Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ
Chương 24: Đã Đến Nơi Dừng Chân Đầu Tiên (1)
Tần Cửu Nguyệt
29/02/2024
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chử Trần Âm nhìn sương mù nhìn mây, cũng không biết được hắn đang vui cái gì, trốn thoát được vui đến vậy sao?
Nàng nhân lúc người đánh xe vẫn đang nghỉ ngơi, lại trở về không gian thêm một lần nữa, lúc nãy vì có binh đuổi theo, cho nên nàng ra vào có chút gấp gáp, quên mata đi xem không gian tầng 6.
Chỉ nhìn thấy ở trên cửa cửa tầng 6 có hiển thị một thành tiến trình, trên thanh tiến trình đó có viết: “Còn 10 ngày nữa là tầng 6 có thể lên cấp.”
“Còn 10 ngày nữa...” Chử Trần Âm nói nhỏ lẩm bẩm, cái không gian tầng này thời gian nâng cấp đều không giống nhau, từ quy luật có thể thấy là không ngừng thăng tiến.
Nàng sờ lên cánh cửa không gian, trong lòng nghĩ, cũng không biết không gian tầng tiếp theo sẽ là gì
Nếu mà có thể trực tiếp tặng nàng một cái nông trường thì tốt biết bao.
Nàng cười, coi cái cánh cửa này như là một đài ước nguyện, thành tâm cầu mong.
Sau khi cầu mong xong, nàng quay người lại cầm lấy một khẩu súng lục nhỏ lén lút nhét vào người mình rồi từ từ rời đi khỏi không gian.
Quay trở lại xe ngựa, người đánh xe nghỉ ngơi đã trở lại, đổi lại nàng và Phó Yến Đình có thể nghỉ ngơi, hai người vào trong xe ngựa, dựa vào nhau, nhắm mắt ngủ một đêm.
Chờ đến lúc tỉnh lại thì đoàn người của họ cũng đã đến được cổng của huyện Trạm Dương.
Vì muốn che giấu thân phận không để ai biết, bọn họ không trực tiếp đi vào huyện thành, mà trước tiên lại đi vào một nơi ở trong huyện có tên gọi là thôn Hạnh Hoa một thôn nhỏ nằm ở trong góc.
Lai Phúc đã tìm giúp họ một căn nhà đất bị bỏ hoang để ở.
Căn nhà đất ấy không to, nhưng mà miễn cưỡng thì cũng có thể ở đủ được, tổng có hai căn phòng, nữ một phòng, nam một phòng,
Lai Phúc và người đánh xe ngựa cùng lúc đem chăn ga gối đệm lấy từ trên xe ngựa xuống, đơn giản trải ở hai căn phòng.
Công tử tiểu thư của Phó Gia cũng không phải những người kiêu kỳ, cũng giúp bọn họ dọn dẹp căn nhà sạch sẽ.
Chử Trần Âm và Phó Yến Đình cầm theo thùng gỗ đi đến cái hồ gần đó để lấy nước.
Nàng từ trong không gian lấy ra khăn mặt và bàn chải đánh răng, thuận tiện ở bên hồ thì nàng cũng đánh răng rửa mặt luôn.
Chử Trần Âm nhìn sương mù nhìn mây, cũng không biết được hắn đang vui cái gì, trốn thoát được vui đến vậy sao?
Nàng nhân lúc người đánh xe vẫn đang nghỉ ngơi, lại trở về không gian thêm một lần nữa, lúc nãy vì có binh đuổi theo, cho nên nàng ra vào có chút gấp gáp, quên mata đi xem không gian tầng 6.
Chỉ nhìn thấy ở trên cửa cửa tầng 6 có hiển thị một thành tiến trình, trên thanh tiến trình đó có viết: “Còn 10 ngày nữa là tầng 6 có thể lên cấp.”
“Còn 10 ngày nữa...” Chử Trần Âm nói nhỏ lẩm bẩm, cái không gian tầng này thời gian nâng cấp đều không giống nhau, từ quy luật có thể thấy là không ngừng thăng tiến.
Nàng sờ lên cánh cửa không gian, trong lòng nghĩ, cũng không biết không gian tầng tiếp theo sẽ là gì
Nếu mà có thể trực tiếp tặng nàng một cái nông trường thì tốt biết bao.
Nàng cười, coi cái cánh cửa này như là một đài ước nguyện, thành tâm cầu mong.
Sau khi cầu mong xong, nàng quay người lại cầm lấy một khẩu súng lục nhỏ lén lút nhét vào người mình rồi từ từ rời đi khỏi không gian.
Quay trở lại xe ngựa, người đánh xe nghỉ ngơi đã trở lại, đổi lại nàng và Phó Yến Đình có thể nghỉ ngơi, hai người vào trong xe ngựa, dựa vào nhau, nhắm mắt ngủ một đêm.
Chờ đến lúc tỉnh lại thì đoàn người của họ cũng đã đến được cổng của huyện Trạm Dương.
Vì muốn che giấu thân phận không để ai biết, bọn họ không trực tiếp đi vào huyện thành, mà trước tiên lại đi vào một nơi ở trong huyện có tên gọi là thôn Hạnh Hoa một thôn nhỏ nằm ở trong góc.
Lai Phúc đã tìm giúp họ một căn nhà đất bị bỏ hoang để ở.
Căn nhà đất ấy không to, nhưng mà miễn cưỡng thì cũng có thể ở đủ được, tổng có hai căn phòng, nữ một phòng, nam một phòng,
Lai Phúc và người đánh xe ngựa cùng lúc đem chăn ga gối đệm lấy từ trên xe ngựa xuống, đơn giản trải ở hai căn phòng.
Công tử tiểu thư của Phó Gia cũng không phải những người kiêu kỳ, cũng giúp bọn họ dọn dẹp căn nhà sạch sẽ.
Chử Trần Âm và Phó Yến Đình cầm theo thùng gỗ đi đến cái hồ gần đó để lấy nước.
Nàng từ trong không gian lấy ra khăn mặt và bàn chải đánh răng, thuận tiện ở bên hồ thì nàng cũng đánh răng rửa mặt luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.