Quyển 6 - Chương 3: Người trong truyền kỳ! 2
Nhược Tuyết Tam Thiên
11/08/2020
Vân Phong và Khúc Lam Y chấn kinh trong lòng. Mặc dù rung động này rất
nhỏ, cực kỳ nhỏ, vả lại thực lực của ông vẫn chưa khôi phục lại hiện
trạng ban đầu, thậm chí còn chưa được nổi một nửa, nhưng chấn động đó đủ khiến trái tim của người ta phải run lên dữ dội. Từ đó có thể suy ra
được, lúc Phong Thanh Huyền còn đầy đủ sức mạnh kinh người tới cỡ nào.
Cấp bậc Thần Tôn… Đó là cấp bậc cao nhất trong Thần bậc.
Theo sự dao động khuếch tán dần của dao động nguyên tố, Ám Nguyên Tố xuất hiện ở đầu ngón tay Phong Thanh Huyền, dần bao lấy sáu mảnh bản đồ nguyên tố, chớp mắt, sáu mảnh bản đồ tiếp xúc với Ám Nguyên Tố lập tức biến đổi, các nét khắc trên mảnh bản đồ hoàn toàn biến mất.
Vân Phong và Khúc Lam Y ngạc nhiên. Những nét khắc trên mảnh bản đồ đều đã biến mất cả rồi!
Phong Thanh Huyền chậm rãi thu lại Ám Nguyên Tố, càng ngạc nhiên hơn, những nét vẽ mới nãy biến mất sau khi Ám Nguyên Tố vừa lui đi nhanh chóng trở lại như lúc đầu.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Vân Phong nhìn sáu mảnh bản đồ thốt lên đầy nghi ngờ, Phong Thanh Huyền cau mày nhìn một lúc, sau đó mới lên tiếng, “Nếu vi sư đoán không nhầm…” Ông ngẩng lên, “Đồ đệ, làm giống như vi sư vừa nãy, thả năm nguyên tố của con ra thử.”
Vân Phong ngạc nhiên. Khúc Lam Y cũng sửng sốt. Phong Thanh Huyền nhìn về phía hắn, “Còn cả Quang Nguyên Tố của ngươi nữa tiểu tử.”
Cộng với Ám Nguyên Tố khi nãy của sư tôn, là triệu cả bảy nguyên tố sao? Vân Phong hít một hơi thật sâu, nếu sư tôn bảo làm vậy thì cứ làm thôi. Năm ánh sáng của năm màu nguyên tố lập tức xuất hiện từ tay của Vân Phong, bao bọc lấy cả sáu mảnh bản đồ, Khúc Lam Y cũng thả Quang Nguyên Tố ra, các màu nguyên tố đan vào nhau đẹp đẽ đến lạ thường, thậm chí còn hơi rung lên nhè nhẹ. Phong Thanh Huyền híp mắt lại nhìn sáu mảnh bản đồ đang được các nguyên tố bao lấy, đôi mắt sáng lên, quả nhiên.
Sáu mảnh bản đồ khi vừa chạm vào các loại nguyên tố, chợt biến đổi một cách kỳ diệu, nhưng lại khác với vừa rồi. Vừa rồi khi chạm vào Ám Nguyên Tố của Phong Thanh Huyền, nét vẽ đều biến mất hết, nhưng lần này thì khác.
Sau khi sáu mảnh bản đồ được nhuộm bởi sức mạnh nguyên tố, nó liền tỏa ra những tia sáng với nhiều màu khác nhau, trong đó có hai mảnh bản đồ tỏa ra màu sắc giống nhau, hai mảnh giống như hai viên nam châm, hút lấy nhau, cùng ghép vào với nhau.
“Đây là…” Vân Phong ngạc nhiên. Những mảnh bản đồ khác cũng phát ra ánh sáng khác nhau, nhưng không còn cái nào có màu sắc giống như nhau nữa.
“Tốt lắm.” Phong Thanh Huyền nói, Vân Phong và Khúc Lam Y thu lại sức mạnh nguyên tố của mình, hai mảnh bản đồ được ghép với nhau đã thay đổi hoàn toàn, mà vốn mảnh còn lại thì trở về trạng thái ban đầu của nó.
Phong Thanh Huyền cầm mảnh bản đồ đã được ghép lại lên, nó đã được ghép lại thành một bức điêu khắc hoàn toàn mới, như là một bản đồ thu nhỏ, tính chất thì đã hóa thành màu lam hoàn toàn. Y hệt như Thủy Nguyên Tố vậy, Vân Phong để ý thấy dường như có Thủy Nguyên Tố đang dao động. Bản đồ màu lam, một bức vẽ khác mới tinh xuất hiện, toàn bộ con đường ghép lại đều dẫn tới một nơi.
Phong Thanh Huyền nhếch môi, “Quả nhiên là bản đồ nguyên tố…”
“Sư tôn, rốt cuộc đây là…” Vân Phong nghi ngờ, ông mỉm cười, “Những mảnh bản đồ này có nguồn gốc từ bản đồ nguyên tố, một tấm bản đồ chỉ tới một cội nguồn nguyên tố, bây giờ bị cắt làm 12 mảnh, hiển nhiên là mang ý nghĩa đặc biệt nào đó, để mở được bản đồ nguyên tố, hiển nhiên là phải cần dùng tới lực nguyên tố.”
“Nên vừa rồi Phong lão tiền bối mới dùng Ám Nguyên Tố thử?”
Phong Thanh Huyền “ừ” một tiếng rồi nói tiếp, “Hoàn toàn là mảnh bản đồ cổ, chắc đúng là tương ứng với mỗi nguyên tố của bảy loại, vốn vi sư còn đang suy nghĩ, bảy loại nguyên tố thì sẽ tương ứng với 12 mảnh bản đồ kiểu gì, bây giờ thì đã có đáp án rồi.”
Vân Phong cũng hiểu ý của ông, “Năm hệ chính chia ra tương ứng với hai mảnh, Quang và Ám rất có thể là chỉ có 1 mảnh bản đồ.”
Phong Thanh Huyền cười lớn, nhìn Vân Phong đầy hài lòng, không hổ là đồ đệ của ông, chỉ một thoáng đã hiểu rõ rồi.
“Hai mảnh bản đồ tương ứng với một hệ chính…” Khúc Lam Y nhìn bản đồ màu xanh dương trong tay Phong Thanh Huyền, “Nói như vậy, Quang Và Ám chỉ chia trong một mảnh bản đồ, chỉ cần một mảnh là có thể tìm được cội nguồn Quang Ám?”
Vân Phong sầm mặt. Phong Thanh Huyền khẽ cau mày, “Vi sư vẫn luôn suy nghĩ, người Huyết Hồn luôn có một trình độ nhất định về Ám Nguyên Tố, Huyễn Thú Ám Hệ cũng không thoát được điều này, duy chỉ có thể giải thích rằng, trong tay Huyết Hồn không chỉ có Huyễn Thú Ám Hệ, mà còn có cả cội nguồn Ám Hệ.”
Trái tim Vân Phong chùng xuống, cội nguồn Ám Hệ… Đúng là như thế, Huyễn thú Ám Hệ mặc dù là ma thú Ám Hệ, nhưng toàn bộ kẻ trong Huyết Hồn đều phải có Ám Nguyên Tố, dù là Huyễn Thú cũng không thể nào thay đổi được điều này. Huosogn chi trong tay Huyết Hồn cũng không có được Huyễn Thú Ám Hệ đầy đủ. Nghĩ tới ngọc bội đen, Vân Phong càng thêm chắc chắn suy nghĩ của sư tôn, cội nguồn Ám Hệ là căn nguyên phát ra Ám Nguyên Tố, cũng chỉ có nó, mới có thể cung cấp Ám Nguyên Tố vô tận cho Huyết Hồn.
“Nếu trong tay Huyết Hồn có cội nguồn Ám Hệ, tốc độ chúng ta cần phải nhanh hơn.” Vân Phong nói, vẻ mặt cực kỳ nặng nề.
Phong Thanh Huyền cười, “Mặc dù trong tay Huyết Hồn có cội nguồn ám hệ, nhưng bọn chúng vẫn chưa hành động gì lớn, chứng tỏ chúng ta vẫn còn cơ hội, huống chi phía đồ đệ con cũng đã nắm giữ được cội nguồn Thủy Hệ.”
Phong Thanh Huyền đưa bản đồ xanh dương cho Vân Phong, “Về phần bốn mảnh còn lại, Hỏa, Phong, Lôi, Thổ vẫn còn một mảnh nữa, mảnh bản đồ của Quang Nguyên Tố thì không có ở đây.”
“Nói như vậy, phần thắng bên chúng ta vẫn lớn hơn một chút.” Khúc Lam Y cười nhạt, Vân Phong cũng mỉm cười, bản đồ của bốn nguyên tố mỗi loại nàng đã sở hữu một, chỉ cần tìm được mảnh còn lại, hai mảnh ghép lại sẽ làm xuất hiện cội nguồn nguyên tố.
“Bản đồ này vẽ Vô Tận Hải.” Phong Thanh Huyền nói, nhìn Vân Phong, “Vô Tận Hải, đó là nơi mà đồ đệ nên tới.”
Vân Phong gật đầu, Thủy Nguyên Tố xuất hiện ở Vô Tận Hải cũng là hợp lý, may mà Vô Tận Hải nay đã có Long tộc ở đó, hành động của nàng cũng sẽ dễ hơn nhiều. Phong Thanh Huyền cười, “Đã vậy thì mau sớm lên đường đi. Tuy rằng còn thời gian, nhưng vẫn nên mau chóng.”
Vân Phong gật đầu, thu lại các mảnh bản đồ, tiếp theo là sẽ tiến tới Vô Tận Hải, chuyến đi này nhất định phải tìm được mảnh bản đồ mà Ly Ly tộc nắm giữ.
“Nếu có khó khăn gì thì cứ liên lạc với vi sư.” Phong Thanh Huyền nói.
Vân Phong gật đầu, nhưng trong lòng không có ý định sẽ làm phiền tới sư tôn, ông cũng cần hồi phục lại thực lực và tịnh dưỡng, “Sư tôn, có cách gì để tăng tốc độ khôi phục thực lực không?”
Phong Thanh huyền ngẩn ra, sau đó bật cười, “Lại đây nói nghe thử tý nào, hình như vi sư vẫn chưa hỏi, tài nghệ chế dược của đò đệ con đã tới tầng nào rồi?”
Vân Phong cười ngại, “…Mới Tông Sư một sao.”
Phong Thanh Huyền hài lòng gật đầu, “Không tồi, với tuổi hiện giờ của con mà có thể tới được Tông Sư một sao đã là hiếm thấy lắm rồi, kể cả vi sư cũng kiếm xa thiến phú chế dược của con.”
Mặt Vân Phong đỏ lên, “Sư tôn thì sao? Sư tôn thì chắc phải Tông Sư bao sao nhỉ?”
Ông cười lớn, “Vi sư không giỏi ở phương diện chế thuốc cho lắm, thực lực hiện giờ của con cũng khá rồi. Nếu muốn giúp vi sư hồi phục nhanh hơn, thì mau nhanh đạt tới Tông Sư ba sao đi.”
“Ý sư tôn là, chất thuốc Tông Sư ba sao có thể giúp người khôi phục thực lực nhanh hơn?”
Ông lại cười, vậy mà nha đầu này vẫn luôn để chuyện của mình trong lòng. “Có thể nói là vậy, có điều không phải chất thuốc, mà chỉ đơn giản là một vị thuốc mà thôi. Nhưng nếu muốn tìm được đó thì phải dùng chất thuốc Tông Sư ba sao.”
Khúc Lam Y cười, “Thật ra thì Phong lão tiền bối nên thấy phương thức chế dược đặc biệt của tiểu Phong Phong.”
“Ồ?” Phong Thanh Huyền nhướng mày đầy hứng thú, Vân Phong đỏ bừng mặt, sư tôn thấy phương thức chế dược của mình thì sẽ chấn kinh mất, sao Vân Phong có thể không biết xấu hổ bêu xấu được? “Khỏi xem cũng được khỏi xem cũng được. Sư tôn còn chưa nói cho con biết là chất thuốc nào, cần tìm loại thuốc gì mà?”
Phong Thanh Huyền kể lại các loại dược liệu, đặc biệt dặn dò thêm một câu, “Chuyện của vi sư cứ đặt ở sau cùng, tìm kiếm cội nguồn nguyên tố mới là chuyện cần thiết nhất với con.”
Vân Phong gật đầu, tìm kiếm cội nguồn nguyên tố quan trọng hơn, mà trợ giúp sư tôn hồi phục nhanh hơn cũng rất cần thiết.
Vân Phong quyết định lập tức lên đường, sẽ cùng đồng hành với Khúc Lam Y, Phong Thanh Huyền thì quyết định ở lại tổng bộ Vân gia, theo ông ấy nói, ở tổng bộ Vân gia thanh nhàn tự tại hơn ở đây rất nhiều, nếu không phải nàng thỉnh cầu, ông sẽ không thèm bước vào Nạp Khê tộc.
Tộc trưởng Nạp Khê khi biết Vân Phong và Khúc Lam Y sẽ đi thì dặn dò rất nhiều, chuyện liên hiệp Tứ Đại Gia Tộc chắc chắn sẽ làm, Vân Phong cảm tạ liên tục, tộc trưởng hỏi một câu sâu xa, “Nha đầu Vân Phong à, khi nào thì… nên làm chuyện mà con và Khúc Lam Y nên làm?”
Lần này Vân Phong chưa lên tiếng Khúc Lam Y đã bác bỏ, “Lão đầu, với tình hình hiện giờ chuyện này phải tạm gác lại thôi.”
Vân Phong cảm kích nhìn Khúc Lam Y, hắn mỉm cười dịu dàng, hắn biết nàng lo lắng, hắn không vội, tâm ý hai người đã sớm thương thông, coi đối phương là người bạn cả đời, chỉ thiếu một lời tuyên bố với thiên hạ mà thôi, tuyên bố này lúc nào cũng có thể cử hành, còn về những chuyện khác… Hắn có thể nhịn được!
Tộc trưởng Nạp Khê gật đầu, “Mặc dù thế ta cũng vẫn rất muốn tiểu tử này sớm cưới con vào cửa, nhưng với tình thế trước mắt… đành phải để con chịu uất ức.”
Nàng cười, “Vân Phong hiểu.”
“Ừ, chuyến đi này hãy cẩn thận, tiểu tử, hãy nhớ những lời mà ta đã dặn dò với con.”
Khúc Lam Y bất mãn phất tay, “Biết rồi.”
Hai người quay lại viện, chuẩn bị ngày mai rời khỏi Nạp Khê tộc tới Vô Tận Hải, Vân Phong nhìn bản đồ màu xanh dương trong tay, trên đó hiện ra một bức vẽ hoàn toàn khác, nàng càng nhìn càng thấy quen mắt, hình như… chỗ này từng đi qua rồi thì phải?
Càng nhìn lông mày của nàng xoắn lại càng chặt, cảm giác quen thuộc không ngừng dâng lên, mạnh tới nỗi toàn thân nàng nao nao.
Chỗ bộ xương!
Trong đầu vụt sáng lên! Không sai! Chỗ này mình thực sự đã từng tới, mình đã phát hiện di hài Hải tộc viễn cổ ở đây, cũng tại đây nàng đã hấp thu hơi thở hải tộc không biết tên.
Trái tim nàng nóng lên. Vậy mà cội nguồn nguyên tố nằm ở ngay đây.
“Sao thế?” Khúc Lam Y đi tới, tò mò hỏi, Vân Phong ngẩng lên, ánh mắt vui mừng, “Lam Y, bản đồ này chỉ tới chỗ ta đã từng đi qua!”
Khúc Lam Y ngạc nhiên. Vân Phong nói tiếp. “Ngay tại nơi này, ta đã tìm thấy bộ hài cốt của một hải tộc không biết tên, hấp thu hơi thở hải tộc từ nó.”
Khúc Lam Y nhíu mày, bật cười, “Tốt quá, cũng đỡ thời gian chúng ta phải tìm kiếm, vào thẳng vấn đề luôn.”
Vân Phong nhíu mày, nàng tới đó đơn thuần chỉ là tình cờ, huống chi là trời xui đất khiến nên mới vào trong đó, “Ta tới đó là do tình cờ thôi, năm đó khi tham gia phân cấp thế lực gia tộc ở Nội Vực, khi bước vào Trầm Nguyệt Lâm ở đó ta đã gặp một đám hải tộc không biết tên, khi tiến vào trong hồ sâu chỗ bọn chúng… thì tình cờ vào được.”
“Trầm Nguyệt Lâm ở Nội Vực?” Khúc Lam Y nhướng mày, “Hải tộc? Nói như vậy là có hải tộc trên đất liền?”
Vân Phong gật đầu, “Đúng thế, đám hải tộc kia rõ ràng đã trải qua hai lần tiến hóa, mặc dù vẫn còn chút đặc trưng của hải tộc, nhưng đã có thể hoàn toàn sinh sống trên đất liền.’
Khúc Lam Y cười, “Đã như thế thì vào đó lại thôi, theo cách như cũ mà vào. Nếu không thì với sự rộng lớn của Vô Tận Hải, để tìm lại được nơi đó rất tốn công.”
Vân Phong gật đầu, nàng cũng tính thế, thay vì cứ mù quáng tìm kiếm ở Vô Tận Hải, chi bằng cứ theo cách cũ mà vào. Chỉ là… đám hải tộc đất liền kia chẳng thân thiện chút nào cả, với vật dưới đầm sâu… hình như là thứ mà họ cực kỳ coi trọng.
Tới lúc đó e rằng không thể tránh khỏi một phen ác chiến rồi.
Tiến về phía Nội Vực, đúng lúc hai thầy trò lại cùng đường, Vân Phong, Khúc Lam Y và Phong Thanh Huyền cùng nhau quay về Nội Vực, mặc dù tộc trưởng Nạp Khê tộc có ý muốn giữ lại, nhưng Phong Thanh Huyền phải đi ông không thể giữ được. Theo lời của ông, nơi này kém xa sự thoải mái ở Vân gia.
Vân Phong hiển nhiên chịu đồng hành cùng sư tôn, quyết định sẽ rời đi ngay ngày hôm sau, nhưng nàng không ngờ Lịch Vẫn sẽ tới thăm lần nữa.
“Đi à?” Lịch Vẫn tới, Khúc Lam Y đã bị tộc trưởng Nạp Khê tộc gọi đi, hình như là lại có gì đó cần dặn dò, Vân Phong bước ra khỏi viện, nhìn hắn, trong thời gian ngắn dường như hắn đã trưởng thành hơn rất nhiều, không còn liều lĩnh như lần đầu gặp hắn.
“Ừ, có một số việc nên cần tiếp tục khởi hành.” Vân Phong cười đáp, Lịch Vẫn nhíu mày, trầm tư một thoáng rồi lên tiếng, “Mấy ngày nay ta đã không ngừng nghĩ đi nghĩ lại từng chút một lời mà Phong lão tiền bối nói, mặc dù vẫn chưa thể nào hiểu thấu được hoàn toàn, nhưng có thể hiểu được phần nào tại sao ông ấy lại thu ngươi làm đồ đệ.”
Vân Phong hơi ngạc nhiên, Lịch Vẫn cười lớn, một trong những nụ cười hiếm hoi của hắn, “Nếu là ngươi, thì ta cam nguyện nhận thua.’
“…ngươi!” Vân Phong lên tiếng, Lịch Vẫn xoay người, “Ta sẽ không ngừng phát triển bản thân, Vân Phong, một ngày nào đó… ta sẽ vượt qua ngươi.”
Vân Phong nhếch môi, ánh mắt vui vẻ, “Xem ra, ta cũng phải cố gắng hơn rồi.”
Lịch Vẩn cũng nâng khóe môi, khoát khoát tay, bóng người lóe lên lặng lẽ rời đi, Vân Phong bật cười, vốn tính xoay người lại thì đột nhiên sau lưng tỏa ra một nguồn lãnh khí, nàng theo bản năng lách sang, một tia sáng xẹt qua bên người nàng.
“Ai?” Nàng xuất chưởng. Tinh Thần Lực như quật mở, “Chát!” Nó vang lên cùng lúc với tiếng roi, và cùng lúc đó là đôi mắt tràn ngập sự phẫn hận.
“Vẫn chưa từ bỏ à?” Vân Phong nhướng cao ngọn mày, ánh mắt lạnh lùng nhìn Ngọc Liên phẫn hận trước mặt.
“Từ bỏ? Sao ta có thể từ bỏ được? Đều là ngươi! Là ngươi làm hại ta sắp không còn sống nổi ở Nạp Khê tộc nữa.” Ngọc Liên tức giận rống lên. Nắm chặt trường tiên trong tay, sâu trong đôi mắt là ngọn lửa bốc lên ngùn ngụt đè nén từ sâu trong lòng.
“Xem ra đóng cửa tự ngẫm không khiến ngươi tỉnh táo lại được.” Vân Phong lạnh lùng nói.
Ngọc Liên càng thêm căm tức, “Ngoại tộc kia ngươi câm miệng đi! Chuyện của ta không tới lượt ngươi nói này nói nọ. Sao ngươi tới đây, tại sao bọn họ lại nói chuyện giúp ngươi, đến Lịch Vẫn cũng đứng về phía ngươi. Tại sao lại là ngươi?”
Vân Phong nhìn xung quanh, nơi này cách viện của Khúc Lam Y một đoạn nữa, Ngọc Liên nhìn thấy được thời cơ nên mới ra tay, nàng ta vẫn không dám càn rỡ trong viện Khúc Lam Y.
Cấp bậc Thần Tôn… Đó là cấp bậc cao nhất trong Thần bậc.
Theo sự dao động khuếch tán dần của dao động nguyên tố, Ám Nguyên Tố xuất hiện ở đầu ngón tay Phong Thanh Huyền, dần bao lấy sáu mảnh bản đồ nguyên tố, chớp mắt, sáu mảnh bản đồ tiếp xúc với Ám Nguyên Tố lập tức biến đổi, các nét khắc trên mảnh bản đồ hoàn toàn biến mất.
Vân Phong và Khúc Lam Y ngạc nhiên. Những nét khắc trên mảnh bản đồ đều đã biến mất cả rồi!
Phong Thanh Huyền chậm rãi thu lại Ám Nguyên Tố, càng ngạc nhiên hơn, những nét vẽ mới nãy biến mất sau khi Ám Nguyên Tố vừa lui đi nhanh chóng trở lại như lúc đầu.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Vân Phong nhìn sáu mảnh bản đồ thốt lên đầy nghi ngờ, Phong Thanh Huyền cau mày nhìn một lúc, sau đó mới lên tiếng, “Nếu vi sư đoán không nhầm…” Ông ngẩng lên, “Đồ đệ, làm giống như vi sư vừa nãy, thả năm nguyên tố của con ra thử.”
Vân Phong ngạc nhiên. Khúc Lam Y cũng sửng sốt. Phong Thanh Huyền nhìn về phía hắn, “Còn cả Quang Nguyên Tố của ngươi nữa tiểu tử.”
Cộng với Ám Nguyên Tố khi nãy của sư tôn, là triệu cả bảy nguyên tố sao? Vân Phong hít một hơi thật sâu, nếu sư tôn bảo làm vậy thì cứ làm thôi. Năm ánh sáng của năm màu nguyên tố lập tức xuất hiện từ tay của Vân Phong, bao bọc lấy cả sáu mảnh bản đồ, Khúc Lam Y cũng thả Quang Nguyên Tố ra, các màu nguyên tố đan vào nhau đẹp đẽ đến lạ thường, thậm chí còn hơi rung lên nhè nhẹ. Phong Thanh Huyền híp mắt lại nhìn sáu mảnh bản đồ đang được các nguyên tố bao lấy, đôi mắt sáng lên, quả nhiên.
Sáu mảnh bản đồ khi vừa chạm vào các loại nguyên tố, chợt biến đổi một cách kỳ diệu, nhưng lại khác với vừa rồi. Vừa rồi khi chạm vào Ám Nguyên Tố của Phong Thanh Huyền, nét vẽ đều biến mất hết, nhưng lần này thì khác.
Sau khi sáu mảnh bản đồ được nhuộm bởi sức mạnh nguyên tố, nó liền tỏa ra những tia sáng với nhiều màu khác nhau, trong đó có hai mảnh bản đồ tỏa ra màu sắc giống nhau, hai mảnh giống như hai viên nam châm, hút lấy nhau, cùng ghép vào với nhau.
“Đây là…” Vân Phong ngạc nhiên. Những mảnh bản đồ khác cũng phát ra ánh sáng khác nhau, nhưng không còn cái nào có màu sắc giống như nhau nữa.
“Tốt lắm.” Phong Thanh Huyền nói, Vân Phong và Khúc Lam Y thu lại sức mạnh nguyên tố của mình, hai mảnh bản đồ được ghép với nhau đã thay đổi hoàn toàn, mà vốn mảnh còn lại thì trở về trạng thái ban đầu của nó.
Phong Thanh Huyền cầm mảnh bản đồ đã được ghép lại lên, nó đã được ghép lại thành một bức điêu khắc hoàn toàn mới, như là một bản đồ thu nhỏ, tính chất thì đã hóa thành màu lam hoàn toàn. Y hệt như Thủy Nguyên Tố vậy, Vân Phong để ý thấy dường như có Thủy Nguyên Tố đang dao động. Bản đồ màu lam, một bức vẽ khác mới tinh xuất hiện, toàn bộ con đường ghép lại đều dẫn tới một nơi.
Phong Thanh Huyền nhếch môi, “Quả nhiên là bản đồ nguyên tố…”
“Sư tôn, rốt cuộc đây là…” Vân Phong nghi ngờ, ông mỉm cười, “Những mảnh bản đồ này có nguồn gốc từ bản đồ nguyên tố, một tấm bản đồ chỉ tới một cội nguồn nguyên tố, bây giờ bị cắt làm 12 mảnh, hiển nhiên là mang ý nghĩa đặc biệt nào đó, để mở được bản đồ nguyên tố, hiển nhiên là phải cần dùng tới lực nguyên tố.”
“Nên vừa rồi Phong lão tiền bối mới dùng Ám Nguyên Tố thử?”
Phong Thanh Huyền “ừ” một tiếng rồi nói tiếp, “Hoàn toàn là mảnh bản đồ cổ, chắc đúng là tương ứng với mỗi nguyên tố của bảy loại, vốn vi sư còn đang suy nghĩ, bảy loại nguyên tố thì sẽ tương ứng với 12 mảnh bản đồ kiểu gì, bây giờ thì đã có đáp án rồi.”
Vân Phong cũng hiểu ý của ông, “Năm hệ chính chia ra tương ứng với hai mảnh, Quang và Ám rất có thể là chỉ có 1 mảnh bản đồ.”
Phong Thanh Huyền cười lớn, nhìn Vân Phong đầy hài lòng, không hổ là đồ đệ của ông, chỉ một thoáng đã hiểu rõ rồi.
“Hai mảnh bản đồ tương ứng với một hệ chính…” Khúc Lam Y nhìn bản đồ màu xanh dương trong tay Phong Thanh Huyền, “Nói như vậy, Quang Và Ám chỉ chia trong một mảnh bản đồ, chỉ cần một mảnh là có thể tìm được cội nguồn Quang Ám?”
Vân Phong sầm mặt. Phong Thanh Huyền khẽ cau mày, “Vi sư vẫn luôn suy nghĩ, người Huyết Hồn luôn có một trình độ nhất định về Ám Nguyên Tố, Huyễn Thú Ám Hệ cũng không thoát được điều này, duy chỉ có thể giải thích rằng, trong tay Huyết Hồn không chỉ có Huyễn Thú Ám Hệ, mà còn có cả cội nguồn Ám Hệ.”
Trái tim Vân Phong chùng xuống, cội nguồn Ám Hệ… Đúng là như thế, Huyễn thú Ám Hệ mặc dù là ma thú Ám Hệ, nhưng toàn bộ kẻ trong Huyết Hồn đều phải có Ám Nguyên Tố, dù là Huyễn Thú cũng không thể nào thay đổi được điều này. Huosogn chi trong tay Huyết Hồn cũng không có được Huyễn Thú Ám Hệ đầy đủ. Nghĩ tới ngọc bội đen, Vân Phong càng thêm chắc chắn suy nghĩ của sư tôn, cội nguồn Ám Hệ là căn nguyên phát ra Ám Nguyên Tố, cũng chỉ có nó, mới có thể cung cấp Ám Nguyên Tố vô tận cho Huyết Hồn.
“Nếu trong tay Huyết Hồn có cội nguồn Ám Hệ, tốc độ chúng ta cần phải nhanh hơn.” Vân Phong nói, vẻ mặt cực kỳ nặng nề.
Phong Thanh Huyền cười, “Mặc dù trong tay Huyết Hồn có cội nguồn ám hệ, nhưng bọn chúng vẫn chưa hành động gì lớn, chứng tỏ chúng ta vẫn còn cơ hội, huống chi phía đồ đệ con cũng đã nắm giữ được cội nguồn Thủy Hệ.”
Phong Thanh Huyền đưa bản đồ xanh dương cho Vân Phong, “Về phần bốn mảnh còn lại, Hỏa, Phong, Lôi, Thổ vẫn còn một mảnh nữa, mảnh bản đồ của Quang Nguyên Tố thì không có ở đây.”
“Nói như vậy, phần thắng bên chúng ta vẫn lớn hơn một chút.” Khúc Lam Y cười nhạt, Vân Phong cũng mỉm cười, bản đồ của bốn nguyên tố mỗi loại nàng đã sở hữu một, chỉ cần tìm được mảnh còn lại, hai mảnh ghép lại sẽ làm xuất hiện cội nguồn nguyên tố.
“Bản đồ này vẽ Vô Tận Hải.” Phong Thanh Huyền nói, nhìn Vân Phong, “Vô Tận Hải, đó là nơi mà đồ đệ nên tới.”
Vân Phong gật đầu, Thủy Nguyên Tố xuất hiện ở Vô Tận Hải cũng là hợp lý, may mà Vô Tận Hải nay đã có Long tộc ở đó, hành động của nàng cũng sẽ dễ hơn nhiều. Phong Thanh Huyền cười, “Đã vậy thì mau sớm lên đường đi. Tuy rằng còn thời gian, nhưng vẫn nên mau chóng.”
Vân Phong gật đầu, thu lại các mảnh bản đồ, tiếp theo là sẽ tiến tới Vô Tận Hải, chuyến đi này nhất định phải tìm được mảnh bản đồ mà Ly Ly tộc nắm giữ.
“Nếu có khó khăn gì thì cứ liên lạc với vi sư.” Phong Thanh Huyền nói.
Vân Phong gật đầu, nhưng trong lòng không có ý định sẽ làm phiền tới sư tôn, ông cũng cần hồi phục lại thực lực và tịnh dưỡng, “Sư tôn, có cách gì để tăng tốc độ khôi phục thực lực không?”
Phong Thanh huyền ngẩn ra, sau đó bật cười, “Lại đây nói nghe thử tý nào, hình như vi sư vẫn chưa hỏi, tài nghệ chế dược của đò đệ con đã tới tầng nào rồi?”
Vân Phong cười ngại, “…Mới Tông Sư một sao.”
Phong Thanh Huyền hài lòng gật đầu, “Không tồi, với tuổi hiện giờ của con mà có thể tới được Tông Sư một sao đã là hiếm thấy lắm rồi, kể cả vi sư cũng kiếm xa thiến phú chế dược của con.”
Mặt Vân Phong đỏ lên, “Sư tôn thì sao? Sư tôn thì chắc phải Tông Sư bao sao nhỉ?”
Ông cười lớn, “Vi sư không giỏi ở phương diện chế thuốc cho lắm, thực lực hiện giờ của con cũng khá rồi. Nếu muốn giúp vi sư hồi phục nhanh hơn, thì mau nhanh đạt tới Tông Sư ba sao đi.”
“Ý sư tôn là, chất thuốc Tông Sư ba sao có thể giúp người khôi phục thực lực nhanh hơn?”
Ông lại cười, vậy mà nha đầu này vẫn luôn để chuyện của mình trong lòng. “Có thể nói là vậy, có điều không phải chất thuốc, mà chỉ đơn giản là một vị thuốc mà thôi. Nhưng nếu muốn tìm được đó thì phải dùng chất thuốc Tông Sư ba sao.”
Khúc Lam Y cười, “Thật ra thì Phong lão tiền bối nên thấy phương thức chế dược đặc biệt của tiểu Phong Phong.”
“Ồ?” Phong Thanh Huyền nhướng mày đầy hứng thú, Vân Phong đỏ bừng mặt, sư tôn thấy phương thức chế dược của mình thì sẽ chấn kinh mất, sao Vân Phong có thể không biết xấu hổ bêu xấu được? “Khỏi xem cũng được khỏi xem cũng được. Sư tôn còn chưa nói cho con biết là chất thuốc nào, cần tìm loại thuốc gì mà?”
Phong Thanh Huyền kể lại các loại dược liệu, đặc biệt dặn dò thêm một câu, “Chuyện của vi sư cứ đặt ở sau cùng, tìm kiếm cội nguồn nguyên tố mới là chuyện cần thiết nhất với con.”
Vân Phong gật đầu, tìm kiếm cội nguồn nguyên tố quan trọng hơn, mà trợ giúp sư tôn hồi phục nhanh hơn cũng rất cần thiết.
Vân Phong quyết định lập tức lên đường, sẽ cùng đồng hành với Khúc Lam Y, Phong Thanh Huyền thì quyết định ở lại tổng bộ Vân gia, theo ông ấy nói, ở tổng bộ Vân gia thanh nhàn tự tại hơn ở đây rất nhiều, nếu không phải nàng thỉnh cầu, ông sẽ không thèm bước vào Nạp Khê tộc.
Tộc trưởng Nạp Khê khi biết Vân Phong và Khúc Lam Y sẽ đi thì dặn dò rất nhiều, chuyện liên hiệp Tứ Đại Gia Tộc chắc chắn sẽ làm, Vân Phong cảm tạ liên tục, tộc trưởng hỏi một câu sâu xa, “Nha đầu Vân Phong à, khi nào thì… nên làm chuyện mà con và Khúc Lam Y nên làm?”
Lần này Vân Phong chưa lên tiếng Khúc Lam Y đã bác bỏ, “Lão đầu, với tình hình hiện giờ chuyện này phải tạm gác lại thôi.”
Vân Phong cảm kích nhìn Khúc Lam Y, hắn mỉm cười dịu dàng, hắn biết nàng lo lắng, hắn không vội, tâm ý hai người đã sớm thương thông, coi đối phương là người bạn cả đời, chỉ thiếu một lời tuyên bố với thiên hạ mà thôi, tuyên bố này lúc nào cũng có thể cử hành, còn về những chuyện khác… Hắn có thể nhịn được!
Tộc trưởng Nạp Khê gật đầu, “Mặc dù thế ta cũng vẫn rất muốn tiểu tử này sớm cưới con vào cửa, nhưng với tình thế trước mắt… đành phải để con chịu uất ức.”
Nàng cười, “Vân Phong hiểu.”
“Ừ, chuyến đi này hãy cẩn thận, tiểu tử, hãy nhớ những lời mà ta đã dặn dò với con.”
Khúc Lam Y bất mãn phất tay, “Biết rồi.”
Hai người quay lại viện, chuẩn bị ngày mai rời khỏi Nạp Khê tộc tới Vô Tận Hải, Vân Phong nhìn bản đồ màu xanh dương trong tay, trên đó hiện ra một bức vẽ hoàn toàn khác, nàng càng nhìn càng thấy quen mắt, hình như… chỗ này từng đi qua rồi thì phải?
Càng nhìn lông mày của nàng xoắn lại càng chặt, cảm giác quen thuộc không ngừng dâng lên, mạnh tới nỗi toàn thân nàng nao nao.
Chỗ bộ xương!
Trong đầu vụt sáng lên! Không sai! Chỗ này mình thực sự đã từng tới, mình đã phát hiện di hài Hải tộc viễn cổ ở đây, cũng tại đây nàng đã hấp thu hơi thở hải tộc không biết tên.
Trái tim nàng nóng lên. Vậy mà cội nguồn nguyên tố nằm ở ngay đây.
“Sao thế?” Khúc Lam Y đi tới, tò mò hỏi, Vân Phong ngẩng lên, ánh mắt vui mừng, “Lam Y, bản đồ này chỉ tới chỗ ta đã từng đi qua!”
Khúc Lam Y ngạc nhiên. Vân Phong nói tiếp. “Ngay tại nơi này, ta đã tìm thấy bộ hài cốt của một hải tộc không biết tên, hấp thu hơi thở hải tộc từ nó.”
Khúc Lam Y nhíu mày, bật cười, “Tốt quá, cũng đỡ thời gian chúng ta phải tìm kiếm, vào thẳng vấn đề luôn.”
Vân Phong nhíu mày, nàng tới đó đơn thuần chỉ là tình cờ, huống chi là trời xui đất khiến nên mới vào trong đó, “Ta tới đó là do tình cờ thôi, năm đó khi tham gia phân cấp thế lực gia tộc ở Nội Vực, khi bước vào Trầm Nguyệt Lâm ở đó ta đã gặp một đám hải tộc không biết tên, khi tiến vào trong hồ sâu chỗ bọn chúng… thì tình cờ vào được.”
“Trầm Nguyệt Lâm ở Nội Vực?” Khúc Lam Y nhướng mày, “Hải tộc? Nói như vậy là có hải tộc trên đất liền?”
Vân Phong gật đầu, “Đúng thế, đám hải tộc kia rõ ràng đã trải qua hai lần tiến hóa, mặc dù vẫn còn chút đặc trưng của hải tộc, nhưng đã có thể hoàn toàn sinh sống trên đất liền.’
Khúc Lam Y cười, “Đã như thế thì vào đó lại thôi, theo cách như cũ mà vào. Nếu không thì với sự rộng lớn của Vô Tận Hải, để tìm lại được nơi đó rất tốn công.”
Vân Phong gật đầu, nàng cũng tính thế, thay vì cứ mù quáng tìm kiếm ở Vô Tận Hải, chi bằng cứ theo cách cũ mà vào. Chỉ là… đám hải tộc đất liền kia chẳng thân thiện chút nào cả, với vật dưới đầm sâu… hình như là thứ mà họ cực kỳ coi trọng.
Tới lúc đó e rằng không thể tránh khỏi một phen ác chiến rồi.
Tiến về phía Nội Vực, đúng lúc hai thầy trò lại cùng đường, Vân Phong, Khúc Lam Y và Phong Thanh Huyền cùng nhau quay về Nội Vực, mặc dù tộc trưởng Nạp Khê tộc có ý muốn giữ lại, nhưng Phong Thanh Huyền phải đi ông không thể giữ được. Theo lời của ông, nơi này kém xa sự thoải mái ở Vân gia.
Vân Phong hiển nhiên chịu đồng hành cùng sư tôn, quyết định sẽ rời đi ngay ngày hôm sau, nhưng nàng không ngờ Lịch Vẫn sẽ tới thăm lần nữa.
“Đi à?” Lịch Vẫn tới, Khúc Lam Y đã bị tộc trưởng Nạp Khê tộc gọi đi, hình như là lại có gì đó cần dặn dò, Vân Phong bước ra khỏi viện, nhìn hắn, trong thời gian ngắn dường như hắn đã trưởng thành hơn rất nhiều, không còn liều lĩnh như lần đầu gặp hắn.
“Ừ, có một số việc nên cần tiếp tục khởi hành.” Vân Phong cười đáp, Lịch Vẫn nhíu mày, trầm tư một thoáng rồi lên tiếng, “Mấy ngày nay ta đã không ngừng nghĩ đi nghĩ lại từng chút một lời mà Phong lão tiền bối nói, mặc dù vẫn chưa thể nào hiểu thấu được hoàn toàn, nhưng có thể hiểu được phần nào tại sao ông ấy lại thu ngươi làm đồ đệ.”
Vân Phong hơi ngạc nhiên, Lịch Vẫn cười lớn, một trong những nụ cười hiếm hoi của hắn, “Nếu là ngươi, thì ta cam nguyện nhận thua.’
“…ngươi!” Vân Phong lên tiếng, Lịch Vẫn xoay người, “Ta sẽ không ngừng phát triển bản thân, Vân Phong, một ngày nào đó… ta sẽ vượt qua ngươi.”
Vân Phong nhếch môi, ánh mắt vui vẻ, “Xem ra, ta cũng phải cố gắng hơn rồi.”
Lịch Vẩn cũng nâng khóe môi, khoát khoát tay, bóng người lóe lên lặng lẽ rời đi, Vân Phong bật cười, vốn tính xoay người lại thì đột nhiên sau lưng tỏa ra một nguồn lãnh khí, nàng theo bản năng lách sang, một tia sáng xẹt qua bên người nàng.
“Ai?” Nàng xuất chưởng. Tinh Thần Lực như quật mở, “Chát!” Nó vang lên cùng lúc với tiếng roi, và cùng lúc đó là đôi mắt tràn ngập sự phẫn hận.
“Vẫn chưa từ bỏ à?” Vân Phong nhướng cao ngọn mày, ánh mắt lạnh lùng nhìn Ngọc Liên phẫn hận trước mặt.
“Từ bỏ? Sao ta có thể từ bỏ được? Đều là ngươi! Là ngươi làm hại ta sắp không còn sống nổi ở Nạp Khê tộc nữa.” Ngọc Liên tức giận rống lên. Nắm chặt trường tiên trong tay, sâu trong đôi mắt là ngọn lửa bốc lên ngùn ngụt đè nén từ sâu trong lòng.
“Xem ra đóng cửa tự ngẫm không khiến ngươi tỉnh táo lại được.” Vân Phong lạnh lùng nói.
Ngọc Liên càng thêm căm tức, “Ngoại tộc kia ngươi câm miệng đi! Chuyện của ta không tới lượt ngươi nói này nói nọ. Sao ngươi tới đây, tại sao bọn họ lại nói chuyện giúp ngươi, đến Lịch Vẫn cũng đứng về phía ngươi. Tại sao lại là ngươi?”
Vân Phong nhìn xung quanh, nơi này cách viện của Khúc Lam Y một đoạn nữa, Ngọc Liên nhìn thấy được thời cơ nên mới ra tay, nàng ta vẫn không dám càn rỡ trong viện Khúc Lam Y.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.