Quyển 1 - Chương 5: Tiến vào từ đường
Nhược Tuyết Tam Thiên
26/04/2014
Vân Phong dưỡng thương rất thuận lợi, Vân Gia không biết đã tiêu tốn bao tiền, dù sao dược liệu tốt nhất đều phải nấu lên mỗi ngày. Mỗi ngày đều được dùng thuốc quý nhất, nếu thân thể Vân Phong không tốt lên nhanh thì thật khó hiếu, trong khoảng thời gian thân thể dần dần khôi phục này, Vân Phong cũng cảm thấy được, linh hồn của mình từ từ dung hợp hoàn mỹ, lúc đầu linh hồn và thể xác còn chưa hòa hợp, thậm chí sẽ xuất hiện tình huống khác lạ, mà hiện tại, đã là dung hợp hoàn toàn.
Vân Phong vẫn được Vân Thăng chăm sóc, Vân Gia không phải không có gia bộc, tuy rằng gia thế xuống dốc, nhưng Vân Gia có tài phú khổng lồ làm vô số người đỏ mắt, hận không thể chiếm làm của riêng, Vân Phong khôi phục được một vài ngày, cũng từng mở miệng khuyên đại ca đừng vất vả như thế, có thể để gia bộc chăm sóc nàng, nhưng đều bị Vân Thăng từ chối.
Ở trong lòng Vân Thăng, Vân Phong là bảo bối của hắn, khó khăn lắm mới sống lại, càng khiến hắn trân trọng hơn, gia bộc chăm sóc muội muội yêu quý của hắn, điều này làm sao có thể! Vạn nhất có chuyện gì thì sao! Cho nên Vân Thăng ở bên cạnh Vân Phong, chuyện gì cũng tự mình làm, Vân Phong nói vài lần thấy đại ca vẫn bỏ ngoài tai cũng đành mặc kệ hắn.
Mấy ngày nay được chăm sóc kỹ lưỡng, tình thân khiến Vân Phong cảm thấy mình thật may mắn, đại ca chăm sóc nàng cẩn thận, thân là một lần nam nhi lại mang tâm tư chu đáo đến thế, thậm chí có thể sánh ngang với nữ nhân, còn có phụ thân nghiêm khắc với cả nàng và đại ca, đây là tất cả tài sản mà Vân Phong có, hai người mà nàng muốn dùng cả sinh mạng để bảo vệ.
Sức khỏe đã khôi phục, Vân Phong xuống giường, cẩn thận vận động một chút, đi đến trước gương, nàng vẫn chưa được nhìn gương mặt này.
Trong gương là một khuôn mặt non nớt đáng yêu, vô cùng xinh đẹp, Vân Phong ngơ ngác nhìn vài lần, rồi mới bất giác nhìn lại cơ thể, Vân Phong năm nay mới 9 tuổi……
Nhìn gương suy nghĩ, người Vân Phong đột nhiên bị một lực nhẹ ôm lấy, tiếp theo một tiếng nói quen thuộc mang theo trách cứ vang lên, “Phong Nhi không ngoan, sao lại tự tiện xuống giường!”
Vân Phong bất đắc dĩ bĩu môi, được vòng tay ấm áp ôm lấy, “Đại ca, sức khỏe của muội đã tốt rồi.” Đúng vậy, Vân Phong đã khỏe rồi, nhưng Vân Thăng dám không cho nàng xuống giường, ước chừng lại phải nằm trên giường vài tuần nữa.
Vân Thăng không nói hai lời lại đặt Vân Phong lên giường lần nữa, cuối cùng dưới ánh mắt của Vân Thăng Vân Phong bất đắc dĩ nằm xuống, đại ca này, lo lắng cho nàng quá mức rồi……
Chớp chớp mắt, Vân Phong nhìn Vân Thăng, đại ca của nàng có thể coi như mỹ nam tử, ngũ quan tuấn tú mê người, hơn nữa đại ca của nàng vẫn là thiên tài ma pháp mà Vân Gia trăm năm khó gặp, tuy rằng ma pháp sư không dễ làm, nhưng đối với người ở Đông Đại Lục mà nói, do nguyên nhân trời sinh, có thể trở thành ma pháp sư là cực ít ỏi, Vân Thăng có thể có tố chất trở thành ma pháp sư, cũng đã khiến người ta kinh ngạc và hâm mộ.
