Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 2 - Chương 19: Long Cốc

Nhược Tuyết Tam Thiên

26/04/2014

“Ha ha ha, phá cho lão tử!” Tiếng Ngao Kim vang vọng toàn bộ hang động, Vân Phong chỉ cảm thấy dưới lòng bàn chân như khẽ chấn động mở ra, vô hạn uy áp cường đại đến vô biên phát ra từ Ngao Kim, Vân Phong chỉ cảm thấy hơi thở căng thẳng, tinh thần lực trong khoảnh khắc trào ra, bao vây thân thể nàng và Tiểu Hỏa.

Tiểu Hỏa từ khi Ngao Kim nói chuyện, toàn thân đều căng lên, cho dù có Tinh thần lực của Vân Phong ngăn cản, Tiểu Hỏa vẫn cảm thấy không thoải mái, cuối cùng Vân Phong xuất ra Nhẫn khế ước, Tiểu Hỏa chưa từng vui sướng như lúc này, nguyện ý đi vào Nhẫn khế ước.

Một luồng sáng màu đỏ sậm biến mất trong Nhẫn khế ước, tiếng Tiểu Hỏa truyền đến, “Chủ nhân, đại thúc này rất khủng bố, ta chẳng muốn ở cạnh hắn đâu.”

Vân Phong giật nhẹ khóe miệng, cảm nhận được áp khí càng ngày càng mạnh trên người Ngao Kim, cuối cùng hô một câu, “Sắc Kim đại thúc, ngươi có thể không!”

Ngao Kim đột nhiên cuồng tiếu một tiếng, liền giống như một cự thú bị nhốt ngàn năm, đột nhiên duỗi tay kéo Vân Phong về phía mình, “Ha ha ha, quên mất còn có tiểu nha đầu này, đại thúc có lỗi.”

Vân Phong đứng phía Ngao Kim, giờ mới cảm thấy hơi thở thông thoát hơn nhiều, nhưng tinh thần lực vẫn chặt chẽ bảo vệ toàn thân, Vân Phong nhìn Nhục Cầu, Nhục Cầu phía sau cũng quay đầu, mắt to chớp chớp, cảm xúc dao động không ngừng, uy áp của Ngao Kim không hề ảnh hưởng đến Nhục Cầu.

“Phá! Phá! Đều phá cho ta!” Ngao Kim đột nhiên vung tay lên, khí thế rộng rãi lan tỏa, có hỗn loạn và điên cuồng, tựa như thần kinh bị phóng thích.

Cuồng khí bao quanh nơi Ngao Kim vẫy tay, luồng khí hóa thành thực thể, Vân Phong nhìn lại, thấy kinh ngạc, phía trên hang động, đã che kín bởi ngàn tên mà tất cả đều do không khí tạo thành

Ngao Kim một tiếng phá, trăm ngàn mũi tên bắn ra, như một đầu đạn nổ mạnh trên hang động.

“Vút vút!” không khí không ngừng lưu động vang bên tai Vân Phong, một bóng đen vút lên xẹt qua không khí bay đến nơi sương mù trắng ở miệng động.

Hơn một ngàn tên giống như bị nuốt vào miệng cự thú, tất cả đều không thấy bóng dáng, nhưng Vân Phong cũng cảm thấy sương trắng càng ngày càng tập hợp năng lượng khủng bố!

Quả nhiên, khóe miệng Ngao Kim có ý cười cuồng vọng, ánh mắt lại biến thành màu vàng, “Nhường đường cho lão tử!”

“Viu viu!” Ngoài lớp sương trắng hiện vết rạn nhỏ, nhanh chóng lan tràn toàn thân, mà ánh sáng dần tản ra khe hở kia, cuối cùng dưới một tiếng vang lớp sương trắng mở ra, ánh sáng chói mắt khiến Vân Phong nheo lại hai mắt.

“Chúng ta đi!” Ngao Kim ngửa đầu cười, một tay ôm lấy Vân Phong, biến thành một luồng sáng màu vàng vọt vào sương mù, Vân Phong híp mắt nhìn Ngao Kim ôm mình bên hông, mình cũng sắp phát dục thành thục, hoàn toàn không phải là tiểu hài tử, ôm như vậy, có phải đã chiếm tiện nghi ko?

