Quyển 3 - Chương 59: Chương 31.1: Giáo huấn khó quên
Nhược Tuyết Tam Thiên
29/01/2016
Sau khi Vân Phong về nhà, liền nói cho đại ca và phụ thân chuyện mình muốn bế quan một tháng, trong vòng một tháng ai cũng không được đến quấy rầy nàng, Vân Thăng cùng Vân Cảnh gật đầu, lúc Khúc Lam Y và Mộc Tiểu Cẩm biết được chuyện này, cả hai đều tỏ vẻ hiểu ý, Khúc Lam Y đánh ngáp một cái,"Còn đang muốn cùng Tiểu Phong Phong nghỉ ngơi thật tốt, lại không nghĩ rằng nàng không có ý định này, thôi quên đi quên đi, ta cũng đi bế quan đây......" Khúc Lam Y khoát tay rời đi, Vân Cảnh nghe nói như thế cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.
"Thăng nhi, Khúc Lam Y đây là......"
Vân Thăng cười khổ vài tiếng,"Nàng là bạn cùng phòng của Phong nhi, chẳng qua tính tình có chút cổ quái, rất hay dính theo Phong nhi, thực lực thì...... hẳn là rất cao." Vân Thăng tổng kết một câu, Vân Cảnh gật đầu, nhìn bóng dáng Khúc Lam Y, nữ nhi của mình chính là cường giả, cường giả tất nhiên là phải cùng cường giả kết giao với nhau, Văn Thăng cũng tự mình kể lại hết cho mặt than phụ thân nghe tình huống của Vân Phong, Vân Cảnh vừa biết được tin tức này lập tức mừng rỡ như điên, chỉ thán ông trời đúng là chưa từng bạc đãi Vân gia, Vân gia tuy rằng đã gặp quá cảnh cực khổ, nhưng đến được như ngày nay cũng là ngoài ý muốn.
Vân Cảnh trong lòng tính toán xong liền nói ,"Thăng nhi, con cũng đi bế quan tu luyện đi." Vân Cảnh thấm thía nói một câu, Vân Thăng lập tức gật đầu, muội muội của mình đã sớm càng ngày càng lên tới một độ cao khác, chính mình tự nhiên cũng không thể thụt lùi! Mộc Tiểu Cẩm ở một bên cũng cười nói một câu,"Vân bá bá, con cũng đi tu tập đây."
Vân Cảnh gật gật đầu, đôi mắt đảo qua đảo lại ở trên người Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm đánh giá vài vòng, xem bộ dạng thuận mắt của Mộc Tiểu Cẩm, Vân Thăng cùng Mộc Tiểu Cẩm một trước một sau rời đi, Vân Cảnh có chút đăm chiêu ngồi suy nghĩ trong chốc lát, người trong Vân gia thì đơn bạc, nghĩ tới tuổi của Thăng nhi tuy rằng còn chưa tới tuổi kết hôn, nhưng tìm con dâu đính hôn rước chắc cũng được đi, đứa nhỏ Mộc Tiểu Cẩm này nhìn qua cũng rất được, tính tình thì thiện lương, Thăng nhi đối với nàng rất quan tâm, Vân Cảnh suy nghĩ trong chốc lát, chuyện này còn phải hỏi qua Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm mới quyết định được, hắn cũng không phải là một phụ thân quyết đoán, tự lựa chọn.
Toàn bộ nhân vật chủ yếu ở Vân gia đều đi bế quan tu tập, kỳ hạn tu tập kỳ này là một tháng, vừa vặn là thời gian nghỉ ngơi ở Ma Tang trường học, Vân Cảnh cười cười, tin rằng cũng khong có đại nhân vật nào tới đây tìm hắn, tự mình cũng có thể thanh nhàn một thời gian, sản nghiệp của Vân gia bên ngoài còn rất nhiều, đều là chuyện cần hắn phải quan tâm, hắn là phụ thân nên ít ra những chuyện nhỏ này hắn cũng nên tự giải quyết.
Các chiến sĩ trong Vân gia quân vốn tưởng một tháng này có thể gặp được đại tiểu thư vài lần, nếu được thì có thể nhờ tiểu thư chỉ điểm một chút, thế mà lại không nghĩ rằng lần cuối cùng Vân Phong trở về, thế nhưng không có đi ra lần nữa mà những người khác cũng như vậy, Vân gia quân không khỏi có chút uể oải, mỗi ngày đều lắc đầu thở dài, Vân Phong là thần tượng trong lòng bọn họ, mà thần tượng lại đang ở ngay đây, thế mà lại không thấy được, trong lòng bọn họ giờ đây cũng có chút hoảng.
Không chỉ một mình Vân gia quân hoảng, mà toàn bộ đế đô mọi người ai cũng có chút chờ mong và hưng phấn, mỗi ngày đều nhìn sao nhìn trăng mong chờ Vân Phong xuất hiện, để có thể trông thấy ma thú bị khế ước của Triều hồi sư đại nhân trong truyền thuyết, nghe người khác miêu tả một cách phóng đại, nhưng vì vậy cũng gợi lên hứng thú của bọn họ, hên là Vân gia nằm ở khu nhà giàu phía Nam, do đó dân chúng bình dân cũng chỉ có thể đứng bên ngoài nhìn, một khi Vân gia mà ở chỗ khác, phỏng chừng những người này sẽ ùa lên liền.
Còn bọn quý tộc, thật đúng là không có ai đến tìm Vân Cảnh một lần nữa, rốt cuộc cũng Vân gia yên tĩnh được, Vân Cảnh thì làm việc, mấy tiểu bối còn lại thì tự tu luyện, có mấy lần hoàng thất phái người tới hỏi tình hình của Vân Phong, Vân Cảnh chỉ nói một câu đang bế quan tu tập liền làm cho bọn người hoàng thất không ai dám tới nữa, Tạp Lan đế vương nghe được tin tức Vân Phong đang bế quan tu tập liền cười toe tóe , tu tập sao, tốt, thực lực càng cao thì vị trí thứ nhất càng chắc.
Liền sau đó Tạp Lan đế vương ra lệnh không cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy Vân Phong, một khi quấy rầy liền phạm trọng tội-xử phạt! Cũng do đạo mệnh lệnh này, toàn bọ Vân gia được hưởng hảo một khoảng thời gian thanh nhàn im tĩnh.
Vân Phong sau khi trở lại phòng mình, điều đầu tiên làm là kiểm tra thực lực của mình, tiền thống lĩnh cấp bậc, đã gần nửa năm trời kể từ khi mình tấn chức tới thống lĩnh cấp bậc, thời gian này Vân Phong tiến hành tu tập, thực lực ở giai đoạn này sớm đã ổn định lại, giai đoạn để đột phá là một vấn đề thời gian.
Tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc, thực lực cùng thống lĩnh cấp bậc đã hình thành một phân thủy lĩnh rõ ràng, cường giả thống lĩnh cấp bậc có thể nắm giữ phép tắc không gian, cũng có thể phong tỏa không gian, thậm chí có thể đứng ở trên cao dừng lại, thực lực như vậy căn bản không thể thấy hạ nhân so sánh với thống lĩnh cấp bậc được, thời điểm một cường giả hậu cấp chín đối mặt với tiền thống lĩnh, tuy thực lực hai người chỉ chênh lệch bằng một bước nhỏ, nhưng như vậy cũng là cách nhau một trời một vực.
Muốn tấn chức lên thống lĩnh thì cần phải có cơ hội, một khi không tìm thấy cơ hội, thì cũng có người phải dừng ở giai đoạn hậu cấp chín cả đời, dù thống lĩnh cấp bậc ngay bên cạnh cũng không thể chạm đến, ở đông đại lục mà nói, chiến sĩ có số lượng đông như biển, ở bên trong chiến sĩ các cao thủ đạt tới thống lĩnh cấp bậc tuy rằng không nhiều, nhưng cũng không ít, đếm đi đếm lại, cường giả cũng không phải ít, bất quá thì cũng tương đối với ma pháp sư, mà để tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc lại càng ít ỏi có mấy người.
Theo tình hình trước mắt mà Vân Phong hiểu biết, ma pháp sư ở Tạp Lan đế quốc tám chín phần đều tụ tập ở trường học Ma Tang, ma pháp sư tự đi ra tu tập một mình, nhìn trường học Ma Tang xem, người có thể tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc chỉ có nàng và Khúc Lam Y, bỏ qua Phó hiệu trưởng đại nhân, cùng với vị Hiệu trưởng chưa từng xuất hiện kia, người có thể tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc ở trường học Ma Tang, trừ bỏ Vân Thăng- đại ca mình, thì không thể tìm ra người thứ hai.
Một khi Đại ca có thể tấn chức lên đến thống lĩnh cấp bậc thành công, Vân gia sẽ như hổ mọc thêm cánh, tới lúc đó Vân Phong cũng có thể yên lòng, bằng thực lực của Đại ca nếu muốn kêu gọi mọi người, nhất định cường giả cũng sẽ tới! Đến lúc đó lực lượng của Vân gia cũng sẽ được nâng trên một tầng cao mới!
Tinh thần lực của Vân Phong đều tụ tập ở trong không gian, tinh thần lực không màu sắc ngưng tụ thành nước nhỏ giọt chậm rãi phiêu đãng trong không gian, phía trên đầu mỗi một giọt nước nhỏ giọt đều tỏa ra ánh lóng lánh khác nhau, nhìn qua trong không gian những huyền lệ* nhiều màu sắc cực nhiều, bóng dáng của tổ tiên xuyên thấu qua màn giọt nước lại, vẻ mặt đầy vui mừng,"Nha đầu, thực lực ngươi nắm rất chắc, nên có thêm bước đột phá, con đường phía trước còn rất dài."
Vân Phong gật đầu, đột phá là tất nhiên, tứ quốc tranh phách đã sắp tới, còn có Vạn thần di tích thần bí kia, nghĩ đến Vạn thần di tích, Vân Phong đột nhiên nhớ ra từ lúc về nhà tới giờ còn chưa thỉnh giáo tổ tiên,"Tổ tiên, người có biết Vạn thần di tích không?"
Tổ tiên cười ha ha thập phần đắc ý," Ta làm sao có thể không biết Vạn thần di tích chứ, nhớ lại ngày đó ta còn đại diện cho Tạp Lan hoàng thất đi vào thăm dò nha!"
Vân Phong căng thẳng,"Vạn thần di tích là có gì xảy ra, bên trong rốt cuộc có cái gì?"
Tổ tiên suy tư trong chốc lát, lúc này mới mở miệng,"Vạn thần di tích xuất hiện trước mắt con người như thế nào ta không biết, thời đại mà ta ở, Vạn thần di tích đã sớm tồn tại từ rất lâu, rất lâu rồi, tính tới hiện tại thì cũng đã mấy triệu năm rồi."
Vân Phong ngẩn người, mấy triệu năm! Mấy triệu năm mà vẫn còn tồn tại di tích, rốt cuộc nơi đó cất dấu cái gì đây!
"Đối với Vạn thần di tích thì có rất nhiều truyền thuyết, đủ loại đủ kiểu đều có, có người nói bên trong chôn dấu viễn cổ truyền thừa, cũng có người nói bên trong ma thú tiềm tàng làm người khác không tưởng tượng được, cũng có người lại nói bên trong lưu lại bảo khố, còn có người nói......" Tổ tiên đột nhiên tạm dừng lại,"Bên trong, có tung tích của huyễn thú hay lui tới."
Huyễn thú! Hô hấp Vân Phong gấp vài lần, tung tích huyễn thú thường lui tới, ở bên trong Vạn thần di tích sai? Vân Phong cũng hiểu được khả năng ấy, di tích thần bí kia đã tồn tại nhiều năm như vậy, muốn có huyễn thú tồn tại cũng không phải không có khả năng, nói không chừng bên trong thật sự có huyễn thú tồn tại......
"Tổ tiên cũng là bởi vì lời nói này mà đi vào sao?"
"Ha ha, đó là tất nhiên, huyễn thú đối với Triệu hồi sư là một dụ hoặc quá lớn, cho dù chỉ là lời nói, cho dù hy vọng rất là nhỏ bé, cũng phải có hy vọng xa vời ma đi......"
Vân Phong gật đầu, nếu đổi là nàng nàng cũng nhất định sẽ đi, xem ra vị trí thứ nhất tứ quốc tranh phách này, lúc này nàng đây là tình thế bắt buộc!
"Kia đó kết quả tổ tiên thăm dò được là như thế nào?"
Tổ tiên đột nhiên nở nụ cười lớn, ngũ quan gợi lên một chút ít cười nghịch ngợm, có chút không phù hợp vớ tuổi của hắn,"Nha đầu kia, nếu ta nói với ngươi lời thật lòng, ngươi cũng đừng nên quá thất vọng."
Vân Phong có chút nghi hoặc, thất vọng? Chẳng lẽ Vạn thần di tích bên trong không có cái gì sao? Hết thảy đều là tưởng tượng của mọi người?
"Ha ha ha, nha đầu ngươi nghĩ đi đâu thế, Vạn thần di tích ta đúng là đã đi vào, bất quá ta nói cho ngươi biết, còn chưa thăm dò được bao lâu, chúng ta liền phải đi ra."
"Thăng nhi, Khúc Lam Y đây là......"
Vân Thăng cười khổ vài tiếng,"Nàng là bạn cùng phòng của Phong nhi, chẳng qua tính tình có chút cổ quái, rất hay dính theo Phong nhi, thực lực thì...... hẳn là rất cao." Vân Thăng tổng kết một câu, Vân Cảnh gật đầu, nhìn bóng dáng Khúc Lam Y, nữ nhi của mình chính là cường giả, cường giả tất nhiên là phải cùng cường giả kết giao với nhau, Văn Thăng cũng tự mình kể lại hết cho mặt than phụ thân nghe tình huống của Vân Phong, Vân Cảnh vừa biết được tin tức này lập tức mừng rỡ như điên, chỉ thán ông trời đúng là chưa từng bạc đãi Vân gia, Vân gia tuy rằng đã gặp quá cảnh cực khổ, nhưng đến được như ngày nay cũng là ngoài ý muốn.
Vân Cảnh trong lòng tính toán xong liền nói ,"Thăng nhi, con cũng đi bế quan tu luyện đi." Vân Cảnh thấm thía nói một câu, Vân Thăng lập tức gật đầu, muội muội của mình đã sớm càng ngày càng lên tới một độ cao khác, chính mình tự nhiên cũng không thể thụt lùi! Mộc Tiểu Cẩm ở một bên cũng cười nói một câu,"Vân bá bá, con cũng đi tu tập đây."
Vân Cảnh gật gật đầu, đôi mắt đảo qua đảo lại ở trên người Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm đánh giá vài vòng, xem bộ dạng thuận mắt của Mộc Tiểu Cẩm, Vân Thăng cùng Mộc Tiểu Cẩm một trước một sau rời đi, Vân Cảnh có chút đăm chiêu ngồi suy nghĩ trong chốc lát, người trong Vân gia thì đơn bạc, nghĩ tới tuổi của Thăng nhi tuy rằng còn chưa tới tuổi kết hôn, nhưng tìm con dâu đính hôn rước chắc cũng được đi, đứa nhỏ Mộc Tiểu Cẩm này nhìn qua cũng rất được, tính tình thì thiện lương, Thăng nhi đối với nàng rất quan tâm, Vân Cảnh suy nghĩ trong chốc lát, chuyện này còn phải hỏi qua Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm mới quyết định được, hắn cũng không phải là một phụ thân quyết đoán, tự lựa chọn.
Toàn bộ nhân vật chủ yếu ở Vân gia đều đi bế quan tu tập, kỳ hạn tu tập kỳ này là một tháng, vừa vặn là thời gian nghỉ ngơi ở Ma Tang trường học, Vân Cảnh cười cười, tin rằng cũng khong có đại nhân vật nào tới đây tìm hắn, tự mình cũng có thể thanh nhàn một thời gian, sản nghiệp của Vân gia bên ngoài còn rất nhiều, đều là chuyện cần hắn phải quan tâm, hắn là phụ thân nên ít ra những chuyện nhỏ này hắn cũng nên tự giải quyết.
Các chiến sĩ trong Vân gia quân vốn tưởng một tháng này có thể gặp được đại tiểu thư vài lần, nếu được thì có thể nhờ tiểu thư chỉ điểm một chút, thế mà lại không nghĩ rằng lần cuối cùng Vân Phong trở về, thế nhưng không có đi ra lần nữa mà những người khác cũng như vậy, Vân gia quân không khỏi có chút uể oải, mỗi ngày đều lắc đầu thở dài, Vân Phong là thần tượng trong lòng bọn họ, mà thần tượng lại đang ở ngay đây, thế mà lại không thấy được, trong lòng bọn họ giờ đây cũng có chút hoảng.
Không chỉ một mình Vân gia quân hoảng, mà toàn bộ đế đô mọi người ai cũng có chút chờ mong và hưng phấn, mỗi ngày đều nhìn sao nhìn trăng mong chờ Vân Phong xuất hiện, để có thể trông thấy ma thú bị khế ước của Triều hồi sư đại nhân trong truyền thuyết, nghe người khác miêu tả một cách phóng đại, nhưng vì vậy cũng gợi lên hứng thú của bọn họ, hên là Vân gia nằm ở khu nhà giàu phía Nam, do đó dân chúng bình dân cũng chỉ có thể đứng bên ngoài nhìn, một khi Vân gia mà ở chỗ khác, phỏng chừng những người này sẽ ùa lên liền.
Còn bọn quý tộc, thật đúng là không có ai đến tìm Vân Cảnh một lần nữa, rốt cuộc cũng Vân gia yên tĩnh được, Vân Cảnh thì làm việc, mấy tiểu bối còn lại thì tự tu luyện, có mấy lần hoàng thất phái người tới hỏi tình hình của Vân Phong, Vân Cảnh chỉ nói một câu đang bế quan tu tập liền làm cho bọn người hoàng thất không ai dám tới nữa, Tạp Lan đế vương nghe được tin tức Vân Phong đang bế quan tu tập liền cười toe tóe , tu tập sao, tốt, thực lực càng cao thì vị trí thứ nhất càng chắc.
Liền sau đó Tạp Lan đế vương ra lệnh không cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy Vân Phong, một khi quấy rầy liền phạm trọng tội-xử phạt! Cũng do đạo mệnh lệnh này, toàn bọ Vân gia được hưởng hảo một khoảng thời gian thanh nhàn im tĩnh.
Vân Phong sau khi trở lại phòng mình, điều đầu tiên làm là kiểm tra thực lực của mình, tiền thống lĩnh cấp bậc, đã gần nửa năm trời kể từ khi mình tấn chức tới thống lĩnh cấp bậc, thời gian này Vân Phong tiến hành tu tập, thực lực ở giai đoạn này sớm đã ổn định lại, giai đoạn để đột phá là một vấn đề thời gian.
Tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc, thực lực cùng thống lĩnh cấp bậc đã hình thành một phân thủy lĩnh rõ ràng, cường giả thống lĩnh cấp bậc có thể nắm giữ phép tắc không gian, cũng có thể phong tỏa không gian, thậm chí có thể đứng ở trên cao dừng lại, thực lực như vậy căn bản không thể thấy hạ nhân so sánh với thống lĩnh cấp bậc được, thời điểm một cường giả hậu cấp chín đối mặt với tiền thống lĩnh, tuy thực lực hai người chỉ chênh lệch bằng một bước nhỏ, nhưng như vậy cũng là cách nhau một trời một vực.
Muốn tấn chức lên thống lĩnh thì cần phải có cơ hội, một khi không tìm thấy cơ hội, thì cũng có người phải dừng ở giai đoạn hậu cấp chín cả đời, dù thống lĩnh cấp bậc ngay bên cạnh cũng không thể chạm đến, ở đông đại lục mà nói, chiến sĩ có số lượng đông như biển, ở bên trong chiến sĩ các cao thủ đạt tới thống lĩnh cấp bậc tuy rằng không nhiều, nhưng cũng không ít, đếm đi đếm lại, cường giả cũng không phải ít, bất quá thì cũng tương đối với ma pháp sư, mà để tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc lại càng ít ỏi có mấy người.
Theo tình hình trước mắt mà Vân Phong hiểu biết, ma pháp sư ở Tạp Lan đế quốc tám chín phần đều tụ tập ở trường học Ma Tang, ma pháp sư tự đi ra tu tập một mình, nhìn trường học Ma Tang xem, người có thể tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc chỉ có nàng và Khúc Lam Y, bỏ qua Phó hiệu trưởng đại nhân, cùng với vị Hiệu trưởng chưa từng xuất hiện kia, người có thể tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc ở trường học Ma Tang, trừ bỏ Vân Thăng- đại ca mình, thì không thể tìm ra người thứ hai.
Một khi Đại ca có thể tấn chức lên đến thống lĩnh cấp bậc thành công, Vân gia sẽ như hổ mọc thêm cánh, tới lúc đó Vân Phong cũng có thể yên lòng, bằng thực lực của Đại ca nếu muốn kêu gọi mọi người, nhất định cường giả cũng sẽ tới! Đến lúc đó lực lượng của Vân gia cũng sẽ được nâng trên một tầng cao mới!
Tinh thần lực của Vân Phong đều tụ tập ở trong không gian, tinh thần lực không màu sắc ngưng tụ thành nước nhỏ giọt chậm rãi phiêu đãng trong không gian, phía trên đầu mỗi một giọt nước nhỏ giọt đều tỏa ra ánh lóng lánh khác nhau, nhìn qua trong không gian những huyền lệ* nhiều màu sắc cực nhiều, bóng dáng của tổ tiên xuyên thấu qua màn giọt nước lại, vẻ mặt đầy vui mừng,"Nha đầu, thực lực ngươi nắm rất chắc, nên có thêm bước đột phá, con đường phía trước còn rất dài."
Vân Phong gật đầu, đột phá là tất nhiên, tứ quốc tranh phách đã sắp tới, còn có Vạn thần di tích thần bí kia, nghĩ đến Vạn thần di tích, Vân Phong đột nhiên nhớ ra từ lúc về nhà tới giờ còn chưa thỉnh giáo tổ tiên,"Tổ tiên, người có biết Vạn thần di tích không?"
Tổ tiên cười ha ha thập phần đắc ý," Ta làm sao có thể không biết Vạn thần di tích chứ, nhớ lại ngày đó ta còn đại diện cho Tạp Lan hoàng thất đi vào thăm dò nha!"
Vân Phong căng thẳng,"Vạn thần di tích là có gì xảy ra, bên trong rốt cuộc có cái gì?"
Tổ tiên suy tư trong chốc lát, lúc này mới mở miệng,"Vạn thần di tích xuất hiện trước mắt con người như thế nào ta không biết, thời đại mà ta ở, Vạn thần di tích đã sớm tồn tại từ rất lâu, rất lâu rồi, tính tới hiện tại thì cũng đã mấy triệu năm rồi."
Vân Phong ngẩn người, mấy triệu năm! Mấy triệu năm mà vẫn còn tồn tại di tích, rốt cuộc nơi đó cất dấu cái gì đây!
"Đối với Vạn thần di tích thì có rất nhiều truyền thuyết, đủ loại đủ kiểu đều có, có người nói bên trong chôn dấu viễn cổ truyền thừa, cũng có người nói bên trong ma thú tiềm tàng làm người khác không tưởng tượng được, cũng có người lại nói bên trong lưu lại bảo khố, còn có người nói......" Tổ tiên đột nhiên tạm dừng lại,"Bên trong, có tung tích của huyễn thú hay lui tới."
Huyễn thú! Hô hấp Vân Phong gấp vài lần, tung tích huyễn thú thường lui tới, ở bên trong Vạn thần di tích sai? Vân Phong cũng hiểu được khả năng ấy, di tích thần bí kia đã tồn tại nhiều năm như vậy, muốn có huyễn thú tồn tại cũng không phải không có khả năng, nói không chừng bên trong thật sự có huyễn thú tồn tại......
"Tổ tiên cũng là bởi vì lời nói này mà đi vào sao?"
"Ha ha, đó là tất nhiên, huyễn thú đối với Triệu hồi sư là một dụ hoặc quá lớn, cho dù chỉ là lời nói, cho dù hy vọng rất là nhỏ bé, cũng phải có hy vọng xa vời ma đi......"
Vân Phong gật đầu, nếu đổi là nàng nàng cũng nhất định sẽ đi, xem ra vị trí thứ nhất tứ quốc tranh phách này, lúc này nàng đây là tình thế bắt buộc!
"Kia đó kết quả tổ tiên thăm dò được là như thế nào?"
Tổ tiên đột nhiên nở nụ cười lớn, ngũ quan gợi lên một chút ít cười nghịch ngợm, có chút không phù hợp vớ tuổi của hắn,"Nha đầu kia, nếu ta nói với ngươi lời thật lòng, ngươi cũng đừng nên quá thất vọng."
Vân Phong có chút nghi hoặc, thất vọng? Chẳng lẽ Vạn thần di tích bên trong không có cái gì sao? Hết thảy đều là tưởng tượng của mọi người?
"Ha ha ha, nha đầu ngươi nghĩ đi đâu thế, Vạn thần di tích ta đúng là đã đi vào, bất quá ta nói cho ngươi biết, còn chưa thăm dò được bao lâu, chúng ta liền phải đi ra."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.