất cả học sinh còn sót lại của ban sơ năm nhất đều đứng trên lôi đài. Sau khi hiệu lệnh được phát ra, mọi người đều tách thành các nhóm riêng chiến đấu. Hơn một canh giờ, trên lôi đài chỉ còn lại mười người.
Mười người này có hai gương mặt mà Tiêu Nguyệt không biết và bất ngờ là Mộ Dung Tĩnh vẫn trụ vững trên lôi đài, tiến vào top mười. Sáu người còn lại là tỷ muội Lam gia, Bách Lý Mộ Ngôn, Hỏa Thi Thi, Vũ Phong, Lục Lâm.
Và đương nhiên Vương Vũ Đồng đã bị loại ra khỏi top mười, lý do rất ngờ ngệch, hắn trượt chân ra khỏi lôi đài.
Thật tình không biết phải nói gì nữa, tuy là Vương Vũ Đồng lớn tuổi nhất trong tổ nhưng hắn lại là tên trẻ con nhất trong đây. Hành động của Vương Vũ Đồng không nằm trong khái niệm của người thường nữa rồi.
Mộ Dung Tĩnh nhìn thấy Tiêu Nguyệt thì âm thầm nghiến răng, từ kia cô ta xuất hiện thì mọi chuyện đều không như ý của nàng. Mọi xui xẻo cứ ùa nhau ập tới, thiên phú bất ngờ biến hóa theo chiều hướng xấu, tài nguyên tu luyện bị cắt bớt. Bây giờ tới cả đồng đội cũng không thèm cho nàng sắc mặt tốt.
Nếu không phải nàng có “cái đó” phòng hờ thì lúc này cũng không còn đứng được trên lôi đài này. Tất cả đều tại vì cô ta. Cô ta cướp đi hào quang của nàng, từ khi cô ta xuất hiện thì nàng luôn bị che mờ. Nhất định một ngày nào đó nàng sẽ xé nát khuôn mặt đó ra, hủy đi linh căn tu luyện của cô ta, xem cô ta có còn như vậy được không.
- - -
Có một số người, khi mình phạm sai lầm cũng chỉ biết mọi tội lỗi và sai lầm lên đầu người khác. Thay vì tự động sửa chữa sai lầm thì chờ đợi người ta nhận lỗi, cuối cùng con người đó mãi mãi chỉ dừng chân tại chỗ.
Cuộc đời như những mảnh ghép, khi chúng ta ghép sai chỗ, hãy gỡ ra và ghép lại, sự kiên trì và nhận biết chỗ sai sẽ giúp tất cả mọi người hoàn thành đến mảnh ghép cuối cùng.
- - -
Ánh mắt oán hận của Mộ Dung Tĩnh không hề che dấu phát ra làm Tiêu Nguyệt cảm thấy khó chịu, nàng muốn rời khỏi đây ngay lập tức. Tuy rằng không sợ hãi gì Mộ Dung Tĩnh, đối với nàng Mộ Dung Tĩnh lúc này không có tý uy hiếp nào, nhưng ánh mắt của nàng ta làm nàng cảm thấy không thoải mái.
Tiêu Nguyệt quay đầu tạm biệt mấy người Vũ Phong trở về ký túc xá, nàng nên nghỉ ngơi một chút, đêm nay nên luyện một chút đan dược. Bỗng dưng nàng nhớ ra, đã lâu rồi mình chưa luyện đan, không biết có thuyên giảm hiệu lực không nữa.
Tiểu Bạch từ dưới lôi đài nhảy vào vòng tay của Tiêu Nguyệt, nó chờ đợi từ nãy đến giờ, chán muốn chết, cuối cùng chủ nhân cũng xong việc rồi.
Tiêu Nguyệt ôm lấy Tiểu Bạch, nhẹ nhàng xoa bộ lông nó, Tiểu Bạch hưởng thụ dụi vào người Tiêu Nguyệt, nhắm mắt lại. Tiêu Nguyệt thấy hành động của Tiểu Bạch thì cười trừ, xem ra Tiểu Bạch nhà nàng dù đã có thể hóa thành người thì vẫn là một bảo bối khả ái.
Học viên cho học viên thi đấu như vậy cũng có nguyên do. Thay vì để các tổ đội đi với nhau rồi tới cuối cùng lại thi đấu từng người sẽ làm mất lòng tin trong tổ đội, cả lại một số nhân tài vị lý do xui rủi đi với tổ đội yếu kém sẽ bị loại ra.
Trận loạn chiến sẽ bắt đầu vào buổi chiều, mọi người đều nghỉ ngơi, ai cũng tập trung về phía trung tâm học viện, có người thì ủ rũ có người thì vui mừng. Đi vào top năm mươi sẽ có rất nhiều quyền lợi. Nhất là quyền được khiêu chiến.
Khiêu chiến có rất nhiều loại, mà hai loại khiêu chiến được ưa thích nhất là khiêu chiến thăng cấp và khiêu chiến loại trừ.