“Đại ca có thể trở thành ma pháp sư, thật tốt.” Vân Phong cười ha ha nói một câu, Vân Thăng nhìn chằm chằm muội muội bảo bối nhà mình, cuối cùng đưa tay dịu dàng xoa hai má nàng, tràn đầy xúc động.
“Phong Nhi sau này sẽ trở thành một chiến sĩ vĩ đại, đại ca sẽ tự hào vì muội.” Trong giọng nói mang theo hối tiếc và ân hận, mỗi đứa trẻ ở Vân Gia từ khi ra đời sẽ tiến hành một loạt thí nghiệm, phán định có thể trở thành Triệu hồi sư và ma pháp sư không, mà Vân Phong lại không có duyên với cả hai, con đường nàng có thể đi chỉ có hai, hoặc là làm một người bình thường, hoặc là trở thành một chiến sĩ dũng mãnh, nhưng con đường tu luyện của chiến sĩ lại gian khổ như vậy, đối với một nữ hài tử như Vân Phong mà nói, lại càng gian nan.
Vân Phong cười cười, không nói gì nữa, nàng nhận thấy được trong cơ thể mình có lực lượng tinh thần hùng hậu dị thường, có lẽ nguyên nhân do linh hồn và thể xác đã dung hợp hoàn toàn khiến tinh thần lực vốn lớn lại càng tăng lên, hiện tại Vân Phong có thể cảm nhận được vật trong vòng mấy trăm thước, tác dụng của tinh thần lực chính là cảm nhận vật thể.
Chiến sĩ? Vân Phong nở nụ cười trong lòng, Triệu hồi sư và ma pháp sư dĩ nhiên cường đại, nhưng nếu một chọi một quyết đấu cùng chiến sĩ, cấp ngang nhau thì không sao, nếu chiến sĩ có cấp bậc cao hơn thì vẫn có thể đặt Triệu hồi sư dưới chân, Triệu hồi sư không phải vô địch, nhưng Triệu hồi sư càng mạnh thì vượt cấp cũng càng khó khăn, chiến sĩ cao hơn một hai cấp ở trước mặt Triệu hồi sư chỉ có phần nhận thua, trừ phi là cao hơn bốn năm cấp, mới có thể làm Triệu hồi sư thất bại.
Thực chiến vẫn là khuyết điểm của họ, cho dù có được năng lực cường đại cũng vẫn sẽ bị chiến sĩ dễ dàng giết chết, cho nên Vân Phong quyết định, nàng không chỉ muốn thành một Triệu hồi sư, nàng còn muốn trở thành một chiến sĩ, nàng cần thân thể khỏe mạnh và khí lực hơn người!
Đây đúng là suy nghĩ không thể tưởng tượng, thế nhân có thể chấp nhận Triệu hồi sư là ma pháp sư, dù sao phạm trù tinh thần lực của họ như nhau, nhưng một Triệu hồi sư lại là chiến sĩ, chỉ sợ sẽ làm tất cả mọi người mở to hai con mắt, mà nay, ý niệm kinh thế hãi tục này, sắp sửa được Vân Phong thực hiện!
“Đại ca yên tâm đi, Phong Nhi nhất định sẽ không khiến đại ca thất vọng.” Vân Phong tươi cười, khiến Vân Thăng cũng bật cười theo.
Bất đắc dĩ bị đại ca Vân Thăng đặt trên giường vài ngày rồi, Vân Phong mới có thể chân chính ra bên ngoài hít thở không khí mới mẻ, Vân Phong nhìn bốn phía chung quanh, Vân Gia không phải rất lớn, tuy là gia tộc truyền thừa ngàn năm, nhưng lại đơn giản dị thường, cũng có lẽ là vì Vân Gia thưa người, trong tòa nhà lớn này càng thêm vẻ tiêu điều.
Hiện tại môn quy của Vân Gia càng như một gia đình bình thường, có lẽ chỉ lớn hơn gia đình bình thường một chút, ai cũng không nhận ra đây là gia tộc từng đứng ở đỉnh cao nhất của Tạp Lan Đế Quốc.