Nhưng tình huống bây giờ cũng không quản được nhiều chuyện như vậy, Ngao Kim ôm Vân Phong lao ra, sương trắng bên ngoài đã không dày như ở miệng động, chỉ hình thành một tầng sa mỏng thản nhiên không ngừng phiêu tán xung quanh hai người.

“Sắc Kim đại thúc, sao ngươi không đi nữa?” Vân Phong hỏi một câu, Ngao Kim cười hắc hắc, nhìn thế giới màu trắng, “Ha ha…… Lạc đường……”

“……”

“Sắc Kim đại thúc, đi ra ngoài là hướng bên kia.” Vân Phong híp mắt nhìn, không biết vì sao, nàng lại biết chính là hướng đó, Ngao Kim nhìn phương hướng Vân Phong chỉ, cười ha ha.

“Tốt lắm, chúng ta đi!” Màu vàng chợt lóe, Vân Phong cũng muốn khóc, “Ngươi đi ngược rồi.”

Ngao Kim nhìn một tay ôm Vân Phong, cô bé ngũ quan đã phát dục hoàn mỹ, hắn có thể nói là người chứng kiến quá trình lột xác này, khuôn mặt nhỏ nhắn tương khảm ngũ quan gần như hoàn mỹ, đôi mắt luôn trong suốt, cái mũi dài thẳng cùng đôi môi đỏ mọng và dáng người mềm mại, Ngao Kim nhìn nhìn, nét mặt già nua đỏ lên.

“Sắc Kim đại thúc?” Vân Phong hỏi một câu, có chút sốt ruột, hắn không ngừng đi về hướng ngược lại, nàng muốn đi ra ngoài, chứ không phải càng đi sâu vào trong!

“Khụ khụ…… Đại thúc đi đúng mà, chỗ đó có cửa động.” Ngao Kim khẽ lấy lại tinh thần, thân mình không do dự vọt mạnh theo hướng khác, Vân Phong chỉ cảm thấy có chút cổ quái, nhưng cũng không nói thêm cái gì.

Sương mù bao quanh như e ngại Ngao Kim, chỗ Ngao Kim đến sương mù đều tự động tản ra, rất nhanh, Ngao Kim liền mang theo Vân Phong đi một thời gian, mà sương mù màu trắng càng ngày càng loãng.

Vân Phong híp mắt nhìn phía trước, phía trước cuối chỉ có nửa điểm sương mù màu trắng, vui vẻ, ra theo một hướng khác sao?

Ngao Kim thân hình chợt lóe, đi tới cuối, ở cuối đã không còn đường, chỉ là một vách tường vặn vẹo, Ngao Kim thả Vân Phong ra, thân mình đứng trước vách tường, nhẹ tay khẽ đánh một chưởng, một vết nứt nháy mắt hiện lên, chảy ra chất lỏng máu màu vàng!

Vân Phong nhìn màu vàng máu cảm thấy vạn phần ngạc nhiên, “Tiểu gia hỏa, máu của bộ tộc kim long được làm thuốc dẫn trường sinh bất lão a……” Tổ tiên khiến Vân Phong lại cả kinh, thuốc dẫn trường sinh bất lão? cường giả tu luyện đến cấp bậc thống lĩnh, có thể sống thêm mấy trăm năm, suy luận như thế, cấp bậc quân chủ có thể kéo dài bao lâu, mà cường giả cấp bậc tôn giả có thể sống thêm bao tuổi, đã không thể dùng số để đếm!

Nếu có thể được một giọt máu kim long, có thể trường sinh bất lão! Với con người đây là dụ hoặc rất lớn, nhất là hoàng thất bộ tộc! Đối với trường sinh bất lão là khát vọng dị thường! Nếu hoàng thất bộ tộc có thể đạt tới cấp bậc rất cao, đó là chuyện thật đáng mừng, nếu một khi thực lực tới không được, đến ngày lìa đời thì hoàng quyền phải chắp tay đưa cho người khác!

Hoàng thất trên cả đại lục đều dị thường tha thiết khát vọng trường sinh bất lão, cùng khát vọng được là cường giả, trường sinh bất lão còn nổi bật hơn, thậm chí đến bộ vặn vẹo!

Long tộc vì sao bài xích nhân loại như thế, nguyên nhân quan trọng nhất, Long tộc bản tính cũng tham lam, nhưng bọn họ tham bảo bối vô chủ, nhưng nhân loại bất đồng, không ngừng bành trướng dục vọng cùng dã tâm khiến nhân loại từ từ bắt đầu điên cuồng, hoàng thất vì đạt tới mục đích trường sinh bất lão, không tiếc mượn sức các loại cường giả, đi đánh cắp Long tộc huyết!

Nhưng Long tộc huyết dễ dàng lấy lắm ư? Nhất là huyết mạch thuần khiết nhất của kim long Long tộc! Trước không nói vấn đề Long tộc cường đại, kim long lại là đơn truyền! Mỗi một đời chỉ có một kim long, nhân loại làm sao có thể có được máu của nó chứ!

Nhưng máu kim long khó thấy, lại ở ngay Trước mặt Vân Phong, Ngao Kim nhìn máu chảy ra, cười ha ha, đột nhiên một chưởng đánh lên cự thạch!

Vân Phong chỉ cảm thấy không khí quanh thân như sóng gợn, kịch liệt rung chuyển, thân thể như xuyên thấu qua cấm chế, nhìn lại cảnh tượng, đã hoàn toàn hiện ra một thế giới khác!

Vô số cột đá cao ngất chọc trời, mặt trời tỏa ra ánh sáng rực rỡ, gió nóng thổi đến từ hoàng thổ vô biên trống trải trước mắt.

“Hồng Long nghe đây, gia gia các ngươi Ngao Kim đã trở lại!” Ngao Kim với đôi mắt vàng kim, một tiếng kinh thiên điên cuồng hét lên vang vọng phiến thiên không, bí mật mang theo tiếng rồng ngâm, cuồng vọng tuyên bố với thế giới này, ta, đã trở lại!

“Vút vút vút!” Xa xa trong không khí như vang vô số tiếng nhỏ, Vân Phong híp mắt, Nhục Cầu cũng có chút khẩn trương đứng dậy, lông khẽ dựng thẳng lên.

“Sắc Kim đại thúc, nơi này là chỗ nào?” Vân Phong cảm nhận được vài hơi thở dị thường mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng tụ tập đến nơi này, cũng ổn định tâm thần, có Ngao Kim, có kim long huyết mạch thuần khiết nhất hơn nữa đã khôi phục thực lực, nàng sợ cái gì?

“Ha ha, mấy vấn đề này lát nữa nói cho ngươi, bây giờ phải giải quyết phiền toái.” Ngao Kim nhìn thiên không xa xa, không lâu lắm, không dưới mấy chục hơi thở mạnh mẽ tụ tập lại!

Vân Phong nhìn từ không trung xuất hiện long loại hình người, sau lưng bọn họ có cánh màu sắc khác nhau, nhìn kỹ có thể chia làm hai loại, màu đỏ và màu đen. Dựa theo lời Sắc Kim đại thúc, nghĩ đến Hồng Long là đối thủ một mất một còn.

Vân Phong đánh giá những người này, những người này cũng đánh giá Ngao Kim, những người cánh đen kinh hỉ và vui mừng, mà người cánh đỏ có chút âm trầm cùng căm tức.

Nhưng bất luận là đỏ hay đen, đều nhìn Vân Phong, vo;anh:c1a9c.qttp cùng thời khắc đó, mỗi một đôi mắt đều dâng lên thị huyết sát ý!



“Nhân loại, nạp mạng!” Gầm lên giận dữ, Vân Phong chỉ nhìn thấy một chàng thanh niên cánh tay giơ lên cao, một kinh lôi đánh xuống phía mình.

“Làm càn! Cút đi!” Ngao Kim rống lên một câu, bàn tay nhẹ nhàng vung lên, đòn đánh bị Ngao Kim bổ ra, biến thành một luồng khí xanh.

Hồng Long thấy Ngao Kim cử động, cũng hành động, một vị trưởng giả trong đó hướng tới Ngao Kim nở nụ cười, “Thiếu chủ thực lực quả nhiên xưa đâu bằng nay, là chuyện đại hỷ của Long tộc ta.”

Ngao Kim ngoài cười nhưng trong không cười nhìn vị trưởng giả, “Lão già kia, Hồng Long nếu ai dám động vào nàng, ta bóc da chúng!”

Trưởng giả nhất thời khó coi, mặt xám mày tro đứng nơi đó, “Thiếu chủ nói 1 tự nhiên là 1, chúng ta cũng không dám nói 2, nhưng Long Cốc có con người……”

“Duyên Đình, thiếu chủ nếu đã nói, ngươi còn muốn nói gì?” Hắc Long bên này cũng có một vị lão giả đi ra, mặt không giận mà uy.

“Hừ!” Hồng Long trưởng giả Duyên Đình hừ một tiếng, cũng không nói nữa, chỉ là ánh mắt không ngừng lóe sáng, nhìn Vân Phong, mang theo tìm tòi nghiên cứu.

“Khải lão nhân, đều là khẩu vị của ta.”

“Thiếu chủ đã lâu chưa về tộc, còn có một đống chuyện phải đợi thiếu chủ xử lý.”

Ngao Kim nghe nói như thế trên mặt dần hiện ra một tia không vui, không kiên nhẫn khoát tay, “Sớm biết thế ta đã ở đấy thêm rồi, còn có thể cùng……” Mắt Ngao Kim chuyển tới trên mặt Vân Phong, đột nhiên nở nụ cười không được tự nhiên.

Vân Phong quay đầu nhìn thoáng qua Ngao Kim, trong ánh mắt có nghi vấn: Xin hỏi ngươi đưa ta đến đâu đây?

“Thiếu chủ, chúng ta trở về đi.” Hắc Long trưởng giả mỉm cười, Ngao Kim gật đầu, một cánh tay vững vàng vừa muốn kéo Vân Phong, Vân Phong lắc mình tránh ra.

“Tiểu nha đầu, ngươi trốn cái gì? Chúng ta cần phải đi.”

Vân Phong đứng nơi đó, ánh mắt trong suốt không chớp, lại nhìn Ngao Kim không nói gì, Ngao Kim không được tự nhiên, cuối cùng lại than thở một câu, “Nơi này là Long Cốc……”

Vân Phong chỉ cảm thấy trên đầu bao phủ u ám, nàng vốn nghĩ đến có thể rời khỏi một khe lớn, hoàn toàn thật không ngờ lại bị Sắc Kim đại thúc đưa vào nơi này, Long Cốc, nơi này là nơi Long tộc sống đi!

Nàng một nhân loại xuất hiện trong này, sẽ thế nào chứ, thế mà hắn cũng nghĩ ra được!

“Ta muốn trở về!” Vân Phong liền đứng kia, lớn tiếng nói thẳng với Ngao Kim, khẩu khí cường ngạnh thật khiến hai phương hồng hắc kinh ngạc trừng lớn ánh mắt.

“Trưởng lão, nhân loại vô lễ sao có thể……!” Bên Hắc Long người trung niên giận đỏ mặt, thiếu chủ bọn họ lại bị nhân loại hô to gọi nhỏ, hơn nữa nói như ra lệnh, thật khiến Long tộc cao ngạo thừa nhận không nổi.

Trưởng giả bị Ngao Kim gọi là Khải lão nhân ý bảo bọn họ ổn định, không nên tức giận, ánh mắt đảo qua, Ngao Kim không bởi vì những lời này của Vân Phong mà tức giận, cảm thấy một tia ngờ vực, thiếu chủ lần này trở về, thật thay đổi không ít.

“Trở về? Ngươi không quên từng đáp ứng ta cái gì đi, tiểu nha đầu?” Ngao Kim khẽ nheo lại con ngươi màu vàng, rất nguy hiểm nhìn Vân Phong, Vân Phong cũng từ từ cong môi cười, nụ cười làm cho Ngao Kim có chút xem ngây người.

“Ta đáp ứng ngươi, cho đến khi ngươi cao hứng mới thôi, Sắc Kim đại thúc, điều kiện tiên quyết là, ở trong hang động.”

Ngao Kim sửng sốt, không thể nói rõ, cẩn thận nhớ lại, quả thật bị Vân Phong lừa, “Nha đầu, hóa ra ngươi đã sớm dự đoán được ta sẽ rời khỏi đó?”

Vân Phong gật đầu, “Với thân phận của ngươi, ta chỉ biết bằng tốc độ nhanh nhất ngươi sẽ rời đi, chẳng qua ta thật không ngờ là, ngươi lại đưa ta đến đây.”

“Hừ! Nếu vào Long Cốc, ngươi cho là rất dễ dàng ra đi sao? Không có máu của ta, ngươi chẳng thể mở cửa sắt này!”

“Ngươi nói gì!” Vân Phong cũng có chút nổi giận, Nhục Cầu cảm nhận được lửa giận của Vân Phong, cũng nhe răng nanh.

“Nhân loại, không thể vô lễ!” Hắc Long bên này lại một lão giả hô lên, Vân Phong đột nhiên ngẩng đầu, không hề sợ hãi chống lại lão nhân, hai má hoàn mỹ ẩn chứa lửa giận!

“Long tộc không chào đón nhân loại, vậy đưa ta đi ra ngoài!”

Tất cả Long tộc hít một hơi, nhân loại nói chuyện cuồng vọng, nàng chẳng lẽ không sợ sẽ bị đạp giết sao!

“Tiểu nha đầu, trước khi ta cao hứng, ngươi đừng hòng đi!” Ngao Kim bắn long uy, Tinh thần lực của Vân Phong liền như đứa trẻ 1 tuổi, hoàn toàn suy sụp dưới long uy của Ngao Kim!

“Khải lão nhân, đi thôi!” Ngao Kim đưa một cánh tay lại, ôm Vân Phong vào, sau lưng nháy mắt liền xuất hiện một luồng sáng vàng!

“A!” Phản kháng không hiệu quả, một ánh sáng ngọc kim quang hiện lên, Ngao Kim cùng với một chuỗi sang sảng tiếng cười vọng đến chân trời.

Hắc Long bên này lập tức theo sát sau đó, chẳng qua mỗi người cũng có ngờ vực rất lớn, một người trung niên liền đi cùng Khải trưởng lão, thấp giọng hỏi nói.

“Trưởng lão, thiếu chủ giống như thay đổi……”

Khải trưởng lão chau mày suy nghĩ, cuối cùng cũng gật đầu, nhìn điểm nhỏ màu vàng phía trước bay rất xa, cuối cùng hít vào bất đắc dĩ.

“Ai, là nam nhân đẹp nhất huyết mạch tối thuần của tộc ta, sao tự dưng lại thành dạng kia……” Người trung niên sầu khổ, nhìn phương xa không ngừng lắc đầu, lại lắc đầu.

“Chú ý cả nhân loại, thiếu chủ tâm tính đơn thuần, bị người lợi dụng cũng không biết, nhất là nhân loại đã biết thân phận của thiếu chủ.” Khải trưởng lão nghiêm túc nói một câu, cũng buồn bực, đây là người thứ hai đi vào Long tộc……

Hắc Long đuổi theo Ngao Kim mà đi, Hồng Long bên này cũng có động tác, đoàn người đều đứng nơi đó, không có mệnh lệnh của Duyên Đình ai cũng không dám có hành động.

“Duyên đại nhân, chúng ta nên làm gì bây giờ? Không ngờ hắn lại có thể còn sống……”

Duyên Đình khoát tay chặn lại, chặn họng người kia, “Nếu Ngao Kim còn sống, chúng ta sẽ khó khăn lấy chìa khóa, thực lực Ngao Kim đã khôi phục, hắn cũng sẽ hoàn toàn đề phòng chúng ta.”



“Nói như vậy, chúng ta không còn cơ hội? Chẳng lẽ muốn Hắc Long bên kia một nhà độc đại?”

Duyên Đình vừa nghe, khóe miệng giơ lên, mắt tính kế, “Cơ hội vẫn phải có…… nhân loại, chính là cơ hội của chúng ta.”

“Duyên đại nhân ý tứ là……”

Duyên Đình tung cánh, tản ra luồng sáng cùng loại, “Thu phục nhân loại đến bên chúng ta, Ngao Kim sẽ ngã đau, ha ha ha ha!”

Duyên Đình cười to vài tiếng, thân hình vừa động đã tiến lên lao đi, rồi sau đó mười mấy người cũng mở cánh, đuổi theo Duyên Đình chạy như điên.

Ngao Kim một đường cánh tay ôm Vân Phong phi tường, Vân Phong trên cao nhìn xuống cột đá, vô số cột đá, cảm thấy cánh Ngao Kim như vầng mặt trời thứ hai, hào quang muốn đâm ánh mắt mọi người.

“Sắc Kim đại thúc, ta không có khả năng cùng ngươi đứng nơi này.” Vân Phong cực kỳ bình tĩnh mở miệng, Nhục Cầu liền bám vai nàng, gió thổi tung cả lông nó, Nhục Cầu như thực hưởng thụ cảm giác này.

Ngao Kim đen mặt, không nói chuyện, chỉ là tốc độ phi hành lại nhanh hơn càng nhiều, Vân Phong than nhẹ một câu, “Sắc Kim đại thúc, ta có người nhà, phụ thân, đại ca, ta không có khả năng bỏ lại bọn họ, còn có Vân Gia.”

Ngao Kim lông mi khẽ vừa động, môi mấp máy, vẫn không nói gì, “Nếu ngươi có thể thường xuyên đi ra, ta hoan nghênh ngươi tìm đến ta.”

“Ngươi nói thật?” Ngao Kim đưa mắt màu vàng nhìn Vân Phong, Vân Phong gật đầu, đột nhiên cảm thấy nam nhân này thật giống trẻ con, tính cách cũng có chút điên.

“Ngươi có thể theo giúp ta bao lâu?” Ngao Kim ôm chặt Vân Phong, Vân Phong nghe được Ngao Kim, rất vui vẻ cười cười, “Nhiều nhất một năm rưỡi.”

Ngao Kim lại hoàn toàn đen mặt, miệng như truyền đến tốn hơi thừa lời, đột nhiên phi hành xuống dưới, Vân Phong kinh hô một tiếng, tay nắm chặt áo Ngao Kim, sợ mình ngã xuống.

Cánh sau lưng Ngao Kim tản ra ánh sáng ngọc màu vàng hào quang, Vân Phong lại cảm thấy không khí xung quanh nhộn nhạo, nàng cũng biết, đã qua cấm chế, quả nhiên, lại ánh vào mi mắt là một cảnh tượng hoàn toàn mới, nơi cao nhất trong Long Cốc.

Rừng cây rậm rạp, liên miên không dứt, còn có dòng suối trong suốt, khe sâu, thác nước, thỉnh thoảng còn có Long tộc giương cánh bay qua, Ngao Kim ha ha cười, ôm Vân Phong lại cấp tốc đi tới, Vân Phong liền thấy cách đó không xa đại điện nguy nga cao ngất.

“Là Ngao Kim ca ca, Ngao Kim ca ca!” Chưa tới gần tòa thành, Vân Phong đã nghe được một tiếng la lên, quản Sắc Kim đại thúc, chẳng lẽ là đại thẩm của hắn? Nhưng nghe tiếng, cũng có vẻ rất nhỏ……

Một thân ảnh mảnh mai bay lại đây, sau lưng nàng là cánh đen, lộ ra bóng đêm rực rỡ, một mái tóc dài màu bạc, mắt to trong suốt tràn ngập sương mù nhìn Ngao Kim, như có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng tiểu mỹ nhân bay tới này thấy Ngao Kim, chỉ nghe hét thảm một tiếng, “A!”

Vân Phong theo bản năng bịt tai, nữ nhân mắt ngân phát và Ngao Kim đánh giá lẫn nhau, nữ nhân như vậy hẳn là gọi thúc thúc mới đúng, sao lại là ca ca……

“Ngao Kim ca ca, ngươi làm sao, sao lại thế này!” mỹ nữ tóc bạc lo lắng bay lại đây, khi thấy Ngao Kim còn ôm một bóng người, đột nhiên mắt đẹp nhíu lại, “Nhân loại?!”

Ngao Kim có chút phiền chán nhìn mỹ nữ, “Cút ngay!” Một tiếng thô lỗ cút ngay khiến mỹ nữ ngân phát thân mình run lên, Vân Phong nhíu mày, Sắc Kim đại thúc sao lại nổi giận.

Ngao Kim trực tiếp lướt qua mỹ nữ ngân phát, ôm Vân Phong phóng vào tòa thành, mỹ nữ ngân phát vừa muốn đuổi theo, lại bị một người gọi lại.

“Tiểu Linh!”

Mỹ nữ tóc bạc xoay người, thấy Khải trưởng lão, lập tức làm nũng, mềm giọng hô một câu, “Gia gia.”

Khải trưởng lão gật đầu, nhìn Ngao Kim rời đi, “Nhân loại là thiếu chủ tự mình mang vào, đừng trêu chọc.”

Tiểu Linh vừa nghe, khẽ há to miệng, thiếu chủ Long tộc lại dẫn loài người tiến vào Long Cốc, rất khó hiểu!

“Ngao Kim ca ca làm sao có thể……”

Khải trưởng lão lắc đầu, “Ngao Kim cá tính cổ quái, hắn có lẽ cảm thấy hứng thú mà thôi…… tạm thời mặc kệ, thời gian tiếp sẽ thăm dò long điện, ngươi đã chuẩn bị tốt?”

Tiểu Linh cười trong suốt, “Gia gia yên tâm, nhất định không là gia gia mất mặt.”

Khải trưởng lão vừa nghe cũng có chút vừa lòng gật đầu, “Cấp 9 thực lực của ngươi, cùng thế hệ coi như nhân tài kiệt xuất, gia gia tin ngươi.”

Ngao Kim ôm Vân Phong một đường nhảy vào đại điện, tất cả mọi người đều nhìn hướng Vân Phong, Vân Phong đã sớm coi như không, Long tộc lại có nhân loại, nàng hẳn là đầu tiên.

“Sắc Kim đại thúc, ngươi có thể buông ta ra.” Vân Phong nói một câu, Ngao Kim sửng sốt, nhẹ nhàng thả nàng xuống, hai người đi tới một chỗ đình lầu, bên cạnh có bao loài hoa không biết tên, đang tản ra mùi hương ngào ngạt.

Vân Phong đi đến bụi hoa, thân hình đã lộ ra đường cong mềm mại mà mị hoặc, da hồng mịn màng, Vân Phong giống như tinh linh ẩn trong cánh hoa, lúc này đột nhiên hiện thân.

Ngao Kim nhìn một màn này, đồng tử màu vàng xẹt qua ánh sáng, khóa trên Vân Phong, một khắc cũng không chịu rời đi.

“Ngao Kim ca ca.” Một tiếng đột ngột vang lên, Ngao Kim có chút căm tức quay đầu, mỹ nữ tóc bạc Tiểu Linh liền xuất hiện bên cạnh Ngao Kim, mỉm cười nhìn hắn.

“Ngươi không có chuyện gì làm mà suốt ngày đi theo ta!” Ngao Kim phiền chán, mặt cũng bởi vì lửa giận mà vặn vẹo.

“Ha ha, Ngao Kim ca ca không thích, Tiểu Linh bớt xuất hiện là tốt rồi, chẳng qua Tiểu Linh vội tới cho Ngao Kim ca ca một đề nghị.”

Ngao Kim nhăn mày, Tiểu Linh nhìn Ngao Kim nén cảm xúc, “Mặc kệ là chủng tộc nào, đều chú trọng bề ngoài……”

Ngao Kim bỗng nhiên hiểu ra, kim đồng nhìn Vân Phong một hồi lâu, như hạ quyết định, tiếp theo thân ảnh chợt lóe, lại biến mất không thấy.

Mà Tiểu Linh khẽ nheo mắt, nhìn Vân Phong trong bụi hoa, Long tộc tự tôn cao ngạo khiến nàng không thể dễ dàng tha thứ nhân loại xuất hiện ở Long Cốc, nhất là này tiểu nha đầu còn đẹp hơn mình!

Tiểu Linh đi đến chỗ Vân Phong, mang theo cao quý cùng ngạo nghễ của Long tộc, Vân Phong chẳng buồn quay đầu, biết nữ nhân này nhất định gây chiến với mình.

“Nhân loại, đừng tưởng rằng Ngao Kim ca ca mang ngươi vào, Long tộc có thể nhận ngươi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook