Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
Quyển 4 - Chương 95: Thăng cấp tập thể
Bắc Đằng
26/05/2018
Dưới sự hướng dẫn của lão giả thần bí, mọi người đi tới một sơn động bí
mật trong sườn núi, nơi này mọi thứ đồ dùng căn bản của cuộc sống đều
đầy đủ. Vào động, bốn người Ngọc Thụ Lâm Phong tựa như rất quen thuộc
nơi này, bận rộn đi nấu cơm, đốn củi. Hiển nhiên nơi này chính là chỗ
bọn họ bình thường ở lại.
Lão giả đem đám người Vân Khê dẫn tới chỗ sâu trong sơn động, duỗi lưng một cái nói: “Các ngươi tại này nghỉ ngơi, lão phu cũng muốn chợp mắt rồi, ngày mai sẽ là một ngày bận rộn!”
“Tiền bối, chờ một chút! Còn không biết tiền bối xưng hô như thế nào?” Kể từ khi hắn cứu Long Thiên Tuyệt, thái độ Vân Khê đối với hắn rất cung kính, trước khi đi không quên hỏi một chút tục danh của hắn, cũng muốn tìm cơ hội báo đáp.
“Tên lão phu đã có rất ít người nhớ được, nói ra cũng không còn quá lớn ý nghĩa, các ngươi thích gọi sao thì gọi, tên bất quá là ký hiệu thôi, làm người vui vẻ là trọng yếu nhất, ha ha!”
Vân Khê biết, đối phương nhất định là có nỗi khổ âm thầm cho nên không muốn tiết lộ tên của mình, liền vuốt cằm nói: “Vậy chúng ta liền gọi ngươi Côn Luân tiền bối.”
Lão giả nghe vậy, mỉm cười, trong ánh mắt thâm thúy thoáng có cảm xúc phức tạp nào đó, rất nhanh khôi phục trạng thái bỡn cợt: “Côn Luân cái tên này tốt! Đại khí! Uy vũ! Ha ha ha......”
Hắn vừa cười vừa đi.
Hiện trường chỉ còn lại có một nhóm năm người Vân Khê cùng Hoàng Anh dẫn theo sáu tên học sinh học viện Hạc Tiên. Vân Khê liếc mắt nhìn đoàn người Hoàng Anh, ý đồ của bọn hắn rất rõ ràng, muốn cùng bọn họ trở thành tỷ muội học viện, đồng cam cộng khổ. Lẽ ra thực lực bọn họ bây giờ, căn bản không cần cùng học viện Hạc Tiên mượn hơi, nhưng nếu người ta chủ động làm bạn, bọn họ nếu không tiếp nhận không khỏi có chút thiếu tình người. Thực lực Thập đại học viện tất cả cũng không cùng trình độ, thêm bạn thì bớt thù, đối với bọn họ không có chỗ xấu.
Vân Khê đem mười ba viên Hoàng Phẩm linh thạch lấy được ra, đưa đến trước Hoàng Anh: “Hoàng sư tỷ, các ngươi lần này đây đến Côn Luân tiên cảnh cũng vì tìm kiếm linh thạch, tăng thực lực lên mà đến. Bọn ta vận khí tốt hơn một chút chút, so với các ngươi chiếm được hơn chút linh thạch, bất quá thứ tốt sao có thể tự mình hưởng? Hai học viện chúng ta vốn có thân tình, có thứ tốt tự nhiên cũng muốn chia sẻ tuy đồ không nhiều lắm, hi vọng các vị không chê cười.”
Hoàng Anh nhìn linh thạch nàng đưa tới, giật mình, đây cũng là mười ba viên Hoàng Phẩm linh thạch, mặc dù không so được với Huyền phẩm linh thạch trân quý, nhưng là giá trị liên thành. Đối phương như thế nào lại khẳng khái đưa tất cả Hoàng Phẩm linh thạch tặng cho bọn họ, phần nhân tình này, phần lòng dạ này, không thể không khiến nàng bội phục. Nàng biết rõ, nếu hôm nay nhận được linh thạch chính là nàng, nàng nhất quyết không thể nào đem ra chia sẻ cùng người, nhưng đối phương có thể làm được, đủ thấy lòng dạ đối phương. Giờ khắc này, nàng từ nội tâm sinh ra hảo cảm cùng sùng kính đối với Vân Khê. Hai tay nhận lấy linh thạch, nàng nghẹn ngào nói: “Đa tạ Vân sư muội rồi! Cũng không nhiều lời gì, ngày sau Hoàng Anh ta nguyện sẽ là thân tỷ tỷ của ngươi!”
