Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 4 - Chương 144: Chỉ vì có nàng (1)

Nhược Tuyết Tam Thiên

15/07/2017

Edit &beta: senna_lam

Ngày hôm nay tại Chế dược viện xuất hiện một màn làm cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt, có một số đệ tử đã sớm không ổn định được thân mình mà ngồi bệt xuống, có người thì kích động đứng lên, mặt ai nấy đều ngốc lăng, vẻ mặt kinh ngạc đến bạo!

"Trời đất của ta ơi......" sắc mặt Nghiêm Tiểu Lỗi đã sớm cứng ngắc đến trình độ nhất định, thân mình đang ngồi xổm lập tức đứng đậy, suýt nữa choáng váng tới đụng đầu, Hạ Cảnh Dật bên cạnh vội vàng giơ tay đỡ lấy hắn, nét mặt nhìn qua đặc biệt quái dị.

"Hạ Cảnh Dật, trên kia không phải là Vân Phong đúng không." Nghiêm Tiểu Lỗi nhếch miệng, Hạ Cảnh Dật nhíu mày,"Tin tưởng ta, chúng ta không có nhìn lầm, người kia đích thực là Vân Phong...... phương pháp chế tạo dược tề của nàng thật sự rất...... độc đáo."

"Độc đáo? Quả thực là kinh hãi thế tục!" Nghiêm Tiểu Lỗi vất vả lắm mới ổn định lại vẻ mặt của minh, ngẩng đầu ngơ ngác nhìn cô gái đang nhắm mắt đứng trên đài cao:"Ta xem như mở mang tầm mắt, nếu không phải tận mắt chứng kiến, nói ra hẳn sẽ không có người tin!" Hạ Cảnh Dật giật nhẹ khóe miệng, lời nói này của Nghiêm Tiểu Lỗi coi nhu là tiếng lòng của mọi người ở giờ phút này, nếu không phải nhìn thấy tận mắt, căn bản là không có người tin tưởng, dược tề cũng có thể chế tạo như vậy!

Vân Phong nhắm hai mắt lại ngăn cách hết tất cả mọi tiếng động xung quanh, tự đắm chìm bên trong thế giới của mình, cùng với Nhục Cầu thành lập một loại liên hệ lặng lẽ khó hiểu, làm cho Vân Phong theo ban đầu cảm giác trống rỗng từ từ xuất hiện muôn màu muôn vẽ! Nhiều luồng nguyên tố từ trong hỏa diễm xuất hiện, không ngừng ở bên trong không gian của Vân Phong quay cuồng, va chạm, Vân Phong chậm rãi nhếch môi, bắt đầu vận chuyển nguyên tố một cách thuận buồm xuôi gió!

Tinh thần lực thong thả thẩm thấu, đối với đống nguyên tố hỗn loạn tiến hành chải vuốt, đan hợp lại, bên tai Vân Phong chỉ còn âm thanh chích nướng nho nhỏ khi nguyên tố va chạm vào hoả diễm, nàng không hề biết toàn hiện trường bởi vì nàng mà đã hoàn toàn loạn.

Sau sự khiếp sợ ban đầu, hiện trường nhất thời sôi trào, các loại âm thanh nghi ngờ, cười nhạo liên tiếp vang lên, nhóm Dược tề sư của đế quốc Già Diệp cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, đột nhiên cười to ra tiếng, thậm chí đã có mấy người đứng lên, chỉ vào Vân Phong trên đài cao đang nhắm mắt,"Mặc dù Vân Phong ở bên ngoài giới có nổi danh, nhưng ở trong giới Dược tề thì đúng là trò cười!"

"Ha ha ha ha ha ha!" bên phía đế quốc Già Diệp cười vang, mà Lam Linh ở bên cạnh Vân Phong cũng khinh miệt nhếch khóe môi, thu hồi kinh ngạc ban đầu trong lòng, chuyên tâm chế tạo dược tề của mình, nếu nói lúc đầu nàng còn có một chút lo lắng thì hiện tại điểm lo lắng ấy đã hoàn toàn biến mất, lúc này đây người thắng sẽ là nàng!

"Đám tôn tử đế quốc Già Diệp các ngươi! Đừng có tóc thì dài mà kiến thức thì ngắn! Ngươi chưa thấy không có nghĩa không có." Nghiêm Tiểu Lỗi nghe được tiếng cười bên đế quốc Già Diệp lập tức nhảy dựng lên, vươn cổ họng rống lại, nhóm Dược tề sư của đế quốc Phong Vân không khỏi cảm thấy xấu hổ.

"Nghiêm Tiểu Lỗi! Đừng tự ý nhảy ra làm anh hùng! Các ngươi cứ chờ thua đi! Đến lúc đó gia gia ta chờ ngươi tới xin lỗi!"

"Mẹ ngươi mới xin lỗi! Quy* tôn tử!"

*rùa



Hạ Cảnh Dật vỗ vỗ bả vai của Nghiêm Tiểu Lỗi ngăn không cho hắn nói lời thô tục, ở đó mà mắng nhau với đối phương không hề có ý nghĩa, Hạ Cảnh Dật đứng lên, thản nhiên mở miệng," Phương pháp chế tạo dược tề giống nhau, nhưng không nghĩa tất cả mọi người sẽ dựa theo đó mà làm, Vân Phong tất nhiên tự có phương pháp của riêng nàng, người bên ngoài làm sao có thể nhiều lời? Nếu chưa thấy qua, hôm nay coi như có thêm kiến thức."

Đế quốc Già Diệp bên kia bị nghẹn trở về, Nghiêm Tiểu Lỗi "hừ" mạnh một tiếng, Thương Nhuỵ cũng đứng lên,"Vân Phong cho tới bây giờ cũng không phải là người theo khuôn phép cũ, ở trên thân thể của nàng nhìn thấy nhiều nhất chính là kinh ngạc, với phương pháp này đối với người khác là hồ nháo, nhưng đặt ở trên người nàng thì là điều tự nhiên!"

"Đế quốc Phong Vân, các ngươi chớ kiêu ngạo......!"

"Im lặng hết cho ta!" Viện trưởng phía đối diện đài cao đột nhiên gầm lên một tiếng,người hai bên lúc này mới tự giác lui về chỗ cũ không dám hé răng ra lần nữa, tầm mắt đều tập trung ở trên đài cao, Viện trưởng rống xong một câu mới thanh thanh cổ họng, hai mắt nhìn chằm chằm Vân Phong, trong lòng tràn ngập chờ mong. Đan Thanh ngồi bên cạnh hướng ánh mắt về phía Đan Tố trưởng lão, lúc phát hiện Đan Tố đã sắp biến thành pho tượng đá thì mới cười ra tiếng,"Đan Tố, ta hiểu được tâm tình giờ phút này của ngươi, tin tưởng ta, lúc trước khi ta thấy so với ngươi cũng không trấn định được bao nhiêu."

Đan Tố trưởng lão chậm rãi xoay qua, ánh mắt thật sâu nhìn Đan Thanh trưởng lão liếc một cái, lại xoay đầu trở về, Viện trưởng cười hớ hớ nói,"Ngươi nói thử xem Vân Phong cần mấy lần mới thành công? Chúng ta chỉ cho có ba cơ hội có phải là quá ít hay không?"

Ngón tay Đan Thanh chậm rãi phất quá cằm,"Hai người này đều là môn sinh đắc ý của ngươi, nếu qua ba lượt mà vẫn không đạt yêu cầu, thì không có tư cách làm đồ đệ của ngươi."

Viện trưởng hừ một tiếng, Đan Thanh vui vẻ cười,"Tiểu gia hỏa kia chỉ cần một lần." thân mình Đan Tố lại run lên, thân mình lại lần nữa cứng ngắc, chỉ cho rằng hai vị bên cạnh nhất định là điên rồi! Viện trưởng cười hớ hớ gật đầu,"Ta cũng nghĩ như vậy, một lần là đủ rồi."

Trên đài cao hình thành vẻ đối lập, Vân Phong vẫn nhắm mắt bất động như cũ, còn Lam Linh bên kia đã đi tới bước điều phối cuối cùng, toàn trường mọi người đều khẩn trương, độ khó của Hoán cốt dược tề có thể so với Đại sư một sao, Lam Linh rốt cuộc có thành công hay không! Lam Linh lúc này cũng rất khẩn trương, trong lúc tiến hành điều phối bước cuối cùng thì tay đột nhiên run nhè nhẹ, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, đây là lần đầu tiên nàng khẩn trương như thế, liều mạng tự nói với chính mình, Lam Linh bắt đầu thao tác, toàn trường nín thở, sau khi Lam Linh làm xong bước cuối cùng, cầm cái lọ lên lắc nhẹ vài cái, chỉ nghe thấy từ bên trong truyền ra tiếng nổ nhỏ, tiếp theo đó có một luồng khói đen từ bên trong bay lên, xung quanh vang lên tiếng than thở tiếc nuối, lần đầu tiên- thất bại.Nhìn chất lỏng từ từ chuyển sang màu đen bên trong lọ, vẻ mặt Lam Linh cứng đờ, ngay sau đó liền điều chỉnh lại tâm tình của mình, nếu một lần có thể làm thành công Hoán cốt dược tề, vậy thì nó không phải là Hoán cốt dược tè rồi!

Lam Linh nhanh chóng lấy phần dược liệu thứ hai lên, lần này nghiền nát càng cẩn thận hơn, rút ra được kinh nghiệm lần đầu làm, tuy biểu tình của mọi người đa phần đều là tiếc nuối nhưng cũng đã nằm sẵn bên trong dự kiến.

"Hên là thất bại......" Nghiêm Tiểu Lỗi xoa mồ hôi trên trán, Hạ Cảnh Dật cười cười,"Ngươi cho rằng Hoán cốt dược tề dễ dàng phối trí thành công thanh công như vậy ư? Có ba cơ hội, quá ít...... Cho dù là Lam Linh, cũng chưa chác sẽ thành công."

Nghiêm Tiểu Lỗi vừa nghe hai mắt liền tỏa sáng,"Vậy thì tốt quá! Tốt nhất là cả ba lần đều thất bại!"

Hạ Cảnh Dật bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Vân Phong, nàng vẫn nhắm mắt như trước, mà ngọn lửa trươc đang không ngừng bốc lên, không biết nàng đang làm cái gì, căn bản đoán không ra nàng muốn làm cái gì.

Bởi vì Vân Phong vẫn giữ tư thế nhắm mắt, không có động tác khác, nhìn cả nửa ngày cũng không nhìn ra nàng đang làm cái gì, dần dần ánh mắt mọi người đều tập trung hết lên người Lam Linh, Lam Linh lúc này đang tiến hành lần thứ hai chế tạo, lần này nàng tự tin còn nhiều hơn lần đầu, có kinh nghiệm từ lần đầu thất bại, nàng tin tưởng lần này tỷ lệ thành công tỷ lệ sẽ cao hơn nhiều!

"Ngươi cảm thấy đồ đệ này của ngươi sẽ thành công chứ?" Đan Thanh nhìn động tác của Lam Linh liền hỏi Viện trưởng, Viện trưởng trầm tư vài giây mới đáp,"Lam Linh có thiên phú không tồi, tuy vài năm gần đây tính cách có chút ương ngạnh, nhưng tính chăm chỉ không hề thay đổi, cũng rất khắc khổ, nhưng mà......"



Đan Thanh trưởng lão cười cười,"Nhưng mà, lần thứ hai cũng sẽ không thành công."

Sắc mặt Viện trưởng nghiêm túc gật đầu, nhìn sang Vân Phong đang nhắm mắt bên cạnh,"Tiểu gia hỏa kia sao còn chưa mở mắt? Thời gian lần này sao lại tiêu hao lâu như vậy?" Đan Thanh trưởng lão không khỏi chen vào nở nụ cười:"Ngươi làm nàng có áp lực quá đấy."

Viện trưởng nở nụ cười xấu xa:"Có một đệ tử như vậy, không cho nàng áp lực để cho nàng trưởng thành hơn, thật sự là không nói nổi nha."

Đan Thanh trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu,"Nếu không phải tiểu gia hỏa kia có việc riêng cần làm, từ lão sư này ta đã sớm làm rồi."

"Đừng tìm ta giành! Lúc trước là ngươi đề cử, bây giờ chẳng lẽ muốn đổi ý?" Viện trưởng trừng mắt nhìn, rõ ràng chính là bộ dạng đã vào cửa của ta thì đừng hòng lấy đi, Đan Thanh giật nhẹ khóe miệng, có đệ tử như vậy xác thực làm cho tâm người ta ngứa, đưa cho lão gia hỏa này cũng là do lúc trước bất đắc dĩ, đúng là không tình nguyện mà.

Giờ phút này ở trên đài cao Lam Linh đã tiến hành đến bước cuối cùng của lần thứ hai, tâm trạng tất cả đệ tử và lão sư lại lần nữa bị kéo dậy, lần này nàng có thành công hay không! Nếu nàng thành công, thì bên phía Vân Phong sắp sửa gặp phải áp lực cực lớn!

Nghiêm Tiểu Lỗi không tự giác nuốt nước miếng, Hạ Cảnh Dật nhíu chặt chân mày, nét mặt Thương Nhuỵ cực kỳ khẩn trương, lần này Lam Linh sẽ hội thành công sao?

Lam Linh đứng trên đài cao hít một hơi thật sâu, biết chính mình giờ phút này đã trở thành tiêu điểm của toàn trường, nếu lần này nàng thành công, thì danh vọng của nàng sẽ được tăng lên đến đáng kể! Quá trình điều phối đã sớm hoàn thành, Lam Linh cầm lấy lọ dược trong tề, nhẹ nhàng lắc vài cái, tim của mọi người cũng lắc theo vài cái, bên trong lọ dược không có phản ứng khác thường gì hết, đáy mắt Lam Linh không khỏi nở rộ ra một tia sáng rọi, tiếp theo, tay nàng lại lắc tiếp vài cái, vẫn như cũ không có gì khác thường!

"Thành...thành công?" Nghiêm Tiểu Lỗi thì thào tự nói, Hạ Cảnh Dật và Thương Nhuỵ gắt gao nhìn chằm chằm, nhóm Dược tề sư của đế quốc GIà Diệp đã không kiềm chế được đứng lên reo vang, âm thanh reo hét sôi trào, sắc mặt Lam Linh lộ ra nét vui mừng, đúng lúc này --!

"Xì!" Một luồng khói đen nồng đậm từ trong lọ dược tản ra, lần thứ hai- thất bại!

Toàn trường ồ lên! Lam Linh ngơ ngác nhìn dược tề thất bại trong tay mình lần thứ hai, sắc mặt không khỏi tối đi, đế quốc Phong Vân đế quốc bên này hung hăng thở phào một hơi, Nghiêm Tiểu Lỗi, Hạ Cảnh Dật, Thương Nhuỵ cũng không tự chủ thở ra một hơi,"Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật......" Nghiêm Tiểu Lỗi xoa xoa cái trán mình, hắn dám chắc, cho tới mấy chục năm sau đi nữa, không còn có lần chế tạo dược tề nào có thể kinh tâm động phách hơn so với lần này!

Đúng thế, trái tim mọi người lại từ từ rớt xuống, lại từ từ rớt xuống! Chưa bao giờ có quá trình chế tạo dược tề nào mà khiến cho tâm tình phập phồng lên xuống như thế này cả, tốc độ thay đổi quá nhanh!

Bên phía đế quốc Già Diệp uể oải không thôi, nhưng Lam linh cũng không dừng lại, hai lần đều thất bại, nhìn phần dược liệu cuối cùng trên bàn, trái tim Lam Linh cũng trầm xuống, đây là cơ hội cuối cùng! Khẽ xoay đầu sang bên cạnh, Vân Phong vẫn đứng thẳng đó nhắm mắt lại, Lam Linh lạnh lùng cười, lần này nhất định nàng sẽ thành công, còn Vân Phong thì cứ tiếp tục tấu hài đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook