Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
Quyển 4 - Chương 30: Lớn Lối Thì Như Thế Nào?
Bắc Đằng
19/09/2013
“Ngươi, còn không xứng để lão phu ra tay!” Thần trưởng lão nhìn Vân
Khê khí thế lớn lối như thế, lửa giận tràn đầy, bất quá theo hắn thấy,
đối phó một tiểu bối, căn bản không cần hắn xuất thủ, hắn cũng không
rảnh xuất thủ, hướng một gã trung niên nam tử râu ngắn phía sau vẫy vẫy
tay, “Ngươi, giúp lão phu dạy dỗ nàng!” nam tử râu ngắn đứng chắp tay,
âm lãnh cười nói: “Sư phụ, muốn như thế nào dạy dỗ nàng? Chặt nàng một
cái cánh tay, hay là chặt nàng một cái chân?”
“A, hắn là đệ tử đích truyền của Thần trưởng lão! Hai mươi hai tuổi liền bước vào Mặc Huyền chi cảnh, ba mươi tuổi tấn chức Thiên Huyền, hiện nay đã là cao thủ Thần huyền nhị phẩm! Nàng dữ nhiều lành ít rồi. . .”
“Thần trưởng lão lần này làm thật rồi! Người người đều nói Thần trưởng lão bao che, xem ra quả thật không giả, nàng ta lần này sợ là khó thoát một kiếp!”
“Vậy cũng chưa chắc! Nàng mới vừa rồi thi triển công phu kia, huyền khí vô cùng hùng hồn, nói chính xác thật đã đạt tới trên Thần huyền.”
“Nàng bất quá mới chừng hai mươi tuổi, cho dù là thiên tài, cũng không thể ở trên Thần huyền, nàng chết chắc!”
Các đệ tử vây xem nghị luận rối rít, phần lớn mọi người đều cho là Vân Khê yếu thế, bởi vì trong ấn tượng bọn hắn, Thần trưởng lão chính là một vị siêu cường giả, như vậy đệ tử đích truyền Thần trưởng lão tất nhiên cũng phi thường cường đại.
“Tùy tiện dạy dỗ một chút, coi như xong, không được làm cho người ta cho là người Bạch Sa đảo ta, lấy mạnh hiếp yếu.” Thần trưởng lão lúc này cũng là nổi lên bộ dạng tiền bối cao nhân, ánh mắt nhìn Vân Khê là trần trụi miệt thị.
“Tốt, vậy thì nghe sư phụ , ta chỉ muốn một cánh tay của nàng!” nam tử râu ngắn nói.
“Phải không? Ngươi xác định ngươi thật có thể lấy một cánh tay ta?” Vân Khê tùy ý nói, “Vậy ngươi ra tay đi, ta chấp ngươi ba chiêu trước.”
“Chấp ta ba chiêu?” Nam tử thật giống như nghe được chuyện buồn cười nhất thế gian này, cuồng tứ cười ha ha. Tại chỗ rất nhiều đệ tử khác đều âm thầm lắc đầu, cảm thấy Vân Khê nhất định là trúng tà, nếu không sẽ không cuồng vọng tự đại như thế.
“Đến đây đi!”Vân Khê hướng hắn ngoắc ngoắc ngón tay.
Cử chỉ miệt thị này, chọc giận nam tử râu ngắn, hai mắt sát cơ lóe lên mà đến, trong tay trường kiếm phút chốc ra khỏi vỏ, mang ra một mảnh hàn quang. Kiếm nghiên một cái liền nhảy lên đâm, huyền khí hóa thành kiếm quang sắc bén, thẳng ép hướng trái tim Vân Khê , chiêu thứ nhất chính là xu thế tuyệt sát.
“Cẩn thận!”Dạ Hàn Nhật bật thốt lên, tim giật thót lại, hắn bưng kín tim của mình, lo lắng nhìn về Vân Khê.
Một chiêu tuyệt sát này, kiếm khí bốn phía, kiếm Khí vô hình Bạo bắn ra vô số kiếm Ảnh.
“Đi chết đi!”
Vô số kiếm khí bao phủ xuống, mắt thấy sẽ phải đem Vân Khê đâm thành con nhím, lại không nghĩ kiếm khí rơi vào khoảng không, đem không khí mà chém, còn Vân Khê thì xuất hiện ở chỗ xa ba bước!
Không có ai đã thấy nàng là như thế nào tránh khỏi.
Sao?
Thần trưởng lão lông mày rung động, lộ ra thần sắc bất khả tư nghị.
Dạ Hàn Nhật lấy lại bình tĩnh, không tiếng động thở phào nhẹ nhỏm.
Vân Tiểu Mặc khẩn trương nhìn mẫu thân, tay nhỏ bé vững vàng chộp vào chéo áo Dạ Hàn Nhật, thấy mẫu thân dễ dàng tránh thoát công kích của đối phương, hắn thở phào nhẹ nhỏm. Cái miệng nhỏ nhắn nhếch nhẹ, hắn nghĩ thầm mẫu thân lợi hại như vậy, đối phương làm sao có thể dễ dàng thương tổn được mẫu thân cơ chứ?
“Chiêu thứ nhất rồi, còn có hai chiêu, hảo hảo nắm chặc cơ hội!” Vân Khê vươn ra một ngón trỏ, ở trước mặt râu ngắn nam tử quơ quơ, nhất phái khí định thần nhàn.
“Buồn cười! Ta muốn giết ngươi!” Nam tử râu ngắn sắc mặt dử tợn, một lần nữa bị ngôn ngữ miệt thị cùng cử chỉ của nàng chọc giận, gầm lên giận dữ kèm theo trường kiếm của hắn đâm ra, kiếm khí chạy dài không dứt như Kinh Đào Hãi Lãng, một ngọn cao hơn một ngọn, sóng sau cao hơn sóng trước, xé rách không khí, oanh kích ở dưới chân Vân Khê, khí lãng mạnh mẻ trên mặt đất nổ tung, mạnh mẽ oanh kích ra một hố sâu.
Di?
Thần trưởng lão mí mắt nhảy lên, vị trí hố sâu , Vân Khê biến mất không thấy.
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Đến lúc này, hắn hoàn toàn phán đoán không ra võ cấp của Vân Khê đến tột cùng như thế nào, bởi vì nàng đến nay chưa từng triển lộ ra bất kỳ Huyền giai đặc thù nào, cũng là lần nữa lấy ra phương thức quái dị, không ngừng không coi ai vào đâu biến mất rồi lại xuất hiện, để cho hắn hoàn toàn sờ không được.
