Quyển 4 - Chương 117: Đột kích!
Nhược Tuyết Tam Thiên
06/01/2017
Edit: senna_lam
Vân Phong cùng Mộc Tiểu Cẩm ở bên người, hai người đã lâu rồi không gặp mặt dĩ nhiên có rất nhiều chuyện muốn nói, nghe được trong phòng thường xuyên truyền ra tiếng cười đùa, Vân Thăng ngồi bên ngoài cũng vui mừng, từ lúc Mộc Tiểu Cẩm mang thai tới nay cảm xúc vẫn luôn không ổn định, đa sầu đa cảm là chuyện thường tình, tiếng cười của Mộc Tiểu Cẩm thường xuyên truyền ra, đây là lần đầu Vân Thăng thấy Mộc Tiểu Cẩm vui vẻ như vậy trong suốt thời gian qua, muội muội của mình đúng thật là đã trở về rồi.
"Đi thôi, đem hết mọi chuyện ở Tây đại lục kể cho chúng ta nghe." Vân Thăng giơ tay vỗ bả vai Vân Lạc Trần, Vân Lạc Trần lập tức gật đầu, đứng dậy đi theo Vân Thăng về phía thư phòng của Vân Cảnh, Khúc Lam Y vẫn ngồi yên một chỗ không có ý định nhúc nhích, Vân Thăng tò mò hỏi,"Tiểu tử, ngươi không đi à?"
Khúc Lam Y nhíu mày,"Mấy thứ đó ta không nghe, chuyện nên biết ta đều đã biết."
Vân Thăng vốn tưởng rằng Khúc Lam Y sẽ khiêm tốn nói hai câu ai ngờ đã không khiêm tốn thì thôi ngược lại còn tự đại nữa, chuyện nên biết đều đã biết? Nhìn cách nói này coi! Vân Thăng lạnh lùng hừ một tiếng, không thèm quan tâm đến Khúc Lam Y nữa, Vân Lạc Trần sải bước đi theo sau Vân Thăng, có chút buồn bực, tò mò quan hệ họ......
Trong thư phòng của Vân Cảnh, Vân Lạc Trần đem tình huống Vân gia ở Tây đại lục kể lại một lần, cũng đem một số tình hình chung ở Tây đại lục giải thích một chút, tuy Vân Lạc Trần mới gần mười lăm tuổi, nhưng cách nói chuyện rất có trật tự, một đống lời cần giải thích vẫn nói rõ ràng dễ hiểu, Vân Thăng và Vân Cảnh cũng rất nhanh đã hiểu được trạng huống ở Tây đại lục và Đông đại lục hoàn toàn khác nhau.
"Thì ra Tây đại lục phân chia ra làm tam điện, xác thực khác biệt rất lớn." Vân Thăng nghĩ tới phân bộ ở Tây đại lục, các khu vực ở tam điện đều khác nhau, xem ra tình huống ở Tây đại lục so với Đông đại lục còn phức tạp hơn rất nhiều.
"Vân gia tại Tụ Thủy trấn và Vân gia tại Xuân Phong trấn coi như cùng cảnh ngộ." Vân Cảnh trầm giọng nói, Vân Lạc Trần kinh ngạc,"Coi như cùng cảnh ngộ? Điều này sao mà có thể?"
Vân Thăng cười nhẹ, đem đủ mọi chuyện trước kia ở Xuân Phong trấn mơ hồ kể cho Vân Lạc Trần nghe, Vân Lạc Trần nghe xong kinh ngạc vạn phân, hắn vốn nghĩ Vân gia ở Đông đại lục ngay từ ban đầu đã là địa vị này, thì ra mấy thứ này đều là do Vân Phong nâng lên từng chút từng chút một!
"Vân gia tại Tụ Thủy trấn cũng đều nhờ Vân Phong mới có thể tấn chức lên tới tam phẩm." Vân Lạc Trần thì thào nói nhỏ, trong lòng Vân Thăng và Vân Cảnh tất nhiên hiểu, Vân Phong lại tự đem trọng trách ở Tây đại lục đặt trên người mình, Vân Thăng đau lòng cho muội muội mình, vì vậy cũng biết rằng, muốn để nàng buông trọng trách này ra là không có khả năng, lòng trung thành của Vân Phong đối với gia tộc cùng nhận thức đồng cảm tương đối mãnh liệt.
"Nói tiếp thì thực hổ thẹn, ta không giúp Phong nhi được việc gì." Vân Thăng tự trách nói một câu, Vân Lạc Trần thấp giọng không nói, hắn cùng Vân Phong nói ra thì tuổi không kém bao nhiêu, tuy nhiên Vân Phong một đường đi toàn gặp gỡ thứ kinh thiên động địa, nếu so sánh, hắn thân là con của Vân gia chủ tại Tụ Thủy trấn, nhưng không có vì Vân gia mà nhận một chút trách nhiệm nào, Vân Lạc Trần nghĩ tới đây không khỏi tức giận.
"Không sao, từ từ sẽ đến. Một ngày nào đó, đệ cũng sẽ khởi tạo Vân gia." Vân Thăng vươn tay sờ đầu Vân Lạc Trần, Vân Lạc Trần gật đầu, trong lòng tăm tối hơi được đả thông, đúng vậy, hắn hiện giờ cái gì cũng làm không được, chỉ có thể không ngừng tăng thực lực của mình lên, mới có thể vì Vân gia xuất ra một phần tâm lực! Không thể để cho một mình Vân Phong ôm đồm tất cả, hắn cũng họ Vân!
"Lần này cháu có thể đến Đông đại lục, ta rất vui mừng, theo lời cháu nói, Thiên Phàm huynh hẳn là biết Đông đại lục có Vân gia tồn tại." Vân Cảnh hỏi, Vân Lạc Trần gật đầu,"Nếu không phải Vân Phong đến, phụ thân sẽ không nói, cháu cũng vào lúc đó mới biết được Vân gia là gia tộc giỏi cỡ nào!"
Khuôn mặt luôn luôn nghiêm túc của Vân Cảnh cũng hiện ý cười, hai mắt sắc bén ôn hòa đi rất nhiều,"Nếu có cơ hội, nhất định phải gặp Thiên Phàm huynh một lần, Lạc Trần, ta so với phụ thân cháu lớn tuổi hơn, cứ gọi ta là đại bá đi."
Những lời này của Vân Cảnh thiếu chút nữa làm cho Vân Lạc Trần sặc, nhìn bộ dạng Vân Cảnh mới có trên dưới ba mươi thôi, Vân Lạc Trần làm sao cũng kêu không ra được tiếng đại bá này, có chút khó xử nhìn về phía Vân Thăng, Vân Thăng cười ha ha,"Tiểu tử ngươi cứ kêu đại bá đi, vì một số nguyên nhân cho nên cha ta mới có thể trẻ tuổi như vậy, nhưng tuổi thật là đúng đó."
Vân Lạc Trần nuốt một ngụm nước miếng, cuối cùng mới sợ hãi gọi một tiếng đại bá, Vân Cảnh gật đầu, Vân Cảnh và Vân Thiên Phàm rất giống nhau, hai người đều có dáng vẻ nghiêm túc, tựa hồ ít khi nào mới cười, trong lòng Vân Lạc Trần vụng trộm vui vẻ, tính cách của phụ thân mình và đại bá, biểu tình từ một khuôn mẫu khắc ra, nói là người một nhà đúng là không có người hoài nghi.
Nói xong chuyện Vân gia ở Tây đại lục, Vân Cảnh còn có một số việc muốn xử lý, Vân Thăng dẫn Vân Lạc Trần đi ra ngoài, Vân Lạc Trần đột nhiên thở phào một hơi, bộ dạng thả lỏng hù chết Vân Thăng, bàn tay to lại sờ đầu Vân Lạc Trần,"Sao thế, sao khẩn trương dữ vậy?"
Vân Lạc Trần cười cười,"Đại ca, không nói gạt huynh, đại bá và cha đệ đúng là rất giống...... lúc nói chuyện với đại bá cứ như đang nói chuyện với phụ thân vậy, rất là khẩn trương."
Vân Thăng cười ha ha:"Chúng ta là người một nhà, Lạc Trần có huynh đệ tỷ muội không?"
"Cha đệ chỉ có một mình đệ, nhưng mà trong nhà còn có con của đại bá, tam thúc, thực hâm mộ đại ca, vì có một muội muội có năng lực trác tuyệt như thế."
Vân Thăng cười nhẹ, vẻ mặt bỗng nhiên có chút cô đơn,"Đúng vậy, vốn dĩ còn có một đứa, nếu đứa kia còn thì thật hoàn mỹ ......"
"Đại ca? Huynh nói cái gì?"
Vẻ mặt Vân Thăng biến đổi, đáy mắt mang theo vẻ đau xót, cho dù thời gian đã trôi qua lâu như vậy, như khi nhớ lại vẫn đau như cũ:"Ngươi vốn còn một nhị ca nữa."
"Hả? Thật sao? Vậy...... nhị ca đâu? Tại sao lại không thấy huynh ấy?"
Vân Thăng trầm mặc trong chốc lát, khẽ thở dài,"Hắn, đã chết rồi."
Vân Lạc Trần cả kinh, Vân Thăng cười gượng,"Đều là chuyện cũ năm xưa, không đề cập tới nữa. Đi, chúng ta đi nhìn tẩu tử ngươi." Vân Thăng nói tới Mộc Tiểu Cẩm vẻ mặt tràn ngập sung sướng, quét qua không khí bi thương vừa rồi, Vân Lạc Trần gật đầu, đi theo Vân Thăng tiến về phía trước còn trong lòng thì không biết có cảm xúc gì.
Vân gia tại Tây đại lục tuy quá khốn khổ, nhưng người nhà đều hoàn hảo không chịu tổn thương nào, nương* mình cũng vì bệnh mà qua đời, tuy nhiên Vân gia tại Đông đại lục thì do người hãm hại, nhà tan cửa nát, lưng bọn họ so với Vân gia tại Tây đại lục càng gánh nhiều thứ hơn.
Trách không được sao nàng lại coi trọng thân tình như thế, trách không được sao nàng lại bảo hộ người thân như thế...... Vân Lạc Trần nhớ đến Vân Phong từng đề cập về Vân gia,biểu tình ấm áp lúc đề cập tới người thân, đúng là bởi vì đã mất đi, mới càng muốn quý trọng sao.
Mộc Tiểu Cẩm còn nửa tháng nữa là tới ngày sinh, nửa tháng này là ngày nàng cười vui vẻ nhiều nhất, có Vân Phong làm bạn Mộc Tiểu Cẩm cười rất nhiều, điều này làm cho Vân Thăng cảm thấy rất vui mừng đồng thời cũng có chút ghen tị, dù sao muội muội của mình lại khiến cho thê tử của mình cao hứng như thế, còn mình thì không có năng lực như vậy, Vân Thăng cảm thấy rất vô lực.
"Vân đại ca, Tiểu Phong đã nghĩ ra tên hài tử rồi." Ngày đó, mọi người đều tụ tập ở bên cạnh Mộc Tiểu Cẩm, càng tới gần ngày sinh càng cảm thấy khẩn trương, Vân Phong cơ hồ một tấc cũng không rời, sợ lúc đứa nhỏ này bước vào thế giới này, trở tay không kịp.
Vân Thăng ngồi ở một bên giường, cẩn thận ôm Mộc Tiểu Cẩm vào trong ngực để làm đệm tựa vào bên giường, Mộc Tiểu Cẩm lắc khuôn mặt nhỏ nhắn nhắn nhìn Vân Thăng cười, Vân Thăng sủng nịch sờ cái mũi Mộc Tiểu Cẩm:"Đã dặn, gọi tên ta hoặc là phu quân."
Mộc Tiểu Cẩm le lưỡi, nàng thích gọi hắn là Vân đại ca, có lẽ đã là thói quen khó sửa.
"Phong nhi, tên là gì?" Vân Thăng nhìn về phía Vân Phong, Vân Phong cười ha ha, mấy ngày nay vì cái tên này mà đã vắt hết óc ra, cuối cùng nghĩ ra được một cái tên coi như không tồi:"Vân Khinh Thần."
Khúc Lam Y ngồi ở một bên hơi hơi nhíu mày, khóe miệng mang theo một chút ý cười, Yêu Yêu ở bên cạnh liếc nhìn Khúc Lam Y, Nhục Cầu trên vai Vân Phong nhàm chán đánh ngáp một cái, Vân Thăng tinh tế thưởng thức cái tên này, cuối cùng gật đầu,"Tên rất hay, sinh hy vọng mới."
Mắt Mộc Tiểu Cẩm chứa nước gật đầu, Vân Thăng bất đắc dĩ lau nước mắt Mộc Tiểu Cẩm đi:"Sao lại khóc rồi?"
Mộc Tiểu Cẩm ngượng ngùng hít hít cái mũi, từ khi mang thai tới nay cảm xúc của nàng đều rất mẫn cảm, thường hay cảm thấy thương cảm, động một chút rơi nước mắt cũng là chuyện thường tình, Vân Phong cười ha ha:"Tiểu Cẩm, đứa nhỏ này kéo dài huyết mạch cho Vân gia, ta sẽ làm cho hắn khỏe mạnh trưởng thành, hắn sẽ là hy vọng mới của Vân gia!"
Mộc Tiểu Cẩm gật đầu, Vân Thăng nhẹ tay vuốt ve bụng Mộc Tiểu Cẩm, cảm nhận được sinh mệnh nhỏ bên trong nóng lòng muốn đi ra kia, đứa nhỏ này mang theo sự kỳ vọng cho tất cả mọi người trong Vân gia, thời điểm đứa nhỏ này chưa sinh ra đời, đã phải chịu phần đông nỗi mong chờ!
Vân Khinh Thần......dưới đáy lòng Vân Thăng yên lặng niệm cái tên này, cảm nhận được bụng Mộc Tiểu Cẩm hơi giật giật, Vân Thăng cười, chẳng lẽ cảm ứng được rồi, xem ra con mình cũng rất thích tên tiểu bác đặt cho.
"Thiếu gia, tiểu thư!" Ngoài cửa truyền đến giọng nói của gia nhân, đánh gãy không khí hoà thuận vui vẻ, Vân Phong ý bảo đại ca ở lại chỗ này, còn mình thì đẩy cửa đi ra ngoài, gia nhân đang đứng ở bên ngoài, nhìn thấy Vân Phong đi ra lập tức cung kính hành lễ,"Tiểu thư!"
"Có chuyện gì vậy?"
"Tiểu thư, Mộc gia lại có khách, nghe nói là người của hai đại gia tộc, đang chờ ở tiền thính*, lão gia đã đi qua rồi."
*sân trước
Vân Phong khoát tay, ý bảo gia nhân đi xuống, sau đó đẩy cửa đi ra ngoài,"Phong nhi, có phải lại có người đăng môn bái phỏng hay không?" Vân Thăng cẩn thận đặt Mộc Tiểu Cẩm xuống giường, Vân Phong gật đầu,"Đại ca cứ ở lại nơi này, đám người này tới cửa thăm hẳn là muội."
Vân Thăng nghĩ một hồi rồi gật đầu đáp ứng, Vân Lạc Trần tất nhiên cũng ở chỗ này, sự xuất hiện của Vân Lạc Trần vẫn là đừng cho nhiều người biết mới tốt, ánh mắt Khúc Lam Y trầm xuống, đi ra ngoài theo Vân Phong:"Ngươi ra đây làm cái gì?" Vân Phong nhìn thấy Khúc Lam Y đi ra, có chút nghi hoặc hỏi.
Khúc Lam Y cười ha ha, thân mình bỗng nhiên tới gần Vân Phong, cúi đầu nói nhỏ bên tai nàng:"Ta chỉ muốn nói, tên nàng đặt rất dễ nghe."
Khóe môi Vân Phong nhếch lên, ý cười của Khúc Lam Y dừng trên khóe miệng, mặt Vân Phong bỗng chốc đỏ bừng, Khúc Lam Y đứng thẳng dậy cách ra một khoảng cách giữa hai người, đồng tử màu đen chứa đầy vẻ mị hoặc,"Con của chúng ta sau này, cũng để Tiểu Phong Phong đặt tên đi."
Vân Phong hung hăng trừng mắt nhìn Khúc Lam Y, đỏ mặt mắng một câu lưu manh liền xoay người rời đi, Khúc Lam Y cười lớn, xoay người trở về phòng, Vân Lạc Trần tò mò nhìn Khúc Lam Y,"Ngươi và Vân Phong rốt cuộc có quan hệ gì?"
Vân Thăng ở một bên lập tức mở miệng,"Không có quan hệ gì cả!"
Mộc Tiểu Cẩm vui vẻ, Khúc Lam Y nhàn nhã ngồi ở kia, Yêu Yêu im lặng ngồi bên cạnh hắn, Nhục Cầu biết Vân Phong có việc phải làm nên tự giác ở lại, thân mình ngồi ở kia lắc lắc, biểu tình rất là nhàm chán,"Đại ca, giấu đầu hở đuôi."
Vân Thăng chỉ có thể thốt ra một từ ngươi, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người Yêu Yêu:"Tiểu cô nương này rốt cuộc là ... Tiểu Hỏa và Lam Dực tại sao cũng không thấy ở chỗ này?"
Khúc Lam Y nhíu mày, cảm nhận được tâm tình Yêu Yêu có chuyển biến xấu:"Đứa nhỏ này đại ca không cần hỏi nhiều, về phần hai đứa kia, bị giữ lại Vân gia ở Tây đại lục."
Vân Thăng biết ý không hỏi nhiều, Yêu Yêu chậm rãi đứng lên, sắc mặt không tốt, Khúc Lam Y sâu sắc phát hiện lỗ tai của nàng đã đổi thành hình dạng vây cá trong suốt! Trong lòng Khúc Lam Y cả kinh,"Yêu Yêu, ngươi làm sao vậy?"
Đôi mắt màu lam to của Yêu Yêu nhìn Khúc Lam Y, đồng tử dần dần biến thành một đường màu đen dựng thẳng tuyến,"Thủy...." Cái miệng nhỏ nhắn hơi mở ra, chỉ nói ra một chữ, Mộc Tiểu Cẩm ở một bên vội vàng nói,"Chỗ đó có nước, mau đổ miếng mước cho đứa nhỏ này."
Vân Lạc Trần lập tức đổ nươc cho Yêu Yêu, dũ nhiên Khúc Lam Y biết thứ nàng cần là cái gì!"Đại ca, huynh là ma pháp sư hệ thủy?" Khúc Lam Y nhìn về phía Vân Thăng, Vân Thăng gật đầu,"Vậy mượn thủy nguyên tố của đại ca dùng một chút!" Vân Thăng hoàn toàn mơ hồ, nhưng Khúc Lam Y không giống như đang nói đùa, Vân Thăng lập tức đem thủy nguyên tố thả ra, tuy nhiên Yêu Yêu lại cực kỳ phản cảm gầm nhẹ một tiếng, Khúc Lam Y vừa thấy lập tức hiểu rõ, Yêu Yêu chỉ cho phép thuy nguyên tố của Vân Phong tới gần nàng!
Khúc Lam Y không nói hai lời liền ôm lấy Yêu Yêu xông ra ngoài, Nhục Cầu lắc mình một cái cũng đuổi theo, Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm có chút buồn bực nhìn, Vân Lạc Trần ngồi ở một bên hình như nhìn thấy gì đó:"Đại ca, tẩu tử...... các người có nhìn thấy...... lỗ tai tiểu cô nương kia hay không?"
"Lỗ tai?" Mộc Tiểu Cẩm hỏi một câu, Vân Lạc Trần nuốt nước miếng xuống, hoàn toàn không thể tin được tiểu cô nương đi theo bên cạnh Vân Phong lại không phải là con người!
"Lỗ tai...... biến thành vây cá!" Vân Lạc Trần phun ra một câu, làm cho Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm đều rất là kinh ngạc, Vân Thăng bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó chỉ cảm thấy trong lòng tràn ngập vẻ căng thẳng, tiểu cô nương kia không phải là......!
Mới vừa đi đến cửa tiền thính Vân Phong đã nhận ra Khúc Lam Y chạy tới, vừa mới xoay người liền thấy Yêu Yêu ở trong lòng hắn, Vân Phong lập tức biến sắc, vội vàng ôm lấy Yêu Yêu vào trong ngực thủy nguyên tố nhanh chóng bao vây thân thể của nàng, Yêu Yêu thoải mái thở dài một tiếng, tựa vào trong lòng Vân Phong, lỗ tai mới hóa thành vây cá một nửa lại lần nữa biến trở về thành bộ dáng con người, Vân Phong nhướng mi nhìn, Khúc Lam Y ở một bên nếu có chút đăm chiêu mở miệng,"Nàng thế nào?
Vân Phong nhìn Yêu Yêu hơi nhắm mắt, thân thể của nàng hình không có tí biến hóa nào, gần đây lại rất ít hiện ra bản thể là hải yêu, nhưng dù sao huyết thống cũng thuộc giao nhân bộ tộc, ở trên mặt đất bằng không thể rời xa thủy nguyên tố, mỗi một lần Vân Phong dùng thủy nguyên tố bao quanh nàng, thực lực của Yêu Yêu không hiểu sao càng tăng lên.
"Thực lực của nàng lại tăng lên." Thủy nguyên tố của Vân Phong chậm rãi chảy xung quanh thân thể Yêu Yêu, cảm nhận được thực lực của Yêu Yêu ở trong lòng, cấp chín, mới một thời gian ngắn ngủi, tốc độ đột phá thực khác bình thường!
"Giao nhân bộ tộc xác thực có ý tứ." Khúc Lam Y mở miệng, trong lòng cũng có nghi hoặc, Giao Nhân bộ tộc thàn bí ở dưới đáy biển Vô tận chi hải, căn bản không có tung tích trên đại lục, nếu không phải có Yêu Yêu, bọn họ cũng không biết tốc độ thăng cấp của Giao Nhân bộ tộc lại biến thái như thế! Chiếu theo ý này, dưới đáy biển Vô tận chi hải kia, rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ khủng bố đây!
"Cực kỳ thần bí." Vân Phong gật đầu, trên người Yêu Yêu có rất nhiều bí ẩn, cho dù là bản chép tay mà sư tôn để lại cũng không có miêu tả về Giao Nhân bộ tộc, chỉ có một số từ ngữ ít ỏi, sau này có thể có đột biến gì cũng hoàn toàn không biết.
"Nàng ấy chỉ tiếp nhận thủy nguyên tố của nàng, hẳn là có liên quan tới việc lúc trước nành ấp trứng cho nàng ấy." Khúc Lam Y nhớ lại vừa rồi Yêu Yêu bài xích thủy nguyên tố khác, mới đưa ra kết luận này, giống như là một nhận định nào đó, Yêu Yêu chỉ nhận định Vân Phong, những người khác không được.
Chỉ chốc lát sau Yêu Yêu đã mở to mắt, nhìn Vân Phong mỉm cười ngọt ngào, tay ôm lấy cổ Vân Phong còn khuôn mặt nhỏ nhắn thì dựa vào, Vân Phong cười giao Yêu Yêu cho Khúc Lam Y, vươn tay sờ đầu Yêu Yêu:"Ngoan ngoãn nghe lời, ta có việc phải làm."
Yêu Yêu nhu thuận gật đầu, Nhục Cầu mở to mắt nhìn Vân Phong, nhẹ giọng kêu một tiếng, Vân Phong dĩ nhiên nghe không hiểu đưa tay búng Nhục Cầu một cái, xoay người đi vào trong, tiền thính còn có một đống người đang chờ nàng.
Vân Phong cùng Mộc Tiểu Cẩm ở bên người, hai người đã lâu rồi không gặp mặt dĩ nhiên có rất nhiều chuyện muốn nói, nghe được trong phòng thường xuyên truyền ra tiếng cười đùa, Vân Thăng ngồi bên ngoài cũng vui mừng, từ lúc Mộc Tiểu Cẩm mang thai tới nay cảm xúc vẫn luôn không ổn định, đa sầu đa cảm là chuyện thường tình, tiếng cười của Mộc Tiểu Cẩm thường xuyên truyền ra, đây là lần đầu Vân Thăng thấy Mộc Tiểu Cẩm vui vẻ như vậy trong suốt thời gian qua, muội muội của mình đúng thật là đã trở về rồi.
"Đi thôi, đem hết mọi chuyện ở Tây đại lục kể cho chúng ta nghe." Vân Thăng giơ tay vỗ bả vai Vân Lạc Trần, Vân Lạc Trần lập tức gật đầu, đứng dậy đi theo Vân Thăng về phía thư phòng của Vân Cảnh, Khúc Lam Y vẫn ngồi yên một chỗ không có ý định nhúc nhích, Vân Thăng tò mò hỏi,"Tiểu tử, ngươi không đi à?"
Khúc Lam Y nhíu mày,"Mấy thứ đó ta không nghe, chuyện nên biết ta đều đã biết."
Vân Thăng vốn tưởng rằng Khúc Lam Y sẽ khiêm tốn nói hai câu ai ngờ đã không khiêm tốn thì thôi ngược lại còn tự đại nữa, chuyện nên biết đều đã biết? Nhìn cách nói này coi! Vân Thăng lạnh lùng hừ một tiếng, không thèm quan tâm đến Khúc Lam Y nữa, Vân Lạc Trần sải bước đi theo sau Vân Thăng, có chút buồn bực, tò mò quan hệ họ......
Trong thư phòng của Vân Cảnh, Vân Lạc Trần đem tình huống Vân gia ở Tây đại lục kể lại một lần, cũng đem một số tình hình chung ở Tây đại lục giải thích một chút, tuy Vân Lạc Trần mới gần mười lăm tuổi, nhưng cách nói chuyện rất có trật tự, một đống lời cần giải thích vẫn nói rõ ràng dễ hiểu, Vân Thăng và Vân Cảnh cũng rất nhanh đã hiểu được trạng huống ở Tây đại lục và Đông đại lục hoàn toàn khác nhau.
"Thì ra Tây đại lục phân chia ra làm tam điện, xác thực khác biệt rất lớn." Vân Thăng nghĩ tới phân bộ ở Tây đại lục, các khu vực ở tam điện đều khác nhau, xem ra tình huống ở Tây đại lục so với Đông đại lục còn phức tạp hơn rất nhiều.
"Vân gia tại Tụ Thủy trấn và Vân gia tại Xuân Phong trấn coi như cùng cảnh ngộ." Vân Cảnh trầm giọng nói, Vân Lạc Trần kinh ngạc,"Coi như cùng cảnh ngộ? Điều này sao mà có thể?"
Vân Thăng cười nhẹ, đem đủ mọi chuyện trước kia ở Xuân Phong trấn mơ hồ kể cho Vân Lạc Trần nghe, Vân Lạc Trần nghe xong kinh ngạc vạn phân, hắn vốn nghĩ Vân gia ở Đông đại lục ngay từ ban đầu đã là địa vị này, thì ra mấy thứ này đều là do Vân Phong nâng lên từng chút từng chút một!
"Vân gia tại Tụ Thủy trấn cũng đều nhờ Vân Phong mới có thể tấn chức lên tới tam phẩm." Vân Lạc Trần thì thào nói nhỏ, trong lòng Vân Thăng và Vân Cảnh tất nhiên hiểu, Vân Phong lại tự đem trọng trách ở Tây đại lục đặt trên người mình, Vân Thăng đau lòng cho muội muội mình, vì vậy cũng biết rằng, muốn để nàng buông trọng trách này ra là không có khả năng, lòng trung thành của Vân Phong đối với gia tộc cùng nhận thức đồng cảm tương đối mãnh liệt.
"Nói tiếp thì thực hổ thẹn, ta không giúp Phong nhi được việc gì." Vân Thăng tự trách nói một câu, Vân Lạc Trần thấp giọng không nói, hắn cùng Vân Phong nói ra thì tuổi không kém bao nhiêu, tuy nhiên Vân Phong một đường đi toàn gặp gỡ thứ kinh thiên động địa, nếu so sánh, hắn thân là con của Vân gia chủ tại Tụ Thủy trấn, nhưng không có vì Vân gia mà nhận một chút trách nhiệm nào, Vân Lạc Trần nghĩ tới đây không khỏi tức giận.
"Không sao, từ từ sẽ đến. Một ngày nào đó, đệ cũng sẽ khởi tạo Vân gia." Vân Thăng vươn tay sờ đầu Vân Lạc Trần, Vân Lạc Trần gật đầu, trong lòng tăm tối hơi được đả thông, đúng vậy, hắn hiện giờ cái gì cũng làm không được, chỉ có thể không ngừng tăng thực lực của mình lên, mới có thể vì Vân gia xuất ra một phần tâm lực! Không thể để cho một mình Vân Phong ôm đồm tất cả, hắn cũng họ Vân!
"Lần này cháu có thể đến Đông đại lục, ta rất vui mừng, theo lời cháu nói, Thiên Phàm huynh hẳn là biết Đông đại lục có Vân gia tồn tại." Vân Cảnh hỏi, Vân Lạc Trần gật đầu,"Nếu không phải Vân Phong đến, phụ thân sẽ không nói, cháu cũng vào lúc đó mới biết được Vân gia là gia tộc giỏi cỡ nào!"
Khuôn mặt luôn luôn nghiêm túc của Vân Cảnh cũng hiện ý cười, hai mắt sắc bén ôn hòa đi rất nhiều,"Nếu có cơ hội, nhất định phải gặp Thiên Phàm huynh một lần, Lạc Trần, ta so với phụ thân cháu lớn tuổi hơn, cứ gọi ta là đại bá đi."
Những lời này của Vân Cảnh thiếu chút nữa làm cho Vân Lạc Trần sặc, nhìn bộ dạng Vân Cảnh mới có trên dưới ba mươi thôi, Vân Lạc Trần làm sao cũng kêu không ra được tiếng đại bá này, có chút khó xử nhìn về phía Vân Thăng, Vân Thăng cười ha ha,"Tiểu tử ngươi cứ kêu đại bá đi, vì một số nguyên nhân cho nên cha ta mới có thể trẻ tuổi như vậy, nhưng tuổi thật là đúng đó."
Vân Lạc Trần nuốt một ngụm nước miếng, cuối cùng mới sợ hãi gọi một tiếng đại bá, Vân Cảnh gật đầu, Vân Cảnh và Vân Thiên Phàm rất giống nhau, hai người đều có dáng vẻ nghiêm túc, tựa hồ ít khi nào mới cười, trong lòng Vân Lạc Trần vụng trộm vui vẻ, tính cách của phụ thân mình và đại bá, biểu tình từ một khuôn mẫu khắc ra, nói là người một nhà đúng là không có người hoài nghi.
Nói xong chuyện Vân gia ở Tây đại lục, Vân Cảnh còn có một số việc muốn xử lý, Vân Thăng dẫn Vân Lạc Trần đi ra ngoài, Vân Lạc Trần đột nhiên thở phào một hơi, bộ dạng thả lỏng hù chết Vân Thăng, bàn tay to lại sờ đầu Vân Lạc Trần,"Sao thế, sao khẩn trương dữ vậy?"
Vân Lạc Trần cười cười,"Đại ca, không nói gạt huynh, đại bá và cha đệ đúng là rất giống...... lúc nói chuyện với đại bá cứ như đang nói chuyện với phụ thân vậy, rất là khẩn trương."
Vân Thăng cười ha ha:"Chúng ta là người một nhà, Lạc Trần có huynh đệ tỷ muội không?"
"Cha đệ chỉ có một mình đệ, nhưng mà trong nhà còn có con của đại bá, tam thúc, thực hâm mộ đại ca, vì có một muội muội có năng lực trác tuyệt như thế."
Vân Thăng cười nhẹ, vẻ mặt bỗng nhiên có chút cô đơn,"Đúng vậy, vốn dĩ còn có một đứa, nếu đứa kia còn thì thật hoàn mỹ ......"
"Đại ca? Huynh nói cái gì?"
Vẻ mặt Vân Thăng biến đổi, đáy mắt mang theo vẻ đau xót, cho dù thời gian đã trôi qua lâu như vậy, như khi nhớ lại vẫn đau như cũ:"Ngươi vốn còn một nhị ca nữa."
"Hả? Thật sao? Vậy...... nhị ca đâu? Tại sao lại không thấy huynh ấy?"
Vân Thăng trầm mặc trong chốc lát, khẽ thở dài,"Hắn, đã chết rồi."
Vân Lạc Trần cả kinh, Vân Thăng cười gượng,"Đều là chuyện cũ năm xưa, không đề cập tới nữa. Đi, chúng ta đi nhìn tẩu tử ngươi." Vân Thăng nói tới Mộc Tiểu Cẩm vẻ mặt tràn ngập sung sướng, quét qua không khí bi thương vừa rồi, Vân Lạc Trần gật đầu, đi theo Vân Thăng tiến về phía trước còn trong lòng thì không biết có cảm xúc gì.
Vân gia tại Tây đại lục tuy quá khốn khổ, nhưng người nhà đều hoàn hảo không chịu tổn thương nào, nương* mình cũng vì bệnh mà qua đời, tuy nhiên Vân gia tại Đông đại lục thì do người hãm hại, nhà tan cửa nát, lưng bọn họ so với Vân gia tại Tây đại lục càng gánh nhiều thứ hơn.
Trách không được sao nàng lại coi trọng thân tình như thế, trách không được sao nàng lại bảo hộ người thân như thế...... Vân Lạc Trần nhớ đến Vân Phong từng đề cập về Vân gia,biểu tình ấm áp lúc đề cập tới người thân, đúng là bởi vì đã mất đi, mới càng muốn quý trọng sao.
Mộc Tiểu Cẩm còn nửa tháng nữa là tới ngày sinh, nửa tháng này là ngày nàng cười vui vẻ nhiều nhất, có Vân Phong làm bạn Mộc Tiểu Cẩm cười rất nhiều, điều này làm cho Vân Thăng cảm thấy rất vui mừng đồng thời cũng có chút ghen tị, dù sao muội muội của mình lại khiến cho thê tử của mình cao hứng như thế, còn mình thì không có năng lực như vậy, Vân Thăng cảm thấy rất vô lực.
"Vân đại ca, Tiểu Phong đã nghĩ ra tên hài tử rồi." Ngày đó, mọi người đều tụ tập ở bên cạnh Mộc Tiểu Cẩm, càng tới gần ngày sinh càng cảm thấy khẩn trương, Vân Phong cơ hồ một tấc cũng không rời, sợ lúc đứa nhỏ này bước vào thế giới này, trở tay không kịp.
Vân Thăng ngồi ở một bên giường, cẩn thận ôm Mộc Tiểu Cẩm vào trong ngực để làm đệm tựa vào bên giường, Mộc Tiểu Cẩm lắc khuôn mặt nhỏ nhắn nhắn nhìn Vân Thăng cười, Vân Thăng sủng nịch sờ cái mũi Mộc Tiểu Cẩm:"Đã dặn, gọi tên ta hoặc là phu quân."
Mộc Tiểu Cẩm le lưỡi, nàng thích gọi hắn là Vân đại ca, có lẽ đã là thói quen khó sửa.
"Phong nhi, tên là gì?" Vân Thăng nhìn về phía Vân Phong, Vân Phong cười ha ha, mấy ngày nay vì cái tên này mà đã vắt hết óc ra, cuối cùng nghĩ ra được một cái tên coi như không tồi:"Vân Khinh Thần."
Khúc Lam Y ngồi ở một bên hơi hơi nhíu mày, khóe miệng mang theo một chút ý cười, Yêu Yêu ở bên cạnh liếc nhìn Khúc Lam Y, Nhục Cầu trên vai Vân Phong nhàm chán đánh ngáp một cái, Vân Thăng tinh tế thưởng thức cái tên này, cuối cùng gật đầu,"Tên rất hay, sinh hy vọng mới."
Mắt Mộc Tiểu Cẩm chứa nước gật đầu, Vân Thăng bất đắc dĩ lau nước mắt Mộc Tiểu Cẩm đi:"Sao lại khóc rồi?"
Mộc Tiểu Cẩm ngượng ngùng hít hít cái mũi, từ khi mang thai tới nay cảm xúc của nàng đều rất mẫn cảm, thường hay cảm thấy thương cảm, động một chút rơi nước mắt cũng là chuyện thường tình, Vân Phong cười ha ha:"Tiểu Cẩm, đứa nhỏ này kéo dài huyết mạch cho Vân gia, ta sẽ làm cho hắn khỏe mạnh trưởng thành, hắn sẽ là hy vọng mới của Vân gia!"
Mộc Tiểu Cẩm gật đầu, Vân Thăng nhẹ tay vuốt ve bụng Mộc Tiểu Cẩm, cảm nhận được sinh mệnh nhỏ bên trong nóng lòng muốn đi ra kia, đứa nhỏ này mang theo sự kỳ vọng cho tất cả mọi người trong Vân gia, thời điểm đứa nhỏ này chưa sinh ra đời, đã phải chịu phần đông nỗi mong chờ!
Vân Khinh Thần......dưới đáy lòng Vân Thăng yên lặng niệm cái tên này, cảm nhận được bụng Mộc Tiểu Cẩm hơi giật giật, Vân Thăng cười, chẳng lẽ cảm ứng được rồi, xem ra con mình cũng rất thích tên tiểu bác đặt cho.
"Thiếu gia, tiểu thư!" Ngoài cửa truyền đến giọng nói của gia nhân, đánh gãy không khí hoà thuận vui vẻ, Vân Phong ý bảo đại ca ở lại chỗ này, còn mình thì đẩy cửa đi ra ngoài, gia nhân đang đứng ở bên ngoài, nhìn thấy Vân Phong đi ra lập tức cung kính hành lễ,"Tiểu thư!"
"Có chuyện gì vậy?"
"Tiểu thư, Mộc gia lại có khách, nghe nói là người của hai đại gia tộc, đang chờ ở tiền thính*, lão gia đã đi qua rồi."
*sân trước
Vân Phong khoát tay, ý bảo gia nhân đi xuống, sau đó đẩy cửa đi ra ngoài,"Phong nhi, có phải lại có người đăng môn bái phỏng hay không?" Vân Thăng cẩn thận đặt Mộc Tiểu Cẩm xuống giường, Vân Phong gật đầu,"Đại ca cứ ở lại nơi này, đám người này tới cửa thăm hẳn là muội."
Vân Thăng nghĩ một hồi rồi gật đầu đáp ứng, Vân Lạc Trần tất nhiên cũng ở chỗ này, sự xuất hiện của Vân Lạc Trần vẫn là đừng cho nhiều người biết mới tốt, ánh mắt Khúc Lam Y trầm xuống, đi ra ngoài theo Vân Phong:"Ngươi ra đây làm cái gì?" Vân Phong nhìn thấy Khúc Lam Y đi ra, có chút nghi hoặc hỏi.
Khúc Lam Y cười ha ha, thân mình bỗng nhiên tới gần Vân Phong, cúi đầu nói nhỏ bên tai nàng:"Ta chỉ muốn nói, tên nàng đặt rất dễ nghe."
Khóe môi Vân Phong nhếch lên, ý cười của Khúc Lam Y dừng trên khóe miệng, mặt Vân Phong bỗng chốc đỏ bừng, Khúc Lam Y đứng thẳng dậy cách ra một khoảng cách giữa hai người, đồng tử màu đen chứa đầy vẻ mị hoặc,"Con của chúng ta sau này, cũng để Tiểu Phong Phong đặt tên đi."
Vân Phong hung hăng trừng mắt nhìn Khúc Lam Y, đỏ mặt mắng một câu lưu manh liền xoay người rời đi, Khúc Lam Y cười lớn, xoay người trở về phòng, Vân Lạc Trần tò mò nhìn Khúc Lam Y,"Ngươi và Vân Phong rốt cuộc có quan hệ gì?"
Vân Thăng ở một bên lập tức mở miệng,"Không có quan hệ gì cả!"
Mộc Tiểu Cẩm vui vẻ, Khúc Lam Y nhàn nhã ngồi ở kia, Yêu Yêu im lặng ngồi bên cạnh hắn, Nhục Cầu biết Vân Phong có việc phải làm nên tự giác ở lại, thân mình ngồi ở kia lắc lắc, biểu tình rất là nhàm chán,"Đại ca, giấu đầu hở đuôi."
Vân Thăng chỉ có thể thốt ra một từ ngươi, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người Yêu Yêu:"Tiểu cô nương này rốt cuộc là ... Tiểu Hỏa và Lam Dực tại sao cũng không thấy ở chỗ này?"
Khúc Lam Y nhíu mày, cảm nhận được tâm tình Yêu Yêu có chuyển biến xấu:"Đứa nhỏ này đại ca không cần hỏi nhiều, về phần hai đứa kia, bị giữ lại Vân gia ở Tây đại lục."
Vân Thăng biết ý không hỏi nhiều, Yêu Yêu chậm rãi đứng lên, sắc mặt không tốt, Khúc Lam Y sâu sắc phát hiện lỗ tai của nàng đã đổi thành hình dạng vây cá trong suốt! Trong lòng Khúc Lam Y cả kinh,"Yêu Yêu, ngươi làm sao vậy?"
Đôi mắt màu lam to của Yêu Yêu nhìn Khúc Lam Y, đồng tử dần dần biến thành một đường màu đen dựng thẳng tuyến,"Thủy...." Cái miệng nhỏ nhắn hơi mở ra, chỉ nói ra một chữ, Mộc Tiểu Cẩm ở một bên vội vàng nói,"Chỗ đó có nước, mau đổ miếng mước cho đứa nhỏ này."
Vân Lạc Trần lập tức đổ nươc cho Yêu Yêu, dũ nhiên Khúc Lam Y biết thứ nàng cần là cái gì!"Đại ca, huynh là ma pháp sư hệ thủy?" Khúc Lam Y nhìn về phía Vân Thăng, Vân Thăng gật đầu,"Vậy mượn thủy nguyên tố của đại ca dùng một chút!" Vân Thăng hoàn toàn mơ hồ, nhưng Khúc Lam Y không giống như đang nói đùa, Vân Thăng lập tức đem thủy nguyên tố thả ra, tuy nhiên Yêu Yêu lại cực kỳ phản cảm gầm nhẹ một tiếng, Khúc Lam Y vừa thấy lập tức hiểu rõ, Yêu Yêu chỉ cho phép thuy nguyên tố của Vân Phong tới gần nàng!
Khúc Lam Y không nói hai lời liền ôm lấy Yêu Yêu xông ra ngoài, Nhục Cầu lắc mình một cái cũng đuổi theo, Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm có chút buồn bực nhìn, Vân Lạc Trần ngồi ở một bên hình như nhìn thấy gì đó:"Đại ca, tẩu tử...... các người có nhìn thấy...... lỗ tai tiểu cô nương kia hay không?"
"Lỗ tai?" Mộc Tiểu Cẩm hỏi một câu, Vân Lạc Trần nuốt nước miếng xuống, hoàn toàn không thể tin được tiểu cô nương đi theo bên cạnh Vân Phong lại không phải là con người!
"Lỗ tai...... biến thành vây cá!" Vân Lạc Trần phun ra một câu, làm cho Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm đều rất là kinh ngạc, Vân Thăng bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó chỉ cảm thấy trong lòng tràn ngập vẻ căng thẳng, tiểu cô nương kia không phải là......!
Mới vừa đi đến cửa tiền thính Vân Phong đã nhận ra Khúc Lam Y chạy tới, vừa mới xoay người liền thấy Yêu Yêu ở trong lòng hắn, Vân Phong lập tức biến sắc, vội vàng ôm lấy Yêu Yêu vào trong ngực thủy nguyên tố nhanh chóng bao vây thân thể của nàng, Yêu Yêu thoải mái thở dài một tiếng, tựa vào trong lòng Vân Phong, lỗ tai mới hóa thành vây cá một nửa lại lần nữa biến trở về thành bộ dáng con người, Vân Phong nhướng mi nhìn, Khúc Lam Y ở một bên nếu có chút đăm chiêu mở miệng,"Nàng thế nào?
Vân Phong nhìn Yêu Yêu hơi nhắm mắt, thân thể của nàng hình không có tí biến hóa nào, gần đây lại rất ít hiện ra bản thể là hải yêu, nhưng dù sao huyết thống cũng thuộc giao nhân bộ tộc, ở trên mặt đất bằng không thể rời xa thủy nguyên tố, mỗi một lần Vân Phong dùng thủy nguyên tố bao quanh nàng, thực lực của Yêu Yêu không hiểu sao càng tăng lên.
"Thực lực của nàng lại tăng lên." Thủy nguyên tố của Vân Phong chậm rãi chảy xung quanh thân thể Yêu Yêu, cảm nhận được thực lực của Yêu Yêu ở trong lòng, cấp chín, mới một thời gian ngắn ngủi, tốc độ đột phá thực khác bình thường!
"Giao nhân bộ tộc xác thực có ý tứ." Khúc Lam Y mở miệng, trong lòng cũng có nghi hoặc, Giao Nhân bộ tộc thàn bí ở dưới đáy biển Vô tận chi hải, căn bản không có tung tích trên đại lục, nếu không phải có Yêu Yêu, bọn họ cũng không biết tốc độ thăng cấp của Giao Nhân bộ tộc lại biến thái như thế! Chiếu theo ý này, dưới đáy biển Vô tận chi hải kia, rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ khủng bố đây!
"Cực kỳ thần bí." Vân Phong gật đầu, trên người Yêu Yêu có rất nhiều bí ẩn, cho dù là bản chép tay mà sư tôn để lại cũng không có miêu tả về Giao Nhân bộ tộc, chỉ có một số từ ngữ ít ỏi, sau này có thể có đột biến gì cũng hoàn toàn không biết.
"Nàng ấy chỉ tiếp nhận thủy nguyên tố của nàng, hẳn là có liên quan tới việc lúc trước nành ấp trứng cho nàng ấy." Khúc Lam Y nhớ lại vừa rồi Yêu Yêu bài xích thủy nguyên tố khác, mới đưa ra kết luận này, giống như là một nhận định nào đó, Yêu Yêu chỉ nhận định Vân Phong, những người khác không được.
Chỉ chốc lát sau Yêu Yêu đã mở to mắt, nhìn Vân Phong mỉm cười ngọt ngào, tay ôm lấy cổ Vân Phong còn khuôn mặt nhỏ nhắn thì dựa vào, Vân Phong cười giao Yêu Yêu cho Khúc Lam Y, vươn tay sờ đầu Yêu Yêu:"Ngoan ngoãn nghe lời, ta có việc phải làm."
Yêu Yêu nhu thuận gật đầu, Nhục Cầu mở to mắt nhìn Vân Phong, nhẹ giọng kêu một tiếng, Vân Phong dĩ nhiên nghe không hiểu đưa tay búng Nhục Cầu một cái, xoay người đi vào trong, tiền thính còn có một đống người đang chờ nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.