Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ
Chương 10: Hoàn Thành Nâng Cấp Không Gian Giữ Tươi (1)
Tần Cửu Nguyệt
13/12/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sau đó nhìn thấy những dòng chữ được viết bằng phông chữ phát sáng lưu lại ở một bên bức tường.”Đây là nơi bảo quản thực phẩm tươi sống và bất kỳ thực phẩm nào cũng có thể được bảo quản trong thời gian vô hạn.
Chử Trần Âm không ngừng nhìn dòng chữ đó mấy lần, choáng váng đứng ở chỗ đó sững sờ hồi lâu vẫn chưa hồi thần lại.
Ông trời cũng biết chơi thật đấy, có tầng này trong không gian rồi không phải bọn họ muốn để đồ ăn bao lâu thì để sao, còn hữu dụng hơn cả cái tủ lạnh hai cửa nhà nàng đấy.
Lợi hại như vậy, không biết không gian tiếp theo sẽ là gì nữa.
Suy nghĩ một hồi, nàng lập tức đi tới cánh cửa dẫn lên tầng năm, nhìn thấy trên đó nói: “Còn 48 giờ nữa để nâng cấp không gian tầng năm hoàn thành."
Chử Trần Âm nhìn tấm bảng còn vui hơn so với lần đầu rất nhiều, nàng đã bắt đầu suy nghĩ vẩn vơ về không gian tầng thứ 5.
Tuy nhiên, ưu tiên hàng đầu vẫn là dự trữ.
Sau khi rời khỏi không gian tầng 4, trước tiên Chử Trần Âm đi xuống tầng 1 đem tất cả trái cây và rau quả trong siêu thị để vào trong không gian tầng bốn, sau đó rời khỏi không gian và quay trở lại Phó phủ.
Lúc này, màn đêm càng lúc càng đen đặc, bọn họ vẫn còn mấy giờ để tích trữ đồ ở kinh thành
Chử Trần Âm lập tức kéo Phó Yến Đình đi tới phòng bếp nhà bọn họ
Trong bếp có củi, gạo, dầu, muối, dưa, hoa quả, rau, lợn, vịt, cá, thịt.
Chử Trần Âm đưa gia cầm vào không gian tầng 3, còn tất cả vật chết và đồ tươi sốnh đều được đặt ở không gian tầng 4. Phó Yến Đình thấy cũng gần như vậy nên lại đưa nàng về kho lương nhà họ.
Ở kinh thành mỗi danh gia vọng tộc đều có một kho lương, hàng năm điền trang của họ sẽ gửi đến rất nhiều ngũ cốc.
Khi cửa kho lương được mở, một mùi hương lúa thoang thoảng bay ra
Chử Trần Âm định thần, chỉ thấy trong kho chứa đầy lương thực, tất cả đều được đóng trong bao vải bố, xếp chồng lên nhau.
Phóng mắt nhìn xung quanh, có tổng cộng ba ngọn núi
Phó Yến Đình đi vào, vỗ vỗ một bao ngũ cốc: “Đây là gạo, bột mì, kê, ngô, đậu nành cùng một ít đậu xanh đậu đỏ, nàng muốn đem cái nào đi?”
Chử Trần Âm nhếch lên khóe môi, ánh mắt trong suốt: “Đem tất cả vào đi."
Trên mặt Phó Yến Đình cũng lộ ra nụ cười ngầm hiểu.
Chử Trần Âm sải bước tiến về phía trước, bắt đầu di chuyển nó, không lâu sau trong đó liền trống rỗng.
May mắn thay, bình thường phó phủ dự trữ rất nhiều lương thực, cũng không tới nỗi chỉ đủ nhét kẽ răng.
Phó Yến Đình đang đợi nàng ở bên ngoài: “Thế nào? Bên trong chất đầy rồi chứ?"
Sau đó nhìn thấy những dòng chữ được viết bằng phông chữ phát sáng lưu lại ở một bên bức tường.”Đây là nơi bảo quản thực phẩm tươi sống và bất kỳ thực phẩm nào cũng có thể được bảo quản trong thời gian vô hạn.
Chử Trần Âm không ngừng nhìn dòng chữ đó mấy lần, choáng váng đứng ở chỗ đó sững sờ hồi lâu vẫn chưa hồi thần lại.
Ông trời cũng biết chơi thật đấy, có tầng này trong không gian rồi không phải bọn họ muốn để đồ ăn bao lâu thì để sao, còn hữu dụng hơn cả cái tủ lạnh hai cửa nhà nàng đấy.
Lợi hại như vậy, không biết không gian tiếp theo sẽ là gì nữa.
Suy nghĩ một hồi, nàng lập tức đi tới cánh cửa dẫn lên tầng năm, nhìn thấy trên đó nói: “Còn 48 giờ nữa để nâng cấp không gian tầng năm hoàn thành."
Chử Trần Âm nhìn tấm bảng còn vui hơn so với lần đầu rất nhiều, nàng đã bắt đầu suy nghĩ vẩn vơ về không gian tầng thứ 5.
Tuy nhiên, ưu tiên hàng đầu vẫn là dự trữ.
Sau khi rời khỏi không gian tầng 4, trước tiên Chử Trần Âm đi xuống tầng 1 đem tất cả trái cây và rau quả trong siêu thị để vào trong không gian tầng bốn, sau đó rời khỏi không gian và quay trở lại Phó phủ.
Lúc này, màn đêm càng lúc càng đen đặc, bọn họ vẫn còn mấy giờ để tích trữ đồ ở kinh thành
Chử Trần Âm lập tức kéo Phó Yến Đình đi tới phòng bếp nhà bọn họ
Trong bếp có củi, gạo, dầu, muối, dưa, hoa quả, rau, lợn, vịt, cá, thịt.
Chử Trần Âm đưa gia cầm vào không gian tầng 3, còn tất cả vật chết và đồ tươi sốnh đều được đặt ở không gian tầng 4. Phó Yến Đình thấy cũng gần như vậy nên lại đưa nàng về kho lương nhà họ.
Ở kinh thành mỗi danh gia vọng tộc đều có một kho lương, hàng năm điền trang của họ sẽ gửi đến rất nhiều ngũ cốc.
Khi cửa kho lương được mở, một mùi hương lúa thoang thoảng bay ra
Chử Trần Âm định thần, chỉ thấy trong kho chứa đầy lương thực, tất cả đều được đóng trong bao vải bố, xếp chồng lên nhau.
Phóng mắt nhìn xung quanh, có tổng cộng ba ngọn núi
Phó Yến Đình đi vào, vỗ vỗ một bao ngũ cốc: “Đây là gạo, bột mì, kê, ngô, đậu nành cùng một ít đậu xanh đậu đỏ, nàng muốn đem cái nào đi?”
Chử Trần Âm nhếch lên khóe môi, ánh mắt trong suốt: “Đem tất cả vào đi."
Trên mặt Phó Yến Đình cũng lộ ra nụ cười ngầm hiểu.
Chử Trần Âm sải bước tiến về phía trước, bắt đầu di chuyển nó, không lâu sau trong đó liền trống rỗng.
May mắn thay, bình thường phó phủ dự trữ rất nhiều lương thực, cũng không tới nỗi chỉ đủ nhét kẽ răng.
Phó Yến Đình đang đợi nàng ở bên ngoài: “Thế nào? Bên trong chất đầy rồi chứ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.