Ánh mắt Bạch Tịch Tình đột biến, lắc đầu, lần nữa nhìn chăm chú nhìn kỹ, cho là mình sinh ra ảo giác.
“Đã chiêu thứ hai rồi, ngươi còn có một cơ hội cuối cùng” thanh âm ngông cuồng, chẳng biết lúc nào xuất hiện ở phía sau lưng nam tử râu ngắn, hắn cả kinh nhanh chóng xoay người, liền lùi lại một bước, rồi nhanh chóng bước nhanh tới. Một bàn tay như ưng đưa về phía Vân Khê, cố gắng gần hơn, thân ảnh vật lộn trong nháy mắt bắt đến thân ảnh của nàng, để tránh nàng lần nữa chạy trốn.
Song, hắn lần nữa thất bại.
Tốc độ của hắn mau, tốc độ Vân Khê nhanh hơn, bàn tay của hắn cùng với thân thể của hắn phá không hướng phía trước lao xuống, vốn nên có người rơi vào trong tay hắn nhưng lại hư không tiêu thất.
Công kích không có hiệu quả.
“Ba chiêu đã qua, đến phiên ta ra tay rồi!” Vân Khê cười lạnh, thanh âm lần nữa từ phía sau hắn truyền tới, Như ma âm một loại xuyên thấu trái tim người ta.
Nam tử râu ngắn cuồng nộ rống to, huyền khí mạnh mẻ từ bên trong thân thể hắn nổ bung, khiến cho đám người vây xem phải thụt lui, rối rít phát ra tiếng thán phục.
Đây mới là hắn thực lực chân chánh, hắn bị chọc giận, cuối cùng sẽ đối với Vân Khê hạ sát chiêu rồi!
“Xú nha đầu, ta muốn ngươi kiến thức tuyệt chiêu chân chính của ta Phá cho ta ……….” từ bên trong thân thể của hắn bạo liệt ra huyền khí trong nháy mắt quanh co lại thành một quả cầu lớn, như Giao Long xé rách không khí ù ù bay tới.
“Thật cường đại huyền khí! Lực lượng này đã vượt qua Thần huyền nhị phẩm.”
“Ta cảm giác trước mặt của đang chấn động. . . . . .
“Thật là tuyệt chiêu lợi hại ! Lần này, nàng còn có thể trốn được hay không?”
Mọi người lại một lần nữa lui về phía sau, trong quá trình quay ngược lại, mặt đất như có dấu hiệu nứt ra, một vườn hoa đang đẹp, sợ là muốn bị phá huỷ một nửa, song một cổ lực lượng cũng là từ từ nhảy lên tới đỉnh núi.
“Rất tốt, ngươi rốt cục thi triển tuyệt chiêu! ta sẽ phá tuyệt chiêu của ngươi, để ngươi nhìn tận mắt tuyệt chiêu mà mình cực kì tự hào đến tột cùng là bị ta một chiêu đánh bại như thế nào! Ha ha ha. . . . . .” Vân Khê trong lúc cười to, cũng không có sử dụng bảo kiếm của nàng, mà là dùng roi mềm trong tay thoáng cái vung đi qua.
Mềm tiên này vung lên, mọi người lại cảm giác được không khí bên cạnh mình thoáng cái không có, người người đều thấy cái bóng khổng lồ của cây roi trên không trung chợt lóe, sau đó. . .
Bốp !
A!
Tất cả huyền khí toàn bộ phá vỡ, chia năm xẻ bảy, áo bào trên người nam tử râu ngắn cũng giống như từng đạo bị huyền khí vỡ nát, bị xé thành mảnh nhỏ, tất cả tứ chi đều hiển lộ ở trong không khí.
“A!” Tức giận cùng rên rỉ, nam tử râu ngắn thẳng tắp bay ra ngoài, đụng vào phía trên tường viện, lại bị nặng nề bắn ngược trở lại. Trong miệng của hắn phun ra máu tươi, trước ngực để trần, một đạo vết roi thật dài lưu lại phía trên, nơi vết roi, huyết nhục mơ hồ.
Nam tử râu ngắn mới vừa bị một kích Lôi Đình kia, khí thế hung mãnh, lại cứ như vậy dễ dàng bị Vân Khê tùy tùy tiện tiện phá vỡ, hơn nữa còn chật vật cùng mất mặt như thế, râu ngắn nam tử ngực nhéo một cái, phún ra một búng máu lần nữa.
“Cũng bất quá như thế!” Vân Khê cười lạnh, trên cao nhìn xuống hắn, giờ phút này quần áo trên người nam tử râu ngắn lam lũ, phần lớn chỗ đều để trần ở trong không khí, chỉ chừa lại chỗ bộ vị quan trọng. các cô gái ở tại chỗ rối rít thét chói tai quay đầu đi, cũng là Vân Khê nàng không giống nữ nhân, mới dám lớn lối đỉnh đạc nhìn một người nam tử trần truồng lộ thể , mà sắc mặt không thay đổi chút nào như thế.
” Trước hết ngay cả một chiêu của ta đều chịu không được, còn dám so với ta, quả thực mất mặt xấu hổ! Chẳng lẽ Bạch Sa đảo các ngươi chỉ có chút tài nghệ này? Thật sự là quá để cho ta thất vọng!”
“Ngươi. . . Ta và ngươi liều mạng!” Râu ngắn nam tử xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, lật đật muốn bò dậy, cùng nàng liều mạng, nhưng mà kinh mạch toàn thân một khi vận hành liền đau đớn gần như muốn gảy lìa. Hắn hung hăng ngó chừng Vân Khê, một đôi mắt trợn dường như muốn phun ra lửa.
Vân Khê ra tay coi như là nhẹ, nếu không phải trong lòng có chỗ cố kỵ, lo lắng Thần trưởng lão giận, đối với Tiểu Mặc động thủ, nàng đã sớm đem đối phương đánh thành bùn lầy!
Cho nên, nhiều lắm là cũng chính là làm cho đối phương ở trên giường nghỉ ngơi mấy tháng, cũng sẽ không nguy hiểm tánh mạng.
” Ngươi Tu luyện đến tuổi này, mới có chút tài nghệ, ta xem ngươi cả đời này cũng không thể làm cái gì! Nghĩ đến ngươi tuổi già sức yếu, ta liền tha cho ngươi một mạng, cút nhanh lên trở về, dưỡng tốt thương thế của ngươi đi!”
Lời nàng so sánh với rắn độc còn độc hơn, trực tiếp đánh một kích trí mạng đối phương. Tu luyện Huyền giai, bình thường đối với một người thiên phú cực kỳ trọng yếu, người có thiên phú cao, thì đến tuổi này, đã sớm thăng tới Thần huyền tam phẩm trở lên, bởi vì Thần huyền tam phẩm là một cửa ải quan trọng của Thần huyền, người thiên phú không đủ thì không cách nào vượt qua, mà hắn mấy năm qua vẫn dừng lại ở Thần huyền nhị phẩm, thủy chung không cách nào bước vào Thần huyền tam phẩm, cũng chứng minh thiên phú của hắn là có hạn .
Hắn tu luyện đến tuổi như vậy, muốn có tinh tiến nữa, là phi thường khó khăn, có thể cần qua mấy năm nữa, mấy chục năm nữa mới có thể đột phá Thần huyền tam phẩm.
Vân Khê nói lời này…, giống như là một cổ lực lượng mạnh mẻ, vạch cho hắn một đạo vết sẹo, đau đến tim xé rách
“Ta hận! Phốc” râu ngắn nam tử trong lòng tự ái nhận lấy thật lớn vũ nhục, máu tươi từ hắn trong miệng điên cuồng mà phun, trong lúc này đả thương cộng thêm ngoại thương sợ là để cho hắn ở trên giường nằm hơn nửa năm.
Vân Khê nhướng đuôi lông mày lên, không nghĩ tới người nầy không chịu được một kích như thế, nàng bất quá là thuận miệng nói mấy câu, hắn liền giận đến phún huyết rồi, nhưng nếu nàng trăm phương ngàn kế một chút, vậy hắn vẫn không phải giận đến tắt thở ở tại chỗ sao?
“Yêu nữ! Ngươi dám làm tổn thương sư huynh ta?” phía sau Thần trưởng lão, một gã nam tử cao gầy khác xuất thủ, vừa ra tay, chính là phải giết bằng được!
Vô số huyền khí như rắn quanh co bay tán loạn, kết thành hình dáng mạng lưới, cuối cùng một chút biến ảo thành một mãng xà, miệng giương lên, cắn nuốt hướng Vân Khê.
Không khí kịch liệt giao động.
Lần này công kích, xuất kỳ bất ý, cũng là nổi lên hồi lâu. Bắt đầu từ khi hắn nhìn thấy sư huynh bị thua, hắn cũng đã có chủ mưu, cho đối phương Lôi Đình Nhất Kích, vì sư huynh báo thù, vì sư môn rửa nhục!
Lần này công kích, tất cả mọi người ở tại chỗ không có dự liệu được, ngay cả bản thân Thần trưởng lão cũng không có ngờ tới.
“Cẩn thận”Dạ Hàn Nhật lần nữa sợ hãi rống, muốn ngăn cản, dĩ nhiên đã không còn kịp rồi.
Mọi người vây xem kinh hãi, trơ mắt nhìn hóa mãng xà mở cái miệng rộng trống rỗng hướng đỉnh đầu Vân Khê nghiêng nuốt xuống, nhất tề nín hơi, lâm vào trong yên lặng.
Rống!
Ba !
Hai thanh âm điếc tai nhức óc đồng thời vang lên.
Ở mãng xà sắp cắn nuốt Vân Khê, trường tiên trong tay Vân Khê lần nữa huy động, đúng lúc vô cùng đánh bảy tấc trên mình rắn! Tuy là dùng huyền khí biến ảo thành mãng xà, nhưng hình dạng thần tướng cùng mãng xà chân thật đều giống nhau, roi mềm đánh xuống, liền đem lưới huyền khí một kích đánh tan!
Trường tiên cuối cùng không có ngừng nghỉ, phá không tiếp tục hướng đầu vai đối phương mãnh liệt đánh xuống, trường tiên hóa thành roi thép, nặng nề đánh ở đầu vai của đối phương, so với vừa rồi huyền khí càng sâu!
Nam tử cao gầy cả người bị ném đi, cao cao bay ra tường rào của vườn, nhìn không thấy hắn rơi xuống đất như thế nào, rơi xuống đất chật vật không chịu nổi, trong vườn chỉ còn tiếng kêu thê lương thảm thiết của hắn.
“A a a”
Vân Khê từ từ thu hồi trường tiên, đuôi mày nhướng lên thành một độ cong, khí định thần nhàn nói “Lại không chịu nổi một kích!”
“Xú nha đầu! Ngươi dám đả thương hai gã đồ đệ của lão phu? Lão phu muốn đích thân chấm dứt tánh mạng ngươi!” Thần trưởng lão trong miệng rống to một tiếng, Như sư tử như hổ, có vô vàng uy nghiêm cùng lực chấn nhiếp, ” huyết sư tử, hiện thân cho ta!”
Phía sau lưng hắn, một bóng dáng khổng lồ từ trên trời xanh bao phủ xuống, một con vật hình thể sư tử từ từ hiện ra, bộ lông đỏ ngầu rỉ máu, nó mở miệng to như chậu máu, một tiếng sư tử rống rung trời động đất, để mọi người ở hiện trường sau khi nghe đều có cảm giác muốn cháng váng.
Thần trưởng lão lại lộ ra thú sủng của hắn , Huyết Sư Tử!
Một tiếng sư tử rống này chấn động thiên địa, đủ để kinh sợ toàn trường, một số người thực lực yếu, trực tiếp bị chấn động hôn mê bất tỉnh, thí dụ như Bạch Tịch Vũ, thí dụ như Bạch Tịch Tình. . .
“Huyết Sư Tử sao?” Vân Khê ngoắc nhếch nhếch môi, Song Đồng đột nhiên sáng lên, “Hổ Vương, cho ta xem thực lực chân chánh của ngươi, có phải hổ là vua hay không!”
Rống
Phía sau Vân Khê, một đạo bóng trắng tật tốc chạy nhảy, vượt qua đỉnh đầu Vân Khê, hướng huyết sư tử chộp tới, khí thế rất hung mãnh, xu thế như cuồng phong, lại như mủi tên rời cung, nhân lực căn bản không cách nào ngăn cản!
Oanh!
Một Hổ một sư tử ở giữa không trung đột nhiên chạm vào nhau.
Không khí kích động, bụi đất bay ra, mà lực va chạm kích thích cuồng phong, để cho tất cả mọi người mở mắt không ra.
Trong hiện trường, Vân Khê cùng Thần trưởng lão hai người như cũ giằng co mà đứng, không chút nào di động
Hai người ngẩng đầu lên, nhìn về phía giữa không trung kịch chiến.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hai con cự thú hẳn là dùng phương thức nguyên thủy nhất dã man nhất đánh nhau, không ngừng mà dùng huyết nhục thân thể lẫn nhau chạm vào, một kích cuối cùng, Bạch Hổ từ đuôi đến đầu, dùng đầu hổ chỉa vào dưới bụng huyết sư tử .
