Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
Quyển 5 - Chương 10: Chữa trị thần khí
Bắc Đằng
19/09/2013
Hít sâu.
Chuyên chú.
Long Thiên Tuyệt không để ý tới thính phòng, chỉ chuyên tâm nhìn Cửu Long Bảo Đỉnh, kim sắc hỏa diễm nơi lòng bàn tay càng đốt càng vượng.
Oanh!
Ngon lửa màu vàng đốt Long tinh thạch lên, giống như là gắn một tầng da vàng, ánh sáng soi rọi bốn phía.
Xèo xèo xèo…
Long tinh thạch trong bảo đỉnh hấp thụ nhiệt, từ từ nóng chảy, ánh sáng từ trong tỏa ra chói mắt. Bảo đỉnh đột nhiên xoay tròn, từ chín miệng phun ra chín luồng lửa
Đại trận trong bảo định khởi động, tốc độ luyện hóa Long tinh thạch trong nháy mắt tăng nhanh gấp trăm lần.
Đây cũng chính là tác dụng kì diệu của Cửu Long Bảo Đỉnh.
Lò luyện tầm thường rất khó luyện hóa Long tinh thạch, mà trong Cửu Long Bảo Đỉnh lại có một đại trận chứa đầy đủ các tiểu trận khác, như khống chế ngọn lửa, phân cách nguyên liệu luyện khí, còn có điều chỉnh khí lưu vân vân, có loạt đại trận này, luyện khí sư liền tránh khỏi không ít chuyện, việc duy nhất cần làm chính là chuyên chú cùng kỹ xảo.
Trong thính phòng, tất cả mọi người không chớp mắt, đây có lẽ là lần đầu tiên bọn họ thấy có người sử dụng nhiều Long tinh thạch như vậy để luyện khí, cũng có thể là lần duy nhất nhìn thấy của bọn họ ở kiếp này.
Nhiều Long tinh thạch cùng nhau luyện hóa, sẽ sinh ra hiệu quả như thế nào, bảo vật Long Thiên Tuyệt sắp sửa luyện chế đến tột cùng là cái dạng gì, đây đều là bí mật, quanh quẩn ở lòng của mỗi người.
Vân Khê vừa quan sát Long Thiên Tuyệt luyện khí, vừa âm thầm chú ý động tĩnh của hai người Long Tam trưởng lão cùng Long Thiên Diệp, đáy lòng nàng tính toán liên tục . Ở trước mặt nàng lại dám nhục mạ phu quân nàng cùng bà bà (mẹ chồng) chưa gặp mặt, lại muốn thoải mái rời đi, tuyệt đối việc không có khả năng!
Người của Vân Khê nàng, há lại dễ bắt nạt vậy sao?
Âm thầm hướng Long Thiên Thần vẫy vẫy tay, ghé sát vào lỗ tai hắn , Vân Khê hạ giọng phân phó nói: “Đệ và Sở Mục, cùng cao thủ Long gia, dụ đám cao thủ Long gia đang canh giữa ngoài cửa Luyện Khí Minh đi nơi khác, sau đó bố trí mai phục, đem bọn họ hết thảy giết chết. Nhớ kỹ, hạ thủ phải gọn gàng chút, không nên kinh động Long Thiên Diệp và lão bất tử!”
“Tuân mệnh! Đại tẩu yên tâm, đệ bảo đảm mọi chuyện suôn sẻ!” Long Thiên Thần hớn hở lĩnh mệnh, thần thái hân hoan.
Vân Khê thêm câu: “Sau khi giết, nhớ lục soát người, phàm là vật hữu dụng trên người bọn họ, hết thảy lưu lại, đừng lãng phí!”
“Ách. . . . . .” Long Thiên Thần khóe miệng co quắp, trong lòng tự nhủ, đại tẩu, tẩu chính là quản gia cần kiệm a, đồ người chết cũng muốn?
Vân Khê đưa tay, đẩy hắn ra, không thèm nhìn ánh mắt chất vấn của hắn. Hắn cho là nàng thật tham như vậy sao? Nàng muốn là lệnh bài cùng tất cả đồ có liên quan đến Long gia, bởi vì cái gọi là biết người biết ta, bọn họ sớm muộn gì xông vào Long gia một lần, bắt đầu từ bây giờ phải đem Long gia nhìn thấu, tránh cho ngày sau bị hại.
Long Thiên Thần dẫn mấy người lặng lẽ rời đi hội trường khảo hạch, phần lớn mọi người đang chuyên chú quan sát Long Thiên Tuyệt luyện khí, cho nên không để ý, bao gồm Long Tam trưởng lão và Long Thiên Diệp căn bản không đem đám người Long Thiên Thần để vào trong mắt.
Tách tách tách. . . . . .
Bảo Đỉnh nhanh quay ngược trở lại, tốc độ từ từ chậm lại, cuối cùng dừng lại, bên trong đỉnh giờ phút này đã toàn bộ Long tinh thạch đã hòa tan thành tinh thủy, như quỳnh tương ngọc dịch, ở trong Bảo đỉnh từ từ chảy xuôi.
“Khê Nhi!” Long Thiên Tuyệt hướng Vân Khê quát lên, Vân Khê hiểu ý, phi thân đi tới trong hội trường.
Nàng đứng ở một chỗ khác của Cửu Long Bảo Đỉnh, cùng Long Thiên Tuyệt cách Đỉnh nhìn nhau, nàng nhắm mắt, trong lòng mặc niệm, cùng thập đại thần khí tâm linh trao đổi.
“Tiểu Tả, các ngươi đi đi! Hưởng thụ Long tinh thạch, tận tình phóng thích lực lượng! Để cho người tâm hoài bất quỹ ở trước mặt của các ngươi run rẩy nhé!”
Nàng không có tuân theo ý của Long Thiên Tuyệt, để cho thần khí che dấu ánh sáng, bởi vì trong mắt nàng, đối phó kẻ tồi bại giống như Long Thiên Diệp cùng Long Tam trưởng lão, vũ khí tốt nhất, chính là hung hăng đả kích bọn họ, để cho bọn họ tự ti mặc cảm, để cho bọn họ tâm linh run rẩy!
Mặc dù thần khí xuất hiện, có lẽ sẽ để cho có chút người lòng mang ý xấu sinh ra mơ ước, nhưng là nàng hiện tại đành phải vậy. Thời điểm nên lên mặt thì lên mặt, sẽ làm cho những người từng xem thường Thiên Tuyệt, hết thảy phải run sợ!
Thập vật thần khí thoát khỏi thân thể của nàng, phiêu du ở bên trong không khí, quay chung quanh thành vòng.
Chỉ một thoáng, lấy vòng làm trung tâm, Thánh Quang đại phóng, đem trọn khảo hạch hội trường Đô bao phủ ở trong ánh sáng thánh khiết chói lóa.
Long Thiên Tuyệt khẽ kinh ngạc, không nhịn được cười khổ, nhìn Vân Khê, song trong nội tâm, hắn thấy ấm áp , bởi vì hắn đọc hiểu được tâm ý của nàng.
Một mảnh hút thanh âm vang lên ở hội trường bốn phía.
Có người cà lăm: “Chẳng lẽ. . . . . . Chẳng lẽ là trong truyền thuyết, thần, thần khí? !”
“Trời, thật sự là thần khí! Hắn muốn luyện chế lại không phải là cái gì thượng phẩm bảo khí, mà là thần khí! Muốn điên rồi, ta muốn điên rồi! Trong lúc sinh thời, có thể nhìn thấy thần khí trong truyền thuyết, ta chết mà không tiếc rồi!”
“Thần khí a! Ta luyện khí hơn nửa đời người, rốt cục thấy thần khí. . . . . .”
Các vị luyện khí sư rối rít kích động rồi, vui mừng như điên, cái này giống như là một gã tín đồ tiều tụy, cuối cùng có một ngày nhận được Phật quang, hắn liền xì xụp cúng bái.
Minh Chủ Luyện khí minh mạnh mẽ kiềm chế nội tâm rung động của mình, chỉ có một đôi mắt chớp động là bán đứng tâm tình của ông, thì ra hắn muốn chữa trị thần khí a, ông rốt cuộc đã hiểu rõ mục đích Long Thiên Tuyệt mượn Cửu Long Bảo Đỉnh.
Thần khí, đích xác là thần khí, chẳng qua là uy lực của nó tựa hồ so sánh với trong tưởng tượng yếu nhược hơn nhiều, ông rất mong đợi, muốn nhìn thấy thần uy thần khí hiển lộ sau khi chữa trị xong.
Long Thiên Diệp không tự chủ mà nắm chặt tay, quên mất vết thương trên tay chưa khỏi hẳn, tim của hắn đang run rẩy, ghen tỵ và tức tối lan tràn trong lòng.
Thần khí a! Vật thần thánh như thế, sao có thể rơi vào tay Long Thiên Tuyệt chứ?
Tại sao lại là hắn?
“Diệp thiếu gia, ngài đừng kích động! Cẩn thận vết thương trên tay!” Long Tam trưởng lão phát hiện tay của hắn rỉ máu, không nhịn được nhắc nhở.