Khiêu chiến thăng cấp là khiêu chiến vì quyền lợi, người thắng thì nâng lên cùng cấp bậc với người thua hoặc giữ nguyên cấp bậc, còn người thua thì hạ xuống một bậc. Còn khiêu chiến loại trừ là giải quyết các vấn đề cá nhân mà người thua phải ra khỏi vị trí hiện tại, bắt đầu từ nơi thấp nhất, sơ cấp học viên.
Sau loạn chiến chọn ra top mười. Ngày mai top mười sẽ được trộn năm năm lại bắt đầu chọn ra các top liên ban. Quán quân năm nay sẽ có phần thưởng rất đặc biệt.
- - -
Buổi chiều, lôi đài loạn chiến.
Tất cả học sinh còn sót lại của ban sơ năm nhất đều đứng trên lôi đài. Sau khi hiệu lệnh được phát ra, mọi người đều tách thành các nhóm riêng chiến đấu. Hơn một canh giờ, trên lôi đài chỉ còn lại mười người.
Mười người này có hai gương mặt mà Tiêu Nguyệt không biết và bất ngờ là Mộ Dung Tĩnh vẫn trụ vững trên lôi đài, tiến vào top mười. Sáu người còn lại là tỷ muội Lam gia, Bách Lý Mộ Ngôn, Hỏa Thi Thi, Vũ Phong, Lục Lâm.
Và đương nhiên Vương Vũ Đồng đã bị loại ra khỏi top mười, lý do rất ngờ ngệch, hắn trượt chân ra khỏi lôi đài.
Thật tình không biết phải nói gì nữa, tuy là Vương Vũ Đồng lớn tuổi nhất trong tổ nhưng hắn lại là tên trẻ con nhất trong đây. Hành động của Vương Vũ Đồng không nằm trong khái niệm của người thường nữa rồi.
Mộ Dung Tĩnh nhìn thấy Tiêu Nguyệt thì âm thầm nghiến răng, từ kia cô ta xuất hiện thì mọi chuyện đều không như ý của nàng. Mọi xui xẻo cứ ùa nhau ập tới, thiên phú bất ngờ biến hóa theo chiều hướng xấu, tài nguyên tu luyện bị cắt bớt. Bây giờ tới cả đồng đội cũng không thèm cho nàng sắc mặt tốt.
Nếu không phải nàng có “cái đó” phòng hờ thì lúc này cũng không còn đứng được trên lôi đài này. Tất cả đều tại vì cô ta. Cô ta cướp đi hào quang của nàng, từ khi cô ta xuất hiện thì nàng luôn bị che mờ. Nhất định một ngày nào đó nàng sẽ xé nát khuôn mặt đó ra, hủy đi linh căn tu luyện của cô ta, xem cô ta có còn như vậy được không.
- - -
Có một số người, khi mình phạm sai lầm cũng chỉ biết mọi tội lỗi và sai lầm lên đầu người khác. Thay vì tự động sửa chữa sai lầm thì chờ đợi người ta nhận lỗi, cuối cùng con người đó mãi mãi chỉ dừng chân tại chỗ.
Cuộc đời như những mảnh ghép, khi chúng ta ghép sai chỗ, hãy gỡ ra và ghép lại, sự kiên trì và nhận biết chỗ sai sẽ giúp tất cả mọi người hoàn thành đến mảnh ghép cuối cùng.
- - -
Ánh mắt oán hận của Mộ Dung Tĩnh không hề che dấu phát ra làm Tiêu Nguyệt cảm thấy khó chịu, nàng muốn rời khỏi đây ngay lập tức. Tuy rằng không sợ hãi gì Mộ Dung Tĩnh, đối với nàng Mộ Dung Tĩnh lúc này không có tý uy hiếp nào, nhưng ánh mắt của nàng ta làm nàng cảm thấy không thoải mái.
Tiêu Nguyệt quay đầu tạm biệt mấy người Vũ Phong trở về ký túc xá, nàng nên nghỉ ngơi một chút, đêm nay nên luyện một chút đan dược. Bỗng dưng nàng nhớ ra, đã lâu rồi mình chưa luyện đan, không biết có thuyên giảm hiệu lực không nữa.
Tiểu Bạch từ dưới lôi đài nhảy vào vòng tay của Tiêu Nguyệt, nó chờ đợi từ nãy đến giờ, chán muốn chết, cuối cùng chủ nhân cũng xong việc rồi.
Tiêu Nguyệt ôm lấy Tiểu Bạch, nhẹ nhàng xoa bộ lông nó, Tiểu Bạch hưởng thụ dụi vào người Tiêu Nguyệt, nhắm mắt lại. Tiêu Nguyệt thấy hành động của Tiểu Bạch thì cười trừ, xem ra Tiểu Bạch nhà nàng dù đã có thể hóa thành người thì vẫn là một bảo bối khả ái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.