Phanh!
Một tiếng vang thật lớn sau, thân thể huyết sư tử đụng vào trên tường rào vườn, không phải là độc nhất vô song, hẳn là cùng vị trí với râu ngắn nam tử vừa đụng vào lúc nãy.
Ùm ùm
Tường viện chịu không được sức nặng của huyết sư tử, ầm ầm sụp đổ. Mặt đất đi theo thanh âm huyết sư tử rơi xuống đất, rung động không ngừng, lúc này, mọi người mới rối rít mới từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại.
Ông trời, lần này liền xuất hiện hai con cự thú, một so sánh với một càng hung hãn hơn, thật sự là. . . Quá mức phô trương!
Đã lâu rồi, chưa từng thấy qua quyết đấu đã nghiền như thế?
Các đệ tử Huyễn Dạ Tinh Hải đều nhiệt huyết sôi trào, lúc này bọn họ đã vứt đi ý niệm trong đầu ủng hộ ai không ủng hộ người nào, chỉ là muốn xem tỷ thí đặc sắc , ai đánh càng đặc sắc, bọn họ liền vì người đó vổ tay!
“Tốt! Đặc sắc!” Mặt khác trên tường viện, một cô gái áo lam ôm kiếm đón gió mà đứng, thư thế oai hùng, mặt mày sáng rỡ. Cũng không ai biết nàng khi nào thì bắt đầu xuất hiện ở nơi đó , một tiếng “Đặc sắc” này nói ra phần lớn tiếng lòng của mọi người nơi này, đích xác là một cuộc tỷ thí đặc sắc tuyệt luân !
Vân Khê hướng phía trên tường viện liếc một cái, nhận ra nàng, chính là Dạ Tử Hi lúc trước thử võ công của nàng. Có lẽ bởi vì trên người lẫn nhau có khí tràng tương tự. Nên Vân Khê đối với nàng rất có hảo cảm.
Dạ Tử hi vốn ở một mình luyện kiếm, chuẩn bị ngày mai tỷ thí, ai ngờ nghe được trong cung truyền đến tiếng động khổng lồ, quấy nhiễu nàng. Từ tò mò, nàng âm thầm lặng lẻ tới, ở một bên tinh tế quan sát, ai ngờ hẳn là mắt thấy một cuộc tỷ thí đặc sắc tuyệt luân như thế, nàng không nhịn được trầm trồ khen ngợi.
Phản ứng của Thần trưởng lão cùng Vân Khê hoàn toàn bất đồng, ánh mắt có lưả của hắn hướng Dạ Tử hi hung hăng mà trừng, như muốn ăn thịt người! Nghĩ đến hàng năm bảng xếp hạng đại hội tỷ võ, Dạ Tử hi đều chiếm đầu khôi, khiến cho Huyễn Dạ Tinh Hải lấy hết danh tiếng, đưa khí diễm Bạch Sa đảo bọn họ lần lượt chèn ép đi xuống, trong lòng sớm đã sinh ra ghen ghét. Hiện tại đồ đệ hắn chịu nhục, hắn cũng bại trận tiếp theo, mà nàng lại chạy tới bàng quan xem cuộc vui, trong lòng hắn lửa giận nhất thời liền thăng cấp ba, giận không kềm được.
“Thần lão đầu, ngươi nhìn ta làm cái gì? Chẳng lẽ ngươi nghĩ đấu với ta?” Dạ Tử Hi giơ giơ càm lên, giọng nói khinh bạc.
“Ngươi chờ đó! Lão phu trước thu thập nàng, sau lại thu thập ngươi!” Thần trưởng lão tức giận thu hồi tầm mắt, quay đầu liếc nhìn huyết sư tử một thân đầy máu ngã xuống đất, lửa giận trong lòng hắn thăng tới cực điểm. Mình từ trước đến giờ tự đắc có huyết sư tử, mà lại thua ở dưới thú sủng của đối phương , đây thật là nhục nhã rất lớn đối với hắn!
“Hừ! Ngươi cho rằng có Hổ Vương, là có thể chiến vô bất thắng sao? Xú nha đầu, ngươi sẽ vì cuồng vọng của ngươi mà trả giá thật nhiều !”
Phốc! Phốc! Phốc!
Thần trưởng lão thân thể chấn động, toàn thân mỗi cái huyệt vị đều kịch liệt nhảy lên, huyền khí mạnh mẽ không ngừng tràn ra ngoài, ngưng tụ, vận sức chờ phát động, Như mây đen bao phủ trước khi bảo táp xảy ra .
Vân Khê Lãnh Tĩnh nhìn, thanh âm có xuyên thấu lực nói: “Đối phó ngươi, ta còn ngại ô uế tay của mình”
“Hổ Vương!”
“Huyền Dực!”
“Tiểu Bạch!”
“Cho ta hung hăng đánh ! Không cần để mặt mũi cho ta!”
Lớn lối! Vô cùng lớn lối! Tuyệt đối lớn lối!
Đang ngưng tụ lực lượng, bộ mặt Thần trưởng lão phút chốc vặn vẹo, cả người trong nháy mắt bành trướng thành một hình dáng, giống như là một quả bom, tùy thời cũng sẽ nổ mạnh.
“Xú nha đầu, đi chết đi!”
Oanh
Hình dáng quả cầu bắn ra đến giữa không trung, ở phía trên đỉnh đầu Vân Khê quăng xuống một đạo bóng đen khổng lồ, mắt thấy sẽ mạnh mẽ nện xuống.
Lúc này, hai cái Thần Long chợt xuất hiện, một trước một sau, đem quả cầu kia chặn lại ở giữa không trung, hai con quấn quanh. Một lần rồi một lần, đan vào thành cổ dây thừng, mỗi một con đều hướng về phía bên trong dùng sức, tự mình đem hình dáng quả cầu đè ép cho dẹp xuống.
“A, làm sao có thể?” huyền khí trong cơ thể của Thần trưởng lão còn không kịp buông thả toàn bộ, đã bị hai cái Thần Long cho đè ép đến hơi thở rối loạn, huyền khí xông về lại trong cơ thể hắn, đấu đá lung tung.