“Diệp thiếu gia, ngài cứ thoải mái, buông lỏng tinh thần, Long Thiên tuyệt người ít thế mỏng, không phải đối thủ của chúng ta. Hai ngày trước ta đã đưa tin cho Nhị gia, báo cho người biết tung tích Long Thiên Tuyệt, tin tưởng Nhị gia rất nhanh sẽ có hành động. Chính là một Long Thiên Tuyệt, cho dù trong tay của hắn có thần khí, cũng chưa chắc địch nổi cao thủ đông đảo của Long gia chúng ta vây công. Long gia dù sao vẫn là thiên hạ của Nhị gia, không có chuyện gì người không thể làm.”
Long Thiên Diệp cúi đầu hừ lạnh một tiếng, không có trả lời, cũng là đưa lời của hắn nghe lọt được.
Không sai!
Cho dù Long Thiên Tuyệt ngươi thiên phú kinh người hơn nữa, có bảo vật nhiều hơn nữa, cũng không cách nào ngăn cản cao thủ đông đảo của Long gia vây công. Hết thảy mọi thứ ngươi đang có bây giờ, sớm muộn gì cũng sẽ là thuộc về ta! Bao gồm nữ nhân của ngươi!
Hắn quay đầu hướng phía Vân Khê quăng đi một ánh mắt, khẽ hí mắt, mới vừa ở chỗ này, nữ nhân kia lên tiếng nhục nhã cho hắn, khoản này sổ sách, hắn sớm muộn cũng đòi lại!
Vân Khê không có lưu ý rốt cuộc người nào đang nhìn nàng chăm chú, nàng đang không chớp mắt nhìn thần khí, nhìn bọn họ theo thứ tự tiến vào trong Cửu Long Bảo đỉnh, ngâm ở trong Long tinh thạch nóng chảy, nàng có thể cảm ứng được tâm linh thần khí dao động.
Đối với thần khí đã có khí linh mà nói, thay vì nói là luyện chế bọn họ, chẳng nói là bọn họ tự mình chữa trị. Bọn họ là vốn có sinh mệnh , bọn họ hiểu được phải làm như thế nào mới có thể làm cho lực lượng của mình nhận được khôi phục lớn nhất.
Long Thiên Tuyệt chuyên chú khống chế lửa, chỉ thấy từng đợt bọt khí nổi lên, thần khí bắt đầu hấp thu năng lượng, thủy dịch trong Cửu Long Bảo từ từ giảm xuống, càng nhiều bọt khí nổi lên, lượng thủy dịch càng ngày càng ít đi.
Minh Chủ và một đám luyện khí sư thấy vậy rất ngạc nhiên, thì ra là thần khí có thể hấp thụ lượng lớn lượng thủy dịch Long tinh thạch như vậy, bọn hắn cũng chưa từng nhìn thấy trong quá trình luyện khí bao giờ, rất nhiều người trong lòng có cảm giác chợt hiểu, mọi người sắc mặt hồng nhuận, mừng rỡ không dứt.
Cùng lúc đó, Long Thiên Thần dẫn theo mấy người tới đến ngoài cửa Luyện Khí Minh, xa xa , thấy cao thủ Long gia đang canh giữ ở cửa chính.
Long Thiên Thần một mình một người, đi tới trước mặt một gã cao thủ: “Các ngươi có biết, ta là ai?”
Mấy tên cao thủ nhìn lẫn nhau một cái, người nọ trả lời: “Ngươi là Thần thiếu gia, là đệ đệ ruột của Tuyệt thiếu gia.”
“Vậy các ngươi có biết, chỉ cần bắt ta, có thể ép đại ca của ta đi vào khuôn khổ không?” Long Thiên Thần nói.
Mấy tên cao thủ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mọi người vẻ mặt quỷ dị, đều cho là hắn bị điên, nếu hắn biết mình bị bắt, có thể buộc đại ca hắn đi vào khuôn khổ, vậy hắn còn chủ động tới tìm bọn hắn làm gì?
“Đại ca của ta nói cho ta, Tam trưởng lão các người rất âm hiểm, chờ khảo hạch luyện khí vừa kết thúc, hắn nhất định sẽ gọi các ngươi vây công chúng ta, không để cho chúng ta an toàn rời khỏi Thiên Hỏa thành, cho nên hắn để cho ta đi trước một bước, rời khỏi Thiên Hỏa thành.” Long Thiên Thần lại nói.
Mấy tên cao thủ từng cái ánh mắt nhìn hắn như nhìn một kẻ ngu, hắn điên rồi sao? Muốn chạy trốn cũng len lén trốn, lại còn minh mục trương đảm nói cho bọn hắn biết?
“Ta đây đi trước một bước nha.” Long Thiên Thần giương môi cười một tiếng, sau đó nhanh chân hướng cửa thành chạy nhanh đi.
Mấy tên cao thủ liếc mắt nhìn nhau, một người trong đó gào to một tiếng “Đuổi theo!” Sau đó những người khác cũng đuổi theo đi tới.
Không sai, chỉ cần bắt được đệ đệ, như vậy đại ca của hắn sẽ chạy không được. Đến lúc đó Diệp thiếu gia cùng Tam trưởng lão nhất định sẽ hảo hảo mà tưởng thưởng bọn họ, nghĩ đến chỗ này, các cao thủ không có bất kỳ cố kỵ, liều mạng đuổi theo Long Thiên Thần đi.
Đám người Bạch Sở Mục sau đó mới xuất hiện ở cửa đại môn, Bạch Sở Mục nhún nhún vai, không thể tưởng tượng nổi: “Đây là phương pháp dụ địch nhớ ngẩn nhất mà ta thấy, bất quá hình như rất hữu dụng.”
“Bạch công tử, chúng ta vội vàng đuổi theo đi, nếu không Nhị công tử một người không địch được nhiều cao thủ như vậy .” Long Khải Phong cao thủ của Long gia nói.
Bạch Sở Mục gật đầu, mấy người sau đó liền đuổi theo.
Long Thiên Thần một đường chạy như bay đến ngoài cửa thành, chọn một chỗ không có người thì ngừng lại, thảnh thơi ôm ngực, chờ chực cao thủ Long gia đuổi theo hắn, làm thành vòng vây.
“Thần thiếu gia, hay là ngươi thúc thủ chịu trói đi! Chúng ta không muốn động thủ đả thương ngươi.” cao thủ Long gia đều không coi hắn ra gì, dùng ngữ khí mà dụ dỗ.
Long Thiên Thần thấy đồng bạn mình còn không có đuổi đến, cho nên nói sang chuyện khác: “Ta hỏi các ngươi, chuyện mẹ ta, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Các ngươi tại sao một mực chắc chắn mẹ ta nàng. . . . . . Năm đó, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“Thần thiếu gia, chuyện này ngươi tốt nhất không nên biết, đây là việc xấu của Long gia.” Một gã cao thủ nói.
“Đó là mẹ của ta! Hiện tại đến tột cùng là còn sống hay chết?” Long Thiên Thần tiếp tục truy vấn, đối với chuyện mười mấy năm trước, trí nhớ của hắn vô cùng mơ hồ, thật sự là không nhớ gì cả. Hắn chỉ nhớ rõ mình đi theo đại ca không ngừng mà trốn, không ngừng mà trốn, cuối cùng rốt cục nhờ mấy tên cao thủ trung thành ở Long gia tương trợ, thừa dịp đi thông Ngạo Thiên đại lục khi cứ điểm bị mạnh mẽ mở ra , hắn đi theo đại ca, được những cao thủ Long gia hộ tống đến Ngạo Thiên đại lục, về phần lúc trước rốt cuộc xảy ra chuyện gì, hắn thật sự nghĩ không ra.
“Này. . . . . .” Các cao thủ cửa nhất thời không nói gì.
“Làm sao? Cái vấn đề này rất khó trả lời? Mẹ ta nàng hiện tại sống hay chết, chẳng lẽ các ngươi không biết sao?” Long Thiên Thần cảm giác trong đó có điểm kỳ quái.
“Đại phu nhân nàng. . . . . .” Cao thủ đang muốn trả lời, lúc này, đám người Bạch Sở Mục đã đuổi theo đến, cắt đứt lời của hắn.
“Thần thiếu gia, ngươi cho rằng chỉ bằng những người này của các ngươi có thể đối phó được chúng ta sao?” Cao thủ nhìn quanh, chợt thấy đối phương là đám Long Khải Phong, hắn kinh ngạc, “Long Khải Phong? Làm sao ngươi ở chỗ này? Ngươi không phải đang bảo vệ Hồn thiếu gia sao?”
Long Khải Phong bước đến trước một bước, nói: “Cõi đời này đã không có Hồn thiếu gia rồi, ta hiện tại đã khí ám đầu minh, hiệu trung với Tuyệt thiếu gia, ta khuyên các ngươi không nên cố chấp vô ích, trợ Trụ vi ngược rồi, Tuyệt thiếu gia mới là truyền nhân Long gia có huyết mạch thuần chính nhất !”
“Phản đồ! Còn các ngươi nữa mấy, cũng là phản đồ phản bội Nhị gia !” cao thủ Long gia bên kia cùng cao thủ Long gia bên này của Long Thiên Thần chống lại nhau.
Long Khải Phong hừ lạnh nói: “Cái gì gọi là phản đồ? Chúng ta là thị vệ Long gia, thần phục là Long gia, mà không phải là một mình Nhị gia! trên người Tuyệt thiếu gia cùng Thần thiếu gia đều có huyết mạch Long gia thuần chính nhất, bọn họ mới là Long gia chính thống, chúng ta hiệu trung với bọn họ, cũng chính là hiệu trung với Long gia, làm sai chỗ nào?”
“Long gia chính thống?” cao thủ Long gia đem ánh mắt khinh thường liếc về hướng Long Thiên Thần, cười lạnh nói, “Ngươi nói Thần thiếu gia có huyết mạch Long gia thuần chính nhất? Ha ha ha, điều này cũng không khỏi quá buồn cười rồi, người nào không biết thiên phú của Thần thiếu gia bình thường, người khác năm tuổi đã sớm đọc văn ngâm thơ, mà hắn một bài thơ học cũng không nổi , lúc ấy ở Long gia, ai không đem hắn làm trò cười mà nhìn?”
Các vị cao thủ nhất tề phá lên cười.
Trên mặt Long Thiên Thần nhất thời lộ ra vẻ xấu hổ, bọn họ nói đích xác là sự thật, hắn thiên tư ngu dốt, mở trí cũng không so sánh với người thường được. Lúc hắn năm tuổi so sánh với Tiểu Mặc năm tuổi thật sự là một trời một vực.
“Thiên Thần, nếu bọn họ xem thường ngươi, ngươi liền bộc lộ thực lực của ngươi để cho bọn họ nhìn một cái, xem bọn hắn sau này còn dám xem nhẹ ngươi hay không?” Bạch Sở Mục bực tức nói, miệt thị bằng hữu của hắn, giống như miệt thị hắn, hắn không chịu được, muốn miệt thị Long Thiên Thần, cũng chỉ hắn mới quyền.
Các cao thủ nghe vậy, lần nữa cười to .
“Thần thiếu gia, ta xem ngươi hay là không nên cậy mạnh. Ta và ngươi không cừu không oán, chúng ta có thể tha cho ngươi một cái mạng, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn chịu trói, chúng ta tuyệt đối không đả thương ngươi nửa sợi lông. Nhưng nếu ngươi phản kháng…, như vậy thật xin lỗi, đừng trách chúng ta hạ thủ vô tình!”
Hừ , quá đáng!
Long Thiên Thần trong lồng ngực tức giận sôi trào, đám người này cư nhiên xem thường không nhìn hắn, tốt, vậy hãy để cho bọn họ mở rộng tầm mắt!
Long ngâm kiếm đột nhiên ra khỏi vỏ, Long Thiên Thần phi thân nhảy lên, nhô lên cao vẽ một cái, trường kiếm chấn động ngâm nga, nhất thời khí lãng bài sơn đảo hải, hướng các cao thủ Long gia dũng mãnh lao tới.
“Hả?” các cao thủ Long gia đều rối rít lui về phía sau, kinh ngạc cho một kiếm uy vũ này của hắn.
“Huyền tôn tứ phẩm? Không nghĩ tới a, tu vi Thần thiếu gia cư nhiên lại cao thế?” cao thủ Long gia thở dài một tiếng, nhưng cũng không có quá để ở trong lòng, trong đám người bọn họ, đều là Huyền tôn tứ phẩm trở lên, bắt một mình hắn thì, dư dả.
Lúc này, Long Thiên Thần Thanh quát một tiếng, kiếm thuật đột ngột biến đổi, Long Ngâm kiếm nhô lên cao dừng lại, huyền khí như lốc xoáy, liên tục biến hóa, chỉ một thoáng, kiếm khí kiếm ý ùn ùn kéo đến.
Một mảnh hút không khí, các cao thủ Long gia ngạc nhiên không phải là kiếm thuật siêu cao của hắn, mà là một đôi màu sắc đột biến kia.
Màu vàng thuần khiết!
Huyết mạch thuần khiết truyền thừa tượng trưng của Long gia!
Thì ra Thần thiếu gia thật sự là người thừa kế huyết mạch thuần khiết của Long gia.
Nhưng còn không dừng lại, Long Thiên Thần đã gọi ra Dực Long thần thú trợ trận, hôm nay hắn sẽ bằng sức mạnh một người, đại chiến các cao thủ Long gia.
“Phì phì, hiện thân!”
“A —— thần, thần thú? !”
Các cao thủ Long gia liên tục thừa nhận kích thích, đã u mê. Đây là Thần thiếu gia vô năng vô vị trong ấn tượng của bọn họ sao? nếu hắn là thật sự vô năng vô vị, như vậy giờ phút này Huyền giai hắn như thế nào đạt đến cảnh giới Huyền tôn tứ phẩm ? Trên người của hắn làm sao mà chảy dòng máu thuần khiết của Long gia, hắn thì thế nào có thể khế ước cùng thần thú, trở thành chủ nhân thần thú?
“Thần thiếu gia, xin hạ thủ lưu tình, tiểu nhân nguyện khí ám đầu minh, đi theo Thần thiếu gia!” Một gã cao thủ đột nhiên quỳ gối xuống, nguyện ý quy hàng.
Còn lại mấy tên cao thủ cũng rối rít giật mình, trong khoảng thời gian ngắn vẫn ngây người ở chỗ cũ.
Long Thiên Thần ngồi ở trên lưng phì phì, từ trên cao nhìn xuống, thu kiếm, bĩu môi, hơi có chút buồn rầu. Chuyện phát triển tựa hồ cùng so với trong tưởng tượng của hắn có chút khác thường, đại tẩu muốn giết cao thủ Long gia, nhưng bọn hắn bây giờ chủ động xin hàng, nên làm gì bây giờ?
Hắn thật khó xử.
Cao thủ quỳ xuống thấy hắn chậm chạp không trả lời, đáy lòng không khỏi bối rối, cúi đầu dập đầu nói: “Tiểu nhân có mắt như mù, đắc tội Thần thiếu gia, kính xin Thần thiếu gia không trách tội! Gia tộc tiểu nhân nguyện trung với Long gia, đối với Long gia tuyệt đối không có hai lòng, đúng như Long hộ vệ nói, chúng ta thân là gia nô của Long gia, nên trung thành với Long gia chính thống. Thần thiếu gia ở trên người có huyết mạch Long gia thuần chính nhất, ngài chính là Long gia chính thống, tiểu nhân nguyện cả đời này trung thành với Thần thiếu gia. Nếu như nuốt lời, ắt gặp thiên lôi đánh xuống!”
“Cái này. . . . . .” Long Thiên Thần buồn rầu sờ sờ cằm, lại nhìn mấy người còn lại, nói, “Vậy các ngươi thì sao? Các ngươi là muốn hàng hay là muốn chiến?”
Mấy tên cao thủ còn lại liếc nhìn lẫn nhau, một nửa trong số đó quỳ sát bên cạnh tên quỳ xuống đầu tiên, cùng kêu lên: “Thuộc hạ nguyện ý khí ám đầu minh, thần phục Thần thiếu gia!”
Còn lại năm tên cao thủ nổi giận: “Các ngươi dám phản bội Nhị gia?” Năm người nhất tề rút kiếm, đâm về hàng bảy người đang quỳ lạy.
Long Thiên Thần thấy thế, ánh mắt bỗng dưng giận dữ: “Phì phì, thu thập bọn họ!”
Bạch Sở Mục có đánh nhau, vội vàng cũng triệu hồi ra vượn trắng, ma quyền sát chưởng: “Đánh nhau tại sao có thể thiếu ta cùng vượn vượn?”
Hai người hai thú sủng, trên trời dưới đất, lần nữa chặc chẽ hợp tác, đối với các cao thủ Long gia triển khai vây đánh.
Không sai, không phải là vây công, mà là vây đánh!
Trần trụi vây đánh!
Bảy tên cao thủ trước đó xin hàng không khỏi âm thầm thấy may mắn, may là đám bọn hắn cơ trí a, thật sớm thấy rõ tình thế, nếu không kết quả của bọn hắn hãy không khác gì bọn họ.
Bên này đánh cho náo nhiệt, bên kia hội trường khảo hạch cũng khí thế ngất trời.
Kèm theo thần khí không ngừng mà thu nạp năng lượng từ dịch thủy Long tinh thạch, nhiệt độ của hội trường khảo hạch cũng nhanh chóng tăng, Cửu Long Bảo Đỉnh bắt đầu khẽ run, đến cuối cùng, nó lại không chịu nổi uy lực thần khí , xảy ra kịch liệt điên chiến, một số gần như nổ bể ra.
Luyện khí sư của Luyện Khí Minh rối rít từ chỗ ngồi đứng lên, khẩn trương nhìn một màn này, sợ Cửu Long Bảo Đỉnh sẽ bị phá hỏng.
“Minh Chủ, làm sao bây giờ? Cửu Long Bảo Đỉnh sắp giữ không được? Để cho hắn mau dừng lại, Cửu Long Bảo Đỉnh chính là bảo vật trấn giữ của Luyện khí minh chúng ta!”
“Đúng vậy a, Minh Chủ! Cửu Long Bảo Đỉnh đối với Luyện khí minh mà nói, vô cùng trọng yếu, nhất định phải giữ được a!”