“Ách...” Vân Khê tức cười, không ngờ tới Hoàng Anh là một người ngay thẳng như thế, mới vừa rồi còn có chút tiếc của khi cho linh thạch, hiện tại lại thấy tuyệt đối đáng giá. Có những người, ngươi giúp nàng chút ít, nàng sẽ ghi nhớ cả đời, thí dụ như Hoàng Anh, mà lại có những kẻ, bất kể ngươi giúp hắn bao nhiêu, cho hắn nhiều như thế nào, hắn cũng sẽ không cảm kích, lòng tham không đáy, thí dụ như Hách Liên Tử Ngọc. So sánh như thế, hảo cảm của Vân Khê về Hoàng Anh cũng tăng nhanh. Tỷ tỷ! Dù sao tuổi của đối phương vốn là lớn hơn nàng, nàng cũng không lỗ!
“Hoàng tỷ tỷ, vậy chúng ta cùng nhau nắm chắc thời gian luyện hóa linh thạch. Ngày mai chính là ngày Kỳ lân xuất thế, nhất định sẽ có một tràng đại chiến, hai học viện chúng ta cùng nhau liên thủ, phải tất yếu ngăn cản học viện Thanh Lân nhận được Kỳ lân thần thú.”
“Tốt!”
Hai nữ nhân nhìn nhau cười, có một loại tình cảm khó tả cứ như vậy từ từ xuất hiện, tràn vào lòng người.
“Thiên Tuyệt đại ca, Dạ đại ca, Độc Cô, nơi này có năm viên Huyền phẩm linh thạch, vừa lúc chúng ta năm người mỗi người một viên, mọi người tự tu luyện riêng sớm đem linh thạch luyện hóa, đến lúc đó thực lực chúng ta sẽ tăng một tầng.” Vân Khê không tính toán cùng Long Thiên Tuyệt độc chiếm linh thạch, mà lựa chọn cùng mọi người chia sẻ, bởi vì với nàng, hữu tình so sánh với tăng lên thực lực của mình hơi trọng yếu hơn. Nàng cùng Long Thiên Tuyệt có lẽ là mất đi cơ hội nhanh tăng lên cảnh giới, nhưng lại được tình bạn trung thành cả đời với mấy vị bằng hữu này, ngày sau đem bọn hắn coi như người một nhà, không ngừng cùng nhau vượt qua các loại khó khăn hiểm trở, không rời không buông, sinh tử không hối tiếc. Có những lời không cần phải nói ra.
Ba người Chiến Thiên Dực nhận lấy linh thạch của riêng mình, bắt đầu ngồi xuống tu luyện.
Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt ngồi đối diện nhau, cùng nhau luyện hóa linh thạch.
Một viên Huyền phẩm linh thạch, tương đương với hiệu lực một trăm viên Linh Nguyên Quả, nếu bọn họ đem toàn bộ thu nạp trong người sẽ quá bổ, có điều nhiều linh nguyên như vậy, khả năng thu nạp toàn bộ trong thời gian ngắn ngủn có chút thấp.
Mười một người ngay tại chỗ ngồi xuống, bắt đầu thời gian dài tu luyện.
Côn Luân lão giả không rời đi, giơ một bầu rượu lên, nằm nghiêng ở đằng trên ghế, giả vờ ngủ say nhưng thực ra là giúp bọn họ hộ pháp. Thời gian đi qua, Côn Luân lão giả mí mắt cũng dần khép lại, hơi thả lỏng. Lúc này, đột nhiên một bóng người từ trong phòng vọt ra, hắn cả kinh thiếu chút nữa từ trên ghế té xuống, nhìn kỹ người nọ không phải là người ngoài, chính là Dạ Hàn Nhật.
“Người trẻ tuổi vội vội vàng vàng, thật là không cẩn thận!” Côn Luân lão giả vặn vẹo uốn éo thân thể, điều chỉnh tư thế ngủ, vừa định ngủ, ai ngờ lại là một bóng người từ bên cạnh hắn nhanh chóng xẹt qua, thổi trúng tóc của hắn che hai mắt hắn lại.