“Ta còn muốn chơi bóng cầu! Cầu Cầu làm sao nhanh biến mất như vậy? Ngươi mau làm Cầu Cầu! Nhanh lên một chút làm Cầu Cầu!” Tiểu Bạch bất mãn khiếu nại nói, mới vừa còn không có chơi đùa nghiện đây. Trên mặt đất mọi người rối rít hướng Thần trưởng lão quăng đi ánh mắt đồng tình, hắn cũng đã sắp bị ép thành tấm ván rồi, còn bảo hắn một lần nữa biến trở về quả bóng, còn không bằng trực tiếp lấy tánh mạng của hắn cho nhanh gọn!
“A, hắn là đệ tử đích truyền của Thần trưởng lão! Hai mươi hai tuổi liền bước vào Mặc Huyền chi cảnh, ba mươi tuổi tấn chức Thiên Huyền, hiện nay đã là cao thủ Thần huyền nhị phẩm! Nàng dữ nhiều lành ít rồi. . .”
“Thần trưởng lão lần này làm thật rồi! Người người đều nói Thần trưởng lão bao che, xem ra quả thật không giả, nàng ta lần này sợ là khó thoát một kiếp!”
“Vậy cũng chưa chắc! Nàng mới vừa rồi thi triển công phu kia, huyền khí vô cùng hùng hồn, nói chính xác thật đã đạt tới trên Thần huyền.”
“Nàng bất quá mới chừng hai mươi tuổi, cho dù là thiên tài, cũng không thể ở trên Thần huyền, nàng chết chắc!”
Các đệ tử vây xem nghị luận rối rít, phần lớn mọi người đều cho là Vân Khê yếu thế, bởi vì trong ấn tượng bọn hắn, Thần trưởng lão chính là một vị siêu cường giả, như vậy đệ tử đích truyền Thần trưởng lão tất nhiên cũng phi thường cường đại.
“Tùy tiện dạy dỗ một chút, coi như xong, không được làm cho người ta cho là người Bạch Sa đảo ta, lấy mạnh hiếp yếu.” Thần trưởng lão lúc này cũng là nổi lên bộ dạng tiền bối cao nhân, ánh mắt nhìn Vân Khê là trần trụi miệt thị.
“Tốt, vậy thì nghe sư phụ , ta chỉ muốn một cánh tay của nàng!” nam tử râu ngắn nói.
“Phải không? Ngươi xác định ngươi thật có thể lấy một cánh tay ta?” Vân Khê tùy ý nói, “Vậy ngươi ra tay đi, ta chấp ngươi ba chiêu trước.”
“Chấp ta ba chiêu?” Nam tử thật giống như nghe được chuyện buồn cười nhất thế gian này, cuồng tứ cười ha ha. Tại chỗ rất nhiều đệ tử khác đều âm thầm lắc đầu, cảm thấy Vân Khê nhất định là trúng tà, nếu không sẽ không cuồng vọng tự đại như thế.
“Đến đây đi!”Vân Khê hướng hắn ngoắc ngoắc ngón tay.
Cử chỉ miệt thị này, chọc giận nam tử râu ngắn, hai mắt sát cơ lóe lên mà đến, trong tay trường kiếm phút chốc ra khỏi vỏ, mang ra một mảnh hàn quang. Kiếm nghiên một cái liền nhảy lên đâm, huyền khí hóa thành kiếm quang sắc bén, thẳng ép hướng trái tim Vân Khê , chiêu thứ nhất chính là xu thế tuyệt sát.
“Cẩn thận!”Dạ Hàn Nhật bật thốt lên, tim giật thót lại, hắn bưng kín tim của mình, lo lắng nhìn về Vân Khê.
Một chiêu tuyệt sát này, kiếm khí bốn phía, kiếm Khí vô hình Bạo bắn ra vô số kiếm Ảnh.
“Đi chết đi!”
Vô số kiếm khí bao phủ xuống, mắt thấy sẽ phải đem Vân Khê đâm thành con nhím, lại không nghĩ kiếm khí rơi vào khoảng không, đem không khí mà chém, còn Vân Khê thì xuất hiện ở chỗ xa ba bước!
Không có ai đã thấy nàng là như thế nào tránh khỏi.
Sao?
Thần trưởng lão lông mày rung động, lộ ra thần sắc bất khả tư nghị.
Dạ Hàn Nhật lấy lại bình tĩnh, không tiếng động thở phào nhẹ nhỏm.
Vân Tiểu Mặc khẩn trương nhìn mẫu thân, tay nhỏ bé vững vàng chộp vào chéo áo Dạ Hàn Nhật, thấy mẫu thân dễ dàng tránh thoát công kích của đối phương, hắn thở phào nhẹ nhỏm. Cái miệng nhỏ nhắn nhếch nhẹ, hắn nghĩ thầm mẫu thân lợi hại như vậy, đối phương làm sao có thể dễ dàng thương tổn được mẫu thân cơ chứ?
“Chiêu thứ nhất rồi, còn có hai chiêu, hảo hảo nắm chặc cơ hội!” Vân Khê vươn ra một ngón trỏ, ở trước mặt râu ngắn nam tử quơ quơ, nhất phái khí định thần nhàn.
“Buồn cười! Ta muốn giết ngươi!” Nam tử râu ngắn sắc mặt dử tợn, một lần nữa bị ngôn ngữ miệt thị cùng cử chỉ của nàng chọc giận, gầm lên giận dữ kèm theo trường kiếm của hắn đâm ra, kiếm khí chạy dài không dứt như Kinh Đào Hãi Lãng, một ngọn cao hơn một ngọn, sóng sau cao hơn sóng trước, xé rách không khí, oanh kích ở dưới chân Vân Khê, khí lãng mạnh mẻ trên mặt đất nổ tung, mạnh mẽ oanh kích ra một hố sâu.
Di?
Thần trưởng lão mí mắt nhảy lên, vị trí hố sâu , Vân Khê biến mất không thấy.
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Đến lúc này, hắn hoàn toàn phán đoán không ra võ cấp của Vân Khê đến tột cùng như thế nào, bởi vì nàng đến nay chưa từng triển lộ ra bất kỳ Huyền giai đặc thù nào, cũng là lần nữa lấy ra phương thức quái dị, không ngừng không coi ai vào đâu biến mất rồi lại xuất hiện, để cho hắn hoàn toàn sờ không được.
Ánh mắt Bạch Tịch Tình đột biến, lắc đầu, lần nữa nhìn chăm chú nhìn kỹ, cho là mình sinh ra ảo giác.