Phần lớn người rối rít ra lời khuyên Minh Chủ ngưng hẳn chuyện chữa trị thần khí, mà Minh Chủ cũng đang do dự.
Lúc này, từ bên ngoài hội trường đi vào hai người, một nam một nữ, trong đó cô gái rõ ràng chính là Liễu Cơ Nhã, mà nam tử bên cạnh là sư huynh của nàng, luyện khí đại sư Lạc Lâm nổi danh. Bọn họ mới vừa đã ở cạnh cửa quan sát hồi lâu, không muốn quấy nhiễu, cho nên chậm chạp không có cất bước tiến vào, giờ phút này cũng là phải lộ diện. Bọn họ nhất tề đi tới Minh Chủ trước mặt, Lạc Lâm nói: “Minh Chủ, giờ phút này nếu muốn dừng lại chữa trị, lấy uy lực cắn trả của thần khí, Cửu Long Bảo Đỉnh cũng khó giữ được, không bằng chúng ta cùng nhau giúp Long công tử một tay, chẳng những có thể giữ được Cửu Long Bảo Đỉnh, còn có thể tận mắt nhìn thấy uy lực chân chính của thần khí.”
“Đúng vậy a, Minh Chủ! Luyện khí sư chúng ta khó được khi tận mắt nhìn thấy uy lực của thần khí, vì sao phải bỏ dở giữa chừng? Cuối cùng là học hỏi trọng yếu hơn hay Cửu Long Bảo Đỉnh trọng yếu hơn?” Liễu Cơ Nhã khuyên nhủ.
Minh Chủ cúi đầu, còn đang chần chờ.
Giờ phút này, trán Long Thiên Tuyệt đã lấm tấm mồ hôi hột, hắn không có ngờ tới thần khí lại có uy lực mạnh như thế, càng ngày càng không thể khống chế, ngay cả Cửu Long Bảo Đỉnh là lò luyện cao cấp cũng không cách nào khống chế được uy lực ấy.
“Thiên Tuyệt, chàng có sao không? Còn chống đỡ được không?” Vân Khê lo lắng nhìn Long Thiên Tuyệt, thấy hắn giờ phút này đã vô cùng cố hết sức.
“Tiểu Tả, các ngươi mau chóng thu hồi lực lượng của các ngươi, nếu không Cửu Long Bảo Đỉnh sẽ bị các ngươi làm nổ rồi!”
“Chủ nhân, chúng ta cũng khống chế không được rồi! Chúng ta bây giờ có nhu cầu cấp bách bổ sung máu thuần khiết để hấp thu, nếu không phần chúng ta thật vất vả chữa trị nãy giờ sẽ phải thất bại trong gang tấc.”
“Cái gì? Máu?” Vân Khê không chần chờ, rút Tử Tiêu kiếm bên hông ra, cắt trên chính tay mình, tùy ý máu tươi của mình nhỏ vào đến Cửu Long Bảo trong đỉnh.
Tí tách, tí tách. . . . . .
Cửu Long Bảo Đỉnh rốt cục yên tĩnh lại, tần số rung động càng ngày càng nhỏ.
Mọi người của Luyện khí minh hơi thở phào nhẹ nhỏm, tiếp tục chú ý đến diễn biến tiếp theo.
Máu tươi đang tiếp tục chảy xuôi, tí tách, tí tách. . . . . .
Song, khẩu vị thần khí giống như là một cái động không đáy, vĩnh viễn không biết đầu.
Máu đỏ sẫm mới vừa rơi vào trong Bảo Đỉnh, liền lập tức biến mất không thấy.
Dần dần , Vân Khê bắt đầu có chút chống đở không nổi nữa.
“Tiểu Tả, các ngươi rốt cuộc hút đủ chưa?”
“Chủ nhân, còn chưa không đủ đâu! Chúng ta mới vừa thu nạp quá nhiều Long tinh thạch, hiện tại nhu cầu cấp bách phải có máu tươi thuần khiết tương ứng để trung hòa năng lượng dịch thủy, ta tin tưởng chỉ cần chúng ta chịu đựng qua cửa ải này, lực lượng của chúng ta sẽ là gấp mấy chục mấy trăm lần trước kia, thậm chí so với thời điểm chủ nhân chúng ta sáng tạo ra chúng ta còn có lực lượng mạnh hơn nhiều lắm, hơn nữa lần này là nhất lao vĩnh dật (một lần vất vả, suốt đời nhàn nhã), sau này chủ nhân rốt cuộc không cần buồn rầu bởi vì sử dụng chúng ta quá nhiều lần, mà lực lượng từ từ giảm dần.”
“Chủ nhân, cố gắng lên nga!”
“Chủ nhân, nhờ cậy người!”
“. . . . . .”
Chúng thần khí rối rít hướng về phía nàng phát ra thanh âm, trong thanh âm trừ khẩn cầu ở ngoài, hơn nữa là hưng phấn đạt được lực lượng cùng năng lượng, nhưng người chịu khổ là Vân Khê. Bọn họ cho rằng thân thể nàng là kho máu sao ? Có thể cung ứng bọn họ không giới hạn sao?
“Tốt! Bất cứ giá nào!” Vân Khê vừa tiếp tục rỉ máu, vừa từ trong lòng ngực móc ra các loại đan dược, nhưng phàm là đan dược có thể ở trong khoảng thời gian ngắn bổ huyết tăng máu, nàng toàn bộ đều nuốt xuống.
Bất cứ giá nào rồi!
Vì có thể nhất lao vĩnh dật, có thể vô hạn lượng sử dụng lực lượng thần khí, nàng phải liều mạng!
“Khê Nhi, đừng cậy mạnh, nếu như chống đở không nối, thì bỏ cuộc đi. Chúng ta còn có cơ hội !” Long Thiên Tuyệt nhìn nàng như vậy, thì không nhịn được đau lòng, một ít máu tích tích nhỏ xuống phảng phất như từ trong tim hắn chảy ra vậy, mỗi một giọt cũng làm cho hắn đau lòng.
“Không sao! Chàng còn chịu đựng được, ta cũng cố gắng, ngàn vạn không được bỏ cuộc!” Vân Khê hướng hắn thản nhiên cười, trấn an hắn nói, nhưng lại không biết giờ phút này sắc mặt mình tái nhợt cỡ nào, ngược lại để cho Long Thiên Tuyệt càng thêm đau lòng.
“Long công tử, chúng ta đi giúp ngươi!” Lạc Lâm và Liễu Cơ Nhã liếc nhau một cái, đạt thành nhất trí, bọn họ cũng không quản Minh Chủ có đồng ý hay không, có vi phạm quy tắc khảo hạch hay không, bọn họ chính là nghĩa vô phản cố, tương trợ lẫn nhau .
“Đa tạ!” Long Thiên Tuyệt thật lòng địa cảm kích.
Long Tam trưởng lão thấy vậy, lập tức nhảy lên, rốt cục bắt được nhược điểm đối phương: “Minh Chủ, hai người bọn họ như thế là phạm quy, công khai ăn gian, chẳng lẽ Luyện Khí Minh các người mặc kệ sao?”
Vân Khê vừa nghe lão bất tử kia chen vào nói nữa, thì chịu đựng đau đớn trên người, hướng Minh Chủ hô: “Minh Chủ, ngài mới vừa nói…, người nào nếu là còn dám nhiễu loạn khảo hạch, liền lập tức mời ra hội trường khảo hạch.”
“Nhiễu loạn khảo hạch? Các ngươi bây giờ còn coi như là ở khảo hạch sao? Hừ, là các ngươi chính mình không tuân theo quy định trước, đừng vội trách lão phu không tuân thủ.” ánh mắt Long Tam trưởng lão thay đổi, ống tay áo lão bỗng nhiên run lên, lộ ra một tòa Kim Đỉnh. Môi của lão nở nụ cười tà ác, đây chính là lúc, hắn chẳng những muốn thu vợ chồng Long Thiên Tuyệt, còn muốn thu Cửu Long Bảo Đỉnh cùng thần khí, tất cả mọi thứ đều là mình hắn sở hữu!
Ánh sáng phát ra từ Kim Đỉnh, xẹt qua khuôn mặt Long Thiên Tuyệt, hắn nhất thời cảnh giác, thầm kêu không ổn.
“Thu cho ta!” Long Tam trưởng lão đem Kim Đỉnh nhắm ngay Long Thiên Tuyệt, trên khuôn mặt già nua nở nụ cười, lộ ra sát cơ.
Long Thiên Diệp ngồi ở bên cạnh hắn, vẫn giống như trước, lộ ra nụ cười lành lạnh , cõi đời này không có mấy người có thể thoát khỏi uy hiếp của Kim Đỉnh, coi như là Thần Long cũng không phải thúc thủ chịu trói sao?
Long Thiên Tuyệt, xem ngươi lần này còn làm sao chạy trốn?
Tất cả những gì ngươi có sau này đều là của ta.
Còn nữ nhân của ngươi, ta nhất định sẽ đối xử “tốt” với ả!
Hai mắt hắn nheo lại, tinh quang bắn ra bốn phía, vẻ mặt Long Thiên Diệp lạnh lùng lại tàn khốc tới cực điểm.
