Chương 102
Dật Danh
21/10/2021
“Bác sĩ Lôi, sau khi xe dừng thì các cô đi trước đi, tôi vào một mình là được.”
Phong Thiên Tuyết biết tối nay là một cái bẫy do Bạch Thu Vũ cố tình bố trí. Bà ta mời những người này đến để sỉ nhục cô.
Cô không muốn để mấy người Lôi Vũ nhìn thấy khung cảnh đó.
“Cô càng không muốn để họ biết về quá khứ của cô và sự tồn tại của Bảo Bảo”
“Cô Phong, cô đi một mình sao được.”
“Tôi nói được là được” Phong Thiên Tuyết vô cùng kiên quyết: “Các cô đưa tôi đến cổng là được rồi”
“Vâng ạ?
Khi xe dừng lại, Lôi Vũ và y tá xuống xe trước, sau đó đi vòng qua bên kia định mở cửa xe.
Lúc này Tư Hạo Hiên vội vàng bước tới, anh ta chào hỏi một cách khách sáo: “Hoan nghênh sếp Dạ!”
“Xin chào sếp Dạ, tôi là mợ chủ của nhà họ Tư. Tôi tên là Bach…”
Chưa đợi Bạch Lộ nói hết câu thì cửa xe đã được mở ra từ bên trong, khuôn mặt xinh đẹp thuần khiết của Phong Thiên Tuyết xuất hiện…
Bạch Lộ lập tức sững sờ: “Phong Thiên Tuyết?”
“Tuyết Nhi? Sao lại là em?” Tư Hạo Hiển cũng rất ngạc nhiên.
“Thím mời tôi tới.”
Phong Thiên Tuyết trả lời hờ hững. Cô nhấc tay, hai cô y tá lập tức dìu cô xuống xe.
Bên kia, Lôi Vũ cũng lấy xe lăn xuống, cô ta đỡ Phong Thiên Tuyết ngồi lên.
“Sao cô lại đi xe quý như vậy?” Bạch Lộ cười mỉa mai: “Thuê à? Còn thuê cả mấy ả người hầu, đóng giả cũng giống lắm đấy”
Lôi Vũ nhìn cô ta nhưng không nói gì.
Tài xế vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở: “Mợ chủ, đây là xe của nhà họ Dạ. Tôi đã gặp cậu vệ sĩ lái xe rồi, cậu ấy là một trong những vệ sĩ riêng của sếp Dạ”
“Sao có thể?” Bạch Lộ nghi ngờ: “Làm gì có chuyện Phong Thiên Tuyết được xe riêng của nhà họ Dạ lại đưa đến? Cô ta hiện tại chẳng là cái thá gì…”
“Mợ Tư này.” Lôi Vũ cuối cùng không nhịn được, lên tiếng: “Cô Phong là khách quý của sếp Dạ chúng tôi.”
“Bác sĩ Lôi” Phong Thiên Tuyết ngắt lời Lôi Vũ: “Cảm ơn cô đã đưa tôi tới đây, các cô về trước đi.”
“Chúng tôi sẽ đợi cô ở bãi đỗ xe”
Lôi Vũ biết có lẽ Phong Thiên Tuyết không muốn gây thêm rắc rối. Cô ta không nói thêm nữa, cùng tài xế và y tá lên xe.
“Phong Thiên Tuyết, cô giỏi nhỉ, bám được vào ông sếp khác cũng nhanh đấy.” Bạch lộ giễu cợt khinh thường: “Cô cái gì cũng không giỏi nhưng lại rất giỏi tìm đàn ông.”
“Câm miệng.” Tư Hạo Hiên giận dữ quát.
Phong Thiên Tuyết biết tối nay là một cái bẫy do Bạch Thu Vũ cố tình bố trí. Bà ta mời những người này đến để sỉ nhục cô.
Cô không muốn để mấy người Lôi Vũ nhìn thấy khung cảnh đó.
“Cô càng không muốn để họ biết về quá khứ của cô và sự tồn tại của Bảo Bảo”
“Cô Phong, cô đi một mình sao được.”
“Tôi nói được là được” Phong Thiên Tuyết vô cùng kiên quyết: “Các cô đưa tôi đến cổng là được rồi”
“Vâng ạ?
Khi xe dừng lại, Lôi Vũ và y tá xuống xe trước, sau đó đi vòng qua bên kia định mở cửa xe.
Lúc này Tư Hạo Hiên vội vàng bước tới, anh ta chào hỏi một cách khách sáo: “Hoan nghênh sếp Dạ!”
“Xin chào sếp Dạ, tôi là mợ chủ của nhà họ Tư. Tôi tên là Bach…”
Chưa đợi Bạch Lộ nói hết câu thì cửa xe đã được mở ra từ bên trong, khuôn mặt xinh đẹp thuần khiết của Phong Thiên Tuyết xuất hiện…
Bạch Lộ lập tức sững sờ: “Phong Thiên Tuyết?”
“Tuyết Nhi? Sao lại là em?” Tư Hạo Hiển cũng rất ngạc nhiên.
“Thím mời tôi tới.”
Phong Thiên Tuyết trả lời hờ hững. Cô nhấc tay, hai cô y tá lập tức dìu cô xuống xe.
Bên kia, Lôi Vũ cũng lấy xe lăn xuống, cô ta đỡ Phong Thiên Tuyết ngồi lên.
“Sao cô lại đi xe quý như vậy?” Bạch Lộ cười mỉa mai: “Thuê à? Còn thuê cả mấy ả người hầu, đóng giả cũng giống lắm đấy”
Lôi Vũ nhìn cô ta nhưng không nói gì.
Tài xế vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở: “Mợ chủ, đây là xe của nhà họ Dạ. Tôi đã gặp cậu vệ sĩ lái xe rồi, cậu ấy là một trong những vệ sĩ riêng của sếp Dạ”
“Sao có thể?” Bạch Lộ nghi ngờ: “Làm gì có chuyện Phong Thiên Tuyết được xe riêng của nhà họ Dạ lại đưa đến? Cô ta hiện tại chẳng là cái thá gì…”
“Mợ Tư này.” Lôi Vũ cuối cùng không nhịn được, lên tiếng: “Cô Phong là khách quý của sếp Dạ chúng tôi.”
“Bác sĩ Lôi” Phong Thiên Tuyết ngắt lời Lôi Vũ: “Cảm ơn cô đã đưa tôi tới đây, các cô về trước đi.”
“Chúng tôi sẽ đợi cô ở bãi đỗ xe”
Lôi Vũ biết có lẽ Phong Thiên Tuyết không muốn gây thêm rắc rối. Cô ta không nói thêm nữa, cùng tài xế và y tá lên xe.
“Phong Thiên Tuyết, cô giỏi nhỉ, bám được vào ông sếp khác cũng nhanh đấy.” Bạch lộ giễu cợt khinh thường: “Cô cái gì cũng không giỏi nhưng lại rất giỏi tìm đàn ông.”
“Câm miệng.” Tư Hạo Hiên giận dữ quát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.