“Đã chiêu thứ hai rồi, ngươi còn có một cơ hội cuối cùng” thanh âm ngông cuồng, chẳng biết lúc nào xuất hiện ở phía sau lưng nam tử râu ngắn, hắn cả kinh nhanh chóng xoay người, liền lùi lại một bước, rồi nhanh chóng bước nhanh tới. Một bàn tay như ưng đưa về phía Vân Khê, cố gắng gần hơn, thân ảnh vật lộn trong nháy mắt bắt đến thân ảnh của nàng, để tránh nàng lần nữa chạy trốn.
Song, hắn lần nữa thất bại.
Tốc độ của hắn mau, tốc độ Vân Khê nhanh hơn, bàn tay của hắn cùng với thân thể của hắn phá không hướng phía trước lao xuống, vốn nên có người rơi vào trong tay hắn nhưng lại hư không tiêu thất.
Công kích không có hiệu quả.
“Ba chiêu đã qua, đến phiên ta ra tay rồi!” Vân Khê cười lạnh, thanh âm lần nữa từ phía sau hắn truyền tới, Như ma âm một loại xuyên thấu trái tim người ta.
Nam tử râu ngắn cuồng nộ rống to, huyền khí mạnh mẻ từ bên trong thân thể hắn nổ bung, khiến cho đám người vây xem phải thụt lui, rối rít phát ra tiếng thán phục.
Đây mới là hắn thực lực chân chánh, hắn bị chọc giận, cuối cùng sẽ đối với Vân Khê hạ sát chiêu rồi!
“Xú nha đầu, ta muốn ngươi kiến thức tuyệt chiêu chân chính của ta Phá cho ta ……….” từ bên trong thân thể của hắn bạo liệt ra huyền khí trong nháy mắt quanh co lại thành một quả cầu lớn, như Giao Long xé rách không khí ù ù bay tới.
“Thật cường đại huyền khí! Lực lượng này đã vượt qua Thần huyền nhị phẩm.”
“Ta cảm giác trước mặt của đang chấn động. . . . . .
“Thật là tuyệt chiêu lợi hại ! Lần này, nàng còn có thể trốn được hay không?”
Mọi người lại một lần nữa lui về phía sau, trong quá trình quay ngược lại, mặt đất như có dấu hiệu nứt ra, một vườn hoa đang đẹp, sợ là muốn bị phá huỷ một nửa, song một cổ lực lượng cũng là từ từ nhảy lên tới đỉnh núi.
“Rất tốt, ngươi rốt cục thi triển tuyệt chiêu! ta sẽ phá tuyệt chiêu của ngươi, để ngươi nhìn tận mắt tuyệt chiêu mà mình cực kì tự hào đến tột cùng là bị ta một chiêu đánh bại như thế nào! Ha ha ha. . . . . .” Vân Khê trong lúc cười to, cũng không có sử dụng bảo kiếm của nàng, mà là dùng roi mềm trong tay thoáng cái vung đi qua.
Mềm tiên này vung lên, mọi người lại cảm giác được không khí bên cạnh mình thoáng cái không có, người người đều thấy cái bóng khổng lồ của cây roi trên không trung chợt lóe, sau đó. . .
Bốp !
A!
Tất cả huyền khí toàn bộ phá vỡ, chia năm xẻ bảy, áo bào trên người nam tử râu ngắn cũng giống như từng đạo bị huyền khí vỡ nát, bị xé thành mảnh nhỏ, tất cả tứ chi đều hiển lộ ở trong không khí.
“A!” Tức giận cùng rên rỉ, nam tử râu ngắn thẳng tắp bay ra ngoài, đụng vào phía trên tường viện, lại bị nặng nề bắn ngược trở lại. Trong miệng của hắn phun ra máu tươi, trước ngực để trần, một đạo vết roi thật dài lưu lại phía trên, nơi vết roi, huyết nhục mơ hồ.
Nam tử râu ngắn mới vừa bị một kích Lôi Đình kia, khí thế hung mãnh, lại cứ như vậy dễ dàng bị Vân Khê tùy tùy tiện tiện phá vỡ, hơn nữa còn chật vật cùng mất mặt như thế, râu ngắn nam tử ngực nhéo một cái, phún ra một búng máu lần nữa.
“Cũng bất quá như thế!” Vân Khê cười lạnh, trên cao nhìn xuống hắn, giờ phút này quần áo trên người nam tử râu ngắn lam lũ, phần lớn chỗ đều để trần ở trong không khí, chỉ chừa lại chỗ bộ vị quan trọng. các cô gái ở tại chỗ rối rít thét chói tai quay đầu đi, cũng là Vân Khê nàng không giống nữ nhân, mới dám lớn lối đỉnh đạc nhìn một người nam tử trần truồng lộ thể , mà sắc mặt không thay đổi chút nào như thế.
” Trước hết ngay cả một chiêu của ta đều chịu không được, còn dám so với ta, quả thực mất mặt xấu hổ! Chẳng lẽ Bạch Sa đảo các ngươi chỉ có chút tài nghệ này? Thật sự là quá để cho ta thất vọng!”
“Ngươi. . . Ta và ngươi liều mạng!” Râu ngắn nam tử xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, lật đật muốn bò dậy, cùng nàng liều mạng, nhưng mà kinh mạch toàn thân một khi vận hành liền đau đớn gần như muốn gảy lìa. Hắn hung hăng ngó chừng Vân Khê, một đôi mắt trợn dường như muốn phun ra lửa.
Vân Khê ra tay coi như là nhẹ, nếu không phải trong lòng có chỗ cố kỵ, lo lắng Thần trưởng lão giận, đối với Tiểu Mặc động thủ, nàng đã sớm đem đối phương đánh thành bùn lầy!
Cho nên, nhiều lắm là cũng chính là làm cho đối phương ở trên giường nghỉ ngơi mấy tháng, cũng sẽ không nguy hiểm tánh mạng.
” Ngươi Tu luyện đến tuổi này, mới có chút tài nghệ, ta xem ngươi cả đời này cũng không thể làm cái gì! Nghĩ đến ngươi tuổi già sức yếu, ta liền tha cho ngươi một mạng, cút nhanh lên trở về, dưỡng tốt thương thế của ngươi đi!”
Lời nàng so sánh với rắn độc còn độc hơn, trực tiếp đánh một kích trí mạng đối phương. Tu luyện Huyền giai, bình thường đối với một người thiên phú cực kỳ trọng yếu, người có thiên phú cao, thì đến tuổi này, đã sớm thăng tới Thần huyền tam phẩm trở lên, bởi vì Thần huyền tam phẩm là một cửa ải quan trọng của Thần huyền, người thiên phú không đủ thì không cách nào vượt qua, mà hắn mấy năm qua vẫn dừng lại ở Thần huyền nhị phẩm, thủy chung không cách nào bước vào Thần huyền tam phẩm, cũng chứng minh thiên phú của hắn là có hạn .
Hắn tu luyện đến tuổi như vậy, muốn có tinh tiến nữa, là phi thường khó khăn, có thể cần qua mấy năm nữa, mấy chục năm nữa mới có thể đột phá Thần huyền tam phẩm.
Vân Khê nói lời này…, giống như là một cổ lực lượng mạnh mẻ, vạch cho hắn một đạo vết sẹo, đau đến tim xé rách
“Ta hận! Phốc” râu ngắn nam tử trong lòng tự ái nhận lấy thật lớn vũ nhục, máu tươi từ hắn trong miệng điên cuồng mà phun, trong lúc này đả thương cộng thêm ngoại thương sợ là để cho hắn ở trên giường nằm hơn nửa năm.
Vân Khê nhướng đuôi lông mày lên, không nghĩ tới người nầy không chịu được một kích như thế, nàng bất quá là thuận miệng nói mấy câu, hắn liền giận đến phún huyết rồi, nhưng nếu nàng trăm phương ngàn kế một chút, vậy hắn vẫn không phải giận đến tắt thở ở tại chỗ sao?
“Yêu nữ! Ngươi dám làm tổn thương sư huynh ta?” phía sau Thần trưởng lão, một gã nam tử cao gầy khác xuất thủ, vừa ra tay, chính là phải giết bằng được!
Vô số huyền khí như rắn quanh co bay tán loạn, kết thành hình dáng mạng lưới, cuối cùng một chút biến ảo thành một mãng xà, miệng giương lên, cắn nuốt hướng Vân Khê.
Không khí kịch liệt giao động.
Lần này công kích, xuất kỳ bất ý, cũng là nổi lên hồi lâu. Bắt đầu từ khi hắn nhìn thấy sư huynh bị thua, hắn cũng đã có chủ mưu, cho đối phương Lôi Đình Nhất Kích, vì sư huynh báo thù, vì sư môn rửa nhục!
Lần này công kích, tất cả mọi người ở tại chỗ không có dự liệu được, ngay cả bản thân Thần trưởng lão cũng không có ngờ tới.
“Cẩn thận”Dạ Hàn Nhật lần nữa sợ hãi rống, muốn ngăn cản, dĩ nhiên đã không còn kịp rồi.
Mọi người vây xem kinh hãi, trơ mắt nhìn hóa mãng xà mở cái miệng rộng trống rỗng hướng đỉnh đầu Vân Khê nghiêng nuốt xuống, nhất tề nín hơi, lâm vào trong yên lặng.
Rống!
Ba !
Hai thanh âm điếc tai nhức óc đồng thời vang lên.
Ở mãng xà sắp cắn nuốt Vân Khê, trường tiên trong tay Vân Khê lần nữa huy động, đúng lúc vô cùng đánh bảy tấc trên mình rắn! Tuy là dùng huyền khí biến ảo thành mãng xà, nhưng hình dạng thần tướng cùng mãng xà chân thật đều giống nhau, roi mềm đánh xuống, liền đem lưới huyền khí một kích đánh tan!
Trường tiên cuối cùng không có ngừng nghỉ, phá không tiếp tục hướng đầu vai đối phương mãnh liệt đánh xuống, trường tiên hóa thành roi thép, nặng nề đánh ở đầu vai của đối phương, so với vừa rồi huyền khí càng sâu!
Nam tử cao gầy cả người bị ném đi, cao cao bay ra tường rào của vườn, nhìn không thấy hắn rơi xuống đất như thế nào, rơi xuống đất chật vật không chịu nổi, trong vườn chỉ còn tiếng kêu thê lương thảm thiết của hắn.
“A a a”
Vân Khê từ từ thu hồi trường tiên, đuôi mày nhướng lên thành một độ cong, khí định thần nhàn nói “Lại không chịu nổi một kích!”
“Xú nha đầu! Ngươi dám đả thương hai gã đồ đệ của lão phu? Lão phu muốn đích thân chấm dứt tánh mạng ngươi!” Thần trưởng lão trong miệng rống to một tiếng, Như sư tử như hổ, có vô vàng uy nghiêm cùng lực chấn nhiếp, ” huyết sư tử, hiện thân cho ta!”
Phía sau lưng hắn, một bóng dáng khổng lồ từ trên trời xanh bao phủ xuống, một con vật hình thể sư tử từ từ hiện ra, bộ lông đỏ ngầu rỉ máu, nó mở miệng to như chậu máu, một tiếng sư tử rống rung trời động đất, để mọi người ở hiện trường sau khi nghe đều có cảm giác muốn cháng váng.
Thần trưởng lão lại lộ ra thú sủng của hắn , Huyết Sư Tử!
Một tiếng sư tử rống này chấn động thiên địa, đủ để kinh sợ toàn trường, một số người thực lực yếu, trực tiếp bị chấn động hôn mê bất tỉnh, thí dụ như Bạch Tịch Vũ, thí dụ như Bạch Tịch Tình. . .
“Huyết Sư Tử sao?” Vân Khê ngoắc nhếch nhếch môi, Song Đồng đột nhiên sáng lên, “Hổ Vương, cho ta xem thực lực chân chánh của ngươi, có phải hổ là vua hay không!”
Rống
Phía sau Vân Khê, một đạo bóng trắng tật tốc chạy nhảy, vượt qua đỉnh đầu Vân Khê, hướng huyết sư tử chộp tới, khí thế rất hung mãnh, xu thế như cuồng phong, lại như mủi tên rời cung, nhân lực căn bản không cách nào ngăn cản!
Oanh!
Một Hổ một sư tử ở giữa không trung đột nhiên chạm vào nhau.
Không khí kích động, bụi đất bay ra, mà lực va chạm kích thích cuồng phong, để cho tất cả mọi người mở mắt không ra.
Trong hiện trường, Vân Khê cùng Thần trưởng lão hai người như cũ giằng co mà đứng, không chút nào di động
Hai người ngẩng đầu lên, nhìn về phía giữa không trung kịch chiến.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hai con cự thú hẳn là dùng phương thức nguyên thủy nhất dã man nhất đánh nhau, không ngừng mà dùng huyết nhục thân thể lẫn nhau chạm vào, một kích cuối cùng, Bạch Hổ từ đuôi đến đầu, dùng đầu hổ chỉa vào dưới bụng huyết sư tử .
Phanh!
Một tiếng vang thật lớn sau, thân thể huyết sư tử đụng vào trên tường rào vườn, không phải là độc nhất vô song, hẳn là cùng vị trí với râu ngắn nam tử vừa đụng vào lúc nãy.
Ùm ùm
Tường viện chịu không được sức nặng của huyết sư tử, ầm ầm sụp đổ. Mặt đất đi theo thanh âm huyết sư tử rơi xuống đất, rung động không ngừng, lúc này, mọi người mới rối rít mới từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại.
Ông trời, lần này liền xuất hiện hai con cự thú, một so sánh với một càng hung hãn hơn, thật sự là. . . Quá mức phô trương!
Đã lâu rồi, chưa từng thấy qua quyết đấu đã nghiền như thế?
Các đệ tử Huyễn Dạ Tinh Hải đều nhiệt huyết sôi trào, lúc này bọn họ đã vứt đi ý niệm trong đầu ủng hộ ai không ủng hộ người nào, chỉ là muốn xem tỷ thí đặc sắc , ai đánh càng đặc sắc, bọn họ liền vì người đó vổ tay!
“Tốt! Đặc sắc!” Mặt khác trên tường viện, một cô gái áo lam ôm kiếm đón gió mà đứng, thư thế oai hùng, mặt mày sáng rỡ. Cũng không ai biết nàng khi nào thì bắt đầu xuất hiện ở nơi đó , một tiếng “Đặc sắc” này nói ra phần lớn tiếng lòng của mọi người nơi này, đích xác là một cuộc tỷ thí đặc sắc tuyệt luân !
Vân Khê hướng phía trên tường viện liếc một cái, nhận ra nàng, chính là Dạ Tử Hi lúc trước thử võ công của nàng. Có lẽ bởi vì trên người lẫn nhau có khí tràng tương tự. Nên Vân Khê đối với nàng rất có hảo cảm.
Dạ Tử hi vốn ở một mình luyện kiếm, chuẩn bị ngày mai tỷ thí, ai ngờ nghe được trong cung truyền đến tiếng động khổng lồ, quấy nhiễu nàng. Từ tò mò, nàng âm thầm lặng lẻ tới, ở một bên tinh tế quan sát, ai ngờ hẳn là mắt thấy một cuộc tỷ thí đặc sắc tuyệt luân như thế, nàng không nhịn được trầm trồ khen ngợi.
Phản ứng của Thần trưởng lão cùng Vân Khê hoàn toàn bất đồng, ánh mắt có lưả của hắn hướng Dạ Tử hi hung hăng mà trừng, như muốn ăn thịt người! Nghĩ đến hàng năm bảng xếp hạng đại hội tỷ võ, Dạ Tử hi đều chiếm đầu khôi, khiến cho Huyễn Dạ Tinh Hải lấy hết danh tiếng, đưa khí diễm Bạch Sa đảo bọn họ lần lượt chèn ép đi xuống, trong lòng sớm đã sinh ra ghen ghét. Hiện tại đồ đệ hắn chịu nhục, hắn cũng bại trận tiếp theo, mà nàng lại chạy tới bàng quan xem cuộc vui, trong lòng hắn lửa giận nhất thời liền thăng cấp ba, giận không kềm được.
“Thần lão đầu, ngươi nhìn ta làm cái gì? Chẳng lẽ ngươi nghĩ đấu với ta?” Dạ Tử Hi giơ giơ càm lên, giọng nói khinh bạc.
“Ngươi chờ đó! Lão phu trước thu thập nàng, sau lại thu thập ngươi!” Thần trưởng lão tức giận thu hồi tầm mắt, quay đầu liếc nhìn huyết sư tử một thân đầy máu ngã xuống đất, lửa giận trong lòng hắn thăng tới cực điểm. Mình từ trước đến giờ tự đắc có huyết sư tử, mà lại thua ở dưới thú sủng của đối phương , đây thật là nhục nhã rất lớn đối với hắn!
“Hừ! Ngươi cho rằng có Hổ Vương, là có thể chiến vô bất thắng sao? Xú nha đầu, ngươi sẽ vì cuồng vọng của ngươi mà trả giá thật nhiều !”
Phốc! Phốc! Phốc!
Thần trưởng lão thân thể chấn động, toàn thân mỗi cái huyệt vị đều kịch liệt nhảy lên, huyền khí mạnh mẽ không ngừng tràn ra ngoài, ngưng tụ, vận sức chờ phát động, Như mây đen bao phủ trước khi bảo táp xảy ra .
Vân Khê Lãnh Tĩnh nhìn, thanh âm có xuyên thấu lực nói: “Đối phó ngươi, ta còn ngại ô uế tay của mình”
“Hổ Vương!”
“Huyền Dực!”
“Tiểu Bạch!”
“Cho ta hung hăng đánh ! Không cần để mặt mũi cho ta!”
Lớn lối! Vô cùng lớn lối! Tuyệt đối lớn lối!
Đang ngưng tụ lực lượng, bộ mặt Thần trưởng lão phút chốc vặn vẹo, cả người trong nháy mắt bành trướng thành một hình dáng, giống như là một quả bom, tùy thời cũng sẽ nổ mạnh.
“Xú nha đầu, đi chết đi!”
Oanh
Hình dáng quả cầu bắn ra đến giữa không trung, ở phía trên đỉnh đầu Vân Khê quăng xuống một đạo bóng đen khổng lồ, mắt thấy sẽ mạnh mẽ nện xuống.
Lúc này, hai cái Thần Long chợt xuất hiện, một trước một sau, đem quả cầu kia chặn lại ở giữa không trung, hai con quấn quanh. Một lần rồi một lần, đan vào thành cổ dây thừng, mỗi một con đều hướng về phía bên trong dùng sức, tự mình đem hình dáng quả cầu đè ép cho dẹp xuống.
“A, làm sao có thể?” huyền khí trong cơ thể của Thần trưởng lão còn không kịp buông thả toàn bộ, đã bị hai cái Thần Long cho đè ép đến hơi thở rối loạn, huyền khí xông về lại trong cơ thể hắn, đấu đá lung tung.
“Ta còn muốn chơi bóng cầu! Cầu Cầu làm sao nhanh biến mất như vậy? Ngươi mau làm Cầu Cầu! Nhanh lên một chút làm Cầu Cầu!” Tiểu Bạch bất mãn khiếu nại nói, mới vừa còn không có chơi đùa nghiện đây. Trên mặt đất mọi người rối rít hướng Thần trưởng lão quăng đi ánh mắt đồng tình, hắn cũng đã sắp bị ép thành tấm ván rồi, còn bảo hắn một lần nữa biến trở về quả bóng, còn không bằng trực tiếp lấy tánh mạng của hắn cho nhanh gọn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.