Chuyên chú.
Long Thiên Tuyệt không để ý tới thính phòng, chỉ chuyên tâm nhìn Cửu Long Bảo Đỉnh, kim sắc hỏa diễm nơi lòng bàn tay càng đốt càng vượng.
Oanh!
Ngon lửa màu vàng đốt Long tinh thạch lên, giống như là gắn một tầng da vàng, ánh sáng soi rọi bốn phía.
Xèo xèo xèo…
Long tinh thạch trong bảo đỉnh hấp thụ nhiệt, từ từ nóng chảy, ánh sáng từ trong tỏa ra chói mắt. Bảo đỉnh đột nhiên xoay tròn, từ chín miệng phun ra chín luồng lửa
Đại trận trong bảo định khởi động, tốc độ luyện hóa Long tinh thạch trong nháy mắt tăng nhanh gấp trăm lần.
Đây cũng chính là tác dụng kì diệu của Cửu Long Bảo Đỉnh.
Lò luyện tầm thường rất khó luyện hóa Long tinh thạch, mà trong Cửu Long Bảo Đỉnh lại có một đại trận chứa đầy đủ các tiểu trận khác, như khống chế ngọn lửa, phân cách nguyên liệu luyện khí, còn có điều chỉnh khí lưu vân vân, có loạt đại trận này, luyện khí sư liền tránh khỏi không ít chuyện, việc duy nhất cần làm chính là chuyên chú cùng kỹ xảo.
Trong thính phòng, tất cả mọi người không chớp mắt, đây có lẽ là lần đầu tiên bọn họ thấy có người sử dụng nhiều Long tinh thạch như vậy để luyện khí, cũng có thể là lần duy nhất nhìn thấy của bọn họ ở kiếp này.
Nhiều Long tinh thạch cùng nhau luyện hóa, sẽ sinh ra hiệu quả như thế nào, bảo vật Long Thiên Tuyệt sắp sửa luyện chế đến tột cùng là cái dạng gì, đây đều là bí mật, quanh quẩn ở lòng của mỗi người.
Vân Khê vừa quan sát Long Thiên Tuyệt luyện khí, vừa âm thầm chú ý động tĩnh của hai người Long Tam trưởng lão cùng Long Thiên Diệp, đáy lòng nàng tính toán liên tục . Ở trước mặt nàng lại dám nhục mạ phu quân nàng cùng bà bà (mẹ chồng) chưa gặp mặt, lại muốn thoải mái rời đi, tuyệt đối việc không có khả năng!
Người của Vân Khê nàng, há lại dễ bắt nạt vậy sao?
Âm thầm hướng Long Thiên Thần vẫy vẫy tay, ghé sát vào lỗ tai hắn , Vân Khê hạ giọng phân phó nói: “Đệ và Sở Mục, cùng cao thủ Long gia, dụ đám cao thủ Long gia đang canh giữa ngoài cửa Luyện Khí Minh đi nơi khác, sau đó bố trí mai phục, đem bọn họ hết thảy giết chết. Nhớ kỹ, hạ thủ phải gọn gàng chút, không nên kinh động Long Thiên Diệp và lão bất tử!”
“Tuân mệnh! Đại tẩu yên tâm, đệ bảo đảm mọi chuyện suôn sẻ!” Long Thiên Thần hớn hở lĩnh mệnh, thần thái hân hoan.
Vân Khê thêm câu: “Sau khi giết, nhớ lục soát người, phàm là vật hữu dụng trên người bọn họ, hết thảy lưu lại, đừng lãng phí!”
“Ách. . . . . .” Long Thiên Thần khóe miệng co quắp, trong lòng tự nhủ, đại tẩu, tẩu chính là quản gia cần kiệm a, đồ người chết cũng muốn?
Vân Khê đưa tay, đẩy hắn ra, không thèm nhìn ánh mắt chất vấn của hắn. Hắn cho là nàng thật tham như vậy sao? Nàng muốn là lệnh bài cùng tất cả đồ có liên quan đến Long gia, bởi vì cái gọi là biết người biết ta, bọn họ sớm muộn gì xông vào Long gia một lần, bắt đầu từ bây giờ phải đem Long gia nhìn thấu, tránh cho ngày sau bị hại.
Long Thiên Thần dẫn mấy người lặng lẽ rời đi hội trường khảo hạch, phần lớn mọi người đang chuyên chú quan sát Long Thiên Tuyệt luyện khí, cho nên không để ý, bao gồm Long Tam trưởng lão và Long Thiên Diệp căn bản không đem đám người Long Thiên Thần để vào trong mắt.
Tách tách tách. . . . . .
Bảo Đỉnh nhanh quay ngược trở lại, tốc độ từ từ chậm lại, cuối cùng dừng lại, bên trong đỉnh giờ phút này đã toàn bộ Long tinh thạch đã hòa tan thành tinh thủy, như quỳnh tương ngọc dịch, ở trong Bảo đỉnh từ từ chảy xuôi.
“Khê Nhi!” Long Thiên Tuyệt hướng Vân Khê quát lên, Vân Khê hiểu ý, phi thân đi tới trong hội trường.
Nàng đứng ở một chỗ khác của Cửu Long Bảo Đỉnh, cùng Long Thiên Tuyệt cách Đỉnh nhìn nhau, nàng nhắm mắt, trong lòng mặc niệm, cùng thập đại thần khí tâm linh trao đổi.
“Tiểu Tả, các ngươi đi đi! Hưởng thụ Long tinh thạch, tận tình phóng thích lực lượng! Để cho người tâm hoài bất quỹ ở trước mặt của các ngươi run rẩy nhé!”
Nàng không có tuân theo ý của Long Thiên Tuyệt, để cho thần khí che dấu ánh sáng, bởi vì trong mắt nàng, đối phó kẻ tồi bại giống như Long Thiên Diệp cùng Long Tam trưởng lão, vũ khí tốt nhất, chính là hung hăng đả kích bọn họ, để cho bọn họ tự ti mặc cảm, để cho bọn họ tâm linh run rẩy!
Mặc dù thần khí xuất hiện, có lẽ sẽ để cho có chút người lòng mang ý xấu sinh ra mơ ước, nhưng là nàng hiện tại đành phải vậy. Thời điểm nên lên mặt thì lên mặt, sẽ làm cho những người từng xem thường Thiên Tuyệt, hết thảy phải run sợ!
Thập vật thần khí thoát khỏi thân thể của nàng, phiêu du ở bên trong không khí, quay chung quanh thành vòng.
Chỉ một thoáng, lấy vòng làm trung tâm, Thánh Quang đại phóng, đem trọn khảo hạch hội trường Đô bao phủ ở trong ánh sáng thánh khiết chói lóa.
Long Thiên Tuyệt khẽ kinh ngạc, không nhịn được cười khổ, nhìn Vân Khê, song trong nội tâm, hắn thấy ấm áp , bởi vì hắn đọc hiểu được tâm ý của nàng.
Một mảnh hút thanh âm vang lên ở hội trường bốn phía.
Có người cà lăm: “Chẳng lẽ. . . . . . Chẳng lẽ là trong truyền thuyết, thần, thần khí? !”
“Trời, thật sự là thần khí! Hắn muốn luyện chế lại không phải là cái gì thượng phẩm bảo khí, mà là thần khí! Muốn điên rồi, ta muốn điên rồi! Trong lúc sinh thời, có thể nhìn thấy thần khí trong truyền thuyết, ta chết mà không tiếc rồi!”
“Thần khí a! Ta luyện khí hơn nửa đời người, rốt cục thấy thần khí. . . . . .”
Các vị luyện khí sư rối rít kích động rồi, vui mừng như điên, cái này giống như là một gã tín đồ tiều tụy, cuối cùng có một ngày nhận được Phật quang, hắn liền xì xụp cúng bái.
Minh Chủ Luyện khí minh mạnh mẽ kiềm chế nội tâm rung động của mình, chỉ có một đôi mắt chớp động là bán đứng tâm tình của ông, thì ra hắn muốn chữa trị thần khí a, ông rốt cuộc đã hiểu rõ mục đích Long Thiên Tuyệt mượn Cửu Long Bảo Đỉnh.
Thần khí, đích xác là thần khí, chẳng qua là uy lực của nó tựa hồ so sánh với trong tưởng tượng yếu nhược hơn nhiều, ông rất mong đợi, muốn nhìn thấy thần uy thần khí hiển lộ sau khi chữa trị xong.
Long Thiên Diệp không tự chủ mà nắm chặt tay, quên mất vết thương trên tay chưa khỏi hẳn, tim của hắn đang run rẩy, ghen tỵ và tức tối lan tràn trong lòng.
Thần khí a! Vật thần thánh như thế, sao có thể rơi vào tay Long Thiên Tuyệt chứ?
Tại sao lại là hắn?
“Diệp thiếu gia, ngài đừng kích động! Cẩn thận vết thương trên tay!” Long Tam trưởng lão phát hiện tay của hắn rỉ máu, không nhịn được nhắc nhở.
“Diệp thiếu gia, ngài cứ thoải mái, buông lỏng tinh thần, Long Thiên tuyệt người ít thế mỏng, không phải đối thủ của chúng ta. Hai ngày trước ta đã đưa tin cho Nhị gia, báo cho người biết tung tích Long Thiên Tuyệt, tin tưởng Nhị gia rất nhanh sẽ có hành động. Chính là một Long Thiên Tuyệt, cho dù trong tay của hắn có thần khí, cũng chưa chắc địch nổi cao thủ đông đảo của Long gia chúng ta vây công. Long gia dù sao vẫn là thiên hạ của Nhị gia, không có chuyện gì người không thể làm.”
Long Thiên Diệp cúi đầu hừ lạnh một tiếng, không có trả lời, cũng là đưa lời của hắn nghe lọt được.
Không sai!
Cho dù Long Thiên Tuyệt ngươi thiên phú kinh người hơn nữa, có bảo vật nhiều hơn nữa, cũng không cách nào ngăn cản cao thủ đông đảo của Long gia vây công. Hết thảy mọi thứ ngươi đang có bây giờ, sớm muộn gì cũng sẽ là thuộc về ta! Bao gồm nữ nhân của ngươi!
Hắn quay đầu hướng phía Vân Khê quăng đi một ánh mắt, khẽ hí mắt, mới vừa ở chỗ này, nữ nhân kia lên tiếng nhục nhã cho hắn, khoản này sổ sách, hắn sớm muộn cũng đòi lại!
Vân Khê không có lưu ý rốt cuộc người nào đang nhìn nàng chăm chú, nàng đang không chớp mắt nhìn thần khí, nhìn bọn họ theo thứ tự tiến vào trong Cửu Long Bảo đỉnh, ngâm ở trong Long tinh thạch nóng chảy, nàng có thể cảm ứng được tâm linh thần khí dao động.
Đối với thần khí đã có khí linh mà nói, thay vì nói là luyện chế bọn họ, chẳng nói là bọn họ tự mình chữa trị. Bọn họ là vốn có sinh mệnh , bọn họ hiểu được phải làm như thế nào mới có thể làm cho lực lượng của mình nhận được khôi phục lớn nhất.
Long Thiên Tuyệt chuyên chú khống chế lửa, chỉ thấy từng đợt bọt khí nổi lên, thần khí bắt đầu hấp thu năng lượng, thủy dịch trong Cửu Long Bảo từ từ giảm xuống, càng nhiều bọt khí nổi lên, lượng thủy dịch càng ngày càng ít đi.
Minh Chủ và một đám luyện khí sư thấy vậy rất ngạc nhiên, thì ra là thần khí có thể hấp thụ lượng lớn lượng thủy dịch Long tinh thạch như vậy, bọn hắn cũng chưa từng nhìn thấy trong quá trình luyện khí bao giờ, rất nhiều người trong lòng có cảm giác chợt hiểu, mọi người sắc mặt hồng nhuận, mừng rỡ không dứt.
Cùng lúc đó, Long Thiên Thần dẫn theo mấy người tới đến ngoài cửa Luyện Khí Minh, xa xa , thấy cao thủ Long gia đang canh giữ ở cửa chính.
Long Thiên Thần một mình một người, đi tới trước mặt một gã cao thủ: “Các ngươi có biết, ta là ai?”
Mấy tên cao thủ nhìn lẫn nhau một cái, người nọ trả lời: “Ngươi là Thần thiếu gia, là đệ đệ ruột của Tuyệt thiếu gia.”
“Vậy các ngươi có biết, chỉ cần bắt ta, có thể ép đại ca của ta đi vào khuôn khổ không?” Long Thiên Thần nói.
Mấy tên cao thủ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mọi người vẻ mặt quỷ dị, đều cho là hắn bị điên, nếu hắn biết mình bị bắt, có thể buộc đại ca hắn đi vào khuôn khổ, vậy hắn còn chủ động tới tìm bọn hắn làm gì?
“Đại ca của ta nói cho ta, Tam trưởng lão các người rất âm hiểm, chờ khảo hạch luyện khí vừa kết thúc, hắn nhất định sẽ gọi các ngươi vây công chúng ta, không để cho chúng ta an toàn rời khỏi Thiên Hỏa thành, cho nên hắn để cho ta đi trước một bước, rời khỏi Thiên Hỏa thành.” Long Thiên Thần lại nói.
Mấy tên cao thủ từng cái ánh mắt nhìn hắn như nhìn một kẻ ngu, hắn điên rồi sao? Muốn chạy trốn cũng len lén trốn, lại còn minh mục trương đảm nói cho bọn hắn biết?
“Ta đây đi trước một bước nha.” Long Thiên Thần giương môi cười một tiếng, sau đó nhanh chân hướng cửa thành chạy nhanh đi.
Mấy tên cao thủ liếc mắt nhìn nhau, một người trong đó gào to một tiếng “Đuổi theo!” Sau đó những người khác cũng đuổi theo đi tới.
Không sai, chỉ cần bắt được đệ đệ, như vậy đại ca của hắn sẽ chạy không được. Đến lúc đó Diệp thiếu gia cùng Tam trưởng lão nhất định sẽ hảo hảo mà tưởng thưởng bọn họ, nghĩ đến chỗ này, các cao thủ không có bất kỳ cố kỵ, liều mạng đuổi theo Long Thiên Thần đi.
Đám người Bạch Sở Mục sau đó mới xuất hiện ở cửa đại môn, Bạch Sở Mục nhún nhún vai, không thể tưởng tượng nổi: “Đây là phương pháp dụ địch nhớ ngẩn nhất mà ta thấy, bất quá hình như rất hữu dụng.”
“Bạch công tử, chúng ta vội vàng đuổi theo đi, nếu không Nhị công tử một người không địch được nhiều cao thủ như vậy .” Long Khải Phong cao thủ của Long gia nói.
Bạch Sở Mục gật đầu, mấy người sau đó liền đuổi theo.
Long Thiên Thần một đường chạy như bay đến ngoài cửa thành, chọn một chỗ không có người thì ngừng lại, thảnh thơi ôm ngực, chờ chực cao thủ Long gia đuổi theo hắn, làm thành vòng vây.
“Thần thiếu gia, hay là ngươi thúc thủ chịu trói đi! Chúng ta không muốn động thủ đả thương ngươi.” cao thủ Long gia đều không coi hắn ra gì, dùng ngữ khí mà dụ dỗ.
Long Thiên Thần thấy đồng bạn mình còn không có đuổi đến, cho nên nói sang chuyện khác: “Ta hỏi các ngươi, chuyện mẹ ta, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Các ngươi tại sao một mực chắc chắn mẹ ta nàng. . . . . . Năm đó, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“Thần thiếu gia, chuyện này ngươi tốt nhất không nên biết, đây là việc xấu của Long gia.” Một gã cao thủ nói.
“Đó là mẹ của ta! Hiện tại đến tột cùng là còn sống hay chết?” Long Thiên Thần tiếp tục truy vấn, đối với chuyện mười mấy năm trước, trí nhớ của hắn vô cùng mơ hồ, thật sự là không nhớ gì cả. Hắn chỉ nhớ rõ mình đi theo đại ca không ngừng mà trốn, không ngừng mà trốn, cuối cùng rốt cục nhờ mấy tên cao thủ trung thành ở Long gia tương trợ, thừa dịp đi thông Ngạo Thiên đại lục khi cứ điểm bị mạnh mẽ mở ra , hắn đi theo đại ca, được những cao thủ Long gia hộ tống đến Ngạo Thiên đại lục, về phần lúc trước rốt cuộc xảy ra chuyện gì, hắn thật sự nghĩ không ra.
“Này. . . . . .” Các cao thủ cửa nhất thời không nói gì.
“Làm sao? Cái vấn đề này rất khó trả lời? Mẹ ta nàng hiện tại sống hay chết, chẳng lẽ các ngươi không biết sao?” Long Thiên Thần cảm giác trong đó có điểm kỳ quái.
“Đại phu nhân nàng. . . . . .” Cao thủ đang muốn trả lời, lúc này, đám người Bạch Sở Mục đã đuổi theo đến, cắt đứt lời của hắn.
“Thần thiếu gia, ngươi cho rằng chỉ bằng những người này của các ngươi có thể đối phó được chúng ta sao?” Cao thủ nhìn quanh, chợt thấy đối phương là đám Long Khải Phong, hắn kinh ngạc, “Long Khải Phong? Làm sao ngươi ở chỗ này? Ngươi không phải đang bảo vệ Hồn thiếu gia sao?”
Long Khải Phong bước đến trước một bước, nói: “Cõi đời này đã không có Hồn thiếu gia rồi, ta hiện tại đã khí ám đầu minh, hiệu trung với Tuyệt thiếu gia, ta khuyên các ngươi không nên cố chấp vô ích, trợ Trụ vi ngược rồi, Tuyệt thiếu gia mới là truyền nhân Long gia có huyết mạch thuần chính nhất !”
“Phản đồ! Còn các ngươi nữa mấy, cũng là phản đồ phản bội Nhị gia !” cao thủ Long gia bên kia cùng cao thủ Long gia bên này của Long Thiên Thần chống lại nhau.