“Lại tới? Có thể hay không bình tĩnh chút?” Lời còn chưa nói hết, them một bóng người từ bên cạnh hắn xẹt qua, cùng là một thanh âm hùng hậu.
“Tiền bối, bình tĩnh không được nữa, muốn thăng cấp rồi!”
Chiến Thiên Dực theo sát Dạ Hàn Nhật cùng Độc Cô Mưu ở phía sau, vội vàng bay vút ra khỏi sơn động. Nguyên lai là ba người này đồng loạt thăng cấp. Đáng tiếc không gian này quá nhỏ, nếu ba người muốn đồng thời ở chỗ này thăng cấp cần phải đem cả sơn động đánh sập.
“Thăng cấp cũng không cần nhảy vọt như khỉ vậy chứ? Không có định lực!” Côn Luân lão giả bất mãn lắc đầu, vừa muốn một lần nữa nằm xuống, lúc này, hai vợ chồng Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt hết sức bình tĩnh nắm tay đi ra, ngang qua bên cạnh hắn, hướng hắn lễ phép hỏi.
“Côn Luân tiền bối, thân thể của ta có thai, không quá dễ dàng chạy tới chạy lui, nếu tiền bối không ngại, ta có thể ở nơi này thăng cấp không?”
Côn Luân lão giả thoáng cái ngồi bắn dậy, căng lớn mắt nhìn hai vợ chồng, một là cao thủ Huyền tôn tam phẩm, một là cao thủ Huyền tôn tứ phẩm, nay muốn tấn chức thành Huyền tôn tứ phẩm cùng Huyền tôn ngũ phẩm. Từ Huyền tôn tam phẩm trở lên, mỗi lần thăng cấp đều kinh thiên động địa, không thể nào không kinh người. Bọn họ nếu thật sự muốn tại nơi này thăng cấp, vậy lão nhân gia hắn còn có thể nằm nơi nào?
“Lão phu nhớ lại hướng đông, cách đây không xa có một sơn cốc phong cảnh xinh đẹp, rất thích hợp hai vợ chồng các ngươi cầm tay cùng đi.”
“Thật?” Vân Khê cố ý trêu chọc hắn.
“Hoàn toàn chính xác!” Côn Luân lão giả gật gật đầu.
“Vậy cũng tốt! Chúng ta đi!” Vân Khê cười một tiếng, lôi kéo Long Thiên Tuyệt hướng đi tới bên ngoài sơn động.
“Vân sư muội, chờ ta một chút!” Hoàng Anh cũng từ trong động chạy ra, đuổi sát hai vợ chồng.
Côn Luân lão giả hí mắt nhìn người người chạy ra bên ngoài, không khỏi lắc đầu cười khổ, khẽ thở dài: “Trẻ tuổi thật là tốt! Thời gian đẹp nhất!”
Không lâu lắm, trong sơn cốc phía đông cách đó không xa, một tiếng nổ tiếp một tiếng nổ trong đêm đen nổ tung, hơn nữa càng lúc càng oanh động. Cột sáng màu vàng không ngừng hiện ra, chiếu sáng hơn nửa bầu trời đêm.
Mọi người đang tụ tập ở đỉnh núi chờ chực Kỳ lân xuất thế rối rít quay đầu nhìn về hướng sơn cốc, không biết nơi đó đến tột cùng xảy ra chuyện gì, bởi vì động tĩnh này, cơ hồ muốn áp đảo oanh động do Kỳ Lân xuất thế tạo thành.
Lúc này trăng đã lên quá đỉnh núi, trong màn đêm, tổng cộng có gần trăm người tụ tập chờ chực ở chỗ này, bọn họ đến từ nhiều học viện, môn phái cùng gia tộc khác nhau. Bọn họ có một số vì Kỳ Lân xuất thế mà đến, một số còn lại là vì linh thạch trong Côn Luân tiên cảnh mà đến, nhưng vô luận là vì nguyên nhân gì, hiện tại tất cả mọi người tụ tập ở nơi này, cùng chờ Kỳ lân xuất thế.
Đoàn người Mi trưởng lão học viện Thanh Lân cảnh giác ngó chừng những người xung quanh. Những người này lại dám mơ ước thần thú học viện Thanh Lân bọn họ, quả thực chính là muốn chết! Chờ xem, chờ đại đội nhân mã học viện Thanh Lân bọn hắn đến thì mọi người nơi này phàm là muốn cùng bọn họ tranh đoạt thần thú, một cũng đừng muốn sống rời đi!
