Chương 310
Dật Danh
25/10/2021
“Bởi vì anh nhiều chuyện!” Dạ Chấn Đình nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh lẽo.
“Tôi.” Tư Hạo Hiến sững sờ rồi vội vàng giải thích, “Tôi mang trả sợi dây chuyền này là bởi vì vợ tôi làm sai, không liên quan đến người khác”
“Nói cách khác, anh làm như thế không phải vì cô ấy?” Dạ Chẩn Đình chỉ vào Phong Thiên Tuyết.
“Không phải” Tư Hạo Hiên cúi đầu, không dám nhìn Phong Thiên Tuyết.
Phong Thiên Tuyết chau mày, trong lòng có cảm giác vô cùng khó tả.
Mặc dù cô biết Tư Hạo Hiên nói như vậy là để tự vệ, nhưng tận mắt nhìn thấy anh ta hèn mọn, tâm trạng cô vẫn rất phức tạp…
“Vậy anh nói đi, Phong Thị phá sản có liên quan đến tôi không?” Dạ Chấn Đình chất vấn thẳng thắn.
Cả người Tư Hạo Hiện chấn động, sắc mặt thay đổi.
“Không phải anh ta nói” Phong Thiên Tuyết vội vàng giải thích, “Không liên quan gì đến anh ta cả..”
“Nói đi!” Dạ Chấn Đình gầm lên hung dữ.
Tư Hạo Hiến rùng mình một cái, cuống quýt trả lời: “Tôi, tôi, tôi không biết…”
Dạ Chẩn Đình không nói câu nào mà chỉ lạnh lùng nhìn anh ta chằm chằm.
“Anh làm cái gì vậy?” Phong Thiên Tuyết vội vàng bảo vệ anh ta, “Anh lôi người khác vào vấn đề giữa chúng ta làm gì?”
“Cô nói đúng” Dạ Chấn Đình đột nhiên thay đổi thái độ, nở nụ cười, “Sếp Tư không cần sợ, tôi chỉ hỏi chút thôi.”
Tư Hạo Hiên chau mày, anh ta và Phong Thiên Tuyết đều không hiểu nổi Dạ Chẩn Đình.
“Chỉ là một sợi dây chuyền trăm triệu thôi mà, anh cần gì phải nhọc công ty mình mang tới?”
Dạ Chẩn Đình tiện tay ném sợi dây chuyền hồng ngọc đến trước mặt Tư Hạo Hiên như thể đang ban thưởng cho một tên ăn mày, “Coi như tôi đầu tư cho anh, cầm lấy đi khởi động dự án đi!”
Ý anh là..” Khuôn mặt Tư Hạo Hiên đầy vẻ thắc mắc, “Dự án có thể khởi
động lại?”
Dây chuyền chỉ là ngụ ý, Dạ Chẩn Đình đang cho anh ta cơ hội.
“Tất nhiên” Dạ Chẩn Đình dựa vào ghế sofa, lắc ly rượu với dáng vẻ tao nhã, “Nhưng một vật chỉ có thể có một giá trị. Sợi dây chuyền hồng ngọc này dùng để khởi động dự án của anh hay là để chuộc lại tự do cho cô ấy, anh tự chọn đi!”
Cả người Phong Thiên Tuyết chấn động, da đầu tê dại.
Hóa ra đánh cược mà anh nói là đánh cược lựa chọn của Tư Hạo Hiên.
Rốt cuộc anh ta chọn lợi ích của tập đoàn hay là chọn cô?
Chỉ có thể chọn một trong hai!
Cô biết, Tư Hạo Hiên năm lần bảy lượt ăn nói khép nép cầu xin Dạ Chẩn Đình đủ để thấy được dự án kia quan trọng cỡ nào với nhà họ Tư…
“Tôi.” Tư Hạo Hiến sững sờ rồi vội vàng giải thích, “Tôi mang trả sợi dây chuyền này là bởi vì vợ tôi làm sai, không liên quan đến người khác”
“Nói cách khác, anh làm như thế không phải vì cô ấy?” Dạ Chẩn Đình chỉ vào Phong Thiên Tuyết.
“Không phải” Tư Hạo Hiên cúi đầu, không dám nhìn Phong Thiên Tuyết.
Phong Thiên Tuyết chau mày, trong lòng có cảm giác vô cùng khó tả.
Mặc dù cô biết Tư Hạo Hiên nói như vậy là để tự vệ, nhưng tận mắt nhìn thấy anh ta hèn mọn, tâm trạng cô vẫn rất phức tạp…
“Vậy anh nói đi, Phong Thị phá sản có liên quan đến tôi không?” Dạ Chấn Đình chất vấn thẳng thắn.
Cả người Tư Hạo Hiện chấn động, sắc mặt thay đổi.
“Không phải anh ta nói” Phong Thiên Tuyết vội vàng giải thích, “Không liên quan gì đến anh ta cả..”
“Nói đi!” Dạ Chấn Đình gầm lên hung dữ.
Tư Hạo Hiến rùng mình một cái, cuống quýt trả lời: “Tôi, tôi, tôi không biết…”
Dạ Chẩn Đình không nói câu nào mà chỉ lạnh lùng nhìn anh ta chằm chằm.
“Anh làm cái gì vậy?” Phong Thiên Tuyết vội vàng bảo vệ anh ta, “Anh lôi người khác vào vấn đề giữa chúng ta làm gì?”
“Cô nói đúng” Dạ Chấn Đình đột nhiên thay đổi thái độ, nở nụ cười, “Sếp Tư không cần sợ, tôi chỉ hỏi chút thôi.”
Tư Hạo Hiên chau mày, anh ta và Phong Thiên Tuyết đều không hiểu nổi Dạ Chẩn Đình.
“Chỉ là một sợi dây chuyền trăm triệu thôi mà, anh cần gì phải nhọc công ty mình mang tới?”
Dạ Chẩn Đình tiện tay ném sợi dây chuyền hồng ngọc đến trước mặt Tư Hạo Hiên như thể đang ban thưởng cho một tên ăn mày, “Coi như tôi đầu tư cho anh, cầm lấy đi khởi động dự án đi!”
Ý anh là..” Khuôn mặt Tư Hạo Hiên đầy vẻ thắc mắc, “Dự án có thể khởi
động lại?”
Dây chuyền chỉ là ngụ ý, Dạ Chẩn Đình đang cho anh ta cơ hội.
“Tất nhiên” Dạ Chẩn Đình dựa vào ghế sofa, lắc ly rượu với dáng vẻ tao nhã, “Nhưng một vật chỉ có thể có một giá trị. Sợi dây chuyền hồng ngọc này dùng để khởi động dự án của anh hay là để chuộc lại tự do cho cô ấy, anh tự chọn đi!”
Cả người Phong Thiên Tuyết chấn động, da đầu tê dại.
Hóa ra đánh cược mà anh nói là đánh cược lựa chọn của Tư Hạo Hiên.
Rốt cuộc anh ta chọn lợi ích của tập đoàn hay là chọn cô?
Chỉ có thể chọn một trong hai!
Cô biết, Tư Hạo Hiên năm lần bảy lượt ăn nói khép nép cầu xin Dạ Chẩn Đình đủ để thấy được dự án kia quan trọng cỡ nào với nhà họ Tư…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.