Long Khải Phong hừ lạnh nói: “Cái gì gọi là phản đồ? Chúng ta là thị vệ Long gia, thần phục là Long gia, mà không phải là một mình Nhị gia! trên người Tuyệt thiếu gia cùng Thần thiếu gia đều có huyết mạch Long gia thuần chính nhất, bọn họ mới là Long gia chính thống, chúng ta hiệu trung với bọn họ, cũng chính là hiệu trung với Long gia, làm sai chỗ nào?”
“Long gia chính thống?” cao thủ Long gia đem ánh mắt khinh thường liếc về hướng Long Thiên Thần, cười lạnh nói, “Ngươi nói Thần thiếu gia có huyết mạch Long gia thuần chính nhất? Ha ha ha, điều này cũng không khỏi quá buồn cười rồi, người nào không biết thiên phú của Thần thiếu gia bình thường, người khác năm tuổi đã sớm đọc văn ngâm thơ, mà hắn một bài thơ học cũng không nổi , lúc ấy ở Long gia, ai không đem hắn làm trò cười mà nhìn?”
Các vị cao thủ nhất tề phá lên cười.
Trên mặt Long Thiên Thần nhất thời lộ ra vẻ xấu hổ, bọn họ nói đích xác là sự thật, hắn thiên tư ngu dốt, mở trí cũng không so sánh với người thường được. Lúc hắn năm tuổi so sánh với Tiểu Mặc năm tuổi thật sự là một trời một vực.
“Thiên Thần, nếu bọn họ xem thường ngươi, ngươi liền bộc lộ thực lực của ngươi để cho bọn họ nhìn một cái, xem bọn hắn sau này còn dám xem nhẹ ngươi hay không?” Bạch Sở Mục bực tức nói, miệt thị bằng hữu của hắn, giống như miệt thị hắn, hắn không chịu được, muốn miệt thị Long Thiên Thần, cũng chỉ hắn mới quyền.
Các cao thủ nghe vậy, lần nữa cười to .
“Thần thiếu gia, ta xem ngươi hay là không nên cậy mạnh. Ta và ngươi không cừu không oán, chúng ta có thể tha cho ngươi một cái mạng, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn chịu trói, chúng ta tuyệt đối không đả thương ngươi nửa sợi lông. Nhưng nếu ngươi phản kháng…, như vậy thật xin lỗi, đừng trách chúng ta hạ thủ vô tình!”
Hừ , quá đáng!
Long Thiên Thần trong lồng ngực tức giận sôi trào, đám người này cư nhiên xem thường không nhìn hắn, tốt, vậy hãy để cho bọn họ mở rộng tầm mắt!
Long ngâm kiếm đột nhiên ra khỏi vỏ, Long Thiên Thần phi thân nhảy lên, nhô lên cao vẽ một cái, trường kiếm chấn động ngâm nga, nhất thời khí lãng bài sơn đảo hải, hướng các cao thủ Long gia dũng mãnh lao tới.
“Hả?” các cao thủ Long gia đều rối rít lui về phía sau, kinh ngạc cho một kiếm uy vũ này của hắn.
“Huyền tôn tứ phẩm? Không nghĩ tới a, tu vi Thần thiếu gia cư nhiên lại cao thế?” cao thủ Long gia thở dài một tiếng, nhưng cũng không có quá để ở trong lòng, trong đám người bọn họ, đều là Huyền tôn tứ phẩm trở lên, bắt một mình hắn thì, dư dả.
Lúc này, Long Thiên Thần Thanh quát một tiếng, kiếm thuật đột ngột biến đổi, Long Ngâm kiếm nhô lên cao dừng lại, huyền khí như lốc xoáy, liên tục biến hóa, chỉ một thoáng, kiếm khí kiếm ý ùn ùn kéo đến.
Một mảnh hút không khí, các cao thủ Long gia ngạc nhiên không phải là kiếm thuật siêu cao của hắn, mà là một đôi màu sắc đột biến kia.
Màu vàng thuần khiết!
Huyết mạch thuần khiết truyền thừa tượng trưng của Long gia!
Thì ra Thần thiếu gia thật sự là người thừa kế huyết mạch thuần khiết của Long gia.
Nhưng còn không dừng lại, Long Thiên Thần đã gọi ra Dực Long thần thú trợ trận, hôm nay hắn sẽ bằng sức mạnh một người, đại chiến các cao thủ Long gia.
“Phì phì, hiện thân!”
“A —— thần, thần thú? !”
Các cao thủ Long gia liên tục thừa nhận kích thích, đã u mê. Đây là Thần thiếu gia vô năng vô vị trong ấn tượng của bọn họ sao? nếu hắn là thật sự vô năng vô vị, như vậy giờ phút này Huyền giai hắn như thế nào đạt đến cảnh giới Huyền tôn tứ phẩm ? Trên người của hắn làm sao mà chảy dòng máu thuần khiết của Long gia, hắn thì thế nào có thể khế ước cùng thần thú, trở thành chủ nhân thần thú?
“Thần thiếu gia, xin hạ thủ lưu tình, tiểu nhân nguyện khí ám đầu minh, đi theo Thần thiếu gia!” Một gã cao thủ đột nhiên quỳ gối xuống, nguyện ý quy hàng.
Còn lại mấy tên cao thủ cũng rối rít giật mình, trong khoảng thời gian ngắn vẫn ngây người ở chỗ cũ.
Long Thiên Thần ngồi ở trên lưng phì phì, từ trên cao nhìn xuống, thu kiếm, bĩu môi, hơi có chút buồn rầu. Chuyện phát triển tựa hồ cùng so với trong tưởng tượng của hắn có chút khác thường, đại tẩu muốn giết cao thủ Long gia, nhưng bọn hắn bây giờ chủ động xin hàng, nên làm gì bây giờ?
Hắn thật khó xử.
Cao thủ quỳ xuống thấy hắn chậm chạp không trả lời, đáy lòng không khỏi bối rối, cúi đầu dập đầu nói: “Tiểu nhân có mắt như mù, đắc tội Thần thiếu gia, kính xin Thần thiếu gia không trách tội! Gia tộc tiểu nhân nguyện trung với Long gia, đối với Long gia tuyệt đối không có hai lòng, đúng như Long hộ vệ nói, chúng ta thân là gia nô của Long gia, nên trung thành với Long gia chính thống. Thần thiếu gia ở trên người có huyết mạch Long gia thuần chính nhất, ngài chính là Long gia chính thống, tiểu nhân nguyện cả đời này trung thành với Thần thiếu gia. Nếu như nuốt lời, ắt gặp thiên lôi đánh xuống!”
“Cái này. . . . . .” Long Thiên Thần buồn rầu sờ sờ cằm, lại nhìn mấy người còn lại, nói, “Vậy các ngươi thì sao? Các ngươi là muốn hàng hay là muốn chiến?”
Mấy tên cao thủ còn lại liếc nhìn lẫn nhau, một nửa trong số đó quỳ sát bên cạnh tên quỳ xuống đầu tiên, cùng kêu lên: “Thuộc hạ nguyện ý khí ám đầu minh, thần phục Thần thiếu gia!”
Còn lại năm tên cao thủ nổi giận: “Các ngươi dám phản bội Nhị gia?” Năm người nhất tề rút kiếm, đâm về hàng bảy người đang quỳ lạy.
Long Thiên Thần thấy thế, ánh mắt bỗng dưng giận dữ: “Phì phì, thu thập bọn họ!”
Bạch Sở Mục có đánh nhau, vội vàng cũng triệu hồi ra vượn trắng, ma quyền sát chưởng: “Đánh nhau tại sao có thể thiếu ta cùng vượn vượn?”
Hai người hai thú sủng, trên trời dưới đất, lần nữa chặc chẽ hợp tác, đối với các cao thủ Long gia triển khai vây đánh.
Không sai, không phải là vây công, mà là vây đánh!
Trần trụi vây đánh!
Bảy tên cao thủ trước đó xin hàng không khỏi âm thầm thấy may mắn, may là đám bọn hắn cơ trí a, thật sớm thấy rõ tình thế, nếu không kết quả của bọn hắn hãy không khác gì bọn họ.
Bên này đánh cho náo nhiệt, bên kia hội trường khảo hạch cũng khí thế ngất trời.
Kèm theo thần khí không ngừng mà thu nạp năng lượng từ dịch thủy Long tinh thạch, nhiệt độ của hội trường khảo hạch cũng nhanh chóng tăng, Cửu Long Bảo Đỉnh bắt đầu khẽ run, đến cuối cùng, nó lại không chịu nổi uy lực thần khí , xảy ra kịch liệt điên chiến, một số gần như nổ bể ra.
Luyện khí sư của Luyện Khí Minh rối rít từ chỗ ngồi đứng lên, khẩn trương nhìn một màn này, sợ Cửu Long Bảo Đỉnh sẽ bị phá hỏng.
“Minh Chủ, làm sao bây giờ? Cửu Long Bảo Đỉnh sắp giữ không được? Để cho hắn mau dừng lại, Cửu Long Bảo Đỉnh chính là bảo vật trấn giữ của Luyện khí minh chúng ta!”
“Đúng vậy a, Minh Chủ! Cửu Long Bảo Đỉnh đối với Luyện khí minh mà nói, vô cùng trọng yếu, nhất định phải giữ được a!”
Phần lớn người rối rít ra lời khuyên Minh Chủ ngưng hẳn chuyện chữa trị thần khí, mà Minh Chủ cũng đang do dự.
Lúc này, từ bên ngoài hội trường đi vào hai người, một nam một nữ, trong đó cô gái rõ ràng chính là Liễu Cơ Nhã, mà nam tử bên cạnh là sư huynh của nàng, luyện khí đại sư Lạc Lâm nổi danh. Bọn họ mới vừa đã ở cạnh cửa quan sát hồi lâu, không muốn quấy nhiễu, cho nên chậm chạp không có cất bước tiến vào, giờ phút này cũng là phải lộ diện. Bọn họ nhất tề đi tới Minh Chủ trước mặt, Lạc Lâm nói: “Minh Chủ, giờ phút này nếu muốn dừng lại chữa trị, lấy uy lực cắn trả của thần khí, Cửu Long Bảo Đỉnh cũng khó giữ được, không bằng chúng ta cùng nhau giúp Long công tử một tay, chẳng những có thể giữ được Cửu Long Bảo Đỉnh, còn có thể tận mắt nhìn thấy uy lực chân chính của thần khí.”
“Đúng vậy a, Minh Chủ! Luyện khí sư chúng ta khó được khi tận mắt nhìn thấy uy lực của thần khí, vì sao phải bỏ dở giữa chừng? Cuối cùng là học hỏi trọng yếu hơn hay Cửu Long Bảo Đỉnh trọng yếu hơn?” Liễu Cơ Nhã khuyên nhủ.
Minh Chủ cúi đầu, còn đang chần chờ.
Giờ phút này, trán Long Thiên Tuyệt đã lấm tấm mồ hôi hột, hắn không có ngờ tới thần khí lại có uy lực mạnh như thế, càng ngày càng không thể khống chế, ngay cả Cửu Long Bảo Đỉnh là lò luyện cao cấp cũng không cách nào khống chế được uy lực ấy.
“Thiên Tuyệt, chàng có sao không? Còn chống đỡ được không?” Vân Khê lo lắng nhìn Long Thiên Tuyệt, thấy hắn giờ phút này đã vô cùng cố hết sức.
“Tiểu Tả, các ngươi mau chóng thu hồi lực lượng của các ngươi, nếu không Cửu Long Bảo Đỉnh sẽ bị các ngươi làm nổ rồi!”
“Chủ nhân, chúng ta cũng khống chế không được rồi! Chúng ta bây giờ có nhu cầu cấp bách bổ sung máu thuần khiết để hấp thu, nếu không phần chúng ta thật vất vả chữa trị nãy giờ sẽ phải thất bại trong gang tấc.”
“Cái gì? Máu?” Vân Khê không chần chờ, rút Tử Tiêu kiếm bên hông ra, cắt trên chính tay mình, tùy ý máu tươi của mình nhỏ vào đến Cửu Long Bảo trong đỉnh.
Tí tách, tí tách. . . . . .
Cửu Long Bảo Đỉnh rốt cục yên tĩnh lại, tần số rung động càng ngày càng nhỏ.
Mọi người của Luyện khí minh hơi thở phào nhẹ nhỏm, tiếp tục chú ý đến diễn biến tiếp theo.
Máu tươi đang tiếp tục chảy xuôi, tí tách, tí tách. . . . . .
Song, khẩu vị thần khí giống như là một cái động không đáy, vĩnh viễn không biết đầu.
Máu đỏ sẫm mới vừa rơi vào trong Bảo Đỉnh, liền lập tức biến mất không thấy.
Dần dần , Vân Khê bắt đầu có chút chống đở không nổi nữa.
“Tiểu Tả, các ngươi rốt cuộc hút đủ chưa?”
“Chủ nhân, còn chưa không đủ đâu! Chúng ta mới vừa thu nạp quá nhiều Long tinh thạch, hiện tại nhu cầu cấp bách phải có máu tươi thuần khiết tương ứng để trung hòa năng lượng dịch thủy, ta tin tưởng chỉ cần chúng ta chịu đựng qua cửa ải này, lực lượng của chúng ta sẽ là gấp mấy chục mấy trăm lần trước kia, thậm chí so với thời điểm chủ nhân chúng ta sáng tạo ra chúng ta còn có lực lượng mạnh hơn nhiều lắm, hơn nữa lần này là nhất lao vĩnh dật (một lần vất vả, suốt đời nhàn nhã), sau này chủ nhân rốt cuộc không cần buồn rầu bởi vì sử dụng chúng ta quá nhiều lần, mà lực lượng từ từ giảm dần.”
“Chủ nhân, cố gắng lên nga!”
“Chủ nhân, nhờ cậy người!”
“. . . . . .”
Chúng thần khí rối rít hướng về phía nàng phát ra thanh âm, trong thanh âm trừ khẩn cầu ở ngoài, hơn nữa là hưng phấn đạt được lực lượng cùng năng lượng, nhưng người chịu khổ là Vân Khê. Bọn họ cho rằng thân thể nàng là kho máu sao ? Có thể cung ứng bọn họ không giới hạn sao?
“Tốt! Bất cứ giá nào!” Vân Khê vừa tiếp tục rỉ máu, vừa từ trong lòng ngực móc ra các loại đan dược, nhưng phàm là đan dược có thể ở trong khoảng thời gian ngắn bổ huyết tăng máu, nàng toàn bộ đều nuốt xuống.
Bất cứ giá nào rồi!
Vì có thể nhất lao vĩnh dật, có thể vô hạn lượng sử dụng lực lượng thần khí, nàng phải liều mạng!
“Khê Nhi, đừng cậy mạnh, nếu như chống đở không nối, thì bỏ cuộc đi. Chúng ta còn có cơ hội !” Long Thiên Tuyệt nhìn nàng như vậy, thì không nhịn được đau lòng, một ít máu tích tích nhỏ xuống phảng phất như từ trong tim hắn chảy ra vậy, mỗi một giọt cũng làm cho hắn đau lòng.
“Không sao! Chàng còn chịu đựng được, ta cũng cố gắng, ngàn vạn không được bỏ cuộc!” Vân Khê hướng hắn thản nhiên cười, trấn an hắn nói, nhưng lại không biết giờ phút này sắc mặt mình tái nhợt cỡ nào, ngược lại để cho Long Thiên Tuyệt càng thêm đau lòng.
“Long công tử, chúng ta đi giúp ngươi!” Lạc Lâm và Liễu Cơ Nhã liếc nhau một cái, đạt thành nhất trí, bọn họ cũng không quản Minh Chủ có đồng ý hay không, có vi phạm quy tắc khảo hạch hay không, bọn họ chính là nghĩa vô phản cố, tương trợ lẫn nhau .
“Đa tạ!” Long Thiên Tuyệt thật lòng địa cảm kích.
Long Tam trưởng lão thấy vậy, lập tức nhảy lên, rốt cục bắt được nhược điểm đối phương: “Minh Chủ, hai người bọn họ như thế là phạm quy, công khai ăn gian, chẳng lẽ Luyện Khí Minh các người mặc kệ sao?”
Vân Khê vừa nghe lão bất tử kia chen vào nói nữa, thì chịu đựng đau đớn trên người, hướng Minh Chủ hô: “Minh Chủ, ngài mới vừa nói…, người nào nếu là còn dám nhiễu loạn khảo hạch, liền lập tức mời ra hội trường khảo hạch.”
“Nhiễu loạn khảo hạch? Các ngươi bây giờ còn coi như là ở khảo hạch sao? Hừ, là các ngươi chính mình không tuân theo quy định trước, đừng vội trách lão phu không tuân thủ.” ánh mắt Long Tam trưởng lão thay đổi, ống tay áo lão bỗng nhiên run lên, lộ ra một tòa Kim Đỉnh. Môi của lão nở nụ cười tà ác, đây chính là lúc, hắn chẳng những muốn thu vợ chồng Long Thiên Tuyệt, còn muốn thu Cửu Long Bảo Đỉnh cùng thần khí, tất cả mọi thứ đều là mình hắn sở hữu!
Ánh sáng phát ra từ Kim Đỉnh, xẹt qua khuôn mặt Long Thiên Tuyệt, hắn nhất thời cảnh giác, thầm kêu không ổn.
“Thu cho ta!” Long Tam trưởng lão đem Kim Đỉnh nhắm ngay Long Thiên Tuyệt, trên khuôn mặt già nua nở nụ cười, lộ ra sát cơ.
Long Thiên Diệp ngồi ở bên cạnh hắn, vẫn giống như trước, lộ ra nụ cười lành lạnh , cõi đời này không có mấy người có thể thoát khỏi uy hiếp của Kim Đỉnh, coi như là Thần Long cũng không phải thúc thủ chịu trói sao?
Long Thiên Tuyệt, xem ngươi lần này còn làm sao chạy trốn?
Tất cả những gì ngươi có sau này đều là của ta.
Còn nữ nhân của ngươi, ta nhất định sẽ đối xử “tốt” với ả!
Hai mắt hắn nheo lại, tinh quang bắn ra bốn phía, vẻ mặt Long Thiên Diệp lạnh lùng lại tàn khốc tới cực điểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.