“Chuyện gì xảy ra? Hình như là thanh âm từ hướng sơn cốc kia truyền đến.” Thanh âm đầu tiên vang lên, Mi trưởng lão chú ý tới đầu tiên.
Hà Khánh Chu quay đầu, hô to: “Sư thúc, nhìn! Bên kia có ánh sáng phát sáng!”
“Hử? Chẳng lẽ là có người thăng cấp rồi?” Mi trưởng lão híp mắt, lộ ra vẻ nghi hoặc.
Hai người lời chưa dứt, lại một thanh âm đồng dạng nổ vang, ngay sau đó chính là cột sáng màu vàng xuất hiện, cực kỳ tương tự cột sáng màu vàng trước.
“Lại tới? Chẳng lẽ là có hai người đồng thời thăng cấp rồi?”
“Sư thúc, có phải hay không là cùng là một người, liên tục thăng cấp hai lần?” Hà Khánh Chu nhíu mày nói.
“Sẽ không! Hai cột sáng màu vàng cường độ giống nhau, không thể nào là cùng một người liên tục thăng cấp hai lần, hẳn là hai người cùng phẩm cấp đồng thời thăng cấp.” Mi trưởng lão nói.
“Lại có hai người đồng thời thăng cấp, sẽ là ai chứ? Chẳng lẽ là người học viện Tiên Hạc cùng Vạn Hoàng?” Hà Khánh Chu suy đoán nói, bởi vì phần lớn mọi người dưới chân núi đã tụ lại tại chỗ này chờ đợi Kỳ lân xuất thế, chỉ có người hai học viện Tiên Hạc cùng Vạn Hoàng không có xuất hiện, cho nên suy đoán của hắn là hợp lý.
“Việc này cũng không có gì, cho dù bọn họ tất cả mọi người thăng cấp rồi, cũng không sao. Chỉ cần chúng ta chiếm được Kỳ lân thần thú, học viện Thanh Lân chúng ta có thể vô địch khắp thiên hạ, ngay cả người học viện Thiên Long cùng Bạch Hổ cũng phải kính chúng ta ba phần, huống chi là học viện Tiên Hạc cùng Vạn Hoàng đây?” Mi trưởng lão âm lãnh nở nụ cười, đầy bụng tự tin. Nhưng khi hắn biết được người hai học viện thật sự là toàn bộ thăng cấp rồi, không biết hắn nên có một vẻ mặt như thế nào?
Lão giả đem đám người Vân Khê dẫn tới chỗ sâu trong sơn động, duỗi lưng một cái nói: “Các ngươi tại này nghỉ ngơi, lão phu cũng muốn chợp mắt rồi, ngày mai sẽ là một ngày bận rộn!”
“Tiền bối, chờ một chút! Còn không biết tiền bối xưng hô như thế nào?” Kể từ khi hắn cứu Long Thiên Tuyệt, thái độ Vân Khê đối với hắn rất cung kính, trước khi đi không quên hỏi một chút tục danh của hắn, cũng muốn tìm cơ hội báo đáp.
“Tên lão phu đã có rất ít người nhớ được, nói ra cũng không còn quá lớn ý nghĩa, các ngươi thích gọi sao thì gọi, tên bất quá là ký hiệu thôi, làm người vui vẻ là trọng yếu nhất, ha ha!”
Vân Khê biết, đối phương nhất định là có nỗi khổ âm thầm cho nên không muốn tiết lộ tên của mình, liền vuốt cằm nói: “Vậy chúng ta liền gọi ngươi Côn Luân tiền bối.”
Lão giả nghe vậy, mỉm cười, trong ánh mắt thâm thúy thoáng có cảm xúc phức tạp nào đó, rất nhanh khôi phục trạng thái bỡn cợt: “Côn Luân cái tên này tốt! Đại khí! Uy vũ! Ha ha ha......”
Hắn vừa cười vừa đi.
Hiện trường chỉ còn lại có một nhóm năm người Vân Khê cùng Hoàng Anh dẫn theo sáu tên học sinh học viện Hạc Tiên. Vân Khê liếc mắt nhìn đoàn người Hoàng Anh, ý đồ của bọn hắn rất rõ ràng, muốn cùng bọn họ trở thành tỷ muội học viện, đồng cam cộng khổ. Lẽ ra thực lực bọn họ bây giờ, căn bản không cần cùng học viện Hạc Tiên mượn hơi, nhưng nếu người ta chủ động làm bạn, bọn họ nếu không tiếp nhận không khỏi có chút thiếu tình người. Thực lực Thập đại học viện tất cả cũng không cùng trình độ, thêm bạn thì bớt thù, đối với bọn họ không có chỗ xấu.
Vân Khê đem mười ba viên Hoàng Phẩm linh thạch lấy được ra, đưa đến trước Hoàng Anh: “Hoàng sư tỷ, các ngươi lần này đây đến Côn Luân tiên cảnh cũng vì tìm kiếm linh thạch, tăng thực lực lên mà đến. Bọn ta vận khí tốt hơn một chút chút, so với các ngươi chiếm được hơn chút linh thạch, bất quá thứ tốt sao có thể tự mình hưởng? Hai học viện chúng ta vốn có thân tình, có thứ tốt tự nhiên cũng muốn chia sẻ tuy đồ không nhiều lắm, hi vọng các vị không chê cười.”
Hoàng Anh nhìn linh thạch nàng đưa tới, giật mình, đây cũng là mười ba viên Hoàng Phẩm linh thạch, mặc dù không so được với Huyền phẩm linh thạch trân quý, nhưng là giá trị liên thành. Đối phương như thế nào lại khẳng khái đưa tất cả Hoàng Phẩm linh thạch tặng cho bọn họ, phần nhân tình này, phần lòng dạ này, không thể không khiến nàng bội phục. Nàng biết rõ, nếu hôm nay nhận được linh thạch chính là nàng, nàng nhất quyết không thể nào đem ra chia sẻ cùng người, nhưng đối phương có thể làm được, đủ thấy lòng dạ đối phương. Giờ khắc này, nàng từ nội tâm sinh ra hảo cảm cùng sùng kính đối với Vân Khê. Hai tay nhận lấy linh thạch, nàng nghẹn ngào nói: “Đa tạ Vân sư muội rồi! Cũng không nhiều lời gì, ngày sau Hoàng Anh ta nguyện sẽ là thân tỷ tỷ của ngươi!”
“Ách...” Vân Khê tức cười, không ngờ tới Hoàng Anh là một người ngay thẳng như thế, mới vừa rồi còn có chút tiếc của khi cho linh thạch, hiện tại lại thấy tuyệt đối đáng giá. Có những người, ngươi giúp nàng chút ít, nàng sẽ ghi nhớ cả đời, thí dụ như Hoàng Anh, mà lại có những kẻ, bất kể ngươi giúp hắn bao nhiêu, cho hắn nhiều như thế nào, hắn cũng sẽ không cảm kích, lòng tham không đáy, thí dụ như Hách Liên Tử Ngọc. So sánh như thế, hảo cảm của Vân Khê về Hoàng Anh cũng tăng nhanh. Tỷ tỷ! Dù sao tuổi của đối phương vốn là lớn hơn nàng, nàng cũng không lỗ!
“Hoàng tỷ tỷ, vậy chúng ta cùng nhau nắm chắc thời gian luyện hóa linh thạch. Ngày mai chính là ngày Kỳ lân xuất thế, nhất định sẽ có một tràng đại chiến, hai học viện chúng ta cùng nhau liên thủ, phải tất yếu ngăn cản học viện Thanh Lân nhận được Kỳ lân thần thú.”
“Tốt!”
Hai nữ nhân nhìn nhau cười, có một loại tình cảm khó tả cứ như vậy từ từ xuất hiện, tràn vào lòng người.
“Thiên Tuyệt đại ca, Dạ đại ca, Độc Cô, nơi này có năm viên Huyền phẩm linh thạch, vừa lúc chúng ta năm người mỗi người một viên, mọi người tự tu luyện riêng sớm đem linh thạch luyện hóa, đến lúc đó thực lực chúng ta sẽ tăng một tầng.” Vân Khê không tính toán cùng Long Thiên Tuyệt độc chiếm linh thạch, mà lựa chọn cùng mọi người chia sẻ, bởi vì với nàng, hữu tình so sánh với tăng lên thực lực của mình hơi trọng yếu hơn. Nàng cùng Long Thiên Tuyệt có lẽ là mất đi cơ hội nhanh tăng lên cảnh giới, nhưng lại được tình bạn trung thành cả đời với mấy vị bằng hữu này, ngày sau đem bọn hắn coi như người một nhà, không ngừng cùng nhau vượt qua các loại khó khăn hiểm trở, không rời không buông, sinh tử không hối tiếc. Có những lời không cần phải nói ra.
Ba người Chiến Thiên Dực nhận lấy linh thạch của riêng mình, bắt đầu ngồi xuống tu luyện.
Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt ngồi đối diện nhau, cùng nhau luyện hóa linh thạch.
Một viên Huyền phẩm linh thạch, tương đương với hiệu lực một trăm viên Linh Nguyên Quả, nếu bọn họ đem toàn bộ thu nạp trong người sẽ quá bổ, có điều nhiều linh nguyên như vậy, khả năng thu nạp toàn bộ trong thời gian ngắn ngủn có chút thấp.
Mười một người ngay tại chỗ ngồi xuống, bắt đầu thời gian dài tu luyện.
Côn Luân lão giả không rời đi, giơ một bầu rượu lên, nằm nghiêng ở đằng trên ghế, giả vờ ngủ say nhưng thực ra là giúp bọn họ hộ pháp. Thời gian đi qua, Côn Luân lão giả mí mắt cũng dần khép lại, hơi thả lỏng. Lúc này, đột nhiên một bóng người từ trong phòng vọt ra, hắn cả kinh thiếu chút nữa từ trên ghế té xuống, nhìn kỹ người nọ không phải là người ngoài, chính là Dạ Hàn Nhật.
“Người trẻ tuổi vội vội vàng vàng, thật là không cẩn thận!” Côn Luân lão giả vặn vẹo uốn éo thân thể, điều chỉnh tư thế ngủ, vừa định ngủ, ai ngờ lại là một bóng người từ bên cạnh hắn nhanh chóng xẹt qua, thổi trúng tóc của hắn che hai mắt hắn lại.
“Lại tới? Có thể hay không bình tĩnh chút?” Lời còn chưa nói hết, them một bóng người từ bên cạnh hắn xẹt qua, cùng là một thanh âm hùng hậu.
“Tiền bối, bình tĩnh không được nữa, muốn thăng cấp rồi!”
Chiến Thiên Dực theo sát Dạ Hàn Nhật cùng Độc Cô Mưu ở phía sau, vội vàng bay vút ra khỏi sơn động. Nguyên lai là ba người này đồng loạt thăng cấp. Đáng tiếc không gian này quá nhỏ, nếu ba người muốn đồng thời ở chỗ này thăng cấp cần phải đem cả sơn động đánh sập.
“Thăng cấp cũng không cần nhảy vọt như khỉ vậy chứ? Không có định lực!” Côn Luân lão giả bất mãn lắc đầu, vừa muốn một lần nữa nằm xuống, lúc này, hai vợ chồng Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt hết sức bình tĩnh nắm tay đi ra, ngang qua bên cạnh hắn, hướng hắn lễ phép hỏi.
“Côn Luân tiền bối, thân thể của ta có thai, không quá dễ dàng chạy tới chạy lui, nếu tiền bối không ngại, ta có thể ở nơi này thăng cấp không?”
Côn Luân lão giả thoáng cái ngồi bắn dậy, căng lớn mắt nhìn hai vợ chồng, một là cao thủ Huyền tôn tam phẩm, một là cao thủ Huyền tôn tứ phẩm, nay muốn tấn chức thành Huyền tôn tứ phẩm cùng Huyền tôn ngũ phẩm. Từ Huyền tôn tam phẩm trở lên, mỗi lần thăng cấp đều kinh thiên động địa, không thể nào không kinh người. Bọn họ nếu thật sự muốn tại nơi này thăng cấp, vậy lão nhân gia hắn còn có thể nằm nơi nào?
“Lão phu nhớ lại hướng đông, cách đây không xa có một sơn cốc phong cảnh xinh đẹp, rất thích hợp hai vợ chồng các ngươi cầm tay cùng đi.”
“Thật?” Vân Khê cố ý trêu chọc hắn.
“Hoàn toàn chính xác!” Côn Luân lão giả gật gật đầu.
“Vậy cũng tốt! Chúng ta đi!” Vân Khê cười một tiếng, lôi kéo Long Thiên Tuyệt hướng đi tới bên ngoài sơn động.
“Vân sư muội, chờ ta một chút!” Hoàng Anh cũng từ trong động chạy ra, đuổi sát hai vợ chồng.
Côn Luân lão giả hí mắt nhìn người người chạy ra bên ngoài, không khỏi lắc đầu cười khổ, khẽ thở dài: “Trẻ tuổi thật là tốt! Thời gian đẹp nhất!”
Không lâu lắm, trong sơn cốc phía đông cách đó không xa, một tiếng nổ tiếp một tiếng nổ trong đêm đen nổ tung, hơn nữa càng lúc càng oanh động. Cột sáng màu vàng không ngừng hiện ra, chiếu sáng hơn nửa bầu trời đêm.
Mọi người đang tụ tập ở đỉnh núi chờ chực Kỳ lân xuất thế rối rít quay đầu nhìn về hướng sơn cốc, không biết nơi đó đến tột cùng xảy ra chuyện gì, bởi vì động tĩnh này, cơ hồ muốn áp đảo oanh động do Kỳ Lân xuất thế tạo thành.
Lúc này trăng đã lên quá đỉnh núi, trong màn đêm, tổng cộng có gần trăm người tụ tập chờ chực ở chỗ này, bọn họ đến từ nhiều học viện, môn phái cùng gia tộc khác nhau. Bọn họ có một số vì Kỳ Lân xuất thế mà đến, một số còn lại là vì linh thạch trong Côn Luân tiên cảnh mà đến, nhưng vô luận là vì nguyên nhân gì, hiện tại tất cả mọi người tụ tập ở nơi này, cùng chờ Kỳ lân xuất thế.
Đoàn người Mi trưởng lão học viện Thanh Lân cảnh giác ngó chừng những người xung quanh. Những người này lại dám mơ ước thần thú học viện Thanh Lân bọn họ, quả thực chính là muốn chết! Chờ xem, chờ đại đội nhân mã học viện Thanh Lân bọn hắn đến thì mọi người nơi này phàm là muốn cùng bọn họ tranh đoạt thần thú, một cũng đừng muốn sống rời đi!
“Chuyện gì xảy ra? Hình như là thanh âm từ hướng sơn cốc kia truyền đến.” Thanh âm đầu tiên vang lên, Mi trưởng lão chú ý tới đầu tiên.
Hà Khánh Chu quay đầu, hô to: “Sư thúc, nhìn! Bên kia có ánh sáng phát sáng!”
“Hử? Chẳng lẽ là có người thăng cấp rồi?” Mi trưởng lão híp mắt, lộ ra vẻ nghi hoặc.
Hai người lời chưa dứt, lại một thanh âm đồng dạng nổ vang, ngay sau đó chính là cột sáng màu vàng xuất hiện, cực kỳ tương tự cột sáng màu vàng trước.
“Lại tới? Chẳng lẽ là có hai người đồng thời thăng cấp rồi?”
“Sư thúc, có phải hay không là cùng là một người, liên tục thăng cấp hai lần?” Hà Khánh Chu nhíu mày nói.
“Sẽ không! Hai cột sáng màu vàng cường độ giống nhau, không thể nào là cùng một người liên tục thăng cấp hai lần, hẳn là hai người cùng phẩm cấp đồng thời thăng cấp.” Mi trưởng lão nói.
“Lại có hai người đồng thời thăng cấp, sẽ là ai chứ? Chẳng lẽ là người học viện Tiên Hạc cùng Vạn Hoàng?” Hà Khánh Chu suy đoán nói, bởi vì phần lớn mọi người dưới chân núi đã tụ lại tại chỗ này chờ đợi Kỳ lân xuất thế, chỉ có người hai học viện Tiên Hạc cùng Vạn Hoàng không có xuất hiện, cho nên suy đoán của hắn là hợp lý.
“Việc này cũng không có gì, cho dù bọn họ tất cả mọi người thăng cấp rồi, cũng không sao. Chỉ cần chúng ta chiếm được Kỳ lân thần thú, học viện Thanh Lân chúng ta có thể vô địch khắp thiên hạ, ngay cả người học viện Thiên Long cùng Bạch Hổ cũng phải kính chúng ta ba phần, huống chi là học viện Tiên Hạc cùng Vạn Hoàng đây?” Mi trưởng lão âm lãnh nở nụ cười, đầy bụng tự tin. Nhưng khi hắn biết được người hai học viện thật sự là toàn bộ thăng cấp rồi, không biết hắn nên có một vẻ mặt như thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.