Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 3 - Chương 125: Chương 69.1: Cha nuôi?!

Nhược Tuyết Tam Thiên

11/07/2016

Già Diệp đế vương nhìn thấy nam nhân trung niên đứng trong không trung vậy mà vẫn có thể tuỳ tiện đánh sập một nơi nào đó trong hoàng cung, vẻ mặt không khỏi trầm xuống rất nhiều, từ khi ông ta bước lên vị trí đế vương đến ngày hôm nay là lần đầu tiên mọi thứ lại khác thường đến khó chịu, còn bị hai người kia ép đến hoàn cảnh như vậy, Già Diệp đế vương nắm chặt tay, gân xanh trên mu bàn tay lộ rõ.

Vân Phong cũng quay đầu về phía nam nhân xuất hiện bất chợt này, rõ ràng trong nháy mắt vừa rồi nàng có thể cảm nhận được áp lực đó, chính khí thế của ông ta là thứ khiến nàng cảm thấy áp lực, thực lực của người nam nhân trước mắt này không hề thua kém nàng! Trên mảnh đại lục phía Đông này người có thể đạt được tới cấp bậc quân chủ không có mấy người, Vân Phong không hề quen, nhưng vẫn có thể chắc chắn nhất định thân phận của người nam nhân này không thấp.

"Ngươi là ai!" Già Diệp đế vương ngước mặt lên tức giận rống một tiếng, bị một nam nhân không rõ thân phận như vậy uy hiếp, tuy Già Diệp đế vương tức giận trong lòng nhưng vẫn bảo trì được lý trí, dám xuất hiện ở Già Diệp như vậy, dám ra tay không hề kiêng kỵ gì, sự cuồng vọng của nam nhân này nhất định phải có thứ chống đỡ.

Nam nhân trung niên cười lên ha hả: "Ha ha ha ha! Ngươi hỏi thì nhất định ta phải đáp sao? Già Diệp đế vương, Gia Nhĩ ngươi giao hay không giao?"

"Ngươi đang thả cái rắm chó gì ở đó! Đồ nhóc con, ngươi đang tìm giúp đỡ sao? Xem ra ngươi rất có tài, ngươi cho rằng ngươi có thể tiêu diệt Già Diệp sao? Dong Binh Công Hội sẽ không làm ngơ đâu!" Gia Nhĩ gào thét ở phía dưới, mắt thấy Tiểu Hoả còn đang chiến đấu với Thanh Vân Lang, trong lòng vô cùng phiền chán, đồ ma thú phế vật!

Nam nhân trung niên nghe nói thế thì chân mày hơi nhếch lên, có thâm ý khác mà cười: "Đúng vậy, Dong Binh Công Hội sẽ không làm ngơ."

Vân Phong nhíu mày: "Gia Nhĩ, tất cả chuyện này đều là do ngươi mà ra, nếu không phải ngươi, Già Diệp cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh như vậy! Là lỗi của một mình ngươi lại kéo cả Già Diệp đế quốc xuống nước, ngươi vẫn không hiểu cũng không chắc chắn là Già Diệp đế vương không hiểu! Già Diệp đế vương, ta chỉ muốn hỏi ông một câu, giao hay không giao?"

Già Diệp đế vương cắn chặt răng, da mặt hơi co rút, tại sao đến lúc mấu chốt này rồi mà bên phía Dong Binh Công Hội kia vẫn không truyền đến bất cứ tin tức gì! Chẳng lẽ Dong Binh Công Hội cũng muốn Già Diệp bị tiêu diệt từ đây sao? Giao Gia Nhĩ ra thì có thể bảo toàn Già Diệp, đây cũng là lựa chọn duy nhất của ông ta!

"Đại ca!" Có lẽ Gia Nhĩ đã phát hiện ra suy nghĩ của Già Diệp đế vương, không khỏi hoảng sợ gọi một tiếng, Già Diệp đế vương mang sắc mặt âm trầm nhìn hắn một cái: "Ngậm miệng!"

Gia Nhĩ mấp máy môi, cỏ dại trong lòng lại bắt đầu sinh trưởng tươi tốt, hắn trả giá vì Già Diệp nhiều như vậy, kết quả đại ca ruột thịt của mình lại muốn giao hắn ra để đảm bảo được sự an bình nhất thời!

Hắn không phục! Không cam lòng! Không muốn chấp nhận!

"Gia Nhĩ, chúng ta đều là hoàng thất của Già Diệp đế quốc, nên lấy lợi ích của đế quốc làm trọng." Già Diệp đế vương trầm giọng nói, trong lòng cũng có chút thoải mái, cho dù có bao nhiêu người đệ đệ đi nữa thì ông ta vẫn có thể vứt bỏ thoải mái!

