Chương 236
Dật Danh
23/10/2021
Phong Thiên Tuyết đi vào tòa nhà công ty với vẻ mặt thẹn thùng, vừa
vào đã thấy tất cả đồng nghiệp đứng chỉnh tề thành hai hàng, cúi đầu với vẻ kính trọng: “Chủ tịch!”
Cô giật mình, ngây ngốc sững sờ tại chỗ.
A Lục bên cạnh không ngừng nháy mắt với cô, lúc này cô mới kịp phản ứng, quay lại nhìn…
Dạ Chấn Đình với dáng người thon dài thẳng tắp đi tới giữa ánh sáng mặt trời, khiến người ta có cảm giác uy hiếp đến ngạt thở!
Phong Thiên Tuyết cuống quít lùi sang một bên, căng thẳng cúi đầu xuống, không dám thở mạnh.
Dạ Chẩn Đình mắt nhìn thẳng, sải bước tiến lên, khi đi qua người cô thì đột nhiên dừng bước, lạnh lùng nhắc nhở: “Đến trễ ba mươi lăm giây, phạt cô dọn bể bơi!”
“Tôi..” Phong Thiên Tuyết vốn định giải thích, nhưng rồi lại hèn mọn gật đầu, “Vâng, thưa chủ tịch!”
Tiếng bước chân xa dần, Phong Thiên Tuyết chậm rãi ngẩng đầu, tức giận trừng mắt nhìn bóng lưng ngang tàng, tuy trông rất giống bạn trai cô nhưng nhìn thế nào cũng thấy đáng ghét.
Thật muốn đạp cho một phát!
Dạ Chấn Đình đi vào thang máy, lúc quay người, anh ngước mắt nhìn về phía cô…
Phong Thiên Tuyết lập tức trở mặt, vẻ phẫn nộ, chán ghét ban nãy lập tức biến thành vẻ vui cười cung kính, giả tạo không chịu nổi!
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, Phong Thiên Tuyết cuối cùng cũng thở phào một hơi…
“Thiên Tuyết, Thiên Tuyết.”
Một giọng nói vang lên, cắt ngang mạch suy nghĩ của Phong Thiên Tuyết.
Phong Thiên Tuyết hoàn hồn, cười giả lả chào hỏi, “A Lục!”
“Cô không sao chứ?” A Lục kéo cô đứng đợi thang máy, “Nhìn sắc mặt cô không tốt lắm”
ngon.” “Không sao” Phong Thiên Tuyết lắc đầu, “Chắc là tối qua ngủ không
“Thảo nào tinh thần không ổn định, cản đường chủ tịch cũng không biết” A Lục cười trêu ghẹo, “May cho cô là chủ tịch chỉ phạt cô dọn bể bơi đấy, nếu là người khác thì xong đời”
“Cô đừng nói đùa.” Phong Thiên Tuyết khẽ giải thích, “Tôi và chủ tịch không có gì cả.”
“Sao có thể, hôm đó chủ tịch ôm cô rất chặt, vô cùng căng thẳng.”
“Sao có thể, cô nhìn nhầm rồi.”
“Thang máy đến rồi, mau vào đi.”
Phong Thiên Tuyết đi lên tầng sáu mươi tám với tâm trạng thấp thỏm, khi chuẩn bị ngồi vào vị trí làm việc thì Văn Ly đến đây thông báo: “Cô tạm thời không cần làm việc, giao cho Tây Tây đi, cô đi dọn bể bơi vô cực, dọn xong thì trở lại báo cáo.
“Vâng” Phong Thiên Tuyết tủi thân đi đến bể bơi vô cực.
Hôm nay mặc dù ánh nắng rực rỡ, nhưng nhiệt độ khá thấp, xuống nước vẫn hơi lạnh.
Cô giật mình, ngây ngốc sững sờ tại chỗ.
A Lục bên cạnh không ngừng nháy mắt với cô, lúc này cô mới kịp phản ứng, quay lại nhìn…
Dạ Chấn Đình với dáng người thon dài thẳng tắp đi tới giữa ánh sáng mặt trời, khiến người ta có cảm giác uy hiếp đến ngạt thở!
Phong Thiên Tuyết cuống quít lùi sang một bên, căng thẳng cúi đầu xuống, không dám thở mạnh.
Dạ Chẩn Đình mắt nhìn thẳng, sải bước tiến lên, khi đi qua người cô thì đột nhiên dừng bước, lạnh lùng nhắc nhở: “Đến trễ ba mươi lăm giây, phạt cô dọn bể bơi!”
“Tôi..” Phong Thiên Tuyết vốn định giải thích, nhưng rồi lại hèn mọn gật đầu, “Vâng, thưa chủ tịch!”
Tiếng bước chân xa dần, Phong Thiên Tuyết chậm rãi ngẩng đầu, tức giận trừng mắt nhìn bóng lưng ngang tàng, tuy trông rất giống bạn trai cô nhưng nhìn thế nào cũng thấy đáng ghét.
Thật muốn đạp cho một phát!
Dạ Chấn Đình đi vào thang máy, lúc quay người, anh ngước mắt nhìn về phía cô…
Phong Thiên Tuyết lập tức trở mặt, vẻ phẫn nộ, chán ghét ban nãy lập tức biến thành vẻ vui cười cung kính, giả tạo không chịu nổi!
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, Phong Thiên Tuyết cuối cùng cũng thở phào một hơi…
“Thiên Tuyết, Thiên Tuyết.”
Một giọng nói vang lên, cắt ngang mạch suy nghĩ của Phong Thiên Tuyết.
Phong Thiên Tuyết hoàn hồn, cười giả lả chào hỏi, “A Lục!”
“Cô không sao chứ?” A Lục kéo cô đứng đợi thang máy, “Nhìn sắc mặt cô không tốt lắm”
ngon.” “Không sao” Phong Thiên Tuyết lắc đầu, “Chắc là tối qua ngủ không
“Thảo nào tinh thần không ổn định, cản đường chủ tịch cũng không biết” A Lục cười trêu ghẹo, “May cho cô là chủ tịch chỉ phạt cô dọn bể bơi đấy, nếu là người khác thì xong đời”
“Cô đừng nói đùa.” Phong Thiên Tuyết khẽ giải thích, “Tôi và chủ tịch không có gì cả.”
“Sao có thể, hôm đó chủ tịch ôm cô rất chặt, vô cùng căng thẳng.”
“Sao có thể, cô nhìn nhầm rồi.”
“Thang máy đến rồi, mau vào đi.”
Phong Thiên Tuyết đi lên tầng sáu mươi tám với tâm trạng thấp thỏm, khi chuẩn bị ngồi vào vị trí làm việc thì Văn Ly đến đây thông báo: “Cô tạm thời không cần làm việc, giao cho Tây Tây đi, cô đi dọn bể bơi vô cực, dọn xong thì trở lại báo cáo.
“Vâng” Phong Thiên Tuyết tủi thân đi đến bể bơi vô cực.
Hôm nay mặc dù ánh nắng rực rỡ, nhưng nhiệt độ khá thấp, xuống nước vẫn hơi lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.