Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ
Chương 4: Cho Biết Về Nạn Diệt Môn (2)
Tần Cửu Nguyệt
13/12/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhưng điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, phu nhân của Phó hầu gia là đích nữ của Cù gia một gia tộc phú thương giàu có bậc nhất kinh thành, của hồi môn mang về Phó gia cũng đủ xa hoa phú quý dường chừng ấy có thể nuôi sống cả đất nước này.
Nàng nhặt lên một khối phỉ thúy chạm khắc thỏ ngọc, không kìm được cảm thán, nếu bây giờ có không gian thì tốt rồi, có thể để tất cả những thứ này vào trong đó trước khi thiên tai ập đến.
Vừa mới suy nghĩ như vậy, nàng ngẩng đầu lên liền phát hiện cảnh tượng trước mắt đột nhiên thay đổi.
Ngôi nhà cổ trở nên mờ nhạt và biến thành một căn phòng hiện đại với lối trang trí đơn giản.
Một chiếc đệm cao su lớn, một chiếc ghế sofa dài 5 mét và một chiếc TV 70 inch.
Chử Trần Âm kinh hãi, đây không phải là nhà của nàng sao? Nàng cư nhiên đã trở về nhà.
Nhà nàng là một ngôi nhà ba tầng tự xây, tầng một là siêu thị nhỏ mà gia đình tự mở, tầng hai là nơi nàng ở, có một phòng ngủ và một phòng khách, còn có một nhà kho để xếp hàng hóa siêu thị và kho chứa vật tư y tế bí mật, còn toàn bộ tầng 3 để trống.
Chử Trần Âm kinh ngạc không thôi, tưởng mình lại xuyên trở về nên vội vàng chạy xuống tầng một. Siêu thị nhỏ ở tầng một bày bán nhiều loại đồ ăn nhẹ và hàng hóa tổng hợp cũng như một số mặt hàng gia dụng và thiết bị điện, có diện tích hơn 300 mét vuông.
Nàng đi dọc theo quầy thu ngân đến cửa trước cửa ra vào thì phát hiện cửa ra vào đã bị đóng chặt, bên ngoài chỉ còn lại một mảng hư vô.
Vậy đây chính là không gian thường được viết trong tiểu thuyết?!
Chử Trần Âm kinh hãi, không gian nàng có thể hiểu được, nhưng không ngờ rằng không gian thế mà lại là nhà của nàng!?
Nàng bàng hoàng chạy lên nhà kho trên tầng hai thì phát hiện hàng hóa mình mua cách đây một thời gian vẫn còn đó, chất đầy hơn trăm thùng, toàn là củi, gạo, dầu và muối.
Nàng thở phào nhẹ nhõm, nếu có thiên tai xảy ra thì toàn bộ siêu thị chắc có thể duy trì đồ ăn trong một khoảng thời gian.
Sau đó tiếp tục đi lên tầng 3. Tầng 3 cực kì trống trải, có thể bỏ được rất nhiều thứ vào trong đó.
Nhưng muốn để tất cả đồ của Phó gia vào đó thì có lẽ không đủ.
Khi nàng vừa định rời đi, vừa rẽ vào liền phát hiện ra tầng 3 có thêm một cầu thang bộ dẫn lên trên, phải biết là nhà nàng không hề có tầng 4!
Chử Trần Âm rất kinh ngạc, nàng thận trọng đi đến cửa cầu thang, ngẩng đầu nhìn lên, trên cửa kính đột nhiên xuất hiện một dòng chữ mang theo ánh sáng xanh. Trên đó viết: “Đang nâng cấp.”
Sau đó, có một dòng chữ nhỏ và một thanh tiến trình ở phía dưới, bên cạnh thanh tiến trình có ghi: Còn 01 giờ nữa, việc nâng cấp không gian tầng 4 đã hoàn tất.
Nói cách khác, không gian của nàng có thể được nâng cấp vô hạn theo thời gian.
Nhưng điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, phu nhân của Phó hầu gia là đích nữ của Cù gia một gia tộc phú thương giàu có bậc nhất kinh thành, của hồi môn mang về Phó gia cũng đủ xa hoa phú quý dường chừng ấy có thể nuôi sống cả đất nước này.
Nàng nhặt lên một khối phỉ thúy chạm khắc thỏ ngọc, không kìm được cảm thán, nếu bây giờ có không gian thì tốt rồi, có thể để tất cả những thứ này vào trong đó trước khi thiên tai ập đến.
Vừa mới suy nghĩ như vậy, nàng ngẩng đầu lên liền phát hiện cảnh tượng trước mắt đột nhiên thay đổi.
Ngôi nhà cổ trở nên mờ nhạt và biến thành một căn phòng hiện đại với lối trang trí đơn giản.
Một chiếc đệm cao su lớn, một chiếc ghế sofa dài 5 mét và một chiếc TV 70 inch.
Chử Trần Âm kinh hãi, đây không phải là nhà của nàng sao? Nàng cư nhiên đã trở về nhà.
Nhà nàng là một ngôi nhà ba tầng tự xây, tầng một là siêu thị nhỏ mà gia đình tự mở, tầng hai là nơi nàng ở, có một phòng ngủ và một phòng khách, còn có một nhà kho để xếp hàng hóa siêu thị và kho chứa vật tư y tế bí mật, còn toàn bộ tầng 3 để trống.
Chử Trần Âm kinh ngạc không thôi, tưởng mình lại xuyên trở về nên vội vàng chạy xuống tầng một. Siêu thị nhỏ ở tầng một bày bán nhiều loại đồ ăn nhẹ và hàng hóa tổng hợp cũng như một số mặt hàng gia dụng và thiết bị điện, có diện tích hơn 300 mét vuông.
Nàng đi dọc theo quầy thu ngân đến cửa trước cửa ra vào thì phát hiện cửa ra vào đã bị đóng chặt, bên ngoài chỉ còn lại một mảng hư vô.
Vậy đây chính là không gian thường được viết trong tiểu thuyết?!
Chử Trần Âm kinh hãi, không gian nàng có thể hiểu được, nhưng không ngờ rằng không gian thế mà lại là nhà của nàng!?
Nàng bàng hoàng chạy lên nhà kho trên tầng hai thì phát hiện hàng hóa mình mua cách đây một thời gian vẫn còn đó, chất đầy hơn trăm thùng, toàn là củi, gạo, dầu và muối.
Nàng thở phào nhẹ nhõm, nếu có thiên tai xảy ra thì toàn bộ siêu thị chắc có thể duy trì đồ ăn trong một khoảng thời gian.
Sau đó tiếp tục đi lên tầng 3. Tầng 3 cực kì trống trải, có thể bỏ được rất nhiều thứ vào trong đó.
Nhưng muốn để tất cả đồ của Phó gia vào đó thì có lẽ không đủ.
Khi nàng vừa định rời đi, vừa rẽ vào liền phát hiện ra tầng 3 có thêm một cầu thang bộ dẫn lên trên, phải biết là nhà nàng không hề có tầng 4!
Chử Trần Âm rất kinh ngạc, nàng thận trọng đi đến cửa cầu thang, ngẩng đầu nhìn lên, trên cửa kính đột nhiên xuất hiện một dòng chữ mang theo ánh sáng xanh. Trên đó viết: “Đang nâng cấp.”
Sau đó, có một dòng chữ nhỏ và một thanh tiến trình ở phía dưới, bên cạnh thanh tiến trình có ghi: Còn 01 giờ nữa, việc nâng cấp không gian tầng 4 đã hoàn tất.
Nói cách khác, không gian của nàng có thể được nâng cấp vô hạn theo thời gian.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.