"Đại ca, huynh...!" Gia Nhĩ trừng lớn mắt, không thể tin mà nhìn Già Diệp đế vương, Già Diệp đế vương giật nhẹ khóe miệng: "Gia Nhĩ, vì Già Diệp đế quốc tha thứ cho ta."

Gia Nhĩ nghe xong, ngây ngẩn nửa ngày cuối cùng cũng điên cuồng cười lớn: "Ha ha ha ha, ha ha ha ha! Già Diệp đế quốc? Vì một ngôi vị hoàng đế mà ngay cả đệ đệ của mình ngươi cũng có thể giao ra!"

Già Diệp đế vương đứng ở nơi đó, dáng vẻ vô cùng áp lực, Vân Phong cùng người đàn ông trung niên kia đều nghe được tiếng cười điên cuồng của Gia Nhĩ, hai người cũng đã hiểu được ý của Già Diệp đế vương, nam nhân trung niên cười ha ha: "Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, cách ứng xử vẫn còn rất thông minh."

Già Diệp đế vương đứng ở nơi đó không nói một lời nào, đột nhiên vẻ mặt của Gia Nhĩ biến đổi, sát khí mãnh liệt lộ ra trên mặt! Tay vừa chuyển, phong nguyên tố màu xanh đã ngưng tụ thành một mũi nhọn, đột nhiên đâm vào trong cơ thể của Già Diệp đế vương!

"Phập!" Là tiếng cơ thể hoàn toàn bị xuyên thủng, Già Diệp đế vương nhìn gương mặt đầy sát ý của Gia Nhĩ ở phía trước, trong nháy mắt đã không còn chút đau đớn gì trong cơ thể, không hề cảm nhận được bất cứ thứ gì khác, tay che miệng vết thương bị xuyên thủng kia, Già Diệp đế vương muốn mở miệng nói cái gì, cả người đã không còn chút sức lực mà ngã về phía sau.



Vân Phong cùng người nam nhân kia nhìn thấy một màn này thì không khỏi giật mình, nam nhân trung niên kia gầm lên giận dữ: "Gia Nhĩ, ngươi chán sống rồi!"

Phong nguyên tố trên tay Gia Nhĩ lại ngưng tụ thành phong chuỳ, trên tay dính toàn máu tươi của Già Diệp đế vương, rơi tí tách xuống mặt đất, hai mắt Gia Nhĩ hơi đỏ lên: "Nếu hắn đã vứt bỏ ta thì đã không còn một chút tình nghĩa huynh đẹ gì nữa, muốn ta chết, ta muốn hắn chết trước! Ngôi vị hoàng đế Già Diệp sao? Ta muốn huỷ hết tất cả!"

"Đừng có lam bậy!" Vân Phong hét lớn một tiếng, cả người nhanh chóng phóng về phía trước, thẳng về phía Gia Nhĩ! Gia Nhĩ nhìn bóng dáng của Vân Phong đang tới từ trên cao mà cất tiếng cười to: "Ha ha ha! Chôn cùng đi, đều chôn cùng đi cho ta! Một kẻ cũng đừng mong trốn thoát!"

Tay Gia Nhĩ vừa chuyển, một lọ dược tề ánh lên màu lục đã xuất hiện trong tay, đồng tử Vân Phong co rụt lại, hình ảnh quen thuộc lúc trước lại hiện lên trên đầu, trong lúc chiến đấu với Tạp Toa ở Ma Tang, Tạp Toa cũng đã từng nuốt loại dược tề có màu như lửa đỏ!

Đó là dược tề phong hệ! Vân Phong căng thẳng trong lòng, dược tề có thể nâng cao thực lực trong nháy mắt, nếu Gia Nhĩ uống xong cái kia, hắn có thể đạt tới cấp bậc quân chủ trong nháy mắt!

Gia Nhĩ mở nắp bình ra trút toàn bộ dược tề kia vào trong miệng, sau đó trên tay lại xuất hiện thêm một lọ, lại rót vào lần nữa, tiếp theo lại là một lọ!

Hắn điên rồi! Đây là ý nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu Vân Phong! Tác dụng phụ sau khi nuốt ba bình dược tề vào là thứ mà người ta đều có thể nghĩ đến, Gia Nhĩ đã phát điên đến mức hắn đã muốn chết cùng người của mình, mang theo cả Già Diệp đế quốc!

Sau khi Gia Nhĩ uống vào một lọ dược tề phong hệ cuối cùng, một luồng năng lượng hùng hậu truyền ra từ trong cơ thể của hắn, Thanh Vân Lang vẫn đang chiến đấu với Tiểu Hoả lại phát ra một tiếng tru thống khổ, Tiểu Hoả cả kinh, lập tức thoái lui về phía sau.