Tầm mắt đảo qua cánh cửa đóng chặt, ánh mắt Vân Phong khẽ trầm xuống, nơi đó là từ đường của Vân Gia, bên trong thờ phụng nhiều thế hệ Gia chủ Vân Gia, mà nơi đó cũng có bức họa vị tổ tiên Triệu hồi sư Vân Gia, Vân Phong giờ đây đã trọng sinh, lúc nhỏ nàng từng được đưa vào từ đường một lần, phải tiến hành cái gọi là thí nghiệm, mà trí nhớ mơ hồ ngày bé khiến nàng hoàn toàn nghĩ không ra, dáng vẻ vị tổ tiên này đến tột cùng ra sao, sẽ là loại phong thái nào.
Nàng rất muốn, vào từ đường nhìn lần nữa.
Đang nghĩ, phụ thân Vân Cảnh liền đi đến, bởi vì Vân Phong dần khỏe lên, sắc mặt Vân Cảnh cũng tốt hơn trước, hiện tại nhìn thấy nữ nhi mạnh khỏe đứng trước mặt mình, trong lòng Vân Cảnh rất vui sướng.
“Phụ thân.” Vân Phong cung kính hành lễ với Vân Cảnh, gia giáo Vân Gia rất nghiêm khắc, đối với phương diện lễ nghi cũng không sơ sót, tuy rằng Vân Gia không lớn như trước, nhưng mỗi người Vân Gia đều có một phần kiêu ngạo trong mắt.
Vân Cảnh gật gật đầu, nhận thấy được tầm mắt của Vân Phong vừa dừng ở hướng từ đường, Vân Cảnh suy nghĩ trong chốc lát, thản nhiên mở miệng, “Phong Nhi lại muốn vào từ đường?”
Vân Phong sửng sốt, lập tức thoải mái, phụ thân là một võ giả ngũ cấp, có thể nhìn được tầm mắt của nàng là chuyện đương nhiên, gật gật đầu, Vân Cảnh không nói gì, khẽ lắc người, đã đi đến hướng đó, Vân Phong lập tức theo sau.
Hạo Hãn Đại Lục có cấp bậc phân chia rất đơn giản, cấp 1 đến 9, đây là cấp bậc mọi người rõ rất, cấp 1 đến 3 là sơ cấp, 3 đến 6 là trung cấp, 7 đến 9 là cao cấp, có thể đến cấp 8 hay 9 là cường giả số một số hai của đế quốc, có thể coi như ngạo thị quần hùng cũng không đủ.
Mà sau cấp 9 còn có cấp bậc thống lĩnh, cấp bậc này ít được mọi người biết rõ, cường giả tầng này và tầng bình thường có cấp bậc chênh lệch rõ ràng, lực lượng sẽ xuất hiện bản chất khác biệt.
Cấp bậc thống lĩnh không phải lực lượng đế quốc có thể có được, thuộc về thế lực thần bí cao hơn của đế quốc, mà trên thống lĩnh còn có cấp bậc quân chủ, chia làm ba cấp sơ trung cao, tới cấp bậc quân chủ mỗi lần thăng cấp đó là vạn phần khó khăn, có thể tới cấp bậc này đã là cường giả trong cường giả, chức vị càng cao sẽ càng không thường xuyên xuất hiện trong mắt mọi người.
Phía trên quân chủ càng làm người ta cảm thấy hư vô mờ mịt, cấp bậc tôn giả, cũng chia thành ba cấp sơ trung cao, cường giả này trong mắt người đời không khác gì yêu nghiệt, không ai thấy họ ra tay, cũng chưa ai xác định cường giả như thế có thật sự tồn tại không, nếu cấp bậc tôn giả ra tay, chớ nói một tiểu quốc, ngay cả một đế quốc cũng có thể hóa thành mặt đất khô cằn trong nháy mắt.
Mà trên tôn giả là cảnh giới gì thì chẳng ai rõ, trong nhân loại không ai đạt tới, trong vạn năm qua, con người không ngừng phỏng đoán, có lẽ chỉ có ma thú mới có thể xuất hiện cấp bậc ngoài cảnh giới tôn giả, nếu thật sự xuất hiện, đó nhất định là thảm họa của con người.
Cửa từ đường bị Vân Cảnh mở ra, không khí thanh khiết nhưng lạnh giá phả lên mặt, Vân Phong không nén được rùng mình, thần sắc nghiêm túc dị thường, đi theo Vân Cảnh tiến vào từ đường, Vân Phong khẽ ngẩng đầu liền thấy được bức tranh trên tường kia, người đàn ông mỉm cười trên đó đúng là Vị tổ tiên Triệu Hồi Sư!
Vân Phong vẫn được Vân Thăng chăm sóc, Vân Gia không phải không có gia bộc, tuy rằng gia thế xuống dốc, nhưng Vân Gia có tài phú khổng lồ làm vô số người đỏ mắt, hận không thể chiếm làm của riêng, Vân Phong khôi phục được một vài ngày, cũng từng mở miệng khuyên đại ca đừng vất vả như thế, có thể để gia bộc chăm sóc nàng, nhưng đều bị Vân Thăng từ chối.
Ở trong lòng Vân Thăng, Vân Phong là bảo bối của hắn, khó khăn lắm mới sống lại, càng khiến hắn trân trọng hơn, gia bộc chăm sóc muội muội yêu quý của hắn, điều này làm sao có thể! Vạn nhất có chuyện gì thì sao! Cho nên Vân Thăng ở bên cạnh Vân Phong, chuyện gì cũng tự mình làm, Vân Phong nói vài lần thấy đại ca vẫn bỏ ngoài tai cũng đành mặc kệ hắn.
Mấy ngày nay được chăm sóc kỹ lưỡng, tình thân khiến Vân Phong cảm thấy mình thật may mắn, đại ca chăm sóc nàng cẩn thận, thân là một lần nam nhi lại mang tâm tư chu đáo đến thế, thậm chí có thể sánh ngang với nữ nhân, còn có phụ thân nghiêm khắc với cả nàng và đại ca, đây là tất cả tài sản mà Vân Phong có, hai người mà nàng muốn dùng cả sinh mạng để bảo vệ.
Sức khỏe đã khôi phục, Vân Phong xuống giường, cẩn thận vận động một chút, đi đến trước gương, nàng vẫn chưa được nhìn gương mặt này.
Trong gương là một khuôn mặt non nớt đáng yêu, vô cùng xinh đẹp, Vân Phong ngơ ngác nhìn vài lần, rồi mới bất giác nhìn lại cơ thể, Vân Phong năm nay mới 9 tuổi……
Nhìn gương suy nghĩ, người Vân Phong đột nhiên bị một lực nhẹ ôm lấy, tiếp theo một tiếng nói quen thuộc mang theo trách cứ vang lên, “Phong Nhi không ngoan, sao lại tự tiện xuống giường!”
Vân Phong bất đắc dĩ bĩu môi, được vòng tay ấm áp ôm lấy, “Đại ca, sức khỏe của muội đã tốt rồi.” Đúng vậy, Vân Phong đã khỏe rồi, nhưng Vân Thăng dám không cho nàng xuống giường, ước chừng lại phải nằm trên giường vài tuần nữa.
Vân Thăng không nói hai lời lại đặt Vân Phong lên giường lần nữa, cuối cùng dưới ánh mắt của Vân Thăng Vân Phong bất đắc dĩ nằm xuống, đại ca này, lo lắng cho nàng quá mức rồi……
Chớp chớp mắt, Vân Phong nhìn Vân Thăng, đại ca của nàng có thể coi như mỹ nam tử, ngũ quan tuấn tú mê người, hơn nữa đại ca của nàng vẫn là thiên tài ma pháp mà Vân Gia trăm năm khó gặp, tuy rằng ma pháp sư không dễ làm, nhưng đối với người ở Đông Đại Lục mà nói, do nguyên nhân trời sinh, có thể trở thành ma pháp sư là cực ít ỏi, Vân Thăng có thể có tố chất trở thành ma pháp sư, cũng đã khiến người ta kinh ngạc và hâm mộ.
“Đại ca có thể trở thành ma pháp sư, thật tốt.” Vân Phong cười ha ha nói một câu, Vân Thăng nhìn chằm chằm muội muội bảo bối nhà mình, cuối cùng đưa tay dịu dàng xoa hai má nàng, tràn đầy xúc động.
“Phong Nhi sau này sẽ trở thành một chiến sĩ vĩ đại, đại ca sẽ tự hào vì muội.” Trong giọng nói mang theo hối tiếc và ân hận, mỗi đứa trẻ ở Vân Gia từ khi ra đời sẽ tiến hành một loạt thí nghiệm, phán định có thể trở thành Triệu hồi sư và ma pháp sư không, mà Vân Phong lại không có duyên với cả hai, con đường nàng có thể đi chỉ có hai, hoặc là làm một người bình thường, hoặc là trở thành một chiến sĩ dũng mãnh, nhưng con đường tu luyện của chiến sĩ lại gian khổ như vậy, đối với một nữ hài tử như Vân Phong mà nói, lại càng gian nan.
Vân Phong cười cười, không nói gì nữa, nàng nhận thấy được trong cơ thể mình có lực lượng tinh thần hùng hậu dị thường, có lẽ nguyên nhân do linh hồn và thể xác đã dung hợp hoàn toàn khiến tinh thần lực vốn lớn lại càng tăng lên, hiện tại Vân Phong có thể cảm nhận được vật trong vòng mấy trăm thước, tác dụng của tinh thần lực chính là cảm nhận vật thể.
Chiến sĩ? Vân Phong nở nụ cười trong lòng, Triệu hồi sư và ma pháp sư dĩ nhiên cường đại, nhưng nếu một chọi một quyết đấu cùng chiến sĩ, cấp ngang nhau thì không sao, nếu chiến sĩ có cấp bậc cao hơn thì vẫn có thể đặt Triệu hồi sư dưới chân, Triệu hồi sư không phải vô địch, nhưng Triệu hồi sư càng mạnh thì vượt cấp cũng càng khó khăn, chiến sĩ cao hơn một hai cấp ở trước mặt Triệu hồi sư chỉ có phần nhận thua, trừ phi là cao hơn bốn năm cấp, mới có thể làm Triệu hồi sư thất bại.
Thực chiến vẫn là khuyết điểm của họ, cho dù có được năng lực cường đại cũng vẫn sẽ bị chiến sĩ dễ dàng giết chết, cho nên Vân Phong quyết định, nàng không chỉ muốn thành một Triệu hồi sư, nàng còn muốn trở thành một chiến sĩ, nàng cần thân thể khỏe mạnh và khí lực hơn người!
Đây đúng là suy nghĩ không thể tưởng tượng, thế nhân có thể chấp nhận Triệu hồi sư là ma pháp sư, dù sao phạm trù tinh thần lực của họ như nhau, nhưng một Triệu hồi sư lại là chiến sĩ, chỉ sợ sẽ làm tất cả mọi người mở to hai con mắt, mà nay, ý niệm kinh thế hãi tục này, sắp sửa được Vân Phong thực hiện!
“Đại ca yên tâm đi, Phong Nhi nhất định sẽ không khiến đại ca thất vọng.” Vân Phong tươi cười, khiến Vân Thăng cũng bật cười theo.
Bất đắc dĩ bị đại ca Vân Thăng đặt trên giường vài ngày rồi, Vân Phong mới có thể chân chính ra bên ngoài hít thở không khí mới mẻ, Vân Phong nhìn bốn phía chung quanh, Vân Gia không phải rất lớn, tuy là gia tộc truyền thừa ngàn năm, nhưng lại đơn giản dị thường, cũng có lẽ là vì Vân Gia thưa người, trong tòa nhà lớn này càng thêm vẻ tiêu điều.
Hiện tại môn quy của Vân Gia càng như một gia đình bình thường, có lẽ chỉ lớn hơn gia đình bình thường một chút, ai cũng không nhận ra đây là gia tộc từng đứng ở đỉnh cao nhất của Tạp Lan Đế Quốc.
Tầm mắt đảo qua cánh cửa đóng chặt, ánh mắt Vân Phong khẽ trầm xuống, nơi đó là từ đường của Vân Gia, bên trong thờ phụng nhiều thế hệ Gia chủ Vân Gia, mà nơi đó cũng có bức họa vị tổ tiên Triệu hồi sư Vân Gia, Vân Phong giờ đây đã trọng sinh, lúc nhỏ nàng từng được đưa vào từ đường một lần, phải tiến hành cái gọi là thí nghiệm, mà trí nhớ mơ hồ ngày bé khiến nàng hoàn toàn nghĩ không ra, dáng vẻ vị tổ tiên này đến tột cùng ra sao, sẽ là loại phong thái nào.
Nàng rất muốn, vào từ đường nhìn lần nữa.
Đang nghĩ, phụ thân Vân Cảnh liền đi đến, bởi vì Vân Phong dần khỏe lên, sắc mặt Vân Cảnh cũng tốt hơn trước, hiện tại nhìn thấy nữ nhi mạnh khỏe đứng trước mặt mình, trong lòng Vân Cảnh rất vui sướng.
“Phụ thân.” Vân Phong cung kính hành lễ với Vân Cảnh, gia giáo Vân Gia rất nghiêm khắc, đối với phương diện lễ nghi cũng không sơ sót, tuy rằng Vân Gia không lớn như trước, nhưng mỗi người Vân Gia đều có một phần kiêu ngạo trong mắt.
Vân Cảnh gật gật đầu, nhận thấy được tầm mắt của Vân Phong vừa dừng ở hướng từ đường, Vân Cảnh suy nghĩ trong chốc lát, thản nhiên mở miệng, “Phong Nhi lại muốn vào từ đường?”
Vân Phong sửng sốt, lập tức thoải mái, phụ thân là một võ giả ngũ cấp, có thể nhìn được tầm mắt của nàng là chuyện đương nhiên, gật gật đầu, Vân Cảnh không nói gì, khẽ lắc người, đã đi đến hướng đó, Vân Phong lập tức theo sau.
Hạo Hãn Đại Lục có cấp bậc phân chia rất đơn giản, cấp 1 đến 9, đây là cấp bậc mọi người rõ rất, cấp 1 đến 3 là sơ cấp, 3 đến 6 là trung cấp, 7 đến 9 là cao cấp, có thể đến cấp 8 hay 9 là cường giả số một số hai của đế quốc, có thể coi như ngạo thị quần hùng cũng không đủ.
Mà sau cấp 9 còn có cấp bậc thống lĩnh, cấp bậc này ít được mọi người biết rõ, cường giả tầng này và tầng bình thường có cấp bậc chênh lệch rõ ràng, lực lượng sẽ xuất hiện bản chất khác biệt.
Cấp bậc thống lĩnh không phải lực lượng đế quốc có thể có được, thuộc về thế lực thần bí cao hơn của đế quốc, mà trên thống lĩnh còn có cấp bậc quân chủ, chia làm ba cấp sơ trung cao, tới cấp bậc quân chủ mỗi lần thăng cấp đó là vạn phần khó khăn, có thể tới cấp bậc này đã là cường giả trong cường giả, chức vị càng cao sẽ càng không thường xuyên xuất hiện trong mắt mọi người.
Phía trên quân chủ càng làm người ta cảm thấy hư vô mờ mịt, cấp bậc tôn giả, cũng chia thành ba cấp sơ trung cao, cường giả này trong mắt người đời không khác gì yêu nghiệt, không ai thấy họ ra tay, cũng chưa ai xác định cường giả như thế có thật sự tồn tại không, nếu cấp bậc tôn giả ra tay, chớ nói một tiểu quốc, ngay cả một đế quốc cũng có thể hóa thành mặt đất khô cằn trong nháy mắt.
Mà trên tôn giả là cảnh giới gì thì chẳng ai rõ, trong nhân loại không ai đạt tới, trong vạn năm qua, con người không ngừng phỏng đoán, có lẽ chỉ có ma thú mới có thể xuất hiện cấp bậc ngoài cảnh giới tôn giả, nếu thật sự xuất hiện, đó nhất định là thảm họa của con người.
Cửa từ đường bị Vân Cảnh mở ra, không khí thanh khiết nhưng lạnh giá phả lên mặt, Vân Phong không nén được rùng mình, thần sắc nghiêm túc dị thường, đi theo Vân Cảnh tiến vào từ đường, Vân Phong khẽ ngẩng đầu liền thấy được bức tranh trên tường kia, người đàn ông mỉm cười trên đó đúng là Vị tổ tiên Triệu Hồi Sư!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.