Chương 384
Dật Danh
25/10/2021
Tối nay Dạ Sắc có hơn một nghìn người, mọi người có mặt ở đây thấy được chuyện của cô cũng kích thích lắm đó, cô nói xem có đúng không?”
“Mày..” Phong Thiên Tuyết giận run người.
“Chỗ tôi còn nhiều lắm này” Bạch Lộ quay màn hình về phía Phong Thiên Tuyết rồi lướt điện thoại một cách tự nhiên: “Tôi còn tìm thấy video tương tác giữa cô với bọn trẻ ở trường nữa nè, cần tôi mở cho cô xem không?”
Nói xong, cô ta vừa định mở video kia lên…
“Khoan đã” Phong Thiên Tuyết lập tức thỏa hiệp: “Cô tắt trước đi, tôi sẽ gọi cho Dạ Chấn Đình, bảo anh ta thả ba mẹ cô ngay”
“Vậy mới đúng chứ” Bạch Lộ thoát khỏi giao diện, làm động tác xin mời.
Phong Thiên Tuyết vội vàng lấy điện thoại gọi cho Dạ Chấn Đình.
“Bật chế độ rảnh tay” Bạch Lộ ra lệnh.
Phong Thiên Tuyết làm theo.
Một phút trước.
Trong một phòng VIP khác.
Dạ Chẩn Đình đang nói chuyện thì nghe thấy giọng trẻ con từ dàn âm thanh, anh chợt khựng lại, ngẩng đầu, nheo mắt lạnh lùng nhìn ra ngoài như có điều suy nghĩ…
Hình như anh đã nghe thấy cách gọi này ở đâu đó thì phải?
“Reng reng!”
Đột nhiên điện thoại đổ chuông.
Dạ Chẩn Đình thấy tên người gọi bèn thương lượng vài câu với người bí mật bên cạnh, sau đó bước sang một bên nghe máy: “A lô?”
“Sếp Dạ… Xin anh hãy thả chú hai và thím của tôi”
Giọng Phong Thiên Tuyết có chút run rẩy.
Dạ Chẩn Đình vừa nghe là biết ngay cô lại bị đe dọa, hơn nữa anh đoán chắc cô đang ở Dạ Sắc thông qua âm thanh nền loáng thoảng ở đầu dây bên kia.
“Được thôi!” Dạ Chẩn Đình vừa đồng ý rất dứt khoát, vừa ra hiệu.
Dạ Huy lập tức hiểu ý, nhanh chóng dẫn theo hai người ra ngoài.
“Bảo Bạch Lộ tới Dạ Sắc đón người” Dạ Chẩn Đình nói.
“Hả?” Phong Thiên Tuyết vẫn chưa hoàn hồn thì Dạ Chẩn Đình đã cúp máy.
“Mày..” Phong Thiên Tuyết giận run người.
“Chỗ tôi còn nhiều lắm này” Bạch Lộ quay màn hình về phía Phong Thiên Tuyết rồi lướt điện thoại một cách tự nhiên: “Tôi còn tìm thấy video tương tác giữa cô với bọn trẻ ở trường nữa nè, cần tôi mở cho cô xem không?”
Nói xong, cô ta vừa định mở video kia lên…
“Khoan đã” Phong Thiên Tuyết lập tức thỏa hiệp: “Cô tắt trước đi, tôi sẽ gọi cho Dạ Chấn Đình, bảo anh ta thả ba mẹ cô ngay”
“Vậy mới đúng chứ” Bạch Lộ thoát khỏi giao diện, làm động tác xin mời.
Phong Thiên Tuyết vội vàng lấy điện thoại gọi cho Dạ Chấn Đình.
“Bật chế độ rảnh tay” Bạch Lộ ra lệnh.
Phong Thiên Tuyết làm theo.
Một phút trước.
Trong một phòng VIP khác.
Dạ Chẩn Đình đang nói chuyện thì nghe thấy giọng trẻ con từ dàn âm thanh, anh chợt khựng lại, ngẩng đầu, nheo mắt lạnh lùng nhìn ra ngoài như có điều suy nghĩ…
Hình như anh đã nghe thấy cách gọi này ở đâu đó thì phải?
“Reng reng!”
Đột nhiên điện thoại đổ chuông.
Dạ Chẩn Đình thấy tên người gọi bèn thương lượng vài câu với người bí mật bên cạnh, sau đó bước sang một bên nghe máy: “A lô?”
“Sếp Dạ… Xin anh hãy thả chú hai và thím của tôi”
Giọng Phong Thiên Tuyết có chút run rẩy.
Dạ Chẩn Đình vừa nghe là biết ngay cô lại bị đe dọa, hơn nữa anh đoán chắc cô đang ở Dạ Sắc thông qua âm thanh nền loáng thoảng ở đầu dây bên kia.
“Được thôi!” Dạ Chẩn Đình vừa đồng ý rất dứt khoát, vừa ra hiệu.
Dạ Huy lập tức hiểu ý, nhanh chóng dẫn theo hai người ra ngoài.
“Bảo Bạch Lộ tới Dạ Sắc đón người” Dạ Chẩn Đình nói.
“Hả?” Phong Thiên Tuyết vẫn chưa hoàn hồn thì Dạ Chẩn Đình đã cúp máy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.