"Chủ nhân! Có chuyện gì vậy!" Tiểu Hoả nghe tiếng tru đầy thống khổ của người cùng tộc, cảm thấy thực lực của hắn lại được tăng lên chỉ trong nháy mắt, sự biến hoá lớn này cũng khiến cho thân thể Thanh Vân Lang có sự thay đổi!

Thân sói đã sản sinh ra biến hoá rõ ràng, cặp mắt thuần đen vừa rồi kia cũng đã bị một màu đỏ bao trùm, sự hung tợn của ma thú đã hiện ra hoàn toàn, không hề giữ lại!

"Đây là sức mạnh! Ha ha ha, đây là sức mạnh của ta!" Tiếng nói của Gia Nhĩ vang vọng trên bầu trời của đế đô Già Diệp, bất chợt cả người Vân Phong lui về phía sau, tránh được năng lượng dao động phát ra đột ngột của Gia Nhĩ, tiếp theo, một bóng người đã nhảy lên không trúng, đứng trước mặt Vân Phong cùng nam nhân trung niên.

"Hắn đã phát sinh biến hoá thất thường." Nam nhân trung niên nhìn dáng vẻ của Gia Nhĩ, vẻ ngoài của Gia Nhĩ đã phát sinh dị biến vì thực lực bị tăng lên quá nhanh chóng, nửa người của hắn vô cùng cường tráng, nửa người còn lại lại có chút héo rút, nhìn qua lại càng giống một quái vật!

"Grào--!" Một tiếng gào kinh thiên động địa vang lên, Vân Phong căng thẳng trong lòng! Chỉ sợ rằng Thanh Vân Lang kia cũng gặp phải tình trạng tương tự!

"Tiểu Hoả, Lam Dực, ngăn nó lại!" Vân Phong hét lớn một tiếng, lập tức Tiểu Hoả và Lam Dực cũng nhằm về phía Thanh Vân Lang, hai ma thú đều là cấp bậc quân chủ, nhưng trước mặt Thanh Vân Lang đã được tăng cường thực lực như vậy, Tiểu Hoả và Lam Dực cũng có thể cảm giác được có chút cật lực!

"Không phải là muốn giết ta sao? Tới đây!" Gia Nhĩ đứng trong không trung lớn tiếng cười, tay vừa chuyển, năng lượng phong nguyên tố vĩ đại đã xuất hiện trong tay, không ngừng phát ra âm thanh vù vù!

"Chặn hắn lại!" Nam nhân trung niên nói một câu, cả người đã vọt lên, Vân Phong gật đầu, chặn Gia Nhĩm chỉ cần qua một lúc, hắn cũng sẽ như nỏ mạnh hết đà, như cá trong chậu!

"Thuỷ liên (xích)!" Ma trượng xuất hiện, Vân Phong vung mạnh lên, trong khoảnh khác thuỷ nguyên tố đã ngưng tụ thành một sợi xích lớn bay về phía Gia Nhĩ.



Nam nhân trung niên đã tới gần trước mặt Gia Nhĩ, Gia Nhĩ cười ha ha, tay vừa vung lên, phong nguyên tố trong tay đã được phóng đi, thẳng đến vị trí của nam nhân trung niên! Nam nhân nhíu mày, né tránh, cũng không nghĩ đến phong nguyên tố như có mắt, sau khi thất bại lại cứ đuổi theo người!

"Ngươi không chạy thoát được đâu!" Gia Nhĩ cười, cặp mắt đã nhuốm đầy sắc đỏ, nam nhân trung niên khinh thường hừ một tiếng, cả người đã đánh về phía Gia Nhĩ, sắc mặt của Gia Nhĩ thay đổi, nam nhân vừa lật tay, một thanh trường kiếm đã xuất hiện, vung mạnh về phía Gia Nhĩ!

"Vù-!" Thân thể Gia Nhĩ biến mất trong nháy mắt, nam nhân trung niên cười ha ha, bất chợt trường kiếm trong tay bay ra, chém mạnh vào một phía nào đó trong không trung, chỉ thấy mũi kiếm vừa phóng tới nơi đó, Gia Nhĩ đã chạy ra khỏi nơi đó!

Phong nguyên tố kèm theo tiếng gió đến từ phía sau, nam nhân trung niên chậm rãi xoay người, thanh trường kiếm kia đã về tay ông ta, thân kiếm lượn vòng, dưới nhát bổ của thanh trường kiếm kia, phong nguyên tố đã nát vụn!

Sợi xích trong tay Vân Phong phóng về phía Gia Nhĩ, tay Gia Nhĩ vừa chuyển, phong nguyên tố đã hoá thành vô số những lưỡi đao sắc bén bay về phía sợi xích của Vân Phong, một hồi tiếng ma sát vang lên, sợi xích thuỷ hệ của Vân Phong đã bị chém đứt hoàn toàn.

Thuỷ nguyên tố hoá thành hư vô trong không trung: "Thực lực tăng đến nước này, một hệ ma pháp đã không còn tác dụng rồi." Vân Phong nhìn hai bóng dáng không ngừng va chạm với nhau trong không trung, hơi nhíu mày, nếu sử dụng dung hợp nguyên tố, đế đô Già Diệp sẽ bị huỷ hoại trong chốc lát, uy lực khi nổ của nguyên tố hỗ hợp cũng không phải là nhỏ!

Vân Phong thu hồi ma trượng trong tay, cả người hoá thành một luồng sáng bay về phía hai người đang không ngừng truy đuổi trong không trung, nhìn kỹ cách chuyển động của Gia Nhĩ, đột nhiên Vân Phong đổi hướng, cả người dừng lại, vừa vặn đón lấy Gia Nhĩ đang bay tới!

"Ầm!" Một quyền thật mạnh, không có vũ khí, không có chuẩn bị trước, Vân Phong ra quyền vừa hiểm vừa nhanh, le quy don sức mạnh có thể so với một chiến sĩ giáng lên người Gia Nhĩ.

"Ư!" Gia Nhĩ lảo đảo một cái, rõ ràng cả người đã chịu phải một đòn nghiêm tọng, nam nhân trung niên nhìn thấy không khỏi kinh ngạc, Vân Phong đã bay tới bên người nam nhân trung niên, trầm giọng nói nhỏ: "Dẫn hắn ra khỏi đế đô!"

Nam nhân trung niên đã chết đứng ở kia, khi nào thì ông ta lại bị chỉ huy rồi? Càng không thể ngờ người chỉ huy lại chính là một tiểu nha đầu! Ngũ quan của nam nhân trung niên vặn vẹo một chút, sau đó cười ha ha, cũng không nói thêm gì nữa, cả người hoá thành một luồng sáng bay thẳng về phía Gia Nhĩ.

"Tiểu Hoả, Lam Dực! Dẫn Thanh Vân Lang ra khỏi đế đô! Đi!" Vân Phong truyền tâm niệm, Tiểu Hoả cùng Lam Dực lập tức tuân lệnh, hai người giáp công Thanh Vân Lang, bức bách nó ra khỏi đế đo, mà bên này, sự công kích đầy sắc bén của nam nhân khiến Gia Nhĩ chỉ còn cách chạy trốn, tuy công kích ngẫu nhiên cũng khiến cho nam nhân trung niên trúng vài chiêu nhưng thế công của ông ta vẫn sắc bén không giảm. Vân Phong đã không còn công kích bằng ma pháp mà hoàn toàn sử dụng lực lượng của thân thể, không ngừng bức bách Gia Nhĩ ra ngoài đế đô!

Trên không trung không ngừng, từng bóng màu đen không ngừng va chạm trên không trung, thỉnh thoảng còn sẽ có tiếng ma thú rống giận vang lên từ trên không, tất cả mọi người trong đế đô Già Diệp đều ngước đầu nhìn lên bầu trời, trợn mắt há mồm nhìn mọi thứ đang diễn ra, bọn họ vốn không thể thấy rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng lại có thể cảm nhận được trận chiến này vô cùng khốc liệt.

Những cường giả khác trong đế đô Già Diệp đều mang vẻ mặt nghiêm trọng nhìn lên bầu trời, bọn họ không dám có hành động gì bất thường, càng không dám gia nhập trận chiến này, đây là một trận chiến mà bọn họ không hề có khả năng tham dự.

"Lòng ta đang ngứa ngáy đây." Một cường giả nói thầm, nhưng cũng chỉ cười bất đắc dĩ: "Nhưng cho dù có ngứa, ta cũng không dám ra tay, những người này đều quá mạnh rồi."

Trận đấu kịch liệt trên bầu trời vẫn tiếp tục, nhưng chiến trường vẫn đang được dời đi, Gia Nhi và ma thú của hắn đều đang bị bức ra ngoài đế đô, Vân Phong vẫn một mực tính toán khoảng cách, đợi sau khi đạt được một khoảng cách nhất định, đột nhiên Vân Phong dừng lại trong không trung, trong con ngươi đen lại hiện lên ánh sáng.

Nha đầu kia muốn làm cái gì? Nam nhân trung niên nhìn thấy dáng vẻ của Vân Phong thì trong lòng thoáng qua chút nghi ngờ, lúc Gia Nhĩ chiến đấu đa phần đều là tránh né, không hề tiến hành công kích thật sự, một ngọn lửa vẫn luôn thiêu đốt nội tâm hắn, rốt cuộc hiện tại cũng đã bạo phát.

"A!" Gia Nhĩ gầm lên đầy giận dữ, năng lượng dao động mênh mông lại được nâng lên lần nữa, sau khi nam nhân trung niên nhìn thấy cũng biến sắc!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook